Khi giả sạch sẽ gặp phải chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thực sự 3
Chương 37: Hiện trường tai nạn 3
Hứa Hằng Hiên thay quần áo xong đi qua xem, Lộ Ninh thật đúng là bị đám người này lừa gạt qua người Lương Hách Thành, hơn nữa lúc này quần áo vẫn còn ướt, còn chưa kịp thay.
Lộ Ninh dở khóc dở cười "Các cậu có cần tàn nhẫn như vậy không?"
Hứa Hằng Hiên cười nói. "Ai bảo cậu và chủ thượng của cậu luôn rắc thức ăn cho chó cho tôi, ha ha ha!" Hứa Hằng Hiên cân nhắc một lát, bảo Lộ Ninh vào phòng tắm, sau đó còn tìm cho một cái áo choàng tắm sạch sẽ. "Tắm rửa trước đi, miễn cho vạn nhất thật sự làm cho cậu bị cảm chủ thượng của cậu bắt tôi đi cho cá mập ăn."
Lộ Ninh thở dài, nhanh chóng tắm rửa sạch xong thay áo choàng tắm đi ra "Nói đi, để cho tôi làm cái gì?"
Nháo tân hôn trên mạng xem nhiều lắm, Lộ Ninh biết hôm nay tất nhiên không thể dễ dàng thoát khỏi.
Hứa Hằng Hiên ngồi trên sô pha đối diện Lộ Ninh, cười nói. "Thứ nhất, mời cậu dùng mười câu để hình dung sức hấp dẫn của ông xã trên giường." Nói xong hắn ấn ghi âm, thầm nghĩ mẹ nó Lý lão bản này còn rất lãng mạn nha!
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Tiểu đường bánh dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
"Chỉ là.." Lộ Ninh lúng túng, mặt đỏ bừng "Ai ra câu hỏi này, thiếu đạo đức như vậy?"
"Lương tổng, xin cậu dùng mười câu để hình dung cảm giác tốt đẹp của Lộ Ninh trong lòng mình." Người thiếu đạo đức giờ phút này đang cầm một bản thảo "Nhất định phải có tình cảm phong phú một chút, cái này tôi muốn ghi âm lại quay đầu đưa cho Lộ Ninh nghe. Ông chủ Lý nói.
" Mười câu làm sao đủ? Một trăm câu cũng không đủ để hình dung vẻ đẹp của Lộ Ninh trong trái tim tôi. "Lương Hách Thành mặt dày nói xong một câu" À xin lỗi, anh độc thân khẳng định không hiểu. "
" Cậu! "Ông chủ Lý tức giận bật cười! Thật muốn chê bai người không theo lẽ thường mà đánh bài này!
Chút nữa phải bắt hắn mặc váy cỏ khiêu vũ!
Hứa Hằng Hiên bên này cũng không khá hơn bao nhiêu. Nếu như nói Lương Hách Thành da mặt quá dày, vậy Lộ Ninh thì ngược lại, da mặt quá mỏng. Trong mắt hắn kỳ thật cũng không phải là vấn đề khó trả lời, nhưng Lộ Ninh chính là không trả lời được.
" Chẳng lẽ chủ thượng của cậu lên giường một chút mị lực cũng không có? "Hứa Hằng Hiên nhướng mày" Nhanh lên Lộ Ninh, thời gian không đợi người, đây chính là thời gian cậu cùng Lương tổng động phòng. "
" Tôi vừa rồi không phải đã nói sao. "Thanh âm Lộ Ninh nhỏ như muỗi" Dũng mãnh, cường đại. Sau đó, vẫn còn rất gợi cảm. "OTZ, để cho anh chết đi!
" Ngôn ngữ cảu cậu được giảng dạy bởi giáo viên toán? Tôi đang nói mười câu, mười câu! Không phải mười từ! "Hứa Hằng Hiên phi thường không hài lòng" Làm lại, nếu không cậu phải đọc bản thảo mà tổ động phòng chúng tôi đặc biệt sắp xếp cho cậu. "
" Bản thảo? Còn có thứ này? "Lộ Ninh thở phào nhẹ nhõm" Sao cậu không nói sớm, nhìn đọc khẳng định không thành vấn đề. "
" Đây. "Hứa Hằng Hiên hào phóng đưa ra một tờ giấy.
