Chương 149: Như thế nào là cuồng em gái (48)
Lực lượng kia cường hãn khiến người ta không thể nhúc nhích.
Mấy người vốn dĩ tự tin tràn đầy chỉ có thể nhìn Lục Bất Trì từngbước một đi đến chỗ Yến Lạc, sau đó quỳ một chân xuống đất, dịu dàng nắm lấy tay Yến Lạc.
"Răng rắc!" một tiếng, ở thời điểm đám người Đế Thiên còn chưa phản ứng lại, còng tay khóa tay Yến Lạc đã đinh linh rơi xuống đất.
"Lạc Lạc đừng sợ, ca ca tới." Lục Bất Trì nhẹ giọng nói, thanh âm lại hơi hơi run rẩy.
Nhìn Yến Lạc đáy mắt mờ mịt, đối với sự đụng chạm của hắn có trong nháy mắt co rúm lại, tuy rằng trong lòng đã là làm tốt chuẩn bị, nhưng khi giờ khắc này tiến đến, vẫn ngăn không được đau đớn.
Đế Thiên lúc này mới phản ứng lại, con ngươi hơi trầm xuống, nháy mắt ra dấu với người bên cạnh, nhấc chân tiến lên một bước, ngữ khí cười nhạo, "Thoạt nhìn thật là rất quan trọng, vì con nhóc này, cư nhiên thật đúng là dám một mình chạy tới."
Yến Lạc được Lục Bất Trì chậm rãi bế lên, tay nhỏ chậm rãi nhéo quần áo của Lục Bất Trì, buộc chặt một chút.
Thân thể nho nhỏ trong lòng ngực run rẩy không ngừng, Lục Bất Trì gắt gao nhấp môi, đáy mắt là bóng tối sâu không thấy đáy cùng một tia sợ hãi.
Cô.. Đã biết cái gì sao?
"Tiểu ca ca.." Yến Lạc rốt cục mở miệng, cảm thụ được ôm ấp ấm áp như cũ.
"Là anh sao?"
Thân thể Lục Bất Trì cứng đờ.
"Là anh.. Làm sao?"
"Ba ba, anh trai.."
Không phải, mau nói không phải đi..
Nhìn đáy mắt cô gái nhỏ mang theo một chút mỏi mệt, cánh môi Lục Bất Trì hơi hơi mấp máy, rất muốn khẳng định nói không phải hắn với cô, nhưng.. tinh hạm của đế quốc nổ mạnh, thật sự do hắn lúc trước động tay chân, chỉ là không nghĩ tới sẽ dẫn phát lốc xoáy từ trường.
Còn liên lụy Yến Tề và Yến Bách..
Thời điểm biết được tin tức này, hắn chần chờ, theo bản năng muốn trốn tránh, rõ ràng vừa mới biết được mình chân chính muốn cái gì, sau đó đảo mắt liền phải bị chính mình đánh mất sao?
Lại không nghĩ tới cư nhiên sẽ bị Đế Thiên thừa cơ mà nhập.
Đế quốc liên minh tuyên bố thế cục toàn diện khẩn trương.
Hết thảy những thứ hắn muốn trước kia, hiện tại thuận lý thành chương mà tiếp tục tiến hành, trong lòng hắn lại là tràn đầy hối hận cùng sợ hãi.
Sợ chính mình có thể đánh mất thứ quý giá mà mình vốn dĩ đã bắt được trong tay hay không?
Có tới ngàn ngàn vạn vạn loại phương pháp, hắn lại vẫn là bởi vì chính mình nóng vội, chính mình phẫn hận, nói sẽ không thương tổn cô, nhưng kết quả còn không phải vẫn thương tổn?
"Vì cái gì không nói lời nào?" Ánh sáng dưới đáy mắt Yến Lạc dần dần ảm đạm xuống, bàn tay đang gắt gao nắm chặt quần áo Lục Bất Trì chậm rãi buông ra, "Tiểu ca ca.. Là đang lợi dụng em, lợi dụng Yến gia theo như nhu cầu? Từ đầu tới đuôi toàn bộ đều là?"
Không phải, không phải, Lục Bất Trì muốn giải thích, nhưng nhìn cặp mắt mang theo một chút chất vấn kia, hắn nghĩ tới việc mình làm lúc trước, đáy mắt không khỏi trồi lên một tia suy sụp.
Thật lâu lúc trước, hắn thật sự là lợi dụng, là theo như nhu cầu, nhưng mà.. Hiện tại không phải, sớm đã không phải..
Nhìn đến cô, liền không tự giác muốn cười, chạm vào cô, liền nhịn không được vui mừng, trái tim hận không thể hóa thành nước, mềm thành một mảnh, đem khát cầu trong lòng hắn phơi bày cho cô xem.
Lạc Lạc.. Thời điểm cô nói thích tiểu ca ca nhất, hắn mừng thầm chỉ nghĩ hung hăng ôm lấy cô xoay vài vòng, sau đó không ngừng đáp lại bên tai cô, nói hắn yêu cô.
Nhưng hiện tại mới nói, có phải.. Chậm hay không?
Không nghe được đáp lại, Yến Lạc chậm rãi buông tay, đáy mắt trống trơn một mảnh, "Đối tốt với Lạc Lạc tất cả.. Cũng là giả?"

