Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Anh, Hắc Hóa Nam Thần - Quân Khuynh

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bạch Tử Vi, 8 Tháng tư 2020.

  1. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 169: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (10)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Cảm xúc trơn nhẵn của vải dệt, tựa hồ còn mang theo độ ấm của cô, linh thảo trong tay đang cuồn cuộn không ngừng phóng thích linh lực, lại một chút đều không thể ấm áp trái tim sớm đã thờ ơ với tất cả mọi thứ của hắn.

    Nhìn linh thảo trong tay, xem lại công pháp trong đầu, Vân Trạch hơi hơi rũ đôi mắt, ý cười trên khóe môi mang lên một tia tà khí.

    Quỹ đạo không giống nhau, lúc này nhưng thật ra có điểm ý tứ.

    Bất quá cô đây là muốn làm cái gì đâu? Cư nhiên làm hắn tu hành hệ lôi, còn cho công pháp hệ lôi, linh dược hệ lôi, là có ý đồ khác?

    Hay là đơn thuần đối tốt với hắn?

    A, sao có thể.

    * * *

    Giờ phút này, sau khi đã đem công pháp cùng linh dược lúc trước hao hết tâm tư tìm được đều giao ra, Yến Lạc đạp trên ánh sáng màu lam nhạt, nhìn giá trị hắc hóa trên giao diện không nhúc nhích, không bao giờ có thể duy trì được tâm tình tốt khi vừa tới vị diện này.

    "Hố Phấn, chị đã nói em muốn hố chị! Em còn không biết xấu hổ nói chính mình không hố?" Mau trả lại tiểu đồ đệ đáng yêu ngoan ngoãn cho cô!

    Tiểu Phấn Hồng trầm mặc không nói gì.

    "Em nói xem vị diện này em làm chị hoàn thành nhiệm vụ như thế nào? Lấy mệnh đi làm?" Nghĩ đến hướng đi đại khác của những chuyện phát sinh sau đó, Yến Lạc liền cảm thấy đau đầu.

    Nếu thật là Vân Trạch bị nguyên chủ chính tay giết chết kia, vậy tiêu trừ giá trị hắc hóa cái quỷ gì? Cô trực tiếp đi tìm chết nói không chừng có thể tiêu trừ điểm.

    Quả thực cả người khó chịu.

    Bất quá hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước.

    * * *

    Người tu tiên đối với thời gian luôn luôn không có quá lớn khái niệm, Lăng Vân môn một cảnh một vật cũng cơ bản sẽ không theo thời gian trôi đi có biến hóa gì quá lớn.

    Như cũ là Lăng Vân môn chủ phong, thiên đài, một gương mặt non nớt, mang theo mê mang cùng hướng tới đối với con đường tu tiên.

    Đứng ở giữa những đệ tử khác của Lăng Vân môn, thiếu niên thân mình đĩnh bạt, khóe môi lưu chuyển ý cười như hoa, đáy mắt hàm chứa ý vị phong lưu, ẩn ẩn có một tia tà khí, cẩn thận xem, rồi lại phảng phất như là ảo giác.

    Một thân đạo bào trắng xanh, sợi tóc cột cao, gương mặt thoạt nhìn tựa hồ còn có chút non nớt, chẳng qua trong lúc hắn cười khẽ, đôi mắt híp lại, ẩn ẩn có thể nhìn ra khóe môi lộ ra răng nanh trắng tinh, càng có vẻ ngoan ngoãn, làm người nhịn không được lặp đi lặp lại nhiều lần đặt ánh mắt trên người hắn.

    Vài nữ đệ tử tò mò nhìn, nghi hoặc dò hỏi đây là đệ tử của phong nào.

    Hoàn toàn bỏ qua những ánh mắt đó, Vân Trạch thưởng thức vải dệt mềm mại nơi góc áo, chọn mày nhìn trên đài cao.

    Bên cạnh chưởng môn Lâm Thanh còn có một thiếu niên đang ngồi, thiếu niên cũng luôn là một thân đạo bào trắng xanh, khóe môi hơi nhấp, thần sắc có chút lãnh đạm, đem khí chất thần vận của Yến Lạc học được sáu bảy phần.

