Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá - Quyển Thành Đoàn Tử

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi nguyethatuyen, 21 Tháng chín 2020.

  1. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 430: Nghe nói anh bị phong sát (32)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay tại mấy tháng trước, Lý Vân Trạch bị chụp được cùng nữ minh tinh mướn phòng, mà Đường Hiểu Tinh tiến đến chất vấn, lại nghe được đối phương tàn nhẫn nói chia tay, trong lúc nhất thời nghĩ quẩn liền cắt cổ tay tự sát.

    Nếu là một tháng người thiết lập vẫn còn, Trầm Mộc Bạch khả năng còn cố kỵ, nhưng là hiện nay không có gì hạn chế cô căn bản là mặc kệ người này, trực tiếp từ bên người đối phương đi qua.

    Lý Vân Trạch không thể tin quay đầu lại, sau đó giựt mạnh tay cô.

    Trầm Mộc Bạch vung một lần, không hất ra, ngữ khí không nhịn được nói, "Có thể thả tôi ra không?"

    Lý Vân Trạch nhìn nữ nhân trước mắt, hắn ta trước kia liền biết Đường Hiểu Tinh rất đẹp, chỉ là cái kia một lát hắn ta chỉ cảm thấy ngu xuẩn đến để cho người ta không thấy ngon miệng. Mà lúc này mắt mang theo hơi nước mỏng đỏ ửng lại là để cho hắn ta không khỏi thất thần, nghe được lời nói đối phương, trong lòng tự dưng tuôn ra một cơn lửa giận, cười lạnh nói, "Đường Hiểu Tinh, trước cô không phải yêu tôi yêu muốn chết muốn sống sao? Làm sao hiện tại lại làm bộ không biết tôi? Còn là nói đây là cô dục cầm cố túng?"

    Trầm Mộc Bạch cảm thấy nam nhân này quả thực có bệnh, cô cũng không nhịn được cười lạnh một tiếng nói, "Thật ngại quá, tôi cùng rác rưởi không quen."

    Lý Vân Trạch đem cô hướng bên trên tường đẩy, "Cô không phải vẫn luôn muốn tôi hôn cô sao? Hiện tại tôi liền để cô được như ý nguyện."

    Trầm Mộc Bạch mặc dù đầu óc có chút chóng mặt, nhưng là hiểu đối phương muốn làm gì, vừa định hướng đối phương một cước đá đi, liền nghe được một thanh âm quen thuộc, "Hiểu Tinh tỷ."

    Lý Vân Trạch cũng không nhịn được nhìn sang, lại nhìn thấy đối phương dung nhan mười điểm tuấn mỹ, không khỏi hơi sững sờ.

    Dụ Cảnh Thần đi tới, thân cao một mét tám mấy mang đến mấy phần uy áp, cặp con ngươi xinh đẹp nhìn chằm chằm Lý Vân Trạch, lấy tư thái không được xía vào đẩy ra tay hắn ta, sau đó đem Trầm Mộc Bạch cả người kéo về phía sau.

    Hắn cười cười, ngữ khí mười điểm ôn hòa nói, "Vị tiên sinh này, thật ngại quá." Hắn cong cong con ngươi, bên môi ý cười có chút lạnh xuống, "Mời anh cách xa cô ấy một chút có thể chứ?"

    Nam nhân trước mặt khí tức quanh người cho người ta một loại cảm giác mười điểm vô hại, ngay cả tướng mạo tinh xảo xinh đẹp thoạt nhìn cũng là không có chút nào lực công kích, nhưng chính là một người như vậy, lại cho Lý Vân Trạch một loại cảm giác vô cùng kiêng kị.

    Hắn ta cơ hồ là có chút cảnh giác nhìn chằm chằm người nam nhân trước mắt này nói, "Anh là ai?"

    Dụ Cảnh Thần cười cười, biểu hiện trên mặt mềm mại vô hại, "Tôi là Hiểu Tinh tỷ.. bạn bè*."

    * * * (Tiếng trung男朋友 là bạn trai còn朋友 là bạn bè. Anh nam chính ở đây cố ý cách ra không nói từ 男 mà chỉ nói朋友 thôi đó)

    Lý Vân Trạch đương nhiên chú ý tới ngữ khí hắn dừng lại, không khỏi cười lạnh một tiếng nói, "Tôi là bạn trai cô ấy."

    Dụ Cảnh Thần trong con ngươi hiện ra một chút cảm xúc màu đen, rất nhanh liền bị hắn ép xuống, "Nếu là tôi không đoán sai mà nói, các người đã chia tay a."

    Lý Vân Trạch thái dương gân xanh nhảy lên, lại không cách nào phủ nhận sự thật này, hắn ta nâng lên khóe môi đắc ý cười cười, "Vậy thì thế nào? Hiểu Tinh không đã nói với anh về tôi sao? Cô ấy trước đó thế nhưng là yêu tôi muốn chết muốn sống vô cùng đây."

    Trầm Mộc Bạch bị Dụ Cảnh Thần bảo hộ ở sau lưng, mặc dù đầu óc càng ngày càng chóng mặt, nhưng là đối với lời nói hai người vẫn mơ hồ nghe rõ, nghe được câu nói này Lý Vân Trạch, mở miệng chính là một câu, "ahihi anh thả rắm!"

    Lý Vân Trạch sắc mặt lập tức cương cứng.

    Dụ Cảnh Thần cong môi cười cười, ngữ khí khách khí nói, "Thật ngại quá, có người còn đang chờ chúng ta, liền cáo từ trước."

    Vừa nói, liền lôi kéo tay Trầm Mộc Bạch xoay người rời đi, ngữ khí ôn nhu nói, "Hiểu Tinh tỷ, chị cảm giác có khỏe không?"

    Trầm Mộc Bạch nhịn không được đánh một cái tiểu nấc, chóng mặt nói, "Còn.. Tốt."

    Lý Vân Trạch nhìn bóng lưng hai người rời đi, hung hăng cười lạnh một tiếng, "Anh nhiều nhất cũng chẳng qua là một cái thế than mà thôi."
     
  2. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 431: Nghe nói anh bị phong sát (33)

    Dụ Cảnh Thần thân hình dừng lại, khẽ rũ xuống trong đôi mắt, lan tràn ra cảm xúc điểm điểm u ám.

    Trầm Mộc Bạch không nghe thấy lời nói Lý Vân Trạch, đánh một cái nấc nói, "Sao vậy Cảnh Thần? Chúng ta đi mau nha, đừng để ý đến hắn ta."

    Tay đối phương có chút nắm chặt, Dụ Cảnh Thần trên mặt lộ ra một cái nụ cười mềm mại, "Được, Hiểu Tinh tỷ."

    Hai người trở lại trong phòng bao, tất cả mọi người đã ăn đến không sai biệt lắm, Vương đạo uống say hơn phân nửa, nếu không phải được đám người khuyên can, lúc này chỉ sợ đã nằm sấp trên bàn.

    Hàn huyên với nhau vài câu, sau đó bắt đầu tan cuộc.

