395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 120: Anh muốn ở lại

Thẩm Trường Hà nói: "Nếu không để A Ly ở lại đây đi."

Lộ Kiêu Dương nói: "Như vậy sao được? Sáng mai tôi phải đi, tôi không có thời gian để đưa thằng bé trở về đâu, cũng không thể để thằng bé ở trong phòng một mình được."

Lộ Kiêu Dương lo lắng, tuy rằng A Ly rất hiểu chuyện, nhưng dù sao cũng vẫn còn nhỏ.

Thẩm Trường Hà nói: "Tôi có thể bảo Tần Phong sáng mai đến đón thằng bé."

"Vậy cũng rất phiền phức, dù sao cũng đến đây rồi."

A Ly nắm ngón tay của Lộ Kiêu Dương, rất không chịu bỏ được, "Vậy mẹ giữ ba ba lại là được rồi ạ!"

Lộ Kiêu Dương: "..."

Cô nhìn thoáng qua A Ly, vật nhỏ này, thật đúng là sẽ cho cô rất nhiều chủ ý xấu.

Thẩm Trường Hà đứng ở một bên, cố tình hôm nay anh lại có tác phong cợt nhã, không trầm lặng: "Tôi thấy rất tốt."

Tần Phong đứng ở bên cạnh, nhìn hai cha con khi dễ Lộ Kiêu Dương như vậy, liền bổ một đao theo, "Vậy nếu không, sáng mai tôi đến đón Thẩm tiên sinh đi?"

"Được được! Anh Phong, anh mau đi nhanh lên!" A Ly vẫy tay, hận không thể để Tần Phong đi nhanh lên, như thể cậu và ba ba cũng sẽ không bị Tần Phong mang đi.

Tần Phong nói: "Được."

Sau đó A Ly trực tiếp đi tới, đóng cửa lại.

Dáng người cậu nho nhỏ, lưng đeo cặp sách, bộ dáng cố hết sức đóng cửa lại của cậu, trông rất đáng yêu.

Lộ Kiêu Dương: "..."

Các anh đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?

Hình như tôi chưa có đồng ý mà?

Cô nhìn về phía Thẩm Trường Hà, nói: "Anh sẽ không thật sự tính ở chỗ này của tôi chứ?"

"Có gì không thể được sao?" Dưới ánh đèn, Thẩm Trường Hà thoạt nhìn vừa cao vừa anh tuấn, "Lần này em đi, cũng không biết lúc nào trở về, để A Ly ở cùng em một đêm, em không muốn sao? Hôm qua là ai còn nói với tôi, phải ở cạnh bồi A Ly nhiều hơn."

"..." Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, mái tóc anh chải ngược, lộ ra phần trán, trông đẹp trai muốn lật trời!

Cái cách mà anh nói chuyện rất đồng nhất.

Đáy lòng Lộ Kiêu Dương bật khóc một phen, "Bồi, tôi bồi."

Nói xong, cô đi tới, xách đôi dép đi đến mép sofa, nói với A Ly: "A Ly, kêu ba tới đây, để anh ta thay giày."

"Vâng." A Ly nhìn về phía Thẩm Trường Hà, dắt tay của Thẩm Trường Hà.

Thẩm Trường Hà; "..."

Anh ngồi trên ghế sofa thay giày xong, Lộ Kiêu Dương lại đem giày bỏ vào tủ giày.

Tuy rằng ngoài miệng cô nói không muốn anh ở lại, nhưng nếu anh thật sự muốn ở lại, thì vẫn sẽ chăm sóc tốt cho hai cha con.

Lộ Kiêu Đương để kịch bản ở một bên, Thẩm Trường Hà nhìn thoáng qua, phát hiện cô xem kịch bản cũng không khác lắm với học sách giáo khoa, bên trong còn có đánh dấu rất nhiều, cô thất đúng là rất nghiêm túc học.

Lộ Kiêu Dương đứng lên, nói với Thẩm Trường Hà: "Có một phòng cho khách, anh ngủ ở phòng khách đi."

"Không muốn." Thẩm Trường Hà cự tuyệt lưu loát gọn gang.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, nói: "Sao anh ăn nói giống A Ly vậy?"

"Tôi là ba nó, nói chuyện giống nó thì có cái gì không đúng?" Trong thanh âm của Thẩm Trường Hà, mang theo vài phần ý cười.

Lộ Kiêu Dương phát hiện, cô thật sự nói không lại với Thẩm Trường Hà.

Hơn nữa, anh nói hết tất cả điều này một cách đương nhiên như vậy.

Thẩm Trường Hà thấy Lộ Kiêu Dương không nói lời nào, hỏi: "Sao thế, lẽ nào tối hôm qua em quá thất vọng đối với tôi? Cho nên bây giờ, mới không cho tôi ngủ cùng em?"

"..." Lộ Kiêu Dương nghe thấy câu này của anh, thế nào cũng cảm thấy có chút không đúng.

Tối hôm qua Thẩm Trường Hà không quấy rầy cô, cô ngủ rất ngon.

Nhưng lúc này anh nói như vậy, là có ý gì?

Cái gì gọi là cô quá thất vọng?

Lộ Kiêu Dương nói: "Anh anh anh...anh bắt nạt tôi! Được rồi, anh thích ngủ ở đâu thì ngủ đi!"

( đêm nay chỉ có một bản cập nhật, còn lại sẽ cập nhật trong ngày. Danh sánh người trúng thưởng chương trước:

Tâm duyệt quân hề quân bất tri?

So what?

Hải Chi Tâm

Heart beat distance

Ω điên phế lưu ly

Cảm ơn chị Bất Nhiễm đã chỉnh sửa. QQ2221665984 Tiểu khả ái gia tư tư nhận giải thưởng. Ngủ ngon )

__Hết chương 120__



 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 121: Quần áo của bảo bảo

Cô đi thẳng vào nhà bếp, mở tủ lạnh, cầm chai nước đá, muốn đè sự bối rối của mình xuống.

Thẩm Trường Hà đứng lên, đi tới bên cạnh bàn, hôm qua lúc Giang Hành đến, bản nhạc anh ta cầm tới vẫn còn ở đó, vẫn chưa được xử lý.

Ngôi nhà rất lớn, Lộ Kiêu Dương cũng không chú ý đến việc này.

Nhìn thấy tên Giang Hành được viết trên bản nhạc, Thẩm trường Hà sửng sốt, không ngờ ở đây lại có đồ của Giang Hành.

Cho đến nay, Thẩm Trường Hà vẫn luôn không có tới đây, nơi này thuộc về riêng Lộ Kiêu Dương.

Không đúng, phải nói, nơi này có đồ của Giang Hành, có cái gì bất ngờ?

Nghe nói Giang Hành thường xuyên xuất hiện ở đây, anh chưa bao giờ làm chuyện khiến bản thân khó chịu và lúng túng.

Anh ngẩng đầu, thấy Lộ Kiêu Dương đang đứng trước tủ lạnh, uống nước xong cô ném cái chai vào thùng rác, cô đi tới, thấy anh đứng kế cái bàn, nói: "Anh và A Ly đi tắm trước đi!"

Anh bị mất thị lực, vừa lúc để A Ly làm mắt của anh.

Thẩm Trường Hà nói: "Được."

Anh và A Ly cùng đi vào nhà tắm.

Trong bồn tắm, A Ly nói với Thẩm Trường Hà: "Ba ba."

"Sao thế?"

"Mắt ba không nhìn thấy sao?" Lúc ở chung với ba, rõ ràng ba có thể nhìn thấy mà!

Nhưng ở trước mặt mẹ, hình như lại không nhìn thấy nữa.

Nhắc tới vấn đề này, Thẩm Trường hà ho khan một tiếng: "Con muốn mẹ rời đi sao?"

"Không muốn."

"Thì không thể để cho cô ấy biết chuyện mắt ba thấy được." Thẩm Trường Hà nói: "Nếu như mẹ biết, mẹ sẽ rời đi, con sẽ không còn được gặp lại mẹ nữa."

A Ly gật đầu: "Con biết rồi, đây là khổ nhục kế!"

"..." Thẩm Trường Hà nhìn thoáng qua vật nhỏ này, ngay cả khổ nhục kế cũng biết?

Chỉ là, lúc nghe A Ly nói câu này, anh vẫn cảm thấy có chút châm chọc.

Có thể là bởi vì gần đây, cô ở trước mặt anh, thật sự quá ấm áp, đến nỗi anh lúc nào cũng sợ, cô lại đột nhiên nhớ đến chuyện trước kia.

Nhất là, cái người Giang hành này...

.....

Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, tiếp tục xem kịch bản của cô, A Ly đi ra, nói: "Mẹ, con và ba ba mặc cái gì?"

Anh cứ như vậy trần trụi đi ra ngoài.

Lộ Kiêu Dương nhìn đến đây, vội đứng lên, vào phòng tìm quần áo cho họ.

Trước kia, A Ly chưa từng tới đây, nhưng trong nhà cũng có quần áo của A Ly, còn có...quần áo của đàn ông.

Nếu không phải biết mình và Giang Hành không có gì cả, bản thân Lộ Kiêu Dương suýt chút nữa cũng muốn suy nghĩ nhiều.

Chỉ là những bộ quần áo này, ngay cả nhãn mác cũng chưa có cắt bỏ.

Thẩm Trường Hà và A Ly ít xuất hiện ở đây, bởi vì nơi này có bí mật của cô, cô chưa bao giờ để bọn họ tới đây, cũng không cho người nhà biết tin cô sinh bệnh.

Cô là một người mạnh mẽ, chuyện gì cũng muốn tự mình gánh vác, không muốn khiến cho người nhà phải lo lắng.

Cho dù bị ba mẹ hiểu lầm, cô cũng không giải thích.

Chỉ là lúc bình thường, vẫn sẽ không kiềm được mà mua quần áo cho hai cha con.

Ở trong lòng cô, bọn họ mãi mãi đều là người một nhà.

Lộ Kiêu Dương lấy quần áo ra, trước tiên đưa cho A Ly mặc vào, sau đó mới để cậu mang bộ đồ vào cho Thẩm Trường Hà.

"Ba ba, quần áo." A Ly đặt quần áo lên bàn bên cạnh, sau đó đóng cửa lại, tầm mắt Thẩm Trường Hà rơi vào bộ quần áo của đàn ông, ánh mắt lâm vào trầm tư.

A Ly đi tới, hỏi: "Sao vậy ạ?"

Thẩm Trường Hà nhìn bộ đồ trên người A Ly, "Con lấy quần áo ở đâu?"

"Mẹ lấy từ trong tủ, bên trong có rất nhìu quần áo của bảo bảo, quả nhiên mẹ yêu bảo bảo nhất."

__Hết chương 121__
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 122: Không phải ngày mai muốn dậy sớm sao?

Thẩm Trường Hà nghe thấy thế, mới cầm quần áo lên, ướm thử trên người mình một chút, vậy mà lại là kích cỡ của anh.

Hơn nữa, Lộ Kiêu Dương sợ anh suy nghĩ nhiều, mới cố ý đưa quần áo còn nguyên nhãn hiệu cho anh.

Trong lòng anh bất chợt có một loại cảm giác chua xót.

....

Lộ Kiêu Dương vẫn ngồi ở trên ghế sofa xem kịch bản, A Ly lại chạy ra, "Mẹ ơi, đi ngủ."

"Ừ, con và ba đi ngủ trước đi." Lộ Kiêu Dương xem rất nghiêm túc.

A Ly chạy về, truyền đạt lời Lộ Kiêu Dương cho Thẩm Trường Hà.

Một lát sau, A Ly lại chạy ra, "Mẹ, không phải ngày mai mẹ muốn dậy sớm sao?"

"Ừ, con và ba đi ngủ trước đi."

A Ly chạy về, lên giường.

Cậu là một bảo bảo ngủ rất giỏi vào buổi tối, cho dù là đang khóc, hay đang thương tâm khổ sở, đến giờ cũng có thể lập tức ngủ ngay.

Cho nên tuy rằng luyến tiếc Lộ Kiêu Dương, nhưng bận rộn cả ngày, cậu chơi đùa rất mệt mỏi, nên liền lên giường ngủ.

Thẩm Trường Hà nằm trên giường, nhìn thời gian, qua suốt một giờ, Lộ Kiêu Dương vẫn chưa vào.

Anh đi ra ngoài, kết quả phát hiện người nào đó đã ngủ trên sofa.

Anh đột nhiên có một loại cảm xúc không biết làm sao.

....

Thẩm Trường Hà đi tới, ngồi xổm xuống bên cạnh sofa, kịch bản của cô đã được cất đi, trên người đắp chăn, ngủ rất sâu, miệng còn khẽ động.

Thẩm Trường Hà nhìn cô, bỗng nhiên không kiềm chế được bản thân, cúi đầu, dịu dàng hôn ở trên trán cô một cái.

Lộ Kiêu Dương chìm vào giấc ngủ say, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, hình như có người ở bên tai cô rất bất đắc dĩ nói: "Chúng ta có thể như vậy mãi, thì tốt biết mấy?"

Tiếng điện thoại di động vang lên trong phòng khách, Lộ Kiêu Dương kéo chăn, nhắm mắt lại, mò lấy điện thoại di động, trực tiếp ấn cúp máy.

Trong chốc lát, di động lại vang lên, cô liếc nhìn, là cuộc gọi của Annie, cầm lên đặt bên tai.

Annie nói: "Lộ gia, hai mươi phút sau em tới đón chị, chị chuẩn bị chút đi."

Cô nhẹ giọng lẩm bẩm: "Buồn ngủ quá! Bây giờ mới mấy giờ thôi mà."

"Dậy đi, lát nữa ngủ trên xe."

Lộ Kiêu Dương cúp máy, muốn ngủ thêm hai phút nữa mới dậy.

