Nhật ký mông nhỏ 20 Chương 20: Ông nội phải xem thằng nhóc đó có xứng với con không? Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Nhật ký mông nhỏ 21 Chương 21: Cậu ấy xấu hổ Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Nhật ký mông nhỏ 23 Chương 23: Con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng (1) Bấm để xem "Thưa ngài, xin hỏi ngài đi mấy người?" Nhân viên phục vụ đón khách hỏi người đàn ông mặc âu phục và giày da toàn thân lộ ra một tia nhẹ nhàng và vui vẻ đối diện. "Tôi tới tìm người." Lương Hách Thành đứng ở cửa, xoay vòng chìa khóa trên tay gọi điện thoại, "Mẹ ơi, con đến rồi, mẹ ở tầng mấy?" "Phù Dung Cư." Trang Giai Như nói xong, nhìn Lộ Ninh đang thất thần, không biết đang suy nghĩ cái gì, ho nhẹ một tiếng che đi nụ cười bên miệng. Lộ Ninh đang có chút do dự chút nữa có nên rời đi trước hay không. Lẽ ra bữa cơm này anh nói anh muốn mời hai dì, anh rời đi sớm thì không hay. Chỉ là trang Giai Như bên này nói có người muốn tới, anh không chắc mình có nên tiếp tục ở lại hay không. Đang suy nghĩ người tới sẽ có thân phận gì, Trang Giai Như cười nói: "Lộ Ninh à, bên ngoài có một đứa nhỏ, lát nữa chúng ta cùng nhau ăn cơm, con không ngại dì tự chủ trương chứ?" Lộ Ninh cười cười. "Dì Trang ngài nói nặng lời, làm nghề này của chúng con đương nhiên là càng nhiều người quen biết càng tốt, con còn lo lắng con ngồi đây có thể cản trở ngài hay không." "Đương nhiên là không." Trang Giai Như nghĩ thầm con là một thằng nhóc, còn rất biết nói chuyện. Chút nữa dì xem con còn có thể bình tĩnh như vậy hay không? Đối với chuyện yêu đương của Lương Hách Thành và Lộ Ninh không thẳng thắn nói chuyện với bà, trong lòng bà vẫn có chút tức giận, cho nên hôm nay bà đã quyết định khi dễ đứa con trai và con dâu tương lai này. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn! Đây không phải là lần đầu tiên Lương Hách Thành đến Độc Nhất Cư, nếu không hắn cũng không thể tìm được nhanh như vậy. Phù Dung cư hắn đã đến mòn gót giày, vì thế cúp điện thoại rồi đi thẳng lên lầu ba. Nhưng hắn cũng không vội vàng đi vào, nghĩ rằng bên trong là hai người phụ nữ, khi đến bên ngoài cửa hắn gõ cửa rất lịch sự. Thùng thùng! Lộ Ninh theo bản năng quay đầu nhìn về phía cửa lại quay đầu lại, mà Trang Giai Như thì nói một tiếng. "Mời vào." Lương Hách Thành bên môi mang theo nụ cười, đẩy tay nắm cửa ra: "Ha ha! Để cho hai vị nữ sĩ xinh đẹp đợi lâu.." Mang theo tiếng cười đột nhiên biến mất khi tiểu soái ca mặc âu phục đối diện quay đầu, giống như con gà trống bị bóp cổ mà không thể kêu lên. Cái quái gì vậy! Mẹ kiếp! Trong ánh mắt giao nhau giữa Lương Hách Thành và Lộ Ninh mang theo mười phần ngây ngốc. Không phải nói nhanh nhất cũng phải ngày mai mới trở về sao? / Tại sao Tiểu Ái Khanh của tôi lại ở đây! Lương Hách Thành nhìn thấy nụ cười có chút đắc ý của mẹ mình, trong đầu trong nháy mắt dùng hình thức màn đạn bay qua một hàng chữ. Tiểu tử, dám đấu với mẹ con? Con xong rồi! * * * Trang Giai Như lúc này mới thờ ơ nói: "Lương tổng, một đường còn thuận lợi sao?" Lương Hách Thành cẩn thận kéo ghế bên cạnh Lộ Ninh ngồi xuống, cùng Lộ Ninh hỏi nhỏ: "Em sao lại cùng hai người ra ngoài ăn cơm chứ?" Lộ Ninh còn chưa rõ tình huống, nhưng nghĩ đến điện thoại lúc trước của Trang Giai Như, anh đột nhiên có dự cảm không ổn, vì thế dần dần thu liễm nụ cười, cũng nhỏ giọng trả lời. Là dì Mai đi tìm em, bà ấy nói bà ấy và dì Trang đều quan tâm đến nhà thông minh. Anh biết hai dì à? "Giống như hỏi một câu nhảm nhí! Lương Hách Thành đỡ trán, mà Mai Quyên bên kia đã sắp cười đến run rẩy. Trang Giai Như không nhẹ không nặng" hừ "một tiếng:" Lương tổng, đói bụng chứ? Muốn ăn gì thì gọi thêm một chút? " Lương Hách Thành không nói gì, lão Phật gia đây là đang giận hắn nha! Lộ Ninh nhìn Lương Hách Thành, lại nhìn Mai Quyên và Trang Giai Như, cuối cùng hỏi Lương Hách Thành:" Dì Trang nói chuyện với anh, sao anh không trả lời? " Vốn anh đang đoán Xem Lương Hách Thành và Trang Giai Như có quan hệ họ hàng gì hay không, nhưng Trang Giai Như một tiếng" Lương tổng "khiến anh lại càng không xác định. Lương Hách Thành hít sâu một hơi, dở khóc dở cười nói:" Lộ Ninh, bà ấy là mẹ anh. " Ầm! Cái đĩa Lộ Ninh đang định đưa cho Lương Hách Thành rơi xuống bàn, anh trừng mắt nhìn Lương Hách Thành. Mẹ là cái quái quỷ gì nha? Lương Hách Thành vừa nhìn biểu tình của Lộ Ninh, mặt anh vừa trắng vừa tím, tím lại xanh, cuối cùng vạch một cái đỏ như cà chua chín, đột nhiên có chút muốn cười:" Đừng thẹn thùng, con dâu xấu dù sao cũng phải gặp bố mẹ chồng, hơn nữa em lại không xấu. "Hắn xoa xoa mái tóc mềm mại của Lộ Ninh, lập tức nói với Trang Giai Như:" Mẹ, con xin lỗi, vốn muốn nói với ngài sớm một chút, nhưng con và Lộ Ninh cũng mới bắt đầu không bao lâu, con muốn dành nhiều thời gian hơn với em ấy, cho nên trước tiên chưa nói cho mẹ. " Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn! Trang Giai Như bên môi mang theo nụ cười" Ồ "một tiếng:" Nguyên lai không phải là bởi vì có người thẹn thùng sao? " Lộ Ninh vô thức trượt về phía Lương Hách Thành như một con cua, vừa nghe lời này, lại nhìn thấy biểu tình cười như không cười của Trang Giai Như, quả thực hận không thể đào một cái lỗ chui vào. Anh cư nhiên ở trước mặt mẹ ruột lương Hách Thành khen Lương Hách Thành là người đẹp nhất trong công ty, còn có bộ dáng anh mới là người hiểu rõ Lương Hách Thành nhất? Anh phải rất ám ảnh với OTZ! Vì sao ông trời không thưởng cho anh một đạo Cửu Thiên Huyền Lôi! A! A! A! Lương Hách Thành quay mặt nhìn cậu trợ lý nhỏ đầu cúi đến cằm áp vào ngực anh:" Không cần xấu hổ, không sao, có anh ở đây em sợ cái gì? " Lúc này Mai Quyên cũng cười nói:" Đúng vậy, Tiểu Lộ à, mẹ chồng tương lai của con biết con là người Tiểu Thành thích, không biết có bao nhiêu vui vẻ đâu, con đừng căng thẳng. " Lộ Ninh cảm giác mình đâu chỉ khẩn trương, lúc này anh cảm giác mình đã sắp tự bốc cháy! Anh âm thầm hít vào, lại thở dài ra ngoài, lại âm thầm hít vào, sau đó cắn răng một cái, quyết định liều lĩnh! Không phải là chỉ nhận ra mẹ chồng tương lai thôi sao? Có gì to tát đâu! Lộ Ninh cắn