    Trợ lý Tiểu Quai suy nghĩ chênh lệch thời gian không nhiều, thế là liền kêu tài xế đến đây, nhìn thấy Trầm Mộc Bạch mang trên mặt đỏ ửng không bình thường, nụ cười trên mặt còn muốn đần độn, tranh thủ thời gian chào đón nói, "Hiểu Tinh tỷ, chị thế nào?"

    Dụ Cảnh Thần nửa đỡ lấy cô, ngữ khí áy náy lại tự trách nói, "Tôi không biết Hiểu Tinh tỷ không uống được rượu, nếu biết tôi liền khuyên Vương đạo."

    Tiểu Quai đi theo bên người Trầm Mộc Bạch, tự nhiên tiếp xúc đến đối phương không dưới nhiều lần, hắn ấn tượng cũng là rất không tệ, nghe được câu này vội vàng nói, "Dụ ca, này làm sao có thể trách anh." Tiểu Quai xem một vòng nói, "Trợ lý của anh sao không ở đây?"

    Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, "Hắn đi tìm xe."

    Tiểu Quai "Cái này đêm hôm khuya khoắt, nếu không mọi người đi cùng chúng tôi đi, anh ở ký túc xá công ty phân phối đúng không."

    Dụ Cảnh Thần nhẹ gật đầu.

    Trầm Mộc Bạch lúc này đã hoàn toàn say, nắm chắc tay Dụ Cảnh Thần không buông ra, một bên đánh cái tiểu nấc, thanh âm làm nũng nói, "Chớ đi, cậu đừng đi nha."

    Tiểu Quai xấu hổ cười cười, "Hiểu Tinh tỷ của chúng tôi bình thường không phải như vậy."

    Dụ Cảnh Thần cười cười, con ngươi sáng tỏ tựa hồ là có phù quang đang lóe lên, "Tôi biết."

    Trầm Mộc Bạch hơn nửa người dựa hẳn vào hắn, còn bắt lấy tay không thả, mà Dụ Cảnh Thần giống như một hậu bối tay chân luống cuống, mang trên mặt một chút thần sắc ngượng ngùng lo lắng.

    Tiểu Quai thấy thế, cảm giác cứ ở bên ngoài như vậy cũng không tốt, thế là vội vàng để cho hai người lên xe.

    Tăng thêm trợ lý của Dụ Cảnh Thần là Tiểu Vương, trong xe tổng cộng năm người, bởi vì Trầm Mộc Bạch không chịu buông tay, Tiểu Quai chỉ có thể để cho hai người ngồi cùng một chỗ, thỉnh thoảng đưa đầu trông nom lấy.

    Trầm Mộc Bạch trên xe bắt đầu yên tĩnh trở lại, mang trên mặt ửng đỏ, con ngươi nửa khép tựa ở trên người Dụ Cảnh Thần, tay vẫn như cũ nắm chắc người ta không thả.

    Xúc giác mềm mại, còn có thân thể đối phương truyền đến hương thơm làm cho Dụ Cảnh Thần nhịn không được ngoắc ngoắc đầu ngón út, bất động thanh sắc kéo gần lại khoảng cách hai người, khiến cho càng thêm thân cận.

    Ngồi ở phía sau Tiểu Quai không có chú ý tới, chính ở chỗ này nói xin lỗi, "Thật xin lỗi nha Dụ ca, còn muốn phiền phức anh một chút."

    Dụ Cảnh Thần đem một cái ngón trỏ phóng tới trên môi, tốt tính cười cười nói, "Không sao, Hiểu Tinh tỷ hiện tại đã ngủ."

    Tiểu Quai mau ngậm miệng, nhìn khuôn mặt đối phương tinh xảo đẹp mắt, chỉ cảm thấy trước mắt một trận mê muội, trong lòng không tự chủ được nghĩ, Dụ ca tính tình thật tốt, người cũng rất ôn nhu, hơn nữa bình thường bộ dáng đối với Hiểu Tinh tỷ cũng rất quan tâm.

    Trầm Mộc Bạch ở tại nhà trọ, nhưng là say gần chết Trầm Mộc Bạch lại chết sống không nguyện ý xuống xe, một bên nắm thật chặt Dụ Cảnh Thần không thả.

    Tiểu Quai gấp đến độ đi lên hỗ trợ tách ra đều bất động, thở hổn hển nói, "Hiểu Tinh tỷ, chị cũng đừng nháo, hiện tại đã trễ như vậy, Dụ ca còn phải về nghỉ ngơi."

    Trầm Mộc Bạch sao có thể nghe được Tiểu Quai nói là lời gì, con ngươi nửa mơ màng mang theo hơi nước, chóng mặt nói mê sảng, "Chị không cho phép hắn đi, chị còn có lời muốn cùng hắn nói, Cảnh Thần, cậu đừng đi."
     
    Muoi1998, 3lllyokolll3, Nhu0079 người khác thích bài này.
  3. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 432: Nghe nói anh bị phong sát (34)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dụ Cảnh Thần tay chân tựa hồ cũng nếu không biết nên để vào đâu, nghe được câu này, có chút vô phương ứng đối ngượng ngùng cười cười, "Hiểu Tinh tỷ, chúng ta đi lên trước có được hay không?"

    Trầm Mộc Bạch nhẹ gật đầu, "Được."

    Tiểu Quai thở dài một hơi, hướng Dụ Cảnh Thần dựng thẳng một ngón tay cái.

    Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, sáng tỏ trong mắt là thần sắc ngây ngô ngây thơ.

    Ba người vào nhà trọ, Trầm Mộc Bạch sau khi đi vào, còn vẫn muốn lôi kéo tay người ta, "Tôi có thật nhiều thật nhiều lời nói muốn nói với cậu nha."

    Tiểu Quai thật là có chút dở khóc dở cười, bình thường làm sao không nhìn ra Hiểu Tinh tỷ còn có một mặt này.

    Đối mặt cô dây dưa, Dụ Cảnh Thần cũng là bất đắc dĩ cười một tiếng, ngữ khí thuận theo nói, "Được, Hiểu Tinh tỷ, chúng ta uống trước một chút canh giải rượu có được hay không?"

    Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Không muốn, đêm nay dùng bữa nhiều lắm, uống không trôi."

    Cô vừa nói, một bên lôi kéo Dụ Cảnh Thần ở trên ghế sa lông ngồi xuống, đánh một cái nấc nói, "Cảnh Thần, cậu phải vô cùng vô cùng hot nha."

    Ngây ngốc cười cười, Trầm Mộc Bạch nói, "Tương lai của tôi liền dựa vào cậu, cậu nhất định phải vô cùng vô cùng hot."

    Nếu Tiểu Quai ở nơi này, không chừng liền bị dọa kêu to một tiếng, chỉ là hiện tại đi rót nước, tự nhiên là nghe không được câu nói này.

    Dụ Cảnh Thần hô hấp trong nháy mắt nhiễu loạn, hắn chăm chú nhìn người trước mắt nói, "Hiểu Tinh tỷ, chị đây là ý gì?"

    Trầm Mộc Bạch đần độn hướng về thân thể hắn tìm một cái vị trí dễ chịu tới gần, cúi thấp đầu nói hàm hồ không rõ, "Dụ Cảnh Thần, cậu nhất định phải được chú ý.. Cũng không cần quá tốt bụng.. Bằng không thì ở cái ngành giải trí này, cậu sẽ bị gặm đến xương cốt đều không thừa."