    Đây là thiên tài của Lăng Vân môn, Cố Tư Tồn, đã có chút thành tựu trong môn phái nên hắn thay thế sư tôn đã bế quan đã nhiều năm không có chút động tĩnh nào kia tiến đến tham gia đại điển bái sư.

    Đến nỗi hắn, đại đồ đệ này của Yến Lạc, tu vi không đủ, năng lực không đủ, mặc dù bối phận cao, cũng như cũ sẽ bị làm lơ, thậm chí toàn bộ Lăng Vân môn không có mấy người biết dưới tay Yến Lạc còn có hắn người đệ tử này.

    Tuy rằng nghĩ như vậy, ý cười trên khóe môi lại không có chút thay đổi nào, mang theo một tia lười biếng, nghe lời nói khô khan vô vị của Lâm Thanh, đáy mắt xẹt qua một tia không thú vị.

    Dù sao đối với những việc này, hắn cũng chưa từng để ý quá.

    Lâm Thanh nhưng thật ra cố ý lại hướng về danh nghĩa của Yến Lạc phân ra mấy đệ tử thiên phú cao, nhưng cũng không dám tự tiện an bài, nhìn các đại phong chủ lần lượt thụ bài, mới đứng dậy đang muốn nói cái gì đó.

    Chợt không trung một trận đột biến.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2023
  2. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 170: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (11)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Một cổ linh lực làm mọi người trong lòng chấn động đột nhiên thổi quét toàn bộ Lăng Vân môn.

    Che trời lấp đất.

    Ráng màu che kín phía chân trời, ánh sáng lập loè lộng lẫy, trong không trung nơi xa bốc lên một cổ linh lực màu lam nhạt, phảng phất như đóa hoa chậm rãi nở rộ.

    Cổ linh lực này là!

    Trên mặt Lâm Thanh lây dính sắc thái kích động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nơi xa.

    Một bóng người khoác nắng chiều mà đến, tóc đen ở sau người hơi hơi loạng choạng, trên người còn quấn quanh ánh sáng màu lam nhạt, đáy mắt bình đạm không gợn sóng, nhưng khác với sự đạm mạc của Cố Tư Tồn, sự đạm mạc nơi đáy mắt người này là thật sự không đem bất luận kẻ nào hay sự tình gì xem ở đáy mắt.

    Bộ dạng của cô không mảy may thay đổi, đi về hướng chủ phong, tựa hồ quên mất hôm nay là ngày nào, nhìn đến trên thiên đài nhiều người như vậy, không khỏi sửng sốt một chút.

    Mà giờ phút này Lâm Thanh đã mang theo kích động cùng cung kính hành lễ, "Chúc mừng Tiểu sư thúc thành công đột phá."

    Địa vị của Lăng Vân môn từ nay về sau ở toàn bộ Tu Tiên giới chắc chắn lại tiến nhanh về phía trước một bước, giờ phút này tu vi của Yến Lạc có thể được xưng là hoàn toàn xứng đáng là nhân tài kiệt xuất của Tu Tiên giới.

    Những lời này của Lâm Thanh mới làm rất nhiều đệ tử chưa từng nhìn thấy bộ dạng của Yến Lạc phản ứng lại, đây là tiểu sư tổ của Lăng Vân môn bọn họ, Yến Lạc bế quan bảy tám năm, ly phi thăng gần một bước xa kia.

    "Ừ." Đối với lời nói của Lâm Thanh, Yến Lạc chỉ nhẹ nhàng lên tiếng, thanh âm kia cực nhẹ, lại truyền cực xa, làm thần sắc của Lâm Thanh càng thêm cung kính.

    Mà Cố Tư Tồn vừa rồi ngây ngẩn cả người cũng vội vàng đứng dậy, nguyên bản lạnh nhạt đạm nhiên lập tức phảng phất biến mất không thấy, đáy mắt nhiễm tràn đầy khuynh mộ cùng tôn kính, khóe môi là ý cười ôn nhuận như ngọc, thanh tú tuấn lãng, "Sư tôn!"

    Ánh mắt Yến Lạc ở trên người Cố Tư Tồn dạo qua một vòng, biết Yến Lạc đang xem tu vi hắn, Cố Tư Tồn theo bản năng thẳng eo, đáy mắt che dấu một chút chờ mong.

