Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: "Di sản văn hóa phi vật thể là sản phẩm tinh thần có giá trị lịch sử, văn hóa khoa học được lưu trữ bằng trí nhớ, chữ viết được lưu chuyền bằng truyền miệng, truyền nghề, trình diễn và các hình thức lưu trữ, lưu truyền khác. Nó bao gồm tiếng nói, chữ viết, tác phẩm văn học nghệ thuật, khoa học, ngữ văn truyền miệng, diễn sướng dân gian, lối sống, nếp sống" (Sách Giáo dục công dân 7) Câu 1: Đoạn văn cung cấp thông tin về điều gì? Việc bảo tồn những di sản văn hóa phi vật thể của dân tộc có ý nghĩa gì? Câu 2: Chỉ ra lỗi dùng từ trong đoạn trên sửa lại cho đúng Câu 3: "Ông Nguyễn Văn Lũy- người bảo vệ ở trường THPT Lê Hồng Phong luôn được học sinh của trường cúi chào mỗi ngày đến trường. Theo miêu tả của nhiều giáo viên, học sinh, ông Lũy được yêu quý bởi tính cách nhiệt tình, niềm nở. Một giáo viên chia sẻ:" Con người ở cương vị nào dù là bảo vệ, lao công hay giáo viên miễn hoàn thành nhiệm vụ, đáng yêu, không khó chịu đều nhận được sự yêu quý, nể trọng " Không ai biết được tuổi nào phù hợp để mỗi người bắt đầu làm một điều tử tế. Các em cúi chào như một phép lịch sự và chỉ được dạy từ thầy cô trong trường và sự dặn dò cặn kẽ từ bố mẹ chúng. Vài giây cúi chào bậc cha chú từ thầy cô trong trường và sự dặn dò cặn kẽ từ bố mẹ chúng. Vài giây cúi chào bậc cha chú không làm cho các em chậm giờ vào lớp mà ngược lại nó là niềm vui mỗi ngày đi học, đi làm của các học sinh và người bảo vệ. Sự tôn trọng nảy nở từ chính những hành dộng tưởng chừng như nhỏ nhặt đó khiến môi trường giáo dục trở nên thân thiện.. Để mỗi lần cúi đầu là một lần các em học sinh biết ơn những người không trực tiếp giảng các em những bài học văn hóa nhưng ngầm dạy các em để trở thành một người tử tế. Những điều tử tế cứ từ từ bé nhỏ lớn lên như vậy theo năm tháng, mỗi người trong số chúng ta sẽ trở thành một nhân tố trong cộng đồng của mình." Hãy viết đoạn văn nghị luận nêu suy nghĩ của em về vấn đề được đặt ra từ bài viết trên. Gợi Ý Câu Trả Lời Câu 1: Di sản văn hóa là sản phẩm tinh thần, vật chất có giá trị lịch sử, văn hóa, khoa học, được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Di sản văn hóa phi vật thể bao gồm: Tiếng nói, chữ viết, tác phẩm văn học nghệ thuật, khoa học, ngữ văn truyền miệng, diễn sướng dân gian, lối sống, nếp sống. Việc bảo tồn những di sản văn hóa phi vật thể của dân tộc có ý nghĩa: - Thể hiện được bản sắc văn hóa riêng biệt của dân tộc ta. - Giúp bảo vệ môi trường thiên nhiên, cuộc sống của con người khỏi những ảnh hưởng, tác động xấu từ bên ngoài - Là truyền thống vẻ vang, đáng tự hào của ông cha ta trong công cuộc xây dựng, giữ gìn và bảo vệ tổ quốc. Câu 2: Lỗi dùng từ trong đoạn trích: "Chữ viết được lưu chuyền bằng truyền miệng, truyền nghề, trình diễn và các hình thức lưu truyền khác" Sửa lại thành câu đúng: "Di sản văn hóa phi vật thể là sản phẩm tinh thần có giá trị lịch sử, văn hóa, khoa học được lưu giữ bằng trí nhớ, chữ viết, truyền miệng, truyền nghề, trình diễn và các hình thức lưu truyền khác" Câu 3: Bài viết tham khảo Từ xưa đến nay lời chào hỏi đã trở thành truyền thống văn hóa, lối ứng xử tốt đẹp của dân tộc ta. Ông cha thường dạy con cháu khi đi ra khỏi nhà phải biết lễ phép, chào hỏi nhau, đi về cũng phải chào hỏi ông bà, cha mẹ, anh chị. Đến trường học, ta biết cúi đầu chào thầy cô tỏ lòng tôn kính, bạn bè gặp nhau chào hỏi tạo sự thân thiện, gần gũi nhau hơn. Phép tắc đơn giản trong từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói, chào hỏi nhau thể hiện ta là người biết kính trên nhường dưới, là người có nhân cách, văn hóa và đạo đức. Những điều cốt lõi, ta được giáo dục, dạy dỗ từ ông bà, cha mẹ, thầy cô nên phải biết ghi nhớ và thực hiện để trở thành người có đạo đức, nhân cách, phẩm hạnh tốt đẹp. "Lời chào cao hơn mâm cỗ" là phép tắc từ xưa đến nay. Sự tôn trọng, thương yêu để thể hiện qua cách ta biết cúi đầu trước những bậc cao quý như: Ông bà, cha mẹ, thầy cô. Bước ra ngoài xã hội, ta biết cúi đầu chào người lạ tạo sự thiện cảm, vui tươi, hạnh phúc cho người đón nhận. Thế nhưng, phép tắc đơn giản đó không phải ai cũng thực hiện được, vẫn có người tỏ ra lãnh đạm, thờ ơ, vô tâm ngay cái cúi đầu, lời chào cũng không có. Những người như thế được xem là vô ý thức, vô đạo đức, không biết lễ nghĩa. Hãy duy trì phép tắc chào hỏi, tiếp nối sự lễ phép trong lời ăn tiếng nói, vì những điều rất nhỏ đó sẽ được người khác đánh giá, nói lên được phẩm chất con người bạn. Chúng ta sẽ không mất quá nhiều thời gian cho việc cúi đầu chào hỏi, bởi chỉ vài giây cúi đầu chào nhau một cái cũng giúp người đối diện cảm thấy được tôn trọng, yêu thương, chúng ta nhận lại được niềm vui, thoải mái và thảnh thơi đến từ tâm hồn.