Welcome! You have been invited by MaiAn145 to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 149: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (27)

[HIDE-THANKS]
Nrrqgt4.jpg


Kasija căn bản không hề phòng bị Aike, đôi mắt bạc của nàng dần tan rã, sau đó khóe môi giật giật, phun ra một chữ: "Vâng."

Làm xong này đó, Aike mới ngước mắt nhìn về phía Pagoda, biểu tình hắn cực đạm, bình tĩnh nói: "Ta nghe được, gia tộc Roth có một cấm thuật có thể trao đổi tội nghiệt của hai người."

Mỗi người lúc sinh ra đều có thân thể thuần khiết, trong cuộc đời phạm vào giết chóc, mỗi lần giết một người, tội nghiệt trên lưng sẽ gia tăng, chờ tội nghiệt đến một trình độ nhất định, thế giới này đã vô pháp chế tài người kia, thần liền can thiệp.

300 năm trước, trên lưng Kasija đeo quá nhiều tội nghiệt, khiến thần bất mãn, thế nên thần không màng tất cả muốn giết nàng.

Cuối cùng, Kasija chết trên tay nhân loại cùng nữ vu, thần mới bỏ qua.

Kasija có thẻ đối nghịch với tất cả mọi người trên thế giới, nhưng nàng không đối kháng được thần.

Thần sáng tạo toàn bộ thế giới, trời sinh liền cao hơn tất cả sinh linh một bậc.

Mà hiện giờ Kasija thay đổi một thân thể khác, hết thảy bắt đầu lại, hắn tuyệt đối không để chuyện 300 năm trước tái diễn.

Pagoda hơi suy nghĩ một chút liền biết hắn muốn làm gì, theo bản năng nói: "Thay đổi vận mệnh hai người, cần có huyết thống tương tự."

Huyết thống của hai người càng khác biệt, sau khi thay đổi, khả năng tách rời vận mệnh ra khỏi thân thể để dung hợp vào một thân thể khác càng thấp.

Đồng thời trong quá trình thi chú, hai người đều rất có khả năng bỏ mạng, bởi vì vận mệnh bị tách rời ra nếu trong thời gian ngắn vô pháp dung hợp vào một thân thể khác, hơi trì hoãn một chút thôi, thì vận mệnh của người kia sẽ tự do ở thế giới bên ngoài, cuối cùng không thể trở về thân thể nguyên chủ.

Một người đã không có vận mệnh, sinh mệnh cũng chỉ kết thúc ở đó.

Còn chưa nói xong, nàng ta liền thấy Aike đứng kia, biểu tình không đổi, giống như đã sớm suy xét tới điểm này, Pagoda ngẩn ra, đúng rồi, còn ai sẽ có huyết thống tương tự với Kasija hơn nữa đây.

Không, nói chính xác hơn, huyết thống của Aike hoàn toàn tương đồng với Kasija.

Cho nên.. Aike muốn đổi vận mệnh của mình cho Kasija?

Tưởng tượng như vậy, đồng tử nàng ta đột nhiên co rút, khó có thể tin nhìn Aike, vẫn hỏi ra tiếng: "La ngươi muốn đổi với Kasija?"

Vừa nãy Pagoda vẫn luôn cho rằng Aike muốn tìm người khác trao đổi với Kasija, 300 năm trước, Kasija chinh slaf vì lưng đeo quá nhiều sát nghiệp nên mới rơi xuống loại kết cục này, nàng ta sao có thể không rõ ràng, chỉ là.. như vậy.. Kasija không cần lại lo lắng bị thần đuổi giết, ngược lại là Aike..

Aike vẫn chưa lên tiếng, hắn nhìn ra được, Pagoda đã minh bạch suy nghĩ của hắn.

Pagoda trấn định lại, nhìn Aike lắc đầu: "Ta sẽ không giúp ngươi.."

Aike cũng không tức giận, ngược lại bình tĩnh nhìn nàng ta: "Ngươi không giúp ta, Kasija nhất định sẽ chết!"

Thế giới này do thần sáng tạo, Aike cũng không tin chú ngữ che đậy thần có thể làm bọn họ vĩnh viễn né tránh thần, một khi thời gian quá dài, thần tự nhiên sẽ phát hiện manh mối, đến lúc đó lại tìm biện pháp, cũng không kịp rồi.

Pagoda theo bản năng nhìn Kasija, nàng đứng bên Aike, biểu tình hờ hững, trong mắt là lỗ trống vô tận, nàng đờ đẫn đứng ở kia, giống như không nghe được bọn họ nói gì.

Pagoda chớp chớp đôi mắt khô khốc, nhìn nàng, suy nghĩ khó tránh khỏi bay xa.

Nàng ta nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Kasija dưới ánh trăng, nàng cũng mặc một bộ váy ngắn màu lam nhạt như vậy, thiếu nữ không chút để ý mà đào đi trái tim của nam vu, sau đó vẻ mặt khinh thường nhìn nàng ta, bắt nàng ta phải hồi báo.

Hết thảy, phảng phất giống như chỉ mới hôm qua.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 150: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (28)

[HIDE-THANKS]
3ywJHFk.jpg


Sau khi linh hồn Kasija chia năm xẻ bảy, có một bộ phận linh hồn là ở chỗ nàng ta, bộ phận linh hồn mà nàng ta có được thuộc về phần lạnh nhạt của Kasija, lúc ấy, mỗi lần nàng ta nghiên cứu sách ma pháp, Kasija lạnh nhạt liền ở một bên nhìn nàng ta, nàng là linh thể vô ý thức, lại ở chung với nàng ta hơn một trăm năm, thẳng đến khi Aike tới tìm nàng ta.

Pagoda rũ mắt xuống, nếu trong hai người Kasija cùng Aike muốn chọn một người, thực hiển nhiên, nàng ta nhất định sẽ chọn Kasija.

Mà Aike nguyện ý trao đổi với Kasija, chắc là không muốn Kasija gặp nguy hiểm đi.. Rốt cuộc, nếu hai người bọn họ trao đổi, huyết thống hoàn toàn tương đồng, xác suất thành công là trăm phần trăm.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Pagoda giật giật môi, nhẹ nhàng nói: "Được, ta giúp ngươi."

Pagoda cũng không nói, vận dụng cấm thuật này, sẽ tiêu hao toàn bộ ma lực của nàng ta, sau khi hoàn thành ma chú, nàng ta sẽ biến thành một nhân loại bình thường, sẽ chết sẽ đau, không thể tu luyện vu thuật nữa.

Pagoda nhắm mắt, thôi, xem như trả cho Kasija một cái mạng.

Thù của gia tộc nàng ta đã sớm trả, trong 300 năm, Kasija lạnh nhạt đi theo nàng ta giết chết trưởng lão của gia tộc Roth, vị nữ vu thiên tư cực cao kia quỳ dưới chân nàng ta xin tha, nàng ta nhất thời mềm lòng, nghĩ rằng nữ vu đó cũng không có làm chuyện gì quá phận với nàng ta, nên tưởng cứ như vậy buông tha nữ vu kia, nhưng Kasija mở miệng, đó là lần đầu tiên nàng mở miệng, lạnh lùng nói với nàng ta: "Lòng dạ đàn bà!"