Kết quả, Annie đi thẳng tới, thấy cô vẫn còn ngủ ở đó.

Cô đi vào, đang muốn mở miệng thì thấy Thẩm Trường Hà từ phòng ngủ đi ra.

"(⊙o⊙)..." Thấy Thẩm Trường Hà, Annie trợn tròn mắt nhìn, "Thẩm...Thẩm tiên sinh sao lại ở đây? Tối qua ngài ngủ ở đây sao?"

"Ừ." Thẩm Trường Hà bình tĩnh đáp.

Annie nói: "Tôi tới đón Lộ gia, sắp đến thời gian lên máy bay rồi, xin lỗi đã quấy rầy ngài."

Thẩm Trường Hà không lên tiếng.

Ở trong mắt Annie, anh vẫn luôn lạnh lùng như vậy, thay đổi thành giọng điệu mềm mại, "Lộ gia, nên dậy rồi."

Lộ Kiêu Dương ngồi dậy, tóc rối bời, nhìn Annie nói: "Em đến nhanh vậy!"

"Mau lên, không kịp nữa rồi." Annie nói, nháy mắt nhắc nhở cô Thẩm Trường Hà đang ở đây.

Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, lại nhìn về phía Annie, dùng khẩu hình miệng nói: Không sao, anh ấy không thấy, sợ cái gì.

Cô cứ như vậy đứng lên, trên người mặc áo ngủ, chân lộ ra bên ngoài, đi vào toilet.

Annie: "..."

Nhìn Lộ gia như vậy, Annie rất sốt ruột.

Ở trước mặt Thẩm tiên sinh, tốt xấu gì chị cũng phải cố kỵ đến hình tượng của mình một chút có được hay không?

Sau khi Lộ Kiêu Dương đi ra, liền đi thẳng vào phòng ngủ, A Ly còn đang ngủ, Thẩm Trường Hà ở đó, cô mặc kệ anh, mặc quần áo vào trước mặt anh.

Cũng may Thẩm Trường Hà cái gì cũng không thấy, cô rất yên tâm, nếu không anh ở đây, cô thay quần áo còn phải che che giấu giấu, làm mất thời gian.

( Chào buổi sáng, cập nhật hôm nay kết thúc. Yêu yêu)

__Hết chương 122__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 123: Tiểu Lộ đóng máy

Đội mũ và khẩu trang, cô đi thẳng ra ngoài, Annie nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nói: "Thẩm tiên sinh, chúng tôi đi trước, lần sau gặp."

Làm người vô hình cả một buổi Thẩm Trường Hà, "..."

Lộ Kiêu Dương buồn ngủ không chịu nổi, lên xe ngủ một giấc, sau đó bị Annie kéo lên máy bay.

....

"Kiêu Dương, không tồi, quay rất tốt, xem ra lần này cho cô nghỉ, hiệu quả cũng không tệ lắm."

Tâm tình Lộ Kiêu Dương vốn còn rất thấp thỏm, cuối cùng thoáng cái đã quay xong, xem ra không phí công xem phim tình cảm mấy ngày nay.

Cô không nhịn được ở trong lòng khen ngợi năng lực học tập của mình.

Annie thấy thuận lợi như vậy, tâm tình cũng tốt, ở bên cạnh cười hì hì nói: "Xem ra hai ngày nay Lộ gia ở cùng Thẩm tiên sinh phát triển không tệ nha!"

Hơn nữa, còn thấy được Thẩm Trường Hà ở trong nhà của Lộ Kiêu Dương, trong nháy mắt cô ấy cảm thấy, tình cảm của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà rất có tương lai.

Lộ Kiêu Dương nói: "Có liên quan gì đến anh ấy? Rõ ràng là chị xem rất nhiều phim được không?"

Lúc nói lời này, không biết tại sao cô nhớ đến lần tiếp xúc với Thẩm Trường Hà.

Nhưng Lộ Kiêu Dương bây giờ hoàn toàn không có ý định đi thích Thẩm Trường Hà.

Anh là chồng của cô, nhưng không có nghĩa là cô sẽ yêu anh giống như trước.

Tuy anh lớn lên đẹp trai, vừa vặn hợp gu thẩm mỹ của cô, nhưng cô thật sự không thể lý giải được dáng vẻ một người phụ nữ vì một người đàn ông mà muốn sống muốn chết, cho nên bây giờ cô chỉ muốn kiếm tiền cho thật tốt, hiếu kính ba mẹ thật tốt.

Chuyện với Thẩm Trường Hà, cũng không cần quá xem trọng.

Annie nói: "Thật sao? Em thấy tình cảm của chị và Thẩm tiên sinh vô cùng tốt mà!"

Lộ Kiêu Dương cười nói: "Đừng xem là thật, chỉ là diễn xuất thôi, nếu không thì làm sao nhét tiền vào trong túi của chị được."

Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, cũng không biết cô nói thật hay giả.

....

Về sau Lý Thịnh dưỡng thương tốt tại núi Đông Minh, liền nói lời tạm biệt với Tiểu Ngư, tuy rằng hắn thích nàng, nhưng dù sao vẫn còn có chuyện mình phải làm.

Tiểu Ngư mặc hồng y, đứng ở giao lộ, nhìn hắn rời đi...

Rất lâu sau đó, hai người mới gặp lại nhau, lúc này Lý Thịnh đã là một vị đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy.

Tiểu Ngư đến tìm hắn, cầm ngọc bội năm đó hắn đưa cho nàng, thành công tiến vào phủ tướng quân, lúc này trong phủ tướng quân đã có Linh Lung, cũng là phu nhân của Lý Thịnh.

Mà Tiểu Ngư chính là mối tình đầu, một cái pháo hôi, bởi vì ở trong phim, nàng mặc dù là mối tình đầu của Lý Thịnh, nhưng cũng là nữ sát thủ mà quân địch phái tới, sau đó nàng giết Lý Thịnh, bị Linh Lung ngăn cản, chính mình bị Lý Thịnh tự tay đánh chết.

Sau khi nàng chết, Lý Thịnh mới biết được, bởi vì mình mà nhiều người trong làng của các nàng đã chết, người thân nhất của nàng cũng rơi vào trong tay địch nhân, dùng để uy hiếp nàng, để nàng đến ám sát Lý Thịnh...

Bởi vì nàng không muốn, mới cố ý để lộ dấu vết...

....

Trong bộ phim《 Đại Tư Mã 》,phân cảnh của Lộ Kiêu Dương chỉ có bấy nhiêu đó, so với Lương Thiến và Lam Tinh, cô đơn giản là một nhân vật xì dầu đến mức không thể xì dầu hơn.

Lĩnh xong hộp cơm, phân cảnh của cô cũng xem như kết thúc.

Trở lại Lâm Thành, Lộ Kiêu Dương ngủ một giấc, cảnh diễn của cô tuy ngắn, nhưng phân cảnh cuối cùng trong đó có cảnh đánh nhau, còn bị treo lên, ôm ý niệm vui chơi trong đầu, cô tự đóng mà không dùng thế thân.

Rốt cuộc bây giờ mới biết, thắt lưng đau không chịu được!

Annie nói: "Em đã nói với chị rồi, dùng thế thân đi, chị không nên tự mình lên, chị thật sự quá tùy hứng."

Lộ Kiêu Dương nói: "Chơi rất vui mà, chị lớn như vậy, còn chưa bị treo lên, em không cảm thấy cái loại cảm giác bay lên này rất kích thích sao? Hơn nữa, mời thế thân cũng đâu phải không cần tiền, tại sao phải tùy tiện đem tiền để cho người khác kiếm lời chứ."

__Hết chương 123__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 124: Chương trình tạp kĩ mới

"Chị thật biết cách làm ăn." Annie không nói nên lời.

Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ, trước kia chị thi môn toán đều được 100 điểm."

"..." Annie thật muốn nói, em không có khen chị.

Điện thoại của Lộ Kiêu Dương vang lên, cô lấy điện thoại di động ra, khẩu trang kéo đến cằm, là tin nhắn của Bánh Bao Nhỏ gửi cho cô, giọng nói phát ra: "Mẹ, khi nào mẹ mới về ạ? Bảo bảo nhớ mẹ."

Kỳ thật Lộ Kiêu Dương rất ít dùng Wechat, đều là dùng QQ tương đối nhiều, cô xuyên qua từ năm 2010 nên vẫn chưa thích ứng được với mấy thứ công nghệ mới này, vẫn quen dùng QQ.

Cho nên bây giờ, tin nhắn trong Wechat đều là của Bánh Bao Nhỏ mỗi ngày gửi cho cô.

Trên Wechat của Lộ Kiêu Dương vốn là có không ít người, chỉ là bây giờ, cô lăn lộn thành như vậy, rất nhiều người đã xóa cô, cũng có một vài người không xóa cô, nhưng cũng hầu như chưa từng gửi tin nhắn cho cô.

Thấy Bánh Bao Nhỏ gửi tin nhắn cho cô mỗi ngày, cô rất vui vẻ.

Lộ Kiêu Dương nói: "Mẹ cũng nhớ con! Lát nữa sẽ về thăm con nhé!"

"Thật sao?" Bánh Bao Nhỏ nói: "Vậy con chờ mẹ, con mua kẹo que cho mẹ."

"..." Lộ Kiêu Dương muốn nói, cô thật sự không thích ăn kẹo que, nhưng lại không chịu được con trai quá nhiệt tình.

Cúp điện thoại của Bánh Bao Nhỏ, Lộ Kiêu Dương và Annie đi thẳng về giải trí Bạch Hùng, Long Hữu Dư nói có việc tìm cô, hơn nữa hình như còn là chuyện rất quan trọng, Lộ Kiêu Dương đã tới.

Cô đã xem qua hợp đồng mà cô đã ký với công ty giải trí Bạch Hùng, nếu là trước kia, trong lúc cô đang nổi tiếng, muốn chấm dứt hợp đồng, thì vẫn có thể bồi thường nổi, nhưng tình hình bây giờ của cô lại đang khó khăn về mặt tài chính như vậy, muốn chấm dứt hợp đồng hoàn toàn là không thể nào, vì thế cô chỉ có thể ở lại đây.

Long Hữu Dư thấy cô đi vào, cười nói: "Kiêu Dương, vất vả rồi, nghe nói cảnh quay của cô cuối cùng cũng hoàn thành."

Lộ Kiêu Dương khách sáo nói: "Cảm ơn Long tổng đã cho tôi cơ hội."

Long Hữu Dư thấy cô như thế, còn có chút không quen, trước đây Lộ Kiêu Dương cũng không hay nói với ông ta mấy lời này.

Lúc trước cô nhất quyết muốn ly hôn với Thẩm Trường Hà, ông mới nói hai câu, kết quả Lộ Kiêu Dương đã phớt lờ ông ta rất lâu.

Bây giờ thấy Lộ Kiêu Dương dễ nói chuyện như vậy, Long Hữu Dư cười nói: "Đây đều là việc nên làm. Đúng rồi, tôi đã sắp xếp cho cô một hợp đồng mới."

"Hả?" Lộ Kiêu Dương nói: "Cái bộ dạng này bây giờ của tôi mà còn có thể nhận được hợp đồng sao? Tôi vốn còn muốn nghỉ ngơi một thời gian."

So với quay phim, cô càng thích đi học hơn.

Long Hữu Dư nói: "Là một chương trình tạp kỹ về đời sống, lúc trước cô vẫn luôn quay phim, không tham gia nhiều chương trình giải trí. Chương trình tạp kỹ về đời sống, rất dễ khiến cho khán giả sinh ra hảo cảm với cô, và họ có thể trực tiếp hiểu rõ về con người của cô."

Annie đứng ở một bên, nói: "Long tổng, ngài có xác định là sẽ sinh ra thiện cảm, mà không phải là thu hút công kích?"

Lộ Kiêu Dương như bây giờ, Annie cũng không biết sau khi chị ấy lên chương trình, sẽ có phản ứng gì.

Quả thực là có một số nghệ sĩ sẽ chọn cách thức tẩy trắng này, nhưng bởi vì tính cách khó ưa, trái lại làm hỏng nhân phẩm.

Long Hữu Dư nhìn Annie một cái, "Hay là cô đi nhận hợp đồng cho cô ấy đi?"

"..."

Annie lập tức ngậm miệng.

Tài nguyên của công ty đều nằm chắc trong lòng bàn tay của Long Hữu Dư, dưới loại tình hình này, chỉ có Long Hữu Dư mới có thể thay Lộ Kiêu Dương nhận hợp đồng.

Mặc dù Long Hữu Dư đối với cấp dưới rất hung dữ, nhưng Annie không thể không thừa nhận, ông ta có năng lực.

Đây cũng là nguyên nhân lúc đầu Lộ Kiêu Dương nguyện ý hợp tác với ông ta, bởi vì ông ta có thể thay Lộ Kiêu Dương xử lý rất nhiều chuyện.

Lộ Kiêu Dương nói: "Nghe theo sự sắp xếp của Long tổng."

Điều cô cần hiện tại, vốn chính là một cơ hội.

( Hết chương )

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 125: Fan của Lộ Kiêu Dương

Long Hữu Dư gật đầu, "Tốt, tốt rồi. Kiêu Dương, còn có một chuyện không liên quan đến công việc, là thỉnh cầu của cá nhân của tôi."

"Chuyện gì?" Lộ Kiêu Dương có chút đề phòng.

Long Hữu Dư nói: "Là chuyện của Giai Giai."

Ông ta có một cô con gái, năm nay mười ba tuổi, mới vừa lên trung học không lâu.

Lúc Lộ Kiêu Dương nhìn thấy Giai Giai, con bé đang ở trong phòng, dì trong nhà vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Đã rất lâu rồi con bé không đến trường, bất kể có khuyên con bé như thế nào, con bé cũng không chịu."

