Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 288: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (51)

[HIDE-THANKS]
hYSfQC1.jpg


Hắn giam cầm đôi tay Nhiễm Thất, ánh mắt điên cuồng mê ly, môi mỏng đỏ bừng khẽ mở, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: "Thoải mái?"

"Không.. Ưm.. Em đợi lát nữa.. A.."

Nhiễm Thất đang muốn nói một chút đạo lý với hắn, độc tài như vậy là sẽ không có cô gái nào thích, cô còn chưa nói ra, liền bị thiếu niên dẫn vào trong vui thích.

Không biết qua đi bao lâu, Nhiễm Thất cảm thấy chính mình đều phải bị chơi hư rồi, ánh mắt càng là không có tiêu cự, thiếu niên khẽ cười nói: "Nhớ ra rồi?"

Nhiễm Thất chớp chớp mắt, không đáp lại, hiển nhiên là đang bất mãn hắn cưỡng bách.

Không nghĩ tới, thiếu niên thấy cô như thế, thần sắc điên cuồng bệnh trạng, hắn đột nhiên cắn cổ Nhiễm Thất, lúc Nhiễm Thất kêu đau, ngữ khí đau thương từ trong miệng hắn truyền ra: "Chị.. Trước nay đều không coi trọng em.. lúc ấy em nói nghiêm túc như vậy, ta nhớ kỹ như vậy, chị lại coi như một lời đùa, nói quên liền quên.."

"Chị đã đáp ứng, chờ em thành niên sẽ ngủ với em, nhưng em đã thành niên lâu như vậy, cuối cùng vẫn phải dựa vào cồn mới có thể được như ý nguyện.. Em nấu cơm cho chị, chiếu cố chị, chị đều chưa từng quan tâm em.."

"..."

- - nghĩ như vậy, tôi giống như thật là tra nữ.

Ở nơi Nhiễm Thất nhìn không tới, thiếu niên hơi hơi gợi môi lên, đôi mắt cố chấp mà điên cuồng, hắn ngửi ngửi cần cổ của cô, nhẹ thở phì phò, đầu lưỡi khẽ liếm cánh môi, như là một con rắn độc đang phun lưỡi, vô cùng bệnh trạng, hoàn toàn đối lập với những gì vừa nói ra.

Nhiễm Thất cảm thấy vẫn là cần thiết sửa lại tư tưởng của hắn cho chính xác, một bộ người từng trải vô cùng đau đớn nói:

"Cảm tình là muốn chậm rãi bồi dưỡng, em cưỡng bách chị như vậy, sẽ làm chị đối với em có điều phản cảm.. Cho nên, em lên trước đi, buông chị ra, chúng ta chậm rãi tán gẫu một chút.."

- - chờ hắn đứng lên, cô liền nhanh chóng bỏ chạy.

Nói giỡn, một người dầu muối không ăn người thì biết nói cái gì bây giờ!

Thiếu niên vẫn chưa đứng dậy, ngược lại nghiêm trang mà sửa đúng: "Không phải cưỡng bách, là bồi thường, ngày hôm qua chị muốn em một đêm, vì không để chị áy náy, cho nên hiện tại em phải muốn chị lại."

Bất quá, cô cư nhiên là lần đầu tiên..

Thật là.. Làm hắn rất thích..

"..."

Ha hả, cảm ơn em thông cảm..

* * *

Diễn xong rồi, Nhiễm Thất tự nhiên cũng có tiền.

Nói tóm lại, mọi thứ đều tốt, trừ bỏ người đại diện dính người kia của cô.

《 Phượng Hoàng Vu Phi 》 bộ phim này lục tục được phát sóng, quả nhiên, ngay từ đầu, khi phát sóng hai tập đầu tiên, Hạ Tây Từ đưa tới một mảnh tiếng mắng, ngược lại là hình tượng bình tĩnh của Hạ Mạn rất được người xem yêu thích.