" Emmm.. "Lộ Ninh nhìn mở đầu liền có chút.. chuyên nghiệp ^^&*@# dũng mãnh ^^&*@# cường đại ^^&*@# máy đóng cọc.. ^^&*@#/ >
" Phốc ha ha ha ha.. "Hứa Hằng Hiên nghe được" máy đóng cọc "cũng đã sắp cười ngất, mẹ nó, Lý lão bản này quá tài năng! Bên trong cái gì thắt lưng chó đực, máy đóng cọc, còn có động cơ điện, chỉ có không thể tưởng tượng được không có Lý lão bản không viết ra, Lộ Ninh cư nhiên thật đúng là cho rằng cái này so với chính hắn nói còn tốt hơn sao? Thật ngây thơ!
Chỉ cần một đề tài này cũng đủ để Lộ Ninh da mặt mỏng uống một bình, Hứa Hằng Hiên không nhanh không chậm ở đó ghi âm, cân nhắc trong chốc lát Lương Hách Thành rốt cuộc có thể mặc váy cỏ khiêu vũ hay không.
Chậc chậc chậc, chuyến này đến quả thực thật đáng giá!
Hứa Hằng Hiên ấn ghi âm tạm dừng, để bên trong không có khoảng trống quá lâu, đồng thời thúc giục Lộ Ninh nhanh chóng trả lời câu hỏi.
Bên này hắn chơi đùa hứng khởi, lại không biết bên kia có người đã sắp tức giận thành bệnh tâm thần.
Hồng Phong ở bên quản lý muốn đến số điện thoại di động của Hứa Hằng Hiên, cứ nửa giờ gọi một lần, nhưng lần lượt đều không thể nghe máy!
Chẳng lẽ họ Hứa này mua điện thoại di động để làm cảnh sao? Hay là người này tai có tật xấu!
Điện thoại di động của Hứa Hằng Hiên dính nước biển, nhưng hắn dậy nhanh cho nên cũng có thể dùng được, chẳng qua vì để ghi lại vấn đề của Lộ Ninh mà không xuất hiện tình huống gián đoạn, cho nên hắn thiết lập chế độ máy bay, sau đó còn quên đổi lại, thế cho nên ai gọi điện thoại cho hắn cũng không gọi được.
Hồng Phong tức giận không nhẹ, về sau dứt khoát không gọi nữa.
Hứa Hằng Hiên mất hơn một giờ đồng hồ mới bảo Lộ Ninh trả lời xong câu hỏi, cũng coi như chơi đủ rồi. Sau đó Lương Hách Thành giải quyết bên kia tới tìm Lộ Ninh, hắn cũng không có khả năng lưu lại Lộ Ninh, liền hào phóng xua tay để hai người này tiếp tục tìm chỗ phát thức ăn cho chó.
Về phần hắn, ngày hôm sau mới nhớ tới đổi chế độ điện thoại di động trở lại. Chủ yếu là không sửa lại hắn ngay cả tin tức cũng không thu được.
Hắn còn phải nhìn Phì Chanh.
Vu Na mỗi ngày đều gửi video cho Hứa Hằng Hiên, báo cáo tình hình gần đây của Phì Chanh với Hứa Hằng Hiên.
Hứa Hằng Hiên biết Phì Chanh sống rất tốt, cho nên ban đêm đều tắt máy đi ngủ, cho nên lúc Hồng Phong gọi điện thoại cho Hứa Hằng Hiên, Hứa Hằng Hiên cho tới bây giờ đều là ở trong mộng.
Hồng Phong thống kê một chút, dường như anh đã gọi không dưới một trăm lần cho Hứa Hằng Hiên! Nhưng không một lần kết nối!
Giá trị tức giận quả thực chồng lên nhau đến một trình độ đáng sợ, Hồng Phong hoài nghi mình không gặp được Hứa Hằng Hiên sẽ tức điên.
Mà thủ phạm cuối cùng đã kết thúc chuyến đi đến Hawaii vào cuối tuần.
Hứa Hằng Hiên rốt cục kéo vali của mình cùng ba hắn trở về.
Máy bay đến vào ban đêm, cho nên Hứa Hằng Hiên sáng hôm sau mới đi đón Phì Chanh.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Tiểu đường bánh dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Phì Chanh có chút gầy, nhưng trạng thái tổng thể không tệ, chính là mấy ngày không gặp Hứa Hằng Hiên, dính chặt Hứa Hằng Hiên, sau khi được ôm lên liền không chịu xuống nữa.