Long Hữu Dư là một ông bố đơn thân, vợ cũ đã sớm tái hôn và di cư sang nước ngoài, hiện tại ông tự mình chăm sóc con gái.

Đối với con gái bây giờ, ông cũng rất bất đắc dĩ, thậm chí còn nghĩ đến việc mời bác sĩ tâm lý cho con bé.

Nếu không phải là không còn cách nào khác, ông cũng không nghĩ đến việc nhờ Lộ Kiêu Dương tới thăm con bé.

Dì gõ cửa một cái, nói: "Giai Giai, con xem, ai tới thăm con này?"

Cô bé ngồi ở chỗ kia, không nói gì.

Lộ Kiêu Dương đi vào, nhìn thấy trong phòng toàn bộ đều treo áp phích của cô, mô hình đứng của cô, tấm ảnh ký tên của cô....

Tuy rằng nghe nói mình trước đây là minh tinh, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương cảm nhận được tình yêu của fan đối với cô.

Giai Giai ngồi ở đó quay lưng ngồi ở đó, nói: "Đi ra ngoài, đừng làm phiền con."

Cô bé mười ba tuổi, nhưng thanh âm lại rất tuyệt vọng.

Lộ Kiêu Dương nói: "Xin chào, là ba em bảo chị đến thăm em."

Nghe đến đó, Giai Giai rất giật mình, quay đầu lại, không dám tin nhìn Lộ Kiêu Dương trước mắt, bộ dáng cô bé rất ưa nhìn, con mắt tròn xoe tràn đầy tuyệt vọng, vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt cũng rơi xuống.

"Chúng ta đi ra ngoài trước đi." Annie nói với dì.

Bà gật đầu, chỉ để lại Lộ Kiêu Dương ở trong phòng, lúc bọn họ đi ra ngoài còn đóng cửa lại.

Vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, Giai Giai liền chạy tới, trực tiếp vùi trong ngực cô, cô bé gắt gao ôm Lộ Kiêu Dương, thân thể vẫn không ngừng run rẩy.

Lộ Kiêu Dương nhìn tiểu nha đầu này, vươn tay, dịu dàng sờ đầu cô bé một cái, có thể cảm nhận được, cô gái nhỏ này chịu ủy khuất rất lớn.

Động tác dịu dàng của cô, khiến Giai Giai càng cảm thấy ủy khuất, ở trong lòng Lộ Kiêu Dương khóc lớn.

Cô bé chỉ khóc, không nói lời nào, dường như đã kìm nén rất lâu.

....

Một hồi lâu, Lộ Kiêu Dương mới nói: "Đã xảy ra chuyện gì sao? Ai bắt nạt em?"

Giai Giai nói đứt quãng: "Bọn họ...tất cả bọn họ đều mắng chị! Em thay chị nói chuyện, em nói chị không phải là người xấu, bọn họ đều mắng em, nói em là fan não tàn, em không biết mình đã làm sai điều gì, em chỉ là thích một người, không bảo người ta phải thích giống em, cũng không được sao? Chị Kiêu Dương, thích chị thật sự quá mệt mỏi, quá mệt mỏi mà!"

Vốn dĩ, thích minh tinh nào, là quyền tự do của mình.

Mà bây giờ, một khi bạn thích một minh tinh nào đó, chỉ cần người đó không được đại chúng thích, thì rất dễ bị người khác chụp cho bạn cái mũ fan não tàn.

Nó chỉ khiến bạn cảm thấy thấp kém hơn người khác mà thôi.

Lộ Kiêu Dương nghe Giai Giai khóc, cảm thấy tim mình như bị bóp lấy.

Những người chỉ vào người khác mắng não tàn, vậy chính bản thân họ là loại người tài giỏi lắm nhỉ?

Rất thích đem tiêu chuẩn của mình, áp đặt lên người khác.

Giai Giai nói: "Xin lỗi, chị, sau này em cũng không dám thích chị nữa."

Cô bé đã từng kiên trì, cũng đã từng giãy dụa, nhưng mà bây giờ, cô thật sư, cảm thấy không thể kiên trì nổi nữa.

Những người trước đây cùng cô bé thích Lộ Kiêu Dương, đều bắt đầu đi thích người khác, bởi vì chỉ có như vậy, bạn mới có thể có chung đề tài với người khác.

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 126: A Ly ngã xuống hồ bơi (Phiếu đề cử cộng với cập nhật)

Lộ Kiêu Dương nghe Giai Giai nói, ngồi xổm xuống, nhìn cô gái nhỏ đang không ngừng khóc, nói: "Giai Giai, em không sai, được chứ? Em không làm gì sai cả. Em không nên trách chính mình, em không sai. Em đừng khóc nữa, em như vậy, ba em sẽ lo lắng. Chị nhìn thấy trong lòng cũng khó chịu."

Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương cắn môi, hạ quyết tâm, "Tin tưởng chị, một ngày nào đó, chị sẽ khiến những người khi dễ em phải hối hận."

Nếu là trước đây, cô vẫn chỉ là mang tâm tư chơi đùa, thì bây giờ, Lộ Kiêu Dương nghĩ, cô nhất định, nhất định phải đứng lên.

Ít nhất, vì Giai Giai trước mặt, cô phải đứng lên.

Thích cô là sai?

Cái logic chết tiệt gì thế này?

.....

"Chị Annie, mẹ em đâu!" Annie mở cửa, Bánh Bao Nhỏ chạy vọt vào.

Lúc đầu, cậu định vừa vào cửa liền hôn Lộ Kiêu Dương một cái, kết quả thấy là Annie, có chút thất vọng.

Annie nói: "Đang bơi."

Sau khi từ chỗ Long Hữu Dư trở về, Lộ Kiêu Dương không đi đâu cả, mà trở lại bơi lội.

Bảo Annie gọi điện cho Bánh Bao Nhỏ, nói là buổi tối không đi đón cậu được, nhưng Bánh Bao Nhỏ làm sao bằng lòng?

Tự mình bảo tài xế đưa cậu tới đây.

Lộ Kiêu Dương ngoi lên khỏi mặt nước, nghe thấy giọng nói của Bánh Bao Nhỏ, "Mẹ!"

Cô dựa vào thành bể bơi, nhìn Bánh Bao Nhỏ, cau mày, "Sao con lại tới đây? Không phải bảo con đừng tới rồi?"

Tâm tình cô không tốt, thấy tiểu gia hỏa này cũng rất phiền.

"Chú tài xế đưa con tới." Bánh Bao Nhỏ nói: "Mẹ, mẹ tức giận sao? Mẹ đừng giận nữa được không ạ? A Ly cho mẹ cái này."

Trong tay cậu quơ quơ cây kẹo, đang muốn đi qua, thì trượt chân, ngã vào bể bơi.

"..."

Bể bơi rất sâu, cậu mới hơn hai tuổi, làm sao biết bơi?

Lộ Kiêu Dương vớt cậu từ trong bể bơi ra, cậu uống mấy ngụm nước, mở mắt nhìn cô, "Mẹ."

Sắc mặt Lộ Kiêu Dương lập tức trầm xuống, tuy cô luôn rất bình tĩnh, nhưng không có nghĩa là cô sẽ không tức giận, "Ai cho con xuống? Con không biết chỗ này có bao nhiêu nguy hiểm sao?"

Bánh Bao Nhỏ bĩu môi, cầm cây kẹo trong tay, "Cái này...cho mẹ, mẹ đừng giận."

"..." Lộ Kiêu Dương cảm thấy gọi cậu là Bánh Bao Nhỏ đúng là không sai, giống như cái bánh bao vậy, muốn mắng cậu, cậu còn sợ người ta tức giận.

Thấy cậu như vậy, cô thật sự là không biết nói gì hơn.

Cô cũng không còn hứng thú bơi lội, trực tiếp bò ra ngoài, ôm A Ly vào cửa.

Annie thấy cô đi vào, cầm khăn tắm đưa cho cô, Lộ Kiêu Dương cởi quần áo ướt sũng trên người cậu ra, đặt cậu trên ghế sofa, bọc thân thể nho nhỏ của cậu vào trong khăn tắm, "Mẹ cho con biết, lần sau con còn như vậy nữa, mẹ sẽ đánh con thật đấy, con có tin không?"

Annie nhìn Lộ Kiêu Dương hung dữ như thế, khuyên nhủ: "Lộ gia, nó chỉ là đứa bé thôi."

"Trẻ con thì sao? Trẻ con thì không thể dạy?" Vừa rồi đúng là dọa chết cô!

Nếu xảy ra chuyện, thì phải làm sao bây giờ?

Người của Thẩm gia không giết cô, cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.

Annie nói: "Em đi lấy quần áo cho thằng bé."

Tiếp đó đi vào phòng ngủ.

Bánh Bao Nhỏ thấy Lộ Kiêu Dương mím môi, mở to hai mắt, "Mẹ."

"Làm sao?"

"Bảo bảo yêu mẹ."

"..."

Hôm nay, tâm trạng Lộ Kiêu Dương vốn rất kém, nhưng thấy tiểu gia hỏa này, thật là...

Annie cầm quần áo đi ra, Lộ Kiêu Dương thay quần áo cho cậu, cậu cũng rất phối hợp.

Vừa mặc quần áo vừa nói: "Mẹ, ba nói, đợi lát nữa ba sẽ tới."

"..."

( Hôm nay nhiều thêm một chương, cảm ơn phiếu đề cử của mọi người! Ngủ ngon! Hôm nay cũng đừng quên nhé! Yêu yêu)

( Hết chương )


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 127: Buổi tối ăn gì?

Lộ Kiêu Dương nhìn tiểu gia hỏa này, nói: "Con nói với ba là mẹ muốn tới?"

Bánh Bao Nhỏ nói: "Dạ."

"Tại sao phải nói với ba?" Lộ Kiêu Dương đưa tay, sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của A Ly: "Sao con lại tích cực thế?"

"Mẹ không thích ba sao?" A Ly không hề cảm thấy mình nói với ba thì có gì sai, "Nhưng mà ba ba cũng muốn đến gặp mẹ mà! Ba cũng rất nhớ mẹ. Thật đấy!"

Lộ Kiêu Dương nở nụ cười: "Làm sao con biết ba muốn gặp mẹ?"

Anh rõ ràng bận rộn như vậy, làm sao có thời gian quan tâm đến cô?

Hiện tại anh mất thị lực, hình như công việc cũng vô cùng nhiều, mà anh vẫn còn tiêu tốn thời gian trên người cô, Lộ Kiêu Dương cảm thấy rất lãng phí.

Bánh Bao Nhỏ nói: "Bởi vì đó là ba của con nha! Con phải biết chứ."

Lộ Kiêu Dương xách cái quần của Bánh Bao Nhỏ lên giúp cậu, quần áo cũng mặc xong. Cô nhìn A Ly, nói: "Lần sau không được chạy loạn nữa, nhất là ở bể bơi, nước sâu như thế."

Bánh Bao Nhỏ gật đầu: "Dạ."

Bị Lộ Kiêu Dương hung dữ như vậy, cậu cũng không dám.

Lộ Kiêu Dương nói: "Con không giận mẹ chứ?"

Kỳ thật nổi giận với cậu, cô cũng rất hổ thẹn.

Chỉ là, dưới tình huống lúc đó, cô cực kỳ nôn nóng.

Bánh Bao Nhỏ nói: "Mẹ nhất định là lo lắng cho bảo bảo."

"Ngay cả việc này con cũng biết à!"

Bánh Bao Nhỏ nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Mẹ, mẹ bây giờ rất tốt, bảo bảo thích mẹ."

Ít nhất cũng bằng lòng nói chuyện với cậu, cũng bằng lòng nhìn cậu.

Còn đau lòng cho cậu, chăm sóc cậu.

Không giống như ngày trước, mình nói chuyện với mẹ, mẹ cũng không quan tâm.

Cho nên, cho dù Lộ Kiêu Dương hung dữ với cậu, cậu cũng hoàn toàn không tức giận.

Lộ Kiêu Dương nở nụ cười.

Cô vọt vào nhà tắm, thay bộ đồ khác, áo phông trắng vải cotton và chiếc quần màu xám tro.

Vừa thay xong đi ra thì có tiếng gõ cửa.

Annie mở cửa, là Thẩm Trường Hà và Tần Phong.

"Thẩm tiên sinh." Annie mở lời.

Thẩm Trường Hà đáp một tiếng, đi vào.

Lộ Kiêu Dương thấy anh, nói: "A Ly nói anh muốn tới, anh đúng là tới thật?"

"Xem ra tôi không được chào đón." Hôm nay Thẩm tiên sinh vừa mới trở về sau khi họp xong cùng người khác. Bộ vest đen, áo sơ mi màu đen tuyền, chỉ có cà vạt đỏ làm tăng thêm vài phần điểm sáng.

Anh rất cao, đứng ở đó, thật là...

Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này mỗi lần đi làm trở về, độ soái đều tăng lên một tầm cao mới, nói: "Cũng không phải là không chào đón, chỉ là cảm thấy, anh bận như vậy, cũng không cần lúc nào cũng tới thăm tôi."

"Nếu như tôi nhớ không nhầm, chúng ta đã không gặp hai mươi ngày rồi!"

"..." Hình như là đã lâu như thế, Lộ Kiêu Dương nhìn anh, cười nói: "Anh nhớ rõ thật."

"Bởi vì A Ly mỗi ngày đều nhớ đến em."

Tần Phong thấy hai người hàn huyên, nói: "Vậy Thẩm tiên sinh, phu nhân, tôi đi về trước!"

"Các anh không phải là tới đón A Ly à!"

"Không phải, tôi chỉ đưa Thẩm tiên sinh tới thôi."