    Mà tu vi của Cố Tư Tồn, Yến Lạc là thật sự có chút ngoài ý muốn, mặc dù là thiên tài, tốc độ tăng tu vi như vậy cũng thật là thực ngoài dự đoán, không khỏi gật đầu, mở miệng, "Không tồi."

    Ý cười trên khóe môi Cố Tư Tồn càng đậm, "Đồ nhi cẩn tuân sư tôn dạy dỗ, chưa từng lơi lỏng."

    Yến Lạc vừa lòng gật đầu, ánh mắt lại ở chung quanh quét một vòng, "Sư huynh của con đâu?"

    Lời này nói ra, khóe môi tươi cười của Lâm Thanh hơi hơi cứng đờ, sau đó liền nhìn thấy ánh mắt của Yến Lạc dừng ở trong đám đệ tử bình thường kia.

    Vân Trạch từ lúc Yến Lạc xuất hiện vẫn luôn không ra tiếng, cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, nhìn Yến Lạc cùng Lâm Thanh và Cố Tư Tồn đối thoại.

    Cô cũng sẽ xem nhẹ hắn sao?

    Sao có thể, trên người hắn chính là có đồ vật cô muốn, sao cô có thể xem nhẹ hắn? Khóe môi tươi cười không ngừng gia tăng, quả nhiên liền nhìn đến ánh mắt của Yến Lạc rơi xuống bên này.

    Mặc dù là xen lẫn trong người tu tiên, bộ dáng của thiếu niên như cũ xuất chúng, bộ dạng thay đổi không ít, nhưng cảm xúc đối với cô tựa hồ không có bao lớn biến hóa, khóe môi hắn treo ý cười ngoan ngoãn, giống như đối với sự lạnh nhạt của người khác dành cho hắn hoàn toàn không thèm để ý.

    Chẳng qua ánh mắt thường thường mong đợi dừng ở trên người cô.

    Nhè nhẹ khát vọng.

    Yến Lạc dừng một chút, giơ tay, ngữ khí ôn hòa chút, "Lại đây."

    Thiếu niên không tự giác đi về phía trước hai bước, đáy mắt mang theo vui mừng, bước chân nhanh hơn hướng về phương hướng của Yến Lạc mà đi, "Sư tôn!"

    Thanh âm trong trẻo của thiếu niên làm sắc mặt Yến Lạc hơi hơi hòa hoãn, nhìn một thân tu vi này của Vân Trạch, không xuất sắc cũng không rơi về phía sau, so sánh với Cố Tư Tồn đúng là kém rất nhiều, Lâm Thanh lại thấy khóe môi Yến Lạc nhiễm một tia độ cung vừa lòng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2023
  3. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 171: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (12)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2023
  4. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 172: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (13)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vi cau ma den, THG NguyenLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2023
  5. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 173: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (14)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Lúc này đây lại có chiêu mới gì? Vẫn là nói có biến cố gì khác, giống như hắn, rốt cuộc lần này tất cả hành động của Yến Lạc đều không chịu ảnh hưởng quá lớn từ hắn, lại mọi thứ đều ở ngoài dự liệu của hắn.

    Thu hồi pháp khí phi hành, đáy mắt Vân Trạch còn mang theo cân nhắc, cổ lãnh hương kia lại đánh úp lại đây.

    Thấu đến cực gần.

    Trực tiếp đối diện với đôi mắt Yến Lạc, lời nói của cô dừng ở bên tai, "Làm sao vậy?"

    Ngôn ngữ tuy rằng thực đạm như cũ, lại mang theo quan tâm, làm trong lòng Vân Trạch hơi hơi động.

    Loại cảm giác này, loại đãi ngộ này, trong dĩ vãng, chỉ xuất hiện khi Yến Lạc đối đãi với Cố Tư Tồn.

    Hiện tại nhưng thật ra tính cái gì đâu? Trong lòng dâng lên nhè nhẹ ác liệt, nhìn Chính Huyền kiếm trong tay, khóe môi nhịn không được nhếch lên.

    "Sư tôn.." Vân Trạch giương mắt, mặt mày mơ hồ có thể nhìn ra bộ dạng nhuyễn manh lúc trước, "Ta có thể ôm người một cái sao?"