răng một cái, nhấc ấm trà lên liền rót cho lão Phật gia một tách trà:" Dì Trang, dì uống trà. " Trang Giai Như" Phốc! "Một tiếng, mặt mày mang theo nụ cười nhìn Lộ Ninh. Ah ah ah ah ah! Lộ Tiểu Ninh mày có phải là có bệnh hay không! Người ta thừa nhận mày là con dâu sao? Mày liền rót trà cho người ta? Lương Hách Thành mắt thấy Lộ Ninh vừa trở nên cường tráng, lại vèo một cái từ một đóa hoa bá vương giây lát giật mình trở về một đóa hoa cúc nhỏ. Chậc, quả thực khiến người ta đau lòng đến nhìn không nổi. Lương Hách Thành chiếm hữu d*c vọng cực mạnh ôm Lộ Ninh, nhẹ nhàng ấn người vào trong ngực xoa xoa:" Mẹ, mẹ đừng lúc nào cũng trêu Lộ Tiểu Ninh nhà con, nhìn thấy em ấy gấp đến độ đổ mồ hôi rồi nè. " Trang Giai Như nhìn kỹ, quả thật trên đầu mũi Lộ Ninh có chút mồ hôi dày đặc, khuôn mặt cũng đỏ bừng, lúc này đang cố gắng thoát ly vòng tay của con trai bà, hiển nhiên là da mặt không dày bằng con trai bà, thật ngại quá. Hơn nữa có lẽ là thật sự quá mức thẹn thùng, vành mắt còn có chút phiếm hồng, giống như con thỏ nhỏ bị ủy khuất, nhìn thế nào cũng khiến người ta đau lòng. Trách không được con trai bà đột nhiên thay đổi tính tình, không ai có thể chịu nổi một đứa trẻ đáng yêu như vậy. Trang Giai Như vỗ vỗ tay Lộ Ninh:" Được rồi, con đừng khẩn trương, con trước đó cũng không biết dì, hơn nữa con cũng không làm gì sai. Dì tức giận với Tiểu Thành, tức giận nó có bạn trai đáng yêu như con cũng không chịu nói cho dì một tiếng, hại con chờ đến sốt ruột. "Trang Giai Như trừng mắt nhìn con trai đang da mặt cực dày ôm người ta mãi không buông tay" Đứa bé ngoan, giống như lời dì Mai của con nói, con không biết khi dì thấy cô ấy mang con tới dì cao hứng cỡ nào đâu. " Lộ Ninh vẫn cảm thấy bữa trưa hôm nay ăn quá mức chua xót, anh cố gắng tích góp được một nụ cười thoạt nhìn tương đối tự nhiên:" Cám ơn dì Trang, con, con chính là có chút khẩn trương. " Trang Giai Như cười cười:" Khẩn trương cái gì? Chỉ cần lát nữa con cùng dì đi dạo một chút, dì liền vui vẻ đáp ứng con cùng Tiểu Thành kết giao con thấy được không? " Lương Hách Thành vừa nghe rõ ràng là muốn tước đoạt thời gian của hắn được ở một mình với Lộ Ninh, nhất thời có chút không vui:" Mẹ, buổi chiều Lộ Ninh còn phải cùng con đi nghiệm thu công trình. Mẹ dẫn em ấy đi con làm sao bây giờ? " Trang Giai Như vẻ mặt ghét bỏ gắp cho con trai một đũa gan lợn, hắn vốn ông không thích ăn gan lợn nhất:" Tôi quản anh làm sao bây giờ? Dù sao chiều nay Lộ Ninh cũng phải đi theo mẹ, nếu không chuyện này con khó lòng giấu diếm. " Cũng không nghĩ tới lúc bà cầm đồ ăn đi tìm Ngưu Hữu Đức thiếu chút nữa mất mặt bao nhiêu! * * * Lương Hách Thành còn muốn mặc cả, Lộ Ninh ở dưới bàn nhẹ nhàng đá chân hắn, sau đó đáng thương nhìn hắn. Lương Hách Thành nào chịu được ánh mắt như vậy của Lộ Ninh, nhất thời đành phải thỏa hiệp:" Được rồi, vậy thì nửa ngày, nhiều hơn một chút cũng không được. " Trang Giai Như thống khoái nói:" Không thành vấn đề, cam đoan trước khi trời tối đưa người về nhà. " Lương Hách Thành thở dài, nhéo nhéo tay Lộ Ninh:" Ăn no chưa? Ăn thêm một chút nếu không chút nữa lại đói. " Lộ Ninh lắc đầu. Kỳ thật anh đã ăn kha khá rồi, hơn nữa anh cũng muốn cùng Lương Hách Thành đi nghiệm thu công trình. Nhưng anh cũng biết, lúc này anh nhất định phải học được chuyện này, không thể đắc tội lão Phật gia. Hơn nữa nếu lão Phật gia còn rất thích anh, vậy anh còn có cái gì không thể nhân nhượng? Không phải là dỗ dành trưởng bối thôi sao, cái này anh hắn am hiểu hơn ai hết! Trang Giai Như mới có được con dâu tương lai, tâm tình rất tốt. Bà không muốn đứng dậy:" Mai Tử, cậu cùng tôi đi toilet một chút, chút nữa chúng ta đi dạo. " Mai Quyên và Trang Giai Như mấy chục năm chí giao, làm sao không biết bà nghĩ cái gì, cười đứng dậy:" Được. " Hai người vừa đi ra ngoài, Lương Hách Thành liền nhịn không được, hắn một giây cũng không đợi được, trực tiếp ôm Lộ Ninh tư thế ôm người càng chặt, quả thực kín không kẽ hở. Hắn đè lại ót Lộ Ninh, hơi thô bạo xoa xoa trên lưng Lộ Ninh, nhẹ nhàng cắn một cái bên tai Lộ Ninh, hô hấp có chút nặng nề nói:" Thật đúng là nhớ muốn chết mà. " Lộ Ninh bị siết đến không thể hô hấp, lại hoàn toàn không có ý muốn đẩy Lương Hách Thành ra. Anh khẩn trương nhìn cửa, khí tức có chút bất ổn, tim đập như trống, chỉ sợ có người đột nhiên tiến vào. Nhưng anh vẫn ngẩng mặt lên, nhẹ nhàng mổ cằm Lương Hách Thành một chút, nhỏ giọng nói:" Em cũng nhớ anh. " Cứ một câu đơn giản như vậy, Lương Hách Thành liền triệt để đốt lên. Môi hắn dùng sức đè lên môi Lộ Ninh, bàn tay hắn ở trên người Lộ Ninh không kiềm chế được mà di chuyển. Nếu như không phải bởi vì địa điểm không thích hợp, hắn quả thật giờ phút này muốn người trong ngực. Lộ Ninh cảm giác không khí trong phổi mình đã sắp cạn sạch sẽ, trong đầu anh loạn thất bát tao nghĩ đến vấn đề dung lượng phổi, thẳng đến khi cảm giác sắp nghẹn chết, lúc này mới bắt đầu đẩy Lương Hách Thành. Nhưng Lương Hách Thành làm sao có thể dễ dàng đẩy được, anh càng đẩy, Lương Hách Thành ngược lại càng hăng hái, ôm càng dùng sức, hôn càng ác. Lương Hách Thành khó khăn lắm mới hôn đủ, thở hồng hộc ôm Lộ Ninh, ở bên tai Lộ Ninh khàn giọng hỏi:" Hiện tại theo anh về nhà được không? " Hốc mắt Lộ Ninh ẩm ướt, miệng bị mút hơi sưng đỏ, nhìn làm cho người ta có một loại d*c vọng muốn chà đạp, Lương Hách Thành thập phần hoài nghi lực tự chủ của mình đều bay đi đâu, nhìn thế nào cũng thấy không còn lại chút nào. Lộ Ninh cũng có chút hoảng hốt. Anh có thể rõ ràng cảm giác được trên người Lương Hách Thành nổi lên chút biến hóa không thể tả, chính anh cũng vậy, nhưng mà, bây giờ không phải lúc! Lộ Ninh thoáng rời khỏi vòng tay Lương Hách Thành, lắc đầu:" Không được, lão Phật gia nhất định là đang khảo nghiệm em, lúc này nếu em cùng anh về nhà, em cảm thấy hình như không tốt lắm. " Đương nhiên cũng có thể là anh suy nghĩ nhiều, nhưng anh cảm thấy lúc này lão Phật gia cùng Mai Quyên cùng đi toilet, cũng không phải đơn thuần là vì đi toilet, mà là cũng có thể có nguyên nhân khác. Tóm lại anh khẳng định không thể đi, ít nhất anh muốn mời bữa cơm này nha! Làm