    Dụ Cảnh Thần đáy mắt thần sắc nhu hòa, đưa tay chụp lên bên trên tóc cô, nói khẽ, "Hiểu Tinh tỷ mới vậy." Hắn nhìn chằm chằm bờ môi đối phương đỏ thẫm mê người, kém chút nhịn không được liền hôn lên.

    Tiểu Quai cầm nước đi tới, nhìn thấy Trầm Mộc Bạch hơn phân nửa thân người hướng Dụ Cảnh Thần tới gần, mà đối phương trên mặt mang theo thần sắc có chút vô phương ứng đối ngại ngùng, lập tức có chút dở khóc dở cười, "Hiểu Tinh tỷ, đến uống nước."

    Trầm Mộc Bạch mở tay ra, ngữ khí làm nũng nói, "Tôi liền không uống."

    Tiểu Quai bất đắc dĩ, đành phải quyết tâm khuyên nhủ, "Hiểu Tinh tỷ, chị có thể tuyệt đối không nên nháo nha, Dụ ca nếu là trễ chút nữa mới đi, sẽ không có chỗ ở."

    Say rượu lâm vào trạng thái cố tình gây sự Trầm Mộc Bạch làm sao nghe lời nói Tiểu Quai, còn làm mặt quỷ, "Bỏ bỏ bỏ, tôi liền không cho."

    Tiểu Quai cũng không thể làm gì cô, chỉ là hôm nay đã muộn như vậy lại không tốt quấy rầy Hồng tỷ, đành phải an tĩnh chờ trong chốc lát.

    Chỉ là không nghĩ tới vừa chờ liền hơn một giờ trôi qua, cũng vẫn không có dấu vết muốn buông ra.

    Tiểu Quai không thể làm gì khác hơn nói, "Dụ ca, nếu không anh hôm nay ở chỗ này ở một đêm đi."

    Nơi này điều kiện tốt, bình thường cẩu tử cũng là không thể tuỳ tiện tiến vào, cho nên Tiểu Quai mới có thể gan lớn tự tiện chủ trương. Huống hồ qua mấy tháng ở chung, còn có quan hệ Trầm Mộc Bạch cùng Dụ Cảnh Thần, tự nhiên là tin tưởng nhân phẩm đối phương.

    Dụ Cảnh Thần nghe vậy ngẩn người, do dự nói, "Như vậy.. Có thể chứ?"

    Tiểu Quai "Không có việc gì, tôi còn không tin quan hệ của anh và Hiểu Tinh tỷ sao, chỉ cần anh không chê ngủ ghế sô pha là được." Tiểu Quai nói đến đây cũng nghiêm chỉnh, "Đây cũng là việc không có cách nào, đành phải vất vả anh một chút, Dụ ca."

    Dụ Cảnh Thần tốt tính cười cười, ngữ khí giọng nói êm ái, "Tôi không ngại."

    Thế là sự tình liền quyết định như vậy, Trầm Mộc Bạch một người lớn như vậy, Tiểu Quai nhất định là ôm không được, đành phải để cho Dụ Cảnh Thần hỗ trợ.
     
  4. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 433: Nghe nói anh bị phong sát (35)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi ôm người thả vào phòng ngủ, Tiểu Quai còn chưa kịp buông lỏng một hơi, người trên giường bắt đầu không an phận quay người lần nữa bắt được người đứng bên giường.

    Tiểu Quai có chút khóc không ra nước mắt nói, "Dụ ca, anh trước chờ tôi một chút, tôi đi gọi điện thoại cùng tài xế bọn họ nói một chút."

    Dụ Cảnh Thần nhẹ gật đầu.

    Sau khi Tiểu Quai rời khỏi đây, ánh mắt của hắn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm người nằm ở trên giường.

    Đối phương ngủ yên tĩnh bộ dáng rất mê người, trên mặt trắng nõn bởi vì đỏ ửng lộ ra càng thêm mỹ lệ, bờ môi hiện ra thủy quang để cho người ta muốn hôn một cái.

    Trên thực tế, Dụ Cảnh Thần cũng làm như vậy rồi, hắn cúi người tiến đến bên môi đối phương, hôn một chút, trầm thấp cười một tiếng, "Hiểu Tinh tỷ thật đáng yêu."

    Hắn nhìn chằm chằm gương mặt gần trong gang tấc này, nói khẽ, "Còn nhớ rõ lần kia lúc diễn hôn, tôi suýt nữa liền khống chế không nổi mình."

    Trầm Mộc Bạch đang trong giấc mộng, đối với hết thảy chuyện phát sinh không biết chút nào.

    Dụ Cảnh Thần nhìn cô chằm chằm mấy giây, lần nữa đem môi che lên, trằn trọc xay nghiền lấy, sau đó theo đầu khe hở chui kia vào, câu lộng lấy đối phương mềm mại.

    Nhẹ nhàng tiếng nước đọng ở trong phòng ngủ tĩnh mịch vang lên, trong lúc ngủ mơ Trầm Mộc Bạch mơ mơ màng màng mở ra con ngươi ướt sũng.

    Dụ Cảnh Thần ngây ngẩn cả người, hắn khẽ rũ xuống mi mắt, nhìn chăm chú lên con ngươi đối phương, thử dò xét nói, "Hiểu Tinh tỷ?"

    Trầm Mộc Bạch lầm bầm một câu gì, lại rất nhanh nhắm mắt lại, phát ra nhàn nhạt hô hấp.

    Dụ Cảnh Thần che trán cười cười, cong lên cặp con ngươi xinh đẹp nói, "Thật muốn.. Đem em một hơi nuốt vào."

    * * *

    Trầm Mộc Bạch khi tỉnh dậy chỉ cảm thấy hơi nhức đầu còn có chút choáng, đơn giản rửa mặt một lần liền đẩy cửa phòng ngủ ra, đi vào trong phòng khách.

    Một trận hương thơm làm người thèm truyền vào bên trong cánh mũi, cô không khỏi con mắt hơi sáng.

    Khi thấy cái thân ảnh quen thuộc kia, Trầm Mộc Bạch ngẩn người nói, "Cảnh Thần?"

    Dụ Cảnh Thần nghe được thanh âm xoay người lại, mang trên mặt ngại ngùng cười, "Hiểu Tinh tỷ, chị dậy rồi."

    Trầm Mộc Bạch một mặt mơ hồ đang suy nghĩ đối phương làm sao chạy đến nhà cô, thanh âm Tiểu Quai vang lên bên tai, "Hiểu Tinh tỷ, chị đầu còn đau không?"

    Trầm Mộc Bạch vội đem Tiểu Quai kéo đến một bên, thấp giọng chất vấn, "Hắn làm sao ở trong căn hộ của chị?"

    Tiểu Quai mang trên mặt thần tình cổ quái nói, "Hiểu Tinh tỷ, chị không nhớ rõ đêm qua chuyện gì xảy ra sao?"

    Trầm Mộc Bạch đột nhiên có loại dự cảm bất thường.

