Chương 20 bố trí đại trận
Sau 3 ngày hắn cũng đã trở về tông môn, đón chờ hắn là 1 cảnh tượng vô cùng đẹp
Mặt trời vừa ló rạng, sương mai còn đọng trên những mái ngói lưu ly của Thiên Vân tông. Trên quảng trường chính, hơn trăm đệ tử đang chăm chỉ luyện công. Tiếng xướng danh quyết vang vọng khắp núi rừng, hòa cùng tiếng chim hót đầu xuân.
Tiểu Thạch dẫn đầu đội tuần tra, trên trán còn lấm tấm mồ hôi: "Sư đệ sư muội, ta phải cảnh giác hơn nữa! Vì tông môn!"
Đám đệ tử trẻ đồng thanh đáp: "Vì tông môn!" giọng nói mang theo niềm vui và sự tự hào
Hắn xuất hiện giữa sảnh chính Thanh Vân Tông, mọi người dừng tay hướng về Phía Hứa Thanh cung kính "Cung nghênh lão tổ trở về" cảnh tượng vô cùng hùng vĩ hắn cảm nhận được đây mới là nơi mình thuộc về, không có tranh đoạt, không có mưu mô tính toán, cũng không có kẻ thù. Đây là nơi hắn cảm thấy yên bình.
Lần này ta về, chọn Tông làm nơi đột phá bình cảnh. Đây cũng là cơ duyên của các người, cảm ngộ được đến đâu phải xem ngộ tính của chính các ngươi
Đây là quá trình vô cùng nguy hiểm, kẻ thù rình rập, các ngươi liệu có sợ..
Toàn thể các đệ tử đồng thanh hô vang "đệ tử nguyện hi sinh vì tông chủ"
Các ngươi quay về đi, 3 ngày sau cùng ta dựng đại trận hộ tông.
Tại khu vực bố trí Ngũ Hành Hộ Sơn trận, Lâm Thanh Tuyết đang hướng dẫn mọi người khắc họa phù văn.
"Chậm thôi, từng nét một." Nàng nhẹ nhàng cầm tay một nữ đệ tử, "Phù văn cần sự tinh tế, giống như thêu hoa vậy."
Nữ đệ tử đó tên Tiểu Diệp, mặt ửng hồng: "Đa tạ sư tôn chỉ dạy."
Ở một góc khác, lão Lý đang phân phát linh thạch. Ông cẩn thận kiểm tra từng viên: "Viên này thuộc hành hỏa, bố trí ở phương nam. Viên kia thuộc hành thủy, đặt ở phương bắc."
Trong luyện phù các, hơn mười đệ tử tay cầm bút lông phù, chăm chú khắc họa.
"Ái chà!" Một đệ tử trẻ do quá căng thẳng làm rách tờ phù chỉ.
Đệ tử bên cạnh vỗ vai anh ta: "Đừng nóng, lần đầu ta còn làm hỏng cả chục tấm cơ!"
Mùi mực phù thơm nức lan tỏa khắp không gian. Trên bàn, những tấm phù lục hoàn thành xếp thành từng chồng ngay ngắn.
Trên thao trường, Hứa Thanh đang chỉ đạo mọi người diễn tập trận pháp.
"Đội hỏa hành tiến lên! Đội thủy hành yểm trợ!" Hắn hô to.
Tiểu Thạch dẫn đầu đội hỏa hành, tay bắt ấn: "Hỏa Long xuất thế!"
Đội thủy hành nhanh chóng đổi trận: "Huyền Vũ hộ thể!"
Hai đội phối hợp ăn ý, Hứa Thanh gật đầu hài lòng: "Tốt! Nhưng còn phải nhanh hơn nữa!"
Buổi trưa, mọi người tụ tập dưới cây cổ thọ để nghỉ ngơi.
Tiểu Thạch lấy ra một ít bánh bao nóng hổi: "Đây là bánh bao mẹ ta gửi lên, mọi người cùng ăn nhé!"
Lão Lý ngồi trên tảng đá, kể cho đám trẻ nghe chuyện xưa: "Năm đó lão phu đi săn, từng gặp một con Hỏa Kỳ Lân.."
Lâm Thanh Tuyết đem trà ấm phân cho mọi người: "Uống trà cho ấm bụng."
Đêm xuống, trong tông môn vẫn sáng đèn.
Trong chủ điện, Hứa Thanh và Lâm Thanh Tuyết đang bàn luận.
"Thanh ca, ngươi nói chúng ta có thể chống đỡ được không?" Lâm Thanh Tuyết lo lắng hỏi.
Hứa Thanh nắm chặt tay nàng: "Dù thế nào, ta cũng sẽ bảo vệ các ngươi."
Ngoài cửa sổ, Tiểu Thạch đang dẫn đệ tử tuần tra. Ánh đèn lồng chiếu xuống, in bóng những thân ảng kiên cường lên con đường đá.
Đêm khuya, Hứa Thanh đứng trên lầu cao, nhìn toàn cảnh tông môn.
Dưới ánh trăng, từng khuôn mặt quen thuộc đang bận rộn. Có người đang khắc họa phù văn, có người đang tuần tra, có người đang luyện công..
Nội tâm: "Vì những người này, ta nhất định phải bảo vệ nơi này."
Hắn biết, trận chiến sắp tới sẽ vô cùng khốc liệt. Nhưng nhìn thấy mọi người đồng lòng, trong lòng hắn tràn đầy sức mạnh.