Chờ sau khi nàng ta giết chết nữ vu kia, mới phát hiện nữ vu đó đã sớm mật báo cho các trưởng lão khác của gia tộc, hơn nữa thi chú định vị trên người nàng ta, nếu lúc đó nàng ta không tin Kasija, thật sự mềm lòng buông tha nữ vu đó, chỉ sợ người chết là nàng ta!

Lại nói tiếp, kỳ thật Kasija cứu nàng ta hai mạng.

* * *

Kasija tỉnh lại, phát hiện mình đã về tới cung điện của Aike, nàng ngồi dậy trong quan tài, Aike đang ngồi tren sô pha xem sách, nhìn thấy nàng tỉnh, nhàn nhạt hỏi: "Làm sao vậy?"

Kasija cau mày, nàng quay đầu hỏi: "Aike, ta nghĩ không ra ta trở về như thế nào.."

Thần sắc Aike không đổi: "Chúng ta nói muốn đi tìm Pagoda, ở trên đường nàng ngất đi, ta liền mang nàng trở lại."

Kasija gật đầu, đối với lời nói của Aike, nàng không có bất luận hoài nghi gì, huống hồ trong đầu nàng đang bị chiếm cứ bởi chuyện khác, cả người đều có chút giật mình, cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Nàng ra khỏi quan tài, dựa đầu vào vai Aike, lẩm bẩm: "Aike, hình như ta mơ thấy khi còn nhỏ, chàng kể chuyện xưa cho ta nghe.."

Kasija rũ đầu, tay ấn ngực mình, không biết vì sao, nơi này nặng trĩu, có loại khó chịu không nói nên lời.

"Chuyện xưa nào?" Thanh âm nhàn nhạt của Aike truyền tới.

"Chính là chuyện xưa của tướng quân và công chúa.."

Đó là câu chuyện mà Kasija không thích nhất, thê mỹ mà lừng lẫy.

Tướng quân có người yêu, nàng là công chúa một nước, trước ngày đại hôn của bọn họ, nước láng giềng tới xâm lược, tướng quân buộc phải xuất chinh, ba năm tử thủ vùng biên giới, cuối cùng, tướng quân đánh thắng một trận chiến quan trọng nhất, lại cuối cùng vết thương cũ tái phát, bệnh chết trên đường về.

Người đi theo hắn đều nói, tướng quân một lòng đánh giặc, thận chịu trọng thương vẫn như cũ lên chiến trường, xứng đáng là rường cột nước nhà, người đời ca tụng.

Mọi người tán tụng tướng quân đại nghĩa, một lòng vì nước, chỉ có công chúa hai mắt đẫm lệ.

Không ai hiểu được tâm tư của tướng quân, chỉ có công chúa biết, hắn liền mạng bị thương đánh giặc, vì muốn rút ngắn thời gian chiến tranh, sớm ngày trở về thấy nàng.

Mà công chúa lại không hoàn toàn nghĩ đúng.

Chí có chính tướng quân biết, hắn không chỉ vì muốn sớm trở về, càng vì bảo hộ công chúa của hắn.

Hắn canh giữ ở biên quan, chống lại địch quốc xâm phạm, không cầu bảo hộ nhân dân, chỉ muốn bảo hộ một mình nàng.

Lúc ấy, Aike kể xong, Kasija nâng khuôn mặt non nớt lên, ngây thơ hỏi hắn: "Vậy Aike sẽ bảo hộ ta sao?"

Thiếu niên hơi mỉm cười: "Sẽ, ta sẽ luôn luôn bảo hộ Kasija."[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 151: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (29)

[HIDE-THANKS]
PRSHEqS.jpg


Chờ đến Aike phát hiện không đúng, Kasija đã bắt đầu mất khống chế.

Huyết sắc trong mắt nàng cũng không có rút đi, ngược lại càng thêm nồng đậm, cuối cùng, toàn bộ con ngươi màu bạc đều biến thành màu đỏ yêu dị, hai tròng mắt màu đỏ thẫm kia, giống như một biển máu, có thể hoàn toàn cắn nuốt người vào!

Nàng đã dừng lại không được.

Đây là sự trả thù của nàng đối với thế giới, nàng đang làm chuyện mà 300 năm trước chưa làm xong.

* * * Nàng chán ghét thế giới này như thế, loại chán ghét này như là trời sinh đã có sẵn, làm nàng thời thời khắc khắc đều tưởng hủy diệt thế giới này!

Lúc này đây, không ai có thể ngăn cản nàng!

Aike đến chậm đang đứng yên ở ngoài một thôn trang, ánh mắt hắn nặng nề, trong mắt giống như bịt kín một tầng sương mù nặng nề, thấy không rõ, cân nhắc không ra.

Bùn đất dưới chân bị máu tươi thấm đến có chút mềm xốp, nhan sắc đỏ tươi kia bao trùm toàn bộ thôn trang này, dọc theo đường đi có thể tùy ý thấy được thi thể vặn vẹo tàn phá của nhân loại.

Toàn bộ thôn trang đều an tĩnh quá phận, chỉ có một loạt thảm trạng này biểu hiện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một màn thảm sát chân chính.

Khi Aike tìm được Kasija, nàng đang hút máu một nhân loại trong phòng, trên cánh môi còn lây dính một mảnh máu hồng, sấn đến khuôn mặt tái nhợt tinh xảo càng thêm mị hoặc, lúc này nàng như tử thần thu hoạch mang người đến từ địa ngục.

Yêu diễm mà tàn nhẫn..

Nàng nhìn thấy Aike, đầu tiên là sửng sốt, dưới tay dần dần buông ra, thân hình nhân loại không có lực chống đỡ thuận thế ngã xuống đất, chung quanh còn có mấy cỗ thi thể nhân loại bị hút khô máu, nàng há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ kéo kéo khóe môi, vẫn chưa lên tiếng.

Sau đó nàng lui ra sau vài bước, nghiêng đầu về phía khác, rũ mắt, không dám nhìn Aike.

Lúc này nàng như một cô gái nhỏ phạm sai lầm, sợ bị người lớn trách cứ, chỉ có thể cẩn thận tránh ánh mắt của hắn, trong lòng lại nhịn không được lo âu thấp thỏm.

Nàng không biết Aike có tán đồng cách làm này của nàng hay không? 300 năm trước, lúc nàng làm như vậy, Aike không có mặt, mà hiện giờ, hết thảy bị Aike thấy được, nàng lại không biết đối mặt với hắn thế nào.

Nàng sợ nhìn thấy sự chán ghét, không vui trong mắt hắn, sợ hắn nghĩ nàng là một quái vật, nhưng, nàng rũ mắt nhìn bàn tay trắng nõn của mình, ngón tay trắng trẻo dài mảnh dính máu, sền sệt mà mỹ vị.

Nhưng, nàng dừng không được.

Nàng nhịn không được a..

Ngay lúc Kasija ngây người, Aike nhìn nàng bất lực như vậy, khe khẽ thở dài, đôi chân thon dài bước tới, một tay vòng lấy eo nàng, ôm chặt nàng, giống như thường ngày, một bàn tay vỗ nhẹ lưng nàng, trấn an nỗi lòng bất an của nàng.

