THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 151 :(b)
Cố Vận An nhìn hai vợ chồng già, hắn cảm giác một màn này nhìn rất quen mắt, liên tưởng tới hành động của Bạch Liên giáo lần này, hắn đang nhớ lại từng khâu nhỏ chi tiết mà hắn sắp đã lãng quên.
Đôi vợ chồng già này, chính là quân tiên phong ám sát Càn Long.
- Hoằng Lịch, mau lui về phía sau!
Cố Vận An vừa nói, tay kéo Dận Chân nhà hắn cùng lui về phía sau.
Bị đám người Càn Long đột nhiên lui ra phía sau làm đôi vợ chồng già kinh hãi ngu ngơ, sau đó lấy lại tinh thần, bọn hắn có vẻ như đã bị nhận ra. Cũng không quản kế hoạch gì trước đó, dùng nồi nước nóng bỏng tạt hướng Càn Long bọn họ, lập tức rút chủy thủy xông lên chuẩn bị cùng Càn Long liều mạng.
Hai người động thủ giống như là một tín hiệu, người của Bạch Liên giáo giấu xung quanh liền rút vũ khí của mình chuẩn bị giết Càn Long.
- Động thủ!
Cây quạt trong tay Càn Long hợp lại, chặn đao của lão hán, Thiện Bảo đá ra một cước đem lão hán đạp văng ra ngoài.
Càn Long rút ra nhuyễn kiếm bên hông, hướng phản tặc chém mạnh một kiếm.
Lần này xuôi nam bên người Càn Long dẫn theo không ít thị vệ thân thủ giỏi (huynh đệ Phúc gia không tính). Dù là ảnh vệ trốn trong tăm tối cũng không ít. Bạch Liên giáo tuy nhiều người nhưng chỉ là đạo quân ô hợp, không có vài người là cao thủ võ công chân chính, cho nên lần này ám sát không được bao lâu đã kết thúc.
Trong lòng Tử Vi luôn căng thẳng, nàng sợ hắn gặp nguy hiểm, nàng sợ hắn bị thương. Lừa mình dối người thời gian dài như vậy, Tử Vi mới phát hiện nguyên lai tình yêu của mình đối với hắn chưa từng lãng quên qua, ngược lại trải qua áp lực thời gian dài như vậy càng thêm trầm trọng.
Nhìn sát thủ đều bị giải quyết, Tử Vi lộ ra vẻ tươi cười như trút được gánh nặng. Nhưng sau đó nàng chứng kiến cách đó không xa có một cô nương bộ dáng xinh đẹp bị người đẩy tới chen lui, không biết vì sao đi ra phía trước, sau đó tựa hồ bị người đẩy ra một cước, mất thăng bằng ngã xuống.
Tính tình thánh mẫu của Tử Vi phát tác, muốn xông lên nâng đỡ, nhưng hàn quang chói mắt làm chói sáng hai mắt nàng đau đớn.
Ngay sau đó lồng ngực Tử Vi tê rần, máu tươi nhuộm đỏ quần áo màu xanh biếc.
Cố Vận An chứng kiến Tử Vi bị đâm, ngây dại, hắn không ngờ dưới tình huống như vậy Hạ Tử Vi đều có thể « cứu giá »!
Đúng vậy, lần này Tử Vi quả thật vẫn là cứu giá, bởi vì nàng không cẩn thận ngăn chặn đường ám sát của vị cô nương kia, mà cô nương kia lại là một tay mới.. dao nhỏ ra khỏi vỏ, tay không nhịn được phát run, liền trơ mắt nhìn mình đâm bị thương Hạ Tử Vi, mà không phải vị lão gia quý khí mười phần.
Cố Vận An nhìn thấy Tử Vi ngã xuống trong lòng Càn Long, khóe môi co rút, nội dung vở kịch quân, ngươi có cần cường đại như vậy hay không?
Có lẽ Cố Vận An thất thần, làm cho phản tặc nghĩ có thời cơ lợi dụng, liều mạng xông thẳng về hướng Cố Vận An.
- Vận An!
Dận Chân chứng kiến cảnh tượng này, trái tim đều treo cao.
Cố Vận An giật mình lấy lại tinh thần, còn chưa kịp đáp lại theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, dưới chân dùng sức bật lui ra sau.
Nhưng dù hắn phản ứng nhanh vẫn bị chém trúng cánh tay, tuy chảy không ít máu nhưng miệng vết thương không sâu.
Cố Vận An điểm huyệt cầm máu cho chínhmình, sau đó cắn răng tìm hung thủ.
