- Xu
- 13,791,790
Bài viết: 2022 



Đọc hiểu: Bên kia sông Đuống, Hoàng Cầm
Đọc đoạn trích sau:
(1) Em ơi! Buồn làm chi
Anh đưa em về sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lì
(2) Sông Đuống trôi đi
Một dòng lấp lánh
Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kì
Xanh xanh bãi mía bờ dâu
Ngô khoai biêng biếc
Đứng bên này sông sao nhớ tiếc
Sao xót xa như rụng bàn tay
(3) Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp
(4) Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn
Ruộng ta khô
Nhà ta cháy
Chó ngộ một đàn
Lưỡi dài lê sắc máu [..]
(Trích "Bên kia sông Đuống", Hoàng Cầm; "Thơ Hoàng Cầm")

Trả lời câu hỏi:
Câu 1: Xác định thể thơ của đoạn trích?
Câu 2: Nhân vật trữ tình trong đoạn trích là ai?
Câu 3: Khái quát nội dung của đoạn trích.
Câu 4: Liệt kê những từ ngữ miêu tả quê hương trù phú, yên bình trong đoạn thơ.
Câu 5: Đoạn trích có cấu tứ như thế nào?
Câu 6: Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong câu: Sao xót xa như rụng bàn tay.
Câu 7: Nhận xét về cảm xúc của nhân vật trữ tình trong đoạn trích.
Gợi ý:
Câu 1: Thể thơ của đoạn trích: Tự do
Câu 2: Nhân vật trữ tình trong đoạn trích: "Anh" - người trực tiếp bộc lộ cảm xúc trong bài thơ.
Câu 3: Khái quát nội dung của đoạn trích: Đoạn trích khắc họa một cách chân thực và đau thương về cảnh quê hương bị tàn phá trong kháng chiến. Đoạn trích mô tả dòng sông Đuống, một hình ảnh thân thương gắn bó với quê hương, nay trở thành biểu tượng của sự khổ đau và mất mát trước sự tàn phá của chiến tranh.
Câu 4: Liệt kê những từ ngữ miêu tả quê hương trù phú, yên bình trong đoạn thơ: Cát trắng phẳng lì, dòng lấp lánh, xanh xanh bãi mía, bờ dâu, ngô khoai biêng biếc..
Câu 5: Cấu tứ của đoạn thơ đi từ cảm xúc vui tươi, tự hào đến buồn thương da diết:
- Đoạn (1) với lời gọi "Em ơi! Buồn làm chi" mang tính an ủi và chia sẻ, như muốn xoa dịu nỗi đau.
- Đoạn (2) mô tả vẻ đẹp yên bình của dòng sông Đuống, với cánh đồng mía xanh, ngô khoai mơn mởn.
- Đoạn (3) khắc họa nét văn hóa đặc trưng của quê hương, với tranh Đông Hồ - một nét đẹp dân gian Việt Nam - và biểu tượng văn hóa đặc sắc.
- Đoạn (4) phản ánh hiện thực tàn khốc của chiến tranh, khi giặc xâm lược phá hủy quê hương, đồng ruộng khô cằn, nhà cửa cháy rụi, và những cảnh tượng đau lòng khác.
Câu 6: Biện pháp tu từ so sánh trong câu thơ "Sao xót xa như rụng bàn tay" mang đến hiệu quả nghệ thuật sâu sắc, tạo nên cảm xúc mạnh mẽ và lắng đọng cho câu thơ:
- Nhấn mạnh nỗi đau xé lòng: Hình ảnh "rụng bàn tay" là một hình ảnh mạnh mẽ, biểu tượng cho sự mất mát không thể bù đắp. Bàn tay gắn liền với cơ thể, mất đi là mất mát không chỉ về thể xác mà còn mang đến nỗi đau tinh thần khôn nguôi. Nhờ phép so sánh này, nỗi đau của nhân vật trữ tình trước cảnh quê hương bị tàn phá trở nên vô cùng sinh động, cụ thể và thấm thía.
- Khắc họa tình cảm sâu sắc với quê hương: Sự xót xa "như rụng bàn tay" cho thấy quê hương không chỉ là nơi chốn mà là một phần tâm hồn và máu thịt của con người. Qua đó, hình ảnh này khẳng định sự gắn bó bền chặt của người con với quê hương, thể hiện tình yêu mãnh liệt và niềm tiếc thương lớn lao khi phải chứng kiến quê hương bị tàn phá.
- Gây ấn tượng mạnh cho người đọc: Phép so sánh này gợi lên cảm giác đau đớn, mất mát đến tận cùng, dễ gây ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Nó khơi gợi sự đồng cảm và chia sẻ với nỗi đau của nhân vật trữ tình, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn về những mất mát trong chiến tranh.
- Tạo sự sinh động, hấp dẫn cho lời thơ.
Câu 7: Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm rất đậm đà và sâu sắc, thể hiện qua từng đoạn thơ:
- Nỗi buồn thương, xót xa: Nhân vật trữ tình mở đầu bài thơ bằng lời an ủi dịu dàng, "Em ơi! Buồn làm chi," như muốn xoa dịu nỗi đau chung của cả dân tộc trước cảnh mất mát và đau thương. Nhưng sâu thẳm, đó là nỗi buồn không thể nguôi ngoai, một cảm giác đau xót và tiếc nuối.
- Tình yêu quê hương tha thiết: Khi nhìn dòng sông Đuống trong ký ức, nhân vật trữ tình nhớ về một quê hương yên bình, trù phú. Những hình ảnh "cát trắng phẳng lì," "bãi mía bờ dâu" và "ngô khoai biêng biếc" là những biểu tượng của cuộc sống ấm no, gắn bó chặt chẽ với tuổi thơ và kỷ niệm.
- Nỗi nhớ tiếc và tự hào về văn hóa dân tộc: Nhân vật trữ tình không chỉ nhớ quê hương mà còn tự hào về những nét đẹp văn hóa của dân tộc. Hình ảnh tranh Đông Hồ là một biểu tượng văn hóa rực rỡ của vùng Kinh Bắc, nơi quê hương anh. Điều này thể hiện lòng yêu mến và niềm tự hào về quê hương với những giá trị văn hóa đẹp đẽ.
- Nỗi căm phẫn và đau đớn trước cảnh tàn phá của chiến tranh: Khi nhắc đến cảnh giặc đến, đốt phá, cướp bóc, cảm xúc của nhân vật trữ tình bỗng chốc trở nên căm giận và đau xót. Những hình ảnh "Ruộng ta khô / Nhà ta cháy" như những vết thương nhức nhối, thể hiện nỗi đau khi chứng kiến quê hương bị hủy hoại. Sự căm phẫn ấy hòa lẫn với nỗi buồn đau của người con phải chứng kiến quê hương tan tác.
Nhìn chung, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ là sự đan xen giữa nỗi buồn thương, tiếc nuối, tự hào và căm phẫn. Tất cả cùng hòa quyện tạo nên một tiếng lòng vừa sâu lắng, vừa mãnh liệt, khắc họa nỗi đau của cả dân tộc trong thời chiến, đồng thời thể hiện một tình yêu sâu sắc và thủy chung với quê hương.
Xem thêm: Phân tích đặc sắc nội dung, nghệ thuật của đoạn trích trên.