"..."

A Ly đứng ở một bên, nhìn Tần Phong, đang muốn nói đi thong thả, chợt nghe thấy Tần Phong nói: "Annie, cô cũng phải đi à? Đúng lúc chúng ta đi cùng nhau đi."

Annie nhìn Tần Phong, rất ít khi thấy Tần Phong lại chủ động gọi cô, cô gật đầu, "Được! Lộ gia, em đi về trước đây!"

Không quấy rầy một nhà ba người họ nữa.

"Này!"

Cô muốn ngăn Annie lại, nhưng không kịp.

Mặc dù Tần Phong lớn lên có chút đẹp trai, hơn nữa còn độc thân, nhưng em cũng không cần tích cực như vậy chứ!

Lộ Kiêu Dương vô cùng sầu não, Thẩm Trường Hà bất đắc dĩ nhìn cô, thầm nghĩ, cô cứ không muốn ở cùng một chỗ với anh như vậy, sau đó lại nghe thấy cô đau đầu nói: "Làm sao bây giờ đây? Tôi không biết nấu ăn, buổi tối ăn gì?"

Không có cách nào, ai bảo ăn cơm luôn là việc hệ trọng hàng đầu trong lòng Lộ gia chứ?

( Hết chương )

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 128: Em gái của Thẩm Trường Hà

Nhất là buổi chiều lúc về bơi lội, lúc này cảm thấy đói bụng không chịu được.

Thẩm Trường Hà: "..."

Đó là một vấn đề rất rắc rối.

Anh quên mất việc này.

Anh biết nấu cơm, trong khoảng thời gian anh và Lộ Kiêu Dương mới yêu nhau, thỉnh thoảng hai người ở cùng một chỗ, chính anh sẽ nấu ăn. Lộ Kiêu Dương chưa bao giờ phải làm, dù sao từ khi còn nhỏ, tâm tư đều đặt lên việc học, mẹ Lộ cũng không cho cô làm.

Nhưng bây giờ anh là một người mù, nếu anh chạy đi nấu ăn, chẳng phải là bại lộ rồi sao?

Thẩm Trường Hà còn chưa mở miệng, A Ly ở bên cạnh đã nóng lòng muốn thử, "Mẹ, con sẽ cắt dưa chuột!"

"..." Lộ Kiêu Dương khó có thể tin được nhìn tiểu A Ly mới hơn hai tuổi một cái.

A Ly thấy Lộ Kiêu Dương không tin mình, nói: "Thật đấy, con sẽ làm! Chỉ cần cắt quả dưa chuột vài cái, sau đó cho một chút giấm vào. Con thấy cô hay làm như thế!"

"..."

Vậy có thể ăn không?

Đúng lúc này, đồng hồ thông minh của A Ly vang lên, cậu nhận điện thoại, bên trong truyền đến giọng nói của Thẩm Nhược Hề, "Cô."

"Con đã đi đâu?" Thẩm Nhược Hề nói: "Chạy đến nơi nào rồi?"

Bình thường lúc Thẩm Trường Hà phải đi công tác, Lộ Kiêu Dương đi làm, A Ly đều ở tại Thẩm gia, ở cùng với bà nội cậu và cô.

Nghe thấy giọng nói của cô, A Ly nói: "Con ở chỗ mẹ."

Vừa nghe đến Lộ Kiêu Dương, cả người Thẩm Nhược Hề đều không tốt.

Cô có chút tức giận, trước đó Lộ Kiêu Dương làm ra những chuyện quá đáng với Thẩm Trưởng Hà, Thẩm gia không ai không biết.

Bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, trong lúc Thẩm Trường Hà đang bị mất thị lực, Lộ Kiêu Dương vẫn còn nói anh đáng đời! Lúc đó, anh trai làm phẫu thuật, Lộ Kiêu Dương cũng chưa từng xuất hiện ở bệnh viện.

Nghe nói, sau khi cô xuất viện vẫn ở lại trấn nhỏ Dương Hà, vậy còn chưa tính, bây giờ còn bắt cóc A Ly?

Không biết Lộ Kiêu Dương có chủ ý gì, nhưng Thẩm Nhược Hề thực sự rất tức giận, hạ quyết tâm, hôm nay cô nhất định phải nói chuyện thật tốt với Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương ở đây, Thẩm Nhược Hề cũng biết, lúc anh trai ngã bệnh, cô đã đến tìm Lộ Kiêu Dương một lần, lúc A Ly ngã bệnh, cô cũng đến tìm.

Nhưng Lộ Kiêu Dương hoàn toàn mặc kệ anh trai, cũng không thương yêu A Ly.

Quả thực là một người phụ nữ vô tình vô nghĩa!

"Con chờ đã, cô lập tức tới ngay."

.....

Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, lật xem app đặt đồ ăn bên ngoài, cảm thán, "Bây giờ mua đồ ăn cũng dễ dàng quá đi!"

Không chỉ có thể mua đồ ăn trên đây, mà rau dưa trái cây nào cũng có thể mua ở trên đây.

A Ly ngồi ở trong lòng Lộ Kiêu Dương, nhìn mấy thứ trên điện thoại, nói: "Mẹ, con muốn ăn cái này."

Là trái cherry vừa mới đưa ra thị trường.

Hiện tại chính là mùa cherry chín mùi, chẳng qua là vừa mới đưa ra thị trường, cho nên giá cả vô cùng đắt.

"Không được, quá mắc." Mẹ của con ơi, hơn bốn mươi đồng tiền một cân, cướp tiền à!

Tuy rằng chồng cô rất có tiền, nhưng Lộ Kiêu Dương biết, trong tài khoản của mình, cũng không còn bao nhiêu tiền.

Cô kiếm được không ít, nhưng tiêu xài lại càng nhiều hơn.

A Ly nhìn Lộ Kiêu Dương, "Nhưng mà con thật sự muốn ăn."

Ánh mắt tội nghiệp của cậu, khiến Lộ Kiêu Dương có chút không đành lòng, "Được rồi, vậy mua một phần."

Kỳ thật chính Lộ Kiêu Dương cũng muốn ăn, mua chút cherry, lại mua chút rau dưa, Lộ Kiêu Dương nghĩ ngày mai khi Tần Phong hoặc là Annie tới, có thể làm bữa cơm cho cô.

Không lâu sau, có tiếng gõ cửa, cô tưởng là giao đồ ăn nên đeo khẩu trang đi mở cửa, vừa mở cửa ra, liền thấy một người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, mặc âu phục màu lam đứng ở cửa.

Dung mạo có phần tương tự với Thẩm Trường Hà, ánh mắt rất sắc bén, cô ấy nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, tức giận hỏi: "A Ly đâu?"

"Ở trong đây." Lộ Kiêu Dương bị bộ dáng cường thế của đối phương dọa sợ lùi về sau một bước.

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 129: Đầu bếp của Lộ Kiêu Dương

Thực ra Thẩm Nhược Hề rất sợ Lộ Kiêu Dương, mỗi lần đều lấy hết dũng khí mới đến được đây.

Khí thế của Lộ gia rất mạnh, một khi cô tức giận, Thẩm Nhược Hề hoàn toàn không dám nhiều lời.

Hơn nữa, vào khoảng thời gian Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, cô đã giúp Thẩm gia rất nhiều.

Khi đó ba của Thẩm Trường Hà bị bệnh, Thẩm Trường Hà đã phải lo liệu cho em gái đến trường, lại phải trả chi phi thuốc men cho ba.

Đúng là người nghèo không thể mắc bệnh!

Một khi bị bệnh nặng, chỉ có thể chờ chết. Cũng không giống như bây giờ, trên mạng còn có gây quỹ từ thiện, khi đó Internet cũng không có phát triển được như thế.

Thẩm Trường Hà không phải loại người dễ dàng từ bỏ, mỗi ngày anh làm rất nhiều công việc, làm tất cả những công việc cực nhọc vì muốn giữ mạng sống của ba.

Từ khi nhận thức Lộ Kiêu Dương, Lộ Kiêu Dương cố gắng muốn gánh vác thay anh.

Có đôi khi còn lấy tiền sinh hoạt phí và học bổng, Thẩm Trường Hà không cần, cô sẽ nghĩ cách đưa cho Nhược Hề, để Nhược Hề đưa cho mẹ Thẩm.

Mạng sống của ba cũng được cứu về.

Mặc dù bây giờ vẫn còn bị liệt nửa người, nhưng Lộ Kiêu Dương xem như là ân nhân của Thẩm gia, Thẩm Nhược Hề cũng rất thích cô, rất kính trọng cô.

Thế cho nên thân phận chị dâu đối với cô ấy tràn đầy sức uy hiếp.

Cho dù sau này Lộ Kiêu Dương thay đổi, Thẩm Nhược Hề cũng sợ cô.

Nhưng lúc này nhìn Lộ Kiêu Dương, phát hiện Lộ Kiêu Dương còn kinh hãi hơn cả mình, dường như bị cô dọa sợ vậy, Thẩm Nhược Hề thoáng chốc sững người.

Nghe Tần Phong nói chị dâu hình như có chút không bình thường, bây giờ xem ra, hình như là thật?

Đầu óc thật sự bị đụng hỏng rồi?

Cô nói với Lộ Kiêu Dương: "Chị lén lút mang A Ly tới đây làm gì? Có phải hơi quá đáng rồi không! Lúc trước là chị không cần thằng bé, lúc ly hôn với anh trai tôi, chúng tôi đã bảo chị nể tình đứa nhỏ mà đừng ly hôn, nhưng chị chưa bao giờ mềm lòng. Giờ thì sao? Ở giới giải trí lăn lộn không nổi nữa, không còn khí phách? Lại muốn ôm đùi anh tôi à?"

"..." Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Nhược Hề, nói: "Ách, cô vào trước đi."

Lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương gặp Thẩm Nhược Hề, không muốn cãi nhau với cô ấy.

Thẩm Nhược Hề thấy Lộ Kiêu Dương đi vào, do dự một chút, cũng đi vào theo.

Trước cô có đến đây, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng vào nhà của Lộ Kiêu Dương.

Lúc này, Thẩm Nhược Hề vừa mới vào cửa, đang muốn nói, liền thấy Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế sofa, giật mình, "Anh!"

Ngất mất, sao anh cô lại ở đây?

Không phải hôm nay anh ấy có một hội nghị nghiên cứu ở viện khoa học kỹ thuật sao?

Cô còn tưởng anh ấy sẽ ăn tối cùng bọn họ.

Thẩm Trường Hà bình thản nói: "Ồ, em tới thật đúng lúc, tiện thể làm cơm tối cho chị dâu em đi."

Lộ Kiêu Dương "..."

Cô có chút kinh ngạc nhìn Thẩm Trường Hà.

Hình như Thẩm Nhược Hề rất ghét cô.

Vừa đến đã mắng cô một trận.

Hơn nữa, A Ly gọi cô ấy là cô, cô ấy chắc là em gái của Thẩm Trường Hà!

Vậy thì tất nhiên phải vô cùng được chiều chuộng!

Thế mà Thẩm Trường Hà lại gọi cô ấy nấu ăn cho cô!

Ngay cả Lộ Kiêu Dương cũng cảm thấy, yêu cầu này có chút quá đáng.

"Em..."

Thẩm Trường Hà nói: "Không muốn sao?"

Thẩm Nhược Hề nhỏ hơn Thẩm Trường Hà vài tuổi, là Thẩm Trường Hà lo liệu cho cô lên đại học, để cô có được ngày hôm nay.

Dĩ nhiên là, anh trai nói cái gì thì chính là cái đó.

Cô gật đầu, "Vâng."

Lộ Kiêu Dương: "..."

Cô không ngờ Thẩm Trường Hà kêu Thẩm Nhược Hề nấu cơm, lại càng không nghĩ tới, Thẩm Nhược Hề cứ như vậy mà đồng ý rồi.

Đúng lúc người giao hàng mang đồ ăn tới, Thẩm Nhược Hề liền mang vào phòng bếp.

Lộ Kiêu Dương nhìn tới đây, luôn cảm thấy có chút xấu hổ, cô nhích lại gần Thẩm Trường Hà, nhỏ giọng hỏi: "Anh để cho cô ấy nấu ăn, hình như không tốt lắm đâu?"

"Không tốt chỗ nào?"

"Cô ấy là em gái anh đấy!"

Thẩm Trường Hà ngay thẳng nói: "Em gái tôi thì không thề nấu cơm cho em?"

( Ngủ ngon. Tiếp tục cầu phiếu đề cử)

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 130: Cô nấu ăn rất ngon

Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi thấy như vậy không tốt lắm."

"Vậy thì ngại quá." Thẩm Trường Hà dùng giọng điệu áy náy nói: "Tạm thời cũng chỉ có thể tìm em ấy nấu ăn! Nếu không phải bây giờ tôi không tiện, tôi liền làm cho em."

"..." Lộ Kiêu Dương nghe anh nghiêm trang nói, ngẩng đầu nhìn anh một cái, vừa vặn nhìn thấy gò má của anh.

Cô có chút bất đắc dĩ nói: "Ý tôi không phải vậy mà!"

Nói như thể cô đang ghét bỏ Thẩm Nhược Hề vậy.

Rõ ràng là cô kinh sợ.

Cô nhìn Thẩm Trường Hà, vô cùng nghi ngờ nếu nói thêm gì nữa, anh còn có thể sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa hơn, hơn nữa ở đây bọn họ quả thực không có ai nấu ăn, cũng chỉ có thể nhẫn nại trước.

Thẩm Nhược Hề ở trong phòng bếp, bởi vì cô phải đi làm, ngày thường trong nhà đều là mẹ Thẩm nấu ăn, nhưng tài nấu nướng của cô cũng không thua kém gì so với mẹ Thẩm.