Nhiễm Thất lướt đọc bình luận, cơ hồ đều là đang nói Hạ Tây Từ không tốt, e rằng đây chính là hiệu quả mà biên kịch muốn, có tương phản, mới có chấn động, so sánh với Hạ Mạn từ đầu tới đuôi không thay đổi, Hạ Tây Từ nhân vật này càng khảo nghiệm kỹ thuật diễn.

Sợ là Trịnh Liên Nhi hiện tại không biết ở chỗ nào cười trộm đâu..

Bởi vì là một ngày chiếu ba tập, cho nên cốt truyện tiến triển thực mau, trên Weibo càng là tranh luận không ngừng.

Cơ hồ là một mảnh chửi rủa Hạ Tây Từ, tán dương Hạ Mạn, thẳng đến kết cục cuối cùng, ngày đó phát sóng một lần bốn tập, cuối cùng khi Hạ Tây Từ chết ở nước địch, bình luận giống như nổ tung, đạt tới độ cao chưa từng có.

Thậm chí cái tên Hạ Tây Từ còn lên hot search.

"Anh anh anh, tôi vốn dĩ thực chán ghét Hạ Tây Từ.. Thiếu chút nữa biến thành anti fan của @ Mạc Thất Thất, sao có thể chán ghét như vậy! Hiện tại! Vẫn là thực chán ghét!

Thật là, kiếm đủ nước mắt của tôi, tưởng gửi lưỡi dao cho đạo diễn cạo lông chân! Đến cuối cùng, cốt truyện của Hạ Mạn tôi đều tua nhanh, chính là vì xem Hạ Tây Từ, giám định, người này có độc!"[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 289: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (52)

[HIDE-THANKS]"Đồng ý với quan điểm của lầu trên! Tôi cảm thấy chúng ta đều trách oan Hạ Tây Từ, kết cục không phải nói, nàng thân là công chúa cao quý, lý nên lạnh nhạt với người khác, nàng có tư cách, có năng lực này, bất quá, vì cái gì lại chết thảm như vậy! Đối lập với nhau, vì cái gì tôi cảm thấy Hạ Mạn giống như trà xanh, bộ dáng thiên chân thoạt nhìn quá giả!"

"Tôi cũng cho rằng như vậy, nhân vật Hạ Tây Từ này tuy rằng phía trước không được người ưa thích, nhưng mặt sau thật sự làm người thực đau lòng a! Một người bảo vệ quốc gia, sao có thể chết thảm như vậy! Đau lòng @ Mạc Thất Thất."

"Chỉ có một mình tôi cho rằng, ngay từ đầu kỹ thuật diễn của @ Trịnh Liên Nhi liền không quá tốt sao? Diễn quá giả! Toàn bộ hành trình tôi đều chỉ xem Tây Từ đại nhân của tôi, tính tình lạnh nhạt, không coi ai ra gì kia, còn có bộ dáng cuồng ngạo ở trên chiến trường, quả thực một giây hút fan! Trai tim thiếu nữ của lão phu đều sắp hold không được! @ Mạc Thất Thất"

"Hạ Tây Từ.. Nên làm sao bây giờ, hiện tại tôi tưởng tượng đến tên này, tim liền đau đớn một trận, nước mắt đều sắp ứa ra. Nàng chết thảm như vậy, Hạ Mạn lại sống tốt, rõ ràng là hai tỷ muội, lại là hai vận mệnh hoàn toàn bất đồng -- một người gả cho người trong lòng, một người chết nơi đất khách, thi cốt vô tồn."

"Khiến tôi khóc hết nước mắt chính là, cấp dưới của Hạ Tây Từ đi địch quốc, tìm không thấy thi thể của nàng, cuối cùng chỉ có thể tìm trong lều của tướng quân, mang quần áo thuộc về nàng về hoàng cung, tôi nhớ rõ nhất chính là --

Cấp dưới kia đứng ở trong cung điện thuộc về Hạ Tây Từ, nhẹ nhàng mà nói với quần áo của nàng -- công chúa, về nhà. Ai cũng biết, Hạ Tây Từ chết ở nước địch, công chúa lạnh nhạt, làm người chán ghét kia rốt cuộc không về được.."

