Chương 30: Bị nhục
[HIDE-THANKS]
Thẩm Tiếu liên tục gọi điện cho Đường Tâm Di, nhưng cô vẫn cứ như vậy mà thờ ơ, tất cả mục đích của cô là để phủi sạch mọi mối quan hệ với Thẩm Tiếu.
Cô là nạn nhân, cho nên, dư luận cũng sẽ đứng về phía cô.
Muốn trách thì trách hình tượng trước đây của Thẩm Tiếu quá hoàn hảo nên mới để xảy ra tình huống như vậy.
Ở trường học, Đường Hi Yên biết được tin tức, cô ta rất vui mừng, Thẩm Tiếu cuối cùng cũng chia tay Đường Tâm Di.
Cô ta lấy điện thoại di động ra gọi cho Thẩm Tiếu, Thẩm Tiếu thấy đó là cuộc gọi của Đường Hi Yên, liền tránh còn không kịp.
Lần đầu tiên anh ta cảm thấy Đường Hi Yên thật sự ngu xuẩn, thời điểm mấu chốt này mà lại gọi điện thoại cho anh ta, nghĩ đến bây giờ anh ta còn chưa đủ "hỗn loạn" hay sao mà còn sẽ "cắm đầu" vào một cái khác.
Mặt khác, lại có người cứ vậy mà kiên trì gọi điện thoại, vì luôn cho rằng Thẩm Tiếu đang bận.
Một người phụ nữ đang yêu về cơ bản có chỉ số IQ bằng không.
Cuối cùng Thẩm Tiếu không nghe được nữa, não bắt đầu đau khi chuông điện thoại vang lên, vì vậy anh ta liền tắt máy.
Đường Hi Yên từ lúc biết Thẩm Tiếu và Đường Tâm Di chia tay, cô ta luôn gọi điện thoại cho anh ta, cho dù điện thoại di động của Thẩm Tiếu đã tắt máy, cô ta vẫn tiếp tục gọi.
Cô ta không tin, một người dịu dàng như Thẩm Tiếu lại cố tình không trả lời các cuộc gọi của mình, chắc hẳn có chuyện gì đó đang làm phiền anh ta.
Thế là cả trăm cuộc điện thoại cứ thế liên tục.
Đường Hi Yên cảm thấy các phím trên điện thoại của cô ta đều sắp hỏng.
Cô ta không đợi được đến tan học mà trực tiếp rời khỏi khuôn viên trường, đây là lần đầu tiên cô ta trốn học, mặc dù ở trường cô ta luôn quan tâm đến hình tượng của mình.
Vì Thẩm Tiếu, cô ta có thể làm bất cứ điều gì, chỉ vì Thẩm Tiếu là đáng giá.
Đường Hi Yên đang mặc đồng phục học sinh, lấy trong cặp ra một chiếc gương nhỏ, nhìn vào đó và nhân tiện trang điểm một chút.
Rất hoàn hảo.
Cô ta tin rằng khi Thẩm Tiếu nhìn thấy cô ta, anh ta nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Đường Hi Yên gọi một chiếc taxi và bảo tài xế lái thẳng đến Thẩm thị.
Chẳng bao lâu, cô ta đã đến Thẩm thị. Đây không phải là lần đầu tiên cô ta đến Thẩm thị, nhưng khi nhìn thấy Thẩm thị lần nữa, cô ta vẫn cảm thấy rất uy nghiêm, một nửa của tòa nhà như vậy trong tương lai sẽ là của cô ta.
Đường Hi Yên cười toe toét, dáng vẻ xinh đẹp của cô ta, cho dù là trong bộ đồng phục học sinh này, vẫn không che giấu được.
Đường Hi Yên tự tin bước tới chỗ Thẩm thị, nhưng cô gái ở quầy lễ tân đã trực tiếp ngăn cô ta lại.
"Thưa cô, cô có hẹn trước không?" Nhân viên phục vụ hỏi một cách tôn trọng và lịch sự.
Đường Hi Yên không vui nữa, cô ta là bà chủ tương lai ở đây, lại bị một người phục vụ ngăn lại, thì còn ra thể thống gì nữa.
Cô ta ngẩng đầu khinh thường nhìn người phục vụ, trông giống như một con công kiêu hãnh.
"Tôi còn cần phải hẹn trước. Anh Thẩm Tiếu và tôi là người quen, cô nên tránh đường cho tôi."
