Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Tên truyện: Tình yêu siêu cấp ngọt ngào của Lộ tiểu thư

    [​IMG]


    [​IMG]

    Tên tác giả: Vô Tẫn Tương Tư (无尽相思)

    Số chương: 582 chương

    Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, 1vs1, xuyên không, vả mặt, cưới trước yêu sau, giới giải trí, hào môn gia thế, sủng ngọt, HE

    Editor: SusissTih

    Nguồn: 69书吧

    Lịch đăng: Không ổn định, tối thiểu 2 chương/ 1 tuần

    P/s: Truyện sẽ được đăng tải ở đây.

    Văn án:

    Kỳ thi tuyển sinh đại học vừa kết thúc, Lộ Kiêu Dương bất ngờ xuyên đến bảy năm sau..

    Cô có một người chồng vừa đẹp trai vừa giàu có, lại hết mực yêu thương chiều chuộng, thế mà cô còn ghét bỏ anh vì anh bị mù hai mắt, đòi chết đòi sống muốn ly hôn, ngay cả đứa con cũng bỏ mặc, thành công biến mình thành một con chuột chạy qua đường bị người đời xua đuổi, đánh mắng.

    Động một chút là bị tạt nước, đập trứng thối, Lộ Kiêu Dương cũng đành chịu!

    Sau khi xuyên đến, cô yêu thương đứa nhỏ, dỗ dành chồng, thuận tiện vả mặt những người chờ mong cô ly hôn, bản tiểu thư hôm nay sẽ không chết!

    Chẳng qua, nhìn người đàn ông đang tươi cười trước mặt, cô sửng sốt: "Mẹ kiếp, anh không có mù!"


    Mục lục:

    Bấm để xem
    Chương 1-50

    Bấm để xem
    Chương 1: Bánh Bao Nhỏ gọi mẹ

    Chương 2: Hình như cô xuyên không rồi

    Chương 3: Mong cô hãy mau chóng ly hôn

    Chương 4: Cậu đấu không lại anh ta

    Chương 5: Cô ấy bị mất trí rồi sao?

    Chương 6: Bị tạt nước

    Chương 7: Thẩm tiên sinh không muốn gặp cô

    Chương 8: Lần đầu gặp mặt

    Chương 9: Đã ký đơn ly hôn chưa?

    Chương 10: Bị anh bắt gặp làm trò ngớ ngẩn

    Chương 11: Cùng nhau dùng bữa

    Chương 12: Cô đột nhiên quan tâm

    Chương 13: Có thể ký đơn ly hôn chưa?

    Chương 14: Cô sẽ không làm những chuyện bất lợi đối với chính mình

    Chương 15: Bị nhận ra

    Chương 16: Bị đánh đuổi

    Chương 17: Đây là phòng của anh

    Chương 18: Hình như tai anh không được tốt lắm

    Chương 19: Tin xấu bay đầy trời

    Chương 20: Kẻ thù không đội trời chung của cô

    Chương 21: Chị ở lại đây

    Chương 22: Anh tự mình đi xuống

    Chương 23: Cô dẫn đường cho anh

    Chương 24: Đối với cô không tốt lắm

    Chương 25: Lương Thiến trả lời phỏng vấn

    Chương 26: Chắc là điên thật rồi

    Chương 27: Người quản lý của cô

    Chương 28: Muốn cô đề cử Lương Thiến

    Chương 29: Tôi không làm

    Chương 30: Địa vị hiện tại của của Lộ Kiêu Dương nằm ở đâu

    Chương 31: Dường như Thẩm tiên sinh rất cao hứng

    Chương 32: Không phải là nên ly hôn sao?

    Chương 33: Tại sao không giúp cô ta

    Chương 34: Nuôi thành một con bạch nhãn lang

    Chương 35: Dựa vào thực lực của chính mình

    Chương 36: Muốn lấy cô ra để làm nền

    Chương 37: Ngày mai là sinh nhật của ba tôi

    Chương 38: Thẩm Trường Hà rất tốt

    Chương 39: Cái người tên Giang Hành này

    Chương 40: Cuối cùng cũng về nhà

    Chương 41; Bây giờ đã khác xưa

    Chương 42: Bị ba mẹ ghét bỏ

    Chương 43: Thẩm Trường Hà

    Chương 44: Tất cả đều là antifan của cô

    Chương 45: Hoàn toàn không cần cô ta

    Chương 46: Đối thủ một mất một còn của cô

    Chương 47: Con chó nhà các cô

    Chương 48: Chỉ đến góp vui

    Chương 49: Thiếu niên này cười rất đẹp

    Chương 50: Gọi cô là cô Lộ

    Chương 51-100

    Bấm để xem
    Chương 51: Quan hệ giữa cô và Quý Hải Dương

    Chương 52: Lộ Kiêu Dương nằm trong danh sách

    Chương 53: Bị Lương Thiến nhắm vào

    Chương 54: Không có diễn tập

    Chương 55: Tôi cũng thấy mình rất xinh đẹp

    Chương 56: Lương Thiến trình diễn

    Chương 57: Đến lượt Lộ Kiêu Dương biểu diễn

    Chương 58: Cô suýt chút nữa bị ngã

    Chương 59: Phần trình diễn của Lộ Kiêu Dương

    Chương 60: Cô diễn tốt như vậy sao

    Chương 61: Thua cô rồi

    Chương 62: Cùng lắm lại tệ thêm nữa thôi

    Chương 63: Sợ anh không có chừng mực

    Chương 64: Cầu xin Thẩm Trường Hà giúp cô

    Chương 65: Tiết tấu quá nhanh

    Chương 66: Cái gì cũng không nhớ rõ

    Chương 67: Bạn của Thẩm Trường Hà

    Chương 68: Bỏ lỡ cơ hội gặp thần tượng

    Chương 69: Sao cô dám

    Chương 70: Long Hữu Dư khen ngợi cô

    Chương 71: Căn nhà của cô

    Chương 72: Cuối cùng cũng gặp được thần tượng của cô

    Chương 73: Cô trốn tránh

    Chương 74: Anh thật lợi hại

    Chương 75: Anh cầm tay cô

    Chương 76: Cô tham gia thi đấu

    Chương 77: Cuộc điện thoại từ anh

    Chương 78: Anh được giải phóng phong ấn

    Chương 79: Giống như thay đổi thành một người khác

    Chương 80: Dắt tay anh

    Chương 81: A Ly

    Chương 82: Ba phải mau chóng khỏe lên

    Chương 83: Thông báo mới

    Chương 84: Xem chị xoạc chân này

    Chương 85: Giang Hành tới

    Chương 86: Tôi nhớ ra rồi

    Chương 87: Trong lòng tôi chỉ có anh

    Chương 88: Cùng cô về nhà

    Chương 89: Họ ở chung một phòng

    Chương 90: Tôi muốn uống nước

    Chương 91: Nắm tay cô ngủ

    Chương 92: Mối tình đầu

    Chương 93: Bảo đạo diễn cắt cảnh của tôi

    Chương 94: Phân cảnh đầu tiên

    Chương 95: Cô được khen

    Chương 96: Kiêu Dương, cậu giúp tớ đi

    Chương 97: Lộ gia, được rồi

    Chương 98: Tin tức mới của cô

    Chương 99: Làm sáng tỏ thay cô

    Chương 100: Cô căn bản không có mối tình đầu

    Chương 101-150

    Bấm để xem
    Chương 101: Thật tốt khi có em ở đây

    Chương 102: Kiêu ngạo và định kiến

    Chương 103: Có chút không bình thường

    Chương 104: Nếu không hai chúng ta đổi lại

    Chương 105: Tôi ăn no rồi

    Chương 106: Dáng vẻ này của chị rất giống chị ấy

    Chương 107: Em không có ngoại tình

    Chương 108: Chân tướng mọi chuyện

    Chương 109: Tiết tháo của Lộ gia

    Chương 110: Khi nào trở về (Thêm)

    Chương 111: Cảm ơn mẹ vì món quà cho bảo bảo

    Chương 112: Cảm giác trách nhiệm nặng hơn

    Chương 113: Tranh phòng với con trai

    Chương 114: Giúp anh cạo râu

    Chương 115: Đây là phòng của em

    Chương 116: A Ly quá khó khăn

    Chương 117: Nhét vào trong miệng anh

    Chương 118: Nam thần của cô

    Chương 119: A Ly và mèo nhỏ, ai đáng yêu

    Chương 120: Anh muốn ở lại

    Chương 121: Quần áo của bảo bảo

    Chương 122: Không phải ngày mai muốn dậy sớm sao?