"Lần đầu tiên tôi thích một nữ phụ như vậy, @ Trịnh Chân, quay thêm ngoại truyện đi a a a a a! Không cho Hạ Tây Từ sống lại thì tôi không để yên cho anh! Quá bi thương!"

Bình luận này được đẩy lên trên cùng, hiển nhiên rất nhiều người đồng ý với điểm này.

Dư luận nghiêng về một phía, cơ hồ toàn bộ đều đang nghị luận Hạ Tây Từ, Hạ Tây Từ ngạo nghễ, lạnh nhạt, đến cuối cùng nhận cái kết cực kỳ bi tình, bọn họ thậm chí đã quên, bọn họ thích nhất là xem phim tình cảm, quên mất ngay từ đầu bọn họ khen Hạ Mạn không dứt miệng, trong lòng bọn họ chỉ còn lại một mình Hạ Tây Từ.

Nàng chết nơi xứ người, cuối cùng không thể về nhà, lại vĩnh viễn lưu lại trong lòng bọn họ.

Nhân vật Hạ Tây Từ này làm vầng sáng của Nhiễm Thất thậm chí lấn át nữ chính Hạ Mạn, vì Nhiễm Thất hút được một số lớn fan.

Mà kỹ thuật diễn của cô cũng được khẳng định, cuối cùng, thậm chí còn bằng bộ kịch này, nhận được giải thưởng nữ diễn viên tốt nhất, làm Trịnh Liên Nhi đỏ mắt không thôi.

Nhiệm vụ tiến độ cũng vì Nhiễm Thất đạt được giải thưởng mà biến thành 50%.

Lúc này, Lăng Thiếu Tần đã tỉnh lại được mấy ngày.

Trong mắt Trịnh Liên Nhi hiện lên một tia sáng, mấy ngày này, bởi vì nhân vật Hạ Tây Từ này quá được người yêu thích, làm nhân vật Hạ Mạn do cô ta diễn liên tiếp bị phun tào, hoặc là nói kỹ thuật diễn của cô ta không tốt, hoặc là nói cô ta quá giả tạo, không thì nói cô ta đoạt nam nhân của Hạ Tây Từ.

Hơn nữa sự kiện xuất quỹ lúc trước vốn đã dần dần bị người lãng quên, lại lần nữa bị lật ra, anti fan nhưng thật ra nhiều thêm một số lớn, hiện tại cô ta cũng không dám lên Weibo, phía dưới một mảnh tiếng mắng, thậm chí ra cửa đều phải đề phòng bị anti fan vây đổ.

Công ty tựa hồ cũng có ý tứ muốn từ bỏ cô ta, ngay cả Tống Như Linh đối với cô ta đều là lãnh lãnh đạm đạm.

Muốn xoay chuyển loại tình huống này, tự nhiên là phải quay một bộ phim khác, thoát khỏi hình tượng kẻ thứ ba luôn đoạt nam nhân của người khác, nhưng công ty muốn tuyết tàng* cô ta, người đại diện cũng đối với cô ta lạnh nhạt, căn bản không có khả năng sẽ cung cấp tài nguyên cho cô ta.

*tuyết tàng – "tàng" nghĩa là giấu, nghĩa trên mặt chữ có nghĩa là đem tuyết chôn lên một vật gì đó quý giá nhằm che giấu nó, ví dụ như công ty không muốn cho nghệ sĩ xuất hiện trước mặt công chúng nữa, đồng nghĩa với việc nghệ sĩ đó đã bị công ty từ bỏ.

