casedeluna
TjểuNươngTử, SV129, MHC 360mobi
Bài viết: 1 

Chương 20: Những ngày trước kỳ kiểm tra tháng.
[BOOK]Tiêu Thư Vi làm là một chiếc tạp dề kẻ sọc có túi.
Cô thừa diệp ba mẹ đều ngủ, dùng bàn ủi hơi nước đem tạp dề ủi thẳng, nếu như không để ý đến đường may mà nói thì lúc này chiếc tạp dề nhìn cũng khá giống như được bán ngoài tiệm.
Cô chọn may tạp dề là bởi vì nó dễ làm nhất, không cần phải cố định kim trước cũng không có khóa kéo, cắt tỉa cũng đơn giản, hơn nữa lại rất là thực dụng.
Sau khi làm xong, Tiêu Thư Vi lại có chút rầu rĩ. Bình thường, ngoài cuối tuần ra thì cô rất ít làm cơm, cái tạp dề này lúc đầu cô định đưa cho mẹ, nhưng lại không tiện nói là do mình làm. Chỉ sợ Vân Tĩnh Hoa sẽ lại lải nhải cho xem, bà thế nào cũng sẽ nói là cô cứ tốn thời gian làm những thứ "vô dụng".
Vì thế Tiêu Thư Vi xếp chiếc tạp đề và dấu nó dưới gầm giường, chờ cơ hội đưa nó sau.
Đảo mắt đã khai giảng được hơn ba tuần lễ, chẳng mấy chốc sẽ đến kỳ kiểm tra tháng đầu tiên.
Thầy Kha rất coi trọng thì kiểm tra lần này, trong một tháng vừa qua, thầy một mực nghiêm túc bắt học sinh phải tuân thủ kỷ luật học tập, trong tiết tự học buổi tối, những chủ nhiệm của lớp khác sẽ ở phòng làm việc soạn bài hoặc là sửa bài thi, chỉ có thầy Kha là dời những việc này đến phòng học để làm, mục đích đương nhiên là vì để duy trì kỷ luật học tập của lớp.
Mỗi ngày, Tiêu Thư Vi đều dựa theo yêu cầu của thầy bố trí nhiệm vụ học tập cho các thành viên trong nhóm, chẳng hạn như nghe tiếng anh 30 phút hoặc là đọc hai bài ngoại khóa.. vân vân.
Vương Tuyết Tinh cũng bị phân đến nhóm học tập của Tiêu Thư Vi, cho nên bây giờ nhóm của bọn họ tổng cộng có năm người.
Mỗi lần, Vương Tuyết Tinh đều sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi bố trí. Có khi còn cầm bài tập tìm Tiêu Thư Vi thảo luận, Triệu Chân Dung cùng với Lý Sảng thì thỉnh thoảng sẽ hoàn thành một lần. Còn như Lục Gia, cậu ta ngay cả bài tập mà giáo viên cho đều không thèm làm thì đừng nói đến nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi giao.
Sau tiết học hóa vào đêm trước của kỳ kiểm tra, thầy Kha giả vờ như không có chuyện gì đi về phía của Tiêu Thư Vi, bỗng nhiên gõ một cái vào bàn của cô và hỏi cô về tình hình ôn tập cho cho kỳ kiểm tra lần này.
Đột nhiên bị chủ nhiệm hỏi thăm, Tiêu Thư Vi có phần không quen, cô do dự một chút, thầm nghĩ, nếu như trả lời là "ôn tập rất tốt" thì cô lại cảm thấy có chút không khiêm tốn cho nên quy cũ đáp lời: "Dạ tạm được ạ!".
Thầy Kha thấy Tiêu Thư Vi trả lời có chút do dự, ông cho rằng cô áp lực tâm lý quá lớn liền an ủi: "Chớ đặt áp lực quá lớn cho mình, không phải một lần kiểm tra được hạng nhất thì mỗi lần đều phải được hạng nhất, cố gắng hết sức là được rồi!"
Tiêu Thư Vi gật đầu một cái: "Dạ, em biết rồi".
Thầy Kha hài lòng "Ừ" một tiếng, sau đó xoay người đi ra phòng học. Xem ra ông đến đây chỉ để tìm Tiêu Thư Vi tâm sự về chuyện ôn bài.
Tiêu Thư Vi nhìn bóng lưng của thầy Kha, không khỏi có chút thất thần. Vì sao trước đây cô sẽ cảm thấy thầy Kha rất đáng sợ? Thầy rõ ràng là một người giáo viên rất có tâm.
Thật ra, Tiêu Thư Vi cũng không biết, lần trước, cô kiểm tra được hạng nhất, đã làm cho một ít người canh cánh trong lòng.
Chẳng hạn như là Trì Tuấn Siêu.
Trì Tuấn Siêu bên miệng thì lúc nào cũng nói "thành tích chẳng là cái gì cả" kỳ thật trong tiềm thức của cậu ta thì lại rất quan tâm. Trong mắt của cậu, ở lớp này người duy nhất có thể được xưng là "đối thủ cạnh tranh" với mình chỉ có Lâm Duệ. Học lực của Vương Phi Phi cũng không tệ, nhưng Vương Phi Phi chung quy chỉ là một nữ sinh mà thôi.
Cậu nghe một ít đàng anh khóa trên nói rằng, lên lớp 12 thì điểm môn khoa học tự nhiên của nữ sinh hoàn toàn không cạnh nổi với nam sinh. Mà Vương Phi Phi học giỏi nhất là tiếng Anh, các môn khác đều kém hơn cậu ta và Lâm Duệ. Thế nên, cho tới bây giờ Trì Tuấn Siêu không đem Vương Phi Phi để vào mắt.
Trong mắt của cậu chỉ có Lâm Duệ mới đáng giá phân cao thấp.
Mỗi lần kiểm tra xong, cậu ta đều âm thầm so với Lâm Duệ, nếu như môn nào so thấp hơn cậu sẽ lặng lẽ học bù lại môn học đó, không thắng Lâm Duệ thề không bỏ qua. Thế là so bì lên so bì xuống, thành tích của cậu càng ngày càng tốt, cho đến lên tục hai lần thi học kỳ đều là nhất lớp, không chỉ vượt qua Lâm Duệ còn trở thành người đầu tiên trong lớp tiến vào top 15 năm của khối.
Trì Tuấn Siêu đang rất hài lòng, động lực học tập của cậu hơn phân nửa là bắt nguồn từ việc so bì với Lâm Duệ, một nửa là bắt nguồn từ danh hiệu "hạng nhất của lớp". Cậu thừa nhận như vậy thì có điểm hư vinh, nhưng cũng không cảm thấy có gì không tốt. Ngược lại, người nhà đều hài lòng với thành tích của cậu, chủ nhiệm lớp cũng vô cùng coi trọng cậu.
Nhưng Trì Tuấn Siêu không hề nghĩ tới việc, năm học này dĩ nhiên xông ra một con hắc mã đó chính là Tiêu Thư Vi.
Lần trước sửa bài của Tiêu Thư Vi, Trì Tuấn SIêu vẫn có chút hối hận, một phần là chột dạ, một phần là cảm thấy mình phản ứng quá đà rồi, đây chẳng qua là một bài kiểm tra không quan trọng mà thôi.
Mà kỳ kiểm tra tháng lần này so với kỳ kiểm tra kiến thức lần đó quan trọng hơn rất nhiều. Từ biểu hiện của các vị giáo viên cho thấy, không chỉ có thầy Kha mà toàn bộ bộ giáo viên đều vô cùng coi trọng lần kiểm tra này, nói không chừng, kiểm tra xong có thể sẽ mở họp phụ huynh, tiến hành tổng kết thành tích từng người.
Vừa nghĩ đến họp phụ huynh, Trì Tuấn Siêu càng áp lực thêm. Cậu âm thầm hạ quyết tâm, kiểm tra lần này tuyệt đối phải đoạt lại vị trí thứ nhất mới được.
Thấy Trì Tuấn Siêu khí thế bừng bừng mở sách giáo khoa, một bộ rất nghiêm túc, Đàm Tư Tư ngồi kế bên cũng bị lây nhiễm, nhanh chóng móc sách bài tập ra bắt đầu chăm chú học. Mới vừa học chốc lát, Đàm Tư Tư đã gặp phải khó khăn, trái lo phải nghỉ nửa ngày cũng không suy nghĩ ra đáp án, cho nên cô cầm đề bài đi hỏi Trì Tuấn Siêu.
Từ trước đến giờ giờ Trì Tuấn Siêu đều sẽ không cự tuyệt bạn học, thế nhưng lần này cậu ta chỉ nhìn lướt qua, tiện thể nói "Không biết".
Đàm Tư Tư bỏ cuộc. Cô quay đầu hỏi Vương Phi Phi nhưng Vương Phi Phi nghiên cứu một lát cũng nói "Không biết làm"
"Cái đề này khó như vậy! Kiểm tra sẽ không cho đâu, cậu đừng có làm!" Vương Phi Phi nói.
Cái tính cách của Đàm Tư Tư thì lại thích để tâm vào chuyện vụn vặt, nếu như không thể giải ra cái đề này, cô sẽ không thể tiếp tục ôn tập bài khác.
Nếu như Vương Phi Phi cùng Trì Tuấn Siêu không làm được, vậy chỉ có thể đi tìm Lâm Duệ rồi.
Nghĩ đến việc phải đi tìm Lâm Duệ, Đàm Tư Tư đã cảm thấy trứng đau.
Tính cách của Lâm Duệ rất lạnh lùng. Nếu nói cậu ta hướng nội thì cậu ta lại hết lần này tới lần khác được giải quán quân trong cuộc thi diễn thuyết tiếng Anh tại trường, lại là phó câu lạc bộ radio, cậu ta căn bản không phải là người ngại ngùng.
Cho nên, đa số học sinh đều cho rằng, tính cách của cậu ta thuộc về trường phái "lạnh lẽo cô quạnh", Lâm Duệ không phải là không biết giao tiếp, chỉ là chẳng thèm nói chuyện với những đứa bình thường như mấy người mà thôi.
Sau khi tan lớp, Đàm Tư Tư cầm theo đề bài chuẩn bị đi tìm Lâm Duệ.
Nhưng Lâm Duệ lại không có ở chỗ ngồi, cô có chút thất vọng đang muốn xoay người đi thì thấy Tiêu Thư Vi đang thảo luận bài tập toán với Vương Tuyết Tinh.
Được rồi, lần trước không phải Tiêu Thư Vi được hạng nhất sao, nói không chừng cậu ta sẽ biết làm cái đề này.
Nghĩ vậy Đàm Tư Tư hắng giọng một cái, nói: "Tiêu Thư Vi cậu có rảnh không? Tớ có bài tập muốn hỏi cậu một chút.."
Tiêu Thư Vi giật mình, xấu hổ cười cười: "Đâu? Để tớ xem xem, nhưng mà tớ không chắc là biết làm đâu nha!".
Sự khiêm tốn của Tiêu Thư Vi lập tức làm Đàm Tư Tư có ấn tượng tốt, cô tươi cười "Không sao hết! Cậu xem giúp tớ với, cái đề này nó khó quá, Trì Tuấn Siêu với Vương Phi Phi cũng không biết làm đâu!". Ý của cô là coi như làm không được cũng không có gì, hai người học giỏi nhất lớp cũng không làm được mà.
Tiêu Thư Vi cắn nắp bút nghiêm túc suy nghĩ, bỗng nhiên chậm gì thì nói: "Cái đề này có chút khó.."
Lúc này, tiếng chuông vào học lại vang lên.
