Bài viết: 91 

Chương 80 Có hi vọng sống sót
Tác giả: Mục Nhục
Edit: Mun1911
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
Tác giả: Mục Nhục
Edit: Mun1911
[HIDE-THANKS]
Trước mắt, liền xem ai không chống đỡ nổi trước!
Trang Lương cũng tán thành lời Chiến Thừa Dận nói.
"Lần trước hai nước công thành thua thê thảm, bọn chúng sẽ không tùy tiện hành động."
"Trừ phi nắm chắc mười phần nếu không sẽ không công thành!"
"Bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu nguyện, hy vọng thần linh nhanh chóng đưa trang bị vũ khí tới, có lẽ còn có sức chiến đấu một trận."
Tình huống trước mắt chỉ có sử dụng thuốc nổ mới có thể lui binh.
Nỏ Tần đưa tới cũng chưa chắc hữu dụng. Những binh sĩ lây nhiễm ôn dịch không thể kéo nổi dây cung.
Tất cả mọi người lo lắng, đều tìm mọi cách kéo dài thời gian tác chiến!
Lúc này, lại có tiểu binh tới báo.
"Báo~Tướng quân, Man quân xuất hiện hướng tây nam!"
Man quân..
Sao lại như thế?
Bọn họ cho rằng Man tộc đã hoàn toàn buông tha Trấn Quan, dù sao đã tổn thất hơn mười vạn người.
Tướng lĩnh đã lâu chưa thấy..
Không ngờ bọn chúng còn dám đến!
Chiến Thừa Dận nhanh chóng đi về phía tường thành hướng tây nam.
Có vài tiểu binh đang điều khiển máy bay không người lái.
Y xem hình ảnh máy bay không người lái quay lại.
Man tộc võ trang đầy đủ, mặc chiến phục đủ loại màu sắc, cưỡi ngựa, giống như châu chấu nhập cảnh, không chút quy củ di chuyển về hướng Trấn Quan.
Cầm đầu đại quân Man tộc là một thanh niên uy vũ hùng tráng.
Thân hình cao to, đầu cột đầy bím tóc, cằm mọc đầy râu quai nón.
Tướng mạo của hắn và La Cát có vài phần tương tự.
Cường tráng hơn La Cát!
Nhìn cách hắn ăn mặc cùng cách thức xuất hành giống như Mạc Bắc Vương!
Khi máy bay không người lái đến gần Man quân, mọi người thấy rõ người tới.
Hắn đích thật là Mạc Bắc Vương.
Hiện giờ người thống trị tối cao của Mạc Bắc là ca ca của La Cát, tên là La Tố.
Hắn lên ngôi hai năm, nghe nói Mạc Bắc Vương đời trước có mấy chục người con trai.
Hắn từ trong mấy chục người đó bộc lộ hết tài năng.
Thủ đoạn so với La Cát càng thêm mạnh mẽ tàn nhẫn!
Giết nhiều vương tử cạnh tranh để leo lên ngôi vị.
Lão Mạc Bắc Vương vì tránh mũi nhọn đã chủ động thoái vị.
Sau khi lão rời khỏi vị trí lại không cam lòng.
Đề bạt La Cát lên, cho mấy chục vạn Man binh, ai ngờ một năm trôi qua hắn vẫn không thể công phá Trấn Quan!
Còn bị nổ thành phế nhân.
Hôm nay, hai nước Sở Tề công thành, Mạc Bắc Vương gia nhập.
Tam phương liên hợp, bọn hắn tất sẽ chiếm được Trấn Quan!
Khi máy bay không người lái bay càng lúc càng gần
Chỉ trong một cái chớp mắt, cung tiễn thủ tầm xa bên người La Tố dựng lên một cây cung lớn, bắn về phía máy bay không người lái.
Bụp~
Máy bay không người lái bị bắn xuyên qua rơi xuống đất.
Hình ảnh trên màn hình đen thui.
Nguyên bản, các tướng sĩ Đại Khải cho rằng hai quân Sở Tề sẽ chờ đến khi ôn dịch trong thành hoàn toàn bộc phát mới bắt đầu công thành.
Nếu như lại thêm hai mươi vạn quân Man!
Biến số này quá lớn.
Nói không chừng tam phương sẽ lập tức công thành!
Đây là thời khắc hung hiểm nhất của Trấn Quan.
Tất cả tướng sĩ đều cảm thấy trận chiến này quá khó khăn.