Lăng Thiếu Tần tỉnh lại nhưng thật ra giúp cô ta không ít chuyện, Lăng Thiếu Tần có tiền, chỉ cần đập tiền liền có thể làm cô ta tiến vào một đoàn phim! Trịnh Liên Nhi vội vàng chạy tới bệnh viện, khi ngồi trên xe lướt Weibo, đột nhiên nhìn đến một cái hot search -- Hạ Tây Từ, diễn viên Mạc Thất Thất khởi tố Lăng Thiếu Tần.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 295: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (58)

[HIDE-THANKS]Lăng Thiếu Tần tay nắm chặt thành quyền, ngón tay cuộn tròn đến trắng bệch, hắn đột nhiên hít sâu mấy hơi, làm chính mình tận lực bình tĩnh trở lại, một hồi lâu, trong mắt hắn hiện lên hung ác, cả giận nói: "Anh lặp lại lần nữa!"

"Tin hay không tùy thích!"

Bác sĩ không kiên nhẫn mà trả lời, đang muốn cầm bệnh án ra cửa.

Lăng Thiếu Tần ở phía sau hắn giận cực phản cười, tươi cười âm ngoan, như cũ là ngữ khí cao cao tại thượng kia: "Anh trị không hết không có nghĩa là bác sĩ khác cũng trị không hết!"

"Còn nữa, liền tính hiện tại tôi không phải con trai của đại cổ đông thì thế nào, tôi vẫn có thể đuổi anh ra khỏi bệnh viện này! Nếu hiện tại anh quỳ xuống cầu tôi, dập đầu mấy cái, tôi sẽ suy xét có buông tha anh không!"

Hoàn toàn không giống với Lăng Thiếu Tần dự đoán, bác sĩ cũng không có biểu hiện ra biểu tình sợ hãi, khóc lóc thảm thiết xin tha như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại ánh mắt nhìn về phía hắn càng thêm khinh thường:

"Anh còn tưởng rằng bệnh viện này là của Lăng thị? Sớm tại ba ngày trước, bệnh viện này đã thuộc sở hữu của Kỳ thị, anh tính cái thứ gì! Còn không phải là một cổ đông nhỏ của Lăng thị, chơi cái gì tàn nhẫn! Loại bại hoại như anh, nam nhân chuyên môn dựa vào nữ nhân để leo lên, thật là làm người ghê tởm! Tòa án phán kết quả này, quả thực là làm người sảng khoái!"

"Mày! Mày chờ đó cho tao! Tao sẽ không bỏ qua cho mày!" Cho dù là hiện tại, Lăng Thiếu Tần còn không quên chơi tàn nhẫn.

Bác sĩ nhún vai, không đem đe dọa của hắn để ở trong lòng chút nào.

Lăng Thiếu Tần sắc mặt nan kham mà làm vệ sĩ đẩy hắn ra ngoài, còn chưa đi tới cửa, bác sĩ nói: "Viện phí ba ngày gần đây của anh còn chưa giao, hôm nay đã là kỳ hạn cuối cùng."

Lăng Thiếu Tần không quay đầu lại, nhưng thần sắc lạnh hơn, phía trước Lăng thị còn chưa đổi chủ, hắn căn bản không cần trả phí, vốn chính là do công ty nhà mình mở, mà lúc này, cũng không thể không trả, Kỳ thị hắn còn đắc tội không nổi!

Nhưng khi nhìn đến hóa đơn, Lăng Thiếu Tần rốt cuộc bình tĩnh không nổi nữa!

Con số mặt trên quả thực chính là con số thiên văn, hắn căn bản không thể tin tưởng, gần ba ngày, hắn liền hao phí nhiều như vậy! Nhưng chờ hắn đi dò hỏi, lại bị báo là không thành vấn đề, thuốc cho hắn dùng đều là thuốc mới nhập khẩu từ nước ngoài về.

Mỗi một loại thuốc đó đều có thể xào đến giá trên trời!