Lực lượng kia cường hãn khiến người ta không thể nhúc nhích.
Mấy người vốn dĩ tự tin tràn đầy chỉ có thể nhìn Lục Bất Trì từngbước một đi đến chỗ Yến Lạc, sau đó quỳ một chân xuống đất, dịu dàng nắm lấy tay Yến Lạc.
"Răng rắc!" một tiếng, ở thời điểm đám người Đế Thiên còn chưa phản ứng lại, còng tay khóa tay Yến Lạc đã đinh linh rơi xuống đất.
"Lạc Lạc đừng sợ, ca ca tới." Lục Bất Trì nhẹ giọng nói, thanh âm lại hơi hơi run rẩy.
Nhìn Yến Lạc đáy mắt mờ mịt, đối với sự đụng chạm của hắn có trong nháy mắt co rúm lại, tuy rằng trong lòng đã là làm tốt chuẩn bị, nhưng khi giờ khắc này tiến đến, vẫn ngăn không được đau đớn.
Đế Thiên lúc này mới phản ứng lại, con ngươi hơi trầm xuống, nháy mắt ra dấu với người bên cạnh, nhấc chân tiến lên một bước, ngữ khí cười nhạo, "Thoạt nhìn thật là rất quan trọng, vì con nhóc này, cư nhiên thật đúng là dám một mình chạy tới."
Yến Lạc được Lục Bất Trì chậm rãi bế lên, tay nhỏ chậm rãi nhéo quần áo của Lục Bất Trì, buộc chặt một chút.
Thân thể nho nhỏ trong lòng ngực run rẩy không ngừng, Lục Bất Trì gắt gao nhấp môi, đáy mắt là bóng tối sâu không thấy đáy cùng một tia sợ hãi.
Cô.. Đã biết cái gì sao?
"Tiểu ca ca.." Yến Lạc rốt cục mở miệng, cảm thụ được ôm ấp ấm áp như cũ.
"Là anh sao?"
Thân thể Lục Bất Trì cứng đờ.
"Là anh.. Làm sao?"
"Ba ba, anh trai.."
Không phải, mau nói không phải đi..
Nhìn đáy mắt cô gái nhỏ mang theo một chút mỏi mệt, cánh môi Lục Bất Trì hơi hơi mấp máy, rất muốn khẳng định nói không phải hắn với cô, nhưng.. tinh hạm của đế quốc nổ mạnh, thật sự do hắn lúc trước động tay chân, chỉ là không nghĩ tới sẽ dẫn phát lốc xoáy từ trường.
Còn liên lụy Yến Tề và Yến Bách..
Thời điểm biết được tin tức này, hắn chần chờ, theo bản năng muốn trốn tránh, rõ ràng vừa mới biết được mình chân chính muốn cái gì, sau đó đảo mắt liền phải bị chính mình đánh mất sao?
Lại không nghĩ tới cư nhiên sẽ bị Đế Thiên thừa cơ mà nhập.
Đế quốc liên minh tuyên bố thế cục toàn diện khẩn trương.
Hết thảy những thứ hắn muốn trước kia, hiện tại thuận lý thành chương mà tiếp tục tiến hành, trong lòng hắn lại là tràn đầy hối hận cùng sợ hãi.
Sợ chính mình có thể đánh mất thứ quý giá mà mình vốn dĩ đã bắt được trong tay hay không?
Có tới ngàn ngàn vạn vạn loại phương pháp, hắn lại vẫn là bởi vì chính mình nóng vội, chính mình phẫn hận, nói sẽ không thương tổn cô, nhưng kết quả còn không phải vẫn thương tổn?
"Vì cái gì không nói lời nào?" Ánh sáng dưới đáy mắt Yến Lạc dần dần ảm đạm xuống, bàn tay đang gắt gao nắm chặt quần áo Lục Bất Trì chậm rãi buông ra, "Tiểu ca ca.. Là đang lợi dụng em, lợi dụng Yến gia theo như nhu cầu? Từ đầu tới đuôi toàn bộ đều là?"
Không phải, không phải, Lục Bất Trì muốn giải thích, nhưng nhìn cặp mắt mang theo một chút chất vấn kia, hắn nghĩ tới việc mình làm lúc trước, đáy mắt không khỏi trồi lên một tia suy sụp.
Thật lâu lúc trước, hắn thật sự là lợi dụng, là theo như nhu cầu, nhưng mà.. Hiện tại không phải, sớm đã không phải..
Nhìn đến cô, liền không tự giác muốn cười, chạm vào cô, liền nhịn không được vui mừng, trái tim hận không thể hóa thành nước, mềm thành một mảnh, đem khát cầu trong lòng hắn phơi bày cho cô xem.
Lạc Lạc.. Thời điểm cô nói thích tiểu ca ca nhất, hắn mừng thầm chỉ nghĩ hung hăng ôm lấy cô xoay vài vòng, sau đó không ngừng đáp lại bên tai cô, nói hắn yêu cô.
Nhưng hiện tại mới nói, có phải.. Chậm hay không?
Không nghe được đáp lại, Yến Lạc chậm rãi buông tay, đáy mắt trống trơn một mảnh, "Đối tốt với Lạc Lạc tất cả.. Cũng là giả?"
Chỉnh sửa cuối: