Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 251 :(a)
Trong giọng nói của Ngụy Diễn mang theo chút vui mừng nho nhỏ:
- Tôi cũng là nghĩ như vậy, Bách ca, hai chúng ta quả nhiên nghĩ giống như nhau!
Tạ Bách ôn nhu:
- Đó là đương nhiên, chúng ta tâm hữu linh tê.
Cho nên âm dương sư kia cũng đừng tiếp tục nhìn chằm chằm vào bạn trai của người khác!
Bị hai người nói toạc ra những gì mình muốn che giấu, Hoa Khai Viện Nhất xấu hổ bất an:
- Thật sự là có lỗi, phía trước là do tại hạ quá mức khinh địch, lại tái phái chủ nghĩa kinh nghiệm, cho nên mới bị oán khí nguyền rủa, trên người sinh ra nhân mặt loét. Mỗi khi tại hạ cần sử dụng âm dương thuật thì nó liền quấy nhiễu linh khí vận chuyển..
Cho nên vừa rồi chứng kiến những người khác lâm vào nguy hiểm nhưng cũng không cách nào ra tay tương trợ, thật sự là vì mặt trăng máu ảnh hưởng nên lực lượng nhân diện loét tăng nhiều, càng không ngừng cắn nuốt máu thịt cùng linh lực của hắn, chỉ vì cùng thứ này chống lại đã hao phí đại bộ phận tâm thần của hắn.
Ngụy Diễn:
- Cho nên tôi cũng được xem như có ân cứu mạng đối với anh, tôi cũng không cần anh trả thù lao, anh chỉ cần nói những gì anh biết cho tôi nghe là được.
Hoa Khai Viện Nhất cười khổ:
- Tại hạ cũng không phải không chịu nói, thật sự là vì tại hạ cũng mới đến nơi đây được vài giờ, hơn nữa Đinh gia thôn còn là trạm kiểm soát đầu tiên gặp được..
Tạ Bách đột nhiên mở miệng chen vào:
- Trạm thứ nhất? Đây là trạm kiểm soát thứ nhất của anh?
Thấy đối phương gật đầu, hắn truy hỏi:
- Vậy anh làm sao tìm được tới nơi này?
Tuy rằng trước đó bọn họ gặp được xe bus quỷ, nhưng chỉnh thể khảo nghiệm là ở trong xe, ngoài xe vẫn là bình thường đi tới, đều không phải là gặp quỷ đánh tường đảo quanh tại chỗ, cho nên Tạ Bách căn cứ kinh nghiệm vào nam ra bắc nhiều năm của mình, nếu đem đảo đơn độc này chia làm năm vòng, phỏng chừng Đinh gia thôn nằm ở vị trí địa lý vòng ba hoặc là vòng bốn.
Là người đầu tư kiêm người tham dự, hắn biết toàn bộ người tham dự tiến vào trên đảo đều sẽ từ bên cạnh tiến dần vào trung tâm đảo.
Ba người bọn họ còn có thể dùng xe bus quỷ chở vào giải thích, nhưng Hoa Khai Viện Nhất sao có thể cửa thứ nhất gặp được chính là Đinh gia thôn?
Tình huống này cũng không tính là thập phần cơ mật, bởi vậy Tạ Bách trực tiếp đem phân tích của mình nói thẳng ra.
Sắc mặt Hoa Khai Viện Nhất càng nghe càng nghiêm túc.
Cuối cùng hắn trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng:
- Tôi nghĩ, tôi biết các anh muốn hỏi manh mối là cái gì..
Trong lúc Hoa Khai Viện Nhất thuật lại "manh mối" mà hắn biết cho ba người Ngụy Diễn, tình huống vượt cửa ải của bọn họ cũng được truyền ra ngoài.
Nói tới tai kẹp của bọn họ, liền không thể không nhắc tới một chút, tuy rằng trong tai kẹp có công năng "ghi hình cùng tiếp sóng", nhưng bình thường tín hiệu luôn sẽ chậm lại một chút, cho nên khi vận dụng kỹ thuật lên người các dị năng giả, hiệu quả càng thêm không tốt – dù sao dị năng giả lúc vận dụng năng lực sẽ cải biến từ trường trong không khí, do đó làm quấy nhiễu tín hiệu.
Tuy rằng Diêm giảng dạy cùng đoàn thể của hắn đã tận khả năng tiêu trừ ảnh hưởng trong phương diện này, nhưng vì cam đoan hiệu quả, hơn nữa cũng vì băn khoăn đại bộ phận dị năng giả không nguyện ý hoàn toàn đem riêng tư của mình suốt 24h bại lộ cho người khác quan sát cùng nghiên cứu, vì vậy cũng thay đổi tai kẹp một chút.
Cứ như vậy chỉ có một nhóm người kia bắt đầu tiến vào trong thẻ quan sát, mới có thể xúc động công năng "quay chụp" của tai kẹp, đợi khi vượt cửa ải chấm dứt bắt được huân chương, tai kẹp cũng sẽ không đem bí mật của người tham dự tiết lộ ra ngoài.
Nhưng dựa theo dĩ vãng đặt ra trạm kiểm soát, càng đi về phía sau càng khó khăn, tính nguy hiểm càng lớn, đồng thời tính khả quan càng mạnh, sẽ có rất nhiều cấp bậc đại lão ở vòng một cũng không chú ý, chỉ có những người tuổi trẻ hoặc đạo hạnh còn thấp mới thích xem.
Tỷ như là Từ Tử Lâm tiểu Từ đạo trưởng.
Lực chú ý của hắn luôn nằm bên các vị sư huynh, chỉ phân chút tinh lực xem Ngụy Diễn bọn họ, nhưng thấy các sư huynh ở cửa thứ nhất còn đang tra xét hoàn cảnh, mà bên Ngụy Diễn thì đã có Soái Soái thô bạo cắn rớt đầu, cảm giác kích thích đương nhiên liền hấp dẫn hắn càng nhiều.
Rồi sau đó nhìn thêm "tạo hóa" của Ngụy Diễn, trong mắt hắn không ngừng lóe tia sáng, thiếu chút nữa thất thố kêu to, không hổ là nam thần mà hắn sùng bái!
Sau đó hắn nhìn thấy náo nhiệt, cũng hấp dẫn sư phụ hắn chú ý.
Chưởng môn Chính Nhất phái họ Từ, Từ chưởng môn chứng kiến bộ dạng hô to gọi nhỏ của tiểu đồ đệ, vốn định quở mắng hắn đừng ồn ào như thế, nhưng trong lúc vô tình nhìn thấy hình ảnh trong màn ảnh của tiểu đồ đệ đang xem thì đồng tử cũng chấn động: Một màn này – thiên cẩu nuốt mặt trăng máu!
Lúc Từ chưởng môn nhìn qua, đã là một màn cuối cùng Ngụy Diễn triệu hoán ra con chó nhỏ đang nuốt trăng máu, trăng máu vừa biến mất, hồng quang bao trùm cũng biến mất không còn dấu vết.
- Tôi cũng là nghĩ như vậy, Bách ca, hai chúng ta quả nhiên nghĩ giống như nhau!
Tạ Bách ôn nhu:
- Đó là đương nhiên, chúng ta tâm hữu linh tê.
Cho nên âm dương sư kia cũng đừng tiếp tục nhìn chằm chằm vào bạn trai của người khác!
Bị hai người nói toạc ra những gì mình muốn che giấu, Hoa Khai Viện Nhất xấu hổ bất an:
- Thật sự là có lỗi, phía trước là do tại hạ quá mức khinh địch, lại tái phái chủ nghĩa kinh nghiệm, cho nên mới bị oán khí nguyền rủa, trên người sinh ra nhân mặt loét. Mỗi khi tại hạ cần sử dụng âm dương thuật thì nó liền quấy nhiễu linh khí vận chuyển..
Cho nên vừa rồi chứng kiến những người khác lâm vào nguy hiểm nhưng cũng không cách nào ra tay tương trợ, thật sự là vì mặt trăng máu ảnh hưởng nên lực lượng nhân diện loét tăng nhiều, càng không ngừng cắn nuốt máu thịt cùng linh lực của hắn, chỉ vì cùng thứ này chống lại đã hao phí đại bộ phận tâm thần của hắn.
Ngụy Diễn:
- Cho nên tôi cũng được xem như có ân cứu mạng đối với anh, tôi cũng không cần anh trả thù lao, anh chỉ cần nói những gì anh biết cho tôi nghe là được.
Hoa Khai Viện Nhất cười khổ:
- Tại hạ cũng không phải không chịu nói, thật sự là vì tại hạ cũng mới đến nơi đây được vài giờ, hơn nữa Đinh gia thôn còn là trạm kiểm soát đầu tiên gặp được..
Tạ Bách đột nhiên mở miệng chen vào:
- Trạm thứ nhất? Đây là trạm kiểm soát thứ nhất của anh?
Thấy đối phương gật đầu, hắn truy hỏi:
- Vậy anh làm sao tìm được tới nơi này?