Lăng Thiếu Tần sắc mặt càng thêm âm trầm, nghĩ đều không cần nghĩ, hắn khẳng định là bị hố, bác sĩ kia biết chân của hắn hoại tử, căn bản không có khả năng cho hắn dùng thuốc tốt như vậy, trừ phi --

Có người cố ý hại hắn.

Hắn đột nhiên nghĩ tới thiếu niên âm lãnh, chẳng lẽ hắn là thân thích của người cầm quyền nào đó trong Kỳ thị?

Trong tài khoản của Lăng Thiếu Tần cũng không nhiều tiền tài như vậy, rơi vào đường cùng, chỉ có thể gọi cho Trịnh Liên Nhi, tưởng mượn điểm tiền, nào ngờ, gọi qua lại là không có người nghe, cuối cùng, bệnh viện thúc giục, Lăng Thiếu Tần mới căng da đầu gọi điện thoại cho cha hắn.

Tự nhiên mà vậy, đổi lấy chính là một trận đòn hiểm của Lăng Trình, Lăng Thiếu Tần ngồi ở trên xe lăn không thể động đậy, xe lăn quá mức cồng kềnh, khó có thể di động, bị đánh trúng rất nhiều lần!

Trịnh Liên Nhi lúc này tự nhiên là tránh còn không kịp, phía trước, Lăng Thiếu Tần phát biểu thanh minh, lại có nhiều người bôi đen Mạc Thất Thất như vậy, nên cô ta xem chuẩn cơ hội này, cũng phát cái thanh minh, làm sáng tỏ chính mình.

Cố tình Mạc Thất Thất lúc sau lại không có bất luận động tác gì, liền làm Trịnh Liên Nhi càng thêm càn rỡ, cô ta thậm chí còn cho thấy, Mạc Thất Thất là kẻ thứ ba, cô ta cùng Lăng Thiếu Tần mới là một đôi.

Thế nhưng cũng đưa tới không ít người nhận đồng, mà Mạc Thất Thất không hề làm, liền theo lý thường bị cho là chột dạ, thậm chí, còn có người bởi vì phía trước từng nhục mạ Trịnh Liên Nhi mà chuyên môn xin lỗi cô ta, hiện giờ, chân tướng được công bố, Trịnh Liên Nhi lúc ấy có bao nhiêu đắc ý, hiện tại liền có bao nhiêu thê thảm!

Hiện tại mỗi người đều cảm thấy Mạc Thất Thất lúc ấy không đáp lại kỳ thật là bị thương thấu tim, may mắn tòa án không oan uổng sai người, vì thế, Trịnh Liên Nhi ngược lại rước lấy một thân phiền toái, Lăng Thiếu Tần cũng không phải người trong giới giải trí, dưới Weibo bị mắng lại thảm cỡ nào cũng không có quá nhiều ảnh hưởng với cá nhân hắn, ngược lại là Trịnh Liên Nhi, nhân vật công chúng này..[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 296: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (59)

[HIDE-THANKS]
RuePQoe.jpg


Kết quả vừa ra, liền nhấc lên sóng to gió lớn, Trịnh Liên Nhi lập tức bị công ty tuyết tàng, mà Tống Như Linh vì nhận hối lộ mà bị công ty cưỡng chế khai trừ.

Cô ta đi tìm Lăng Thiếu Tần, lại biết được lúc trước hắn vì mua vòng cổ "Hải cầm" cho cô ta mà tự tiện tham ô tài chính của công ty, bị phán là tội phạm kinh tế, đã bị bắt vào tù, cùng đường bí lối, cô ta chỉ có thể tuyên bố với bên ngoài là rời khỏi giới giải trí.

Bên kia, Nhiễm Thất nghe âm thanh nhắc nhở tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, đang thỏa mãn ăn lẩu do Đoạn thiếu niên làm.

Trong nồi hơi nóng lượn lờ, nước canh sôi trào, mùa đông ăn lẩu, lòng đều như là ấm đến hóa thành nước.

