Bài viết: 0 

Chương 178:
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Vạn Diệu cung.
Vào đêm, ánh trăng dần dần sáng tỏ.
Tiêu Hồn lâu,
Những mảnh ánh trăng nhỏ vụn loang lổ chiếu vào bên trong gian phòng cổ kính.
Bên trong phòng, ánh nến lay động.
Tư Nam Yên mặc một thân sa mỏng nằm trên chiếc giường mềm mại, cánh tay tinh tế chống đầu, ánh mắt híp lại nhìn phía ngoài cửa sổ.
Chẳng qua, thần sắc lại có hơi chút hoảng hốt.
Không biết suy nghĩ chuyện gì.
Phía trước giường, Phượng Nhược Ly nằm nghiêng tựa trên tháp gỗ, trong tay cầm ly rượu ngọc bích tùy ý nhấp một ngụm, hỏi: "Mục Vân Thanh kia khi nào sẽ đến?"
Tư Nam Yên phục hồi tinh thần lại, nhàn nhạt đáp: "Dựa theo kế hoạch, còn thời gian một ngày nữa."
"Còn có một ngày sao?"
Phượng Nhược Ly nheo mắt, chậm rãi buông chén rượu xuống.
"A, chỉ là kế hoạch thôi, Mục Vân Thanh vội vàng như vậy sao có thể tiếp tục kéo dài."
Tư Nam Yên cười nhạt một tiếng, ánh mắt rơi xuống ánh trăng ngoài cửa sổ, nói: "Nói là một ngày, hiện tại sợ là đã tới rồi."
"Tới rồi? Vì sao?"
Phượng Nhược Ly tức khắc nhíu mày, nàng có chút khó hiểu.
Dựa theo phỏng đoán ban đầu, hẳn là Mục Vân Thanh không có sự tiếp tay của Thạch Nghiêm và Hứa An kia, giết chết Tư Nam Yên.
Mà các nàng cũng đều đã chuẩn bị khiến cho Liễu Thanh Đại trở thành kẻ chết thay.
Lúc này Mục Vân Thanh lại tới trước, chẳng lẽ có biến cố gì sao?
"Ta đột nhiên nhớ tới một sự kiện, đã qua nhiều năm vậy rồi, thiếu chút nữa là đã quên.
Tư Nam Yên lắc đầu, nói.
" Sự kiện gì? "
Phượng Nhược Ly đứng dậy, mặt hướng Tư Nam Yên.
" Năm đó.. Ta bị Mục Vân Thanh mê hoặc, tặng cho gã một khối lệnh bài, cho gã tự do xuất nhập Vạn Diệu cung. "
Trên mặt Tư Nam Yên lộ ra thần sắc hồi tưởng, chợt trở nên nghiến răng nghiến lợi.
Tưởng tượng đến bản thân từng bị một cái lô đỉnh lừa, nàng ta liền cảm thấy mất mặt.
" Sở dĩ Mục Vân Thanh muốn hợp tác với ta, đơn giản là vì sợ việc làm của gã bị bại lộ, vì thế mới bất đắc dĩ liên thủ với ta, nhưng để giết Liễu Thanh Huyền lại quá mức khó khăn, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy.. "
" Ý của ngươi là? "
Trên mặt Phượng Nhược Ly lộ ra một tia nghi hoặc.
" Gã còn có lựa chọn thứ ba, chính là tiêu trừ chứng cứ. "
Khóe môi Tư Nam Yên lộ ra một tia cười lạnh," Mà Trương Thiên Thành kia chính là chứng cứ duy nhất, hiện tại gã rất có khả năng sẽ lựa chọn đột nhập Vạn Diệu cung để tiêu huỷ Trương Thiên Thành. "
" Trương Thiên Thành.. Lúc trước ngươi cải tiến trận pháp cảnh giới là vì thế sao? "
Phượng Nhược Ly tức khắc bừng tỉnh.
Mấy ngày nay, Tư Nam Yên không làm gì khác, mà là tăng cường trận pháp cảnh giới của tông môn.
Tư Nam Yên gật đầu, cười nói:" Không sai, Mục Vân Thanh tự nhận là thông minh, nhưng sao ta lại không tính kế gã chứ, hiện tại chờ gã vào tròng. "
- - ong!
Đúng lúc này, khối ngọc phù bên hông hai người bắt đầu không ngừng chấn động.
Đó là có người tác động trận pháp cảnh giới, tiến vào bên trong trận pháp.
Trận pháp sau khi trải qua cải tiến, tuy rằng mang theo lệnh bài sẽ không kích phát trận pháp cảnh giới, nhưng sẽ làm cho ngọc phù này phát ra cảnh báo.