Động tác rất lưu loát, Lộ Kiêu Dương nghe tiếng thái thức ăn linh hoạt ở bên trong, không khỏi có chút khâm phục.

Nhìn người ta, rồi nhìn lại mình...

A Ly nói: "Mẹ, cô nấu ăn rất ngon!"

Lộ Kiêu Dương nói: "Có thể thấy được."

Cô có chút mong đợi, ngoại trừ trong lòng còn có mấy phần lo lắng Thẩm Nhược Hề sẽ tức giận.

"Ăn cơm." Rất nhanh, Thẩm Nhược Hề đã bưng tất cả món ăn ra, làm bữa cơm, đối với cô mà nói chỉ mất bốn mươi phút.

Lộ Kiêu Dương nói: "Để chị giúp em cầm chén đũa."

Cô đang muốn đi tới, Thẩm Nhược Hề nhìn cô một cái, Lộ Kiêu Dương dừng chân lại.

Khụ, cô cảm thấy mình nên trốn sau lưng Thẩm Trường Hà, tương đối an toàn hơn.

Lộ Kiêu Dương dắt A Ly, dẫn theo Thẩm Trường Hà, ngồi xuống bàn ăn, Thẩm Nhược Hề đã cởi áo khoác ra, trên người mặc áo sơ mi trắng, đeo tạp dề, múc cơm cho một nhà ba miệng ăn bọn họ, sau đó kéo ghế ra, mình cũng ngồi xuống bên cạnh.

Chỉ thấy Lộ Kiêu Dương cầm đũa lên, không vội tự mình ăn, mà là gắp đồ ăn cho Thẩm Trường Hà, không có biện pháp, bây giờ cô đã thành thói quen, lại gắp cho A Ly một ít.

Thẩm Nhược Hề: "..."

Tuy rằng trước đây, tình cảm của anh trai và chị dâu cũng rất tốt, nhưng lúc ăn cơm, cũng không thể hiện tình cảm đến mức như vậy!

Bây giờ cái người chị dâu này, không khỏi quá giỏi lấy lòng anh trai đấy!

Khó trách Lộ Kiêu Dương trước kia công việc bề bộn như thế, anh trai cũng không so đo, còn ở bên cạnh chị ấy.

Thẩm Nhược Hề nói với Thẩm Trường Hà: "Anh, hôm nay anh không đi họp sao? Sao không đi ăn cùng bọn họ mà lại trở về?"

"Chị dâu em đang đợi anh."

"..."

Lộ Kiêu Dương nhìn vẻ mặt cây ngay không sợ chết đứng của người đàn ông này, tôi chờ anh lúc nào hả?

Rõ ràng là anh tự chạy tới có được không!

Thẩm Nhược Hề nghe thấy hai chữ chị dâu, nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, lúc này Lộ Kiêu Dương trông rất an tĩnh, cũng rất ôn nhu.

Ít nhất không phải là dáng vẻ bất chấp lý lẽ trước kia.

Thẩm Nhược Hề không nói gì.

Cô vốn chính là một người rất điềm đạm.

Thời điểm Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà đều không có ở đây, phần lớn thời gian đều mang theo A Ly là cô.

Cô là một cô gái độc thân, không vội nói chuyện yêu đương, tâm tư đều ở trên người A Ly.

Lần nào Trình Vũ Gia cũng không thể nói gì.

Bởi vì lần nào anh ta cũng bị từ chối vì lý do đó.

...

Thấy Lộ Kiêu Dương thay đổi lớn như thế, Thẩm Nhược Hề không nói lời nào, chỉ lặng lẽ quan sát Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương cũng lặng lẽ quan sát cô ấy, hai người cứ như vậy, lúc thì cô nhìn tôi, tôi không nhìn cô, khi thì cô không nhìn tôi, tôi nhìn lén cô.

...

Ăn cơm xong, Lộ Kiêu Dương và A Ly cho Công Chúa ăn thức ăn cho mèo.

Thẩm Trường Hà nói với Thẩm Nhược Hề: "Tối anh và A Ly ở đây, em đi về trước đi."

Thẩm Nhược Hề tò mò hỏi: "Anh, anh và chị dâu tốt rồi?"

( Hết chương )

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 131: Nguyện vọng của A Ly

Thẩm Trường Hà nói: "Ừ."

Thẩm Nhược Hề có chút lo lắng: "Chuyện chị ấy và Giang Hành..."

Bất kỳ người đàn ông nào, cũng không thể chịu đựng được loại chuyện này!

Tuy trước đây chị dâu quả thực rất tốt, nhưng chị ấy thật sự cũng đã thay đổi.

Thẩm Trường Hà nâng tầm mắt, nhìn Thẩm Nhược Hề, Thẩm Nhược Hề vội vàng ngậm miệng lại, không nói nhiều thêm một chữ nữa.

Nghe nói lúc Lộ Kiêu Dương trở về, dì kia hất nước vào chị ấy, đã bị anh của cô đuổi việc.

Dì ấy có giao tình vô cùng tốt với Thẩm gia, yêu thương Thẩm Trường Hà như con ruột của mình.

Tất cả mọi người nghĩ, Lộ Kiêu Dương cho Thẩm Trường Hà đội nón xanh, là một việc cực kỳ quá đáng.

Muốn hai người phải ly hôn, cho dù là mắng Lộ Kiêu Dương hai câu, đó cũng là chị ấy gieo gió gặt bão, nhưng không nghĩ tới, lại khiến Thẩm Trường Hà tức giận.

.....

Lộ Kiêu Dương và A Ly cùng nhau cho mèo ăn xong, đi tới, Công Chúa đi theo bên chân hai nguời.

Thẩm Nhược Hề cầm áo khoác khoác lên cánh tay, nói với A Ly: "A Ly, cô về trước nhé."

A Ly nói: "Tạm biệt cô."

"Em không đón thằng bé về à?" Lộ Kiêu Dương hỏi.

Thẩm Nhược Hề nhìn cô một cái, mặc kệ cô, trực tiếp đổi giày, sau đó đi ra ngoài, đóng cửa lại.

Lộ Kiêu Dương: "..."

Thẩm Nhược Hề đã thu dọn hết bát đũa, phòng bếp cũng ngăn nắp sạch sẽ trở lại, cô ấy làm việc nhà rất tốt.

Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, ngồi xuống, nói: "Tôi còn tưởng em ấy sẽ dẫn anh và A Ly đi."

Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế, không nhìn Lộ Kiêu Dương, bộ dạng có vẻ rất mất mác, chỉ nói: "A Ly nhớ em như thế, em còn muốn đuổi nó đi?"

A Ly nghe đến đó, ôm lấy chân Lộ Kiêu Dương thật chặt, "Mẹ, con không đi."

Lộ Kiêu Dương nghe cậu đột nhiên chụp một cái nồi lớn như vậy, không nói nên lời, bế A Ly lên, đặt lên chân mình, "Mẹ nào muốn đuổi A Ly đi, A Ly đáng yêu nhất! Không đuổi con đâu!"

Thẩm Trường Hà nói: "Cho nên là muốn đuổi tôi đi?"

Lộ Kiêu Dương rất muốn nói đúng, nhưng nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, ho khan một tiếng, "Không có."

Cô nói: "Tôi chỉ cảm thấy chỗ này của tôi thật nhỏ, anh vừa tới đây, liền có vẻ rất chật chội."

Thẩm Trường Hà: "..."

Căn hộ rộng khoảng ba trăm mét vuông này, đúng là không lớn lắm.

.....

Lộ Kiêu Dương nhìn chằm chằm Thẩm Trường Hà, thấy anh nghe xong lời cô nói không có phản ứng gì, biết cái cớ này không thuyết phục được anh, bèn sửa lại, "Chủ yếu là giường cũng rất nhỏ."

Có A Ly ngủ cùng cô, cô không cảm thấy có gì, A Ly dù sao cũng chỉ là một đứa nhỏ.

Nhưng Thẩm Trường Hà cao lớn như vậy, nằm trên giường.

Ách, hình như giường cũng rất lớn.

Quả nhiên cô vừa nhìn Thẩm Trường Hà, phát hiện Thẩm Trường Hà cũng không có phản ứng gì.

Lộ Kiêu Dương không biết lấy dũng khí từ đâu ra, đột nhiên sinh ra hai phần cường thế, nói với Thẩm Trường Hà: "Hoặc là anh ngủ ở phòng bên cạnh, hoặc là anh đi về mà ngủ."

Thẩm Trường Hà: "Được."

Hả?

Vậy mà anh nói được à?

Cô không nghe lầm chứ!

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, xác nhận một chút, chữ này là từ miệng anh nói ra.

Cô nhìn chằm chằm Thẩm Trường Hà.

Lúc này, A Ly trên đùi cô mở miệng, "Nhưng mà mẹ ơi, nếu ba ngủ ở phòng bên cạnh, vậy ba và mẹ làm sao sinh một em trai em gái cho con được ạ?"

Lộ Kiêu Dương: "..."

Xong rồi xong rồi!

Nghe nói bình thường A Ly đều do Thẩm Nhược Hề chăm sóc, cô nghĩ lần sau gặp lại Thẩm Nhược Hề, nhất định phải hỏi kỹ cô ấy xem, cô ấy đã dạy dỗ đứa nhỏ như thế nào mà nó lại trưởng thành sớm như thế.

Cô còn chưa mở lời, Thẩm Trường Hà nói: "Đây là nguyện vọng của A Ly, không phải ý của tôi."

Anh nhẹ nhàng lật đổ lời đồng ý vừa rồi.

Lộ Kiêu Dương: "..."

.....

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 132: Không để cho Lộ Kiêu Dương có cơ hội

Hai ngày sau, buổi chiều, trong phòng làm việc rất yên tĩnh, Long Hữu Dư ngồi ở đó, gọi điện thoại, gần đây Giai Giai đi học, ông và dì đang cùng nhau chăm sóc cho con bé, nghe ngóng tình hình.

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, tiếp đó có người đi tới.

Lương Thiến đi vào, ngồi xuống ghế đối diện với bàn làm việc của ông. Cô ta mặc một chiếc áo không tay màu trắng, thoạt nhìn gầy gò, nhìn Long Hữu Dư, khuôn mặt suy sụp.

Long Hữu Dư để điện thoại xuống, nhìn cô ta, cười nói: "Thiến Thiến sao thế? Ai chọc giận cô? Lại là Lam Tinh? Ai, không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Bà cô ơi, chúng ta không chọc nổi."

Muốn Lương Thiến có sự quyết đoán như Lộ Kiêu Dương trước kia, thu thập Lam Tinh ngoan ngoãn không cần ông quan tâm.

Nhưng hiện tại, bản thân Lương Thiến lúc đó chẳng phải cũng không dám chọc Lam Tinh sao?

Lương Thiến hừ một tiếng, giọng nói chua xót, "Tôi nghe nói, Long tổng đem chương trình tạp kỹ 《 Người một nhà chúng ta 》cho Lộ Kiêu Dương?"

Long Hữu Dư vừa nghe, nở nụ cười, "Cô có được tin tức từ đâu?"

"Tôi chỉ muốn biết có việc này hay không?" Miệng Lương Thiến vểnh lên thật cao.

Hai ngày nay, tâm tình cô ta vốn không thể nào tốt được, từ khi Lộ Kiêu Dương đi về, trong đoàn làm phim chỉ còn một mình cô ta, cô ta còn thường xuyên bị Lam Tinh khi dễ, diễn xuất cũng không thuận lợi lắm.

Cuối cùng, không nghe được chút tin tốt gì, liền biết chuyện này.

Chương trình tạp kỹ《 Người một nhà chúng ta 》này, đã làm được hai mùa, hai mùa trước phát sóng ở đài truyền hình, thu được kết quả rất tốt.

Là một chương trình có độ nổi tiếng rất cao.

Long Hữu Dư nói: "Đúng vậy! Bộ phim của Kiêu Dương không phải là quay xong rồi sao? Tôi cũng chưa sắp xếp cho cô ấy hoạt động gì, nên sắp xếp cho cô ấy cái này. Làm sao? Cô ghen tị? Cô đứa nhỏ này."

Lương Thiến nói: "Tôi đâu có ghen tị? Tôi nào dám chứ? Ai chẳng biết Kiêu Dương là người Long tổng đặt trên đầu quả tim cưng chiều. Chỉ là, tình hình bây giờ của cô ấy như thế, ông xác định ông đem chương này giao cho cô ấy? Không phải đã nói rồi là để cho cô ấy nghỉ ngơi trước sao? Nếu lúc này cô ấy không khiêm tốn thì chỉ sẽ khiến cho khán giả phản cảm.《 Người một nhà chúng ta 》là bởi vì diễn viên của hai mùa trước rút lui nên mới tìm người thay thế bổ sung, bảo bối của ông vừa đi vào, tới lúc đó bị mắng, xem ông sau này có hối hận không."

Long tổng nói: "Chẳng phải cô cũng là bảo bối của tôi hay sao? Các cô đều phải! Sự phát triển của công ty chúng ta không thể thiếu các cô. Chuyện của Kiêu Dương tự tôi có tính toán, Thiến Thiến cô bây giờ không cần lo những việc này, chỉ cần cô đóng phim cho thật tốt, với lại tôi cũng đã sắp xếp cho cô một chương trình giải trí mới."

"Ngoại trừ chương trình trực tuyến, ông có thể an bài cái gì cho tôi?" Nếu là trước đây, lúc Lộ Kiêu Dương vẫn còn tốt, Lương Thiến không đủ tư cách cò kè thương lượng với Long Hữu Dư, khi đó cô ta muốn làm việc gì, chỉ có thể tìm Lộ Kiêu Dương.