Kasija ngơ ngác hoàn hồn, nàng vươn tay, chậm rãi vòng lấy eo Aike, dựa đầu vào vai hắn, cặp đồng tử huyết sắc mất đi tiêu cự mà nhìn về phương xa, nhẹ nhàng lẩm bẩm: "Aike, ta khống chế bản thân không được.. Nên làm gì bây giờ.."

Ta khống chế không được ý nghĩ chán ghét thế giới này.

Ta khống chế không được ý muốn giết người.

Mỗi khi máu tươi nhuộm đỏ tay ta, nhìn bọn họ từng người một ngã xuống, ta mới đạt được chân chính giải thoát.

Cho nên, kỳ thật ta là một con quái vật đi..

Aike, sẽ thích một con quái vật sao?

"Kasija, nàng không sai, đi làm việc nàng muốn làm đi."

Aike ôm vai nàng, làm nàng nhìn thẳng vào hắn, đôi con ngươi màu bạc toàn là nghiêm túc, nhìn không ra nửa phần chán ghét, hắn sờ tóc nàng, âm thanh nhẹ nhàng chậm chạp: "Kasija, quỷ hút máu đều thị huyết, nàng làm vậy căn bản không sai, cho nên nghe theo trái tim mình đi."

Đi theo trái tim nàng, hậu quả, ta sẽ giúp nàng gánh vác.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 152: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (30)

[HIDE-THANKS]
xWl8taj.jpg


Cho nên.. ta không sai sao?

* * *

Trận đại hình tàn sát này cuối cùng cũng làm thần tức giận.

Lúc thần phát giác, trên thế giới đã không còn bao nhiêu người sống.

Bởi vì chú ngữ che đậy thần tồn tại, thần vẫn chưa lập tức tìm được vị trí của bọn họ.

Chờ đến lúc thần tìm được – Kasija đã đào ra trái tim của vị nữ vu cuối cùng trên thế giới, trên mặt đất máu chảy thành sông, máu sền sệt đỏ tươi phủ một lớp dày trên mặt đất.

Nhân gian thành luyện ngục, màu đỏ yêu dã trải rộng toàn bộ thế giới.

Thế giới này bị Kasija làm hỏng.

Nhưng thần lại không thể trừng trị nàng.

Hiện tại thần mới phát hiện, vận mệnh của nàng bị người thay đổi, trên tay nàng dính một mảnh huyết tinh, nhưng vận mệnh lại là một mảnh thuần trắng.

Kia không phải mệnh nàng, mà là..

Nhìn về phía người đứng bên nàng kia, thần đột nhiên giật mình, sau đó cảm thấy bất đắc dĩ mà cười ra tiếng, lại là cặp song sinh bị nguyền rủa.

Cặp song sinh bị nguyền rủa có thể hủy diệt thế giới này, nhưng lại chỉ có một người có thể sống sót, này cũng không phải là trừng phạt của thần dành cho huyết tộc, mà là tiên đoán của thần.

Vận mệnh chú định, quỹ đạo của vận mệnh chưa bao giờ thay đổi.

Aike như là đã nhận ra cái gì, hắn ngẩng đầu nhìn về phía không trung đen tối, mây đen u ám che phủ chân trời, ngưng tụ thành một hình dạng quỷ dị.

Đuôi lông mày hắn mang theo một tia lệ khí, đột nhiên biến mất khỏi vị trí đang đứng, giây tiếp theo, một đạo sấm chớp oanh một tiếng đánh vào chỗ Aike đứng lúc đầu.

Aike nhìn về phía mặt đất cháy đen kia, ánh mắt chợt ngưng.

Thần tới quá nhanh.

Kasija cũng nhận ra điều lạ thường: "Aike.."

Lời còn chưa dứt, thân hình thon dài mạnh mẽ của Aike đột nhiên xuất hiện trước mặt Kasija, ôm nàng, đưa nàng đế một vị trí mười phần ẩn nấp, ngay sau đó hắn cầm lấy tay nàng, trên khuôn mặt tuấn mỹ không có bất luận biểu tình gì, khóe môi hơi nhấp, đặt một chiếc nhẫn vào lòng bàn tay nàng.

"Này.."

"Kasija, nhìn ta.." Ngữ khí của Aike bình tĩnh trấn định, nhưng giữa mày lại mang theo một tia cấp bách không dễ phát hiện.

Kasija theo bản năng ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt màu bạc của hắn như chứa đầy sao trời, ánh sáng bên trong khiến nàng khẽ run lên, còn chưa kịp nói gì, liền nghe thấy âm thanh bình tĩnh mê hoặc của Aike thì thầm bên tai: "Kasija, giết ta."

Âm thanh hắn xuyên thấu qua gió lạnh, truyền vào tai nàng, trong lòng nàng đột nhiên đau xót, còn chưa kịp làm gì, ánh mắt đã không cách nào chống lại được mà trở nên dần lỗ trống, trong đầu chỉ còn một mệnh lệnh – giết hắn.

Trong đồng tử huyết sắc đã mất đi tiêu cự của Kasija có chút rung động, tay đặt bên người run lên, lại chậm chạp chưa động.

Tiềm thức nàng kháng cự mệnh lệnh này.

Khóe môi Aike hơi nhấp, nhìn nàng, trên mặt mang theo chút bất đắc dĩ, hắn nắm tay Kasija đặt trước ngực, lại một lần nữa hạ lệnh: "Kasija, giết ta."

Chết trên tay nàng, mới là nguyện vọng cuối cùng của ta.

Chỉ là sau này, cần phải sống thật tốt.

Mệnh lệnh của hắn lại truyền đến lần nữa, ánh mắt Kasija càng thêm dại ra, lúc này bên trong không có lấy một gợn sóng, giống như một hồ nước chết lặng, nàng đờ đẫn chấp hành mệnh lệnh.

Cách bọn họ không xa, thi thể trải rộng, máu trên mặt đất đã trở nên sền sệt, hết thảy đều ăn khớp với một màn cuối cùng hắn đã thấy trong cầu thủy tinh.

Tay Kasija đâm xuyên qua da thịt hắn, máu tươi bắt đầu trào ra ngoài.

Hắn không hỏi cười khẽ, khóe môi tràn ra tiếng cười rách nát, trầm giọng lẩm bẩm: "Thì ra là thế.."

Kasija chưa từng có suy nghĩ giết hắn, một màn cuối cùng hắn nhìn thấy kia, chỉ là hắn không muốn chết trên tay thần mà thôi.

Máu từ ngực không ngừng chảy ra, hắn giống như là không cảm giác được đau, biểu tình không có bất cứ biến hóa gì, hắn duỗi tay sờ tóc Kasija, nhẹ nhàng chậm chạp, giống như hắn vẫn luôn làm với nàng vậy.

- - thẳng đến khi tay hắn vô lực rũ xuống.

Trong cơn mê, phía xa tựa hồ truyền đến âm thanh non nớt của thiếu nữ, "Vậy Aike sẽ bảo hộ ta sao?"

"Sẽ, ta sẽ luôn bảo hộ Kasija."[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 153: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (31)

[HIDE-THANKS]
RUkafkR.jpg


Bóng đêm âm trầm, trong chốc lát, gió lạnh đột nhiên ngừng thổi.