Tất cả những người xung quanh đều nhỏ giọng nghị luận.
"Chị nói chủ tịch Thẩm sao lại thích một con nhỏ hôi hám như vậy."
"Ai biết, nhưng xem ra thân phận của con nhỏ này cũng không đơn giản."
"Tôi chỉ là không thể quen được với dáng vẻ độc đoán của cô ta. Cô ta không phải người lớn, cũng không biết lễ độ. Chủ tịch Thẩm thích cô gái này. Thật sự là có mắt không tròng."
Tiếng thảo luận của họ không quá to cũng quá nhỏ, vừa đủ để Đường Hi Yên có thể nghe thấy.
"Các người!.."
Cô ta chỉ vào những người đang nói về mình và nhớ kỹ mặt của họ, sau đó, cô ta nhất định phải yêu cầu anh Thẩm Tiếu sa thải họ.
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại, bây giờ không phải lúc nhanh mồm nhanh miệng.
"Tôi xin lỗi, hãy nói với Chủ tịch Thẩm, có Đường Hi Yên đang tìm anh ấy."
Người phục vụ quay trở lại quầy lễ tân và gọi cho cấp trên.
Thẩm Tiếu biết tin tức, đầu càng ngày càng đau hơn, Đường Hi Yên vậy mà còn đến tìm anh ta, cô ta bị làm sao vậy, thật sự cho rằng anh ta sẽ cưới cô ta sao.
Quá ngây thơ.
Tuy nhiên anh ta vẫn phải đi xuống, thân phận của Đường Hi Yên không thể không bận tâm, anh ta đã bị người ở thành phố H mắng khá nặng, lúc này Đường Hi Yên không nên gây chuyện nữa.
Thẩm Tiếu đi thang máy với vẻ mặt u ám, sự tàn nhẫn hiện rõ trên mặt anh ta lúc này.
Anh ta chỉ dám làm điều này khi ở trong thang máy, bởi vì chỉ khi ở chỗ không có ai nhìn thấy, anh ta mới làm con người thật của mình.
Khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, anh ta chính là mỹ nam dịu dàng trong mắt hàng nghìn cô gái ở thành phố H.
Sự dịu dàng, chu đáo và ấm áp là tất cả những gì anh ta có.
Đường Hi Yên nhìn thấy Thẩm Tiếu đích thân đi tới, cô ta vui vẻ nắm lấy cánh tay Thẩm Tiếu, như tuyên thề chủ quyền của mình vậy.
"Anh Thẩm Tiếu, sao bây giờ anh mới đến? Vừa rồi là người của anh bắt nạt em."
Đường Hi Yên cúi đầu, ấm ức than phiền, cô ta hoàn toàn không còn dáng vẻ vừa rồi.
Cao nhân biến sắc mặt.
Những người xung quanh thì thầm trong lòng.
Thẳm Tiếu lặng lẽ thoát khỏi xiềng xích của Đường Hi Yên, với vẻ mặt hối lỗi, anh ta lùi lại một bước.
"Em gái Hi Yên à, đây là lỗi của người trong công ty, xin em thứ lỗi." Ánh mắt anh ta đầy vẻ xa lạ, giống như cô ta thật sự không thân thiết với anh ta.
Đường Hi Yên không hiểu Thẩm Tiếu sao lại không yêu cô ta, cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng.
Không, cô ta nhất định phải hỏi cho rõ.
"Anh Thẩm Tiếu, anh sao vậy?"
Mặt Thẩm Tiếu vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng anh ta đã rất chán ghét Đường Hi Yên, anh ta không thích phụ nữ không biết điều.
Trước đây anh ta cho rằng Đường Hi Yên có tiềm năng trở thành bà Thẩm, nhưng hiện tại xem ra anh ta thực sự đánh giá quá cao Đường Hi Yên.
"Em gái Hi Yên à, chúng ta vào văn phòng nói chuyện đi."
Đường Hi Yên vội vàng gật đầu, cô ta cũng vừa lúc, muốn hỏi Thẩm Tiếu, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Trong văn phòng, Đường Hi Yên nói: "Anh Thẩm Tiếu, anh đã nói với em, chỉ cần anh chia tay với chị Tâm Di, anh sẽ công bố mối quan hệ của chúng ta với công chúng, nhưng hôm nay anh không trả lời cuộc gọi của em."
Con đàn bà ngu ngốc.
Thầm Tiếu ôm chầm lấy Đường Hi Yên, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
"Em gái Hi Yên à, bây giờ, anh không thể làm chuyện này, danh tiếng của anh đã không được như trước."
Đường Hi Yên đẩy Thẩm Tiếu ra.
"Thẩm Tiếu, em nói cho anh biết, anh nhất định phải làm những gì đã hứa với em, nếu không, anh đừng trách em."
Trong mắt cô ta đầy vẻ đe dọa, trông cô ta chẳng giống một cô bé học sinh khờ khạo chút nào, nó cũng không hợp với cách ăn mặc ngây thơ của cô ta hiện tại.
Thông thường, những kẻ dám đe dọa Thẩm Tiếu cuối cùng sẽ không có kết quả tốt đẹp.
"Đường Hi Yên, bây giờ anh thực sự không thể làm được. Em có thể đi nếu em muốn, nhưng như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ có thể đến được với nhau."
Lời nói của Thẩm Tiếu chứa đầy sự kiên quyết và tàn nhẫn.
Đường Hi Yên lùi lại mấy bước, cô ta chỉ muốn Thẩm Tiếu thừa nhận mối quan hệ này, vậy mà khó khăn như vậy sao, cô ta thích Thẩm Tiếu, làm sao có thể nhẫn tâm tổn thương anh ta.
"Anh Thẩm Tiếu, em chỉ muốn anh thừa nhận, vậy mà anh lại đối xử với em như vậy. Em sẽ không nói. Em sẽ đợi anh, chỉ cần anh Thẩm Tiếu vẫn còn thích em."
Giọng nói dịu dàng của Đường Hi Yên lọt vào tai Thẩm Tiếu, anh ta không muốn để ý đến người phụ nữ ngốc nghếch này chút nào, nhưng vẫn không thể hoàn toàn trở mặt với Đường Hi Yên.
"Đừng lo lắng, Hi Yên à, Thẩm Tiếu anh xin thề, anh sẽ không bao giờ phụ bạc Đường Hi Yên."
Nếu Đường Tâm Di nghe thấy những lời này, cô nhất định sẽ bật cười, bởi vì Thẩm Tiếu kiếp trước cũng đã từng nói với cô như vậy.
Cô là nạn nhân, cho nên, dư luận cũng sẽ đứng về phía cô.
Muốn trách thì trách hình tượng trước đây của Thẩm Tiếu quá hoàn hảo nên mới để xảy ra tình huống như vậy.
Ở trường học, Đường Hi Yên biết được tin tức, cô ta rất vui mừng, Thẩm Tiếu cuối cùng cũng chia tay Đường Tâm Di.
Cô ta lấy điện thoại di động ra gọi cho Thẩm Tiếu, Thẩm Tiếu thấy đó là cuộc gọi của Đường Hi Yên, liền tránh còn không kịp.
Lần đầu tiên anh ta cảm thấy Đường Hi Yên thật sự ngu xuẩn, thời điểm mấu chốt này mà lại gọi điện thoại cho anh ta, nghĩ đến bây giờ anh ta còn chưa đủ "hỗn loạn" hay sao mà còn sẽ "cắm đầu" vào một cái khác.
Mặt khác, lại có người cứ vậy mà kiên trì gọi điện thoại, vì luôn cho rằng Thẩm Tiếu đang bận.
Một người phụ nữ đang yêu về cơ bản có chỉ số IQ bằng không.
Cuối cùng Thẩm Tiếu không nghe được nữa, não bắt đầu đau khi chuông điện thoại vang lên, vì vậy anh ta liền tắt máy.
Đường Hi Yên từ lúc biết Thẩm Tiếu và Đường Tâm Di chia tay, cô ta luôn gọi điện thoại cho anh ta, cho dù điện thoại di động của Thẩm Tiếu đã tắt máy, cô ta vẫn tiếp tục gọi.
Cô ta không tin, một người dịu dàng như Thẩm Tiếu lại cố tình không trả lời các cuộc gọi của mình, chắc hẳn có chuyện gì đó đang làm phiền anh ta.
Thế là cả trăm cuộc điện thoại cứ thế liên tục.
Đường Hi Yên cảm thấy các phím trên điện thoại của cô ta đều sắp hỏng.
Cô ta không đợi được đến tan học mà trực tiếp rời khỏi khuôn viên trường, đây là lần đầu tiên cô ta trốn học, mặc dù ở trường cô ta luôn quan tâm đến hình tượng của mình.
Vì Thẩm Tiếu, cô ta có thể làm bất cứ điều gì, chỉ vì Thẩm Tiếu là đáng giá.
Đường Hi Yên đang mặc đồng phục học sinh, lấy trong cặp ra một chiếc gương nhỏ, nhìn vào đó và nhân tiện trang điểm một chút.
Rất hoàn hảo.
Cô ta tin rằng khi Thẩm Tiếu nhìn thấy cô ta, anh ta nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Đường Hi Yên gọi một chiếc taxi và bảo tài xế lái thẳng đến Thẩm thị.
Chẳng bao lâu, cô ta đã đến Thẩm thị. Đây không phải là lần đầu tiên cô ta đến Thẩm thị, nhưng khi nhìn thấy Thẩm thị lần nữa, cô ta vẫn cảm thấy rất uy nghiêm, một nửa của tòa nhà như vậy trong tương lai sẽ là của cô ta.
Đường Hi Yên cười toe toét, dáng vẻ xinh đẹp của cô ta, cho dù là trong bộ đồng phục học sinh này, vẫn không che giấu được.
Đường Hi Yên tự tin bước tới chỗ Thẩm thị, nhưng cô gái ở quầy lễ tân đã trực tiếp ngăn cô ta lại.
"Thưa cô, cô có hẹn trước không?" Nhân viên phục vụ hỏi một cách tôn trọng và lịch sự.
Đường Hi Yên không vui nữa, cô ta là bà chủ tương lai ở đây, lại bị một người phục vụ ngăn lại, thì còn ra thể thống gì nữa.
Cô ta ngẩng đầu khinh thường nhìn người phục vụ, trông giống như một con công kiêu hãnh.
"Tôi còn cần phải hẹn trước. Anh Thẩm Tiếu và tôi là người quen, cô nên tránh đường cho tôi."
Tất cả những người xung quanh đều nhỏ giọng nghị luận.
"Chị nói chủ tịch Thẩm sao lại thích một con nhỏ hôi hám như vậy."
"Ai biết, nhưng xem ra thân phận của con nhỏ này cũng không đơn giản."
"Tôi chỉ là không thể quen được với dáng vẻ độc đoán của cô ta. Cô ta không phải người lớn, cũng không biết lễ độ. Chủ tịch Thẩm thích cô gái này. Thật sự là có mắt không tròng."
Tiếng thảo luận của họ không quá to cũng quá nhỏ, vừa đủ để Đường Hi Yên có thể nghe thấy.
"Các người!.."
Cô ta chỉ vào những người đang nói về mình và nhớ kỹ mặt của họ, sau đó, cô ta nhất định phải yêu cầu anh Thẩm Tiếu sa thải họ.
Cô ta cố gắng bình tĩnh lại, bây giờ không phải lúc nhanh mồm nhanh miệng.
"Tôi xin lỗi, hãy nói với Chủ tịch Thẩm, có Đường Hi Yên đang tìm anh ấy."
Người phục vụ quay trở lại quầy lễ tân và gọi cho cấp trên.
Thẩm Tiếu biết tin tức, đầu càng ngày càng đau hơn, Đường Hi Yên vậy mà còn đến tìm anh ta, cô ta bị làm sao vậy, thật sự cho rằng anh ta sẽ cưới cô ta sao.
Quá ngây thơ.
Tuy nhiên anh ta vẫn phải đi xuống, thân phận của Đường Hi Yên không thể không bận tâm, anh ta đã bị người ở thành phố H mắng khá nặng, lúc này Đường Hi Yên không nên gây chuyện nữa.
Thẩm Tiếu đi thang máy với vẻ mặt u ám, sự tàn nhẫn hiện rõ trên mặt anh ta lúc này.
Anh ta chỉ dám làm điều này khi ở trong thang máy, bởi vì chỉ khi ở chỗ không có ai nhìn thấy, anh ta mới làm con người thật của mình.
Khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, anh ta chính là mỹ nam dịu dàng trong mắt hàng nghìn cô gái ở thành phố H.
Sự dịu dàng, chu đáo và ấm áp là tất cả những gì anh ta có.
Đường Hi Yên nhìn thấy Thẩm Tiếu đích thân đi tới, cô ta vui vẻ nắm lấy cánh tay Thẩm Tiếu, như tuyên thề chủ quyền của mình vậy.
"Anh Thẩm Tiếu, sao bây giờ anh mới đến? Vừa rồi là người của anh bắt nạt em."
Đường Hi Yên cúi đầu, ấm ức than phiền, cô ta hoàn toàn không còn dáng vẻ vừa rồi.
Cao nhân biến sắc mặt.
Những người xung quanh thì thầm trong lòng.
Thẳm Tiếu lặng lẽ thoát khỏi xiềng xích của Đường Hi Yên, với vẻ mặt hối lỗi, anh ta lùi lại một bước.
"Em gái Hi Yên à, đây là lỗi của người trong công ty, xin em thứ lỗi." Ánh mắt anh ta đầy vẻ xa lạ, giống như cô ta thật sự không thân thiết với anh ta.
Đường Hi Yên không hiểu Thẩm Tiếu sao lại không yêu cô ta, cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng.
Không, cô ta nhất định phải hỏi cho rõ.
"Anh Thẩm Tiếu, anh sao vậy?"
Mặt Thẩm Tiếu vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng anh ta đã rất chán ghét Đường Hi Yên, anh ta không thích phụ nữ không biết điều.
Trước đây anh ta cho rằng Đường Hi Yên có tiềm năng trở thành bà Thẩm, nhưng hiện tại xem ra anh ta thực sự đánh giá quá cao Đường Hi Yên.
"Em gái Hi Yên à, chúng ta vào văn phòng nói chuyện đi."
Đường Hi Yên vội vàng gật đầu, cô ta cũng vừa lúc, muốn hỏi Thẩm Tiếu, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Trong văn phòng, Đường Hi Yên nói: "Anh Thẩm Tiếu, anh đã nói với em, chỉ cần anh chia tay với chị Tâm Di, anh sẽ công bố mối quan hệ của chúng ta với công chúng, nhưng hôm nay anh không trả lời cuộc gọi của em."
Con đàn bà ngu ngốc.
Thầm Tiếu ôm chầm lấy Đường Hi Yên, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
"Em gái Hi Yên à, bây giờ, anh không thể làm chuyện này, danh tiếng của anh đã không được như trước."
Đường Hi Yên đẩy Thẩm Tiếu ra.
"Thẩm Tiếu, em nói cho anh biết, anh nhất định phải làm những gì đã hứa với em, nếu không, anh đừng trách em."
Trong mắt cô ta đầy vẻ đe dọa, trông cô ta chẳng giống một cô bé học sinh khờ khạo chút nào, nó cũng không hợp với cách ăn mặc ngây thơ của cô ta hiện tại.
Thông thường, những kẻ dám đe dọa Thẩm Tiếu cuối cùng sẽ không có kết quả tốt đẹp.
"Đường Hi Yên, bây giờ anh thực sự không thể làm được. Em có thể đi nếu em muốn, nhưng như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ có thể đến được với nhau."
Lời nói của Thẩm Tiếu chứa đầy sự kiên quyết và tàn nhẫn.
Đường Hi Yên lùi lại mấy bước, cô ta chỉ muốn Thẩm Tiếu thừa nhận mối quan hệ này, vậy mà khó khăn như vậy sao, cô ta thích Thẩm Tiếu, làm sao có thể nhẫn tâm tổn thương anh ta.
"Anh Thẩm Tiếu, em chỉ muốn anh thừa nhận, vậy mà anh lại đối xử với em như vậy. Em sẽ không nói. Em sẽ đợi anh, chỉ cần anh Thẩm Tiếu vẫn còn thích em."
Giọng nói dịu dàng của Đường Hi Yên lọt vào tai Thẩm Tiếu, anh ta không muốn để ý đến người phụ nữ ngốc nghếch này chút nào, nhưng vẫn không thể hoàn toàn trở mặt với Đường Hi Yên.
"Đừng lo lắng, Hi Yên à, Thẩm Tiếu anh xin thề, anh sẽ không bao giờ phụ bạc Đường Hi Yên."
Nếu Đường Tâm Di nghe thấy những lời này, cô nhất định sẽ bật cười, bởi vì Thẩm Tiếu kiếp trước cũng đã từng nói với cô như vậy.
➱ Đăng Ký