    Chương 123: Tiểu Lộ đóng máy

    Chương 124: Chương trình tạp kĩ mới

    Chương 125: Fan của Lộ Kiêu Dương

    Chương 126: A Ly ngã xuống hồ bơi (Phiếu đề cử cộng với cập nhật)

    Chương 127: Buổi tối ăn gì?

    Chương 128: Em gái của Thẩm Trường Hà

    Chương 129: Đầu bếp của Lộ Kiêu Dương

    Chương 130: Cô nấu ăn rất ngon

    Chương 131: Nguyện vọng của A Ly

    Chương 132: Không để cho Lộ Kiêu Dương có cơ hội

    Chương 133: Anh cẩn thận một chút

    Chương 134: Nhà hàng của Trình Vũ Gia

    Chương 135: Quan hệ của bọn họ thật tốt

    Chương 136: Quan hệ của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà

    Chương 137: Cái tát của Thẩm Nhược Hề (Thêm)

    Chương 138: Suy nghĩ của Lộ Kiêu Dương

    Chương 139: Dùng anh vẫn rất tốt

    Chuong 140: Bị anh ôm

    Chương 141: Anh có thấy không?

    Chương 142: Về sau sẽ không

    Chương 143: Anh dắt em

    Chương 144: Được anh chăm sóc

    Chương 145: Bánh Bao Nhỏ lo lắng

    Chương 146: Thấy nó, tựa như thấy em

    Chương 147: Mắt nhìn của vợ anh thật tốt

    Chương 148: Giáo sư Thẩm có chuyện gì sao?

    Chương 149: Đứng bên cạnh cô

    Chương 150: Nam nhân thối

    Chương 151-200

    Bấm để xem
    Chương 151: Tôi đã nói hết rồi

    Chương 152: Anh chưa bao giờ muốn ly hôn

    Chương 153: Lời cảnh cáo của Thẩm tiên sinh

    Chương 154: Phảng phất như quay ngược thời gian

    Chương 155: Anh đưa cô về nhà

    Chương 156: Con sẽ chăm sóc cô ấy

    Chương 157: Vừa lúc có chút giao tình

    Chương 158: Anh nấu ăn cho cô

    Chương 159: Anh ngủ rất ngon

    Chương 160: Lộ Kiêu Dương bị ghét bỏ

    Chương 161: Đều là cho mẹ

    Chương 162: Hai ba con lớn lên trông rất giống nhau

    Chương 163: Như gọi một cô gái nhỏ

    Chương 164: Cách xử lý của Thẩm tiên sinh

    Chương 165: Lộ gia bao che khuyết điểm

    Chương 166: Tôi và anh ấy chia tay

    Chương 167: Em muốn ly hôn với ai?

    Chương 168: Lương Thiến tiết lộ

    Chương 169: Lời đính chính của tập đoàn Dương Hà

    Chương 170: Cuối cùng cũng gặp Lương Thiến

    Chương 171: Không có người bạn để có thể bộc lộ tâm tư

    Chương 172: Cô muốn cổ phần

    Chương 173: Cô gái nhỏ mới biết yêu

    Chương 174: Em một chút cũng không thích anh

    Chương 175: Anh ấy muốn ly hôn với chị

    Chương 176: Đây là cái gì

    Chương 177: Em có thù oán với anh

    Chương 178: Không có, anh nghe lầm rồi


    Chương 179: Thẩm tiên sinh tỏ tình

    Chương 180: Lộ tiểu thư cầm nhầm kịch bản

    Chương 181: Chừng nào thì anh về

    Chương 182: Anh lo lắng

    Chương 183: Ăn cơm mềm

    Chương 184: Người không thích bám víu quan hệ

    Chương 185: Vẫn luôn nhớ em

    Chương 186: Khách mời thần bí

    Chương 187: Người hợp tác của cô

    Chương 188: Rõ ràng là cậu lười

    Chương 189: Anh Trường Hà, thật là đẹp trai nha!

    Chương 190: Tức giận đến mức rời nhóm

    Chương 191: Chị hiểu ý của em

    Chương 192: Khả năng giao tiếp của Lộ gia

    Chương 193: Nguyên tắc của Thẩm tiên sinh

    Chương 194: Trình đại thiếu gia

    Chương 195: Anh chờ cô ở nhà

    Chương 196: Cô đánh vào tay A Ly

    Chương 197: Không có liên quan tới em

    Chương 198: Cuộc gọi của Long tổng


    Chương 199: Không làm ồn em

    Chương 200: Khả năng ứng biến của Lộ gia

    Chương 201-250


    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm được edit bởi SusissTih
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Bánh Bao Nhỏ gọi mẹ

    Bấm để xem
    Mẹ ơi, dậy đi"

    "Mẹ! Sao người vẫn chưa tỉnh dậy?"

    "Mẹ, người mau tỉnh dậy chơi với bảo bối được không?"

    "..."

    Giọng nói của đứa nhỏ dường như vọng lại từ một nơi rất xa, cùng với tiếng mưa rơi truyền vào tai

    Trên giường bệnh, Lộ Kiêu Dương nhíu mày, cô còn đang mơ màng, chưa tỉnh táo, ồn ào quá. Đứa nhỏ nhà ai, có thể ôm ra xa một chút được không? Chuyện gì đã xảy ra? Sao lại ẫm ĩ thế?

    Cơn đau đầu như búa bổ khiến cô có cảm giác như đang ngồi trong đống lửa, qua một lúc sau mới phục hồi tỉnh táo. Cả buổi sáng bị làm phiền, cuối cùng cũng có thể lấy lại sức ngồi dậy, lấy hết khí lực xách đứa nhỏ bên cạnh lên. Bánh Bao Nhỏ bị hành động của cô làm cho hoảng sợ. Một lớn một nhỏ trừng mắt nhìn nhau mấy giây đồng hồ.

    Căn phòng chợt rơi vào tĩnh lặng. Đột nhiên, Bánh Bao Nhỏ nở một nụ cười rạng rỡ với cô, đôi mắt trong veo nháy mắt tràn ngập ánh sáng. Giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng đi vào lòng người, "Mẹ! Rốt cuộc mẹ cũng tỉnh rồi!"

    Mặc dù thân hình nhóc nhỏ con nhưng lại khá nặng.

    Nằm trên giường bệnh mấy ngày không ăn gì, Lộ Kiêu Dương nhẹ nhàng đặt Bánh Bao Nhỏ xuống.

    Cô mấp mấy cổ họng khô khốc, kim tiêm truyền dịch khiến mu bàn tay đau nhức, cô kéo hai lần không được cũng không dám rút ra nữa.

    Nhìn đứa nhỏ xa lạ này, cô khan giọng hỏi: "Em là ai?"

    Hình như là con cháu của nhà họ hàng nào đó?

    Bánh Bao Nhỏ nhìn Lộ Kiêu Dương, đôi mắt to tròn đờ đẫn vài giây, sau đó nét mặt liền hiện lên một chút ủy khuất: "Con là con của mẹ!"

    "Hả?" Trên khuôn mặt tiều tụy của Lộ Kiêu Dương viết một chữ "懵 [1]" thật to.

    [1]: Ngu ngơ

    Đây là có ý gì? Con của cô á?

    Không đợi cô phản ứng lại, Bánh Bao Nhỏ đã nhào vào lòng Lộ Kiêu Dương đang mặc đồ bệnh nhân, nũng nịu nói: "Con là A Ly, mẹ quên con rồi sao? Mẹ thật hư".

    "..."

    Khoan đã, A Ly là ai?

    Quan trọng là nhóc vừa gọi cô là gì?

    Mẹ?