Thời gian phảng phất ấn nút tạm dừng tại đây.

Thế giới hoang vắng phía dưới thây khô trải rộng, máu chảy thành sông, chính là nhân gian luyện ngục, mà bên trong luyện ngục đó, một thân ảnh nhỏ xinh cô độc đặc biệt rõ ràng.

Ngươi từng có cảm giác như vậy sao?

Chỉ có một người tồn tại trên đời, ngươi không sợ cô độc, không sợ tịch mịch, thậm chí không sợ tử vong, ngươi vốn nên tiêu sái tùy ý, lại cuối cùng bị nhốt trong nội tâm của mình.

Thế giới to lớn, lại không biết đi về đâu, nhìn người trước mắt bị tự tay mình giết chết, dại ra vô thần, phảng phất bị toàn bộ thế giới này vứt bỏ, sẽ không có ai lại yêu nàng, không có ai lại đau lòng nàng, không có ai lại sủng nịch hôn lên tóc nàng, dựa vào bên tai nàng gọi một tiếng Kasija nữa.

Nàng giết chết người duy nhất yêu nàng, cũng là người duy nhất nàng yêu.

Từ nay về sau, thế gian không còn Aike nữa, đồng dạng cũng không còn Kasija.

Bọn họ.. vốn là một bộ phận a..

Thần lãnh đạm nhìn cảnh tượng phát sinh phía dưới, thật lâu thật lâu sau, xoay người rời đi, thôi, xem như buông tha thiếu nữ kia đi, hồn phách của nam nhân kia quay về với thần hắc ám, thần cũng không lo lắng nam nhân kia sẽ giống thiếu nữ chết mà sống lại, chỉ là, "Thật phiền toái.. lại cần chế tạo thêm một thế giới nữa.."

Thần chưa nói xong, động tác xoay người rời đi cứng lại, thời gian đột nhiên đình chỉ tại một khắc này.

Mây đen còn chưa tan đi ở phương xa đột nhiên tản ra, một ánh sáng vàng hiện ra từ trong khe hở, theo tầng mây không ngừng tan mất, ánh sáng vàng rơi xuống đất, một đứa trẻ chậm rãi bước ra khỏi ánh sáng.

Hắn quét nhìn chung quanh, sau khi nhìn đến Kasija, mắt sáng rực lên, ngay sau đó bước chân ngắn nhỏ tung ta tung tăng chạy về phía nàng.

Hắn đến trước mặt Kasija đang mất hồn mất vía quỳ trước thi thể Aike, Kasija như là hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình, ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho hắn.

Đứa trẻ kia bắt lấy tay nàng: "Ký chủ, đã đến giờ."

Những lời này như chốt mở ký ức, vừa dứt lời, ký ức lúc trước toàn bộ ùa vào đầu Nhiễm Thất, đại não hoạt động động quá độ khiến cô có chút khó chịu nhắm mắt lại.

"Sau khi ký chủ tiến vào thế giới kia, tất cả ký ức phía trước đều bị phong ấn."

* * *

".. Kỳ hạn duy trì thế giới chính là thời hạn sinh mệnh cô kết thúc."

Một lúc lâu sau, Nhiễm Thất mới cảm thấy đầu không còn đau như vậy, cô đè đè huyệt thái dương, dần dần chải vuốt ký ức rõ ràng, trong lòng tuy có rất nhiều nghi vấn, nhưng cô theo bản năng mà nhìn về phía nam nhân bên cạnh, lông mày nhăn chặt, âm thanh mỏi mệt: "Có thể cứu hắn sao?"

Hệ thống không nói gì, chỉ là cảnh vật xung quanh đột nhiên bắt đầu phát sinh biến động, người vốn đã chết trên mặt đất đột nhiên sống lại, máu trên mặt đất dần dần giám bớt, một lần nữa chảy trở lại trong thân thể của những người chết, thời gian đang không ngừng lùi lại, tất cả đều quay ngược lại lúc ban đầu.

Thời gian về tới một ngàn năm trước.

Tần Hinh Thoại cười đùa với đứa trẻ trong lòng ngực, do mới vừa sinh xong nên sắc mặt nàng còn có chút tái nhợt, nhưng từ ái trên mặt thế nào cũng không che giấu được, một nam nhân cao lớn tuấn mỹ đứng bên người nàng, mang theo sủng nịch cười nhìn bọn họ.

"A.. để ta ngẫm lại đã, đặt tên là Aike đi.." Tần Hinh Thoại một câu liền quyết định xong tên con trai.

Nam nhân bên cạnh kia cũng không có ý kiến gì, hắn khẽ hôn trán nàng, ngón tay vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của đứa trẻ, Aike nghiêng mặt đi, tựa hồ cũng không muốn cho hắn sờ. Hắn thấy thế cười khẽ, cũng không tức giận: "Ta sẽ cho hắn địa vị vô thượng, cùng lực lượng không người sánh bằng."

"Hắn sẽ là thân vương huyết tộc tốn quý nhất, từ nhỏ liền hưởng thụ lễ ngộ tối cao, từ nhỏ nên được ngàn người kính ngưỡng."

Nhiễm Thất mặt vô biểu tình đứng trên tầng mây nhìn xuống, một nhà ba người hòa thuận ấm áp, vui vẻ hài hòa, tựa hồ thiếu sự tồn tại của cô, là cứu rỗi đối với tất cả mọi người.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 154: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (32)

[HIDE-THANKS]
B7w8tBT.jpg


Hệ thống nói thằng với Nhiễm Thất, thế giới này cấu tạo cực kỳ phức tạp.

Phức tạp đến nỗi thế giới này từng một lần thoát ly khống chế của hệ thống.

Trên thế giới này vỗn dĩ không có Kasija, bản thể của Kasija là một đoàn lệ khí cực kỳ hung ác.

Mà đoàn lệ khí này trùng hợp tồn tại trong bụng Tần Hunh Thoại.

Sau khi hệ thống đem linh hồn của Nhiễm Thất đặt ở thế giới này, vốn là muốn tìm cho cô một ký chủ để gửi hồn, nhưng không ngờ tới, còn chưa đặt linh hồn của cô vào thân thể người nọ, linh hồn Nhiễm Thất liền ở thời điểm nó không chú ý tự bay đi mất.

Giống như là vận mệnh chú định, cô cùng lệ khí trong bụng Tần Thoại Hinh hợp hai thành một.

Nhiễm Thất đã dung nhập thế giới này, bởi vậy, hệ thống không thể quá mức can thiệp, chỉ có thể yên lặng nhìn hết thảy phát sinh, lẳng lặng chờ đến khi sinh mệnh Nhiễm Thất đến hồi kết thúc.

Cô không có sinh mệnh, vô pháp đắp nặn thân thể, vì thế chỉ có thể lấy hình thái một đoàn khí thể tồn tạo trong bụng Tần Hinh Thoại, trăm năm qua đi, cô như cũ là một đoàn khí thể nho nhỏ.

Giống như đang chờ đợt thời cơ.

Thẳng đến khi Tần Hunh Thoại mang thai.

