Bài viết: 11 

Chương 5.2
Nếu nói Lục Hiêu là máy bay chiến đấu trong đám học tra.
Thì vị nam chủ này chính là máy bay trực thăng trong nhóm học bá.
Thân phận của hắn, là linh môi.
Cái gọi là linh môi, chính là có thể thông thần, thông linh, thông người quỷ. Tuy nhiên, ở Hoa Quốc, nhiều người sẽ gọi bọn họ là-- đạo sĩ.
Nam chủ Khúc Tiêu Hạng ăn mặc sơ mi trắng sạch sẽ, khuôn mặt tuấn nhã, luôn nở nụ cười ở trên môi.
Hắn móc ra trong túi một tấm bùa màu vàng, dán đến trên cửa sổ đã hơi cũ.
Trong chớp mắt cửa sổ vặn vẹo, lộ ra một đám khí đen khí, đang bị dán lên tấm bùa màu vàng kia, giương nanh múa vuốt lộ ra thân hình.
Đồ vậy kia chính là thứ đã giả mạo chủ nhiệm lớp.
Nha, không, là Mị.
"Ra, ra tới?" Tô Thu Thu khẩn trương một trận.
Khúc Tiêu Hạng giơ tay, gỡ tấm bùa màu vàng.
Đám khi đen ở đối diện kia hướng về hắn bổ nhào.
Khúc Tiêu Hạng lại dán lại, sau đó xé ra, dán lên lại, xé ra, dán lên lại..
Đáng thương mị lúc thì động lúc thì đứng im, nói tới thì đây thì nó giống như con rối vậy.
Tô Thu Thu: .
"Cậu đang làm gì?"
Chẳng lẽ đây là phép thu quỷ gì mới được xuất hiện sao? Hiện tại họ đều bắt kịp thời đại như vậy?
"Dán sai."
Nói xong, Khúc Tiêu Hạng không hài lòng lại bóc ra tới, con quỷ Mị kia đã gần trong gang tấc, nó đều sắp bắt được mặt của hắn.
"Bang" cuối cùng một lần, tấm bùa màu vàng rốt cuộc cũng ngay ngắn.
Khúc Tiêu Hạng lộ ra một cái tươi cười vừa lòng.
Sau đó đột nhiên lại nhíu mày, là thế này Mị có khuôn mặt không rõ ràng nhưng lại có một đầu tóc dài xinh đẹp, nó đem tóc chia làm chia đôi.
Mắt Tô Thu Thu nhìn thấy trên lá bùa màu vàng kia thế mà còn dính một cái máy thủy chuẩn.
Giờ phút này bọt nước kia vững vàng rơi vào ở giữa dây đỏ bên trên.
Tô Thu Thu: Mẹ nó hắn đây là có chứng cưỡng bách đi!
"Cậu chặt đứt một cái cánh tay?"
Khúc Tiêu Hạng xem cánh tay phải trống rỗng của Mị một cái, từ cặp sách lấy ra một thanh kiếm bằng gỗ đào, mỉm cười ôn nhu nói: "Phải đối xứng nha."
"Ai nha, chém nhiều một chút, bên này lại tước một chút."
Mị: Mẹ ngươi trực tiếp chém chết ta đi.
Tô Thu Thu nhìn không được, hắn rốt cuộc là cái gì tuyệt thế đại biến thái nha!
"Cậu buông tha cô ta đi."
Mị hướng Tô Thu Thu lộ ra ánh mắt cảm kích, sau đó bị Vượng Tài đang bạo tẩu ở phía sau Lục Hiêu nuốt một ngụm.
Thiếu niên lộ ra ánh mắt chiếm hữu dục cao.
A, thế mà dám câu dẫn nữ nhân của hắn.
Toàn trường cùi bắp nhất Tô Thu Thu: . Ma ma, nàng tưởng về nhà, anh anh anh.
"Ngươi ăn Mị của ta." Khúc Tiêu Hạng đi đến trước mặt Lục Hiêu.
Thiếu niên cười lạnh một tiếng, "Ta không tin quỷ thần."
Tô Thu Thu nhắc nhở nói: "Ngày hôm qua cậu vừa mới đánh một con gà."
Không khí an tĩnh lại, đột nhiên, cửa sổ trống không có một người nhảy vào tới.
Nha, không, một con gà.