    Thấy Lộ Kiêu Dương không để ý đến mình, Bánh Bao Nhỏ có chút khổ sở nói: "Mẹ thật sự không cần bảo bối nữa sao? Là bảo bối không đủ đáng yêu sao? Mẹ, người đừng cùng ba ly hôn được không? Đừng bỏ mặc con, về sau con hứa sẽ nghe lời, sẽ không bao giờ làm mẹ giận nữa. Đồ ăn vặt của con đều cho mẹ, buổi tối sẽ đi ngủ đúng giờ, con còn có thể tự mình tắm rửa, con có thể tắm ngay bây giờ luôn nha! Bảo bối có phải rất ngoan không?"

    Tuy rằng không phải mẹ cậu, nhưng khi nghe những lời này, Lộ Kiêu Dương không khỏi mềm lòng.

    Cậu bé này mặc dù nhìn không lớn lắm, nhưng nói chuyện thật sự rất đáng yêu.

    "Anh bạn nhỏ, trước tiên em buông chị ra được không?" Bị cậu làm cảm động, Lộ Kiêu Dương kiên nhẫn hơn một chút, ngữ khí cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

    Nghe lời khuyên nhủ của cô, Bánh Bao Nhỏ trong lòng cô càng khóc lớn hơn.

    "Mẹ chẳng những không cần ba, hiện tại ngay cả ba cũng không nhận ra sao?"

    "Này, không phải đâu, em là đang khóc cái gì vậy? Đừng khóc mà! Em còn khóc nữa chị liền đuổi em đi đấy!"

    "Lộ Kiêu Dương!" Tiếng đẩy cửa vang lên, một người phụ nữ trung niên lớn tiếng từ ngoài cửa đi vào, nhìn chằm chằm Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương sửng sốt, nhìn bác gái xa lạ này, đây lại là ai?

    Chẳng qua cô mới bị ngã, mẹ cô sẽ không khoa trương đến như vậy, gọi tất cả những người họ hàng mà cô không biết đến thăm cô chứ!

    "Bà nội". Bánh Bao Nhỏ nhìn thấy bà, chủ động gọi một tiếng, nhưng không có biểu hiện buông Lộ Kiêu Dương ra.

    Bà nhìn bộ dáng nức nở của Bánh Bao Nhỏ, trừng mắt nhìn Lộ Kiêu Dương, "Dọa nó khóc thành như vậy, cô đúng là không biết xấu hổ!".

    ___Hết chương 1___
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng một 2023
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Hình như cô xuyên không rồi

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua thấy nước mắt vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt Bánh Bao Nhỏ, cuối cùng cũng hiểu tại sao bác gái này lại tức giận như vậy.

    Ai thấy cháu mình khóc như thế này mà không tức giận chứ ?

    Cô vươn tay, vội vàng muốn đem Bánh Bao Nhỏ từ trong lòng mình ra. "Bảo bối, em trước tiên buông chị ra trước được không ?"

    Em không thấy ánh mắt của bà nội em như muốn đem chị giết chết rồi sao ?

    Nhưng mà, dáng vẻ này của cô lọt vào mắt bà giống như là rất ghét Bánh Bao Nhỏ.

    Bà đi tới, vô cùng che chở ôm lấy Bánh Bao Nhỏ. Bánh Bao Nhỏ vì sự lạnh nhạt của Lộ Kiêu Dương mà rất đau lòng, được bà nội ôm vào lòng, cậu bé càng khóc to hơn.

    Bà đau lòng ôm cháu trai, trừng mắt nhìn Lộ Kiêu Dương, mắng thẳng vào mặt cô: "Đồ đàn bà xấu xa, cô đối với con ruột của mình sao lại tàn nhẫn như vậy? Đáng lẽ tôi không nên dẫn nó đến đây gặp cô. Thật không biết tại sao A Ly lại có một người mẹ như cô. Nhà họ Thẩm chúng tôi có loại con dâu như này đúng là xui xẻo tám đời!"

    Không đúng......

    Lộ Kiêu Dương cảm thấy mơ hồ khó hiểu: "Con của tôi?"

    Cho dù đứa nhỏ không hiểu chuyện cũng không sao, nhưng sao bác gái này cũng hồ đồ theo ?

    Bà đem Bánh Bao Nhỏ ôm vào trong ngực, trừng mắt nhìn Lộ Kiêu Dương cái người lục thân không nhận này, cười lạnh nói: "Đúng vậy, cô không xem nó như con ruột, uổng công nó biết cô gặp chuyện không may nên mới kiên quyết bảo tôi dẫn nó đến thăm cô, nếu không tôi cũng không mang nó đến đây làm gì! A Ly, chúng ta đi!"

    Bà ôm đứa nhỏ bước ra ngoài, Bánh Bao Nhỏ trong ngực bà không ngừng giãy dụa vẫn chưa bỏ cuộc.

    "Con muốn mẹ nào? Con không có mẹ! Về sau, con và người phụ nữ này không có một chút quan hệ gì với nhau nữa".

    "Mẹ......."

    Âm thanh của hai bà cháu ngoài cửa càng lúc càng nhỏ dần, Lộ Kiêu Dương ngồi một mình trên giường bệnh, hoàn toàn không hiểu tình huống vừa xảy ra.

    ____

    Cô dựa vào gối đầu, hồi tưởng lại ký ức cuối cùng trước khi bản thân bị ngã, cô đang tra điểm thi đại học trên máy tính.

    699 điểm, không uổng công cô cố gắng nhiều năm như vậy. Cảm giác này còn sung sướng hơn cả việc mua vé số trúng năm trăm vạn.

    Nhưng cô chưa kịp vui mừng được vài phút, ngay lúc bước xuống lầu, cô đã bị trượt chân từ trên cầu thang lăn xuống.

    Tỉnh lại tại nơi này!

    Bị một đứa nhỏ gọi mẹ, lại còn bị một bác gái không phân biệt đúng sai mắng chửi.

    ...........

    "Tỉnh rồi?" Một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính mặc âu phục mang giày da bước vào.

    Thoạt nhìn trông khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu, khi nói chuyện với Lộ Kiêu Dương, ngữ khí rất lãnh đạm.

    Lộ Kiêu Dương nhìn người này, hỏi: "Anh sẽ không nói anh là chồng tôi chứ?"

    Vừa mới trải qua một loạt chuyện, cô cảm thấy chuyện này cũng không phải là không thể.

    ".........."

    Tần Phong liếc mắt xem thường nhìn cô, người phụ nữ này té ngã thành đần độn rồi đúng không ?

    Anh lấy văn kiện từ trong túi ra, nghiêm mặt nói: "Thẩm tiên sinh nói đây là bản thỏa thuận ly hôn, nếu như cô tỉnh lại thì có thể ký tên".

    "Thỏa thuận ly hôn?"

    Cho nên, cô thật sự có một người chồng sao?

    Có phải quá thần kỳ rồi không ?

    Tần Phong đã đem bản thỏa thuận ly hôn đưa tới, thấy Lộ Kiêu Dương vẫn nhìn chằm chằm bản thỏa thuận trên tay mình không chịu nhận, anh trào phúng nói: "Ngây ngốc cái gì, đây không phải là điều cô luôn mong muốn sao ? Để được ly hôn mà lấy cái chết ra uy hiếp. Thẩm tiên sinh thành toàn cho cô!"

    Lời châm chọc khiêu khích của anh khiến Lộ kiêu Dương sửng sốt một lúc.

    Bình thường Lộ Kiêu Dương ở nhà là một con mọt sách, mẹ cô rất nghiêm khắc với cô, ngoại trừ đến trường đi học, cô không được phép làm bất cứ điều gì.

    Nói đến chuyện yêu đương, lại càng không có khả năng.

    Nhưng không có nghĩa là cô chưa bao giờ tưởng tượng xem chồng mình trong tương lai là người như thế nào.

    Tâm tư thiếu nữ, ai mà không có chứ?

    Bây giờ nghe nói mình có một người chồng, cô vậy mà có chút kích động.

    Kích động qua đi, cô lấy lại bình tĩnh, nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt này, hỏi: "Tôi thật sự có chồng?"

