Bài viết: 12 

Chương 20. Ảnh đế là đối thủ một mất một còn của ta
Trước một giây khi Tang Trà mở mắt ra, Văn Yến gần cô trong gang tấc liền lui trở về.
Ý thức dần dần trở lại, Tang Trà chậm rãi mở hai mắt, nước mắt sinh lí còn đọng trên gốc mi, cô dùng sức chớp chớp, tầm mắt mơ hồ mông lung mới dần khôi phục ánh sáng
Ngẩng đầu lên, có chút không rõ tình huống hiện tại, cô theo bản năng tìm kiếm thứ gì đó, liền liếc thấy Văn Yến vẫn luôn chăm chú nhìn vào mình.
Lắc đầu một cái, Tang Trà lại chớp mắt, ngập ngừng nói: ".. Văn Yến?"
Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng.
Chỉ có khi chưa tỉnh ngủ, toàn thân cô mới thu bớt lại vẻ lãnh đạm cùng hơi thở táo bạo trên người, lúc này còn sở hữu thêm một loại nhu hòa vốn không thuộc về mình.
Văn Yến trong lòng giống như bị bàn chải trêu chọc mà cọ một cái.
Hắn "Ừm" một tiếng.
Dừng một chút, lại nói: "Tới rồi."
Tang Trà kịp phản ứng, nhìn quanh bốn phía, chậm rãi nói: "Ồ."
Cởi bỏ đai an toàn, cô nghiêm túc nói với Văn Yến đang uể oải dựa vào ghế: "Cảm ơn."
Cuối cùng, trước khi xuống xe, cô đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lấy điện thoại mở ra mã QR của mình đưa tới, đứng đắn nói: "Thêm cái phương thức liên lạc."
Văn Yến cười như không cười mà gật đầu, làm theo lời cô thêm WeChat.
Chậc chậc, quả nhiên bị hắn mê hoặc, còn muốn thêm WeChat của hắn. Nhưng đáng tiếc, cô có đôi khi vậy mà cùng người kia rất giống nhau.
Nếu như cùng một người thì tốt rồi..
Nhưng hắn biết kia là không có khả năng.
*
Kể từ buổi chia tay ngày đó, hai người quả nhiên không có gặp lại, mỗi người đều có lịch trình bận rộn của riêng mình.
Thẳng đến một ngày trước khi đoàn phim bấm máy, mới có cơ hội gặp lại lần nữa.
Tang Trà mới sáng sớm đã bị quấy rối, Bạch Liễu Liễu bên cạnh cứ ríu rít bên tai không ngừng.
"Ahhh.. A Trà, tôi thật kích động, sắp được nhìn thấy nam thần của tôi rồi! Cô mau nhìn xem, hôm nay tôi trang điểm thế nào? Có thể khiến người ta vừa nhìn hai mắt liền tỏa sáng hay không?"
Về đến khách sạn, Tang Trà phủi tay một cái liền đem rương hành lí đẩy cho cô ta.
"Hai mắt tỏa sáng thì không có, nhưng nhìn vô cùng ngốc nghếch. Cô có thể dừng hoa si lại được không? Giúp tôi dọn dẹp? Hoặc là trở về phòng của mình thu dọn đồ đạc đi?"
Khách sạn mà đoàn phim đặt cho mọi người cũng không phải là khách sạn xa hoa cao cấp, nhưng cũng may chỗ này lại vô cùng sạch sẽ và rộng rãi, một người một phòng, cô và Bạch Liễu Liễu cách nhau hai phòng.
Cách vách là ai, cô cũng lười quản.
Tang Trà nói ra hai lựa chọn, Bạch Liễu Liễu đều không chọn.
"Thật sự không đẹp sao? Quên đi, thu dọn đồ đạc để chút nữa làm -- tôi bây giờ là tới giám sát cô.
Chờ lát nữa 7 giờ đoàn phim liên hoan, cô nhất định phải đối Nhậm đạo khách khí một chút biết chưa? Đối với tồn tại của người này nam thần của tôi cũng phải kính trọng ba phần! Đến lúc đó cô nhất định phải đem cái cằm cao ngạo của mình thu liễm bớt một chút được chứ?"
Bạch Liễu Liễu đi theo Tô Trà hai năm, đối với tính tình đại tiểu thư của cô vô cùng lĩnh hội.
Cho dù tháng gần đây Tang Trà giống như bỏ ác hoàn lương, nhưng cô vẫn không yên tâm, nhất định phải nói đi nói lại mới không để xảy ra sự cố.
Tang Trà nhìn cô ta giống như kẻ ngốc.
Muốn nói tiền bối, vị đang đứng trước mặt ngươi mới phải gọi là tổ tông này.
Xốc chăn lên định ngủ bù, Tang Trà hướng cô ta vẫy tay, có lệ nói: "Đã biết, ra ngoài nhớ đóng cửa lại."
Bạch Liễu Liễu: "..."
Vị đồng chí người đại diện đáng yêu này chỉ tiếc hận sắt không thành thép nói: "A Trà, cô gần đây sao lại thế này? Làm sao ngủ nhiều như thế? Tôi cũng không thấy cô nghiên cứu kịch bản có bao nhiêu dụng tâm nha? Xem nhiều Video ngắn sao?"
Đột nhiên, cô ta nghĩ đến một khả năng, lập tức trợn to hai mắt, giọng không thể tin được mà hét lên: "Chẳng lẽ cô lén lút tôi có bạn trai?"