sao một người đàn ông có thể nói mà thực hiện? Lương Hách Thành lại nhẹ nhàng cắn một cái trên miệng Lộ Ninh, quả thực là vừa yêu vừa hận. Đương nhiên, loại hận này là kết quả của tình yêu đã đến miệng mà không thể ăn được, quả thực sắp tức chết! Lộ Ninh phồng lên hai má, đáy mắt mang theo nụ cười nhìn Lương Hách Thành, mang theo chút ý tứ lấy lòng. Lương Hách Thành không chịu nổi Lộ Ninh nhìn mình như vậy, đành phải đầu hàng:" Được rồi được rồi, buổi chiều em bồi mẹ, anh bận rộn xong chuyện Hằng Tinh về nhà chờ em được không? " Lộ Ninh nặng nề gật gật đầu:" Được! " Lương Hách Thành lại ôm người vào lòng, cưng chiều mà bất đắc dĩ cười:" Nên nói phải làm sao với em bây giờ? " Lộ Ninh vùi đầu vào hốc vai Lương Hách Thành nhẹ nhàng cọ cọ. Lương Hách Thành thầm nghĩ thật ngoan, có muốn chọc đến xù lông hay không? Lúc trở về hắn sẽ mua mặt nạ cho Lộ Ninh, nhất định có thể dùng được cho mông. Nhưng mà quên đi, kinh hỉ đầu tiên thiếu chút nữa biến thành kinh hách, cho nên bí mật nhỏ này tạm thời giữ lại đi, đợi đến khi Lộ Ninh đến nhà hắn rồi mới.. Lương Hách Thành trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa của sói xám khi nhìn thấy con cừu nhỏ. * * * Sau khi Trang Giai Như và Mai Quyên đi toilet một chuyến, lại không nhanh không chậm tìm nhân viên phục vụ gọi thêm cho Lương Hách Thành vài món lương Hách Thành thích ăn, gọi xong mới trở lại phòng riêng. Lương Hách Thành và Lộ Ninh nghe thấy tiếng tay nắm cửa xoay, trong nháy mắt tách ra ngồi xuống, chỉ là mặt và lỗ tai Lộ Ninh đều rất đỏ, hơn nữa miệng của anh nhìn thế nào cũng dường như đỏ đến dị thường. Trang Giai Như và Mai Quyên giả ngu, Trang Giai Như xách túi rồi nói:" Tiểu Lộ, chúng ta đi thôi, để cho Tiểu Thành ở chỗ này chậm rãi ăn. " Lương Hách Thành trông mong nhìn Lộ Ninh:" Đi đi, lát nữa anh một mình đi Hằng Tinh, một mình về nhà là được. " Nói đáng thương biết bao nhiêu, giống như ai đó muốn vứt bỏ hắn. Lộ Ninh nhìn thẳng không nổi nữa, nhưng không đi lại không được. Vì thế chờ Trang Giai Như và Mai Quyên vừa đi ra ngoài, anh lại vội vàng bước nhanh đến bên cạnh Lương Hách Thành hôn lên má Lương Hách Thành một cái:" Yêu anh! " Trái tim Lương Hách Thành, vừa bị Bắc Cực lạnh lẽo đóng băng một phen, lúc này lại bị nham thạch nóng chảy của núi lửa làm nóng một chút, cảm giác không thể nói. Nhưng khi hắn muốn bắt được con hươu con nhỏ bé có thể ảnh hưởng đến tâm thần của hắn, con hươu con nhanh như chớp chạy mất bóng dáng. Lộ Ninh cười ra miệng, chạy vài bước đi ra ngoài. Nhưng ở đại sảnh không thấy Trang Giai Như cùng Mai Quyên. Nhân viên lễ tân ở đại sảnh nói với Lộ Ninh hai người kia đi ra trước và đợi anh ở bãi đậu xe. Lộ Ninh vội vàng muốn thanh toán, nhân viên lễ tân lại nói đã có người thanh toán rồi. " Xin hỏi người thanh toán là nam hay nữ? "Lộ Ninh ôm một tia hy vọng, hy vọng là Lương Hách thành thanh toán. " Nữ, chính là Trang phu nhân vừa mới đi ra ngoài. "Nhân viên lễ tân hiển nhiên quen thuộc với Trang Giai Như. " Cám ơn. "Lộ Ninh vội vã đến bãi đậu xe. Nhưng anh không thấy Mai Quyên. Mai Quyên cũng không muốn quấy rầy thời gian Trang Giai Như và con dâu tương lai hiểu nhau, chút ánh mắt này bà vẫn còn có, cho nên ngồi xe rời đi trước. Trang Giai Như đứng ở ngoài xe gọi điện thoại, không biết nói đến cái gì, cười đến vẻ mặt thần thanh khí sảng. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn! Lộ Ninh ở tại chỗ chờ một chút, đợi đến khi Trang Giai Như cúp điện thoại, lúc này mới chậm rãi đi qua gọi:" Dì Trang. " " Ừm, thành công vứt bỏ cái đuôi to này của Tiểu Thành? "Trang Giai Như cười hỏi. " Ách, vì sao dì nói là cái đuôi lớn? "Không phải tất cả đều nói đuôi nhỏ sao? " Lúc Tiểu Thành sinh ra nặng mười một cân, bộ dạng đặc biệt lớn. Lúc nó đi học mẫu giáo mọi người đều cho rằng nó là học sinh tiểu học, kỳ thật lúc đó nó mới bốn tuổi. Đứa nhỏ người ta nho nhỏ, đi theo phía sau ba mẹ giống như cái đuôi nhỏ, nên cái đuôi này của nó rất lớn. "Trang Giai Như cười nói:" Con có phát hiện không Tiểu Thành nó đặc biệt thích dính người mình thích? Lúc không thích thì cự tuyệt ngàn dặm, lúc thích liền luôn muốn khoảng cách bằng không. " " Hình như là có chút. "Lộ Ninh ngẫm lại, Lương Hách Thành người này làm việc một là một, hai là hai, người quan hệ không gần liền chỉ nói chuyện công việc, tuyệt đối không liên lụy một chút. Nhưng một khi mối quan hệ gần gũi.. Xong rồi, nhiệt độ trên mặt vừa mới xuống một chút lại tăng lên. " Con đứa trẻ này, tại sao dễ dàng như vậy lại xấu hổ rồi? "Trang Giai Như cười cười, chậm rãi đi về phía Bentley của mình:" Tiểu Thành khi còn bé da mặt rất dày. " " Vậy quay đầu lại con tìm chủ thượng chỉ điểm."Lộ Ninh như cô vợ nhỏ đi theo phía sau, nhìn thấy một tài xế từ chiếc Bentley màu đen đi xuống, giúp Trang Giai Như mở cửa xe, vì thế anh hơi do dự, cũng từ bên kia ngồi vào.
Nhật ký mông nhỏ 23 Chương 23: Con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng (2) Bấm để xem Mặc dù vẫn luôn cố gắng xây dựng tâm lý, nhưng loại cảm xúc căng thẳng này dường như vẫn không thể lập tức bị khống chế. Chủ yếu là tất cả chuyện này phát sinh quá đột ngột, hơn nữa bình tĩnh suy nghĩ một chút, cảm giác có một số việc thật sự quá mức trùng hợp, ví dụ như anh quen biết dì Mai, sau đó lại gián tiếp quen biết dì Trang, mà dì Trang lại vừa vặn là mẹ của Lương Hách Thành. Cũng không biết lão Phật gia có thể cho rằng anh là người đặc biệt có tâm cơ hay không, mới đạo diễn vở kịch này. Lộ Ninh nghĩ đến điểm này có chút đau đầu, nhất thời không biết nói gì. Anh nhớ lại quá trình từ lúc mới tới Húc Thành của mình, còn có quá trình lần đầu tiên quen biết Mai Quyên đều nhớ lại trong đầu, phát hiện hình như cũng không có chuyện anh chủ động lấy lòng đối phương, lúc này mới thoáng an tâm. Dù sao cũng là Lương Hách Thành trêu chọc anh trước, hơn nữa cho tới bây giờ anh cũng không nghĩ tới lấy được bất cứ thứ gì khác ngoài tình cảm từ lương Hách Thành, đặc biệt là vật chất, cho nên anh cũng không cần tự trách mình. Còn có lúc trước quen biết Mai Quyên, là bởi vì túi xách của Mai Quyên rơi ở ghế ngân hàng, là anh