    Ôm?

    "Vì cái gì muốn ôm?" Yến Lạc hơi hơi ninh mày, nhìn con ngươi của thiếu niên hơi hơi ảm đạm xuống, nhưng thật ra nghĩ tới lúc trước khi cô bế quan, Vân Trạch luôn thích không màng lễ nghĩa nhào lại đây, ôm lấy eo hoặc là cánh tay cô.

    Nhưng đó là khi còn nhỏ, nhìn Vân Trạch hiện tại so với chính mình đều cao hơn một đoạn, Yến Lạc hơi hơi khựng lại, nhưng rốt cuộc vẫn có chút mềm lòng.

    "Ừm.. Chỉ là cảm thấy, sư tôn xuất quan, thật sự là quá tốt." Vân Trạch hơi hơi rũ đầu, trong thanh âm mang theo vui mừng.

    Vừa dứt lời liền cảm thấy trên trán chợt lạnh, tay Yến Lạc nâng lên phất qua trán hắn, cặp mắt kia thanh triệt lộ ra chân tướng, giống như có thể bày ra tất cả cảm xúc của cô rồi lại phảng phất cái gì cũng nhìn không thấy.

    Đầu ngón tay là sợi tóc trơn mềm của hắn, khóe môi Yến Lạc hơi hơi gợi lên, "Không có người so với con càng xứng với Chính Huyền kiếm hơn, đừng nghĩ nhiều."

    Cảm xúc theo bản năng của hắn, cô đã nhìn ra.

    Đáy mắt Vân Trạch chợt lóe, nghe lời nói của Yến Lạc, nhìn khóe môi Yến Lạc hơi hơi gợi lên ý cười.

    Cảm giác này, độ ấm này, hơi thở này, lại làm người có chút say mê.

    Trong mấy năm ở chung lúc trước, có lẽ chính bản thân Vân Trạch cũng không phát hiện, đối với sự đụng chạm của Yến Lạc, hắn đã sớm đã không có sự bài xích ban đầu, thậm chí còn theo bản năng cọ cọ vào lòng bàn tay Yến Lạc.

    Cọ xong còn không cảm thấy có bất cứ chỗ nào không thích hợp.

    "Được rồi, làm ta nhìn xem tình huống tu luyện cụ thể của con." Vẫn là Yến Lạc dẫn đầu thu hồi tay, thần sắc nhàn nhạt xoay người đi về phía trước.

    Vân Trạch nhìn bóng dáng Yến Lạc, bước chân đuổi kịp, tay không tự chủ được nâng lên phất qua cái trán của mình.

    * * *

    Đối với đột phá của Yến Lạc, rất nhiều môn phái đều ôm tâm tư khác nhau, Yến Lạc tuy rằng không thấy những người khác, bất quá những môn phái khác nên chúc mừng vẫn phải chúc mừng, đồ vật được đưa tới chất không ít, Lâm Thanh phân phó đưa đến Lạc Vân Phong, bị Yến Lạc tùy ý đặt ở một bên.

    Vân Trạch cũng không biết ôm tâm tư gì, dính Yến Lạc dính đến càng chặt.

    Cứ như vậy lại qua một đoạn thời gian, Lạc Vân Phong lại lần nữa xuất hiện linh lực bạo động, Vân Trạch đột phá.

    Không trung quay cuồng mây đen, bên trong hỗn loạn đạo đạo tia sét màu kim, sau đó hung hăng đánh xuống, loại lôi kiếp này, mặc dù là linh căn hệ lôi cũng không có cách nào chống đỡ.

    Gân mạch bị lực lượng của lôi kiếp rửa sạch, Chính Huyền kiếm trong tay hưng phấn gầm thét, Vân Trạch nuốt ngụm máu trong miệng xuống, mê mang nhìn một bóng hình màu lam nhạt nhanh chóng hướng hắn mà đến.

    Thân mình rơi xuống bị tiếp được, lãnh hương quen thuộc ấm áp.