Trước khi Aike thành hình, Nhiễm Thất theo bản năng bao vây lấy hắn, thẳng đến khi hắn chậm rãi biến lớn, không biết có phải vì từ trên người Aike hấp thu sinh mệnh lực hay không, cô một đoàn lệ khí nho nhỏ cũng bắt đầu chậm rãi thành hình, cuối cùng biến thành một đứa trẻ sơ sinh giống hắn.

Nhưng bản thân cô vẫn là lệ khí hóa thân, bởi vậy, Tần Hinh Thoại căn bản không kiểm tra thấy sự tồn tại của cô.

Aike cho cô sinh mệnh, cô từ trên người Aike hấp thu chất dinh dưỡng, bởi vậy, ở thời điểm vẫn còn là lệ khí liền không muốn làm hắn bị thương. Bọn họ cùng chung sinh mệnh, hấp thu cùng chất dinh dưỡng, trước khi Aike thành hình bọn họ liền sống dựa vào nhau, bọn họ chính là một thể không thể tách rời.

Hệ thống không thể can thiệp quá nhiều vào thế giới này, nhưng nó phải nhĩ mọi cách để đưa Nhiễm Thất về.

Tại thời điểm Nhiễm Thất vẫn là một đoàn lệ khí, hệ thống có thể chờ đợi, chờ cô bị Tần Hinh Thoại phát hiện rồi tiêu diệt, nhưng hiện giờ, cô lại có sinh mệnh, mà sinh mệnh của quỷ hút máu cơ hồ là vô tận, nếu không thể nghĩ cách, ký chủ có khả năng vĩnh viễn cũng không nhớ ra mình là ai.

Này không phải kết quả mà hệ thống muốn nhìn đến.

Vì thế, hệ thống cũng không can thiệp vào thế giới này, mà là tạo ra thần ở ngoài thế giới này, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Nó có ý khống chế thần để đạt được mục đích của nó.

Nhiễm Thất sống đến 300 năm liền chết, nhưng sinh mệnh bản thể cũng không phải là cô, bản thể ở chỗ Aike, hắn mới là ngọn nguồn sinh mệnh của Nhiễm Thất.

Chỉ cần Aike còn tồn tại một ngày, dù hồn phách cô bị thần hắc ám đoạt đi, cô vẫn như cũ có khả năng sống lại, Aike bất tử, cô cũng bất tử, thế giới này vĩnh viễn cũng không dừng lại được.

Nghe vậy, Nhiễm Thất nhướng mày, trên dưới đánh giá cái này.. nghe nói là hệ thống sau khi thăng cấp biến thành hình thái nhóc con, trào phúng nói: "Đừng nói cho tôi, thần hắc ám cũng là cậu."

Hệ thống hàm hậu gãi đầu, không có nghe được ý trào phúng trong lời Nhiễm Thất, trên khuôn mặt nhỏ toàn là vẻ nịnh nọt lấy lòng: "Đúng vậy, đúng vậy, đều là tôi a, ký chủ, cô thật thông minh!"

Nhiễm Thất: .

Cô thật sự không thể tưởng tượng, dựa vào chút chỉ số thông minh này của hệ thống, lại có thể bày ra thế cục lớn như vậy, tuy quá trình không phải đặc biệt hoàn mỹ, nhưng ít nhất, nó thành công.

Kỳ thật.. Trong lòng hệ thống cũng có điểm mê mang, nó chỉ là căn cứ vào lòng sùng kính của người ở thế giới này đối với thần.. nên mới sáng tạo ra hai vị thần, không nghĩ tới, chó ngáp phải ruồi, cư nhiên thật sự thành công.

Bởi vì thần hắc ám là do hệ thống chế tạo ra, nó nghe lệnh hệ thống, bởi vậy, cho dù hồn phách của Nhiễm Thất thuộc về thần hắc ám, nó như cũ có thể thả cô về với thế giới này, nghĩ cách làm cô sống lại lần nữa.

Bởi vì, thế giới này muốn kết thúc, Aike nhất định phải chết, nhưng Aike quá mức cường đại, hơn nữa cẩn thận khôn khéo, luôn đạp lên bên cạnh điểm mấu chốt của thần mà làm việc, hệ thống cũng đối với hắn không thể nề hà, nó không lay động được hắn, nhưng hệ thống biết, muốn Aike chết, chỉ có thể là hắn cam tâm tình nguyện.

Mà có một người, tuyệt đối có thể làm được.

Bởi vậy, hết thảy đều dựa theo lộ tuyến mà trong lòng hệ thống hy vọng phát triển – lệ khí trong cơ thể Kasija không áp chế được nữa, hủy hoại thế giới này, mà Aike vì cứu nàng, chết trên tay nàng.

Hết thảy tựa hồ.. đều thuận lý thành chương*.

* thuận lý thành chương: Có logic, phát triển thuận theo tự nhiên của sự việc.

Chẳng qua.. chỉ còn lại hai người đau lòng mà thôi.

Một người đánh mất tình yêu, một người lại quên mất tình yêu.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 155: Phiên ngoại: Xin cho ta một chỉ dẫn, ta muốn đến tìm nàng

[HIDE-THANKS]
aKXOubl.png


Tiến độ của thế giới này đột nhiên bị hệ thống tua nhanh.

Thời gian yên lặng nhoáng lên, Aike đã trở thành một vị thiếu niên dị thường tuấn mỹ.

Tần Hinh Thoại đi vào cung điện của Aike, khi tìm được hắn, thần sắc của hắn không khác gì bình thường, ngồi trước quan tài của mình, khóe môi hơi nhấp, chỉ là ở đuôi lông mày mang theo một tia mê mang không dễ phát hiện, hắn yên lặng nhìn quan tài trước mặt, đôi mắt màu bạc bình tĩnh không gợn sóng, nhưng lại như đang ẩn giấu sóng to gió lớn.

Lúc trước nơi này đặt một quan tài hai người, ám văn hoa mỹ phức tạp quanh thân quan tài đủ để chứng minh người chế tác dụng tâm cùng với chủ nhân của nó có địa vị chí cao vô thượng.

Tần Hinh Thoại tùy tây mở một chai rượu vang đỏ, đưa cho Aike thần sắc lãnh đạm một ly, nàng nghiêng người dựa vào quầy, lắc nhẹ ly, chất lỏng màu đỏ sậm đong đưa với biên độ nhỏ trong ly, hương thơm tinh khiết của rượu vang đỏ lưu động trong không khí, khiến người mê say.

Thật lâu sau, Tần Hinh Thoại hơi nhấp một ngụm rượu, không chút để ý nói: "Còn đang suy nghĩ vấn đề kia?"

Aike đem ly rượu trong tay một ngụm uống cạn, rũ mắt thưởng thức cốc chân dài trên tay, một hồi lâu mới lãnh đạm trả lời: "Vâng."

Tần Hinh Thoại ngước mắt nhìn quan tài dành cho hai người tinh xảo kia, than nhỏ một tiếng, lại lần nữa trình bày sự thật, nhưng ngữ khí cực kỳ bất đắc dĩ: "Ta đã nói rất nhiều lần, ta chỉ sinh mình con, đến nỗi con nói, có lẽ con có một muội muội, nhưng Aike.. Đây là hoàn toàn không có khả năng, trước khi con sinh ra, ta đã dò xét thử, ta chỉ có một mình con."