    "..........", Tần Phong nhíu mày, "Bây giờ cô đang giả ngu?"

    "Anh ấy có đẹp trai không?"

    Sợ bị cô dẫn dắt đi lạc hướng, Tần Phong lạnh lùng nghiêm mặt quát lớn: "Đầu óc cô có phải có vấn đề rồi hay không? Đừng làm những trò ngớ ngẩn như vậy, được chứ?"

    Người phụ nữ này thật sự bị đần độn rồi sao ?

    ___Hết chương 2____

    ( Lời tác giả; khai sách mới, tôi rất khẩn trương, thật sự chuẩn bị bộ truyện này rất lâu. Mục tiêu lần này là viết một câu chuyện thật hay. Hy vọng mọi người sẽ thích, nhớ bổ sung vào giá sách, nhớ đánh giá năm sao và nhớ bỏ phiếu đề cử nhé)
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng một 2023
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Mong cô hãy mau chóng ly hôn

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương bị tính khí nóng nảy của anh ta dọa cho hoảng sợ, ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng vẻ mặt lại vô cùng ủy khuất.

    Khiến cho người ta có cảm giác như cô đang bị khi dễ.

    Tần Phong thấy cô giả bộ đáng thương liền tức giận, "Đừng bày ra vẻ mặt này, không ai có lỗi với cô cả. Thẩm tiên sinh đối xử tốt với cô như thế, vậy mà cô lại phản bội ngài ấy! Loại người vong ân phụ nghĩa như cô hoàn toàn không xứng làm vợ ngài ấy".

    Phản bội ? Vong ân phụ nghĩa ?

    Lộ Kiêu Dương không làm cách nào hiểu được, đây là đang nói cô sao ?

    "Cô mau chóng ký đơn ly hôn đi! Ký xong sẽ có người đưa đến nhà cô."

    Bỏ lại những lời này, Tần Phong trực tiếp rời đi.

    .........

    Thật buồn cười!

    Lộ Kiêu Dương mờ mịt ngồi dậy, nhìn xung quanh, bên ngoài trời vẫn đang mưa, trên mặt kính cửa sổ đọng đầy những giọt nước.

    Cô tìm thấy một chiếc điện thoại nằm trên bàn bên cạnh.

    Đó là kiểu dáng cô chưa từng thấy qua, trước khi xuyên đến đây, những chiếc cô dùng đều là đời cũ, làm sao có thể nhìn thấy loại điện thoại thông minh như thế này?

    Ngay khi tay cô chạm vào, màn hình điện thoại sáng lên, thời gian hiển thị là ngày 25 tháng 3 năm 2017.

    Đã bảy năm trôi qua kể từ thời điểm trong kí ức của cô!

    Cô không đến mức nằm trên giường bệnh bảy năm chỉ vì bị vấp ngã chứ! Thậm chí đã kết hôn sinh con?

    ..........

    "Kiêu Dương, cậu tỉnh rồi!" Tần Phong vừa mới rời đi không lâu, một người phụ nữ khác liền đến.

    Cô ta ăn mặc rất thời thượng, đầu đội mũ lưỡi trai màu đen, đeo ở sau lưng là một chiếc túi dây xích hiệu Chanel.

    Cô ta đi tới, vươn tay nhẹ nhàng cởi mũ xuống, dùng ngữ khí vô cùng thân thiết nói chuyện với Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương nhìn khuôn mặt của cô ta, càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc, suy nghĩ hồi lâu, cô có chút không xác định hỏi: "Lương Thiến?"

    Lương Thiến là bạn học cấp hai của cô.

    Hai nhà ở gần nhau, quan hệ không tồi, thỉnh thoảng còn hay cùng nhau đi học.

    Chỉ là sau khi vào cấp ba, hai người đều học khác trường, sau đó nữa lại bận thi đại học nên đã một khoảng thời gian không liên lạc với nhau.

    Hai người thực ra rất quen thuộc, nhưng ngay lúc này, Lương Thiến trước mắt cô hoàn toàn khác so với người cô nhận thức hồi cấp hai, ngoại trừ nét tương đồng mờ nhạt ra thì khí chất cả người hoàn toàn thay đổi, thế nên cô không dám nhận người ngay.

    Lương Thiến ngồi bên cạnh cô, ngữ khí vô cùng thân thiết hỏi: "Đã khá hơn chưa? Vừa rồi tớ mới nhìn thấy Tần Phong, thế nào ? Cậu và Thẩm Trường Hà đã bàn chuyện ly hôn chưa ? Ồ, bản thỏa thuận ly hôn này".

    Không chờ Lộ Kiêu Dương trả lời, Lương Thiến đã cầm lấy tờ thỏa thuận ly hôn mà Tần Phong vừa đặt ở bên cạnh lên.

    "Tớ đã nói mà, chỉ cần cậu một khóc hai nháo ba thắt cổ, tớ không tin Thẩm Trường Hà còn có thể làm gì được cậu".

    Liếc nhìn dòng chữ "dọn đồ và ra khỏi nhà", Lương Thiến nhếch miệng cười.

    Không cần một đồng nào từ Thẩm Trường Hà, cũng không cần đứa nhỏ, chỉ cần cùng Thẩm Trường Hà ly hôn, yêu cầu này là Lộ Kiêu Dương tự mình đưa ra.

    Lộ Kiêu Dương ở giới giải trí đã nhiều năm, lại là vợ của Thẩm Trường Hà, con đường thuận buồm xuôi gió, phát triển rất tốt, cô đã sớm quên mất ở cái giới giải trí này mà không có người chống lưng thì sẽ gặp nhiều khó khăn đến mức nào.

    Cô chỉ một lòng muốn ly hôn cùng Thẩm Trường Hà, bất chấp hậu quả.

    Đây là kết quả mà Lương Thiến mong muốn.

    Thân phận và gia thế của Thẩm Trường Hà đều là khát vọng của Lương Thiến. Chẳng qua, trong lòng Thẩm Trường Hà luôn chỉ có Lộ Kiêu Dương, những người khác căn bản là không thể đến gần anh.

    Một khi Lộ Kiêu Dương cùng anh ly hôn, nếu cô ta đối xử với Thẩm Trường Hà tốt hơn, thì đây chính là cơ hội của cô.

    Có chỗ dựa vững chắc là Thẩm Trường Hà, về sau ở giới giải trí, cô ta sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của Lộ Kiêu Dương nữa, cũng không cần dựa vào tài nguyên của Lộ Kiêu Dương.

    Lương Thiến không thể chờ được mà nói với Lộ Kiêu Dương: "Lát nữa tớ đi hỏi bác sĩ xem hôm nay cậu có thể xuất viện được không. Sau khi xuất viện thì mau chóng ly hôn đi!".

    ___Hết chương 3___

     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng một 2023
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Cậu đấu không lại anh ta

    Bấm để xem
    Suy nghĩ của Lộ Kiêu Dương rơi vào bế tắc, dù sao trước khi tỉnh lại, cô vẫn chỉ là một học sinh vừa thi đại học xong.

    Chớp mắt đã trở thành bà mẹ một con, mà người bạn thân nhất của cô dường như đã trải qua một sự thay đổi lớn sau khoảng thời gian khó khăn.

    May mắn thay, người trước mặt cô lúc này là Lương Thiến, nhìn thấy cô, Lộ Kiêu Dương có cảm giác như nhìn thấy người thân, so với mấy nhân vật kì lạ vừa mới xuất hiện kia, ít ra hiện tại vẫn có một người cô quen biết đúng chứ ?

    Cô nhìn Lương Thiến, khích lệ nói: "Cậu thật xinh đẹp! Đúng là thiếu nữ mười tám trông thay đổi rất nhiều."

    Lương Thiến không ngờ rằng Lộ Kiêu Dương vừa mới khen ngợi mình.

    Lộ Kiêu Dương nóng bỏng hơn so với cô ta, xinh đẹp hơn cô ta, mỗi lần đứng bên cạnh Lộ kiêu Dương, cô ta cảm giác chính mình như đang làm nền.

    Bây giờ lại còn khen cô ta ?

    Dối trá!