    Vân Trạch hơi hơi híp mắt, ngón tay theo bản năng cầm góc áo hơi lạnh kia, thanh âm có chút thấp, thực hiển nhiên là còn chưa hòa hoãn lại đây, "Sư tôn."
     
    vi cau ma den, LieuDuongTHG Nguyen thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2023
  6. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 174: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (15)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    "Đừng nhúc nhích." Yến Lạc hơi hơi nhíu mày, trong tay tụ tập linh lực từng chút chữa trị gân mạch bị thương của hắn.

    Vân Trạch hơi hơi híp mắt, không bài xích linh lực của Yến Lạc.

    Rõ ràng là băng linh căn, nhưng lại cảm giác dị thường ấm áp.

    Thân thể Vân Trạch chậm rãi thả lỏng lại, ngẩng đầu có thể nhìn đến khuôn mặt của Yến Lạc, nhìn trên mặt cô chuyên chú, tay nhịn không được chậm rãi dò ra, giống như làm nũng ôm lấy vòng eo của Yến Lạc.

    Giống như khi còn nhỏ cọ a cọ, trong thanh âm mang theo ý cầu khích lệ.

    "Sư tôn, ta đột phá."

    Yến Lạc đang vội vàng từng chút một tiếp tục giúp hắn bình ổn linh lực trong cơ thể, lên tiếng.

    Gương mặt như cũ là biểu tình bất biến, chẳng qua đáy mắt mang theo một tia khẩn trương.

    Đáy mắt hơi hơi mê mang, Vân Trạch nhịn không được có chút muốn biết nếu trên gương mặt này lộ ra sự kinh hoảng thất thố sẽ là bộ dáng gì.

    Dựa vào trong lòng ngực Yến Lạc, cuối cùng vẫn không thể nhịn xuống loại lực lượng quấy nhiễu này, Vân Trạch chậm rãi khép đôi mắt lại.

    Yến Lạc bình ổn lực lượng trong cơ thể Vân Trạch xong, giơ tay xoa xoa huyệt Thái Dương, nhìn giá trị hắc hóa trên giao diện như cũ một chút bất biến, muốn mỉm cười.

    Cả ngày vì tên nhóc này mệt chết mệt sống, còn muốn nỗ lực không thể OOC, mẹ nó sắp nghẹn chết cô.

    Cứ như vậy vẫn là nửa điểm giá trị hắc hóa cũng không giảm.

    Không yêu không yêu, tình cảm của chúng ta cũng chỉ có thể tới nơi này. 【 mỉm cười 】

    Bực tức nửa ngày, cuối cùng vẫn mang theo cảm xúc uy nghiêm cùng áy náy đối với Vân Trạch của nguyên chủ, đi về hướng chủ điện.

    * * *

    Chờ đến khi Vân Trạch lại mở to mắt, đỉnh đầu liền không phải địa phương quen thuộc, theo bản năng tìm hình bóng quen thuộc, nhìn đến người nọ đang ngồi ở bên cạnh bàn, đáy mắt buông lỏng.

    "Sư tôn?"

    Nhưng cảm xúc của Yến Lạc rõ ràng không tốt lắm, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng âm thanh mang theo áp lực lửa giận vang lên.

    "Đã nói với con như thế nào? Tu luyện không cần nóng lòng cầu thành, củng cố là chủ, lại tìm đột phá, nếu không phải Chính Huyền kiếm giúp con chống được một bộ phận uy lực, con cho rằng lôi kiếp kia con có thể chống đỡ sao?"

    Vân Trạch sửng sốt, nhìn Yến Lạc đứng dậy, vạt áo ở sau người tản ra, dưới chân mang theo gió, giữa nét mặt mang theo lửa giận, đi về hướng hắn, thực hiển nhiên là sau khi tự mình chữa trị gân mạch cho hắn nhận thấy được tình huống đột phá của hắn lúc trước mới phát ra cục tức này.

    Trên khuôn mặt luôn luôn nhàn nhạt không có biểu tình gì lây dính một tia sức sống, làm Vân Trạch nhìn đến có chút ngây ngốc.

    Phục hồi tinh thần lại mới phảng phất là giống như biết sai rũ xuống đầu.

    Đáy mắt lại là đêm ngày khó phân biệt, rõ ràng là khuôn mặt giống nhau, ngữ khí không sai biệt lắm, nhưng vì cái gì, cảm giác giống như không quá giống nhau đâu?