Bọn họ áp chế Man tộc gần một năm, bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết, mỗi lần đều cảm thấy may mắn.
Mà lần này, lần đầu tiên bọn họ chân chính cảm giác được uy hiếp tử vong.
Ngay cả Trần Khôi vừa mới thề son sắt muốn đi xuống đơn đấu cũng lộ vẻ bàng hoàng.
Hắn thì thào lẩm bẩm:
"Trước khi đến đây ta đã viết thư tuyệt mệnh cho thê nhi, nếu Trấn Quan bị công phá để tất cả bọn họ nuốt độc tự sát!"
Trần Khôi nói xong, mấy vị tướng quân khác hốc mắt rưng rưng.
Nếu như có lựa chọn, ai nguyện ý để cho thê nhi nuốt độc tự sát?
Bởi vì~
Nếu Trấn Quan bị công phá, nước và lương thực bị cướp sạch là điều tất nhiên.
Những lương thực này đủ cho người Trấn Quan ăn nhưng không đủ cho năm mươi vạn đại quân bên ngoài ăn.
Sau khi ăn xong lương thực bọn chúng sẽ ăn thịt người.
Nữ nhân và trẻ nhỏ là những người bị ăn đầu tiên.
Nam tử tráng niên là đợt thứ hai.
Người già mới là đợt thứ ba.
Sau khi ăn xong tất cả người Trấn Quan thì sao?
Bọn chúng sẽ tiếp tục tiến công vào Đại Khải Quốc.
Đánh tới chỗ nào liền giết tới chỗ đó.
Không có lương thực thì ăn thịt người.
Con dân Đại Khải sẽ bị bọn chúng tàn sát hầu như không còn.
Quốc thổ Đại Khải sẽ bị bọn chúng chia cắt.
Trong lịch sử, quốc gia tồn tại mấy chục năm ngay cả tư cách viết vào sách sử cũng không có.
Chỉ có thể được viết lại trong dã sử.
Nghĩ vậy, Trần Vũ lã chã rơi lệ.
"Ta không cam tâm! Rõ ràng chúng ta đánh thắng nhiều trận như vậy, chúng ta cũng từng thắng hai nước Sở Tề.."
"Bây giờ hạt giống, phân bón, máy cày đều đã có."
"Chờ hạt giống gieo xuống qua mấy tháng nữa sẽ thu hoạch! Lập tức có thể sống cuộc sống tốt đẹp!"
Chiến Thừa Dận vỗ vỗ vai hắn, "Ai nói chúng ta sẽ thua?"
"Còn chưa tới thời khắc cuối cùng, ai thua ai thắng còn chưa nhất định."
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu, đôi mắt tràn ngập hy vọng nhìn về phía tướng quân.
Họ có thể thắng không?
Còn có hy vọng sống sót sao?
Thần linh sẽ giúp họ một lần nữa?
Lúc Chiến Thừa Dận muốn giải thích..
Cấp dưới của Hà Hồng đến báo.
"Báo, tướng quân, năm ngàn người bị lây nhiễm trong thành, đã cách ly toàn bộ!"
Hà Hồng hỏi hắn: "Số người chết đâu?"
"Tạm thời không có, nhưng trong nhóm năm mươi ba người lây nhiễm đầu tiên có hai hài đồng sốt cao, tâm mạch khô kiệt, nếu vẫn không có biện pháp, chỉ sợ sống không lâu!"
Tâm tình Hà Hồng nặng nề, khoát tay cho cấp dưới lui ra.
Ôn dịch này quá hung hiểm, từ lúc phát bệnh đến lúc chết chỉ mấy canh giờ, còn không trụ nổi nửa ngày!
Cho dù thần linh có biện pháp, có còn kịp không?
Lúc này, Man quân cách Trấn Quan mười dặm.
Đi bộ tối đa hai canh giờ.
Hơn hai canh giờ này, chỉ cần thần linh đưa vũ khí tới kịp, bọn họ còn có cơ hội thắng.
Cho dù bọn họ chết trận, trước khi chết mang theo hai người.
Cũng là giết!
Chiến Thừa Dận lập tức trở lại phòng nghị sự.
Y lấy giấy trắng ra, nhanh chóng viết.
"Thần linh, tam quân đang tiến tới gần thành, bọn chúng đã biết trong Trấn Quan bị ôn dịch hoành hành, dự định công thành."