    Trong lòng Lương Thiến tràn đầy khinh thường, nhưng nét mặt vẫn cười cười: "Đều quen thuộc với nhau như vậy, sao lại nói những lời này ?"

    "Tớ nói thật! Bây giờ cậu thật sự rất đẹp!" Trong ấn tượng của cô, Lương Thiến khi còn học trung học vẫn là một bộ dáng đeo kính, ngũ quan cũng không sắc sảo như hiện tại.

    Là một con người hoàn toàn khác.

    Lương Thiến có chút không chịu nổi khi bị khen ngợi, chỉ có thể xấu hổ cười ngượng nghịu.

    Cô ta đánh giá Lộ Kiêu Dương, phát hiện Lộ Kiêu Dương tuy rằng vẫn còn nằm trên giường bệnh, nhưng lời nói của cô tựa hồ thoải mái hơn rất nhiều, hoạt bát hơn so với trước kia.

    Xem ra, Thẩm Trường Hà đồng ý ly hôn khiến cô rất vui vẻ!

    Đây là chuyện tốt.

    Lương Thiến đưa bản thỏa thuận ly hôn cho cô, nói: "Không nói về chuyện này nữa, cứ ký vào trước đi"

    Lộ Kiêu Dương tiếp nhận bản thỏa thuận ly hôn, nhìn một lần, hỏi: "Cậu có biết vì cái gì mà tớ lại muốn ly hôn không ?"

    Tuy rằng cô chưa bao giờ ly hôn, nhưng vẫn nhìn ra được những điều khoản trên đối với mình rất bất lợi.

    Hơn nữa, vừa mới nghe Tần Phong nói, hình như là chính cô muốn ly hôn.

    Nghe xong lời cô nói, Lương Thiến hơi ngạc nhiên, mất hai giây mới phản ứng lại, nói: "Cậu sao vậy? Không giống cậu một chút nào, cậu mất trí rồi sao ? Lúc trước Thẩm Trường Hà đối xử với cậu như thế nào, cậu đã quên rồi ? Tuy rằng hai người các cậu kết hôn mấy năm, nhưng Thẩm Trường Hà ở bên ngoài ăn chơi trụy lạc, từ trước đến nay chưa bao giờ quan tâm đến cậu."

    "Quá đáng vậy sao?" Lộ Kiêu Dương không nghĩ tới, vận khí của mình lại kém như vậy, sau khi kết hôn, thế nhưng lại lấy phải một tên cặn bã.

    Cô nhìn vào bản thỏa thuận ly hôn, nói: "Nếu tớ ký vào, có phải quá tiện nghi cho anh ta không ?"

    Thanh xuân chính mình đều cho anh ta, đối phó với loại tra nam này, chẳng phải nên chia sạch hết tài sản của anh ta làm cho anh hối hận không phải sao ?

    Dọn đồ và ra khỏi nhà là cái quỷ gì ?

    Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương phản ứng hoàn toàn không theo lẽ thường, tại sao cô ta lại thành ra như vậy!

    Chẳng lẽ đầu óc thật sự bị va chạm hỏng rồi ?

    Trước đây cô ta không suy nghĩ như vậy mà.

    Lương Thiến sợ cô đổi ý, an ủi nói: "Có thể rời đi không phải quá tốt rồi sao ? Cậu đấu không lại anh ta! Lẽ nào cậu đã quên, lúc trước anh ta đối xử với cậu như thế nào ? Nếu không phải cậu lấy cái chết ra uy hiếp, anh ta căn bản sẽ không đáp ứng ly hôn. Trước kia anh ta còn khỏe mạnh, cho dù cậu có đến gần anh ta đều không quan tâm cậu, hiện tại hai mắt bị mù mới nhớ đến cậu, còn muốn đem cậu cột vào bên người. Cậu đừng ngu ngốc nữa, nhanh ký đi!"

    -

    Hai ngày sau, Lộ Kiêu Dương đứng trước căn biệt thự ở cuối trấn nhỏ Dương Hà, nhìn căn nhà trước mắt này, trong lòng tràn ngập hoài nghi, đây thực sự là nhà của cô sao ?

    Đây là một thị trấn rượu vang, cũng là khu du lịch vừa mới nổi lên ở Lâm Thành trong những năm gần đây.

    Ngôi nhà nằm ở cuối thị trấn, được xây dựng ven sông, bao xung quanh là những ngọn núi xanh.

    Chủ nhân của ngôi nhà này thoạt nhìn thật biết cách hưởng thụ, mở cửa sổ ra, có thể nhìn thấy những ngọn đồi xanh mướt ở phía sau cùng với dòng sông cách đó không xa.

    Chẳng qua trông có vẻ hơi to!

    Cô hỏi Annie bên cạnh: "Em có chắc mình không đi nhầm đường chứ ?"

    Annie là trợ lý của Lộ Kiêu Dương, mấy ngày nay ở bệnh viện, cô đều ở cùng Lộ Kiêu Dương. Ngày hôm đó Lương Thiến đến một lần, sau đó bởi vì công việc liền không đến nữa.

    Nhưng vẫn gọi điện thoại cho cô mấy lần, thúc giục cô sau khi xuất viện thì xử lý chuyện ly hôn cùng Thẩm Trường Hà.

    Nghe Lương Thiến nói, chồng cô là một gã trăng hoa, lúc trước không quan tâm đến gia đình, chỉ biết ăn chơi trụy lạc ở bên ngoài.

    ( nam chính không phải tra nam, nam chính không phải tra nam, nam chính không phải tra nam, ngọt sủng văn.....)

    ___Hết chương 4___

     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng một 2023
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Cô ấy bị mất trí rồi sao?

    Bấm để xem
    Hiện tại hai mắt bị mù mới nhớ đến người vợ là cô, lại nhất quyết đem cô cột chặt bên người, còn không chịu ly hôn với cô.

    Quả thực là làm cho người ta căm phẫn!

    Loại đàn ông này mà không ly hôn, còn muốn giữ đến sang năm mới ăn Tết hả!

    Cho nên Lộ Kiêu Dương thấy rằng, cô không chỉ muốn ly hôn mà còn muốn làm cho người đàn ông này phải trả lại cho cô những năm tháng thanh xuân bị lãng phí trong suốt bao năm qua.

    Vốn dĩ cô cũng nghĩ như vậy, nhưng hiện tại nhìn thấy ngôi nhà này, cô có chút rụt rè, nếu căn nhà này thật sự là của chồng cô, vậy thì anh ta chắc hẳn không phải là người dễ đối phó đúng không ?

    Annie đứng cạnh Lộ Kiêu Dương, thật sự là không quen với hành vi của Lộ Kiêu Dương sau khi " mất trí nhớ": "Đúng vậy, nhưng mà chị có thật sự muốn đi vào không ?"

    Từ lúc ở bệnh viện cô liền cảm thấy, sau khi Lộ Kiêu Dương tỉnh lại có chút bất thường. Sáng nay khi xuất viện, cô vẫn có chút không xác định được chị ấy đã khỏe hay chưa, vì thế cô nghĩ rằng với tình huống hiện tại của Lộ Kiêu Dương thì nên ở lại bệnh viện quan sát nhiều hơn.

    Nhưng Lộ Kiêu Dương không nghe, nhất định phải đích thân đến đây bàn chuyện ly hôn.

    Annie biết cô không thích trở về nơi này, đồng cảm nói: "Lộ gia, nếu chị không muốn đi vào thì cứ ký vào đơn ly hôn trước đi, em vào đưa là được rồi".

    Lộ Kiêu Dương từ chối, "Không cần, chị sẽ tự đi"

    Ly hôn là ly hôn, nhưng bây giờ cô rất muốn nhìn xem tên cặn bã này trông như thế nào.

    Lỡ như một ngày nào đó cô xuyên trở về, cũng có thể cách xa anh ta một chút.

    "Được rồi". Nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, Annie vươn tay bấm chuông cửa.

    Người mở cửa là thím Trương, người làm vườn trong nhà, nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, sắc mặt lập tức lạnh xuống: "Sao lại là cô ?"

    Sao người phụ nữ này lại quay trở về ?