hỗ trợ đưa qua, cũng không phải anh dùng kế để cho người ta mất túi. Lại đến Trang Giai Như, cũng là Mai Quyên chủ động giới thiệu. Đúng, hoàn toàn cho thấy rằng anh là một thanh niên tốt với tư tưởng tinh khiết và hành động ngay thẳng! Trang Giai Như nói với tài xế về nhà, quay đầu thấy Lộ Ninh thất thần, ngược lại cũng không lên tiếng nhắc nhở. Bà cười lắc đầu, cho đến khi xe chạy ra ngoài, Lộ Ninh dường như lại một lần nữa xây dựng một chút tâm lý nào đó, tình thần cũng thu hồi lại, lúc này bà mới hỏi: "Chủ thượng là chỉ Tiểu Thành sao?" Lộ Ninh sửng sốt, nhớ tới lúc trước quên chú ý xưng hô, chỉ đành thành thật trả lời: "Đúng vậy dì, bình thường đều là lúc lén lút nói đùa gọi như vậy." "Vậy Tiểu Thành thì sao?" Trang Giai Như tò mò hỏi: "Nó gọi con là gì?" "Cái này.." Cái này sao không biết xấu hổ nói! Kỳ thật xưng hô "Ái Khanh" này rất đơn giản, nhưng hình như lúc này nói ra đặc biệt khiến người ta xấu hổ. Trang Giai Như vừa nhìn Lộ Ninh ngượng ngùng, cũng không cứng rắn hỏi, cười nói: "Không bằng để dì đoán đi. Có phải là 'cục cưng' không?" Lộ Ninh trợn to hai mắt, lập tức vội vàng xua tay: "Không không không, không phải." Trang Giai Như cười cười: "Cũng đúng, nếu con gọi nó là chủ thượng, vậy hẳn là cũng là phong cách tương tự? Ví dụ như 'quản gia'? Hình như tương đối phù hợp.." Lộ Ninh lắc đầu. Trang Giai Như tiếp tục đoán: "Chẳng lẽ là 'Lộ ái khanh' hoặc 'Ái phi'?" Lộ Ninh rất sợ trong chốc lát mình liền trở thành hoàng hậu, vội vàng nói: "Anh ấy gọi con là 'Ái Khanh'." Trang Giai Như gật gật đầu: "Ừm, không mang tính thân thiết hơn một chút. Nhưng mà cứ như vậy dì cùng lão Lương tiên sinh nhà dì không phải cũng thăng cấp sao?" Lộ Ninh gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Chủ thượng phần lớn thời gian gọi dì là 'Lão Phật gia' hoặc là 'Mẫu hậu đại nhân'. Lão Lương tiên sinh bình thường đều gọi là 'Thái thượng hoàng'." Trang Giai Như nghe vậy cười sảng khoái: "Hai đứa cũng quá nghịch ngợm, nhưng mà dì thích!" Lộ Ninh gãi gãi đầu, lặng lẽ thở ra. Rõ ràng ngày thường lén gọi vị "Thái hậu" hoặc "Lão Phật gia" bên cạnh này đều là đùa giỡn, nhưng lúc này thật sự có chút cảm giác giống như ngồi bên cạnh lão Phật gia. Người có thể trở thành mẹ chồng tương lai, trên mặt luôn mang theo nụ cười rất thân thiết, nhưng bạn chính là không thể bỏ qua uy nghiêm đằng sau nụ cười này. Kể cả lúc cười, đều giống như nữ tướng quân nha! * * * Lộ Ninh phát hiện mình càng lúc càng khẩn trương, trong lòng bàn tay đầy mồ hôi, vừa mới lén lau một chút một hồi lại ướt đẫm. Lại không biết chỉ vì phản ứng này của anh, Trang Giai Như càng thêm hài lòng. Trên thương trường bà đã gặp qua nhiều người, những người mặt ngoài một bộ sau lưng một vẻ, nói chuyện vui vẻ âm thanh một phen, hoặc là giả bộ một tiểu bạch hoa trong lòng chỉ có lợi ích, muốn cái gì có cái dạng gì, lại chỉ có giống như Lộ Ninh này là hiếm thấy, thông minh có, nhưng còn chưa mất đi bản tâm. Một chàng trai, lại bởi vì thấy mẹ chồng tương lai căng thẳng lâu như vậy, lại bởi vì một chuyện không đáng kể mà cảm thấy thẹn thùng. Thằng bé cũng rất lịch sự và tôn trọng người lớn tuổi. Phải có bao nhiêu người lương thiện mới có thể nuôi ra một cậu bé đáng yêu như vậy? Là một người mẹ, Trang Giai Như không trông cậy vào bất cứ điều gì khác, bà chỉ hy vọng con cái của mình có thể tìm thấy một người có tâm tư thuần khiết để sống một cuộc sống hòa thuận. Mà hiển nhiên, trên người Lộ Ninh có một loại đặc tính, dễ dàng cùng một chỗ sinh hoạt với người khác. Nếu như cuối cùng mấu chốt cũng có thể làm được, con dâu tương lai này quả thực chính là ứng cử viên đạt một trăm điểm. "Tiểu Lộ, trong nhà con có biết chuyện con đang yêu Tiểu Thành không?" Trang Giai Như sau khi xuống xe cùng Lộ Ninh đến một siêu thị lớn, bà giống như bà nội trợ nhà bình thường đẩy một chiếc xe, thuận miệng hỏi Lộ Ninh. "Dì, để con đẩy đi." Lộ Ninh nói xong đón xe qua: "Con hai ngày trước mới cùng gia đình nói, người nhà con biết con yêu đương rất vui vẻ. Nhưng mà bọn họ đều không biết Chủ thượng, chỉ biết Chủ thượng cũng là nam nhân như con, là cấp trên của con." "Xem ra người nhà con rất hiền hòa." "Ừm, ông bà nội cùng ba mẹ con tính cách đều rất tốt, em gái tương đối hoạt bát, nhưng cũng rất thiện lương." Lộ Ninh nói xong lại có chút không được tự nhiên: "Hình như con khen người nhà mình quá tốt, dì đừng cười con." "Cười cái gì? Thật ra nhìn thấy con là có thể nghĩ đến người nhà con như thế nào. Con có tính cách đặc biệt tuyệt vời." Trang Giai Như vỗ vỗ cánh tay Lộ Ninh: "Đi, chúng ta đi mua chút đồ ăn đi, cửa của dì đã qua, nhưng ba của Tiểu Thành con còn chưa từng gặp qua, ông ấy chính là một con mèo lớn. Dì nghe nói tay nghề của con rất tốt, buổi tối ở nhà dì con trổ tài được không?" "Nhưng mà.." Dì, dì không phải nói trước khi trời tối đưa con về nhà sao? Lời này Lộ Ninh không dám hỏi. "Nhưng mà cái gì?" Trang Giai Như lại rất khôn khéo: "Dì nói với Tiểu Thành đưa con về nhà, nhưng lại không nói đưa con về nhà nào của nó." "A, đúng vậy!" Nhưng ngài cũng quá! Đáng thương cho chủ thượng của anh có thể phải chờ đợi mỏi mòn trong biệt thự hay không! Trang Giai Như hoàn toàn không cảm thấy mình làm chuyện gì không tốt, bà thảnh thơi chốc lát lấy cà tím nhìn xem, chốc lát lại ngửi rau thơm. Nếu không phải bộ đồ Chanel đắt tiền cùng túi xách phiên bản giới hạn, thật sự sẽ khiến người ta cho rằng bà chính là đi ra nghiêm túc mua đồ ăn. Lộ Ninh đi theo bên cạnh có chút muốn cười, đồng thời lại cảm thấy dì Trang như vậy còn rất bình dị gần gũi. Đột nhiên anh cảm thấy bớt căng thẳng hơn! Nếu không căng thẳng chuyện gì cũng dễ nói, đặc biệt là nơi mua thức ăn vẫn là sân nhà của riêng anh. Lộ Ninh hỏi Trang Giai Như và Thái Thượng Hoàng thích ăn cái gì, mua thêm một ít rau tươi, sau đó lúc tính tiền cũng là anh đến trả. "Lúc trước rõ ràng đã nói con mời dì cùng dì Mai ăn cơm trưa, kết quả dì còn đem hóa đơn trả trước. Cái này nếu dì cũng trả con cũng ngại đến nhà dì ăn cơm." Lúc Lộ Ninh nói tương đối nhút nhát, ngược lại vô hình trung thêm chút trẻ con. "Được rồi, không tranh giành với