    Tiểu Quai thấy cô như vậy, vội vàng đem chuyện phát sinh ngày hôm qua nói một lần.

    Trầm Mộc Bạch quả thực muốn tìm một cái động đem mình chôn vào, hết lần này tới lần khác lúc này, bên kia Dụ Cảnh Thần đã đem bữa sáng đã làm tốt bưng lên bàn, lộ ra một cái nụ cười ngượng ngùng nói, "Bữa sáng làm xong."

    Bánh mì nướng đến vừa đúng, trứng gà màu vàng kim thoạt nhìn rất muốn ăn, còn có cháo thịt nạc thơm ngào ngạt, để cho người ta không nhịn được thèm ăn nhỏ dãi.

    Trầm Mộc Bạch thỏa mãn cắn một miếng bánh mì, lại uống một hơi cháo thịt nạc, hoàn toàn quên đi xấu hổ trước đó, giơ ngón tay cái lên nói, "Cảnh Thần, cậu nấu ăn thật giỏi!"

    Dụ Cảnh Thần bị thổi phồng đến mức có chút xấu hổ, trên mặt trồi lên một vòng nhàn nhạt đỏ ửng, khiêm tốn nói, "Chỉ là đơn giản biết một chút thôi."

    Tiểu Quai cũng ăn được rất có khẩu vị, nhịn không được nói, "Dụ ca, anh người tốt dáng dấp lại đẹp mắt, hiện tại còn biết nấu cơm, về sau ai gả cho anh thì có phúc."

    Dụ Cảnh Thần lông mi dài mà cong vểnh lên hơi run một chút rung động, ngước mắt vụng trộm nhìn thoáng qua Trầm Mộc Bạch, có chút thẹn thùng nói, "Còn sớm."
     
  5. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 434: Nghe nói anh bị phong sát (36)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu Quai suy nghĩ một chút nói, "Đúng vậy, Dụ ca anh bây giờ mới vừa vặn cất bước, nói cái này xác thực sớm một chút."

    Trầm Mộc Bạch vốn là không nghĩ đáp lời, nhưng vừa nghĩ tới bây giờ nói yêu đương mà nói, có thể sẽ đối với Dụ Cảnh Thần sự nghiệp có ảnh hưởng, thế là vội vàng phụ họa nói, "Ừ."

    Dụ Cảnh Thần ngước mắt nhìn chằm chằm cô, đột nhiên nở nụ cười, "Hiểu Tinh tỷ cũng cảm thấy như vậy sao?"

    Trầm Mộc Bạch cắn bánh mì, nhẹ gật đầu.

    Dụ Cảnh Thần "Tôi cũng nghĩ giống vậy." Hắn có chút xấu hổ cười cười, "Bởi vì tôi hiện tại còn không có năng lực gì, tôi muốn tạo điều kiện tốt nhất cho cô ấy, sẽ không để cho cô ấy đi theo tôi ở cùng một chỗ chịu khổ."

    Tiểu Quai nghe vậy, hâm mộ nói, "Dụ ca, anh cũng quá tốt đi, hiện tại tất cả nam nhân nếu là giống như anh nghĩ liền tốt."

    Dụ Cảnh Thần cười cười, không nói chuyện.

    Sau đó tiệc liên hoan đóng máy kết thúc không lâu, Dụ Cảnh Thần lại tiếp nhận một bộ phim huyền nghi, tiến nhập chặt chẽ sinh hoạt quay phim.

    Mà Trầm Mộc Bạch thì đang ở trong giai đoạn ở không, cũng không phải bởi vì không có tài nguyên, mà là bởi vì cô không muốn nhanh như thế liền bận rộn quay phim, dù sao bản thân liền là người ham muốn hưởng lạc lười một cái.

    Thời điểm [ tiên đồ] phát sóng, ở trên mạng nhấc lên một trận nhiệt độ không nhỏ.

    Đầu tiên là Dụ Cảnh Thần vai diễn nhân vật nhận nhất trí khen ngợi, còn có nhan sắc siêu cao cùng diễn xuất được đại bộ phận người xem tán thành, bởi vì bộ phim này, weibo hắn từ vốn dĩ có mấy trăm vạn fan trực tiếp tăng đến hơn một nghìn vạn.

    Thứ nhì là do ở lúc trước Đường Hiểu Tinh diễn xuất lúng túng xé chân trời ấn tượng quá mức sâu, mà lần này Trầm Mộc Bạch vai diễn bên trong [ tiên đồ] Âm Linh công chúa quả thực phá rớt kính mắt cả đám. Tục ngữ nói đúng, người tốt làm một kiện chuyện sai bị ngàn người chỉ trỏ, người xấu làm một chuyện tốt nhận được mọi người tán thành. Không sai biệt lắm chính là loại đạo lý này, không ít người đối với Đường Hiểu Tinh hiện tại sinh ra đổi mới, mặc dù anti fan vẫn là rất nhiều, nhưng là so trước đó, đã coi như là hiện trạng rất tốt.

    Hơn nữa hai vị diễn viên chính là tiểu hoa đán đang hot cùng tiểu sinh đang hot, fans hâm mộ vô số kể, đủ loại nhân tố chung vào một chỗ, [ tiên đồ] tỉ lệ người xem đạt đến một cái thành tích không tưởng được.

    Cùng lúc đó, tại thời điểm [ tiên đồ] phát sóng đang hot nhất, Trầm Mộc Bạch nhận được tiết mục từ một chương trình mời.

    Cái tiết mục này xem như có chút tiếng tăm, bình thường rất thích mời tiểu sinh nhân khí những nhân vật này, tỉ lệ người xem mặc dù không tính là tốt bao nhiêu, nhưng là cái tiết mục này tiếng vọng lại là rất tốt.

    Người đại diện Lý Hồng đề nghị cô nhận, bởi vì, hiện tại chính là thời điểm [ tiên đồ] đang hot, hơn nữa cái tiết mục của chương trình này không chỉ mời một mình cô, còn mời Dụ Cảnh Thần, còn có Trương Hạo cùng Ngô Tuyết Tình.

    Hiện nay trên mạng bởi vì việc diễn xuất, đối với cô đổi cái nhìn không ít, chỉ cần thừa thế xông lên liên tiếp biểu hiện được thêm điểm một chút, mang đến chỗ tốt chính là vô hạn.

    Dụ Cảnh Thần quay chụp cái bộ huyền nghi kia đã đến hơn phân nửa, vì tham gia trận tiết mục này, cố ý dời ra lịch thời gian quay phim.

    Mặc dù hai người tự mình ngẫu nhiên có liên hệ, nhưng là lâu như vậy không gặp, Trầm Mộc Bạch trong lòng vẫn là rất có vài phần cảm khái.

    Cái tiết mục này là thông qua phương thức trực tiếp, trực tiếp hiện ra cho người xem, mặc dù người chủ trì thỉnh thoảng sẽ thiết kế một vài vấn đề cạm bẫy nhỏ, nhưng là vẫn hiểu được nắm chắc một cái tiêu chuẩn vừa đúng, không làm người phản cảm, đồng thời cũng có thể cho người xem mang đến tiểu bạo điểm.