"Cạc cạc cạc cạc, ông đây nghe mùi vị liền biết các ngươi đang ở đây! Cạc cạc cạc cạc, mẹ nó, cô nữ nhân này tại sao lại thơm như thế? Cạc cạc cạc cạc, huyết của cô.."
Mang một đầu tóc đỏ Smart Kim Trác Việt bị mùi vị thơm ngọt ở trong không khí làm cho đầu óc bị mất phương hướng, "Nữ nhân, mùi máu trên người của cô đang tràn ra."
Tô Thu Thu cúi đầu, nhìn đến đầu gối của chính mình đã bị phá da.
Trên đó có một chút tơ máu.
Kim Trác Việt mang vẻ mặt thèm nhỏ dãi bị Lục Hiêu một đấm đánh vào vách tường.
Thiếu niên ngồi xổm xuống, đem Tô Thu Thu ngồi lên đầu gối của chính.
"Dùng nước miếng liếm liếm một chút thì tốt rồi."
Ánh mắt của thiếu niên rất nhạt, khóe miệng dính một chút máu của nàng, càng tôn lên da thịt tái nhợt đến gần như trong suốt.
"Khụ."
Khúc Tiêu Hạng ho nhẹ một tiếng.
Tô Thu Thu lập tức đẩy ra Lục Hiêu rồi đứng lên, khuôn mặt nhỏ hồng giống có thể nhỏ ra máu ngay bây giờ. May mắn trên mặt nàng còn mang theo khẩu trang.
Nàng lén lút triều Khúc Tiêu Hạng mở rộng miệng ra, "Lá bùa vàng của cậu, có thể hay không cho tớ.. mấy trăm ngàn tấm?"
Khúc Tiêu Hạng cười nói: "Một giọt máu, một lá bùa, máu của cậu hoặc là.. máu của hắn."
Tầm mắt của Khúc Tiêu Hạng rơi xuống trên người Lục Hiêu.
Có quỷ khí mạnh như vậy, trách không được những yêu quỷ gầy yếu ở địa phương này không dám lại gần đây.
Tuy nhiên liền coi như hắn mở ra Mắt Âm Dương, vẫn là thấy không rõ Lục Hiêu này rốt cuộc là cái thứ gì.
Nói là quỷ, lại có mùi hương của con người.
Nói là người, rồi lại ẩn chứa quỷ khi mạnh như thế đến nỗi đủ để hủy thiên diệt.
Tô Thu Thu cúi đầu, nhìn đến đầu gối của chính mình đã bị liếm láp sạch sẽ.
Máu của nàng?
"A, đúng rồi." Khúc Tiêu Hạng lại nói: "Một giọt tinh, mười giọt máu. Cũng là có thể. Hoan nghênh đổi mua." Nói xong, vẻ mặt hắn có biểu tình giống như ông chú đáng khinh nhìn về phía Lục Hiêu.
Tô Thu Thu cũng theo bản năng quay đầu nhìn về phía Lục Hiêu.
Sau đó tầm mắt đi xuống, dùng sức nuốt nuốt nước miếng.
Lục Hiêu duỗi tay, xoa mặt của Tô Thu Thu, "Thu Thu nếu muốn, liền cho dù là hút khô đều được."
Tô Thu Thu: Ta cái gì cũng chưa nói!
"Bạn trai của em, sợ cái gì?"
Vẻ mặt hoảng sợ Tô Thu Thu: QAQ
Bên kia Khúc Tiêu Hạng tiếp một cái điện thoại, quay đầu cười nhẹ nhàng, "Bạn học Tô Thu Thu đúng không? Cậu giúp tôi một chuyện, tôi đưa cậu một lá bùa."
* * *
Tô Thu Thu lần thứ mười nghìn hỏi chính mình, vì cái gì nàng một cái nhu nhược không thể tự gánh vác như thế, sẽ xuất hiện ở nơi Đỗ gia thị phi này.
Vừa rồi, Tô Thu Thu vì một tấm bùa vàng có máy thủy chuẩn, đáp ứng Khúc Tiêu Hạng, sau đó đi theo hắn, mang theo Lục Hiêu còn có Kim Trác Việt cùng nhau đi tới biệt thự to của Đỗ gia.
Đỗ gia từ đời ông nội của nguyên nữ chủ Đỗ Thiên Thiên bắt đầu phát tài.
Lên như diều gặp gió chín vạn dặm, lấy thân phận nhà giàu mới nổi bước vào hào môn.
