Đam Mỹ [Edit] Đại Đạo Diễn - Vô Y YoYo

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi GiangNgan, 13 Tháng ba 2025.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 116 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Hôm qua cậu có xem không? Thật sự rất hay a! Tiêu Lãng thật buồn cười.. Trầm Bình Chương ở trong phim quả thực soái muốn chết!

    - Đúng rồi, đúng rồi, ngay cả mẹ tôi cũng nói soái, cha của tôi ở bên cạnh bắt bẻ, thiếu chút nữa làm tôi cười chết.

    - Tình tiết kia sao có thể..

    - Ánh mắt của người đó liên tục nháy mắt..

    Những người này vừa lên tiếng rõ ràng là người thắng trong cuộc đấu tranh gia đình, hai tập hôm qua đều xem không bỏ sót.

    Mà người vẻ mặt uể oải, ấp úng, tinh thần ủ rũ vừa nhìn chính là đấu tranh thất bại, ngày hôm qua ngứa ngáy tức giận suốt một đêm, nhưng hôm nay lại ngóng trông nhận được tin tức "bộ phim kia đúng là rác rưởi làm uổng phí thời gian của tôi" vân vân gì đó, như vậy bọn họ cũng không cần phải tiếc nuối, miễn cho khi bộ phim truyền hình kia biến thành trào lưu chính mình lại giống như kẻ ngu bị bài xích bên ngoài đề tài, cảnh tượng như vậy cho dù ngẫm lại cũng cảm thấy mất hứng.

    Đáng tiếc cầu nguyện không được thần phật tiếp nhận, bộ phim truyền hình kia nóng nảy còn cao hơn trong sự tưởng tượng của bọn họ..

    Thật sự không lưu đường sống cho người ta a!

    Có một nhi đồng cứng đầu cứng cổ thành thật thừa nhận:

    - Mẹ của tôi không cho tôi xem, nói sẽ ảnh hưởng học tập.

    Không riêng gì ảnh hưởng học tập, trên thực tế mẹ của hắn còn biểu đạt sợ phim thần tượng đem con mình dạy hư.

    Sau đó nghe bạn học kinh hô lên.

    - Nhưng bộ phim thần tượng này có ý nghĩa giáo dục phi thường ngay mặt nha! Ba ba của tôi nói đâu!

    - Di? Ba ba của tôi cũng nói giống y như vậy, ban đầu hắn còn chết sống không cho tôi xem đâu, sau đó chính hắn cũng xem mê mẩn, còn theo tôi thảo luận nội dung vở kịch ha ha ha.

    - Cha tôi cũng vậy cũng vậy! Nhưng hắn luôn xem trọng mặt mũi, nói gì cũng không chịu thừa nhận mình xem phim thần tượng xem thích, còn nói là bồi tôi xem, tôi đều cười chết vậy!

    - Ân, tuy cha tôi không cùng tôi xem, nhưng mẹ tôi còn mê mẩn hơn cả tôi, sau này tôi có thể cùng mẹ cùng nhau xem phim vậy!

    Các thiếu niên, các cậu thật không phải đang khoe khoang, thật không phải muốn xát muối lên vết thương của bạn học sao?

    Người bị thương tổn còn đang vùng vẫy giãy chết:

    - Ha? Thổi quá mức đi? Phim thần tượng làm sao có thể có được ý nghĩa giáo dục ngay mặt chứ?

    Các học sinh cao hứng nói:

    - Thật sự! Bộ phim này thì khác! Hoàn toàn không thiếu não chút nào! Mỗi nhân vật đều thật lợi hại, mẹ của tôi còn nói tôi cần học tập giống như bọn họ, còn nói chẳng thể trách tên phim kêu là "Thiên chi kiêu tử".. nói có Chu Tử Mặc làm đạo diễn, Trầm Bình Chương đảm nhiệm vai diễn, bộ phim truyền hình như vậy sẽ không nông cạn nhàm chán như những bộ phim khác!