Đàm Tư Tư đứng lên: "Không được rồi! Một chút nữa là thầy Kha vào lớp rồi, tớ phải về chỗ trước". Cô nhìn thoáng qua, thấy Tiêu Thư Vi vẫn còn đang chăm chú nhìn đề toán, đành nói: "Làm không được cũng không sao hết, nó thật sự rất khó, kiểm tra chắc sẽ không cho đâu".
Tiêu Thư Vi cũng không ngẩng đầu lên chỉ nhàn nhạc "ừ" một tiếng.
Đàm Tư Tư đứng lên, trở lại chỗ ngồi của mình, cô nghiên cứu 10 phút rốt cuộc từ bỏ, bắt đầu chuyên tâm ôn tập môn học khác. Chuẩn bị kết thúc buổi tự học, đột nhiên một mảnh giấy nhỏ bị thẩy lên bàn của cô.
Mở ra nhìn một cái, trên giấy dĩ nhiên là bài giải của đề toán đó, bên cạnh còn có ghi chú phân tích cách làm.
Cô kinh ngạc, chẳng lẽ cả tiết học Tiêu Thư Vi đều đang giúp cô giải bài. Không nói khác, chỉ bước giải thôi đã chiếm hơn một trang giấy, có thể thấy được đề bài này phức tạp đến như thế nào.
Đàm Tư Tư tự nhận rằng, mình không có khả năng chuyên tâm giải một đề bài tập trong suốt một tiết học, vì vậy không khỏi âm thầm bội phục Tiêu Thư Vi. Chép xong đáp án, Đàm Tư Tư định đem đáp án đưa cho Trì Tuấn Siêu nhìn, thế nhưng nhớ tới dáng vẻ không nóng không lạnh của cậu ta trước đó, Đàm Tư Tư liền lặng lẽ cất đáp án vào.
Bên này Tiêu Thư Vi thở phào sảng khoái.
Từ khi kiểm tra được hạng nhất, thỉnh thoảng sẽ có người cầm đề bài đến hỏi cô.
Mỗi một lần, cô đều sẽ tận lực giải đáp, nếu như giải không được, cô sẽ lấy về chậm rãi nghiên cứu cho đến khi giải được mới thôi. Mỗi khi giải được một bài tập, cô đều sẽ có cảm giác thỏa mãn cực kỳ, cô rất thích loại cảm giác này.
Rất nhanh thì kỳ kiểm tra tháng liền chính thức bắt đầu rồi.
Nghĩ tới kiểm tra, Tiêu Thư Vi không khỏi nghĩ đến mẹ của mình.
Lần nào kiểm tra xong, Vân Tĩnh Hoa cũng sẽ chăm chú nghiên cứu bài làm của cô, còn cố ý đi bổ túc kiến thức cấp ba. Đáng tiếc, bà vẫn không thể hoàn toàn xem hiểu được bài giải của Tiêu Thư Vi, vì vậy chỉ có thể kêu cô viết ra lý tại sao làm sai, sau đó đưa cho bà nhìn.
Bởi vì Tiêu Thư Vi rất hay mắc các lỗi cơ bản, chẳng hạn như sai dấu thập phân.. Cho nên, mỗi lần trước ngày kiểm tra hay kỳ thi Vân Tĩnh Hoa đều sẽ dặn dò cô nhất định phải cẩn thận, đừng nóng vội hấp tấp.. bla bla..
Thế nhưng kỳ kiểm tra lần này Vân Tĩnh Hoa vậy mà không dặn dò gì, chỉ nói cô thả lỏng đừng khẩn trương.
Nghe mẹ mình nói như vậy, cô có chút bất đắc dĩ, vì sao tất cả mọi người đều cảm thấy lần này cô sẽ khẩn trương? Lẽ nào là bởi vì lần trước cô được hạng nhất sao?
Sự thật là Tiêu Thư Vi không quan tâm lắm về thứ hạng, cũng không phải là kỳ thi vào đại học, thứ hạng gì đó chỉ là mây bay mà thôi. Tiêu Thư Vi cũng không phải khẩn trương làm gì, trước ngày kiểm tra cô còn ngủ rất ngon, một chút mất ngủ cũng không có.[/BOOK]
[BOOK]Tiêu Thư Vi làm là một chiếc tạp dề kẻ sọc có túi.