Khi bình minh lại đến, Thiên Vân tông đã sẵn sàng. Dù sóng gió có đến, nơi này vẫn sẽ đứng vững!
Mặt trời vừa ló rạng, sương mai còn đọng trên những mái ngói lưu ly của Thiên Vân tông. Trên quảng trường chính, hơn trăm đệ tử đang chăm chỉ luyện công. Tiếng xướng danh quyết vang vọng khắp núi rừng, hòa cùng tiếng chim hót đầu xuân.
Tiểu Thạch dẫn đầu đội tuần tra, trên trán còn lấm tấm mồ hôi: "Sư đệ sư muội, ta phải cảnh giác hơn nữa! Vì tông môn!"
Đám đệ tử trẻ đồng thanh đáp: "Vì tông môn!" giọng nói mang theo niềm vui và sự tự hào
Hắn xuất hiện giữa sảnh chính Thanh Vân Tông, mọi người dừng tay hướng về Phía Hứa Thanh cung kính "Cung nghênh lão tổ trở về" cảnh tượng vô cùng hùng vĩ hắn cảm nhận được đây mới là nơi mình thuộc về, không có tranh đoạt, không có mưu mô tính toán, cũng không có kẻ thù. Đây là nơi hắn cảm thấy yên bình.
Lần này ta về, chọn Tông làm nơi đột phá bình cảnh. Đây cũng là cơ duyên của các người, cảm ngộ được đến đâu phải xem ngộ tính của chính các ngươi
Đây là quá trình vô cùng nguy hiểm, kẻ thù rình rập, các ngươi liệu có sợ..
Toàn thể các đệ tử đồng thanh hô vang "đệ tử nguyện hi sinh vì tông chủ"
Các ngươi quay về đi, 3 ngày sau cùng ta dựng đại trận hộ tông.
Tại khu vực bố trí Ngũ Hành Hộ Sơn trận, Lâm Thanh Tuyết đang hướng dẫn mọi người khắc họa phù văn.
"Chậm thôi, từng nét một." Nàng nhẹ nhàng cầm tay một nữ đệ tử, "Phù văn cần sự tinh tế, giống như thêu hoa vậy."
Nữ đệ tử đó tên Tiểu Diệp, mặt ửng hồng: "Đa tạ sư tôn chỉ dạy."
Ở một góc khác, lão Lý đang phân phát linh thạch. Ông cẩn thận kiểm tra từng viên: "Viên này thuộc hành hỏa, bố trí ở phương nam. Viên kia thuộc hành thủy, đặt ở phương bắc."
Trong luyện phù các, hơn mười đệ tử tay cầm bút lông phù, chăm chú khắc họa.
"Ái chà!" Một đệ tử trẻ do quá căng thẳng làm rách tờ phù chỉ.
Đệ tử bên cạnh vỗ vai anh ta: "Đừng nóng, lần đầu ta còn làm hỏng cả chục tấm cơ!"
Mùi mực phù thơm nức lan tỏa khắp không gian. Trên bàn, những tấm phù lục hoàn thành xếp thành từng chồng ngay ngắn.
Trên thao trường, Hứa Thanh đang chỉ đạo mọi người diễn tập trận pháp.
"Đội hỏa hành tiến lên! Đội thủy hành yểm trợ!" Hắn hô to.
Tiểu Thạch dẫn đầu đội hỏa hành, tay bắt ấn: "Hỏa Long xuất thế!"
Đội thủy hành nhanh chóng đổi trận: "Huyền Vũ hộ thể!"
Hai đội phối hợp ăn ý, Hứa Thanh gật đầu hài lòng: "Tốt! Nhưng còn phải nhanh hơn nữa!"
Buổi trưa, mọi người tụ tập dưới cây cổ thọ để nghỉ ngơi.
Tiểu Thạch lấy ra một ít bánh bao nóng hổi: "Đây là bánh bao mẹ ta gửi lên, mọi người cùng ăn nhé!"
Lão Lý ngồi trên tảng đá, kể cho đám trẻ nghe chuyện xưa: "Năm đó lão phu đi săn, từng gặp một con Hỏa Kỳ Lân.."
Lâm Thanh Tuyết đem trà ấm phân cho mọi người: "Uống trà cho ấm bụng."
Đêm xuống, trong tông môn vẫn sáng đèn.
Trong chủ điện, Hứa Thanh và Lâm Thanh Tuyết đang bàn luận.
"Thanh ca, ngươi nói chúng ta có thể chống đỡ được không?" Lâm Thanh Tuyết lo lắng hỏi.
Hứa Thanh nắm chặt tay nàng: "Dù thế nào, ta cũng sẽ bảo vệ các ngươi."
Ngoài cửa sổ, Tiểu Thạch đang dẫn đệ tử tuần tra. Ánh đèn lồng chiếu xuống, in bóng những thân ảng kiên cường lên con đường đá.
Đêm khuya, Hứa Thanh đứng trên lầu cao, nhìn toàn cảnh tông môn.
Dưới ánh trăng, từng khuôn mặt quen thuộc đang bận rộn. Có người đang khắc họa phù văn, có người đang tuần tra, có người đang luyện công..
Nội tâm: "Vì những người này, ta nhất định phải bảo vệ nơi này."
Hắn biết, trận chiến sắp tới sẽ vô cùng khốc liệt. Nhưng nhìn thấy mọi người đồng lòng, trong lòng hắn tràn đầy sức mạnh.
Khi bình minh lại đến, Thiên Vân tông đã sẵn sàng. Dù sóng gió có đến, nơi này vẫn sẽ đứng vững!