" Meo meo! "Meo Phì Chanh lấy cái đầu to thân mật cọ cọ cánh tay Hứa Hằng Hiên" Meo ô~ "
" Thật ngoan, thật đúng là muốn chết, ca ca dẫn emvề nhà! "Hứa Hằng Hiên đem lễ vật đưa cho Vu Na" Cám ơn chị Na trong khoảng thời gian này chiếu cố nó, nếu không phải nhờ có chị lần này tôi đi ra ngoài cũng không an tâm. "
" Được rồi, chúng ta đã quen biết lâu như vậy cậu còn khách khí với tôi. Lễ vật tôi liền nhận, cậu ôm Phì Chanh đi, nó ngày nào cũng muốn gặp cậu, tôi nhìn cũng cảm thấy đau lòng. Chờ lát nữa, tôi lại nói với cậu về khoảng thời gian này nó đã làm chuyện gì thú vị. "Vu Na còn phải đi làm, trước tiên không định nói chuyện Phì Chanh mất tích, bất quá vẫn có thể sau này nói chuyện.
" Được, vậy tôi đi trước. "Hứa Hằng Hiên nâng móng vuốt Phì Chanh lên tạm biệt Vu Na, đồ của Phì Chanh đều đặt sau cốp xe, trực tiếp lái về tiểu khu.
Cuối tuần, Hồng Phong nghỉ ngơi ở nhà. Thời gian này ánh nắng mặt trời là tốt, anh ăn sáng xong đi dạo. Anh nhìn thấy người từng giới thiệu công ty lắp đặt giám sát kia cho anh giống như đang chuyển cái gì đó, dù sao cũng nhàn rỗi, không bằng đi giúp đỡ, đứng bên cạnh Hứa Hằng Hiên." Cần hỗ trợ sao? "
Hứa Hằng Hiên nhìn thấy Hồng Phong, cười cười" Là anh à hàng xóm, thật trùng hợp. "
Hồng Phong gật gật đầu, nhìn thấy Hứa Hằng Hiên cầm thức ăn cho mèo đi ra, không thể phát hiện nhíu nhíu mày hỏi:" Cậu nuôi mèo? "
Hứa Hằng Hiên nói:" Đúng vậy. "Sau đó hắn vỗ về phía cửa phụ:" Nhanh chào hỏi anh trai hàng xóm. "
Tư..
Cửa sổ xe kéo xuống, đầu tiên là xuất hiện hai móng vuốt nhỏ màu vàng lông xù, ngay sau đó cái đầu lớn tròn trịa thoát ra." Meo meo ô! "
Hồng Phong:"!"
Lộ Ninh dở khóc dở cười "Các cậu có cần tàn nhẫn như vậy không?"
Hứa Hằng Hiên cười nói. "Ai bảo cậu và chủ thượng của cậu luôn rắc thức ăn cho chó cho tôi, ha ha ha!" Hứa Hằng Hiên cân nhắc một lát, bảo Lộ Ninh vào phòng tắm, sau đó còn tìm cho một cái áo choàng tắm sạch sẽ. "Tắm rửa trước đi, miễn cho vạn nhất thật sự làm cho cậu bị cảm chủ thượng của cậu bắt tôi đi cho cá mập ăn."
Lộ Ninh thở dài, nhanh chóng tắm rửa sạch xong thay áo choàng tắm đi ra "Nói đi, để cho tôi làm cái gì?"
Nháo tân hôn trên mạng xem nhiều lắm, Lộ Ninh biết hôm nay tất nhiên không thể dễ dàng thoát khỏi.
Hứa Hằng Hiên ngồi trên sô pha đối diện Lộ Ninh, cười nói. "Thứ nhất, mời cậu dùng mười câu để hình dung sức hấp dẫn của ông xã trên giường." Nói xong hắn ấn ghi âm, thầm nghĩ mẹ nó Lý lão bản này còn rất lãng mạn nha!
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Tiểu đường bánh dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
"Chỉ là.." Lộ Ninh lúng túng, mặt đỏ bừng "Ai ra câu hỏi này, thiếu đạo đức như vậy?"
"Lương tổng, xin cậu dùng mười câu để hình dung cảm giác tốt đẹp của Lộ Ninh trong lòng mình." Người thiếu đạo đức giờ phút này đang cầm một bản thảo "Nhất định phải có tình cảm phong phú một chút, cái này tôi muốn ghi âm lại quay đầu đưa cho Lộ Ninh nghe. Ông chủ Lý nói.