    Thiếu niên còn có chút chật vật, đạo bào xanh trắng hơi hơi hỗn độn, dây lụa vấn tóc không biết bay tới đâu, sợi tóc lung tung nhếch lên, trên mặt còn có chút xám xịt, phía trước còn muốn được khích lệ, hiện tại bị Yến Lạc nói như vậy liền héo xuống, thoạt nhìn có vài phần đáng thương hề hề.

    Làm người nhịn không được mềm lòng.

    "Lúc trước không phải sư tôn thực vừa lòng tốc độ tu hành của sư đệ sao? Cho nên.. Ta muốn làm sư tôn cao hứng.." Vân Trạch nắm một góc chăn, đáng thương vô cùng, "Ta biết sai rồi, sư tôn, người đừng nóng giận."

    Nguyên bản thật là tức giận, nhưng hiện tại nhìn cái dạng này của tên nhóc, nơi nào còn có thể tức giận nữa.

    Giơ tay xoa xoa ấn đường của mình, nhìn bộ dạng đáng thương vô cùng, giống như đều mau khóc ra tới của Vân Trạch, ngữ khí không tự giác dịu lại.

    "Về sau không được lấy loại chuyện này nói giỡn, biết không?"

    "Vâng." Vân Trạch gật đầu.
     
    LieuDuongTHG Nguyen thích bài này.
  7. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 175: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (16)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vi cau ma den, LieuDuongTHG Nguyen thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2023
  8. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 176: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (17)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Chung quanh một mảnh quạnh quẽ, cơ hồ không có nhân khí, chung quanh không có thân ảnh của Yến Lạc, sự đau đớn trên thân thể sớm đã biến mất, nhìn thoáng qua Chính Huyền kiếm đặt ở bên cạnh người, khóe môi Vân Trạch hơi hơi nhấp lên.

    Đứng dậy, đi về hướng cửa, mới vừa đi được vài bước, cửa liền bị đẩy ra từ bên ngoài, trong tay Yến Lạc cầm một đóa hoa xinh đẹp màu trắng, cánh hoa nhiễm màu xanh lam đi vào trong.

    Đóa hoa kia mềm nhẹ mở ra, sấn với gương mặt kia của Yến Lạc, thường thường hơi hơi lay động, bộ dáng thoạt nhìn mềm mại lại nhu nhược động lòng người.

    Đáy mắt Yến Lạc còn mang theo một tia cân nhắc, ánh mắt Vân Trạch đã là trầm xuống.

    Hoa này nhìn nhưng thật ra đẹp, còn mang theo linh lực, chẳng qua chủ nhân của linh lực này lại làm cả người Vân Trạch không thoải mái.

    Cố Tư Tồn.

    Đây là linh lực của Cố Tư Tồn.

    "Sư tôn.. lúc nãy đi nơi nào?" Đáy lòng đã sớm trầm xuống, khóe môi lại mang theo ý cười ngoan ngoãn hiểu chuyện, bước nhanh đi đến trước mặt Yến Lạc.

    Ánh mắt xẹt qua đóa hoa trong tay Yến Lạc, đáy mắt một mảnh bình tĩnh, không có lấy một tia cuộn sóng.

    Yến Lạc giương mắt nhìn về phía Vân Trạch, đánh giá một vòng phát giác linh lực quanh thân hắn đã khôi phục bình thường, mới lên tiếng, đặt đóa hoa trong tay ở một bên.

    "Sư đệ con đối với việc khống chế linh lực có mấy vấn đề, ta đi xem."

    "Như vậy a.." Vân Trạch dựa vào càng gần, cơ hồ tiến đến trước mặt Yến Lạc, giơ tay nhéo góc áo Yến Lạc, "Vậy đóa hoa này?"

    "Thời điểm trợ giúp hắn khống chế linh lực giục sinh ra." Yến Lạc nháy đôi mắt nghĩ tới bộ dáng mang theo ý cười ôn hòa đưa đóa hoa này cho cô của thiếu niên đồng dạng tinh xảo kia.

    Nghĩ đến bộ dáng nỗ lực tu luyện của Cố Tư Tồn khi cô vừa mới đến chỗ hắn, hơn nữa còn có ánh mắt có chút không cam lòng kia, Yến Lạc chính là nhịn không được thở dài một hơi.