    "Chúng ta hôm nay mời tới mấy vị diễn viên chính của[ tiên đồ], đến cùng các vị người xem chào hỏi một tiếng đi." Người chủ trì Lâm Mạn lộ ra chiêu bài mỉm cười, ngữ khí không mất nhiệt tình nói.
     
  6. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 435: Nghe nói anh bị phong sát (37)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chào mọi người, tôi là Trương Hạo, thật cao hứng hôm nay có thể tham gia tiết mục này, tôi nói thực có chút khẩn trương."

    Trương Hạo lớn lên là khuôn mặt tuấn tú tiêu chuẩn nam, hắn ta hôm nay ăn mặc thành thục ổn trọng sau đí còn mang theo chút nho nhã, lúc hắn ta mở miệng nói chuyện, dưới đài người xem không thiếu fan nữ đều cao giọng hoan hô.

    Người chủ trì Lâm Mạn nói đùa, "Vì sao khẩn trương? Chẳng lẽ là sợ chị sẽ hỏi cái gì khiến cho cậu nói ra lời nói gì sao?"

    Trương Hạo ôn hòa cười nói, "Cũng có chút, hi vọng Mạn tỷ có thể hạ thủ lưu tình."

    Mọi người đều biết đây chỉ là đùa giỡn, thích hợp tính phát ra cười vang.

    Tiếp theo chính là Ngô Tuyết Tình, cô ta ở hiện trường đến một ít fan nam, vì cô ta ủng hộ động viên.

    Lâm Mạn oa một tiếng, "Tuyết tình, nhìn đến fan nam của em thật đúng là không ít đâu."

    Ngô Tuyết Tình cười cười nói, "Nếu như có thể, em hi vọng fan nữ của em cũng có thể nhiều như vậy."

    Lâm Mạn ở phía sau tiếp một câu.

    Đến Trầm Mộc Bạch, cô thoải mái hướng người xem chào hỏi một tiếng, "Chào mọi người, tôi là Đường Hiểu Tinh."

    Lâm Mạn cười nói, "Hiểu Tinh, chị xem em biểu hiện bên trong [ tiên đồ], nói thực, tiến bộ rất nhiều, nhất định bỏ ra không nhỏ nỗ lực đi."

    Trầm Mộc Bạch mỉm cười "Vẫn còn tốt, chính là may mắn mà có các diễn viên khác bên trong đoàn làm phim, em mới có thể có thành tựu hôm nay."

    Câu nói này của cô, để cho người ta không khỏi nghĩ đến trước đó ở studio quan sát học tập diễn xuất còn ghi chép lại, hiện tại bộ dáng vân đạm thanh phong như vậy, để cho người ta không khỏi sinh ra một chút hảo cảm.

    Mà Lâm Mạn tựa hồ càng đối với Dụ Cảnh Thần cảm thấy hứng thú một chút, sau khi hắn lên tiếng chào hỏi, cười nói, "Oa, người xem phản ứng rất kịch liệt đây, Cảnh Thần cậu có hay không một loại như vậy thụ sủng nhược kinh?"

    Dụ Cảnh Thần an vị ở bên cạnh Trầm Mộc Bạch, hắn trên mặt lộ ra một cái nụ cười ngượng ngùng, khiêm tốn nói, "Vâng, đúng là có chút không nghĩ tới sẽ có nhiều như vậy người xem thích em."

    Lâm Mạn "Nhìn đến Cảnh Thần tựa hồ rất khiêm tốn thẹn thùng đây, thực sự là đáng yêu. Bất quá con mắt quần chúng cũng là sáng như tuyết, cậu ưu tú như vậy, mọi người thích cậu cũng là việc hợp tình hợp lý, có cái tài lẻ gì mang cho các người xem không?"

    Đây chính là một trong cạm bẫy nhỏ bên trong tiết mục, chính là không có bất luận thông báo trước, đưa ra bất cứ lúc nào để cho khách mời tham gia tiết mục làm ra một việc tạo niềm vui cho mọi người.

    Dụ Cảnh Thần ngẩn người, ngay sau đó không hảo ý cười cười, "Em có thể ca hát chứ?"

    Lâm Mạn cười nói, "Oa, thì ra cậu diễn xuất tốt đồng thời còn biết ca hát." Lâm Mạn quay đầu hỏi mấy người Trương Hạo, "Mọi người bình thường ở đoàn làm phim có nghe Cảnh Thần ca hát qua hay không?"

    Trương Hạo lắc lắc, cười nói, "Cái này em cũng không biết, bất quá có một người có thể sẽ biết rõ."

    Câu nói này hắn ta nói đến có chút mập mờ không rõ, người xem lực chú ý lập tức để lại đến phía trên nơi này.

    Lâm Mạn theo lời nói hắn ta hỏi tiếp, "Như vậy có thể nói cho chúng ta biết, người này rốt cuộc là người nào không?"

    Trương Hạo đưa mắt nhìn trên người Trầm Mộc Bạch.

    Trầm Mộc Bạch ở trong lòng thầm mắng một câu, trên mặt lặng lẽ nói, "Mặc dù bình thường em rất thích cùng Cảnh Thần thảo luận vấn đề diễn xuất, nhưng là hắn biết hát hay không em còn thật không biết."

    Lâm Mạn oa một tiếng, "Nhìn đến bình thường mọi người ở đoàn làm phim quan hệ rất tốt đi."

    Trương Hạo xen vào một câu, "Đúng vậy, bọn họ bình thường đều dính ở một chỗ, đạo diễn bình thường muốn tìm một người trong đó, hỏi một người khác sẽ biết, em nói đúng không? Tuyết Tình."
     
  7. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 436: Nghe nói anh bị phong sát (38)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngô Tuyết Tình trong lòng không khỏi oán hận mắng một câu Trương Hạo kéo cô ta xuống nước, mặt ngoài lại là mỉm cười nói, "Hình như là vậy, bất quá bình thường em cũng tương đối mơ hồ, không chú ý việc tư khác trong đoàn làm phim."

    Lâm Mạn ngược lại hướng về phía Dụ Cảnh Thần nói, "Nhìn đến bọn họ đều cảm thấy cậu và Hiểu Tinh quan hệ rất tốt."

    Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, trong con ngươi sạch sẽ đơn thuần hoàn toàn là thần sắc chân thành, "Thời điểm em vừa mới tiến đoàn làm phim, Hiểu Tinh tỷ khi đó còn không có phần diễn, xem chúng em quay hai ngày diễn, còn mời tất cả mọi người giải khát. Em liền cảm thấy Hiểu Tinh tỷ người này rất tốt, hơn nữa dưới một lần cơ duyên xảo hợp, chúng em thảo luận vấn đề diễn xuất, một tới hai đi, liền quen."

    Hắn trả lời rất là xảo diệu, không chỉ có hóa giải lời nói Trương Hạo mập mờ không rõ, còn thay Trầm Mộc Bạch giải thích lời đồn mấy tháng trước, có thể nói là một hòn đá ném hai chim.

    So sánh dưới, Trương Hạo trước đó lời nói liền lộ ra quá không phóng khoáng.