    Lần trước khi cô ta trở về, liền cùng Thẩm tiên sinh cãi nhau to một trận vì chuyện ly hôn, làm cho Thẩm tiên sinh tức giận đến mức đổ bệnh.

    Hiện tại lại đến đây làm gì ?

    Lộ Kiêu Dương không biết bác gái này, theo bản năng nở một nụ cười lễ phép, "Chào dì"

    Thím Trương bị nụ cười của cô dọa sợ tới mức run lên.

    Chết sớm mất!

    Lộ Kiêu Dương thật không bình thường!

    Trước đây mỗi lần Lộ Kiêu Dương trở về nơi này luôn là vẻ mặt lạnh lùng, như thể có người thiếu cô mấy trăm triệu, vậy mà hiện tại cô lại tươi cười chào bà!

    Thím Trương sợ tới mức quên ngăn cô vào cửa mà nhường đường cho cô.

    Lộ Kiêu Dương vào cửa, thím Trương kéo Annie lại, nhỏ giọng hỏi: "Cô ấy sao vậy ? Mất trí rồi sao ?

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Annie bị kéo lại, một mình đi dọc theo con đường lát đá cuội vào bên trong.

    .........

    "Anh Thẩm, em đã đến bệnh viện khuyên nhủ Lộ Kiêu Dương...."

    Lộ Kiêu Dương đang ở bên ngoài còn chưa vào cửa, nghe được bên trong truyền đến giọng nói của Lương Thiến, còn nhắc đến tên cô.

    Lương Thiến cũng ở đây ?

    Trong lòng cô vui vẻ, đang chuẩn bị đẩy cửa đi vào thì nghe thấy Lương Thiến nói: "Em đã nói với cô ấy là đừng ly hôn với anh, nhưng cô ấy không nghe. Cũng không biết cô ấy nghĩ gì, anh đối xử tốt với cô ấy như vậy, nhưng cô ấy lại một mực muốn ở cùng Giang Hành".

    "......."

    Lộ Kiêu Dương dừng động tác, đứng ở cửa nghe thấy Lương Thiến ở bên trong lải nhải:

    "Giang Hành có gì tốt ? Ngay cả bản thân anh ta cũng không nuôi nổi, nghe nói lúc trước anh ta mua một căn nhà cho mẹ anh ta, không ngờ vẫn là lấy tiền từ chỗ Kiêu Dương. Có điều Kiêu Dương chính là thích anh ta, cho rằng anh ta rất tài giỏi, mặc kệ em khuyên như thế nào, cô ấy vẫn không nghe....."

    Lộ Kiêu Dương đứng ngoài cửa, từ từ cau mày theo từng lời nói của cô ta.

    Đây......là có ý gì ?

    Lúc ở bệnh viện, Lương Thiến không phải luôn mồm nói cô phải ly hôn với Thẩm Trường Hà sao ?

    Cũng chính cô ta nói cho mình, Thẩm Trường Hà là kẻ đê tiện như thế nào.

    Hiện tại cô ta lại đang nói gì, chính cô đòi ly hôn à ?

    ___Hết chương 5___
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng một 2023
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Bị tạt nước

    Bấm để xem
    Lương Thiến ngồi trên chiếc sofa đơn, bất an mà nắm chặt làn váy, cẩn thận nhìn người đàn ông trước mắt.

    Tròng kính tối màu chặn ánh sáng từ mắt anh, cô ta chỉ có thể nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của mình phản chiếu trên cặp kính của anh.

    Rõ ràng biết hiện tại anh bị mù, tất nhiên sẽ không thể nhìn thấy được phản ứng của cô ta.

    Nhưng khi ngồi trước mặt anh, hai chân cô ta liền run lên bần bật, căng thẳng đến mức không thể kiềm chế được.

    Cô ta lén lút nhìn Tần Phong đứng bên cạnh Thẩm Trường Hà như hình với bóng, phát hiện Tần Phong đang lạnh lùng nhìn cô ta.

    Hai người không nói chuyện, trong phòng khách yên tĩnh, chỉ có tiếng hô hấp của Lương Thiến.

    Lương Thiến cắn cắn môi, cố gắng lấy hết dũng khí, tiếp tục thêm dầu vào lửa: "Cô ấy quyết tâm muốn ly hôn với anh như vậy, có lẽ là do anh không thể nhìn thấy."

    Cốc nước nóng Thẩm Trường Hà đang cầm trên tay đột nhiên trượt xuống. Nước đổ lên người anh, chiếc cốc lăn hai vòng trên mặt đất may mắn không bị vỡ.

    Tần Phong giật mình, cầm khăn mặt tiến lên vài bước, đi đến bên cạnh anh, giúp anh lau nước nóng trên tay.

    Thẩm Trường Hà ngồi không nhúc nhích, nước nóng đổ lên người, anh lại giống như không hề hay biết.

    Anh rất bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ.....

    Tần Phong liếc nhìn Lương Thiến, "Ra ngoài"

    Tuy rằng Lương Thiến nói những lời này, cùng suy nghĩ của anh rất giống nhau.

    Lộ Kiêu Dương là một người phụ nữ máu lạnh vô tình, vong ân phụ nghĩa, nhưng anh không thích người phụ nữ này ba bốn lần làm Thẩm tiên sinh mất hứng.

    Lương Thiến bị Tần Phong trừng mắt, sợ tới mức đứng lên, "Em về trước đây, anh Thẩm bảo trọng"

    Cô ta liếc nhìn Thẩm Trường Hà, cảm giác như chính mình sắp ngạt thở.

    Trước đây, lúc Thẩm Trường Hà cùng Lộ Kiêu Dương còn gắn bó với nhau, anh rất dễ nói chuyện.

    Bây giờ rõ ràng là anh rất thất vọng về Lộ Kiêu Dương, mới có thể trở nên đáng sợ như vậy!

    Cửa phòng mở, Lương Thiến đi ra, vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, liền nhìn thấy Lộ Kiêu Dương đang cầm di động đứng ở trong sân nhìn xung quanh.

    Lương Thiến hơi chột dạ, không nghĩ đến Lộ Kiêu Dương lại đích thân đến đây, cô ta đã nói rõ ràng cùng Lộ Kiêu Dương, chỉ cần để Annie mang bản thỏa thuận ly hôn đến là được rồi mà.

    Vừa nãy Lộ Kiêu Dương chắc không nghe thấy những gì cô ta nói bên trong đâu ?

    Lộ Kiêu Dương nhìn thấy Lương Thiến, đang ngẩn người đứng ở đó, vốn là muốn tránh đi, hiện tai không thể trốn, liền cười chào hỏi: "Này, Lương Thiến, cậu cũng ở đây à!"

    Thấy Lộ Kiêu Dương đang tươi cười, Lương Thiến lập tức thở phào nhẹ nhõm.

    Cô ta đi tới, dùng giọng điệu quan tâm nói với Lộ Kiêu Dương: "Sao cậu lại tới đây ? Trước đây không phải cậu rất không thích nơi này sao ? Cậu không sợ, anh ta sẽ không cho cậu rời đi à!"

    Mỗi lần trở về nơi này, Lộ Kiêu Dương đều gọi Lương Thiến đến để tiếp thêm can đảm cho cô, muốn Lương Thiến đi cùng cô vào trong.

    Lộ Kiêu Dương còn chưa kịp nghĩ ra nguyên nhân giải thích, Lương Thiến đã ngầm hiểu, lớn tiếng nói với Lộ Kiêu Dương: "Cậu đến để đưa đơn ly hôn sao ?"

    Cô ta cố ý nói lớn tiếng, muốn Thẩm Trường Hà ở bên trong nghe thấy.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, trong lòng có loại ý cười muốn dâng lên, thật thú vị.

    Sống đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên cô thấy một người có kỹ năng diễn xuất tốt như vậy.

    Có điều, vạch trần người khác trước mặt mọi người, dù sao cũng không lịch sự cho lắm, nên cô giả vờ như không biết.