Hiện tại ông nội của Đỗ Thiên Thiên đang hôn mê bất tỉnh, Đỗ gia lại xảy ra nhiều việc kỳ quái, sự nghiệp của Đỗ gia nhiều lần gặp khó, mắt thường liền thấy đã không thể duy trì được nữa.
Bà nội của Đỗ Thiên Thiên tới tìm đạo sĩ, nói phải trừ tà cho ông nội của nàng.
Bệnh viện kiểm tra không ra tình huống thân thể của ông nội Đỗ, mọi người trong Đỗ gia đều bất đắc dĩ, chỉ có thể tùy ý để bag nội của Đỗ Thiên Thiên ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa.
Tên đạo sĩ mà Đỗ gia thỉnh chính là Khúc Tiêu Hạng.
Người nhà Đỗ gia liếc mắt một cái nhìn đến một đám củ cải nhỏ tuổi trẻ, đều sôi nổi lộ ra biểu tình khinh thường.
Đỗ Thiên Thiên càng là đem xem thường hướng lên trời.
Cái này Tô Thu Thu, thế mà còn đuổi theo tới trong nhà của nàng.
A, là do nhan sắc phong hoa tuyệt đại này nha.
"Cái kia đồ vật tác loạn ở Đỗ gia, rất giảo hoạt. Yêu cầu máu của bạn học Tô Thu Thu, để đem đồ vật kia dẫn ra tới."
Dừng một chút, Khúc Tiêu Hạng lại quay đầu nhìn về phía Lục Hiêu, "Bạn học Lục Hiêu, đồ vật kia chỉ cần ngửi thấy hương vị của cậu, nhất định sẽ trốn đi."
Quỷ khí mạnh như vậy, liền là hắn đều có điểm chịu không nổi.
"Lần này, ta cùng bạn học Tô Thu Thu cùng đi." Khúc Tiêu Hạng hướng Tô Thu Thu lộ ra một cái tươi cười cười. Hiện ra tám cái răngtiêu chuẩn, "Bạn học Lục Hiêu liền ở bên ngoài chờ xem."
"Không có quan hệ, tôi sẽ bảo vệ tốt bạn học Tô Thu Thu."
Tô Thu Thu: . A phi, ngươi là cái biến thái có máy thủy chuẩn!
Thì vị nam chủ này chính là máy bay trực thăng trong nhóm học bá.
Thân phận của hắn, là linh môi.
Cái gọi là linh môi, chính là có thể thông thần, thông linh, thông người quỷ. Tuy nhiên, ở Hoa Quốc, nhiều người sẽ gọi bọn họ là-- đạo sĩ.
Nam chủ Khúc Tiêu Hạng ăn mặc sơ mi trắng sạch sẽ, khuôn mặt tuấn nhã, luôn nở nụ cười ở trên môi.
Hắn móc ra trong túi một tấm bùa màu vàng, dán đến trên cửa sổ đã hơi cũ.
Trong chớp mắt cửa sổ vặn vẹo, lộ ra một đám khí đen khí, đang bị dán lên tấm bùa màu vàng kia, giương nanh múa vuốt lộ ra thân hình.
Đồ vậy kia chính là thứ đã giả mạo chủ nhiệm lớp.
Nha, không, là Mị.
"Ra, ra tới?" Tô Thu Thu khẩn trương một trận.
Khúc Tiêu Hạng giơ tay, gỡ tấm bùa màu vàng.
Đám khi đen ở đối diện kia hướng về hắn bổ nhào.
Khúc Tiêu Hạng lại dán lại, sau đó xé ra, dán lên lại, xé ra, dán lên lại..
Đáng thương mị lúc thì động lúc thì đứng im, nói tới thì đây thì nó giống như con rối vậy.
Tô Thu Thu: .
"Cậu đang làm gì?"
Chẳng lẽ đây là phép thu quỷ gì mới được xuất hiện sao? Hiện tại họ đều bắt kịp thời đại như vậy?
"Dán sai."
Nói xong, Khúc Tiêu Hạng không hài lòng lại bóc ra tới, con quỷ Mị kia đã gần trong gang tấc, nó đều sắp bắt được mặt của hắn.
"Bang" cuối cùng một lần, tấm bùa màu vàng rốt cuộc cũng ngay ngắn.
Khúc Tiêu Hạng lộ ra một cái tươi cười vừa lòng.