" Tới. "
Đôi mắt Tư Nam Yên sáng ngời, đột nhiên đứng dậy.
Mục Vân Thanh quả nhiên không làm nàng ta thất vọng.
" Chúng ta bây giờ.. "
Phượng Nhược Ly hơi ngập ngừng.
" Đi thôi, đi đến địa lao trước. "
Tư Nam Yên tùy ý cầm lấy chiếc áo khoác vương vãi trên giường, khoác lên người rồi sải bước đi ra ngoài.
Nếu Mục Vân Thanh đã trịch thượng như vậy, vậy thì nàng ta cũng không khách khí.
Trực tiếp đến địa lao ôm cây đợi thỏ.
Trước tiên bắt lấy tên này.
Sau đó lại gieo ma chủng, rồi một lưới bắt hết hai người Hứa An cùng Thạch Nghiêm.
Ha hả.
Kể từ đó, phần lớn chiến lực đỉnh cấp của Chính Dương tông đều bị nàng ta khống chế.
Tụ hợp nhiều tu sĩ cảnh giới Thần Thông như vậy.
Nàng ta có lẽ cũng có đủ dũng khí chơi một chút với Liễu Thanh Huyền đi.
Dù sao chính nàng ta không ra tay là được.
Lỡ như Liễu Thanh Huyền thật sự đột phá, vậy thì nàng tự mình chạy trước.
Tư Nam Yên đã nghĩ kỹ kế hoạch về sau rồi, nếu mọi thứ đều thuận lợi rồi nói.
* * *
Mà lúc này.
Một đạo hắc ảnh đã nhanh chóng lướt qua từng tòa dãy núi, tiến vào trong Vạn Diệu cung.
Trong tay gã chính là lệnh bài xuất nhập đang hơi tản ra ánh sáng.
Giống như lúc trước khi gã lẻn vào trong, đại trận cảnh giới của Vạn Diệu cung cũng chưa phát ra điều gì dị thường cả.
" Hô.. "
Mục Vân Thanh thở dài một hơi, còn tốt.
Lệnh bài này còn có thể sử dụng.
Loại thời khắc mấu chốt như thế này, gã quả thật sợ có vấn đề xảy ra.
" Hừ, hai lão cáo già Hứa An và Thạch Nghiêm, quả nhiên không đáng tin. "
Mục Vân Thanh cười lạnh một tiếng.
Kỳ thật ngay từ đầu gã cũng không có ý định để cho hai người họ cùng nhau tiến vào Vạn Diệu cung.
Dùng mông nghĩ cũng biết,
Hứa An và Thạch Nghiêm đương nhiên không có khả năng sẽ chui vào Tử Kim Càn Khôn Hồ Lô kia.
Tư Nam Yên đoán không sai, mục đích chính của Mục Vân Thanh muốn đến đây chính là muốn giải quyết Trương Thiên Thành.
Nếu làm việc này, có Hứa An và Thạch Nghiêm hai người ở đây mà nói, ngược lại sẽ khiến cho gã không cách nào ra tay được.
" Đợi một chút, nên khiến hai người họ dùng sức tấn công Vạn Diệu cung. "
Trên mặt Mục Vân Thanh hiện lên một nụ cười hoàn toàn nắm chắc.
Đến lúc đó, có Hứa An và Thạch Nghiêm hấp dẫn hỏa lực, trong Vạn Diệu cung sẽ không còn ai có thể cản trở gã.
Trương Thiên Thành phải chết.
Đến những người khác, nên giết cũng sẽ giết.
Ví như tên Vương Thủ Chân kia, lúc trước đã không thuận mắt mà muốn giết rồi.
Chờ lúc đó cũng thuận tay giết, nhìn xem trên người hắn có Cửu Chuyển Thái Dương Kinh hay không.
Lần này, gã không muốn lưu lại một chút hậu hoạn nào.
Gã muốn sạch sẽ đi đến Xích Tiêu Thần tông trước, quá khứ gì gì đó đều theo gió mà cút đi.
" Trước tiên tìm xem vị trí của Trương Thiên Thành đã. "
Mục Vân Thanh khẽ nhíu mày, hiện tại gã đã mất đi liên lạc với Trương Thiên Thành.
Cũng không biết là tình huống gì đây.
Bình thường mà nói, Trương Thiên Thành không có khả năng thoát ly khống chế của gã.
Nhưng Trương Thiên Thành vốn được luyện chế không hoàn mỹ, có xảy ra vấn đề ngoài ý muốn cũng là chuyện bình thường.
Ngay sau đó, thân ảnh Mục Vân Thanh chậm rãi ẩn vào trong bóng tối.
Tìm được người trước rồi nói.
Dù sao dựa theo thời gian ước định, còn có một ngày.