" Mười câu làm sao đủ? Một trăm câu cũng không đủ để hình dung vẻ đẹp của Lộ Ninh trong trái tim tôi. "Lương Hách Thành mặt dày nói xong một câu" À xin lỗi, anh độc thân khẳng định không hiểu. "
" Cậu! "Ông chủ Lý tức giận bật cười! Thật muốn chê bai người không theo lẽ thường mà đánh bài này!
Chút nữa phải bắt hắn mặc váy cỏ khiêu vũ!
Hứa Hằng Hiên bên này cũng không khá hơn bao nhiêu. Nếu như nói Lương Hách Thành da mặt quá dày, vậy Lộ Ninh thì ngược lại, da mặt quá mỏng. Trong mắt hắn kỳ thật cũng không phải là vấn đề khó trả lời, nhưng Lộ Ninh chính là không trả lời được.
" Chẳng lẽ chủ thượng của cậu lên giường một chút mị lực cũng không có? "Hứa Hằng Hiên nhướng mày" Nhanh lên Lộ Ninh, thời gian không đợi người, đây chính là thời gian cậu cùng Lương tổng động phòng. "
" Tôi vừa rồi không phải đã nói sao. "Thanh âm Lộ Ninh nhỏ như muỗi" Dũng mãnh, cường đại. Sau đó, vẫn còn rất gợi cảm. "OTZ, để cho anh chết đi!
" Ngôn ngữ cảu cậu được giảng dạy bởi giáo viên toán? Tôi đang nói mười câu, mười câu! Không phải mười từ! "Hứa Hằng Hiên phi thường không hài lòng" Làm lại, nếu không cậu phải đọc bản thảo mà tổ động phòng chúng tôi đặc biệt sắp xếp cho cậu. "
" Bản thảo? Còn có thứ này? "Lộ Ninh thở phào nhẹ nhõm" Sao cậu không nói sớm, nhìn đọc khẳng định không thành vấn đề. "
" Đây. "Hứa Hằng Hiên hào phóng đưa ra một tờ giấy.
" Emmm.. "Lộ Ninh nhìn mở đầu liền có chút.. chuyên nghiệp ^^&*@# dũng mãnh ^^&*@# cường đại ^^&*@# máy đóng cọc.. ^^&*@#/ >
" Phốc ha ha ha ha.. "Hứa Hằng Hiên nghe được" máy đóng cọc "cũng đã sắp cười ngất, mẹ nó, Lý lão bản này quá tài năng! Bên trong cái gì thắt lưng chó đực, máy đóng cọc, còn có động cơ điện, chỉ có không thể tưởng tượng được không có Lý lão bản không viết ra, Lộ Ninh cư nhiên thật đúng là cho rằng cái này so với chính hắn nói còn tốt hơn sao? Thật ngây thơ!
Chỉ cần một đề tài này cũng đủ để Lộ Ninh da mặt mỏng uống một bình, Hứa Hằng Hiên không nhanh không chậm ở đó ghi âm, cân nhắc trong chốc lát Lương Hách Thành rốt cuộc có thể mặc váy cỏ khiêu vũ hay không.
Chậc chậc chậc, chuyến này đến quả thực thật đáng giá!
Hứa Hằng Hiên ấn ghi âm tạm dừng, để bên trong không có khoảng trống quá lâu, đồng thời thúc giục Lộ Ninh nhanh chóng trả lời câu hỏi.
* * *
Bên này hắn chơi đùa hứng khởi, lại không biết bên kia có người đã sắp tức giận thành bệnh tâm thần.
Hồng Phong ở bên quản lý muốn đến số điện thoại di động của Hứa Hằng Hiên, cứ nửa giờ gọi một lần, nhưng lần lượt đều không thể nghe máy!
Chẳng lẽ họ Hứa này mua điện thoại di động để làm cảnh sao? Hay là người này tai có tật xấu!
Điện thoại di động của Hứa Hằng Hiên dính nước biển, nhưng hắn dậy nhanh cho nên cũng có thể dùng được, chẳng qua vì để ghi lại vấn đề của Lộ Ninh mà không xuất hiện tình huống gián đoạn, cho nên hắn thiết lập chế độ máy bay, sau đó còn quên đổi lại, thế cho nên ai gọi điện thoại cho hắn cũng không gọi được.
Hồng Phong tức giận không nhẹ, về sau dứt khoát không gọi nữa.
Hứa Hằng Hiên mất hơn một giờ đồng hồ mới bảo Lộ Ninh trả lời xong câu hỏi, cũng coi như chơi đủ rồi. Sau đó Lương Hách Thành giải quyết bên kia tới tìm Lộ Ninh, hắn cũng không có khả năng lưu lại Lộ Ninh, liền hào phóng xua tay để hai người này tiếp tục tìm chỗ phát thức ăn cho chó.