    Cô nói với Lương Thiến: "Đúng vậy, không phải cậu bảo tớ ly hôn ngay sao ? Tớ mới đến đây"

    Lương Thiến nhìn dáng vẻ ngu ngốc của Lộ Kiêu Dương, nói: "Vậy cậu mau đi đi, anh ta đang ở bên trong"

    Cô ta thấy Lộ Kiêu Dương sau khi tỉnh lại, đầu óc giống như không được thông minh cho lắm.

    Vốn còn lo cô ta gặp chuyện không may, nhưng thấy Lộ Kiêu Dương nghe theo lời khuyên của mình như thế, cô ta mới yên tâm trở lại.

    Lộ Kiêu Dương gật đầu, đang định đi vào trong thì đột nhiên vang lên một tiếng "Ầm__", một chậu nước từ bên cạnh đổ xuống.

    Đem cả người cô ướt như chuột lột!

    ___Hết chương 6___
     
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Thẩm tiên sinh không muốn gặp cô

    Bấm để xem
    Chết tiệt!

    Chồng cô dù có hận cô đến đâu cũng không cần dùng loại thủ đoạn đê tiện như vậy chứ ?

    Vậy mà lại có người hất nước vào cô, đúng là không biết xấu hổ!

    Lộ Kiêu Dương không nói nên lời nhìn sang, chỉ thấy một bà lão chừng năm mươi tuổi, trong tay cầm một cái chậu, hung ác nhìn cô.

    Bà lão không những không xin lỗi, ngược lại còn hung ác hơn so với Lộ Kiêu Dương: "Cái người phụ nữ xấu xa này, ai cho cô đến đây ? Mời cô mau chóng rời đi ngay, đừng để Thẩm tiên sinh nhìn thấy cô lại làm cậu ấy tức giận".

    Động tĩnh lớn như vậy, những người khác đều nghe thấy.

    Một số người giúp việc ở Thẩm gia đã tập trung xung quanh đây, bọn họ nhìn Lộ Kiêu Dương như thể thẩm phán đang xét xử phạm nhân.

    "Tại sao cô lại đến đây ?"

    "Cô ngại Thẩm tiên sinh bị cô làm cho tức giận chưa đủ thảm sao ?"

    "Nơi này căn bản không phải là nơi cô nên tới"

    "........"

    Bên ngoài cãi nhau, ở trong phòng khách tất nhiên có thể nghe thấy.

    Tần Phong đã giúp Thẩm Trường Hà lau sạch nước trên tay, chiếc cốc cũng đã nhặt lên, đang muốn hỏi xem Thẩm Trường Hà có muốn thay một bộ đồ mới hay không, thì nghe thấy động tĩnh bên ngoài cửa, đã hiểu đại khái xảy ra chuyện gì.

    Đối với Lộ Kiêu Dương, tất cả mọi người trong nhà, kể cả Tần Phong, đều cùng một kẻ thù.

    Nếu giết người không phạm pháp, anh rất muốn Lộ Kiêu Dương biến mất khỏi thế giới này.

    Nhưng lúc này, điều anh lo lắng nhất là Thẩm Trường Hà.

    Anh âm thầm quan sát phản ứng của Thẩm Trường Hà.

    Anh có thể nghe thấy động tĩnh bên ngoài, tất nhiên Thẩm Trường Hà cũng có thể nghe thấy.

    Hai ngày nay, vốn là vì Lộ Kiêu Dương gặp tai nạn xe và chuyện ly hôn của hai người họ mà tâm trạng anh rất không tốt.

    Thẩm Trường Hà không có ý định ly hôn, trước đó Lộ Kiêu Dương có nói gì đi nữa, anh đều bác bỏ đề nghị ly hôn của cô.

    Nếu không phải Lộ Kiêu Dương lấy cái chết ra uy hiếp, bởi vì hai người đã có con rồi, anh căn bản không có ý định ly hôn.

    Hiện tại, Lộ Kiêu Dương xuất hiện, không thể nghi ngờ là đem miệng vết thương máu chảy đầm đìa của anh xé mở ra thêm một lần nữa.

    Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế, trầm giọng phân phó: "Đi xem"

    "Tôi dẫn ngài đi thay quần áo trước ?"

    Tần Phong mặc kệ Lộ Kiêu Dương như thế nào! Về chuyện này, anh còn tức giận hơn cả Thẩm Trường Hà.

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng khoát tay, tránh đi Tần Phong muốn đỡ tay anh.

    Tần Phong nhìn anh một cái, buộc phải đáp, "Vâng"

    Cách làm việc không nói nhiều lời của Thẩm tiên sinh thật sự không một chút thay đổi nào.

    Nhưng dù vậy, Tần Phong vẫn cảm nhận được sự quan tâm của Thẩm tiên sinh dành cho Lộ Kiêu Dương!

    Người phụ nữ đó đã như thế, vậy mà anh còn lo lắng cho cô ta, chắc có lẽ kiếp trước Lộ Kiêu Dương đã cứu cả thế giới!

    Đáng tiếc người phụ đó một chút cũng không nhìn thấy tấm lòng của Thẩm tiên sinh.

    ........

    Lộ Kiêu Dương đứng trong đám người, bị mọi người chỉ trích, còn phải chịu bị chỉ trỏ, nước miếng văng tứ tung, cô cảm thấy bộ dáng của mình hiện tại rất xấu hổ.

    Lương Thiến đã sớm trốn sang một bên sợ bị liên lụy theo, nên không có khả năng trông cậy cô ta ra mặt.

    Cô vừa nhìn bà lão, nói: "Thẩm tiên sinh của các người đâu ?"

    Thoạt nhìn, cái người họ Thẩm kia mới là kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện.

    Cô sẽ không dây dưa dài dòng với những người không liên quan này.

    Bà hừ lạnh một tiếng: "Thẩm tiên sinh không muốn gặp cô, cô mau cút đi! Cô vốn không xứng nhìn thấy cậu ấy!"

    "Tôi không xứng ?" Lộ Kiêu Dương nở nụ cười, "Từ khi nào tôi muốn gặp chồng mình mà còn phải cần sự đồng ý của người khác ? Bà là ai!"

    ___Hết chương 7___
     
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Lần đầu gặp mặt

    Bấm để xem
    "Cô cô cô.....cô vẫn còn nhớ cậu ấy là chồng cô sao ?" Bà lão và những người xung quanh đều nhìn cô với ánh mắt không thể tin được.

    Phải biết rằng, Lộ Kiêu Dương luôn một lòng muốn ly hôn cùng Thẩm Trường Hà, tất nhiên cô sẽ không thừa nhận Thẩm Trường Hà là chồng cô, hiện tại, cô vậy mà không biết xấu hổ lại đem chuyện này nói ra!

    Quả thưc.......rất không biết xấu hổ!

    Đúng lúc này cửa mở, Tần Phong đi ra. Anh đứng ở nơi đó nhìn Lộ Kiêu Dương, ánh mắt vẫn giống như lần gặp ở bệnh viện tràn ngập ghét bỏ, nhưng ngữ khí vẫn cố gắng lễ độ, "Thẩm tiên sinh gọi cô vào".

    Lương Thiến đứng xem kịch cả buổi, cũng không định đi vào cùng Lộ kiêu Dương, tránh cho lửa giận của Thẩm Trường Hà lây sang mình, nói với Lộ Kiêu Dương: "Kiêu Dương, người đại diện tìm tớ có chút việc, tớ đi trước nhé".

    Lộ Kiêu Dương cũng không bất ngờ khi thấy cô ta muốn rời đi. Tính ra cô ta không ở đây đâm cô hai nhát dao cũng đã đủ khách khí lắm rồi! Cho nên cũng không trông cậy cô ta ra mặt.

    ..........

    Cô không nói gì, đi theo Tần Phong vào phòng khách, người cô rất ẩm ướt, những giọt nước nhỏ xuống sàn nhà khắp nơi.

    Lộ Kiêu Dương không nhớ rõ những người bên ngoài kia, nhưng cô bắt đầu muốn chán ghét Thẩm Trường Hà rồi!

    Dù chưa gặp mặt người chồng này nhưng mà anh đã tặng cho cô rất nhiều bất ngờ đấy!

    "Thưa ngài, cô ấy đã đến". Tần Phong trực tiếp đi đến bên cạnh Thẩm Trường Hà, đứng sau lưng Thẩm Trường Hà như hình với bóng.