"Nếu tìm không thấy dược vật, không ngại, chỉ hy vọng vũ khí nhanh chóng đưa tới."
"Vũ khí vừa đến, Trấn Quan còn có hi vọng thủ hạ!"
Chiến Thừa Dận bỏ thư vào bình hoa.
*
Lúc này Diệp Mục Mục đang ở trên xe, đại ca đang cho người chuyển thuốc lên thùng xe.
Cô lấy tờ giấy từ trong miệng bình hoa ra.
Thấy nội dung viết trên đó.
Cô liền nói, Trấn Quan đang yên đang lành sao có thể phát sinh ôn dịch?
Lần trước sau khi công thành rõ ràng xử lý thi thể bằng cách đốt hết, cô còn đưa nước khử trùng qua.
Làm sao có thể có vấn đề.
Đây là bị hạ độc.
Sở quốc Tề quốc không nói đạo nghĩa, hiện giờ Man tộc cũng muốn gia nhập đội ngũ công thành.
Cô không biết ôn dịch ở Trấn Quan như thế nào!
Nhưng hẳn là rất nghiêm trọng.
Nghĩ vậy, Diệp Mục Mục càng sốt ruột.
"Đại ca, thuốc đã chuyển xong chưa, cần gấp, gấp lắm rồi!"
"Em gái đừng nóng vội, còn hơn ba mươi thùng, rất nhanh thôi!"
Diệp Mục Mục nhảy xuống xe, tự mình động thủ tham gia chuyển hàng.
Vài phút sau, cô khóa cửa sau toa xe lại rồi lái xe đến con hẻm nhỏ không có người ở gần đó, truyền tải tất cả thuốc men qua.
Chiến Thừa Dận vốn đang chờ Diệp Mục Mục hồi âm.
Kết quả, vô số thùng thuốc từ trên trời rơi xuống.
Đủ các loại cồn khử trùng, thuốc khử trùng, găng tay, khẩu trang, quần áo phòng hộ..
Cuối cùng là tờ giấy nhỏ viết.
"Uống Ibuprofen, Paracetamol.. hạ sốt."
"Hai loại thuốc không thể uống chung, không thể quá liều, không nên uống rượu."
"Phun thuốc khử trùng toàn thành."
"Mỗi ngày ba lần sáng trưa tối, phải phun tất cả mọi ngóc ngách mới có thể ngăn chặn ôn dịch lây lan."
"Thuốc không nhất định hữu dụng, nhưng là thuốc hạ sốt nhanh nhất trên thị trường hiện nay, anh tìm mấy người bị nhiễm ôn dịch dựa theo hướng dẫn sử dụng uống thử."
"Nếu có hiệu quả thì phân phát xuống, nếu không có hiệu quả tôi sẽ tìm thuốc khác."
"Còn liên hoa thanh ôn, can thảo can khương thang nấu thành nước, mỗi người trong thành đều uống một bát để phòng ngừa ôn dịch!"
*Liên Hoa Thanh Ôn (Lianhua Qingwen) là một loại thuốc thảo dược tự nhiên có nguồn gốc từ Trung Quốc. Thuốc này được sử dụng để hỗ trợ điều trị các bệnh liên quan đến cúm, viêm đường hô hấp và đặc biệt là Covid-19
Thành phần chính của Liên Hoa Thanh Ôn bao gồm: Liên kiều, Kim ngân hoa, Ma hoàng, Hạnh nhân, Thạch cao, Hoắc hương, Cam thảo
Công dụng của Liên Hoa Thanh Ôn:
Giảm các triệu chứng viêm họng, ho, sổ mũi
Hạ sốt, giảm mệt mỏi
Tăng cường sức đề kháng
Hỗ trợ điều trị các triệu chứng của Covid-19
**Can Thảo Can Khương Thang là một bài thuốc Đông y, bao gồm các thành phần chính là cam thảo và can khương (gừng khô). Đây là một phương thuốc truyền thống được sử dụng để điều trị nhiều loại bệnh khác nhau.
Cam thảo là một loại thảo dược phổ biến trong Đông y, có tác dụng bồi bổ cơ thể, giảm cholesterol, giải độc, bảo vệ gan và ức chế sự phát triển của các tế bào ung thư1.