    Chính Huyền kiếm giao cho Vân Trạch, phía trước cũng không có quá cẩn thận dạy dỗ Cố Tư Tồn, thật là đối Cố Tư Tồn có chút không quá công bằng, cứ việc ban đầu đệ tử này không phải là cô muốn nhận lấy, nhưng là đã bái sư môn, kia liền cần cô chịu trách nhiệm.

    Cũng liền chưa nói cái gì đem đóa hoa này mang về.

    Nghe vậy giương mắt nhìn sự dung túng trên mặt Yến Lạc, màu sắc nơi đáy mắt Vân Trạch càng tối, trong lòng sinh ra một loại cảm xúc chính mình đều nói không rõ.

    Rõ ràng cô đối với hắn càng quá phận a, vì cái gì muốn đi dung túng, bồi thường người khác?

    Vì cái gì muốn đem ánh mắt đặt ở trên người người khác?

    Không hiểu.

    "Nếu đã khỏe rồi, trở về tu luyện cho thật tốt đi, ổn định tu vi, sau ki tu vi ổn định, cũng nên tới lúc con ra ngoài du lịch rồi." Có được Chính Huyền kiếm còn có lực lượng như vậy, đi ra ngoài cho dù có người muốn động thủ, cũng đến ước lượng năng lực của mình trước.

    Không chỉ có lấy hoa mà tên kia đưa về, còn muốn đuổi hắn đi..

    Yến Lạc vẫn luôn tận tâm tận lực nghiêm túc phụ trách cảm thấy Vân Trạch khả năng không muốn ở lại chỗ này lâu: Ta oan QAQ

    "Sư tôn vì cái gì cơ hồ đều không dạy dỗ ta đâu?" Lôi kéo góc áo Yến Lạc, thanh âm Vân Trạch có chút thấp, mang theo một tia nghi vấn cùng ủy khuất.

    Cho nên nhịn không được muốn tăng lên tu vi, muốn lấy phương thức này nhìn xem phản ứng của cô, nhìn xem cô rốt cuộc muốn làm cái gì.

    Yến Lạc hơi hơi sửng sốt, nghiêng đầu, "Con là linh lực hệ lôi a, ta dạy dỗ không được quá nhiều."

    Nhưng là Cố Tư Tồn liền không giống, linh lực hệ thủy đối với Yến Lạc, băng linh căn biến dị từ hệ thủy này tới thuyết giáo chỉ đạo dị thường thuận tay.

    Ngữ khí đương nhiên khiến Vân Trạch vốn dĩ trong lòng còn có một tia hờn dỗi lập tức nghẹn họng.

    Trong lòng lần đầu tiên có chút hối hận ở ngay từ đầu cư nhiên lựa chọn tu hành linh căn hệ lôi.
     
    vi cau ma den, LieuDuongTHG Nguyen thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2023
  9. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 177: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (18)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Giờ phút này, trên gương mặt tinh xảo của thiếu niên hiện ra một loại biểu tình cực kỳ vi diệu.

    Như là muốn phản bác cái gì rồi lại bị chính mình nghẹn lại, cái gì cũng nói không nên lời.

    Cuối cùng nhìn Yến Lạc một bộ dáng đương nhiên ngươi vì cái gì sẽ nghĩ như vậy, Vân Trạch chỉ có thể yên lặng rũ đầu xuống, sinh hờn dỗi chính mình cũng không biết vì cái gì.

    Rõ ràng liền không nên là cái dạng này.

    Chuyện giữa hắn cùng Yến Lạc, liên quan gì đến tên Cố Tư Tồn cố lộng huyền hư làm bộ làm tịch kia chứ?

    Hơn nữa lúc trước Yến Lạc rốt cuộc vì cái gì muốn thu tên đệ tử này? Vân Trạch nhấp môi, trong lòng bất mãn chậm rãi lên men.

    Biết tên nhóc này là trọng sinh tới, hơn nữa đối với mình có thể nói là thâm cừu đại hận, Yến Lạc cũng không tính toán dùng biện pháp bình thường tới tiêu trừ giá trị hắc hóa.