    Ánh mắt tức giận của Lộ Kiêu Dương rơi vào trên người Thẩm Trường Hà, nhưng khi nhìn thấy cô liền sững sờ!

    Này......

    Bây giờ là mùa xuân, nhiệt độ không cao mà còn có chút lạnh.

    Thẩm Trường Hà ngồi trên sofa đơn, mặc áo len và quần dài màu đen, tóc đen thoạt nhìn rất mềm mại, tóc mái rủ xuống che đi hàng lông mày. Giữa những lọn tóc nhỏ vụn, có thể thấp thoáng nhìn thấy đôi lông mày sắc bén.

    Có thể bởi vì gần đây không tiếp xúc nhiều với ánh nắng mặt trời, làn da hơi ngã trắng, bộ quần áo màu đen làm nổi bật đôi bàn tay cực kỳ sạch sẽ của anh.

    Một người đàn ông có bàn tay đẹp rất dễ khiến cho người ta sinh ra hảo cảm.

    Cho dù anh đang mang một chiếc kính đen, hai mắt không nhìn thấy, nhưng với đôi môi mỏng cùng quai hàm cứng rắn, Lộ Kiêu Dương cũng cảm thấy người đàn ông này lớn lên trông rất đẹp trai!

    Mặc dù đã là cha của một đứa trẻ, nhưng thoạt nhìn người này như một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi, khác xa với người đàn ông trung niên bụng mỡ mà cô đã tưởng tượng.

    Dù vừa mới bị đổ nước, trên bộ quần áo màu đen của anh vẫn còn dấu vết ẩm ướt, nhưng vẫn mang đến một loại cảm giác sạch sẽ.

    Lộ Kiêu Dương không nhịn được nuốt nước bọt, thầm nghĩ: Người này thật sự là chồng cô sao ?

    Người đàn ông cặn bã đến mức sắp xếp người khác tạt nước vào người cô ?

    Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế, cách một chiếc kính râm nhìn Lộ Kiêu Dương, lúc bước vào, vẫn là dáng vẻ phẫn nộ hệt như trong trí nhớ của anh, nhưng mà giờ phút này, sau khi nhìn thấy anh, cơn thịnh nộ trong mắt cô thoáng cái đã bị dập tắt.

    Thậm chí trong ánh mắt còn có một chút tò mò.

    Anh nhìn cô, cô cũng nhìn anh.

    Cả hai đều không ai lên tiếng, khiến bầu không khí rơi vào trầm mặc một cách lạ thường.

    Ánh mắt Tần Phong rơi xuống người Lộ Kiêu Dương, anh không hiểu người phụ nữ này đang làm cái gì, ngây người sao ? Hay vẫn còn đần độn ?

    Không nói được à ?

    Anh ho một tiếng, Lộ Kiêu Dương lập tức tỉnh táo lại.

    Không thể trách cô, thật sự là trên đời đàn ông đẹp trai đều quá ít, đẹp trai như anh lại càng ít hơn!

    ___Hết chương 8___

     
  11. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Đã ký đơn ly hôn chưa?

    Bấm để xem
    Sống nhiều năm như vậy, cô chỉ thấy qua nam thần trên màn hình TV.

    Thẩm Trường Hà xuất hiện khiến cô có chút trở tay không kịp, đầu óc phản ứng trì độn, thốt ra một câu vô cùng ngu xuẩn, "Xin chào!"

    Những lời này vừa nói ra, liền cảm giác ánh mắt tràn ngập xem thường của Tần Phong phóng tới cô.

    Chắc chắn Tần Phong cho rằng đầu óc cô hỏng rồi!

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, mày hơi nhíu lại.

    May là gặp người nhìn thấu việc đời, không dùng thái độ khinh thường giống như Tần Phong mà đối xử với cô.

    Giọng anh hơi trầm, so với vẻ ngoài trẻ tuổi trầm ổn hơn rất nhiều: "Em đã ký đơn ly hôn chưa ?"

    "Chưa". Cho dù có ly hôn thì cô cũng không định ký vào, rõ ràng những điều khoản trên đó rất bất công với cô.

    Hơn nữa, lúc ở ngoài cửa, cô còn nghe được Lương Thiến nói những lời đó ở trước mặt anh, cô lại càng không có ý định ký vào.

    Thẩm Trường Hà có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn nhìn ra được anh đối với cô rất có kiên nhẫn, "Em có điểm gì không hài lòng về bản thỏa thuận ly hôn ?"

    Rất không hài lòng nha! Làm sao có thể hài lòng được!

    Ai mà hài lòng với việc dọn đồ và ra khỏi nhà chứ ?

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, vốn là muốn cùng anh bàn bạc lại về điều kiện, nhưng dù sao cô cũng chỉ là một học sinh, cho dù thường ngày trong đầu có vô vàn ý tưởng, nhưng trên thực tế, khi đối mặt với người xa lạ, vẫn là không thể nói ra được.

    Sắp xếp lại từ ngữ hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng, nói với giọng điệu vô cùng nhát gan, "Thật ra tôi nghĩ chuyện ly hôn này vẫn nên cân nhắc kỹ lưỡng, nếu tùy tiện ly hôn sẽ không tốt cho đứa nhỏ, anh nghĩ sao ?"

    Đây đều là những lời mẹ cô nói khi khuyên dì cô đừng ly hôn, vừa lúc có tác dụng vào giờ phút này.

    "Cô còn mặt mũi nói những lời này sao ?" Tần Phong căn bản không tin những lời này là từ trong miệng Lộ Kiêu Dương nói ra, thậm chí ngay trước mặt Thẩm Trường Hà cũng không nhịn được châm chọc nói.

    Lúc trước khi muốn ly hôn cùng Thẩm Trường Hà, cô ta cũng không nói như vậy.

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng, chỉ nhìn Lộ Kiêu Dương.

    Hiển nhiên, những lời Lộ Kiêu Dương nói đều nằm ngoài dự liệu của anh.

    Thấy Tần Phong phản ứng lớn như vậy, mà Thẩm Trường Hà lại nhìn cô không nói gì, Lộ Kiêu Dương đã cảm thấy lời cô nói cỏ vẻ không ổn lắm.

    Cô có cảm giác nếu như mình còn tiếp tục nói ra lời nào, có khả năng là sẽ bị đánh.

    Muốn làm dịu cơn giận của đối phương, cô vén mái tóc ẩm ướt, cố gắng chuyển đề tài: "Ở đây có bộ quần áo nào không, tôi muốn đi thay".

    Nơi này cũng được xem như là nhà của cô, thay một bộ quần áo cũng không quá đáng đi!

    "Không có" Tần Phong tất nhiên là cự tuyệt, anh chỉ mong Lộ Kiêu Dương càng khổ càng tốt.

    Nói xong câu này, anh lại có chút chột dạ, nhìn Thẩm Trường Hà,

    Nghe Thẩm Trường Hà nói, "Đưa cô ấy đi thay một bộ quần áo".

    Ngoại trừ thời gian làm việc, những lúc bình thường Thẩm Trường Hà đều rất trầm lặng. Tuy nhiên, ở trước mặt Lộ Kiêu Dương lại là trường hợp ngoại lệ.

    Tần Phong nhìn thoáng qua Thẩm tiên sinh nhà mình, không tình nguyện dẫn Lộ Kiêu Dương đi thay quần áo.

    Phòng thay đồ này là của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà, đều thuộc về vợ chồng hai người họ, đồ đạc của Thẩm Trường Hà không nhiều, đa số đều là của Lộ Kiêu Dương.

    Tuy rằng hai người đang tranh cãi về chuyện ly hôn, nhưng tất cả vật dụng của cô đều được anh sắp xếp rất cẩn thận.

    Nhìn căn phòng thay đồ rộng lớn này, cả người Lộ Kiêu Dương đều choáng váng, mua nhiều quần áo như vậy có thể mặc hết sao ?

    Cô hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, rồi chọn một bộ quần áo tươm tất, thay bộ đồ ướt sũng ra.

    ___Hết chương 9___
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...