Can khương (gừng khô) là gừng già được phơi khô, có tác dụng chữa các chứng đau bụng do lạnh, nôn mửa, ăn không tiêu, cảm lạnh, mạch yếu, hen suyễn2. Gừng khô có vị cay, tính ấm nóng, được quy vào 4 kinh là Tỳ, Tâm, Vị và Phế
Trang Lương cũng tán thành lời Chiến Thừa Dận nói.
"Lần trước hai nước công thành thua thê thảm, bọn chúng sẽ không tùy tiện hành động."
"Trừ phi nắm chắc mười phần nếu không sẽ không công thành!"
"Bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu nguyện, hy vọng thần linh nhanh chóng đưa trang bị vũ khí tới, có lẽ còn có sức chiến đấu một trận."
Tình huống trước mắt chỉ có sử dụng thuốc nổ mới có thể lui binh.
Nỏ Tần đưa tới cũng chưa chắc hữu dụng. Những binh sĩ lây nhiễm ôn dịch không thể kéo nổi dây cung.
Tất cả mọi người lo lắng, đều tìm mọi cách kéo dài thời gian tác chiến!
Lúc này, lại có tiểu binh tới báo.
"Báo~Tướng quân, Man quân xuất hiện hướng tây nam!"
Man quân..
Sao lại như thế?
Bọn họ cho rằng Man tộc đã hoàn toàn buông tha Trấn Quan, dù sao đã tổn thất hơn mười vạn người.
Tướng lĩnh đã lâu chưa thấy..
Không ngờ bọn chúng còn dám đến!
Chiến Thừa Dận nhanh chóng đi về phía tường thành hướng tây nam.
Có vài tiểu binh đang điều khiển máy bay không người lái.
Y xem hình ảnh máy bay không người lái quay lại.
Man tộc võ trang đầy đủ, mặc chiến phục đủ loại màu sắc, cưỡi ngựa, giống như châu chấu nhập cảnh, không chút quy củ di chuyển về hướng Trấn Quan.
Cầm đầu đại quân Man tộc là một thanh niên uy vũ hùng tráng.
Thân hình cao to, đầu cột đầy bím tóc, cằm mọc đầy râu quai nón.
Tướng mạo của hắn và La Cát có vài phần tương tự.
Cường tráng hơn La Cát!
Nhìn cách hắn ăn mặc cùng cách thức xuất hành giống như Mạc Bắc Vương!
Khi máy bay không người lái đến gần Man quân, mọi người thấy rõ người tới.
Hắn đích thật là Mạc Bắc Vương.
Hiện giờ người thống trị tối cao của Mạc Bắc là ca ca của La Cát, tên là La Tố.
Hắn lên ngôi hai năm, nghe nói Mạc Bắc Vương đời trước có mấy chục người con trai.
Hắn từ trong mấy chục người đó bộc lộ hết tài năng.
Thủ đoạn so với La Cát càng thêm mạnh mẽ tàn nhẫn!
Giết nhiều vương tử cạnh tranh để leo lên ngôi vị.
Lão Mạc Bắc Vương vì tránh mũi nhọn đã chủ động thoái vị.
Sau khi lão rời khỏi vị trí lại không cam lòng.
Đề bạt La Cát lên, cho mấy chục vạn Man binh, ai ngờ một năm trôi qua hắn vẫn không thể công phá Trấn Quan!
Còn bị nổ thành phế nhân.
Hôm nay, hai nước Sở Tề công thành, Mạc Bắc Vương gia nhập.
Tam phương liên hợp, bọn hắn tất sẽ chiếm được Trấn Quan!
Khi máy bay không người lái bay càng lúc càng gần
Chỉ trong một cái chớp mắt, cung tiễn thủ tầm xa bên người La Tố dựng lên một cây cung lớn, bắn về phía máy bay không người lái.
Bụp~
Máy bay không người lái bị bắn xuyên qua rơi xuống đất.
Hình ảnh trên màn hình đen thui.
Nguyên bản, các tướng sĩ Đại Khải cho rằng hai quân Sở Tề sẽ chờ đến khi ôn dịch trong thành hoàn toàn bộc phát mới bắt đầu công thành.
Nếu như lại thêm hai mươi vạn quân Man!
Biến số này quá lớn.
Nói không chừng tam phương sẽ lập tức công thành!
Đây là thời khắc hung hiểm nhất của Trấn Quan.
Tất cả tướng sĩ đều cảm thấy trận chiến này quá khó khăn.
Bọn họ áp chế Man tộc gần một năm, bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết, mỗi lần đều cảm thấy may mắn.