con." Trang Giai Như hỗ trợ bỏ đồ ăn vào trong túi: "Thật ra bữa trưa cũng không nên để con mời, dù sao dì và dì Mai làm nhà thông minh là giả, muốn nhìn thấy người Tiểu Thành thích trông như thế nào mới là mục đích thật. Nói như vậy rõ ràng là dì đuối lý nha. Con nói dì không trả thì ai trả?" "Con không thể nói lại dì." Lộ Ninh xách túi lên, cùng Trang Giai Như đi đến bãi đỗ xe. Điểm dừng tiếp theo chính là nhà chính Lương gia. Không biết Lương Hách Thành lúc này đang làm gì. Anh ấy có nhớ đến mình không? * * * Lương Hách Thành một mình ăn cũng không có người nói chuyện phiếm, ăn nhanh hơn nhiều. Ăn xong hắn cũng không lãng phí thời gian, biết đã có người tính tiền liền trực tiếp lái xe chạy tới phòng mẫu Hằng Tinh. Trên thực tế mặc dù mấy ngày trước hắn cũng không ở đây, nhưng hắn cũng biết sẽ không có sơ hở gì, dù sao cũng có Lộ Ninh. Lộ Ninh rất nghiêm ngặt trong công việc của mình. Quả nhiên, kết quả nghiệm thu cuối cùng của bảy đơn vị vừa ra, chỉ có hai nhà thông qua, trong đó có một nhà bọn họ. Đây là kết quả dự kiến, nhưng đó không phải là kết quả cuối cùng. Vẫn là câu nói kia, lấy được toàn bộ dự án Thùy Liễu Viên mới có thể tính là người thắng cuộc chân chính. Hiện tại hai nhà phân biệt đều có ưu khuyết điểm, ngoại trừ Húc Thành bọn họ, còn có một công ty khác tên là Youhuo Smart Home, công ty này chuyên về nhà thông minh, đã khá nổi tiếng trong ngành, thứ họ giỏi nhất chính là bố trí gọn gang. Chỉ cần ở công trường này, hầu như không có bất kỳ dấu vết hành vi bị động nào của gia đình. Nhược điểm là do bố trí gọn gàng nên một số thiết bị và cảm biến cung cấp tín hiệu được "ẩn" tương đối sâu, toàn bộ hệ thống thông minh đôi khi sẽ xuất hiện tình huống không nhạy lắm. Húc Thành ở phương diện kinh nghiệm không bằng Youhuo, bố cục cũng có thể cũng kém một chút, nhưng chức năng thực hiện rất tốt. Bất kể góc nào trong nhà, bất kể chủ nhân ở bên ngoài hay ở đâu, chỉ cần muốn khống chế, điều khiển thiết bị hệ thống thông minh, tuyệt đối có thể làm được. Trừ phi chủ nhân này ở bên ngoài không có mạng, nhưng cái này cũng không phải Lương Hách Thành có thể khống chế. Bây giờ ý tưởng của Hằng Tinh là hai công ty tiếp tục cùng xuất hiện để xem ai có thể đạt được các dự án nhà thông minh đẹp hơn, hiệu suất cao hơn với cùng chi phí tiết kiệm hơn. Ngoài ra còn có một số khu vực công cộng, cộng đồng đơn giản để đạt được thiết kế thông minh. Ví dụ, robot quét sàn trong khu vực công cộng có thể hoạt động linh hoạt hay không, và liệu đèn đường chiếu sáng có thể tự điều chỉnh độ sáng thông qua sự thay đổi ánh sáng hay không vân vân. Lương Hách Thành chuẩn bị sau khi Lộ Ninh trở về, cùng Lộ Ninh nói chuyện một chút, xem Lộ Ninh có ý tưởng gì hay không. Nhưng trước đó, hắn phải quay lại công ty. "Thư ký Hoàng, đem bản đồ quy hoạch thông minh mới nhất sau khi điều chỉnh sao lại một bản cho tôi xem, mặt khác chiều nay trợ lý Lộ không trở về." Cô xem còn cần chuyện gì cần anh ấy làm đặt ở chỗ tôi. "Lương Hách Thành ngồi vào phòng làm việc uống một tách trà lớn, cảm giác từ sau khi ở một mình nhìn thấy Lộ Ninh, hắn vẫn khát nước không chịu nổi! " Trước khi Lộ trợ lý rời đi đã làm xong những việc cần làm, chỉ cần đem giấy tờ nghiệm thu đưa về, hôm nay sẽ không có chuyện gì. "Hoàng Nhiên Nhiên nhìn lịch làm việc hôm nay:" Mặt khác ngài hôm nay trước khi đi thông báo cho tôi sáng mai phải họp với người của bộ phận kỹ thuật, nhưng ngày mai bộ phận kỹ thuật có ba người muốn đi hiện trường, ngược lại lúc này đều ở đây. " " Vậy thì cô nói bọn họ trong vòng mười phút đến phòng họp chờ tôi. Đối với các tài liệu đã được nghiệm thu cô nộp lại cho tôi là được. "Lương Hách Thành nới lỏng cà vạt:" Đúng rồi, thư ký Hoàng, lát nữa pha cho tôi một ly trà lớn! " Lương Hách Thành tìm người trong bộ phận kỹ thuật cũng không phải bởi vì cái khác, mà là kỹ thuật viên bên Ngưu nhị thúc không đủ, cho nên lúc này cần phải mượn mượn từ bên hắn vài người. Cũng chỉ khoảng nửa tháng đến một tháng. Hiện tại công trình đường cao tốc Thường Tinh giai đoạn 2 thuộc hạng mục chung của hắn và Ngưu nhị thúc, thành công tất cả mọi người đều có lợi nhuận, mà đối với các kỹ thuật viên có thể nhận được tiền thưởng dự án mà nói cũng là chuyện tốt, tất nhiên sẽ không có người phản đối, dù sao cũng là thỉnh thoảng đổi chỗ làm việc. * * * Bốn giờ rưỡi chiều, Lương Hách Thành cuối cùng cũng hoàn thành xong công việc, giơ cổ tay nhìn giờ, nhắn tin cho Lộ Ninh. Chủ thượng: Ái Khanh đang ở đâu? Khi nào em về? Chủ thượng: Ôi chao? Không trả lời? Không phải là tiểu yêu tinh bị lão Phật gia coi là mị chủ họa quốc bắt đi chứ? Chủ thượng: . Thật tức giận! Lương Hách Thành dứt khoát gọi điện thoại cho Lộ Ninh. Lộ Ninh lúc này đang đeo tạp dề nhỏ, ở trong phòng bếp của Lương gia bận rộn nấu cơm. Hai vị đầu bếp Lương gia đều bị Trang Giai Như cho nghỉ phép, hiện tại phòng bếp chỉ có Lộ Ninh cùng Trang Giai Như. Trang Giai Như đã nhiều năm không xuống bếp, bà chỉ đi theo góp vui một lát, giúp Lộ Ninh làm việc vặt. Lộ Ninh ngay từ đầu có chút bị hoa mắt, dù sao anh nghĩ có lẽ Lương gia rất lớn nhưng không nghĩ tới lại lớn như vậy, sau khi vào cửa lớn cư nhiên lái xe còn phải xuyên qua một đoạn vành đai cây xanh dài và một khu vườn hoa hồng lớn, sau đó mới có thể nhìn thấy một biệt thự kiểu Mỹ bốn tầng. Ngoài ra còn có những người làm vườn đang cắt tỉa cành lá trong sân. Mà phòng bếp trong biệt thự cũng lớn đến kinh người, ngay từ đầu anh tìm gia vị đều phải tìm nửa ngày. May mắn là rất nhanh đã tìm được. Lúc này anh đã đem thịt Đông Pha cùng canh bồ câu muốn ninh trong nồi sành đều mang lên, anh đang nghĩ cách đối phó với con cá Đa Bảo vui vẻ đó. Anh cùng lão Phật gia còn có chú chó tên Lương Hữu Tài do lão Phật gia nuôi ngồi xổm bên cạnh thùng cá suy nghĩ hơn nửa ngày -- trước kia đều là để cho người bán cá ở chợ làm sạch, lần này đem cá sống về cho tươi. Sau đó Lương Hách Thành liền gọi điện thoại! Trang Giai Như nhìn thấy tên người gọi điện thoại:" Nhanh, ở đây có người làm không công! " Lương Hách Thành còn nhớ thương buổi tối cùng Lộ Ninh thế giới hai người, cái này