Cô thừa diệp ba mẹ đều ngủ, dùng bàn ủi hơi nước đem tạp dề ủi thẳng, nếu như không để ý đến đường may mà nói thì lúc này chiếc tạp dề nhìn cũng khá giống như được bán ngoài tiệm.
Cô chọn may tạp dề là bởi vì nó dễ làm nhất, không cần phải cố định kim trước cũng không có khóa kéo, cắt tỉa cũng đơn giản, hơn nữa lại rất là thực dụng.
Sau khi làm xong, Tiêu Thư Vi lại có chút rầu rĩ. Bình thường, ngoài cuối tuần ra thì cô rất ít làm cơm, cái tạp dề này lúc đầu cô định đưa cho mẹ, nhưng lại không tiện nói là do mình làm. Chỉ sợ Vân Tĩnh Hoa sẽ lại lải nhải cho xem, bà thế nào cũng sẽ nói là cô cứ tốn thời gian làm những thứ "vô dụng".
Vì thế Tiêu Thư Vi xếp chiếc tạp đề và dấu nó dưới gầm giường, chờ cơ hội đưa nó sau.
Đảo mắt đã khai giảng được hơn ba tuần lễ, chẳng mấy chốc sẽ đến kỳ kiểm tra tháng đầu tiên.
Thầy Kha rất coi trọng thì kiểm tra lần này, trong một tháng vừa qua, thầy một mực nghiêm túc bắt học sinh phải tuân thủ kỷ luật học tập, trong tiết tự học buổi tối, những chủ nhiệm của lớp khác sẽ ở phòng làm việc soạn bài hoặc là sửa bài thi, chỉ có thầy Kha là dời những việc này đến phòng học để làm, mục đích đương nhiên là vì để duy trì kỷ luật học tập của lớp.
Mỗi ngày, Tiêu Thư Vi đều dựa theo yêu cầu của thầy bố trí nhiệm vụ học tập cho các thành viên trong nhóm, chẳng hạn như nghe tiếng anh 30 phút hoặc là đọc hai bài ngoại khóa.. vân vân.
Vương Tuyết Tinh cũng bị phân đến nhóm học tập của Tiêu Thư Vi, cho nên bây giờ nhóm của bọn họ tổng cộng có năm người.
Mỗi lần, Vương Tuyết Tinh đều sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi bố trí. Có khi còn cầm bài tập tìm Tiêu Thư Vi thảo luận, Triệu Chân Dung cùng với Lý Sảng thì thỉnh thoảng sẽ hoàn thành một lần. Còn như Lục Gia, cậu ta ngay cả bài tập mà giáo viên cho đều không thèm làm thì đừng nói đến nhiệm vụ mà Tiêu Thư Vi giao.
Sau tiết học hóa vào đêm trước của kỳ kiểm tra, thầy Kha giả vờ như không có chuyện gì đi về phía của Tiêu Thư Vi, bỗng nhiên gõ một cái vào bàn của cô và hỏi cô về tình hình ôn tập cho cho kỳ kiểm tra lần này.
Đột nhiên bị chủ nhiệm hỏi thăm, Tiêu Thư Vi có phần không quen, cô do dự một chút, thầm nghĩ, nếu như trả lời là "ôn tập rất tốt" thì cô lại cảm thấy có chút không khiêm tốn cho nên quy cũ đáp lời: "Dạ tạm được ạ!".
Thầy Kha thấy Tiêu Thư Vi trả lời có chút do dự, ông cho rằng cô áp lực tâm lý quá lớn liền an ủi: "Chớ đặt áp lực quá lớn cho mình, không phải một lần kiểm tra được hạng nhất thì mỗi lần đều phải được hạng nhất, cố gắng hết sức là được rồi!"
Tiêu Thư Vi gật đầu một cái: "Dạ, em biết rồi".