Trịnh Liên Nhi rời khỏi giới giải trí, sợ là kết cục sẽ không quá tốt, mà Lăng Thiếu Tần bị nhốt lại, Trịnh Liên Nhi sợ là muốn gặp cũng không gặp được..

- - chậc chậc chậc, thật là đôi uyên ương mệnh khổ.

Kỳ thật muốn ở trên tòa án đối phó Lăng Thiếu Tần rất đơn giản, hắn dựa vào hai phân văn kiện cô tự tay ký mà không có sợ hãi, nhưng..

Nếu phân văn kiện kia không phải cô ký thì sao?

Mặt trên không phải chữ viết của cô, tự nhiên văn kiện cũng sẽ không có hiệu lực, cũng hoàn toàn không có hiệu lực pháp lý, tự nhiên có thể từ tòa án tới phân phối tài sản.

Chữ viết của mỗi người trừ bỏ liên quan đến phong cách viết thường ngày, càng có rất nhiều quan hệ với ký ức, cô phỏng theo chữ viết trong trí nhớ Mạc Thất Thất, ký đơn ly hôn, mà khi ký hiệp nghị phân cách tài sản, lại dùng chữ viết của Nhiễm Thất cô, hai người không giống nhau, tự nhiên chữ viết cũng sẽ có điều bất đồng.

Bởi vậy, trên tòa án, cô đưa ra yêu cầu cầm hai phân hiệp nghị trên tay Lăng Thiếu Tần đi giám định, hơn nữa cắn chết là chỉ ký giấy thỏa thuận ly hôn, cuối cùng kết cục tự nhiên là giống như dự đoán của cô --

Chữ viết trên hiệp nghị phân cách tài sản không phải chữ viết của Mạc Thất Thất, tự nhiên không có hiệu lực, nhưng vì đơn ly hôn có hiệu lực, tự nhiên có thể nhờ tòa án hỗ trợ phân phối tài sản.

Bất quá nhưng thật ra ít nhiều..

Mới vừa ăn một ngụm, Nhiễm Thất như là nhớ tới cái gì, cô hỏi: "Sao em có thể làm ra mấy cái chứng cứ đó?"

Nhiễm Thất hỏi chính là những ký lục phía trước Mạc Thất Thất chuyển khoản cho Lăng Thiếu Tần để đầu tư vào Lăng thị, hơn nữa bán của cải lấy tiền mặt sau đó chuyển khoản cho Lăng Thiếu Tần, nếu không phải có Đoạn Tứ Thích hỗ trợ, không có những chứng cứ đó, sợ là phân cách tài sản cũng sẽ không có kết quả nhanh như vậy.

Hơn nữa bởi vì chứng cứ hắn cho cô nhiều mà kỹ càng tỉ mỉ, liền một ít giao dịch bé nhỏ không đáng kể, Đoạn Tứ Thích cư nhiên đều có thể lấy tới, thế cho nên, phân phối xong tài sản trước khi kết hôn của vợ chồng cùng với tài sản sau khi kết hôn, Nhiễm Thất mới có thể bắt được hơn phân nửa Lăng thị.

Tương đương là gấp bốn lần số tiền Mạc Thất Thất đầu tư.

Thiếu niên chống đầu, vẻ mặt vô hại mà nhìn cô, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh môi hồng nhuận của cô, trong mắt toàn là cực nóng si mê, không chút nào che dấu, hắn dừng một hồi lâu, mới nói: "Bởi vì cha em là Kỳ Mộ."

Tay Nhiễm Thất chợt khựng lại, không ai không biết Kỳ Mộ, cá sấu lớn trong thương giới, sản nghiệp thậm chí có thể bao trùm giới giải trí, cô nhớ rõ Kỳ Mộ là có vợ họ Đoạn, cho nên.. Đoạn Tứ Thích là theo họ mẹ?