Nhưng bây giờ đã khác, Lương Thiến rất rõ ràng, bản thân vào lúc này, ở nơi này của Long tổng, vẫn chiếm nhiều ưu thế hơn so với Lộ Kiêu Dương.

Bởi vì Lộ Kiêu Dương hiện tại, tiếng xấu rất nặng nề, là lúc càng phải khiêm tốn, dùng cô tràn đầy mạo hiểm.

Lương Thiến đương nhiên không muốn Lộ Kiêu Dương trở lại nữa, lúc mình đi cầu xin Lộ Kiêu Dương, Lộ Kiêu Dương có thái độ gì?

Hiện tại Lộ Kiêu Dương đã bị kéo xuống như thế, về sau cô đứng lên, vậy còn có cơ hội cho mình sao?

Cho nên cô ta làm sao có khả năng cho Lộ Kiêu Dương cơ hội?

Long Hữu Dư nói: "Chương trình trực tuyến không phải là vô cùng tốt sao? Cô xem chương trình trực tuyến hoạt động rất tốt cơ mà?"

"Nếu rất tốt vậy hẳn là ngài nên cho Kiêu Dương đi." Lương Thiến nói: "Tôi không muốn nhận chương trình trực tuyến, ngài để tôi đổi lại với Kiêu Dương đi, Long tổng ngài cũng đừng gây áp lực quá lớn cho Kiêu Dương, bây giờ cô ấy không nhớ rõ rất nhiều chuyện, đến lúc đó cô ấy bị chửi, trong lòng sẽ rất khó chịu,《 Người một nhà chúng ta 》không đơn giản như《 Cuộc thi thơ ca 》, rất dễ thu hút công kích."

( Hết chương )


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 133: Anh cẩn thận một chút

Lương Thiến lúc này rất quyết tâm, sẽ không cho Lộ Kiêu Dương thêm bất cứ cơ hội nào, cho dù cô ta có cực khổ như thế nào đi nữa, cũng phải nắm lấy càng nhiều cơ hội trong tay càng tốt.

Nhưng, cô ta còn có thể nói như thể muốn tốt cho Lộ Kiêu Dương.

Long Hữu Dư nói: "Thiến Thiến à..."

"Tôi đã có hẹn với đạo diễn《 Người một nhà chúng ta 》trưa mai cùng nhau đi ăn." Lương Thiến nhìn Long Hữu Dư, cô ta và đạo diễn này vừa lúc có quan hệ không tệ.

Lộ Kiêu Dương không thích xã giao, nhưng Lương Thiến sẵn lòng, cô ta cũng không ngại phiền phức, dù sao cũng sẽ cố gắng đi xoát cảm giác tồn tại.

Cho nên hiện tại rất nhiều người, đều rất thích Lương Thiến. Cảm thấy cô ta không ra vẻ như Lộ Kiêu Dương, hẹn đi ăn một bữa cơm bình thường, giống như lôi kéo gì đó.

.....

Sáng sớm, lúc Annie đến, Lộ Kiêu Dương đang đánh răng giúp A Ly, "Đến, há mồm."

A Ly há miệng ra, cô cầm bàn chải đánh răng đánh cho cậu.

"Nào, để mẹ xem một chút, đánh sạch sẽ chưa."

A Ly mở miệng lộ ra hàm răng ngay ngắn của mình cho cô xem.

Annie nói: "Lộ gia, chị thật kiên nhẫn!"

Lộ Kiêu Dương nhìn cô một cái, "Sao em lại đến sớm thế!"

"Tức giận."

Lộ Kiêu Dương thấy khó hiểu, "Sao vậy? Ai lại chọc giận em? Lương Thiến?"

Annie nói: "Là cô ta! Chị biết cái chương trình tạp kỹ mà Long tổng nói không? Chương trình đó, đã được phát sóng lên truyền hình hai mùa trước. Sau đó, tối hôm qua Lương Thiến gọi điện cho Long tổng, không biết dùng cách gì, nhưng dù sao cũng đã hủy bỏ chương trình của chị, rồi đổi lại một chương trình trực tuyến cho chị."

Lộ Kiêu Dương ngừng đánh răng cho A Ly, nhìn về phía Annie.

Annie thấy cô nhìn mình chằm chằm, nói: "Chị cũng thấy tức giận đúng không! Lộ gia, bây giờ em nói cho chị những việc này, cuối cùng chị cũng đã có phản ứng."

Cô ấy vẫn còn ấn tượng về việc mình nói với Lộ Kiêu Dương rằng quản cảo của chị ấy đã bị cướp đi, nhưng Lộ Kiêu Dương không có phản ứng gì.

Lộ Kiêu Dương nhìn Annie, cảm thấy không hiểu lắm, "Thì ra em vì chuyện này mà tức giận."

Annie: "..."

Lộ Kiêu Dương nói: "Trực tuyến thì trực tuyến, không sao cả. Bây giờ Internet phát triển như thế, chỉ cần chương trình làm tốt, người xem trên mạng sẽ không ít hơn người xem trên tivi."

Lộ Kiêu Dương mỗi ngày ngoại trừ học tập ra, cũng bớt chút thời gian để nghiên cứu.

Ở thời đại hiện nay, Internet thật sự là rất phát triển, hoàn toàn khác với thời của cô.

Trước đây cô mỗi ngày đều xem trên tivi, bây giờ mở điện thoại ra, ở đâu cũng có thể xem.

Annie nói: "Nhưng trước đó, trong chương trình tạp kỹ này, có một số nghệ sĩ tên tuổi lớn, chương trình làm hai mùa trước đó đều rất thành công. Không giống cái chương trình trực tuyến này, đều mời những người không nổi tiếng, hoặc đã sớm hết thời."

"Vậy thì sao?" Lộ Kiêu Dương nói: "Muốn nói về lưu lượng, hiện tại còn có ai có độ chú ý cao hơn ba chữ Lộ Kiêu Dương?"

Mặc dù là danh tiếng xấu, nhưng cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.

"Thế nhưng rõ ràng Lương Thiến đang nhắm vào chị. Lúc trước chị tốt với cô ta như vậy, bây giwof cô ta thật là không cho chị cơ hội nào."

Cô ấy chính là nhìn không quen bộ dạng Lương Thiến chĩa mũi nhọn khắp nơi.

Nghĩ đến Lương Thiến, Lộ Kiêu Dương có chút mất hứng.

Cô không cần là một chuyện, nhưng Lương Thiến này luôn muốn thò cái đũa vào trong bát của cô.

Hai người đang nói, Thẩm Trường Hà đột nhiên từ ban công đi vào, bất chợt nhìn thấy anh, Annie hoảng sợ, "Thẩm...Thẩm tiên sinh."

Suốt hai ngày nay cô không sang đây, sẽ không phải là Thẩm tiên sinh vẫn luôn ở đây chứ?

Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, nhắc nhở: "Anh cẩn thận một chút, đừng đụng vào."

Thẩm Trường Hà nói: "Ừ."

( Cập nhật hôm nay kết thúc, cuối tuần vui vẻ!..)

( Hết chương )


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 134: Nhà hàng của Trình Vũ Gia

Thẩm Trường Hà đi thẳng về hướng sofa.

Annie nhìn chằm chằm vào anh, thấy anh suýt chút nữa đụng vào cái bàn, vội vàng nói một câu cẩn thận, Thẩm Trường Hà mới ngừng lại, thật vất vả đi tới ghế sofa ngồi xuống.

Để Lộ Kiêu Dương không nghi ngờ, hai ngày nay anh giả vờ rất cực khổ.

Bởi vì lúc trước ở trong nhà mình, anh còn có thể nói rất quen thuộc, nhưng bây giờ, đây không phải là nơi anh sinh hoạt hàng ngày.

....

Tần Phong đến, Annie đi mở cửa.

Anh đi tới, nhìn Thẩm Trường Hà một cái, nói: "Thẩm tiên sinh."

Mỗi ngày Tần Phong đều đến đây đón Thẩm tiên sinh đi làm.

Lộ Kiêu Dương cũng đã quen bọn họ ra ra vào vào ở đây rồi.

Cô cũng không để ý hai người đó, vào phòng ngủ giúp A Ly thay quần áo, Annie đi vào theo nói với Lộ Kiêu Dương: "Thẩm tiên sinh sẽ không ở đây mỗi ngày chứ?"

"Đại khái là vậy." Lộ Kiêu Dương nói: "Chị đi học, anh ấy sẽ đi làm, chị trở về một cái là anh ấy lại đến."

Mỗi ngày anh đều lấy cớ A Ly, Lộ Kiêu Dương nhìn thấu, cũng lười nói anh.

Ai bảo mắt anh lại không thấy, nghĩ lại, đúng thật là một người đàn ông đáng thương. Cô là một người khỏe mạnh nên sẽ không so đo với anh.

Cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, hình như lần nào cũng sinh ra đồng cảm với anh.

Thay quần áo cho A Ly xong, Lộ Kiêu Dương thả cậu xuống đất.

Ba nguời từ phòng ngủ đi ra, nghe thấy Tần Phong nói với Thẩm Trường Hà: "Đúng rồi, hôm nay Trình tiên sinh khai trương nhà hàng, hỏi ngài có muốn đi hay không? Nếu không thì tôi giúp ngài từ chối?"

Trình tiên sinh này, dĩ nhiên là Trình Vũ Gia.

Trình Vũ Gia là con trai trưởng của gia tộc Trình thị, từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng.

Tuy nhiên, lại không có hứng thú gì với việc quản lý, ra nước ngoài, đi lên con đường âm nhạc, thực hiện ước mơ của anh ta, trở thành nhà dương cầm.

Hiện tại anh trở lại, thỉnh thoảng cũng bớt chút thời gian xử lý chuyện trong nhà.

Thẩm Trường Hà nói: "Tôi đều được."

Tần Phong liền nhìn về phía A Ly, "A Ly muốn đi nhà hàng chú Trình không?"

A Ly không có trả lời ngay, mà nhìn về phía Lộ Kiêu Dương: "Mẹ muốn đi không?"

Lộ Kiêu Dương nói: "Hôm nay mẹ còn có việc!"

Hiện tại Lộ Kiêu Dương rất bề bộn nhiều việc.

Lớp diễn xuất, lớp thanh nhạc đều có.

Cô phát hiện nếu mình muốn đi trên con đường nghệ sĩ này thì có quá nhiều thứ cần phải học.

Dù sao cô cũng đã bỏ sót bảy năm ký ức và kinh nghiệm.

Không nỗ lực bù lại, mãi mãi cũng chỉ có thể bị treo lên đánh, ngay cả Lương Thiến mình cũng kém hơn, thì càng miễn bàn là Lam Tinh cô xem là cái đinh trong mắt.

Tần Phong nói: "Phu nhân thật sự không đi sao? Trình gia lập nghiệp từ việc làm đồ ăn, có rất nhiều món ăn ngon."

Lộ Kiêu Dương đối với việc ăn uống, là cảm thấy có hứng thú nhất.

Không chỉ Thẩm Trường Hà, mà ngay cả Tần Phong cũng biết điểm yếu của cô.

Annie nghe đến đó, trong lòng có loại dự cảm xấu, đang muốn ngăn cản, lại nghe thấy Lộ Kiêu Dương nói: "Được!"

Lớp học cũng có thể đến sau.

Annie: "..."

Mặc dù chỉ là khai trương nhà hàng, nhưng dù sao cũng là trên danh nghĩa Trình Vũ Gia, vị đại thiếu gia gia tộc Trình thị này, có lẽ có rất nhiều người muốn đến thổi phồng.

Cho nên khách mời ngày hôm nay, đa số đều là những nhân vật có danh tiếng.

Trong đó còn có một số người muốn leo lên quan hệ với Trình gia, và đến tham gia náo nhiệt.

Lộ Kiêu Dương đi bên cạnh Thẩm Trường Hà, nhìn xung quanh một lần.

Sau khi cô đến đây, bởi vì thanh danh không tốt, nên rất ít đi ra ngoài ăn cơm.

Vì thế không nghĩ tới, nhà hàng lại có thể như thế này.

Nhà hàng này được xây trên mặt nước, trong hồ trồng đầy hoa sen.

Bây giờ là tháng sáu, ánh nắng tươi sáng, màu xanh biếc của lá sen phủ đầy nụ hoa.

Người phục vụ đều mặc Hán phục, từ bên ngoài đi vào, cảm giác như tiến vào một thời không khác.

Rõ ràng là ở vị trí trung tâm thành phố, nhà hàng này lại tạo ra được hiệu quả tĩnh lặng trong sự ồn ào náo nhiệt, chỉ có thể nói Trình đại thiếu gia thật là xa xỉ.

( Hết chương )

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 135: Quan hệ của bọn họ thật tốt

"Thẩm tiên sinh." Người phục vụ thấy Thẩm Trường Hà, nhanh chóng tiến lên đón, dẫn đường cho bọn họ.

Đi qua hành lang quanh co, đến cửa phòng bao của họ, liền thấy Trình Vũ Gia đứng ở nơi đó.

Ở trong môi trường cổ kính, anh mặc một thân tây trang màu đen, thắt nơ, dáng vẻ nho nhã lễ độ. Đôi mắt màu cà phê đang thâm tình nhìn cô gái bên cạnh anh.

Cô gái mặc áo sơ mi sọc xanh trắng, bên dưới là quần jean đen, đang né tránh ánh mắt của Trình Vũ Gia.

Đoán chừng cũng chỉ có cô, lúc bị Trình Vũ Gia nhìn, vẻ mặt còn ghét bỏ.

Lộ Kiêu Dương định thần nhìn lại, đây không phải là Thẩm Nhược Hề - người đặc biệt đến phụ trách nấu ăn cho cô sao?

"Cô!" A Ly được Tần Phong ôm, vừa thấy Thẩm Nhược Hề, thì lập tức mở miệng kêu lên.