thì tốt rồi, vừa ra khỏi công ty liền muốn hắn về nhà cũ xử lý cái gì cá Đa Bảo. Nhưng mà lại nói tiếp hắn thật đúng là không nghĩ tới mẹ hắn lại nhanh như vậy liền dẫn Lộ Ninh trở về nhà chính, đây cũng là tín hiệu tốt. * * * Lương Hách Thành quyết định đi siêu thị một chuyến trước khi trở về nhà chính. Thu thập cá hắn sẽ không làm, hắn lại mua một con để người bán cá làm sạch không phải là tốt rồi sao? Hơn nữa, có những thứ khác trong siêu thị, chẳng hạn như.. Bàn chải nhỏ. Một tiếng đồng hồ sau Lương Hách Thành về đến nhà, khi hắn thay quần áo ở nhà đi xuống lầu, Lộ Ninh đã đem cá Đa Bảo hắn mua về hấp lên. Lương Hách Thành nhìn trái phải không có người thứ ba, trực tiếp từ phía sau ôm lấy Lộ Ninh:" Em cư nhiên tự mình buộc tạp dề, đây không phải là phúc lợi độc quyền của anh sao? " Tim Lộ Ninh đột nhiên đập nhanh hơn. Hiện tại anh đặc biệt thích Lương Hách Thành thân cận mang theo sủng nịch, bởi vì mỗi lần Lương Hách Thành làm như vậy, thân thể của anh đều có một chút phản ứng sinh lý khác nhau. Lương Hách Thành hôn vào bên tai Lộ Ninh một cái:" Mẫu hậu đại nhân không làm khó em đúng không? " Lộ Ninh lắc đầu:" Dì siêu cấp hiền hòa, bây giờ em đối với bà ấy một chút cũng không khẩn trương. " Lương Hách Thành cúi đầu cười ra tiếng:" Vậy đối với anh thì sao? Tại sao nhịp tim lại nhanh như vậy? " Lộ Ninh:"... " Anh đứng gần như vậy thấp giọng công kích, em nghe được lỗ tai đều nóng lên nhịp tim có thể không tăng tốc sao? Lộ Ninh cúi đầu ngắt lá rau diếp Tây, không lên tiếng, tùy ý tay Lương Hách Thành không thành thật cách áo sơ mi đi tới đi lui trên người anh. Sau khi cá hấp xong, rau trộn lạnh cũng trộn xong, mà chim bồ câu hầm trong bình và thịt Đông Pha cũng hấp thu nước canh, vừa mềm vừa ngon. Lộ Ninh tranh thủ thời gian lại xào thêm hai món chay, dì giúp việc trong nhà hỗ trợ bưng thức ăn ra ngoài, mà Lương Hách Thành thì giúp Lộ Ninh cởi tạp dề. Hiện tại chờ lão Lương tiên sinh lên bàn, Lộ Ninh chưa từng gặp lão Lương tiên sinh. Vốn anh còn tưởng rằng ông ấy sự vụ bận rộn có thể không trở về được, không nghĩ tới người ta một mực ở nhà. " Vừa rồi lúc chúng ta trở về, cái 'Hoa Si' cắt tỉa hoa cỏ đó là ông ấy! "Trang Giai Như nói:" Tiểu Lộ con không thấy ông ấy? " " Con.. Thấy rồi. "Nhưng ai lại đoán được người đội mũ rơm mặc áo vải lanh, kéo ống quần cắt tỉa hoa cỏ mấy tiếng đồng hồ là lão Lương tiên sinh chứ? Lộ Ninh thật bái phục rồi. May mà tiên sinh" Hoa Si "rất thích tài nấu nướng của anh, ăn cơm xong trực tiếp nói:" Về sau Tiểu Lộ con thường xuyên đến, trong nhà này tùy thời đều hoan nghênh con! " Lộ Ninh lần này có thể tính hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra:" Cám ơn chú Lương. " Trang Giai Như hỏi:" Tiểu Thành, con và Tiểu Lộ buổi tối ở đây sao? " Lương Hách Thành nói:" Mẹ ngài nói đi đâu rồi? Con có giống người tùy tiện như vậy không? Tất nhiên là buổi tối con đưa em ấy về. " Lộ Ninh: Anh thực sự có thể tùy tiện một chút nha, em thực sự không ngại đâu! Trang Giai Như khóe miệng giật giật, trừng mắt nhìn con trai một cái:" Mẹ cũng không cho hai đứa ngủ chung một phòng, rõ ràng là con tự mình suy nghĩ quá nhiều có được không? " Lương Hách Thành trong lòng tự nhủ con mới không nghĩ nhiều, con sẽ không ở lại đây! Hắn nắm tay Lộ Ninh:" Đi thôi, còn có công việc cùng em nói. " Lộ Ninh gật đầu, đứng dậy." Chú dì, cảm ơn chú dì hôm nay nhiệt tình khoản đãi, hôm khác con lại đến bái phỏng. " Trang Giai Như cười nói:" Được, qua hai ngày bà nội cùng chị họ Hách Thành đi du lịch về, đến lúc đó chúng ta lại cùng nhau ăn cơm. Cả hai cũng rất muốn gặp con. "Trang Giai Như cởi vòng tay hoa lê vàng đeo nhiều năm trên cổ tay mình, cực kỳ tự nhiên đeo lên tay Lộ Ninh:" Cậu bé ngoan, con đi đi. " Lộ Ninh muốn cởi ra, bị Trang Giai Như đè lại:" Không được cởi ra, đây là lễ gặp mặt dì tặng con, cởi ra không may mắn. Hơn nữa cũng không phải là thứ gì quý giá. " Lộ Ninh hơi do dự:" Cảm ơn dì. " Lương Hách Thành ôm vai Lộ Ninh:" Ba mẹ, vậy chúng con đi trước, chờ bà nội và chị con về chúng con sẽ trở lại. " Lão Lương tiên sinh lại cầm lấy kéo cắt hoa, nhưng mà lần này ông không đội mũ." Đi đi. " Lương Hách Thành dẫn Lộ Ninh đi, sau khi lên xe, âm thầm chà xát lấy ra một túi giấy nhỏ:" Mua cho em. " Lộ Ninh nghĩ thầm cái gì vậy? Cúi đầu nhìn, là một loại mặt nạ rượu vang dưỡng đặc biệt, còn có, còn có mấy cái bàn chải lông nhỏ! Lộ Ninh nắm chặt túi:" Anh, không phải anh nói đưa em về nhà sao? Không phải là một chủ thượng tùy tiện. " Lương Hách Thành mặt không đỏ tim không đập nói:" Đúng vậy, đưa em về nhà anh, đưa em về nhà chúng ta. Còn có anh vốn không phải là người tùy tiện, anh là người đặc biệt nghiêm túc, cho nên nói đến bây giờ đều có thể làm được. "Lương Hách Thành bên miệng mang theo nụ cười xấu xa:" Ví dụ như anh.. em.. Hả?" Lộ Ninh ma xui quỷ khiến nghĩ đến Wechat của một ngày nào đó, nhất thời quay đầu nhìn ngoài cửa sổ không lên tiếng.
Nhật ký mông nhỏ 25 Chương 25: Là do anh lợi hại Bấm để xem "Chăn chăn! Còn có ga trải giường.." Lộ Ninh bị dùng sức hôn, miệng không thể biểu đạt kháng nghị của mình nữa. Nhưng anh thực sự phát điên bởi cảm giác ẩm ướt. Màng mông của anh! Còn chưa kịp làm gì đã bị Lương Hách Thành nhào vào chăn ga trải giường! Lương Hách Thành đang mừng rỡ như điên, làm sao quản được nhiều như vậy? Hắn vươn tay vào giữa tóc Lộ Ninh, vuốt ve mái tóc mềm mại của anh, lúc nhẹ lúc nặng liếm mút lỗ tai Lộ Ninh, sau đó duỗi cánh tay dài ra, liền đem túi trên tủ đầu giường trực tiếp đến bên cạnh mình. Lộ Ninh nghe thấy tiếng ma sát giữa túi và giường, nhất thời thành thật. Mà Lương Hách Thành nhìn bộ dáng phối hợp này của anh, hắn dứt khoát dùng sức ôm người ngồi vào trong ngực, những mặt nạ còn chưa kịp tẩy sạch cọ vào đùi hắn. Dính, trơn trượt, nghĩ rằng nó sẽ không thoải mái, nhưng không nghĩ rằng lại có một hương vị khác. Khăn tắm của Lương Hách Thành không biết từ lúc nào đã bị rơi mất, Lộ Ninh chợt cảm giác được một trận nóng bỏng. Sự mát mẻ của mặt nạ so sánh với nhiệt độ cơ thể của Lương Hách Thành, nhất thời không nhắc tới. Nhưng đây còn không phải là điều khiến anh hưng phấn nhất, khiến anh hưng phấn nhất chính là thân thể của anh! Có phản ứng! Thật sự hoàn toàn đứng lên? Đáy mắt Lộ Ninh hưng phấn vô cùng. Anh giống như một con sóc nhỏ đang đói đột nhiên tìm thấy một quả thông vào mùa đông, giữ nó sợ bị mất, ăn nó lại cảm thấy đặc biệt đau lòng. Trong bầu không khí mâu thuẫn này, anh vô ý thức dùng thân thể cọ xát Lương Hách Thành, đồng thời thỉnh thoảng cúi đầu nhìn tiểu huynh đệ của mình. Luôn luôn cảm thấy thật tốt! Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn! Ý tưởng này chắc chắn sẽ làm người ta cảm thấy anh bị bệnh, nhưng anh không thể dừng lại. Mà Lương Hách Thành, sớm đã không còn kiên nhẫn chờ đợi. Hắn kéo túi vài cái, lấy dầu bôi trơn ra, sau khi mở bao bì ra liền ấn Lộ Ninh ở góc dưới bên phải của giường -- ga trải giường và chăn ở đây rất may mắn không bị mặt nạ dính vào. Nhiệt độ trong phòng dường như đột nhiên tăng lên, Lộ Ninh hơi nâng thắt lưng, thuận tiện cho Lương Hách Thành thuận tiện hơn. Mà loại biểu tình rõ ràng này của anh nhìn qua thập phần khó hiểu, thân thể lại dị thường thành thật muốn phối hợp, thỏa mãn tâm lý đại nam nhân của Lương Hách Thành. Lương Hách Thành cố gắng hết khả năng khắc chế xúc động của mình, kiên nhẫn chuẩn bị sẵn sàng cho Lộ Ninh, sau đó chậm rãi mà dịu dàng tiến vào thân thể Lộ Ninh.. Hết thảy xung quanh dường như đã không còn tồn tại, linh hồn sinh ra cộng hưởng khiến Lương Hách Thành nhịn không được thở dài thỏa mãn. Lộ Ninh ôm chặt lưng Lương Hách Thành, Lương Hách Thành cũng dùng sức ôm lấy anh. Lộ Ninh bắt đầu còn có thể đau rên hừ hừ hai tiếng, sau đó lại càng không thể vãn hồi, biến thành khóc không biết là thống khổ hay sung sướng. Lương Hách Thành thủy chung không hỏi Lộ Ninh vì sao, cũng không ngừng động tác của mình. Hắn chỉ là so với lúc trước đều ôn nhu hơn, càng kiên nhẫn lần lượt hôn lên mặt Lộ Ninh, ở bên tai Lộ Ninh thì thào: "Bảo bối đừng khóc, anh ở đây.." Lộ Ninh quả nhiên dần dần bình tĩnh lại, tiếng khóc của anh thỉnh thoảng cũng bị tiếng rên rỉ nhịn không được tràn ra miệng thay thế, cho đến khi anh gần như kiệt sức. "Thật sự là mối tình đầu?" Lương Hách Thành thỏa mãn ôm người vào lòng, cười hỏi. "Ai lừa gạt anh, người đó là chó con!" Lộ Ninh thở hồng hộc trừng mắt nhìn Lương Hách Thành. Giọng nói của anh rất nhỏ, cảm thấy như một con vật nhỏ đang làm nũng, và một chút tức giận. "Tức giận?" "Màng mông đều bị lau hết rồi." Vừa nghĩ đến màng mông còn chưa kịp hấp thu đã cống hiến hết cho chăn ga trải giường, Lộ Ninh rất đau lòng. Đã bao lâu rồi anh không được đắp màng mông? Lần trước anh vất vả đắp xong còn ngủ quên mất. "Không có việc gì, lát nữa anh lại dán mông cho em, cam đoan không có bong bóng khí cùng lỗ hổng!" Lương Hách Thành lại hung hăng hôn lên môi Lộ Ninh hồi lâu, sau đó đứng dậy dùng nước ấm giặt khăn lau thân thể cho Lộ Ninh. Đặc biệt là nơi sắp đắp màng, hắn lau rất cẩn thận. Lộ Ninh thoải mái đến sắp ngủ thiếp đi, nhưng vừa mơ mơ màng màng, liền cảm giác mông truyền tới cảm giác lạnh lẽo. Một mảng lớn màng mông dán lên mông anh, ngay sau đó chính là ngón tay ấm áp ép ở trên.. Thật! Một lần nữa! Thật thoải mái! Lộ Ninh dứt khoát vùi đầu giả làm đà điểu, quyết định trước sáng mai không lên tiếng. Mà kết quả làm như vậy chính là, anh cư nhiên rất nhanh lại ngủ. Chẳng qua lúc này đây có Lương Hách Thành nhìn, không đến mức để màng mông hấp thu ngược lại. Lương Hách Thành sau đó cũng mệt mỏi, dù sao cũng phải dùng nhiều khí lực như vậy. Nhưng hắn vẫn bấm thời gian thu dọn xong cho Lộ Ninh mới ngủ, hắn ôm Lộ Ninh đến phòng ngủ khác, bởi vì chăn ga ở phòng này sạch sẽ khô ráo. Còn phòng ngủ chính, ngày mai tính sau! * * * Lúc Lương Hách Thành đổi chỗ cho Lộ Ninh, Lộ Ninh cũng không tỉnh, có thể thấy được anh ngủ sâu bao nhiêu, thế cho nên sáng sớm hôm sau, khi Lộ Ninh tỉnh lại nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ hoảng sợ. Cũng may anh vừa động Lương Hách Thành cũng tỉnh lại theo. "Sao em dậy sớm thế?" Lương Hách Thành quay đầu nhìn đồng hồ báo thức, rất tự nhiên hôn lên trán Lộ Ninh một cái. "Em.." Lộ Ninh vừa lên tiếng bị giọng nói giống như vịt đực của mình làm cho sửng sốt: "Chúng ta phải đi làm nha." "Trễ một chút đi, tối hôm qua trước khi đi ngủ anh đã nhắn tin cho Hoàng Nhiên Nhiên, sáng nay hai chúng ta không đến công ty." Lương Hách Thành giơ tay ôm Lộ Ninh: "Nếu em mệt thì ngủ thêm một lát nữa, có việc gấp Hoàng Nhiên Nhiên sẽ gọi điện thoại." "Ừm." Lộ Ninh lên tiếng. "Sao lại nhìn anh như vậy?" Lương Hách Thành còn tưởng rằng Lộ Ninh có thể ngủ thêm một lát nữa, kết quả tiểu tử này sau khi lên tiếng vẫn nhìn hắn. "Chỉ là.. Muốn nhìn anh." Lộ Ninh cảm thấy Lương Hách Thành dậy sớm thiếu một chút phong cách tinh anh bình thường mặc âu phục giày da, có thêm chút cảm giác ở nhà, ngoài ý muốn rất gợi cảm. "Lại nhìn sẽ cứng." Lương Hách Thành bên miệng mang theo nụ cười xấu xa, nắm lấy tay Lộ Ninh đặt ở nơi nào đó trên người hắn. Lộ Ninh như cầm củ khoai lang nóng bỏng tay vội vàng thu tay lại, quả nhiên thành thật hơn. Anh xoay người đưa lưng về phía Lương Hách Thành, nghĩ đến ban đêm mình nói Lương Hách Thành là mối tình đầu, mặc dù đó là sự thật nhưng anh vẫn.. có chút ngượng ngùng. Trước kia cho tới bây giờ anh cũng chưa từng động tâm với ai, bởi vì anh luôn trốn tránh người biểu đạt thân cận với mình, cho nên anh rất khó phát hiện ưu điểm của đối phương. Không giống Lương Hách Thành, khi chính bản thân anh còn chưa phát hiện đã bắt đầu không tự chủ được mà chú ý tới hắn. Lớn như vậy, anhthật đúng là lần đầu tiên đi nghiêm túc thích một người. "Đang suy nghĩ cái gì?" Bàn tay to của Lương Hách Thành chậm rãi xoa bên hông Lộ Ninh vừa hỏi. "Thật tốt khi gặp được anh." Lộ Ninh mỉm cười: "Hình như nhìn cái gì cũng thuận mắt hơn trước." "Ồ, trước kia sao không phát hiện em biết nói chuyện như vậy?" Lương Hách Thành xoay người đè lên Lộ Ninh: "Để anh nếm thử cái miệng này xem có phải là kẹo ngọt hay không?" "Lăn! Không có!" Lộ Ninh đẩy mặt Lương Hách Thành ra: "Vẫn nên nghĩ đến buổi sáng ăn cái gì đi, em đói bụng." Ngày hôm qua ở Lương gia anh rốt cuộc vẫn có chút không buông được, cho nên không ăn nhiều lắm. Ban đêm lại tiêu hao nhiều như vậy, lúc này vừa tỉnh không bao lâu đã cảm thấy dạ dày trống rỗng. "Mệt mỏi như vậy, gọi đồ ăn đi? Anh cho dì An nghỉ rồi, bà ấy không có ở đây." "Không cần, làm đơn giản một chút là được, em cũng không yếu đuối như vậy." Lộ Ninh nhanh chóng hôn lên gò má Lương Hách Thành, đứng dậy bước xuống đất -- xem ra những loại thuốc của Hứa đại phu thật sự không phải uống vô ích, tuy rằng ban đêm mệt mỏi, nhưng sau một đêm ngủ ngon hình như đã khôi phục được tám phần. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ dembuon. V n để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn! Lương Hách Thành rất thích ăn đồ Lộ Ninh làm, liền đi theo xuống. Hắn lấy cho Lộ Ninh một bộ đồ dùng đánh răng mới, còn tìm cho Lộ Ninh một cái quần lót mới cho hắn mặc. Lộ Ninh mặc quần áo của Lương Hách Thành đều có chút lớn, kể cả quần lót, luôn cảm thấy sắp rơi xuống. Eo của anh vốn nhỏ, theo vóc người của Lương Hách Thành eo cũng không thô, nhưng khẳng định so với anh thì thô hơn. Không còn cách nào khác, Lương Hách Thành tìm cho Lộ Ninh loại quần short thể thao có dây lưng, sau đó mặc áo sơ mi. Lương Hách Thành thích trên người Lộ Ninh có hương vị riêng, vì thế hắn liền giống như một con cún lớn vây quanh Lộ Ninh. Lộ Ninh ở trong bếp làm bữa sáng, Lương Hách Thành liền giúp anh lấy bát. Lộ Ninh bắt đầu rửa chén, Lương Hách Thành ở một bên vui vẻ nhìn. Lộ Ninh có loại cảm giác sắp bị nhìn đến lột da, nhưng anh lại rất thích ánh mắt Lương Hách Thành dính vào người mình. Vì thế hai người lại ở nhà ăn cơm trưa, sau đó mới đến chỗ Lộ Ninh thay quần áo. Lúc Lộ Ninh thay quần áo cũng không cảm thấy chỗ nào không thoải mái, cười nói: "Trước kia em xem diễn đàn mọi người đều nói lần đầu tiên đều không thoải mái lắm, nhưng cảm giác vẫn tốt nha." Lương Hách Thành đắc ý: "Là do anh lợi hại chứ?" Lộ Ninh "phốc" một tiếng, có chút chua xót nói: "Chẳng lẽ không phải bởi vì anh nhiều kinh nghiệm sao?" Lương Hách Thành vừa nhìn bộ dạng ghen tuông này của anh nhất thời vui vẻ: "Nhiều cái gì chứ? Nhưng mà da mặt tương đối dày ngược lại là thật. Hôm qua khi mua áo mưa anh có nói với người của hiệu thuốc rằng tôi muốn có một đêm tuyệt vời với bạn trai nhỏ của tôi, làm phiền cô ấy chuẩn bị đầy đủ một chút, cô ấy ngay cả thuốc cũng lấy đủ cho anh. Hôm qua bôi thuốc cho em, có phải siêu chu đáo không?" Lộ Ninh nghĩ đến lúc mình đang ngủ, Lương Hách Thành bôi thuốc cho mình, không được tự nhiên quay đầu, vành tai đỏ bừng. Lương Hách Thành lúc này từ phía sau ôm Lấy Lộ Ninh: "Chuyển qua ở cùng anh có được không?" Lộ Ninh suy nghĩ một lát rồi nói: "Vẫn là chờ một thời gian rồi nói sau đi, tiền thuê nhà nơi này của em còn chưa hết hạn." Chủ yếu là anh lo lắng không xác định có nên tiếp tục uống thuốc hay không, cho nên Lộ Ninh không muốn nhanh như vậy sống chung với Lương Hách Thành. Nếu như thật sự có con đường tốt hơn, chuyện thân thể trước đó mình có bệnh, anh tạm thời không định nói với Lương Hách Thành, luôn cảm thấy có chút khó có thể mở miệng. Lương Hách Thành cũng không trông cậy vào việc Lộ Ninh sẽ nhanh chóng đáp ứng mình, dù sao lúc trước hắn nửa đùa nửa thật hỏi anh, Lộ Ninh cũng lảng tránh vấn đề này, vậy thì chỉ có thể chậm rãi đến. Dù sao anh cũng đã bị hắn ăn sạch sẽ cũng chạy không thoát. Nghĩ như vậy, Lương Hách Thành ôm chặt người trong ngực, thật giống như mẹ Lương nói, giống như một cái "cái đuôi to". Một bộ quần áo Lộ Ninh chưa tới một phút là có thể thay xong, bởi vì Lương Hách Thành thay đồ mất mấy phút, lúc đến công ty đã sắp hơn một giờ rưỡi -- công ty bọn họ nghỉ trưa từ mười một giờ rưỡi đến một giờ, bình thường dưới tình huống không bận rộn có thể tự mình sắp xếp ngủ trưa hoặc làm chút chuyện riêng khác, nhưng phải đến một giờ mới bắt đầu làm việc. * * * Lương Hách Thành và Lộ Ninh cũng không phải lần đầu tiên cùng nhau đến trễ, trước kia cùng nhau ra ngoài nghiệm thu công trình, hoặc là ký hợp đồng, đều có thể có một ngày nửa ngày không tới công ty, sau đó lại cùng nhau trở về, cho nên bọn họ lần thứ hai vào công ty như vậy, cũng không ai phát hiện ra cái gì không thích hợp, chỉ trừ người thường xuyên tiếp xúc với bọn họ là thư ký Hoàng Nhiên Nhiên. "Trợ lý Lộ, sao tôi cảm thấy hôm nay hình như anh đặc biệt.." Hoàng Nhiên Nhiên suy nghĩ một chút nên chọn từ ngữ như thế nào: "Đặc biệt rạng rỡ đây? Làn da dường như tốt hơn." "Có không?" Lộ Ninh ngượng ngùng cười cười: "Có thể là tối hôm qua ngủ khá ngon." "Ừm, tối hôm qua dùng tinh hoa cũng tương đối tốt." Lương Hách Thành vừa lật tài liệu vừa vô sỉ nói: "Thiên kim khó có được." "Hả? Đắt vậy?" Hoàng Nhiên Nhiên còn muốn hỏi thương hiệu gì, nhất thời không dám hỏi. "Đừng nghe hắn nói bừa." Lộ Ninh trong nháy mắt hiểu được tinh hoa Lương Hách Thành nói là cái gì, quả thực muốn nhảy dựng lên đánh người này một trận. Thật sự là cái gì cũng dám nói ra ngoài! "Chậc, cũng không cho người ta nói thật, trợ lý nhà nào hung dữ như vậy?" Lương Hách Thành nói là nói như vậy, bên miệng vẫn luôn nở nụ cười: "Có phải sợ người khác không biết em là Lương phu nhân tương lai hay không?" "..." Thư ký Huang dựng tai lên ngay lập tức! Lộ Ninh: Lương Hách thành có tin hay không em thật sự đánh chết anh! Lộ Ninh siêu hung dữ làm ra động tác xắn tay áo, sau đó phát hiện anh mặc áo ngắn tay, không xắn được, vì thế dứt khoát đem trà thảo dược thư ký Hoàng lấy cho Lương Hách Thành một hơi uống hết. Cạch! Lộ Ninh hung hăng buông cái chén xuống, trừng mắt nhìn Lương Hách Thành một cái, đi ra ngoài. Lương Hách Thành ở phía sau hỏi: "Em đi đâu vậy?" Lộ Ninh hô: "Em đi" Triển Hùng Phong "(triển lãm oai phong) của Lương phu nhân tương lai!" Lương Hách Thành: "..."
Nhật ký mông nhỏ 26 Chương 26: Lương phu nhân tương lai Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
Nhật ký mông nhỏ 27 Chương 27: Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã Please login and pay 500 xu to view this content.
Nhật ký mông nhỏ 28 Chương 28: Từ chức? Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**