    Lâm Mạn không muốn quá nhiều xoắn xuýt cái đề tài này, dù sao tiết mục thời gian là có hạn, "Vậy thì mời Cảnh Thần hôm nay mang cho chúng ta biểu diễn tài nghệ."

    Dụ Cảnh Thần hát là một bài liên quan tới mối tình đầu tiểu tình ca, thanh âm hắn rất êm tai, sạch sẽ thấu triệt, quanh thân mang theo khí tức ngây ngô ngại ngùng, sẽ không cho người một loại cảm giác khiếp đảm, xong một ca khúc, cơ hồ hiện trường phần lớn nữ nhân đều không khỏi đối với hắn tăng lên một chút hảo cảm.

    Lâm Mạn lại lần nữa đặt câu hỏi mấy vấn đề, sau đó cười thần bí nói, "Hôm nay đây? Sẽ có một cái trò chơi nhỏ, người thắng, có thể ngồi ở tại chỗ nhìn người thua bị tiết mục tổ trừng phạt, hơn nữa cái này trừng phạt còn là ngẫu nhiên, liền hỏi mọi người kích thích hay không kích thích?"

    "Kích thích!" Dưới đài người xem lớn tiếng đáp lại.

    Lâm Mạn tiếp tục cười nói, "Hơn nữa hoạt động này, vẫn còn cần hai người tạo thành tổ hợp, sau đó cùng một tổ hợp khác PK, bên thua trận, sẽ tiếp nhận trừng phạt." Lâm Mạn mở trừng hai mắt nói, "Không bằng chúng ta liền phân như vậy đi, Trương Hạo cùng Tuyết Tình ở bên trong phim là CP chính thức, mà Cảnh Thần cùng Hiểu Tinh ở trên mạng bị một chút fan của phim hợp thành CP, tổ hợp như vậu, mọi người cảm thấy thế nào?"

    Dưới đài người xem nhao nhao phụ họa nói, "Không có vấn đề!"

    Lâm Mạn cười nói, "Vậy thì tốt, chúng ta trò chơi nhỏ, liền chính thức bắt đầu rồi."

    Tổ tiết mục an bài trò chơi nhỏ là hai nhóm trong vòng thời gian quy định, bên nào giẫm bóng hơi ít nhất, liền tiếp nhận trừng phạt.

    Nhân viên công tác ở một bên đếm ngược, hai nhóm bắt đầu giẫm bóng hơi trên mặt đất.

    Trương Hạo là có ý muốn cùng Ngô Tuyết Tình truyền ra một chút chuyện xấu, thế nhưng Ngô Tuyết Tình căn bản không có ý nghĩ trên phương diện này, hơn nữa cô ta bình thường lại rất thích vận động yoga, là người trong mọi người giẫm bóng hơi nhanh nhất nhiều nhất.

    Thời điểm Lâm Mạn đưa ra kết quả, Trương Hạo sắc mặt xanh mét, chỉ bất quá bức bách tại camera, quả thực là kéo ra một nụ cười.

    Mà thua Trầm Mộc Bạch cùng Dụ Cảnh Thần liền phải bị tổ tiết mục trừng phạt.

    Đĩa quay dừng lại một khắc này, người xem tựa hồ so người trong cuộc còn gấp hơn nhiều.

    Bởi vì tờ giấy nội dung là ẩn tàng, Lâm Mạn sau khi cầm tới, nhìn thoáng qua, trên mặt mang nụ cười nói, "Oa a, thật đúng là không tưởng được một cái trừng phạt, mọi người muốn hay không đoán một chút đến cùng là cái gì đây?"

    "Hôn môi!"

    "Ôm công chúa!"

    "Uống nước ớt!"

    * * *

    Lâm Mạn không khỏi mỉm cười nói, "Nhìn đến ý nghĩ mọi người cũng là thiên kì bách quái đây, Cảnh Thần, hai người muốn hay không đoán một lần là trừng phạt cái gì?"
     
  8. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 437: Nghe nói anh bị phong sát (39)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dụ Cảnh Thần cầm ống nói, nụ cười trên mặt khiêm tốn lại ngại ngùng, "Sẽ không phải là uống nước ớt đi?"

    Lâm Mạn cười nói, "Tổ tiết mục chúng tôi cũng không dám làm như vậy, sợ fans hâm mộ muốn gửi một xe lưỡi dao đi." Lâm Mạn muốn hướng Trầm Mộc Bạch nói, "Hiểu Tinh, em cảm thấy thế nào?"

    Trầm Mộc Bạch lắc đầu "Em không nghĩ ra được."

    Lâm Mạn "Vậy kế tiếp chúng ta liền công bố nội dung trừng phạt." Lâm Mạn mở trừng hai mắt nói, "Vừa rồi có một vị người xem đoán trúng một loại trong đó, chính là ôm công chúa."

    Dưới đài người xem phát ra kịch liệt tiếng hoan hô.

    Không đợi người trong cuộc kịp phản ứng, ngay sau đó nói, "Đây là trừng phạt Cảnh Thần, về phần Hiểu Tinh.." Lâm Mạn ngữ khí dừng một chút, "Miệng đối miệng đút đối phương que sô cô la, sau đó từ từ ăn đi qua, chú ý, chỉ có người trong cuộc mới có thể động."

    Trầm Mộc Bạch mở trừng hai mắt nói, "Không phải nói chỉ có một cái trừng phạt sao?"

    Lâm Mạn cười nói, "Chỉ có một cái trừng phạt mà nói, không khỏi không có cái gì đáng xem." Lâm Mạn nói với hai người Trương Hạo "Hai người cảm thấy thế nào?"

    Ngô Tuyết Tình phụ họa "Mạn tỷ nói đúng."

    Trương Hạo lúc này coi như trong lòng không thống khoái như thế nào đi nữa, cũng phải làm mặt ngoài bộ dáng.

    Đầu tiên là Dụ Cảnh Thần nhận trừng phạt, hắn tựa hồ có chút xấu hổ, ngại ngùng lại thẹn thùng nói, "Hiểu Tinh tỷ, tôi có thể ôm chị sao?"

    Nếu là người khác hỏi ra một câu dư thừa này, sợ là muốn bị người xem nhổ nước bọt, nhưng ở trên người Dụ Cảnh Thần, lại khiến người ta ngoài ý cảm thấy đáng yêu trong lòng mềm hồ hồ.

    Trầm Mộc Bạch "Có thể, chỉ bất quá tôi có chút nặng."

    Dụ Cảnh Thần hé miệng cười cười, "Cái kia tôi thử xem có thể đem Hiểu Tinh tỷ ôm hay không." Hắn vừa nói, hơi xoay người đem Trầm Mộc Bạch cả người bế công chúa lên, người xem nhẫn không được phát ra kinh hô nho nhỏ.

    Trầm Mộc Bạch vô ý thức ôm cổ đối phương, Dụ Cảnh Thần sáng tỏ hai con ngươi nhìn chằm chằm cô, nhu nhu cười một tiếng, "Rất nhẹ nha."

    Trầm Mộc Bạch không có ý tứ sờ lỗ mũi một cái, "Tôi còn tưởng rằng lần này lên cân."