Thầy Kha hài lòng "Ừ" một tiếng, sau đó xoay người đi ra phòng học. Xem ra ông đến đây chỉ để tìm Tiêu Thư Vi tâm sự về chuyện ôn bài.
Tiêu Thư Vi nhìn bóng lưng của thầy Kha, không khỏi có chút thất thần. Vì sao trước đây cô sẽ cảm thấy thầy Kha rất đáng sợ? Thầy rõ ràng là một người giáo viên rất có tâm.
Thật ra, Tiêu Thư Vi cũng không biết, lần trước, cô kiểm tra được hạng nhất, đã làm cho một ít người canh cánh trong lòng.
Chẳng hạn như là Trì Tuấn Siêu.
Trì Tuấn Siêu bên miệng thì lúc nào cũng nói "thành tích chẳng là cái gì cả" kỳ thật trong tiềm thức của cậu ta thì lại rất quan tâm. Trong mắt của cậu, ở lớp này người duy nhất có thể được xưng là "đối thủ cạnh tranh" với mình chỉ có Lâm Duệ. Học lực của Vương Phi Phi cũng không tệ, nhưng Vương Phi Phi chung quy chỉ là một nữ sinh mà thôi.
Cậu nghe một ít đàng anh khóa trên nói rằng, lên lớp 12 thì điểm môn khoa học tự nhiên của nữ sinh hoàn toàn không cạnh nổi với nam sinh. Mà Vương Phi Phi học giỏi nhất là tiếng Anh, các môn khác đều kém hơn cậu ta và Lâm Duệ. Thế nên, cho tới bây giờ Trì Tuấn Siêu không đem Vương Phi Phi để vào mắt.
Trong mắt của cậu chỉ có Lâm Duệ mới đáng giá phân cao thấp.
Mỗi lần kiểm tra xong, cậu ta đều âm thầm so với Lâm Duệ, nếu như môn nào so thấp hơn cậu sẽ lặng lẽ học bù lại môn học đó, không thắng Lâm Duệ thề không bỏ qua. Thế là so bì lên so bì xuống, thành tích của cậu càng ngày càng tốt, cho đến lên tục hai lần thi học kỳ đều là nhất lớp, không chỉ vượt qua Lâm Duệ còn trở thành người đầu tiên trong lớp tiến vào top 15 năm của khối.
Trì Tuấn Siêu đang rất hài lòng, động lực học tập của cậu hơn phân nửa là bắt nguồn từ việc so bì với Lâm Duệ, một nửa là bắt nguồn từ danh hiệu "hạng nhất của lớp". Cậu thừa nhận như vậy thì có điểm hư vinh, nhưng cũng không cảm thấy có gì không tốt. Ngược lại, người nhà đều hài lòng với thành tích của cậu, chủ nhiệm lớp cũng vô cùng coi trọng cậu.
Nhưng Trì Tuấn Siêu không hề nghĩ tới việc, năm học này dĩ nhiên xông ra một con hắc mã đó chính là Tiêu Thư Vi.
Lần trước sửa bài của Tiêu Thư Vi, Trì Tuấn SIêu vẫn có chút hối hận, một phần là chột dạ, một phần là cảm thấy mình phản ứng quá đà rồi, đây chẳng qua là một bài kiểm tra không quan trọng mà thôi.
Mà kỳ kiểm tra tháng lần này so với kỳ kiểm tra kiến thức lần đó quan trọng hơn rất nhiều. Từ biểu hiện của các vị giáo viên cho thấy, không chỉ có thầy Kha mà toàn bộ bộ giáo viên đều vô cùng coi trọng lần kiểm tra này, nói không chừng, kiểm tra xong có thể sẽ mở họp phụ huynh, tiến hành tổng kết thành tích từng người.
Vừa nghĩ đến họp phụ huynh, Trì Tuấn Siêu càng áp lực thêm. Cậu âm thầm hạ quyết tâm, kiểm tra lần này tuyệt đối phải đoạt lại vị trí thứ nhất mới được.