    Lời này vừa nói ra, cũng biết là fan thiếu não tiềm phục trong nhân dân quần chúng.

    Mà những người khác quả nhiên đều kinh ngạc.

    Nhưng trong bầu không khí như vậy lại vẫn có thật nhiều người gật đầu, hiển nhiên bọn họ đều thầm chấp nhận.

    Kỳ thật có một chút đích thật là thật sự, quyết định nội hàm của một bộ phim điều kiện trọng yếu nhất là giá trị quan trung tâm của bộ phim.

    Giống như là sáng tác truyện, đối với đạo diễn mà nói hắn quay chụp điện ảnh, phim truyền hình chính là ngôi cao truyền đạt tuyên dương lý niệm của hắn tốt nhất, bạn thường thường có thể từ trong những tác phẩm kia phát giác ra lý niệm xử sự của "tác giả". Giống như có chút người hứng thú viết truyện tắm trắng cho tiểu tam, có người hứng thú viết truyện tra nam quay đầu lại, có người từ giữa những hàng chữ biểu đạt lòng hướng tới với việc "không làm mà hưởng", ví dụ như làm cho diễn viên ngốc trắng ngọt dốt nát đánh bại các lộ tinh anh, biến thành nhân sinh người thắng.. Tóm lại, vô luận dùng vỏ bọc gì, bóp méo bao nhiêu bước ngoặt, sau khi cẩn thận thăm dò tác giả rốt cục muốn tuyên dương cái gì, vừa xem hiểu ngay.

    Như vậy trong chuyện xưa của Chu Tử Mặc, rốt cục muốn biểu đạt cái gì đây?

    Không có chuyện không làm mà hưởng, cũng không có hồng phúc tề thiên, nữ chính xuất thân rễ cỏ cố gắng phấn đấu mới rốt cục nghênh đón nhân duyên tốt đẹp, nhị thế tổ chỉ biết ăn uống vui đùa cũng vì dốt nát mà chịu nhiều đau khổ.. cao phú soái bạch phú mỹ làm cho kẻ khác cực kỳ hâm mộ tuyệt không chỉ vì bối cảnh của bọn họ, nhân cách mị lực của họ cũng toàn bộ thông qua cố gắng bản thân mà phát tán đi ra. Về phần ăn chơi trác táng chân chính, toàn bộ đều là mặt trái tài liệu giảng dạy.

    Không chơi trò mất trí nhớ tai nạn xe cộ linh tinh, mỗi một tập chuyện xưa không có chút bình thản, nơi chốn có bất ngờ, hận không thể thời gian lập tức trôi qua thật nhanh chuyển qua 8h hôm sau.

    Hôm nay sau khi tan học, rất nhiều học sinh hôm qua đấu tranh thất bại, hôm nay nổi lên dũng khí đem những ngôn luận của các bạn học thuật lại cho cha mẹ mình nghe qua.

    Buổi tối, khi ca khúc khởi đầu của tập 3 vang lên, rating đã phá tan cửa ải 40!

    Kỳ thật sau hôm đầu tiên truyền bá, trên báo chí đăng tin tức "Thiên chi kiêu tử" đại bạo phát, thuận tiện nhiều nhà truyền thông làm ra đánh giá ngay mặt với bộ phim "Thiên chi kiêu tử", khiến cho người ta khiếp sợ chính là, Tân Hoa xã thế những cũng phát biểu một bài viết bình luận tương quan về bộ phim này!

    Nếu nói tác phẩm của Chu đạo diễn đại bạo ai cũng không kỳ quái, dù sao trình độ bày biện chỗ này đâu, thế giới thiên tài luôn khó đoán. Nhưng bài viết bình luận của Tân Hoa xã a! Có lầm hay không? Tuy rằng toàn bộ bình luận đều ở bên cạnh cấp ra, vị trí đăng tin cũng không bắt mắt nhất, nhưng vẫn là câu nói kia – đây chính là bài viết bình luận của Tân Hoa xã!
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 117 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạn nghĩ tùy tiện người nào cũng có thể được lên tin tức Tân Hoa xã sao?