Thẩm Nhược Hề ngẩng đầu, nhìn anh trai chị dâu xuất hiện trước mặt mình, còn có A Ly.

Quả thực như là thấy cứu tinh, "Anh!"

Tuy rằng Lộ Kiêu Dương không nói chuyện yêu đương, nhưng vừa qua được tẩm bổ thêm nhiều phim điện ảnh như vậy, cũng nhìn ra được, Trình Vũ Gia thích Thẩm Nhược Hề, đáng tiếc Thẩm Nhược Hề lại không thích anh ta.

Trình Vũ Gia vừa thấy Thẩm Trường Hà, lộ ra dáng vẻ tươi cười. Cũng không lại chú tâm Thẩm Nhược Hề nữa, tự mình dẫn bọn họ vào phòng bao.

Người phục vụ mặc bộ đồ màu đỏ bưng trà lên cho họ.

Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà chia ra ngồi ở hai bên của A Ly, Annie kế bên Lộ Kiêu Dương, mà Tần Phong lại bên cạnh Annie, tiếp đó chính là Trình Vũ Gia và Thẩm Nhược Hề.

Lộ Kiêu Dương vô cùng khát nước, cầm ly lên, muốn rót ly nước uống, Thẩm Nhược Hề nhìn, vội đứng lên, cầm ấm nước lên trước một bước, sau đó thêm nước cho cô.

"..."

Lộ Kiêu Dương cực kỳ xấu hổ.

Thật sự là vô cùng vô cùng lúng túng.

Cô còn nhớ rõ hai ngày trước lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Nhược Hề liền mắng cô một trận, nhưng sau ngày hôm dó, Thẩm Nhược Hề không phải ở nhà cô nấu cơm cho cô, thì chính là rửa chén cho cô.

Bây giờ thì còn hơn thế nữa, thêm nước cho cô.

Trình Vũ Gia ngồi ở bên cạnh, thấy cô thêm nước hết cho một nhà ba người Thẩm Trường Hà, lặng lẽ đem cái ly của mình tới.

Sau đó Thẩm Nhược Hề liền đặt ấm nước xuống trước mặt anh.

Trình Vũ Gia: "..."

Tần Phong nhìn tới đây, mắt sáng tâm sáng đứng lên, nhận lấy ấm nước, "Tôi đến."

Hóa giải xấu hổ.

....

Thẩm Nhược Hề lãnh đạm nói với Trình Vũ Gia: "Trình tiên sinh bận rộn như thế, không đi làm chuyện của mình? Chúng tôi ở đây có phục vụ là được rồi."

Trình Vũ Gia nói: "Cũng không có gì để làm."

"Hôm nay đến đây, đều là khách quý, anh không đi chào hỏi, sau này ai đến đây ăn nữa? Nếu anh là ông chủ, thì phải có dáng vẻ ông chủ."

"Tôi luôn không thích làm mấy thứ này, họ đều biết." Trình Vũ Gia nhìn Thẩm Nhược Hề, trên đời này, có thể khiến anh kiên nhẫn như vậy, ngoại trừ đàn dương cầm của anh, cũng chỉ có cô.

Lộ Kiêu Dương nhìn hai người này, nói: "Quan hệ hai người thật tốt."

Lộ Kiêu Dương nói xong, liền cảm giác Tần Phong nhìn mình một cái.

Trời ạ! Phải biết rằng, Nhược Hề tiểu thư không thích nhất là người khác nói cô ấy và Trình Vũ Gia có quan hệ tốt.

Kỳ thật anh cũng không biết tại sao, ban đầu, khi Thẩm Nhược Hề còn học đại học, Trình Vũ Gia và Thẩm Trường Hà thân thiết, mối quan hệ của bọn họ vô cùng tốt.

Sau khi Trình Vũ Gia trở về, Thẩm Nhược Hề cũng không để ý tới anh ta nữa, nhưng Trình Vũ Gia vẫn luôn đi theo bên cạnh cô ấy, đối xử với cô ấy rất tốt.

Mặc dù là như vậy, nhưng nếu có ai dám nói quan hệ của bọn họ tốt, Thẩm Nhược Hề sẽ tức giận.

Lộ Kiêu Dương nói xong, có cảm giác mình bị Thẩm Nhược hề trừng mắt một cái.

Lộ Kiêu Dương lúng túng: "Ngại quá, tôi nói sai rồi."

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 136: Quan hệ của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà

Trình Vũ Gia cười nói: "Không, Lộ gia nói không sai! Tôi và Nhược Hề có mối quan hệ rất tốt."

"À." Lộ Kiêu Dương nhìn hai người này, không thể hiểu được.

Chỉ thấy Thẩm Nhược Hề thúc cùi chỏ vào Trình đại thiếu gia một cái.

Không lâu sau, quản lý nhà hàng đi tới, thấy Trình Vũ Gia ở đây, nói: "Trình tiên sinh, chúng tôi đang tìm ngài! Biết ngài ở đây mà."

Trình Vũ Gia bị bắt gặp ở chỗ này lười biếng, đành phải đứng lên, "Các cậu cứ từ từ dùng bữa, lát nữa tôi lại qua."

....

Thẩm Nhược Hề cầm menu tới, nói với Thẩm Trường Hà: "Anh, em gọi món nhé?"

Cô biết anh trai của cô gần đây đang giả vờ không nhìn thấy, nên rất phối hợp.

Thẩm Trường Hà nói: "Được."

Lộ Kiêu Dương lười, không có ý kiến gì.

Tần Phong và Annie tất nhiên cũng sẽ không có ý kiến gì với Thẩm đại tiểu thư.

Kết quả lúc món ăn được bày ra, ngược lại đều là những món Lộ Kiêu Dương thích ăn, đây quả thực là kinh hỉ ngoài dự liệu.

.....

Hôm nay Lương Thiến cũng đến đây ăn.

Dùng bữa cùng Hồ đạo diễn, là người hâm mộ của Trình Vũ Gia, đương nhiên, trọng điểm không phải là hâm mộ Trình Vũ Gia đàn dương cầm, mà là thân phận của anh ta.

Mọi người đều biết, Trình đại thiếu gia vừa mới trở về không lâu, vì thế đều muốn mau chóng cùng anh thiết lập mối quan hệ tốt.

Hiện tại nhà hàng của anh ta khai trương, tất nhiên là muốn tới tâng bốc một trận.

Dĩ nhiên Lương Thiến cũng rất hi vọng có thể quen biết với Trình Vũ Gia một chút.

Trong phòng bao, đạo diễn Hồ Tụng Lâm của《 Người một nhà chúng ta 》nhìn về phía Lương Thiến, nói: "Đúng rồi, gần đây Lộ gia thế nào?"

Phong ba vừa qua của Lộ Kiêu Dương trên mạng, dường như không còn nghiêm trọng như trước, hơn nữa Long Hữu Dư cũng nói, quan hệ của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà không xấu, cho nên Hồ đạo diễn là chuẩn bị dùng cô.

Trình Vũ Gia và Thẩm Trường Hà có mối quan hệ vô cùng tốt, hơn nữa ai cũng biết, Trình Vũ Gia thích Thẩm Nhược Hề, tương lai Thẩm Nhược Hề sẽ gả vào Trình gia.

Có quan hệ tốt với Lộ Kiêu Dương, cũng chẳng khác nào gián tiếp có quan hệ tốt với mấy nhân vật danh tiếng trong giới.

Lương Thiến không nghĩ tới, Hồ Tụng Lâm sẽ chủ động nhắc tới Lộ Kiêu Dương.

Chẳng qua mọi người cũng là biết cô ta và Lộ Kiêu Dương là bạn bè, hiển nhiên bất cứ chuyện gì cũng nghe ngóng từ cô.

Nhân cơ hội này, Lương Thiến thở dài, "Lúc đầu cũng khá tốt, mới vừa quay xong một bộ phim. Không phải trước đây Long tổng đã bảo cô ấy ký hợp đồng《 Người một nhà chúng ta 》với ngài sao? Cuối cùng, gần đây không biết cô ấy làm sao, lại dây dưa với Giang Hành. Vì việc này, Thẩm tiên sinh rất tức giận. Tôi cũng không biết làm sao bây giờ. Đều tại cái người Giang Hành kia, không biết rót lời đường mật gì cho Kiêu Dương."

Hồ Tụng Lâm nghe đến đó, nhíu mày, "Nhưng tôi nghe Long tổng nói, quan hệ giữa Lộ gia và Thẩm tiên sinh rất tốt."

"Đó là bởi vì Long tổng không biết chuyện này, tôi cũng không dám nói cho ông ấy biết. Hồ đạo diễn, ngài phải chiếu cố cho Kiêu Dương chúng tôi thật tốt nhé! Bây giờ đều không có công ty nào cần cô ấy, vẫn là ngài đủ nghĩa khí, tôi thay cô ấy cảm ơn ngài trước. Mời ngài một ly!"

"Ha ha." Hồ Tụng Lâm cười rất xấu hổ.

Nghe được mấy lời này của Lương Thiến, ông ta mới biết được suýt chút nữa mình đã xem tiền như rác, có thể cười được cũng đã không tệ rồi.

Lương Thiến nhìn sắc mặt Hồ đạo diễn thay đổi, cười cười. Lúc này Hồ đạo diễn nhất định sẽ đi tìm Long tổng, đến lúc đó, hiển nhiên Long tổng sẽ mở lời, khẳng định sẽ đẩy mình ra.

Sau đó chương trình giải trí này, sẽ không có chuyện của Lộ Kiêu Dương nữa!

Nghĩ tới đây, tâm tình cô ta khá hơn nhiều, đứng lên, nói: "Tôi đi toilet."

...

Đứng trong nhà vệ sinh, Lương Thiến cầm hộp phấn, trang điểm lại cho mình.

Đúng lúc này, Thẩm Nhược Hề cũng đi ra.

Làm sao Lương Thiến có thể không nhận ra Thẩm Nhược Hề?

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 137: Cái tát của Thẩm Nhược Hề (Thêm)

Cô ta và Lộ Kiêu Dương biết nhau một thời gian, cũng biết Thẩm Nhược Hề là em gái của Thẩm Trường Hà. Cô ta một lòng muốn leo lên tầng quan hệ với Thẩm Trường Hà, hơn nữa, Thẩm Nhược Hề là người mà Trình Vũ Gia thích, đương nhiên phải lấy lòng cô ấy thật tốt.

"Nhược Hề tiểu thư."

Thẩm Nhược Hề nhìn thoáng qua Lương Thiến, "Ừm."

Cô biết Lương Thiến, là chị em của Lộ Kiêu Dương. Trước có một đoạn thời gian, Lộ Kiêu Dương quá đáng, Lương Thiến còn giúp đỡ khuyên nhủ Lộ Kiêu Dương, Thẩm Nhược Hề rất cảm kích.

Lúc này thấy Lương Thiến, sắc mặt tự nhiên cũng không tệ.

Lương Thiến nói: "Có thể gặp được ngài ở đây, thật trùng hợp."

"..." Hôm nay nhiều người như thế, gặp được thì có gì trùng hợp?

Thẩm Nhược Hề không nói gì, chỉ rửa tay dưới vòi nước cảm ứng.

Lương Thiến nói: "Tiện đây, chuyện của Kiêu Dương và Thẩm tiên sinh vừa qua, ngài biết chứ."

Thẩm Nhược Hề: "Ừ."

Có thể không biết sao?

Vừa nãy lúc ăn cơm, hai người vẫn luôn khoe ân ái – dù sao thì ở trong mắt Thẩm Nhược Hề, Lộ Kiêu Dương gắp đồ ăn cho Thẩm Trường Hà, chính là ân ái.

Lương Thiến cẩn thận nói: "Có một số việc Kiêu Dương bảo tôi không được nói, nhưng tôi cảm thấy vẫn là phải nhắc nhở ngài một chút. Lần này Kiêu Dương cô ấy trở lại tìm Thẩm tiên sinh, thực ra là bởi vì..."

"Vì sao?" Thẩm Nhược Hề cũng thật tò mò, vì cái gì, khiến Lộ Kiêu Dương thay đổi lớn như vậy.

Lương Thiến nói: "Bởi vì cô ấy muốn mượn tài nguyên của Thẩm tiên sinh, trở về một lần nữa. Gần đây thực ra cô ấy vẫn đang ở cùng một chỗ với Giang Hành. Gần đây Giang Hành muốn phát hành album mới, nhưng anh ta lại không có tiền, cũng không người nào bằng lòng giúp anh ta. Kiêu Dương trở lại bên cạnh Thẩm tiên sinh, làm mọi thứ cũng là vì Giang Hành."

Nghe đến đó, Thẩm Nhược Hề sửng sốt một chút, cô ngẩng đầu, nhìn Lương Thiến, "Thật?"

Thấy Thẩm Nhược Hề tin lời mình, Lương Thiến gật đầu, "Vâng. Cho nên tốt nhất ngài nên bảo Thẩm tiên sinh đề phòng một chút, hiện tại mắt anh ấy vốn không nhìn thấy, nên rất ỷ lại Kiêu Dương. Nhưng Kiêu Dương bây giờ giống như đi theo ma, bị Giang Hành mê hoặc đến mức choáng váng đầu óc. Ngài cẩn thận chút, đừng để Thẩm tiên sinh bị lừa..."

"Ba!" Lương Thiến còn chưa nói hết, Thẩm Nhược Hề đã giơ tay, liền cho cô ta một cái tát.

Một cái tát rất vang dội, trực tiếp khiến Lương Thiến mơ hồ.

Nước trong vòi cảm ứng tự động ngừng lại, Lương Thiến không thể tin được nhìn Thẩm Nhược Hề trước mắt.