Vừa nhìn lên, liền chứng kiến tiểu công của mình phẫn nộ giết người, kẻ bị giết chính là người vừa chém bị thương Cố Vận An.
Đôi vợ chồng già này, chính là quân tiên phong ám sát Càn Long.
- Hoằng Lịch, mau lui về phía sau!
Cố Vận An vừa nói, tay kéo Dận Chân nhà hắn cùng lui về phía sau.
Bị đám người Càn Long đột nhiên lui ra phía sau làm đôi vợ chồng già kinh hãi ngu ngơ, sau đó lấy lại tinh thần, bọn hắn có vẻ như đã bị nhận ra. Cũng không quản kế hoạch gì trước đó, dùng nồi nước nóng bỏng tạt hướng Càn Long bọn họ, lập tức rút chủy thủy xông lên chuẩn bị cùng Càn Long liều mạng.
Hai người động thủ giống như là một tín hiệu, người của Bạch Liên giáo giấu xung quanh liền rút vũ khí của mình chuẩn bị giết Càn Long.
- Động thủ!
Cây quạt trong tay Càn Long hợp lại, chặn đao của lão hán, Thiện Bảo đá ra một cước đem lão hán đạp văng ra ngoài.
Càn Long rút ra nhuyễn kiếm bên hông, hướng phản tặc chém mạnh một kiếm.
Lần này xuôi nam bên người Càn Long dẫn theo không ít thị vệ thân thủ giỏi (huynh đệ Phúc gia không tính). Dù là ảnh vệ trốn trong tăm tối cũng không ít. Bạch Liên giáo tuy nhiều người nhưng chỉ là đạo quân ô hợp, không có vài người là cao thủ võ công chân chính, cho nên lần này ám sát không được bao lâu đã kết thúc.
Trong lòng Tử Vi luôn căng thẳng, nàng sợ hắn gặp nguy hiểm, nàng sợ hắn bị thương. Lừa mình dối người thời gian dài như vậy, Tử Vi mới phát hiện nguyên lai tình yêu của mình đối với hắn chưa từng lãng quên qua, ngược lại trải qua áp lực thời gian dài như vậy càng thêm trầm trọng.
Nhìn sát thủ đều bị giải quyết, Tử Vi lộ ra vẻ tươi cười như trút được gánh nặng. Nhưng sau đó nàng chứng kiến cách đó không xa có một cô nương bộ dáng xinh đẹp bị người đẩy tới chen lui, không biết vì sao đi ra phía trước, sau đó tựa hồ bị người đẩy ra một cước, mất thăng bằng ngã xuống.
Tính tình thánh mẫu của Tử Vi phát tác, muốn xông lên nâng đỡ, nhưng hàn quang chói mắt làm chói sáng hai mắt nàng đau đớn.
Ngay sau đó lồng ngực Tử Vi tê rần, máu tươi nhuộm đỏ quần áo màu xanh biếc.
Cố Vận An chứng kiến Tử Vi bị đâm, ngây dại, hắn không ngờ dưới tình huống như vậy Hạ Tử Vi đều có thể « cứu giá »!
Đúng vậy, lần này Tử Vi quả thật vẫn là cứu giá, bởi vì nàng không cẩn thận ngăn chặn đường ám sát của vị cô nương kia, mà cô nương kia lại là một tay mới.. dao nhỏ ra khỏi vỏ, tay không nhịn được phát run, liền trơ mắt nhìn mình đâm bị thương Hạ Tử Vi, mà không phải vị lão gia quý khí mười phần.
Cố Vận An nhìn thấy Tử Vi ngã xuống trong lòng Càn Long, khóe môi co rút, nội dung vở kịch quân, ngươi có cần cường đại như vậy hay không?
Có lẽ Cố Vận An thất thần, làm cho phản tặc nghĩ có thời cơ lợi dụng, liều mạng xông thẳng về hướng Cố Vận An.
- Vận An!
Dận Chân chứng kiến cảnh tượng này, trái tim đều treo cao.
Cố Vận An giật mình lấy lại tinh thần, còn chưa kịp đáp lại theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, dưới chân dùng sức bật lui ra sau.
Nhưng dù hắn phản ứng nhanh vẫn bị chém trúng cánh tay, tuy chảy không ít máu nhưng miệng vết thương không sâu.
Cố Vận An điểm huyệt cầm máu cho chínhmình, sau đó cắn răng tìm hung thủ.
Vừa nhìn lên, liền chứng kiến tiểu công của mình phẫn nộ giết người, kẻ bị giết chính là người vừa chém bị thương Cố Vận An.