    Phải là tiêu điểm xã hội cấp hiện tượng, mới có vinh dự may mắn được đề cập a!

    Văn vẻ vừa ra, không biết kinh hãi rơi bao nhiêu ánh mắt.

    Ngày đó luận đề văn vẻ là – thế kỷ mới, quốc gia chúng ta cần phát triển dư luận theo phương hướng gì.

    "Thiên chi kiêu tử" được nhắc tới, làm ví dụ ngay mặt viết một đoạn dài.

    Thường thường người đang ở địa vị cao, lại càng dễ liên tưởng thâm nhập theo hướng phát triển nào đó.

    Hôm nay, có không ít đại lão nhìn thấy bài viết này đều đang suy nghĩ sâu xa, từng câu từng chữ phân biệt rõ lên, cố gắng hiểu rõ tinh thần chỉ thị mặt trên đưa tin.

    Lúc sau sẽ có trả lời, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa hiểu được rõ ràng, cho nên trước không cần nói nhiều. Nhưng Chu Tử Mặc làm chủ góc nhìn, hắn hoàn toàn không để ý, dù sao việc này đối với hắn mà nói cũng không có gì đáng nhắc tới, hắn nên làm gì thì làm đó, sau một đoạn thời gian bận rộn lại nghênh đón thời kỳ sa đọa khoái trá.

    Trầm Bình Chương nhìn thấy Chu Tử Mặc lại ăn sạch một mâm cánh gà chiên, không khỏi đỡ trán, bất đắc dĩ dùng đầu ngón tay điểm lên đôi môi đầy mỡ của hắn – lại bị đối phương thuần thục ngậm vào – nguyên bản dáng vẻ bệ vệ hung hăng càn quấy nhất thời bị kiềm hãm, Trầm Bình Chương thở dài:

    - Không nhớ rõ phía trước bị mập em đã phát điên như thế nào sao?

    Thân làm một trạch nam, ngẫu nhiên sa đọa, trình độ kia thật là khiến cho hắn đều cảm thấy sợ hãi! Đôi mắt Chu Tử Mặc xoay xoay, sau đó lựa chọn bưng tai bịt mắt:

    - Bỏ đi, dù sao phía trước cũng thuận lợi gầy xuống đâu!

    Trầm Bình Chương quả thực hết chỗ nói rồi, nhưng trên ngón tay truyền tới xúc cảm làm cho ánh mắt hắn biến thành sâu thẳm rất nhiều, khàn giọng nói:

    - Nới lỏng miệng.

    - Sẽ không!

    Chu đạo diễn còn tìm đường chết dùng răng nanh mài mài.

    Mỗi lần đều bắt đầu từ hành động này, kết quả vẫn là tiểu dâm côn như nguyện lấy thường. Lúc hắn ôm lấy mền lông bị đặt trên giường thì thường thường lại có lỗi giác chính mình là hôn quân vô đạo, đêm xuân khổ ngắn, từ nay về sau quân vương không tảo triều, a Chương là tiểu yêu tinh a..

    Đương nhiên, hắn đều chỉ âm thầm tự mình hò hét trong lòng mình, nếu dám nói ra miệng, tuyệt đối sẽ bị đánh đòn, nói không chừng trình độ cơm nước đều giảm xuống một cấp bậc, quả thực là phu cương không phấn chấn!

    Nhưng những ngày tiêu diêu như vậy cũng chỉ kéo dài được vài ngày mà thôi.

    Nếu không phải đương nhiệm tổng tài Côn Bằng Nhâm Nam Sinh tìm tới cửa, hắn cơ hồ đã quên trên danh nghĩa mình còn có một công ty gào khóc đòi ăn – mời được vị quan tổng tài này làm việc rất giỏi, không duyên cớ giúp hắn giảm đi thật nhiều sự tình.