"Hơn nữa, sau khi ta sinh con ra liền bị thương thân thể, về sau không thể có thai thêm lần nào nữa, cho nên, Aike, ta cần phải tìm một nữ vu kiểm tra cho con.."

Lời còn chưa dứt, liền bị Aike lạnh nhạt đánh gãy: "Không cần."

"Aike!"

"Jack, đưa mẫu thân ta trở về."

Trong mắt Aike như có một tầng băng, giống như không muốn đối mặt với hiện thực này, ly thủy tinh trên tay bỗng nhiên bị bóp nát, mảnh thủy tinh thật nhỏ chui vào lòng bàn tay Aike, hắn như không có cảm giác, ngay cả mày cũng không nhăn một chút.

"Aike, con.. được rồi, tự ta đi."

Jack đi theo sau Tần Hinh Thoại, cung kính đưa nàng ra ngoài, mới vừa đi được mấy bước, Tần Hinh Thoại xoay người, vẻ mặt bình tĩnh: "Aike, ta khuyên con một câu cuối cùng, nếu con khăng khăng muốn thủ một đoạn ngắn hư ảo kia mà sống, một chút đều không quan tâm chúng ta những người chân chính trong hiện thực, thì ta tình nguyện không có đứa con trai như con!"

"Con tự nhìn lại bộ dáng này của con đi!"

Từ khi Aike bắt đầu chế tạo quan tài hai người, thường xuyên nhìn hư không sững sờ, nàng liền cảm thấy không thích hợp.

Aike vốn không phục quản giáo, mà phụ thân hắn luôn vâng theo nguyên tắc mặc kệ, bởi vậy, chỉ có nàng không thể không lo lắng mỗi ngày.

Trong tay tuyền đến cảm giác hơi đau đớn, máu tươi róc rách chảy ra từ miệng vết thương kia, hỗn tạp với mảnh thủy tinh nhỏ, Aike bình tĩnh lấy khắn tay Jack đưa qua, chậm rãi chà lau.

Kỳ thật, đối với hắn, thế giới hắn hiện đang sống càng như ảo cảnh.

Bình đạm không gợn sóng, không hề có gì vui.

Trong đầu không ngừng thoáng hiện những hình ảnh đó, không có cái nào là không có sự tồn tại của một thiếu nữ xinh đẹp.

Nàng giống như ánh sáng duy nhất trên thế giới này, có thể đốt nóng thế giới lạnh băng ảm đạm của hắn.

Đôi mắt màu bạc, tóc dài như thác nước cũng màu bạc, thích mặc một bộ váy ngắn màu lam nhạt, thích ôm hắn làm nũng, gọi hắn Aike.

Từng tiếng gọi kia giống như vọng lại từ thời viễn cổ, mềm mại nhẹ nhàng, ngọt ê răng, khiến hắn mỗi khi hồi tưởng đều cảm thấy máu toàn thân sôi trào.

Từng màn kia quá mức chân thật, thế nên hắn không thể quên được, thậ chí bắt đầu hoài nghi hiện thực cùng hư ảo.

Cái nào mới là chân thật? Cái nào mới là giả dối?

Thiếu nữ kia là ai?

Nàng nói nàng là muội muội của ta, nhưng ta tựa hồ không có muội muội.

Như vậy, ta nên đi đâu mới có thể tìm được nàng?

Xin nàng cho ta một chỉ dẫn được không?

Cô gái của ta.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 156: Phiên ngoại: Tôi có thể cứu vớt thế giới



[HIDE-THANKS]
GhhoRd9.jpg


"Ký chủ, muốn rời khỏi sao?"

Phía trên tầng mây, tiểu shota hệ thống đang ngồi, hai tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ trắng nõn mập mạp nhìn xuống dưới, tức khắc cảm thấy có chút nhàm chán.

Nó không hiểu tình cảm của nhân loại, chỉ muốn nhanh chóng làm ký chủ đến thế giới tiếp theo.

Nhiễm Thất đứng yên trên tầng mây, vẫn không nhúc nhích, trong đôi mắt màu đen như có ánh sáng lưu chuyển, cô rũ mắt nhìn Aike phía dưới, hồi lâu mới đáp: "Không, chờ một chút."

Cô không biết vì sao sẽ có loại dự cảm này, cô luôn cảm thấy Aike có thể nhớ lại cô.

Cho nên, chờ một chút đi..

* * *

"Điện hạ, nữ vu Camden mời ngài đi trấn Madryn tụ hội, ngài muốn từ chối không?"

Jack biết điện hạ cũng không thích đi tham gia tụ hội này nọ, cứ việc hiện tại huyết tộc và nữ vu đã có thể chung sống hòa bình, nhưng tranh chấp ngầm vẫn chưa giảm bớt, nhưng..

"Camden gần đây ngẫu nhiên nghiên cứu ra chú ngữ che đậy thần.." Jack lại bổ sung một câu, tuy không biết thần có thật sự tồn tại hay không, nhưng nếu nắm giữ chú ngữ này, đối với huyết tộc, không thể nghi ngờ là một việc tốt.

Bởi vậy, đây cũng là nguyên nhân Jack mạo hiểm dò hỏi Aike.

Hắn còn chưa dứt lời, liền nghe được âm thanh đạm mạc trước sau như một của điện hạ nhà hắn truyền đến: "Đi."

Jack ngốc lăng một lúc mới phản ứng lại, vốn tưởng rằng còn phải tốn nhiều miệng lưỡi thuyết phục, không ngờ lúc hắn chưa nói xong, điện hạ liền quyết định đi, thậm chỉ giống như.. còn có chút cấp bách.

Khi Aike đặt chân lên mảnh đất Madryn này, giống như vận mệnh lôi kéo, từng bước một chỉ dẫn hắn, mấy phút sau, hắn đã đi tới chỗ sâu nhất của Madryn, trước mắt xuất hiện một tòa lâu đài to lớn mà cổ xưa.

Aike vốn định từ chỗi, hắn luôn không quá thích yến hội do nữ vu tổ chức, hắn đã từng tham gia một lần, quả thực không xong đến cực điểm, nhưng chân chính đả động hắn là từ "Madryn" này.

Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, khi Jack nói đến Madryn, tim hắn đột nhiên run rẩy.

Cô gái của ta..

Đây là chỉ dẫn nàng cho ta sao?

Aike đẩy cửa đi vào, lâu đài cổ đã hoang phế thật lâu, bên trong vắng vẻ, hắn theo bản năng đi vào một căn phòng, trong phòng có một ô cửa sổ không đóng kín, trong nhà không có lấy một tia sáng, nhưng này cũng không cản trở Aike thấy rõ tất cẩ trong phòng.

Không có gì cả.

Hắn đột nhiên có điểm thất vọng.

Lúc này, cửa sổ rách nát không được đóng kín bỗng nhiên bị gió thổi mở toang ra, một màn này khiến trong mắt Aike nổi lên sóng gió, hắn đầu tiên là ngây ra nhìn một màn này, sau đó chau mày, trong đầu đột nhiên xuất hiện một loạt hình ảnh trước kia chưa bao giờ xuất hiện –

"Ca ca.. ta đói bụng."