Nhiễm Thất thực mau liền nghĩ thông suốt, sợ là bởi vì cái loại bệnh trạng kỳ quái này của Đoạn Tứ Thích, vốn chính là vạn nhân mê, lại là con trai của tập đoàn tài chính quốc tế lớn, nhất định là hương bánh trái, nói không chừng có bao nhiêu người muốn hại hắn, hắn một khi đổi tên, sau khi mất trí nhớ, bị người khác tìm đến, mặc cho ai đều không thể nhanh như vậy nghĩ đến Kỳ thị.

Nhưng Nhiễm Thất cảm thấy còn cần thiết nói một câu, "Cảm ơn, nếu không có em hỗ trợ, sợ là chuyện này sẽ kéo dài thật lâu."

"Em không ngại chị dùng thân thể tới báo đáp em." Thiếu niên tiến lên ôm Nhiễm Thất, gương mặt cọ cọ vào cổ cô, giống như là một đứa nhóc đang khoe mẽ.

Số lần bị "Phi lễ" nhiều, Nhiễm Thất cũng bình tĩnh, đầu tiên cô ăn một cục thịt viên, sau đó, không lưu tình chút nào mà cự tuyệt: "Chị để ý."

"Thật là vô tình.." Đoạn Tứ Thích cười ngâm ngâm, xinh đẹp giống như một thiên sứ tinh xảo vô hại.

Nhưng Nhiễm Thất đã dần dần đối với hắn đổi mới, thiên sứ là sẽ không loạn cắn người, a, cừu con cũng sẽ không, Nhiễm Thất lại ăn một cục thịt viên, yên lặng mà nghĩ.

"Em đây muốn chị, cả đời ở bên em, báo đáp em."

Thiếu niên cắn hai từ 'cả đời' rất nặng, mang theo bướng bỉnh cùng kiên định rõ ràng.

"Nghĩ cũng đừng nghĩ."[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 297: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (60)

[HIDE-THANKS]
CibCZmw.jpg


Nhiễm Thất đã kiếm lời được một khoản tiền khổng lồ, đang định rời khỏi giới giải trí, tìm một nơi an tĩnh dưỡng lão.

Lần này, thời gian mà hệ thống khen thưởng cho nhiệm vụ cũng thực dài lâu, cũng đủ cho cô ở đây sống hết một đời, cô mới không cần mang theo một đứa nhóc!

Kỳ thật đáy lòng Nhiễm Thất có vài phần dao động --

Mấy năm nay Đoạn Tứ Thích thường xuyên ở bên người cô, cô tự biết chính mình là một người chậm nhiệt, cô nói không rõ mình có tâm tư gì đối với thiếu niên này, nhưng trong lòng cũng ẩn ẩn có chút không tình nguyện chia tay hắn.

Mấy năm nay, cô ăn quen cơm hắn làm, thậm chí một ánh mắt của cô, hắn đều có thể biết cô muốn làm cái gì, lại cần mẫn, mặt lại đẹp, quả thực vạn năng.

Trừ bỏ.. Hắn luôn bò giường của cô.

Nhiễm Thất trước sau không có phát hiện --

Người bên cạnh cô này cũng không phải cừu con, cũng không phải sói xám, mà triệt triệt để để là một ác ma khoác da thiên sứ.

Quả nhiên, Nhiễm Thất vừa dứt lời, đôi mắt thiếu niên bỗng dưng trở nên thâm thúy u ám, bên trong như là che một tầng sương mù quỷ quyệt âm trầm, vô cớ khiến người run rẩy.

Hắn trực tiếp cầm tay Nhiễm Thất, lật cô qua, đè ở trên bàn, một đôi mắt xinh đẹp tràn ngập quỷ quyệt điên cuồng, thiếu niên môi hồng răng trắng nhẹ nhàng mở miệng, ngữ khí thực nhẹ thực nhẹ, gằn từng chữ một, lại mang theo mạc danh khủng bố âm trầm:

"Vì cái gì, không cần em."