Vung cho cô ta một cái tát, vẻ mặt Thẩm Nhược Hề lại vô cùng bình tĩnh.

Dường như mọi thứ vừa rồi, chỉ là ảo giác của Lương Thiến.

Thẩm Nhược Hề chậm rãi nói: "Tôi thích ý tốt của cô, nhưng tôi không thích lời dối trá của cô."

Từ trước đến nay, Lộ Kiêu Dương không phải một người ham tiền.

Ý nghĩa chị ấy theo đuổi vượt xa việc theo đuổi tiền bạc, trước kia là như vậy, dù cho sau này có chuyện xấu cùng Giang Hành, cũng là như thế.

Chị ấy thà rằng một phân tiền cũng không muốn, cũng phải ly hôn với anh trai, chứng tỏ chị ấy hoàn toàn không quan tâm tiền của anh trai.

Những lời này của Lương Thiến quả thực là trăm ngàn chỗ hở.

Cô nhìn Lương Thiến, nói: "Còn có, hôm nay cô nói mấy lời này, khiến tôi cảm thấy cô không giống bạn thân của chị dâu tôi, mà là kẻ thù của chị ấy."

Muốn hãm hại chị dâu cô, vậy tất nhiên, cũng là kẻ thù của cô.

Lương Thiến cắn môi, không ngờ Thẩm Nhược Hề lại bao che khuyết điểm như thế, cô ấy vậy mà...Người của Thẩm gia đúng là có bệnh mà!

....

Mà ngoài cửa, Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà, còn có A Ly, đã ăn gần xong, ra ngoài đi dạo, nhân tiện muốn đi tham quan nhà hàng này của Trình Vũ Gia một chút.

Bọn họ vừa mới đi ra không lâu, thì gặp đoàn người Hồ đạo diễn vừa ăn tối cùng Lương Thiến.

Lộ Kiêu Dương rất bắt mắt, cô lại không mang khẩu trang và mũ, thoáng cái đã bị Hồ đạo diễn nhận ra.

Cố tình Lộ Kiêu Dương còn ở cùng với Thẩm Trường Hà, Hồ đạo diễn đi nhanh tới, rất thân thiện nói: "Lộ gia, đã lâu không gặp."

Chêt tiệt! Vừa rồi Lương Thiến không phải nói, quan hệ của hai người này không tốt sao?

Ông ta thiếu chút nữa đã tin!

Còn may gặp được ở đây.

( Ngủ ngon. Nghe nói gần đây nâng cấp nên không thể bỏ phiếu đề cử? Có thể bỏ phiếu cho ta gửi 1, không thể bỏ phiếu cho ta gửi 2, ta xem tình hình một chút. Yêu các bạn)

( Hết chương )

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 138: Suy nghĩ của Lộ Kiêu Dương

Lộ Kiêu Dương nhìn Hồ đạo diễn, hoàn toàn không biết ông ta. Không khỏi nhìn thoáng qua Annie bên cạnh.

Annie lại gần, giải thích: "Đạo diễn của《 Người một nhà chúng ta 》."

Lộ Kiêu Dương nói, "Xin chào."

Hồ đạo diễn cười nói: "Thật là trùng hợp, gặp được Lộ gia ở đây, vị này chính là Thẩm tiên sinh sao? Chào Thẩm tiên sinh."

Thẩm Trường Hà nhìn lướt qua người đàn ông đang nịnh nọt này, không lên tiếng.

Hôm nay anh mặc thường phục, dù sao chỉ là đi ăn cùng người nhà, vì thế dường như tăng thêm phong ấn cho bản thân, căn bản không muốn nói chuyện với người ngoài.

Hồ đạo diễn cười nói với Lộ gia: "Ít ngày trước mới trò chuyện cùng Long tổng, muốn cùng Lộ gia ký với chương trình chúng tôi, không nghĩ tới sớm gặp nhau ở nơi này, quả là duyên phận."

"Vâng?" Lộ Kiêu Dương nhìn Hồ đạo diễn, nói: "Có lẽ ngài nghĩ lầm rồi. Muốn ký hợp đồng với ngài không phải tôi. Mà là Lương Thiến công ty chúng tôi."

"Nào có, không sai đâu." Cũng vì ở trước mặt Thẩm Trường Hà, thấy Lộ Kiêu Dương ở cùng với Thẩm Trường Hà, còn có Lương Thiến cái quái gì.

Hồ đạo diễn hận không thể lấy hợp đồng ra ngay lúc này, để Lộ Kiêu Dương ấn dấu tay vào đó, "Tôi nhìn trúng Lộ gia rất lâu rồi, Lộ gia có thể đến chương trình chúng tôi, là vinh hạnh của tôi."

Vinh hạnh?

Lộ Kiêu Dương nhếch khóe miệng!

Cô bị chửi thành như vậy, mà còn có thể nói ra mấy lời này.

Trình độ vuốt mông ngựa của Hồ đạo diễn, thực sự là quá lợi hại nha!

Hơn nữa, cô nhìn ra được, Hồ đạo diễn lấy lòng mình thế này, là bởi vì Thẩm Trường Hà.

Nếu không với danh tiếng bây giờ, ai nguyện ý tâng bốc cô!

Cô cười nói: "Cảm ơn Hồ đạo diễn đã cân nhắc tôi, tôi đã nhận chương trình khác, tạm thời không có thời gian, hy vọng sau này còn có cơ hội."

Hồ đạo diễn nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, cảm thấy vô cùng xấu hổ. Ông ta vừa nói cả một buổi như thế, không ngờ Lộ Kiêu Dương lại cự tuyệt ông ta!

Không hổ là có Thẩm Trường Hà chống lưng!

Nếu không có chỗ dựa là Thẩm Trường Hà, cơ hội tốt như vậy, cô ta sao có thể cự tuyệt?

Dù sao lúc trước cô ta đã lưu lạc tới mức đến cuộc thi thơ ca làm thí sinh.

Chẳng qua, Lộ Kiêu Dương khách khí như thế, lại cự tuyệt triệt để như vậy, ông ta cũng không tiện day dưa nữa.

Chỉ cười nói: "Thì ra là vậy!"

Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà bên cạnh một cái, nói: "Chúng ta đi thôi."

Cô nắm tay Thẩm Trường Hà, tiếp tục đi tham quan nhà hàng của Trình Vũ Gia.

Đi một hồi, Thẩm Trường Hà hỏi: "Vì sao từ chối lời mời của ông ta?"

Lộ Kiêu Dương đang cúi đầu suy nghĩ, nghe Thẩm Trường Hà nói, hỏi: "Có phải anh đang nói đến Hồ đạo diễn không?"

Thẩm Trường Hà: "Ừm."

Tay Lộ Kiêu Dương bị Thẩm Trường Hà nắm trong lòng bàn tay, cô đi bên cạnh anh, bởi vì gót giày không cao nên chỉ đến bờ vai của anh.

Anh mang kính đen, bởi vì ánh nắng mặt trời bên ngoài quá mạnh, anh không thể gặp ánh sáng mạnh.

Cách tròng kính đánh giá Lộ Kiêu Dương, khuôn mặt Lộ Kiêu Dương nho nhỏ, ngũ quan lập thể nhưng lại rất nhu hòa, hợp lại với nhau thoạt nhìn sạch sẽ lại rung động lòng người.

Nghe anh hỏi, Lộ Kiêu Dương cười một cái: "Tôi từ chối ông ta là vì chương trình đó của ông ta cũng đã làm đến mùa thứ ba rồi. Anh xem những chương trình tạp kỹ trong quá khứ, có chương trình nào làm đến mùa thứ ba rồi, độ nổi tiếng sẽ không giảm sút không? Huống chi, fan của chương trình này cũng đã nhận định đội ngũ ban đầu, hai mùa trước chưa từng thay đổi người, hiện tại Doãn Ca Dao hết hạn hợp đồng, tổ chương trình muốn tìm người một lần nữa. Fan đối với lần này rất thất vọng. Tôi vốn dĩ bị mắng rất nhiều rồi, lúc này lại đi lên đầu ngọn, không phải là càng bị mắng nhiều hơn sao?"

Thẩm Trường Hà nhìn cô, hình như mỗi ngày cô trừ ăn ra cái gì cũng không suy tính, kết quả cô ở trên phương diện công việc, vẫn là rất để ý.

Thẩm Trường Hà không hiểu mấy thứ này, chuyện trong giới giải trí anh bình thường cũng không có bản lĩnh gì hiểu rõ, dù sao anh là một người ngay cả thời gian xem tivi cũng không có.

Nghe Lộ Kiêu Dương nói, anh nói: "Những chuyện này vẫn là em hiểu rõ hơn."

Trong lòng cô đã nắm chắc, anh liền yên tâm.

( Hết chương )
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 139: Dùng anh vẫn rất tốt

Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua tay hai người đang nắm lấy nhau: "Nhưng mà hôm nay, tôi nghĩ là, tôi cần phải thẳng thắng với anh một chút, tránh cho sau này anh biết được, trong lòng có thể sẽ vướng mắc."

Thẩm Trường Hà hỏi: "Thẳng thắn cái gì?"

Lộ Kiêu Dương ho khan một tiếng, nói: "Tôi chính là cố ý để người khác nhận ra, Vừa nãy nói với anh là muốn tham quan nhà hàng này, nhưng thật sự không phải vậy. Tôi muốn để mọi người thấy anh ở cùng một chỗ với tôi."

Anh ngược lại rất kiên nhẫn, rõ ràng không thấy gì, cô nói muốn đi tham quan nhà hàng, anh liền ngoan ngoãn đi theo.

Lộ Kiêu Dương nói: "Sự thật chứng minh, dùng anh vẫn rất tốt. Anh xem Hồ đạo diễn kia, rất khách khí với tôi."

Thẩm Trường Hà: "...."

Dùng tốt?

Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, nói: "Anh không nói lời nào là đang giận sao? Nhưng mà cho dù anh tức giận, vậy cũng không còn cách nào, anh xem, mỗi lần chúng ta ăn cơm cùng nhau, đều là tôi chăm sóc anh. Tôi tốt với anh như thế, đã đến lúc nhận chút hồi báo rồi."

Đồng giá trao đổi, là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Thẩm Trường Hà nghe lời lẽ hung hồn này của cô, cuối cùng nói một câu: "...Hình như rất có lý."

Lộ Kiêu Dương dừng chân, buông lỏng tay anh ra, nói: "Tôi sắp trễ rồi, phải đi học đây. Tôi không đi dạo nhà hàng nữa, anh và A Ly, còn có anh Phong, chờ Nhược Hề một chút, các anh trở về cùng nhau đi!"

Cô nói xong, từ trong túi xách, lấy khẩu trang và mũ ra.

Thẩm Trường Hà lẳng lặng nhìn cô, không lên tiếng.

Lộ Kiêu Dương liếc nhìn phía sau, Annie đang nói chuyện cùng Tần Phong, ngoắc tay với cô ấy một cái, Annie liền đi tới, "Lộ gia."

"Đến giờ chị phải đi học rồi, chúng ta về trước thôi."

"Vâng."

Lộ Kiêu Dương nhìn A Ly một cái, nói với A Ly: "A Ly, mẹ đi học trước đây."

A Ly còn đang nhìn đèn lồng, nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, vội vàng bước chân ngắn đi tới, "Ôm một cái."

Mỗi lần tách ra cùng cậu, cậu cứ muốn ôm một cái mới được.

Lộ Kiêu Dương duỗi tay, ôm cậu một cái, mới nói lời tạm biệt với cậu.

.....

Trên đường đi đến trường, Annie vừa lái xe vừa nói: "Hình như Hồ đạo diễn rất thích chị, sao chị không tham gia chương trình này? Nếu chúng ta đoạt lất chương trình này, Lương Thiến khẳng định tức chết."

Vừa rồi Lộ Kiêu Dương từ chối, cô đã cảm thấy không hiểu.

Nhưng Thẩm Trường Hà ở đó, cô cũng không dám hỏi.

Lộ Kiêu Dương quay điện thoại hướng về mình, trang điểm đôi mắt quyến rũ của mình.

Mỗi lần cô đi học đều sẽ tự mình hóa trang, như vậy khi đi tới trường sẽ không dễ dàng bị nhận ra.

Vì cái cảm giác bị người khác vây xem, thực sự không thể nào tốt được.

Nghe Annie nói, cô bình tĩnh trả lời: "Nếu không em đoán xem, Lương Thiến làm sao biết được chị muốn tham gia《 Người một nhà chúng ta 》."

"Làm sao mà biết được?" Annie hỏi.

Lộ Kiêu Dương cười cười, "Chị trang điểm thế nào?"

"Ai quan tâm trang điểm của chị thế nào? Chị đột nhiên hỏi chuyện Lương Thiến là có ý gì?"

"Chuyện bí mật như thế, Long tổng chỉ nói với em và chị, tất nhiên là chị nói cho cô ta biết rồi. Chẳng phải cô ta luôn cảm thấy thích thú với chị à? Vừa nghe chị nói muốn tham gia《 Người một nhà chúng ta 》, cô ta liền lập tức nóng nảy."

"Và bây giờ cơ hội này liền rơi vào tay cô ta một cách vô ích?" Annie nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, sắp tức chết rồi, "Sao chị phải làm thế? Cho dù chúng ta không cần, từ chối thẳng Long tổng là được mà, cho ai trong công ty mà không tốt, dựa vào cái gì phải cho cô ta?"

"Cho cô ta?" Lộ Kiêu Dương cười nhìn Annie, "Tại sao em nghĩ Hồ đạo diễn sẽ ký hợp đồng với cô ta?"

Hôm nay lúc cô từ chối Hồ đạo diễn, sắc mặt ông ta không dễ nhìn cho lắm.

Annie nhìn Lộ Kiêu Dương: "....."

( Hết chương )
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back