"Khả năng có chút xấu.. Nhưng mặt trên có chú ngữ che đậy thần.. Chúng ta không cần phải trốn tránh nữa."

"Aike, ta yêu chàng."

"A.. Aike, chàng làm gì đánh mông ta!"

Đầu Aike đau muốn nứt ra, những đoạn ngắn đó như muốn xé rách đại não hắn, không ngừng dũng mãnh ùa vào, cuối cùng hắn chỉ có thể vô lực quỳ trên mặt đất thở phì phò.

Những cảnh tượng đó còn đang không ngừng thay đổi, cuối cùng dừng lại ở một màn.

Giống hệt như ở nơi này, thiếu nữ kia đi ra từ quan tài, ngẩng đầu nhìn hắn, mắt bạc lạnh lẽo phản chiếu ánh sáng mê người, nàng hơi mỉm cười, sau đó nói –

Aike, ta đã trở về.

Cảnh tượng còn đang tiếp tục, hắn ở trong trí nhớ nhẹ giọng nó bên tai nàng – hoan nghệnh trở về..

"Kasija.." Aike chợt lẩm bẩm, ngay sau đó cười khổ dựa vào tường, hắn vươn tay vô lực che lại hai mắt ẩn chứa hơi nước, cả người suy sút mà uể oải.

Hắn nhớ ra rồi..

Nàng là Kasija..

Là người yêu của hắn.

Ngay khi Aike lẩm bẩm gọi ra cái tên Kasija này, hệ thống kinh ngạc, bởi vì thế giới này ở một khắc kia ầm ầm sụp đổ.

"Hệ thống."

"Hả? Ký, ký chủ.."

"Hiện tại làm sao bây giờ?" Nhiễm Thất nhìn thế giới bên dưới đang không ngừng sụp đổ, lãnh đạm hỏi, nhưng khóe miệng lại cong lên một độ cung rất nhỏ.

"Tôi không biết.." Hệ thống khóc không ra nước mắt.

"Cho tôi xuống dưới đi.. Tôi cảm thấy tôi có thể cứu vớt thế giới.

Hệ thống: .

Thế giới hư rồi, bởi vì nhân vật chính nhớ tới sự tình không phù hợp với thế giới này, đó là Kasija vốn không tồn tại ở thế giới này.

Huống hồ thế giới này sụp đổ rồi, chỉ có thể tái tạo lại, hơn nữa tựa hồ ký chủ cũng không muốn chạy, bất quá chính yếu vẫn là vì hệ thống không nỡ từ bỏ tích phân, nên hệ thống chỉ có thể để Nhiễm Thất đi xuống, làm một nhân loại có thời hạn sinh mệnh bình thường.

Nhưng đối với Nhiễm Thất mà nói, đã đủ rồi.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 157: Phiên ngoại: Xin chào, ta là Nhiễm Thất

[HIDE-THANKS]
fK2vh9H.jpg


Thế giới hỏng mất, là do một mệnh lệnh hạn chế của hệ thống nhận định.

Mệnh lệnh này tồn tại bên trong hệ thống, lại không bị hệ thống khống chế.

Khi Aike lẩm bẩm gọi tên Kasija, chứng minh hắn nhớ tới cốt truyện không phù hợp với thế giới này, hắn tin tưởng vững chắc Kasija tồn tại, mà hành động này, kích phát mệnh lệnh hạn chế kia của hệ thống, bởi vậy, thế giới này bắt đầu hỏng mất.

Thế giới bên dưới bắt đầu sụp xuống, lâu đài cổ kịch liệt chấn động, Aike ngồi dậy, ánh mắt chợt ngưng, cau mày, lại có chút không rõ nguyên do.

Dựa theo ký ức của hắn, Kasija hẳn là được sinh ra cùng hắn, nhưng hiện tại Kasija lại như bốc hơi khỏi thế giới này, trong trí nhớ cuối cùng chỉ còn lại một mình Kasija, mà thế giới hiện tại lại thiếu Kasija, còn lại mọi thứ đều không thay đổi!

Còn nữa, hắn vừa gọi tên Kasija, lâu đài cổ liền kịch liệt chấn động, trừ phi..

Thấy nhiều ma thuật kỳ kỳ quái quái của những nữ vu kia, cùng với sự tồn tại của thần trong trí nhớ, làm hắn thực mau liền có một phỏng đoán – có lẽ Kasija đã giao dịch với thần.

Nhiễm Thất trống rỗng xuất hiện đánh gãy suy nghĩ sâu xa của Aike, hiện giờ cô là bộ dáng nhân loại trước khi chuyển hóa thành Kasija, tóc đen mắt đen, lại có bề ngoài tuyệt mỹ giống hệt Kasija.

Cô vừa xuất hiện, Aike liền theo bản năng nghiêng đầu, ngay sau đó sửng sốt, dại ra tại chỗ, chỉ là cảm xúc trong con ngươi màu bạc biến ảo không ngừng, lại chậm chạp chưa nói một câu.

Hắn đang xem kỹ, bởi vì hắn cũng không xác định.

Tuy nữ nhân trước mặt có bề ngoài giống với Kasija, nhưng cũng không có nghĩa đó chính là nàng.

Nhưng chấn động quanh thân lại ngừng ở một khắc đó.

Hệ thống: "Ký chủ, mau lên, tôi chỉ có thể đình chỉ thời gian trong ba phút!"

Nhiễm Thất hơi miểm cười, biểu tình cực kỳ giống Kasija, ngay cả âm thanh cũng giống như Kasija, lãnh đạm mà không mất đi sự thanh lệ: "Aike, ta là Nhiễm Thất."

Aike cũng không đáp lại, thậm chí biểu tình không đổi, lãnh lãnh đạm đạm, ánh mắt lại nhìn chằm chằm cô.

Nhiễm Thất: "Tôi còn tưởng rằng hắn sẽ trực tiếp phác lại đây! Chẳng lẽ hắn đã quên Kasija mà hắn từng hẹn hò thề ước dưới ánh trăng năm nào?"

Hệ thống: .

Ký chủ, tôi có cảm giác hắn không trực tiếp móc tim cô ra đã nói lên rằng hắn vẫn nhớ rõ cô..

Mắt thấy ba phút sắp trôi qua, Nhiễm Thất trực tiếp nhào lên ôm eo hắn, ở lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, lẩm bẩm một câu: "Chàng nhớ lầm, trên thế giới này không có Kasija, chỉ có Nhiễm Thất, chỉ có ta.. ca ca.."

Hai chữ cuối cùng kia dày đặc ý vị làm nũng, âm cuối ngọt ngào, mang theo nhè nhẹ mềm mại, thẳng đánh vào tim Aike.

Thời gian giống như về tới lúc Kasija còn ở cạnh hắn, nàng cũng thích kêu hắn như vậy, từng tiếng ca ca, có thể hoàn toàn hòa tan trái tim hắn, hận không thể dâng toàn bộ thế giới cho nàng.

Hắn theo bản năng giơ tay vuốt tóc cô, trong mắt lại nổi lên một tầng hơi nước hơi mỏng, nhẹ lẩm bẩm: "Hoan nghênh trở vềm Nhiễm Thất."