Ý thức dần dần trở lại, Tang Trà chậm rãi mở hai mắt, nước mắt sinh lí còn đọng trên gốc mi, cô dùng sức chớp chớp, tầm mắt mơ hồ mông lung mới dần khôi phục ánh sáng
Ngẩng đầu lên, có chút không rõ tình huống hiện tại, cô theo bản năng tìm kiếm thứ gì đó, liền liếc thấy Văn Yến vẫn luôn chăm chú nhìn vào mình.
Lắc đầu một cái, Tang Trà lại chớp mắt, ngập ngừng nói: ".. Văn Yến?"
Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng.
Chỉ có khi chưa tỉnh ngủ, toàn thân cô mới thu bớt lại vẻ lãnh đạm cùng hơi thở táo bạo trên người, lúc này còn sở hữu thêm một loại nhu hòa vốn không thuộc về mình.
Văn Yến trong lòng giống như bị bàn chải trêu chọc mà cọ một cái.
Hắn "Ừm" một tiếng.
Dừng một chút, lại nói: "Tới rồi."
Tang Trà kịp phản ứng, nhìn quanh bốn phía, chậm rãi nói: "Ồ."
Cởi bỏ đai an toàn, cô nghiêm túc nói với Văn Yến đang uể oải dựa vào ghế: "Cảm ơn."
Cuối cùng, trước khi xuống xe, cô đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lấy điện thoại mở ra mã QR của mình đưa tới, đứng đắn nói: "Thêm cái phương thức liên lạc."
Văn Yến cười như không cười mà gật đầu, làm theo lời cô thêm WeChat.
Chậc chậc, quả nhiên bị hắn mê hoặc, còn muốn thêm WeChat của hắn. Nhưng đáng tiếc, cô có đôi khi vậy mà cùng người kia rất giống nhau.
Nếu như cùng một người thì tốt rồi..
Nhưng hắn biết kia là không có khả năng.
*
Kể từ buổi chia tay ngày đó, hai người quả nhiên không có gặp lại, mỗi người đều có lịch trình bận rộn của riêng mình.
Thẳng đến một ngày trước khi đoàn phim bấm máy, mới có cơ hội gặp lại lần nữa.
Tang Trà mới sáng sớm đã bị quấy rối, Bạch Liễu Liễu bên cạnh cứ ríu rít bên tai không ngừng.
"Ahhh.. A Trà, tôi thật kích động, sắp được nhìn thấy nam thần của tôi rồi! Cô mau nhìn xem, hôm nay tôi trang điểm thế nào? Có thể khiến người ta vừa nhìn hai mắt liền tỏa sáng hay không?"
Về đến khách sạn, Tang Trà phủi tay một cái liền đem rương hành lí đẩy cho cô ta.
"Hai mắt tỏa sáng thì không có, nhưng nhìn vô cùng ngốc nghếch. Cô có thể dừng hoa si lại được không? Giúp tôi dọn dẹp? Hoặc là trở về phòng của mình thu dọn đồ đạc đi?"
Khách sạn mà đoàn phim đặt cho mọi người cũng không phải là khách sạn xa hoa cao cấp, nhưng cũng may chỗ này lại vô cùng sạch sẽ và rộng rãi, một người một phòng, cô và Bạch Liễu Liễu cách nhau hai phòng.
Cách vách là ai, cô cũng lười quản.
Tang Trà nói ra hai lựa chọn, Bạch Liễu Liễu đều không chọn.
"Thật sự không đẹp sao? Quên đi, thu dọn đồ đạc để chút nữa làm -- tôi bây giờ là tới giám sát cô.
Chờ lát nữa 7 giờ đoàn phim liên hoan, cô nhất định phải đối Nhậm đạo khách khí một chút biết chưa? Đối với tồn tại của người này nam thần của tôi cũng phải kính trọng ba phần! Đến lúc đó cô nhất định phải đem cái cằm cao ngạo của mình thu liễm bớt một chút được chứ?"
Bạch Liễu Liễu đi theo Tô Trà hai năm, đối với tính tình đại tiểu thư của cô vô cùng lĩnh hội.
Cho dù tháng gần đây Tang Trà giống như bỏ ác hoàn lương, nhưng cô vẫn không yên tâm, nhất định phải nói đi nói lại mới không để xảy ra sự cố.
Tang Trà nhìn cô ta giống như kẻ ngốc.
Muốn nói tiền bối, vị đang đứng trước mặt ngươi mới phải gọi là tổ tông này.
Xốc chăn lên định ngủ bù, Tang Trà hướng cô ta vẫy tay, có lệ nói: "Đã biết, ra ngoài nhớ đóng cửa lại."
Bạch Liễu Liễu: "..."
Vị đồng chí người đại diện đáng yêu này chỉ tiếc hận sắt không thành thép nói: "A Trà, cô gần đây sao lại thế này? Làm sao ngủ nhiều như thế? Tôi cũng không thấy cô nghiên cứu kịch bản có bao nhiêu dụng tâm nha? Xem nhiều Video ngắn sao?"
Đột nhiên, cô ta nghĩ đến một khả năng, lập tức trợn to hai mắt, giọng không thể tin được mà hét lên: "Chẳng lẽ cô lén lút tôi có bạn trai?"
Chỉnh sửa cuối: