Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 122 :(a)
A Hương cắn răng ngắt lời chồng của mình:
- Làm sao lại không có gì mà xem chứ! Đây là địa phương anh phát hiện đại ngọc thạch! Nói không chừng chỗ đó còn có thể phát hiện ngọc thạch khác đâu!
Thanh âm của nàng có chút lớn, khiến cho những thôn dân khác chú ý, thấy là đôi vợ chồng này, trên mặt đều lộ vẻ tươi cười vi diệu – a Hương lại đang dùng chuyện xưa mà chồng nàng biên ra lừa du khách! Nhưng bọn hắn đều rất có ăn ý, cũng sẽ không vạch trần trước mặt du khách, dù sao đều là người cùng thôn, hơn nữa Tháp Thập bị thương chân không thể làm việc, chỉ trông cậy a Hương kiếm ít tiền nuôi gia đình đâu.
Cảm thụ được ánh mắt của người xung quanh, Tháp Thập xấu hổ cúi thấp đầu, miệng mấp máy, nhưng tiếp xúc ánh mắt của vợ cuối cùng cũng không thể đem những lời "xung quanh đều là đá cuội nhỏ" nói thẳng ra miệng.
Thấy chồng mình rốt cục câm miệng, a Hương trộm nhẹ nhàng thở ra – người trong Ngọc Hòa thôn biết những hòn đá cuội nhỏ không có khả năng ra ngọc, nhưng du khách thì không biết điều này.
Du khách khác với ngọc thạch thương nhân, thương nhân trục lợi, du khách chỉ là muốn thể nghiệm cùng thỏa mãn lòng hiếu kỳ.
Mỗi ngày nàng kiếm chút ít tiền dễ dàng sao, còn bị ông chồng khờ khạo này cản trở!
Nhưng nàng cũng không phải hoàn toàn là lừa gạt Ngụy Diễn.
Lúc trước là bởi vì nàng vừa sinh con, Tháp Thập nghĩ cần kiếm tiền nuôi con, cho nên mỗi ngày đi sớm về trễ, đêm hôm đó nàng đợi đồ ăn trên bàn đều lạnh lẽo, thấy chồng còn chưa về nên mới đi mời cha chồng hỗ trợ tìm người.
Ai ngờ mang về chồng nàng máu tươi đầm đìa, hôn mê bất tỉnh.
Đợi hôm sau Tháp Thập tỉnh lại, nàng vội vàng cho người đi tới chỗ hắn bị thương khiêng ngọc, nhưng cha chồng bọn họ dẫn người đi tới nơi đó đào đất cũng không phát hiện có khối đá nào lớn hơn 400kg, chỉ có chút đá vỡ nhỏ cỡ nắm tay phụ nữ, là loại đá bình thường tùy ý là nhìn thấy được.
Những người khác đều nói Tháp Thập vì mặt mũi nên bịa chuyện, nhưng a Hương lại cảm thấy chồng mình tính tình thành thật, bảo hắn bịa chuyện khả năng không lớn.
Cho nên nàng tin chắc có người trộm ngọc thạch mà chồng nàng phát hiện! Nhưng nàng không có chứng cớ, không biết là ai làm, cũng chỉ đành đem chuyện này ra bác đồng tình mà thôi.
Bởi vì nàng đã dùng lý do này làm cho rất nhiều du khách sản sinh lòng hiếu kỳ, yêu cầu nhà họ dẫn đường đi xem địa phương phát hiện đại ngọc thạch hơn 400kg – dù sao nàng không phải kiểm ngọc nhân, mang du khách đi đổ thạch còn phải phân chút tiền cấp cho những kiểm ngọc nhân khác, chồng của nàng thật sự có bản lĩnh này, nhưng chân của hắn bị thương, vì vậy nàng mới nghĩ ra được chủ ý như thế.
Đi một chuyến cũng mất ban ngày, hơn nữa nàng chỉ cần dẫn đường là được, Tháp Thập có thể ở nhà chiếu cố đứa con, cũng không đến nỗi làm trong nhà không có thu nhập.
Ngụy Diễn đương nhiên không phải du khách bình thường chỉ muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, chính là ngọc linh muốn hắn lựa chọn Tháp Thập làm hướng dẫn du lịch, như vậy Ngụy Diễn không cần suy nghĩ nhiều cũng đã biết trên người Tháp Thập có gì đó làm cho ngọc linh để ý.
Hiện tại nghe a Hương ngoài sáng trong tối đẩy mạnh tiêu thụ "cảnh điểm" phát hiện đại ngọc thạch nặng hơn 400kg, trong lòng Ngụy Diễn liền tồn tại một ý nghĩ.
Tuy rằng bởi vì chân của Tháp Thập bị thương nên đổi lại cho a Hương dẫn đường, nhưng nếu ngọc linh không có dị nghị, Ngụy Diễn cũng chấp nhận cho hai vợ chồng họ phân công nhau.
Địa phương kia đúng như lời của Tháp Thập, trụi lủi toàn là đá cuội, thậm chí không có hòn đá nào lớn một chút, lại càng không cần phải nói có ngọc thạch nặng hơn 400kg.
A Hương còn chuẩn bị những lời nói lấp liếm cho qua, nhưng vượt ngoài dự kiến của nàng chính là thiếu niên này cũng không hề có chút lửa giận vì bị lừa – quả nhiên vẫn là vì còn là con nít đi? Nghĩ như vậy nàng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, dù sao cần bịa chuyện làm cho du khách tin tưởng bọn họ không phải lừa tiền cũng thật phí đầu óc.
Cơm canh dùng bữa trong nhà Tháp Thập.
Là khuẩn hoang dại xào chua cay, đem vài loại khuẩn hoang dại tươi mới rửa sạch xé sợi, trộn với cà rốt, hành tây, tỏi, tiêu cùng ớt rang cháy cạnh, cho dù cay tuôn mồ hôi cũng luyến tiếc dừng đũa, nhất là cảm giác béo ngậy lại không ngán, hơn nữa ăn với cơm trắng cũng thật ngon.
Hoa bí đỏ chiên giòn – Trong Vân tỉnh bốn mùa như xuân, hoa tươi thường nở khó tàn, tự nhiên cũng trở thành mỹ thực trên bàn cơm. Hoa bí đỏ là hoa cỏ thông thường, hơn nữa nguyên năm đều có thể ăn được bí đỏ, nhất là mùa hè thu. Một dây bí đỏ trổ hoa bởi vì việc phân phối chuyển vận dinh dưỡng, không có khả năng mỗi đóa hoa đều có thể biến thành bí đỏ, cho nên cần hái đi một ít hoa dư thừa. Những đóa hoa bị hái cũng không ném bỏ, chưng lên, định hình, phơi khổ sau đó nhúng vào lòng trắng trứng cùng bột mì, mỗi đóa nhẹ nhàng bỏ vào dầu sôi chiên lên, cho tới khi biến thành màu vàng hơi đỏ liền bỏ vào đĩa, mùi thơm ngát độc đáo cùng cảm giác giòn non làm cho trẻ con cách vách đều thèm khóc.
- Làm sao lại không có gì mà xem chứ! Đây là địa phương anh phát hiện đại ngọc thạch! Nói không chừng chỗ đó còn có thể phát hiện ngọc thạch khác đâu!
Thanh âm của nàng có chút lớn, khiến cho những thôn dân khác chú ý, thấy là đôi vợ chồng này, trên mặt đều lộ vẻ tươi cười vi diệu – a Hương lại đang dùng chuyện xưa mà chồng nàng biên ra lừa du khách! Nhưng bọn hắn đều rất có ăn ý, cũng sẽ không vạch trần trước mặt du khách, dù sao đều là người cùng thôn, hơn nữa Tháp Thập bị thương chân không thể làm việc, chỉ trông cậy a Hương kiếm ít tiền nuôi gia đình đâu.
Cảm thụ được ánh mắt của người xung quanh, Tháp Thập xấu hổ cúi thấp đầu, miệng mấp máy, nhưng tiếp xúc ánh mắt của vợ cuối cùng cũng không thể đem những lời "xung quanh đều là đá cuội nhỏ" nói thẳng ra miệng.
Thấy chồng mình rốt cục câm miệng, a Hương trộm nhẹ nhàng thở ra – người trong Ngọc Hòa thôn biết những hòn đá cuội nhỏ không có khả năng ra ngọc, nhưng du khách thì không biết điều này.
Du khách khác với ngọc thạch thương nhân, thương nhân trục lợi, du khách chỉ là muốn thể nghiệm cùng thỏa mãn lòng hiếu kỳ.
Mỗi ngày nàng kiếm chút ít tiền dễ dàng sao, còn bị ông chồng khờ khạo này cản trở!
Nhưng nàng cũng không phải hoàn toàn là lừa gạt Ngụy Diễn.
Lúc trước là bởi vì nàng vừa sinh con, Tháp Thập nghĩ cần kiếm tiền nuôi con, cho nên mỗi ngày đi sớm về trễ, đêm hôm đó nàng đợi đồ ăn trên bàn đều lạnh lẽo, thấy chồng còn chưa về nên mới đi mời cha chồng hỗ trợ tìm người.
Ai ngờ mang về chồng nàng máu tươi đầm đìa, hôn mê bất tỉnh.
Đợi hôm sau Tháp Thập tỉnh lại, nàng vội vàng cho người đi tới chỗ hắn bị thương khiêng ngọc, nhưng cha chồng bọn họ dẫn người đi tới nơi đó đào đất cũng không phát hiện có khối đá nào lớn hơn 400kg, chỉ có chút đá vỡ nhỏ cỡ nắm tay phụ nữ, là loại đá bình thường tùy ý là nhìn thấy được.
Những người khác đều nói Tháp Thập vì mặt mũi nên bịa chuyện, nhưng a Hương lại cảm thấy chồng mình tính tình thành thật, bảo hắn bịa chuyện khả năng không lớn.
Cho nên nàng tin chắc có người trộm ngọc thạch mà chồng nàng phát hiện! Nhưng nàng không có chứng cớ, không biết là ai làm, cũng chỉ đành đem chuyện này ra bác đồng tình mà thôi.
Bởi vì nàng đã dùng lý do này làm cho rất nhiều du khách sản sinh lòng hiếu kỳ, yêu cầu nhà họ dẫn đường đi xem địa phương phát hiện đại ngọc thạch hơn 400kg – dù sao nàng không phải kiểm ngọc nhân, mang du khách đi đổ thạch còn phải phân chút tiền cấp cho những kiểm ngọc nhân khác, chồng của nàng thật sự có bản lĩnh này, nhưng chân của hắn bị thương, vì vậy nàng mới nghĩ ra được chủ ý như thế.
Đi một chuyến cũng mất ban ngày, hơn nữa nàng chỉ cần dẫn đường là được, Tháp Thập có thể ở nhà chiếu cố đứa con, cũng không đến nỗi làm trong nhà không có thu nhập.
Ngụy Diễn đương nhiên không phải du khách bình thường chỉ muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, chính là ngọc linh muốn hắn lựa chọn Tháp Thập làm hướng dẫn du lịch, như vậy Ngụy Diễn không cần suy nghĩ nhiều cũng đã biết trên người Tháp Thập có gì đó làm cho ngọc linh để ý.
Hiện tại nghe a Hương ngoài sáng trong tối đẩy mạnh tiêu thụ "cảnh điểm" phát hiện đại ngọc thạch nặng hơn 400kg, trong lòng Ngụy Diễn liền tồn tại một ý nghĩ.
Tuy rằng bởi vì chân của Tháp Thập bị thương nên đổi lại cho a Hương dẫn đường, nhưng nếu ngọc linh không có dị nghị, Ngụy Diễn cũng chấp nhận cho hai vợ chồng họ phân công nhau.
Địa phương kia đúng như lời của Tháp Thập, trụi lủi toàn là đá cuội, thậm chí không có hòn đá nào lớn một chút, lại càng không cần phải nói có ngọc thạch nặng hơn 400kg.
A Hương còn chuẩn bị những lời nói lấp liếm cho qua, nhưng vượt ngoài dự kiến của nàng chính là thiếu niên này cũng không hề có chút lửa giận vì bị lừa – quả nhiên vẫn là vì còn là con nít đi? Nghĩ như vậy nàng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, dù sao cần bịa chuyện làm cho du khách tin tưởng bọn họ không phải lừa tiền cũng thật phí đầu óc.
Cơm canh dùng bữa trong nhà Tháp Thập.
Là khuẩn hoang dại xào chua cay, đem vài loại khuẩn hoang dại tươi mới rửa sạch xé sợi, trộn với cà rốt, hành tây, tỏi, tiêu cùng ớt rang cháy cạnh, cho dù cay tuôn mồ hôi cũng luyến tiếc dừng đũa, nhất là cảm giác béo ngậy lại không ngán, hơn nữa ăn với cơm trắng cũng thật ngon.
Hoa bí đỏ chiên giòn – Trong Vân tỉnh bốn mùa như xuân, hoa tươi thường nở khó tàn, tự nhiên cũng trở thành mỹ thực trên bàn cơm. Hoa bí đỏ là hoa cỏ thông thường, hơn nữa nguyên năm đều có thể ăn được bí đỏ, nhất là mùa hè thu. Một dây bí đỏ trổ hoa bởi vì việc phân phối chuyển vận dinh dưỡng, không có khả năng mỗi đóa hoa đều có thể biến thành bí đỏ, cho nên cần hái đi một ít hoa dư thừa. Những đóa hoa bị hái cũng không ném bỏ, chưng lên, định hình, phơi khổ sau đó nhúng vào lòng trắng trứng cùng bột mì, mỗi đóa nhẹ nhàng bỏ vào dầu sôi chiên lên, cho tới khi biến thành màu vàng hơi đỏ liền bỏ vào đĩa, mùi thơm ngát độc đáo cùng cảm giác giòn non làm cho trẻ con cách vách đều thèm khóc.