Về phần hắn, ngày hôm sau mới nhớ tới đổi chế độ điện thoại di động trở lại. Chủ yếu là không sửa lại hắn ngay cả tin tức cũng không thu được.
Hắn còn phải nhìn Phì Chanh.
Vu Na mỗi ngày đều gửi video cho Hứa Hằng Hiên, báo cáo tình hình gần đây của Phì Chanh với Hứa Hằng Hiên.
Hứa Hằng Hiên biết Phì Chanh sống rất tốt, cho nên ban đêm đều tắt máy đi ngủ, cho nên lúc Hồng Phong gọi điện thoại cho Hứa Hằng Hiên, Hứa Hằng Hiên cho tới bây giờ đều là ở trong mộng.
Hồng Phong thống kê một chút, dường như anh đã gọi không dưới một trăm lần cho Hứa Hằng Hiên! Nhưng không một lần kết nối!
Giá trị tức giận quả thực chồng lên nhau đến một trình độ đáng sợ, Hồng Phong hoài nghi mình không gặp được Hứa Hằng Hiên sẽ tức điên.
Mà thủ phạm cuối cùng đã kết thúc chuyến đi đến Hawaii vào cuối tuần.
Hứa Hằng Hiên rốt cục kéo vali của mình cùng ba hắn trở về.
Máy bay đến vào ban đêm, cho nên Hứa Hằng Hiên sáng hôm sau mới đi đón Phì Chanh.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ Tiểu đường bánh dembuon để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!
Phì Chanh có chút gầy, nhưng trạng thái tổng thể không tệ, chính là mấy ngày không gặp Hứa Hằng Hiên, dính chặt Hứa Hằng Hiên, sau khi được ôm lên liền không chịu xuống nữa.
" Meo meo! "Meo Phì Chanh lấy cái đầu to thân mật cọ cọ cánh tay Hứa Hằng Hiên" Meo ô~ "
" Thật ngoan, thật đúng là muốn chết, ca ca dẫn emvề nhà! "Hứa Hằng Hiên đem lễ vật đưa cho Vu Na" Cám ơn chị Na trong khoảng thời gian này chiếu cố nó, nếu không phải nhờ có chị lần này tôi đi ra ngoài cũng không an tâm. "
" Được rồi, chúng ta đã quen biết lâu như vậy cậu còn khách khí với tôi. Lễ vật tôi liền nhận, cậu ôm Phì Chanh đi, nó ngày nào cũng muốn gặp cậu, tôi nhìn cũng cảm thấy đau lòng. Chờ lát nữa, tôi lại nói với cậu về khoảng thời gian này nó đã làm chuyện gì thú vị. "Vu Na còn phải đi làm, trước tiên không định nói chuyện Phì Chanh mất tích, bất quá vẫn có thể sau này nói chuyện.
" Được, vậy tôi đi trước. "Hứa Hằng Hiên nâng móng vuốt Phì Chanh lên tạm biệt Vu Na, đồ của Phì Chanh đều đặt sau cốp xe, trực tiếp lái về tiểu khu.
* * *
Cuối tuần, Hồng Phong nghỉ ngơi ở nhà. Thời gian này ánh nắng mặt trời là tốt, anh ăn sáng xong đi dạo. Anh nhìn thấy người từng giới thiệu công ty lắp đặt giám sát kia cho anh giống như đang chuyển cái gì đó, dù sao cũng nhàn rỗi, không bằng đi giúp đỡ, đứng bên cạnh Hứa Hằng Hiên." Cần hỗ trợ sao? "
Hứa Hằng Hiên nhìn thấy Hồng Phong, cười cười" Là anh à hàng xóm, thật trùng hợp. "
Hồng Phong gật gật đầu, nhìn thấy Hứa Hằng Hiên cầm thức ăn cho mèo đi ra, không thể phát hiện nhíu nhíu mày hỏi:" Cậu nuôi mèo? "
Hứa Hằng Hiên nói:" Đúng vậy. "Sau đó hắn vỗ về phía cửa phụ:" Nhanh chào hỏi anh trai hàng xóm. "
Tư..
Cửa sổ xe kéo xuống, đầu tiên là xuất hiện hai móng vuốt nhỏ màu vàng lông xù, ngay sau đó cái đầu lớn tròn trịa thoát ra." Meo meo ô! "
Hồng Phong:"!"