Lúc này, ba phút đã qua, nhưng lâu đài cổ vẫn chấn động như cũ, Aike tựa hồ minh bạch cái gì, hắn nắm vai cô, đẩy cô ra khỏi ôm ấp của hắn một chút, nhìn hai tròng mắt đen như mực của cô, ngữ điệu thanh lãnh lại vô cùng khẳng định nói: "Ta nhớ lầm, người trong trí nhớ ta, là Nhiễm Thất."

Kasija là nàng, Nhiễm Thất cũng là nàng, thay đổi cái tên, ở trong trí nhớ của ta, nàng vẫn là nàng.

Ta thực may mắn, cuối cùng nàng vẫn trở lại.

Kasija của ta.

Aike vừa dứt lời, lâu đài cổ nháy mắt dừng chấn động.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 158: Chim hoàng yến trong lồng vàng (1)

[HIDE-THANKS]
n1X71qY.jpg


Hệ thống, "Ký chủ, thành công, thế giới đã bắt đầu tự tái tạo bộ phận bị sụp xuống."

Nhiễm Thất nhẹ nhàng thở ra, nguyên bản cô tưởng là mệnh lệnh hạn chế của thế giới này có thể bởi vì Aike gọi ra cái tên Kasija mà làm thế giới sụp đổ, sự thật chứng minh, thế giới có sụp đổ hay không là dựa vào thái độ của Aike.

Hiển nhiên, thái độ vô cùng chắc chắn của hắn đã lừa gạt được mệnh lệnh kia.

Cuối cùng, Nhiễm Thất đi theo Aike tham gia yến tiệc của Camden.

Một đám nữ vu đều kinh ngạc, bọn họ không thể tin được quỷ hút máu cư nhiên có thể ở chung với đồ ăn tốt như vậy.

Đối mặt nghi ngờ bốn phía, Aike chỉ nở nụ cười lễ phép xa cách đáp lại, sau đó nhìn về phía Nhiễm Thất, trong đôi mắt màu bạc như lập lòe ánh sáng lóa mắt, hồi lâu mới nhàn nhạt giải thích: "Nàng là người yêu của ta."

Không phải đồ ăn.

Từ khi đó, ai cũng biết vị thân vương tôn quý nhất của huyết tộc thế nhưng thích đồ ăn của mình.

Cỡ nào không thể tin được..

Kasija thích hút máu Aike, mà hiện giờ Aike lại đối với máu của Nhiễm Thất không thể chống lại được.

Thật là nhân quả luân hồi a.. Nhiễm Thất cong môi, sâu kín nghĩ.

Nhưng giống như Kasija đối với Aike, Aike cũng sẽ không thật sự tổn thương cô.

Bởi vì..

Bọn họ là người yêu.

Là một bộ phận.

* * *

Ngoài cửa sổ, mặt trời vàng rực rỡ đã nhô cao, ánh sáng lóa mắt xuyên qua kẽ hở tấm màn của cửa sổ sát đất, rơi vào trong căn phòng lạnh lẽo, gió nhẹ nhàng thổi vào, mang theo hương hoa thấm vào ruột gan, khiến người mê say.

Trong một góc phòng gần cửa sổ sát đất, hắc ám cùng ánh sáng đan chéo, hình thành những điểm sáng loang lổ, nhờ vào ánh sáng mỏng manh, có thể nhìn thấy trong căn phòng rộng lớn bày biện vô cùng đơn giản, lại tinh xảo xa hoa, trên mặt đất phủ kín thảm lông màu tối, trên mặt thảm có vài kiện quần áo rải rác rơi rụng.

Cánh tay vắt ngang eo khiến cô vô pháp tránh thoát.

Nhiễm Thất mở ra đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ, dại ra mà nhìn hư không, theo thường lệ hỏi thăm hệ thống: "Hệ thống, tôi hận cậu!"

Hệ thống bị cưỡng chế nhốt trong phòng tối: "Thật trùng hợp, tôi cũng vậy.."

Bàn tay giam cầm eo cô đột nhiên căng thẳng, sau lưng bỗng dán lên một vòm ngực ấm áp mạnh mẽ, nam nhân thuận thế chôn đầu vào mái tóc dài mềm mại của cô, hơi thở cực nóng phun vào tai cô, âm thanh trầm thấp khàn khàn lại hơi lạnh lùng ngay sau đó vang lên: "Tỉnh rồi hả?"

Một chữ cuối cùng kia, mang theo ngữ điệu khàn khàn mười phần dụ hoặc, thấy cô không đáp lại, nam nhân khẽ cắn vành tai nhỏ xinh trắng nõn của cô, cánh tay lại chưa từng buông ra, cường thế mà độc tài.

Cảm xúc dính nhớp ấm áp truyền đến từ vành tai, dòng điện tê tê dại dại thẳng đánh vào trái tim.

Sau đó, nam nhân nặng nề cắn một ngụm, Nhiễm Thất theo bản năng hô nhỏ một tiếng, còn chưa kịp nói chuyện, liền nghe thấy ngữ khí không chút để ý lại ẩn chứa nguy hiểm cực độ của nam nhân vang lên: "Thật không ngoan a.. Tỉnh lại không để ý tới tôi? Là không muốn hay là khinh thường?"

Nhiễm Thất rũ mắt xuống, một bộ dáng còn chưa tỉnh ngủ: "Tôi còn buồn ngủ.."

Lời nói kế tiếp toàn bộ bị che lấp giữa môi răng, Cố Hám Tước hai tay chống hai bên cô, nhìn cô cười thản nhiên, âm thanh trầm thấp từ tính: "Nếu tỉnh, tôi liền mang em làm một việc có ý nghĩa.."

"..."

Tôi cũng không cảm thấy ngủ thêm một giấc nữa là một việc không có ý nghĩa.

Chờ Nhiễm Thất lần thứ hai tỉnh lại, Cố Hám Tước đã sớm không ở đây, chỉ là ánh sáng xuyên qua tấm rèm ở cửa sổ sát đất càng thêm rạng rỡ.

Lần này Nhiễm Thất cũng không thèm dại ra nữa, mở mắt ra liền hỏi thăm hệ thống lần thứ hai: "Hệ thống, tôi hận cậu!"

Hệ thống còn ở phòng tối, lại lần nữa bị che đậy thính giác: "Thật trùng hợp, ký chủ, tôi cũng vậy!"

- - đối thoại vô nghĩa hằng ngày.

Nhiễm Thất: "Hệ thống rác rưởi, cậu dẫn tôi tới thế giới quỷ quái gì thế này!"

Hệ thống ủy khuất: "Còn không phải ký chủ cô.."

Nhiễm Thất cười lạnh: "Tôi làm sao? Cứu Aike tái tạo một thế giới mới tốn bao nhiên tích phân chứ? Cậu cầm tích phân của tôi đi thăng cấp, biến thành một thằng nhóc béo trắng trẻo mập mạp lại vô tích sự.."

Hệ thống: "Ký chủ, tôi sai rồi.."

Mắt thấy Nhiễm Thất lại muốn mở ra hình thức trào phúng, hệ thống cơ trí tìm người gánh nồi: "Ký chủ, lần này không thể trách tôi, đều do tác giả Thất Phiến xấu hư kia, ai bảo cô ta.."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back