Sau đó đột nhiên lại nhíu mày, là thế này Mị có khuôn mặt không rõ ràng nhưng lại có một đầu tóc dài xinh đẹp, nó đem tóc chia làm chia đôi.
Mắt Tô Thu Thu nhìn thấy trên lá bùa màu vàng kia thế mà còn dính một cái máy thủy chuẩn.
Giờ phút này bọt nước kia vững vàng rơi vào ở giữa dây đỏ bên trên.
Tô Thu Thu: Mẹ nó hắn đây là có chứng cưỡng bách đi!
"Cậu chặt đứt một cái cánh tay?"
Khúc Tiêu Hạng xem cánh tay phải trống rỗng của Mị một cái, từ cặp sách lấy ra một thanh kiếm bằng gỗ đào, mỉm cười ôn nhu nói: "Phải đối xứng nha."
"Ai nha, chém nhiều một chút, bên này lại tước một chút."
Mị: Mẹ ngươi trực tiếp chém chết ta đi.
Tô Thu Thu nhìn không được, hắn rốt cuộc là cái gì tuyệt thế đại biến thái nha!
"Cậu buông tha cô ta đi."
Mị hướng Tô Thu Thu lộ ra ánh mắt cảm kích, sau đó bị Vượng Tài đang bạo tẩu ở phía sau Lục Hiêu nuốt một ngụm.
Thiếu niên lộ ra ánh mắt chiếm hữu dục cao.
A, thế mà dám câu dẫn nữ nhân của hắn.
Toàn trường cùi bắp nhất Tô Thu Thu: . Ma ma, nàng tưởng về nhà, anh anh anh.
"Ngươi ăn Mị của ta." Khúc Tiêu Hạng đi đến trước mặt Lục Hiêu.
Thiếu niên cười lạnh một tiếng, "Ta không tin quỷ thần."
Tô Thu Thu nhắc nhở nói: "Ngày hôm qua cậu vừa mới đánh một con gà."
Không khí an tĩnh lại, đột nhiên, cửa sổ trống không có một người nhảy vào tới.
Nha, không, một con gà.
"Cạc cạc cạc cạc, ông đây nghe mùi vị liền biết các ngươi đang ở đây! Cạc cạc cạc cạc, mẹ nó, cô nữ nhân này tại sao lại thơm như thế? Cạc cạc cạc cạc, huyết của cô.."
Mang một đầu tóc đỏ Smart Kim Trác Việt bị mùi vị thơm ngọt ở trong không khí làm cho đầu óc bị mất phương hướng, "Nữ nhân, mùi máu trên người của cô đang tràn ra."
Tô Thu Thu cúi đầu, nhìn đến đầu gối của chính mình đã bị phá da.
Trên đó có một chút tơ máu.
Kim Trác Việt mang vẻ mặt thèm nhỏ dãi bị Lục Hiêu một đấm đánh vào vách tường.
Thiếu niên ngồi xổm xuống, đem Tô Thu Thu ngồi lên đầu gối của chính.
"Dùng nước miếng liếm liếm một chút thì tốt rồi."
Ánh mắt của thiếu niên rất nhạt, khóe miệng dính một chút máu của nàng, càng tôn lên da thịt tái nhợt đến gần như trong suốt.
"Khụ."
Khúc Tiêu Hạng ho nhẹ một tiếng.
Tô Thu Thu lập tức đẩy ra Lục Hiêu rồi đứng lên, khuôn mặt nhỏ hồng giống có thể nhỏ ra máu ngay bây giờ. May mắn trên mặt nàng còn mang theo khẩu trang.
Nàng lén lút triều Khúc Tiêu Hạng mở rộng miệng ra, "Lá bùa vàng của cậu, có thể hay không cho tớ.. mấy trăm ngàn tấm?"
Khúc Tiêu Hạng cười nói: "Một giọt máu, một lá bùa, máu của cậu hoặc là.. máu của hắn."
Tầm mắt của Khúc Tiêu Hạng rơi xuống trên người Lục Hiêu.
Có quỷ khí mạnh như vậy, trách không được những yêu quỷ gầy yếu ở địa phương này không dám lại gần đây.
Tuy nhiên liền coi như hắn mở ra Mắt Âm Dương, vẫn là thấy không rõ Lục Hiêu này rốt cuộc là cái thứ gì.
Nói là quỷ, lại có mùi hương của con người.