    Hiện trường đến mấy người fan CP của hai người, nhìn thấy một màn này, đều cảm thấy chung quanh tựa hồ có bong bóng phấn hồng đang trôi lơ lửng.

    Người chủ trì Lâm Mạn ở một bên nói đùa, "Đây cũng là đền bù tiếc nuối bên trong phim Thanh Túc thượng tiên thích La Dao, tới một CP ngọt ngào thức ăn cho chó."

    Đến phân đoạn trừng phạt Trầm Mộc Bạch, nhìn chằm chằm Dụ Cảnh Thần con ngươi ngây thơ sạch sẽ lúc, cô có chút ngượng ngùng.

    Người chủ trì "Có thể nhìn ra Hiểu Tinh của chúng ta có chút thẹn thùng."

    Trầm Mộc Bạch gãi gãi đầu "Bởi vì tôi sẽ có một loại cảm giác tội lỗi chiếm tiện nghi của em trai nhỏ."

    Lâm Mạn ngẩn người, cười nói, "Em so Cảnh Thần không hơn mấy tháng đi."

    Trầm Mộc Bạch chân thành "Cảnh Thần là một nam nhân rất tốt, chị chỉ cần theo dõi cặp con ngươi kia của hắn sạch sẽ sáng tỏ, liền sẽ biết rõ vì sao lại có loại cảm giác này."

    Lâm Mạn "Nhìn đến hai người đối với lẫn nhau đánh giá rất cao nha, không nói nhiều, Hiểu Tinh, nhanh lên."

    Trầm Mộc Bạch tới gần, nhìn Dụ Cảnh Thần nhếch que sô cô la, âm thầm cắn răng, sau đó mở miệng ngậm vào.

    Cái que sô cô la này ngọt ngào, Trầm Mộc Bạch ăn ăn liền quên xấu hổ.

    Dụ Cảnh Thần rủ xuống đôi mắt, lông mi có chút bất an lay động, mang trên mặt hơi mỏng đỏ ửng, tựa hồ cảm thấy có chút khẩn trương và thẹn thùng.

    Theo song phương môi càng ngày càng tiếp cận, trên khán đài tiếng kêu liền càng lúc càng lớn.

    Cũng may một khắc cuối cùng Trầm Mộc Bạch nhớ kỹ ngừng miệng, cô ngửa mặt lên liếm liếm vị ngọt bên môi, chân thành nói, "Mạn tỷ, tổ tiết mục của mọi người là mua que sô cô la này ở chỗ nào?"
     
  9. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 438: Nghe nói anh bị phong sát (40)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Mạn lập tức có chút dở khóc dở cười, bất quá vẫn trả lời vấn đề của cô.

    Tiếp theo trong giai đoạn cuối cùng, Lâm Mạn lực chú ý lại lần nữa về tới trên thân bốn người, Trương Hạo thỉnh thoảng hữu ý vô tình nhắc đến việc bên trong của Dụ Cảnh Thần, còn nói Vương đạo đối với hắn rất coi trọng loại hình lời nói.

    Dụ Cảnh Thần không chút hoang mang đáp lại, khí tức sạch sẽ ngây ngô, còn có thái độ khiêm tốn ngại ngùng làm cho người xem còn có những người đi đường trong lòng dâng lên không ít yêu thích.

    Tiết mục kết thúc ngắn ngủi trong một thời gian ngắn, trên mạng bình luận long trời lỡ đất.

    [Hết ăn lại uống giang hồ thuật sĩ: Cái kia Trương Hạo ta thế nào cảm giác hắn đang nhằm vào Dụ Cảnh Thần? Ha ha, độ lượng thực sự là quá nhỏ.]

    [Vương đại ca: Hạo ca rõ ràng là thưởng thức khích lệ vãn bối được không? Đừng dùng nội tâm các ngươi dơ bẩn bẩn thỉu đi đối đãi cái thế giới này.]

    [Lý tử thục: Cảm giác Trương Hạo luôn luôn hữu ý vô tìng đem vấn đề ném đến trên người Dụ Cảnh Thần, a, đúng rồi thời gian trước không phải nói bọn họ ở đoàn làm phim đã xảy ra hai lần ngoài ý muốn sao? Lần thứ nhất tiểu sinh đang hot nào đó giải thích mập mờ, dẫn tới fans hâm mộ chạy tới phía dưới weibo người mới giận mắng phun nước, còn thỉnh thoảng tận lực bán thảm, không phải liền là da rách một chút sao? Người mới bởi vì hắn ta kém chút từ trên ngựa ngã xuống, người ta lại không nói tiếng nào, nếu không phải là tại nhân viên kia ghi âm lưu truyền sau có người biết chuyện vạch trần, chúng ta sợ là không biết đâu.]

    [Tuyết mùa đông: Đồng ý lầu trên, đau lòng Dụ nam thần của ta, diễn xuất so với đối phương xuất sắc, lại chịu khổ ghen tỵ và hãm hại.]

    [Trân châu còn thật hơn: Ha ha, các người có ý gì? Trương Hạo là tiểu sinh đang hot, lấy ở đâu ra nghệ sỹ tam tuyến đưa cho chính mình thêm đùa giỡn, đủ xấu.]

    Đối với bên này xé bức chửi rủa lẫn nhau đỗi, ở bên khác vừa bình luận lại là hài hòa hơn nhiều.

    [A thụ thụ thụ: A a a Dụ Cảnh Thần thật soái, diễn xuất cao vọt lại biết ca hát, nghe nói hắn trước kia còn học qua khiêu vũ cái gì, vân vân.]

    [Chúng ta tiên nữ có thể đẹp: Ta ta ta.. Chẳng lẽ chỉ có ta chú ý tới thời điểm Đường Hiểu Tinh đang ăn que sô cô la bộc lộ biểu lộ thực rất tự nhiên sao? Thật rất dễ dàng thỏa mãn nha cô gái, hơn nữa kết thúc còn có chút cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, còn vẻ mặt thành thật hỏi là mua ở chỗ nào, ta có chút bắt đầu tin tưởng cô ấy ăn hàng không phải tạo nên người thiết lập.]

    [Đường kẹo là ngọt: Ta cảm thấy Dụ Cảnh Thần cùng Đường Hiểu Tinh thật có cảm giác CP nha, không được, ta lại có điểm nghĩ đứng chân nhân.]

    [Gió lạnh: Trên lầu +1]

    [Nam thần là ta: Đường Hiểu Tinh lăn được không! Không muốn chà đạp chúng ta yêu đậu!]

    * * *

    Sau lần tham gia tiết mục cũng không lâu lắm về sau, Dụ Cảnh Thần tham diễn bộ huyền nghi phim đã đóng máy, hắn từ nơi khác lúc trở về Trầm Mộc Bạch còn không biết, thẳng đến trông thấy đối phương xuất hiện ở cư xá phụ cận nhà trọ của bản thân, mới ngây ngốc ở đó.

    "Cảnh Thần, cậu trở về từ khi nào?"

    Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, "Hôm qua vừa trở về."

    Trầm Mộc Bạch vừa định nói chút gì, đã nhìn thấy trợ lý của đối phương là Tiểu Vương từ trên xe cầm xuống một đống hành lý xuống, cô có chút ngẩn người.

    Dụ Cảnh Thần tựa hồ giống như là nhìn ra cô nghi hoặc, có chút xấu hổ nói, "Người đại diện nói muốn để tôi đổi một cái chỗ ở, tôi không mấy cái quen thuộc, liền nghĩ tới chỗ này."

    Trầm Mộc Bạch kỳ quái nói, "Người đại diện tại sao phải để cậu đổi chỗ ở?"

    Dụ Cảnh Thần hé miệng ngượng ngùng lại khiêm tốn cười nói, "Người đại diện nói tôi hiện tại ở chỗ kia ra vào sẽ có chút không tiện."

    Trầm Mộc Bạch lập tức hiểu, Dụ Cảnh Thần đã không phải là người mới vào nghê như lúc trước nữa, bây giờ hắn cấp tốc thu được một nhóm lớn nhân khí còn có fans hâm mộ, mặc dù nói nhan sắc chiếm hơn phân nửa, nhưng là thông qua biết về sau, những fans hâm mộ kia đã không phải là đơn thuần fan qua đường, huống chi Dụ Cảnh Thần bản thân diễn xuất xuất sắc, cũng có một chút tài hoa, hơn nữa hắn tính cách ở trong vòng giải trí lại đúng là để cho người ta hai mắt tỏa sáng.
     
  10. nguyethatuyen Nguyệt Hạ Tử Yên

    Bài viết:
    2,916
    Chương 439: Nghe nói anh bị phong sát (41)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dụ Cảnh Thần cùng mình khoảng cách vẻn vẹn cách một cái tầng lầu, Trầm Mộc Bạch mảy may không phát giác có cái gì không đúng, tùy tiện hướng bờ vai người ta vỗ nói, có khó khăn gì cứ việc tìm cô.

    Dụ Cảnh Thần trên mặt hiện ra một chút ửng đỏ, ngượng ngùng "Vậy sau này phiền phức Hiểu Tinh tỷ."

    Trầm Mộc Bạch "Khách khí cái gì, chúng ta quan hệ thế nào."

    Vương đạo [ tiên đồ] tháng mười hai vào vòng Kim nhân thưởng, mà các diễn viên trong yếu của bộ phim này tự nhiên là phải đi theo cùng nhau ra mặt.

    Chỉ là thật vừa đúng lúc, Vương đạo cùng đạo diễn bộ phim huyền nghi kịch đồng thời đề danh cho Dụ Cảnh Thần báo thưởng người mới.

    Đây là một việc hơi xấu hổ, bất quá đạo diễn bên kia độ lượng lớn vô cùng, nhưng lại một chút cũng không để ý.

    Trương Hạo tự nhiên là muốn đi theo Ngô Tuyết Tình cùng đi thảm đỏ, hai người mặc lễ phục nhìn qua lộ ra dị thường đẹp đôi. Chỉ bất quá lúc nhìn thấy Trầm Mộc Bạch cùng Dụ Cảnh Thần, lại là phải kém hơn một bậc.

    Bàn về nhan trị, Dụ Cảnh Thần khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp ở bên trong ngành giải trí rất có độ nhận ra, huống chi trong khoảng thời gian này hắn nhân khí tăng vụt lên, lực chú ý của truyền thông không khỏi đều có chút chuyển tới trên người hắn. Huống chi bên người lại là Đường Hiểu Tinh, đối phương mặc dù là một bình hoa, bất quá sau khi diễn xuấ rất có tiến bộ, người xem đối với cô có chỗ đổi cái nhìn không ít, hơn nữa gương mặt kia dù cho đặt ở bên trong đông đảo nữ minh tinh, cũng sẽ không mảy may mai một, ngược lại lộ ra càng ngày càng xuất sắc.

    Đang ngồi vào trên bàn tiệc, Trương Hạo sắc mặt lập tức liền khó coi nhìn sang, tự nhiên cũng sẽ không phong độ thân sĩ chiếu cố đến Ngô Tuyết Tình bên người.

    Ngô Tuyết Tình cười gằn một tiếng, "Làm sao? Cảm thấy không cam tâm, cậu có tin không đề danh người mới hôm nay, đối phương cầm tới tỷ lệ sẽ là khoảng chừng 50%."

    Trương Hạo bị đâm chọt chân đau, tại góc độ truyền thông quay chụp không đến cười lạnh nói, "Cô chính là trước quan tâm đề danh nữ chính xuất sắc nhất của bản thân đi, tôi nghe nói lần này có thể không chỉ có Lục Kỳ, ngành giải trí mấy người gần một đường nữ minh tinh cũng ở trong đó."

    Kim nhân thưởng nữ chính xuất sắc nhất mặc dù không có đầy đủ phân lượng, nhưng là nếu như cầm tới cái giải thưởng này, Ngô Tuyết Tình rất có thể sẽ đưa thân đến một con đường khác, chỉ bất quá nghĩ không ra nửa đường giết ra cái người tên Lục Kỳ, lúc này bị Trương Hạo vô tình nhắc tới, Ngô Tuyết Tình âm thầm cắn chặt răng.

    Trầm Mộc Bạch cùng Dụ Cảnh Thần chỗ ngồi là cùng nhau ở chung một chỗ, một người mặc quần dài màu lam, một người mặc lễ phục màu đen, nhìn qua dị thường đẹp mắt.

    "Tôi nghe nói Vương đạo cùng Lý đạo đều báo thưởng đề danh người mới cho cậu?" Trầm Mộc Bạch mở miệng nói.

    Dụ Cảnh Thần trên mặt lộ ra một cái nụ cười khiêm tốn ngây ngô, "Ừm."

    Trầm Mộc Bạch không khỏi có chút chờ mong, "Có lẽ sẽ lấy được đề danh cũng không khó nói."

    Dụ Cảnh Thần ngại ngùng cười cười, "Ngành giải trí rất nhiều tiền bối diễn xuất đều so với tôi tốt."

    Trầm Mộc Bạch chân thành nói, "Tôi cảm thấy đã rất tuyệt."

    Rủ xuống lông mi hơi run một chút rung động, Dụ Cảnh Thần ngước mắt, trên mặt lộ ra một cái nụ cười hơi có vẻ ngượng ngùng, "Cảm ơn Hiểu Tinh tỷ có thể khẳng định tôi như vậy."

    Vương đạo [ tiên đồ] nhận được giải thưởng phim cổ trang dân mạng hoan nghênh nhất năm nay, mà Dụ Cảnh Thần tham diễn [ tiên đồ] lại không có đạt được đề danh, ngược lại là bộ tên là [ khuất bóng người] phim huyền nghi trúng tuyển.

    Rất nhiều người cảm thấy không phục, dù sao bộ này phim truyền hình còn chưa truyền bá, nhưng lại không có bất kỳ người nào dám nghi vấn Kim nhân thưởng.

    Cũng có người ở trong lòng lơ đễnh, Dụ Cảnh Thần mới xuất đạo không bao lâu, giải thưởng người mới đối với hắn mà nói đại khái là một việc rất xa xôi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...