Thấy Trì Tuấn Siêu khí thế bừng bừng mở sách giáo khoa, một bộ rất nghiêm túc, Đàm Tư Tư ngồi kế bên cũng bị lây nhiễm, nhanh chóng móc sách bài tập ra bắt đầu chăm chú học. Mới vừa học chốc lát, Đàm Tư Tư đã gặp phải khó khăn, trái lo phải nghỉ nửa ngày cũng không suy nghĩ ra đáp án, cho nên cô cầm đề bài đi hỏi Trì Tuấn Siêu.
Từ trước đến giờ giờ Trì Tuấn Siêu đều sẽ không cự tuyệt bạn học, thế nhưng lần này cậu ta chỉ nhìn lướt qua, tiện thể nói "Không biết".
Đàm Tư Tư bỏ cuộc. Cô quay đầu hỏi Vương Phi Phi nhưng Vương Phi Phi nghiên cứu một lát cũng nói "Không biết làm"
"Cái đề này khó như vậy! Kiểm tra sẽ không cho đâu, cậu đừng có làm!" Vương Phi Phi nói.
Cái tính cách của Đàm Tư Tư thì lại thích để tâm vào chuyện vụn vặt, nếu như không thể giải ra cái đề này, cô sẽ không thể tiếp tục ôn tập bài khác.
Nếu như Vương Phi Phi cùng Trì Tuấn Siêu không làm được, vậy chỉ có thể đi tìm Lâm Duệ rồi.
Nghĩ đến việc phải đi tìm Lâm Duệ, Đàm Tư Tư đã cảm thấy trứng đau.
Tính cách của Lâm Duệ rất lạnh lùng. Nếu nói cậu ta hướng nội thì cậu ta lại hết lần này tới lần khác được giải quán quân trong cuộc thi diễn thuyết tiếng Anh tại trường, lại là phó câu lạc bộ radio, cậu ta căn bản không phải là người ngại ngùng.
Cho nên, đa số học sinh đều cho rằng, tính cách của cậu ta thuộc về trường phái "lạnh lẽo cô quạnh", Lâm Duệ không phải là không biết giao tiếp, chỉ là chẳng thèm nói chuyện với những đứa bình thường như mấy người mà thôi.
Sau khi tan lớp, Đàm Tư Tư cầm theo đề bài chuẩn bị đi tìm Lâm Duệ.
Nhưng Lâm Duệ lại không có ở chỗ ngồi, cô có chút thất vọng đang muốn xoay người đi thì thấy Tiêu Thư Vi đang thảo luận bài tập toán với Vương Tuyết Tinh.
Được rồi, lần trước không phải Tiêu Thư Vi được hạng nhất sao, nói không chừng cậu ta sẽ biết làm cái đề này.
Nghĩ vậy Đàm Tư Tư hắng giọng một cái, nói: "Tiêu Thư Vi cậu có rảnh không? Tớ có bài tập muốn hỏi cậu một chút.."
Tiêu Thư Vi giật mình, xấu hổ cười cười: "Đâu? Để tớ xem xem, nhưng mà tớ không chắc là biết làm đâu nha!".
Sự khiêm tốn của Tiêu Thư Vi lập tức làm Đàm Tư Tư có ấn tượng tốt, cô tươi cười "Không sao hết! Cậu xem giúp tớ với, cái đề này nó khó quá, Trì Tuấn Siêu với Vương Phi Phi cũng không biết làm đâu!". Ý của cô là coi như làm không được cũng không có gì, hai người học giỏi nhất lớp cũng không làm được mà.
Tiêu Thư Vi cắn nắp bút nghiêm túc suy nghĩ, bỗng nhiên chậm gì thì nói: "Cái đề này có chút khó.."
Lúc này, tiếng chuông vào học lại vang lên.
Đàm Tư Tư đứng lên: "Không được rồi! Một chút nữa là thầy Kha vào lớp rồi, tớ phải về chỗ trước". Cô nhìn thoáng qua, thấy Tiêu Thư Vi vẫn còn đang chăm chú nhìn đề toán, đành nói: "Làm không được cũng không sao hết, nó thật sự rất khó, kiểm tra chắc sẽ không cho đâu".
Tiêu Thư Vi cũng không ngẩng đầu lên chỉ nhàn nhạc "ừ" một tiếng.
Đàm Tư Tư đứng lên, trở lại chỗ ngồi của mình, cô nghiên cứu 10 phút rốt cuộc từ bỏ, bắt đầu chuyên tâm ôn tập môn học khác. Chuẩn bị kết thúc buổi tự học, đột nhiên một mảnh giấy nhỏ bị thẩy lên bàn của cô.
Mở ra nhìn một cái, trên giấy dĩ nhiên là bài giải của đề toán đó, bên cạnh còn có ghi chú phân tích cách làm.
Cô kinh ngạc, chẳng lẽ cả tiết học Tiêu Thư Vi đều đang giúp cô giải bài. Không nói khác, chỉ bước giải thôi đã chiếm hơn một trang giấy, có thể thấy được đề bài này phức tạp đến như thế nào.
Đàm Tư Tư tự nhận rằng, mình không có khả năng chuyên tâm giải một đề bài tập trong suốt một tiết học, vì vậy không khỏi âm thầm bội phục Tiêu Thư Vi. Chép xong đáp án, Đàm Tư Tư định đem đáp án đưa cho Trì Tuấn Siêu nhìn, thế nhưng nhớ tới dáng vẻ không nóng không lạnh của cậu ta trước đó, Đàm Tư Tư liền lặng lẽ cất đáp án vào.
Bên này Tiêu Thư Vi thở phào sảng khoái.
Từ khi kiểm tra được hạng nhất, thỉnh thoảng sẽ có người cầm đề bài đến hỏi cô.
Mỗi một lần, cô đều sẽ tận lực giải đáp, nếu như giải không được, cô sẽ lấy về chậm rãi nghiên cứu cho đến khi giải được mới thôi. Mỗi khi giải được một bài tập, cô đều sẽ có cảm giác thỏa mãn cực kỳ, cô rất thích loại cảm giác này.
Rất nhanh thì kỳ kiểm tra tháng liền chính thức bắt đầu rồi.
Nghĩ tới kiểm tra, Tiêu Thư Vi không khỏi nghĩ đến mẹ của mình.
Lần nào kiểm tra xong, Vân Tĩnh Hoa cũng sẽ chăm chú nghiên cứu bài làm của cô, còn cố ý đi bổ túc kiến thức cấp ba. Đáng tiếc, bà vẫn không thể hoàn toàn xem hiểu được bài giải của Tiêu Thư Vi, vì vậy chỉ có thể kêu cô viết ra lý tại sao làm sai, sau đó đưa cho bà nhìn.
Bởi vì Tiêu Thư Vi rất hay mắc các lỗi cơ bản, chẳng hạn như sai dấu thập phân.. Cho nên, mỗi lần trước ngày kiểm tra hay kỳ thi Vân Tĩnh Hoa đều sẽ dặn dò cô nhất định phải cẩn thận, đừng nóng vội hấp tấp.. bla bla..
Thế nhưng kỳ kiểm tra lần này Vân Tĩnh Hoa vậy mà không dặn dò gì, chỉ nói cô thả lỏng đừng khẩn trương.
Nghe mẹ mình nói như vậy, cô có chút bất đắc dĩ, vì sao tất cả mọi người đều cảm thấy lần này cô sẽ khẩn trương? Lẽ nào là bởi vì lần trước cô được hạng nhất sao?
Sự thật là Tiêu Thư Vi không quan tâm lắm về thứ hạng, cũng không phải là kỳ thi vào đại học, thứ hạng gì đó chỉ là mây bay mà thôi. Tiêu Thư Vi cũng không phải khẩn trương làm gì, trước ngày kiểm tra cô còn ngủ rất ngon, một chút mất ngủ cũng không có.[/BOOK]