Nói là người, rồi lại ẩn chứa quỷ khi mạnh như thế đến nỗi đủ để hủy thiên diệt.
Tô Thu Thu cúi đầu, nhìn đến đầu gối của chính mình đã bị liếm láp sạch sẽ.
Máu của nàng?
"A, đúng rồi." Khúc Tiêu Hạng lại nói: "Một giọt tinh, mười giọt máu. Cũng là có thể. Hoan nghênh đổi mua." Nói xong, vẻ mặt hắn có biểu tình giống như ông chú đáng khinh nhìn về phía Lục Hiêu.
Tô Thu Thu cũng theo bản năng quay đầu nhìn về phía Lục Hiêu.
Sau đó tầm mắt đi xuống, dùng sức nuốt nuốt nước miếng.
Lục Hiêu duỗi tay, xoa mặt của Tô Thu Thu, "Thu Thu nếu muốn, liền cho dù là hút khô đều được."
Tô Thu Thu: Ta cái gì cũng chưa nói!
"Bạn trai của em, sợ cái gì?"
Vẻ mặt hoảng sợ Tô Thu Thu: QAQ
Bên kia Khúc Tiêu Hạng tiếp một cái điện thoại, quay đầu cười nhẹ nhàng, "Bạn học Tô Thu Thu đúng không? Cậu giúp tôi một chuyện, tôi đưa cậu một lá bùa."
* * *
Tô Thu Thu lần thứ mười nghìn hỏi chính mình, vì cái gì nàng một cái nhu nhược không thể tự gánh vác như thế, sẽ xuất hiện ở nơi Đỗ gia thị phi này.
Vừa rồi, Tô Thu Thu vì một tấm bùa vàng có máy thủy chuẩn, đáp ứng Khúc Tiêu Hạng, sau đó đi theo hắn, mang theo Lục Hiêu còn có Kim Trác Việt cùng nhau đi tới biệt thự to của Đỗ gia.
Đỗ gia từ đời ông nội của nguyên nữ chủ Đỗ Thiên Thiên bắt đầu phát tài.
Lên như diều gặp gió chín vạn dặm, lấy thân phận nhà giàu mới nổi bước vào hào môn.
Hiện tại ông nội của Đỗ Thiên Thiên đang hôn mê bất tỉnh, Đỗ gia lại xảy ra nhiều việc kỳ quái, sự nghiệp của Đỗ gia nhiều lần gặp khó, mắt thường liền thấy đã không thể duy trì được nữa.
Bà nội của Đỗ Thiên Thiên tới tìm đạo sĩ, nói phải trừ tà cho ông nội của nàng.
Bệnh viện kiểm tra không ra tình huống thân thể của ông nội Đỗ, mọi người trong Đỗ gia đều bất đắc dĩ, chỉ có thể tùy ý để bag nội của Đỗ Thiên Thiên ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa.
Tên đạo sĩ mà Đỗ gia thỉnh chính là Khúc Tiêu Hạng.
Người nhà Đỗ gia liếc mắt một cái nhìn đến một đám củ cải nhỏ tuổi trẻ, đều sôi nổi lộ ra biểu tình khinh thường.
Đỗ Thiên Thiên càng là đem xem thường hướng lên trời.
Cái này Tô Thu Thu, thế mà còn đuổi theo tới trong nhà của nàng.
A, là do nhan sắc phong hoa tuyệt đại này nha.
"Cái kia đồ vật tác loạn ở Đỗ gia, rất giảo hoạt. Yêu cầu máu của bạn học Tô Thu Thu, để đem đồ vật kia dẫn ra tới."
Dừng một chút, Khúc Tiêu Hạng lại quay đầu nhìn về phía Lục Hiêu, "Bạn học Lục Hiêu, đồ vật kia chỉ cần ngửi thấy hương vị của cậu, nhất định sẽ trốn đi."
Quỷ khí mạnh như vậy, liền là hắn đều có điểm chịu không nổi.
"Lần này, ta cùng bạn học Tô Thu Thu cùng đi." Khúc Tiêu Hạng hướng Tô Thu Thu lộ ra một cái tươi cười cười. Hiện ra tám cái răngtiêu chuẩn, "Bạn học Lục Hiêu liền ở bên ngoài chờ xem."
"Không có quan hệ, tôi sẽ bảo vệ tốt bạn học Tô Thu Thu."
Tô Thu Thu: . A phi, ngươi là cái biến thái có máy thủy chuẩn!