"Em.." Nhiễm Thất đầu tiên là bị thanh âm của hắn đông lạnh đến run lên, theo sau nhíu mi, hiển nhiên có chút kinh ngạc trước dáng vẻ hiện tại của hắn-- trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp toàn là âm lãnh lành lạnh, đôi mắt đen nhánh híp lại, lại che đậy không được cố chấp si cuồng trong đó.

Giống như hoàn toàn rút đi vỏ bọc thiên sứ ấm áp vô hại, triển lãm tính cách chân thật của hắn.

Đoạn Tứ Thích như vậy là Nhiễm Thất chưa bao giờ gặp qua -- điên cuồng, cố chấp, khủng bố, còn có vài phần bệnh trạng.

Ngón tay thon dài trắng nõn của thiếu niên vuốt ve cổ cô, hàng mi dài rũ xuống, đầu bỗng dưng dựa vào cổ cô, cánh môi đỏ hồng ở bên tai cô cọ cọ, ngay sau đó cười khẽ, ngữ khí lại có loại nguy hiểm nói không nên lời: "Đây mới là bộ dáng chân chính của em.."

Theo sau, thiếu niên hôn hôn vành tai của cô, ngữ khí nhẹ mà quỷ dị: "Thích sao?"

Nhiễm Thất chớp chớp mắt, vẫn là có chút không phục hồi tinh thần lại, người trước mắt như thế nào liền như thay đổi thành một người khác..

Cô há miệng thở dốc, lời nói ngừng ở bên môi còn chưa nói ra, lại thấy khóe miệng thiếu niên ngậm một nụ cười nhạt quỷ dị, trực tiếp đưa ngón tay vào miệng cô, ấn lưỡi cô, ở trong miệng cô quấy một trận.

- - mẹ ơi, hình như con gặp biến thái..

Mặt sau là cái bàn, tự nhiên là lui không thể lại được nữa, tay Nhiễm Thất mới vừa động, lại bị một cánh tay của thiếu niên ấn ở trên bàn, cả người đều khó có thể nhúc nhích.

Thiếu niên đè ở trên người cô, đầu ngón tay tiếp tục thong thả ung dung quấy trong miệng cô, giống như tìm được một món đồ chơi rất thú vị.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên ý cười ngâm ngâm, mi mắt cong cong, lại mạc danh khiến người ta cảm thấy âm khí dày đặc:

"Nha.. Chị cũng không thích dáng vẻ phía trước kia của em phải không? Cái dạng này thì sao? Thích không?"

"..."

Chị nói thích thì em sẽ thả chị sao?

"Ô ô.." Trong miệng Nhiễm Thất phát ra thanh âm mơ hồ không rõ, còn dùng ánh mắt ý bảo hắn, lấy ngón tay của hắn ra, cô nói cho hắn đáp án.

Thiếu niên giống như không thấy được ánh mắt ra hiệu của cô, theo Nhiễm Thất nức nở, ý cười trong mắt hắn hiện lên, bệnh trạng cố chấp trên mặt càng thêm khắc sâu, hắn cọ cọ vào mặt Nhiễm Thất, tiếng nói thản nhiên dễ nghe, giống như nỉ non với người yêu:

"Hửm.. Chị thích, có phải không? Em liền biết chị sẽ thích."

"..."

Đại lão, em là như thế nào từ hai tiếng ô ô này của chị nghe ra là chị thích?

Ngón tay của thiếu niên rút ra, theo sau, cúi người hôn hôn khóe môi Nhiễm Thất, phá lệ ôn tồn, "Chúng ta đi đến một nơi không có ai đi.. Nơi đó cũng chỉ có hai người chúng ta sẽ không có người tới quấy rầy chúng ta.."

Cánh môi Nhiễm Thất giật giật, đang muốn nói chuyện, đầu ngón tay xinh đẹp trắng nõn của thiếu niên để ở cánh môi cô, thấp giọng cười nói: "Không cần trả lời, em biết chị thật cao hứng.."

"..."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back