Tuy rằng trước đó bọn họ gặp được xe bus quỷ, nhưng chỉnh thể khảo nghiệm là ở trong xe, ngoài xe vẫn là bình thường đi tới, đều không phải là gặp quỷ đánh tường đảo quanh tại chỗ, cho nên Tạ Bách căn cứ kinh nghiệm vào nam ra bắc nhiều năm của mình, nếu đem đảo đơn độc này chia làm năm vòng, phỏng chừng Đinh gia thôn nằm ở vị trí địa lý vòng ba hoặc là vòng bốn.
Là người đầu tư kiêm người tham dự, hắn biết toàn bộ người tham dự tiến vào trên đảo đều sẽ từ bên cạnh tiến dần vào trung tâm đảo.
Ba người bọn họ còn có thể dùng xe bus quỷ chở vào giải thích, nhưng Hoa Khai Viện Nhất sao có thể cửa thứ nhất gặp được chính là Đinh gia thôn?
Tình huống này cũng không tính là thập phần cơ mật, bởi vậy Tạ Bách trực tiếp đem phân tích của mình nói thẳng ra.
Sắc mặt Hoa Khai Viện Nhất càng nghe càng nghiêm túc.
Cuối cùng hắn trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng:
- Tôi nghĩ, tôi biết các anh muốn hỏi manh mối là cái gì..
Trong lúc Hoa Khai Viện Nhất thuật lại "manh mối" mà hắn biết cho ba người Ngụy Diễn, tình huống vượt cửa ải của bọn họ cũng được truyền ra ngoài.
Nói tới tai kẹp của bọn họ, liền không thể không nhắc tới một chút, tuy rằng trong tai kẹp có công năng "ghi hình cùng tiếp sóng", nhưng bình thường tín hiệu luôn sẽ chậm lại một chút, cho nên khi vận dụng kỹ thuật lên người các dị năng giả, hiệu quả càng thêm không tốt – dù sao dị năng giả lúc vận dụng năng lực sẽ cải biến từ trường trong không khí, do đó làm quấy nhiễu tín hiệu.
Tuy rằng Diêm giảng dạy cùng đoàn thể của hắn đã tận khả năng tiêu trừ ảnh hưởng trong phương diện này, nhưng vì cam đoan hiệu quả, hơn nữa cũng vì băn khoăn đại bộ phận dị năng giả không nguyện ý hoàn toàn đem riêng tư của mình suốt 24h bại lộ cho người khác quan sát cùng nghiên cứu, vì vậy cũng thay đổi tai kẹp một chút.
Cứ như vậy chỉ có một nhóm người kia bắt đầu tiến vào trong thẻ quan sát, mới có thể xúc động công năng "quay chụp" của tai kẹp, đợi khi vượt cửa ải chấm dứt bắt được huân chương, tai kẹp cũng sẽ không đem bí mật của người tham dự tiết lộ ra ngoài.
Nhưng dựa theo dĩ vãng đặt ra trạm kiểm soát, càng đi về phía sau càng khó khăn, tính nguy hiểm càng lớn, đồng thời tính khả quan càng mạnh, sẽ có rất nhiều cấp bậc đại lão ở vòng một cũng không chú ý, chỉ có những người tuổi trẻ hoặc đạo hạnh còn thấp mới thích xem.
Tỷ như là Từ Tử Lâm tiểu Từ đạo trưởng.
Lực chú ý của hắn luôn nằm bên các vị sư huynh, chỉ phân chút tinh lực xem Ngụy Diễn bọn họ, nhưng thấy các sư huynh ở cửa thứ nhất còn đang tra xét hoàn cảnh, mà bên Ngụy Diễn thì đã có Soái Soái thô bạo cắn rớt đầu, cảm giác kích thích đương nhiên liền hấp dẫn hắn càng nhiều.
Rồi sau đó nhìn thêm "tạo hóa" của Ngụy Diễn, trong mắt hắn không ngừng lóe tia sáng, thiếu chút nữa thất thố kêu to, không hổ là nam thần mà hắn sùng bái!
Sau đó hắn nhìn thấy náo nhiệt, cũng hấp dẫn sư phụ hắn chú ý.
Chưởng môn Chính Nhất phái họ Từ, Từ chưởng môn chứng kiến bộ dạng hô to gọi nhỏ của tiểu đồ đệ, vốn định quở mắng hắn đừng ồn ào như thế, nhưng trong lúc vô tình nhìn thấy hình ảnh trong màn ảnh của tiểu đồ đệ đang xem thì đồng tử cũng chấn động: Một màn này – thiên cẩu nuốt mặt trăng máu!
Lúc Từ chưởng môn nhìn qua, đã là một màn cuối cùng Ngụy Diễn triệu hoán ra con chó nhỏ đang nuốt trăng máu, trăng máu vừa biến mất, hồng quang bao trùm cũng biến mất không còn dấu vết.