    Nghĩ Vân Trạch căm thù cô như vậy, hẳn là sẽ không muốn ở lại chỗ cô lâu, cố ý để lại bậc thang làm hắn đi, kết quả hắn còn ở chỗ này ngây ngốc không đi rồi.

    Yến Lạc nhìn giá trị hắc hóa 100 không nhúc nhích trên giao diện, cảm thụ được linh lực bàng bạc trong cơ thể mà chính mình đều có điểm không tin kia, mới hơi có một tia tự tin, trong lòng kinh sợ, lời nói lại lãnh đạm mang theo một tia nghi hoặc.

    "Làm sao vậy? Là trong lúc tu hành có cái gì không hiểu sao?"

    Vân Trạch rũ con ngươi nhìn ngón tay của mình, cái tay kia đang gắt gao túm ống tay áo Yến Lạc, mà Yến Lạc cũng là mười phần dung túng động tác của hắn.

    Ánh mắt nhàn nhạt, lại mang theo một loại nhàn nhạt dung túng cùng sủng nịch.

    Trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác như vậy.

    Nếu cô là thật sự muốn sủng một người, là có thể đem người sủng lên trời, thậm chí ở bên người cô la lối khóc lóc đều hoàn toàn không sao.

    Nhưng loại cảm giác này cô lại cho người khác..

    Thấy Vân Trạch không nói lời nào, Yến Lạc tiếp tục mở miệng, "Thực lực của Tam trưởng lão mọi người đều tán thành, nếu luận về hệ lôi, sợ là không có ai so với hắn càng thích hợp hơn."

    "Không cần người khác."

    Vân Trạch chợt mở miệng, thanh âm có chút nhẹ, cũng mang theo một chút ủy khuất.

    "Ta chỉ nghĩ muốn sư tôn."

    Vân Trạch ngẩng đầu, trong đôi mắt rõ ràng chiếu rọi hình bóng Yến Lạc.

    "Con.." Yến Lạc sửng sốt, sau đó theo bản năng dời đi ánh mắt, nhíu mày, "Đừng quậy phá."

    Vân Trạch nhìn chằm chằm vào Yến Lạc, cẩn thận quét biểu tình trên mặt cô, tuy lời nói mang theo một tia nghiêm khắc.

    Nhưng vành tai nho nhỏ ẩn trong tóc lại phiếm màu hồng nhạt.

    Thẹn thùng?

    Vân Trạch thẳng tắp nhìn, ngón tay không tự giác hơi hơi co giật.

    Trước kia đều không cẩn thận chú ý quá, nguyên lai dưới sự lạnh nhạt đạm nhiên của Yến Lạc lại cất dấu cảm xúc như vậy sao?

    Bị ánh mắt của Vân Trạch xem có chút không được tự nhiên, nhưng lại không biết nên nói hắn cái gì, Yến Lạc tạm dừng trong chốc lát, thấy Vân Trạch vẫn không nhúc nhích, cuối cùng vẫy vẫy tay áo, đẩy tay hắn ra, đi về hướng trong phòng.

    Góc áo màu trắng tung bay, dáng người nhanh nhẹn, ở trong mắt Vân Trạch lại có hai phần cảm giác chạy trối chết.

    Có chút.. Đáng yêu.

    "Lại đây." Còn đang tinh tế cảm thụ cảm giác trên đầu ngón tay mình, trong phòng, thanh âm của Yến Lạc lại lần nữa truyền tới, trong đó mang theo nhè nhẹ bất đắc dĩ cùng dung túng.

    Khóe môi Vân Trạch nhịn không được nhiễm một tia ý cười, xoay người theo vào.

    Yến Lạc ngồi ở trước bàn, một tay chống cằm, cổ tay áo màu trắng trượt xuống dưới một khối, lộ ra một đoạn da thịt oánh bạch như ngọc, trên bàn đặt một ly linh trà mới vừa pha xong, mang theo một chút lười biếng, là tư thái ngày thường không có gặp qua.

    Vân Trạch nhìn đến có chút ngây ra, ngay sau đó ba ba tiến đến trước người cô, ngồi ở ghế trên, rũ đầu nhỏ, bộ dáng nhỏ thực ủy khuất, "Sư tôn."
     
    vi cau ma den, LieuDuongTHG Nguyen thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2023
  10. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 178: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong? (19)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng một 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...