    Nhâm Nam Sinh vô tình chuyển giao lên một đống báo biểu, sau đó dùng ánh mắt chính nghĩa nhìn boss thân mặc quần áo trong nhà trắng như tuyết, cả người tùy thời như sẽ mềm thành một vũng nước, trầm giọng nói:

    - Hoàng thượng, còn nhớ rõ Đại Minh ven hồ tập đoàn Côn Bằng sao?

    Lúc này Chu Tử Mặc thiếu chút nữa quỳ với hắn, anh là một bá đạo quan tổng tài nói ra lời kịch thiếu não như vậy thích hợp sao?

    Nhưng chột dạ làm cho hắn không cười thành tiếng, sờ sờ chóp mũi:

    - Đương nhiên nhớ rõ a! Làm sao có thể không nhớ được chứ? Tôi nhớ được trước đó còn cấp cho anh một phần hồ sơ quy hoạch phát triển, cao thủ máy tính dưới tay tôi cũng đều phái qua cho anh, như thế nào, hiện tại xảy ra vấn đề gì sao?

    - Ha ha?

    Nhâm Nam Sinh tiếp tục dùng ánh mắt chính nghĩa nhìn hắn, nói:

    - Hồ sơ quy hoạch phát triển? Đây không phải là chuyện của nửa năm trước sao?

    - Có lâu như vậy?

    Chu Tử Mặc đưa tay đỡ trán, làm ra vẻ mất trí nhớ, gượng cười:

    - Đây chính là bởi vì tôi tín nhiệm anh a!

    - Ha ha.

    Mặc dù ngữ khí này còn chưa phát triển ra hàm ý nghĩa rộng như trên internet đời sau, nhưng không thể nghi ngờ Nhâm Nam Sinh đã đi trước trào lưu, get tới tinh túy trong đó, vì thế sử dụng được kêu là thuận buồm xuôi gió, thiên biến vạn hóa.

    - Vậy thật phải cảm ơn Chu đổng dầy yêu.

    - Với quan hệ của chúng ta cần vậy sao?

    Dừng hai giây, Chu Tử Mặc đem một đĩa bánh sữa đẩy tới, đây là Trầm Bình Chương chuẩn bị sẵn ăn vặt cho hắn trước khi đi học, quy định là lượng cho nửa ngày, ăn hết chỉ có thể bị đói, cho nên Chu Tử Mặc vô cùng quý trọng, nửa giờ mới bỏ được ăn một cái, hiện giờ còn phải đem chúng nó giao cho người đàn ông khác, được kêu là đau lòng như dao cắt nha!

    - Cảm ơn, tôi không ăn.

    Lời của Nhâm Nam Sinh còn chưa dứt, Chu Tử Mặc liền thuận thế kéo trở lại.

    Nhâm Nam Sinh:

    -!

    - Bỏ đi, cậu nhanh chóng xem xong mấy phần báo biểu này đi! Thuận tiện, công ty của chúng ta khai phát võng du "Tinh chiến hoàn vũ" cần công trắc, boss có biết không?

    Chu Tử Mặc trầm mặc, hắn.. hắn không biết.

    Nhắc tới, lần trước hỏi qua chuyện này "Tinh chiến hoàn vũ" cũng mới làm được hơn một nửa – trò chơi được xây khuông từ thế giới hơn ba trăm năm sau, có một bộ phận trọng yếu nhất là được mã hóa cũng do Chu Tử Mặc tự mình ra tay, thế giới quan cùng một ít nhân vật trọng yếu cũng do hắn thu phục, chuẩn bị xong liền ném cho bộ kỹ thuật của công ty Côn Bằng, lúc sau hắn phải đi quay chụp "Ngộ Không truyền thuyết", quay xong rồi lại đi quay "Thiên chi kiêu tử", chạy khắp trời nam đất bắc, di động thường xuyên bảo trì tắt máy, bên kia tiến triển như thế nào, ngẫu nhiên chỉ nghe trợ lý nhắc qua vài lần, đáng tiếc hắn đều không có để ý..

    Thế nhưng đã khai phát xong, cần tiến vào công trắc sao?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...