Mà lần này, lần đầu tiên bọn họ chân chính cảm giác được uy hiếp tử vong.
Ngay cả Trần Khôi vừa mới thề son sắt muốn đi xuống đơn đấu cũng lộ vẻ bàng hoàng.
Hắn thì thào lẩm bẩm:
"Trước khi đến đây ta đã viết thư tuyệt mệnh cho thê nhi, nếu Trấn Quan bị công phá để tất cả bọn họ nuốt độc tự sát!"
Trần Khôi nói xong, mấy vị tướng quân khác hốc mắt rưng rưng.
Nếu như có lựa chọn, ai nguyện ý để cho thê nhi nuốt độc tự sát?
Bởi vì~
Nếu Trấn Quan bị công phá, nước và lương thực bị cướp sạch là điều tất nhiên.
Những lương thực này đủ cho người Trấn Quan ăn nhưng không đủ cho năm mươi vạn đại quân bên ngoài ăn.
Sau khi ăn xong lương thực bọn chúng sẽ ăn thịt người.
Nữ nhân và trẻ nhỏ là những người bị ăn đầu tiên.
Nam tử tráng niên là đợt thứ hai.
Người già mới là đợt thứ ba.
Sau khi ăn xong tất cả người Trấn Quan thì sao?
Bọn chúng sẽ tiếp tục tiến công vào Đại Khải Quốc.
Đánh tới chỗ nào liền giết tới chỗ đó.
Không có lương thực thì ăn thịt người.
Con dân Đại Khải sẽ bị bọn chúng tàn sát hầu như không còn.
Quốc thổ Đại Khải sẽ bị bọn chúng chia cắt.
Trong lịch sử, quốc gia tồn tại mấy chục năm ngay cả tư cách viết vào sách sử cũng không có.
Chỉ có thể được viết lại trong dã sử.
Nghĩ vậy, Trần Vũ lã chã rơi lệ.
"Ta không cam tâm! Rõ ràng chúng ta đánh thắng nhiều trận như vậy, chúng ta cũng từng thắng hai nước Sở Tề.."
"Bây giờ hạt giống, phân bón, máy cày đều đã có."
"Chờ hạt giống gieo xuống qua mấy tháng nữa sẽ thu hoạch! Lập tức có thể sống cuộc sống tốt đẹp!"
Chiến Thừa Dận vỗ vỗ vai hắn, "Ai nói chúng ta sẽ thua?"
"Còn chưa tới thời khắc cuối cùng, ai thua ai thắng còn chưa nhất định."
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu, đôi mắt tràn ngập hy vọng nhìn về phía tướng quân.
Họ có thể thắng không?
Còn có hy vọng sống sót sao?
Thần linh sẽ giúp họ một lần nữa?
Lúc Chiến Thừa Dận muốn giải thích..
Cấp dưới của Hà Hồng đến báo.
"Báo, tướng quân, năm ngàn người bị lây nhiễm trong thành, đã cách ly toàn bộ!"
Hà Hồng hỏi hắn: "Số người chết đâu?"
"Tạm thời không có, nhưng trong nhóm năm mươi ba người lây nhiễm đầu tiên có hai hài đồng sốt cao, tâm mạch khô kiệt, nếu vẫn không có biện pháp, chỉ sợ sống không lâu!"
Tâm tình Hà Hồng nặng nề, khoát tay cho cấp dưới lui ra.
Ôn dịch này quá hung hiểm, từ lúc phát bệnh đến lúc chết chỉ mấy canh giờ, còn không trụ nổi nửa ngày!
Cho dù thần linh có biện pháp, có còn kịp không?
Lúc này, Man quân cách Trấn Quan mười dặm.
Đi bộ tối đa hai canh giờ.
Hơn hai canh giờ này, chỉ cần thần linh đưa vũ khí tới kịp, bọn họ còn có cơ hội thắng.
Cho dù bọn họ chết trận, trước khi chết mang theo hai người.
Cũng là giết!
Chiến Thừa Dận lập tức trở lại phòng nghị sự.
Y lấy giấy trắng ra, nhanh chóng viết.
"Thần linh, tam quân đang tiến tới gần thành, bọn chúng đã biết trong Trấn Quan bị ôn dịch hoành hành, dự định công thành."
"Nếu tìm không thấy dược vật, không ngại, chỉ hy vọng vũ khí nhanh chóng đưa tới."
"Vũ khí vừa đến, Trấn Quan còn có hi vọng thủ hạ!"
Chiến Thừa Dận bỏ thư vào bình hoa.
*
Lúc này Diệp Mục Mục đang ở trên xe, đại ca đang cho người chuyển thuốc lên thùng xe.
Cô lấy tờ giấy từ trong miệng bình hoa ra.
Thấy nội dung viết trên đó.
Cô liền nói, Trấn Quan đang yên đang lành sao có thể phát sinh ôn dịch?
Lần trước sau khi công thành rõ ràng xử lý thi thể bằng cách đốt hết, cô còn đưa nước khử trùng qua.
Làm sao có thể có vấn đề.
Đây là bị hạ độc.
Sở quốc Tề quốc không nói đạo nghĩa, hiện giờ Man tộc cũng muốn gia nhập đội ngũ công thành.
Cô không biết ôn dịch ở Trấn Quan như thế nào!
Nhưng hẳn là rất nghiêm trọng.
Nghĩ vậy, Diệp Mục Mục càng sốt ruột.
"Đại ca, thuốc đã chuyển xong chưa, cần gấp, gấp lắm rồi!"
"Em gái đừng nóng vội, còn hơn ba mươi thùng, rất nhanh thôi!"
Diệp Mục Mục nhảy xuống xe, tự mình động thủ tham gia chuyển hàng.
Vài phút sau, cô khóa cửa sau toa xe lại rồi lái xe đến con hẻm nhỏ không có người ở gần đó, truyền tải tất cả thuốc men qua.
Chiến Thừa Dận vốn đang chờ Diệp Mục Mục hồi âm.
Kết quả, vô số thùng thuốc từ trên trời rơi xuống.
Đủ các loại cồn khử trùng, thuốc khử trùng, găng tay, khẩu trang, quần áo phòng hộ..
Cuối cùng là tờ giấy nhỏ viết.
"Uống Ibuprofen, Paracetamol.. hạ sốt."
"Hai loại thuốc không thể uống chung, không thể quá liều, không nên uống rượu."
"Phun thuốc khử trùng toàn thành."
"Mỗi ngày ba lần sáng trưa tối, phải phun tất cả mọi ngóc ngách mới có thể ngăn chặn ôn dịch lây lan."
"Thuốc không nhất định hữu dụng, nhưng là thuốc hạ sốt nhanh nhất trên thị trường hiện nay, anh tìm mấy người bị nhiễm ôn dịch dựa theo hướng dẫn sử dụng uống thử."
"Nếu có hiệu quả thì phân phát xuống, nếu không có hiệu quả tôi sẽ tìm thuốc khác."
"Còn liên hoa thanh ôn, can thảo can khương thang nấu thành nước, mỗi người trong thành đều uống một bát để phòng ngừa ôn dịch!"
*Liên Hoa Thanh Ôn (Lianhua Qingwen) là một loại thuốc thảo dược tự nhiên có nguồn gốc từ Trung Quốc. Thuốc này được sử dụng để hỗ trợ điều trị các bệnh liên quan đến cúm, viêm đường hô hấp và đặc biệt là Covid-19
Thành phần chính của Liên Hoa Thanh Ôn bao gồm: Liên kiều, Kim ngân hoa, Ma hoàng, Hạnh nhân, Thạch cao, Hoắc hương, Cam thảo
Công dụng của Liên Hoa Thanh Ôn:
Giảm các triệu chứng viêm họng, ho, sổ mũi
Hạ sốt, giảm mệt mỏi
Tăng cường sức đề kháng
Hỗ trợ điều trị các triệu chứng của Covid-19
**Can Thảo Can Khương Thang là một bài thuốc Đông y, bao gồm các thành phần chính là cam thảo và can khương (gừng khô). Đây là một phương thuốc truyền thống được sử dụng để điều trị nhiều loại bệnh khác nhau.
Cam thảo là một loại thảo dược phổ biến trong Đông y, có tác dụng bồi bổ cơ thể, giảm cholesterol, giải độc, bảo vệ gan và ức chế sự phát triển của các tế bào ung thư1.
Can khương (gừng khô) là gừng già được phơi khô, có tác dụng chữa các chứng đau bụng do lạnh, nôn mửa, ăn không tiêu, cảm lạnh, mạch yếu, hen suyễn2. Gừng khô có vị cay, tính ấm nóng, được quy vào 4 kinh là Tỳ, Tâm, Vị và Phế