Gã còn có thời gian giảm xóc.
Mục Vân Thanh vẫn là cẩn thận.
Gã không chuẩn bị trực tiếp động thủ, chỉ đến sau khi Tư Nam Yên bị hai người Hứa An và Thạch Nghiêm dẫn ra, gã mới có thể động thủ.
Như vậy, mới là vạn vô nhất thất (không sơ hở tí nào).
* * *
Mà lúc này.
Bên trong tiểu viện của Ôn Tri Hành.
Liễu Thanh Đại cuối cùng cũng bị Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu thuyết phục.
Nàng cũng phát hiện.
Tu vi hiện tại của nàng quá thấp, quả thật là có chút vướng chân.
Nếu cứ tiếp tục lưu lại, vậy thì Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu còn phải hao tâm phí sức bảo hộ nàng.
Ánh mắt Liễu Thanh Đại có chút ảm đạm, nàng vì tu vi của mình quá thấp mà ảo não.
Nếu như trước kia nàng tu hành thật tốt, vậy thì hiện tại đã có thể giúp đỡ.
" Bạch sư tỷ, vậy ta nên ra ngoài như thế nào, nếu ta đi ra ngoài, nhất định sẽ kích phát trận pháp cảnh giới. "
Liễu Thanh Đại đột nhiên nghĩ tới điều này, mở miệng hỏi.
" Đơn giản thôi, làm ra vài điểm động tĩnh là được. "
Bạch Lộ Thu đã sớm nghĩ ra kế sách đối phó, nói:" Trước một ngày, Ôn sư đệ cũng đã an bài tốt những đệ tử của Chính Dương tông tiếp ứng bên ngoài. "
"..."
Liễu Thanh Đại sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn Ôn Tri Hành.
Bởi vì đồ vật của Bạch Lộ Thu đều bị đoạt đi, nên không cách nào có thể liên lạc với bên ngoài.
Vào đêm, ánh trăng dần dần sáng tỏ.
Tiêu Hồn lâu,
Những mảnh ánh trăng nhỏ vụn loang lổ chiếu vào bên trong gian phòng cổ kính.
Bên trong phòng, ánh nến lay động.
Tư Nam Yên mặc một thân sa mỏng nằm trên chiếc giường mềm mại, cánh tay tinh tế chống đầu, ánh mắt híp lại nhìn phía ngoài cửa sổ.
Chẳng qua, thần sắc lại có hơi chút hoảng hốt.
Không biết suy nghĩ chuyện gì.
Phía trước giường, Phượng Nhược Ly nằm nghiêng tựa trên tháp gỗ, trong tay cầm ly rượu ngọc bích tùy ý nhấp một ngụm, hỏi: "Mục Vân Thanh kia khi nào sẽ đến?"
Tư Nam Yên phục hồi tinh thần lại, nhàn nhạt đáp: "Dựa theo kế hoạch, còn thời gian một ngày nữa."
"Còn có một ngày sao?"
Phượng Nhược Ly nheo mắt, chậm rãi buông chén rượu xuống.
"A, chỉ là kế hoạch thôi, Mục Vân Thanh vội vàng như vậy sao có thể tiếp tục kéo dài."
Tư Nam Yên cười nhạt một tiếng, ánh mắt rơi xuống ánh trăng ngoài cửa sổ, nói: "Nói là một ngày, hiện tại sợ là đã tới rồi."
"Tới rồi? Vì sao?"
Phượng Nhược Ly tức khắc nhíu mày, nàng có chút khó hiểu.
Dựa theo phỏng đoán ban đầu, hẳn là Mục Vân Thanh không có sự tiếp tay của Thạch Nghiêm và Hứa An kia, giết chết Tư Nam Yên.
Mà các nàng cũng đều đã chuẩn bị khiến cho Liễu Thanh Đại trở thành kẻ chết thay.
Lúc này Mục Vân Thanh lại tới trước, chẳng lẽ có biến cố gì sao?
"Ta đột nhiên nhớ tới một sự kiện, đã qua nhiều năm vậy rồi, thiếu chút nữa là đã quên.
Tư Nam Yên lắc đầu, nói.
" Sự kiện gì? "
Phượng Nhược Ly đứng dậy, mặt hướng Tư Nam Yên.
" Năm đó.. Ta bị Mục Vân Thanh mê hoặc, tặng cho gã một khối lệnh bài, cho gã tự do xuất nhập Vạn Diệu cung. "
Trên mặt Tư Nam Yên lộ ra thần sắc hồi tưởng, chợt trở nên nghiến răng nghiến lợi.
Tưởng tượng đến bản thân từng bị một cái lô đỉnh lừa, nàng ta liền cảm thấy mất mặt.
" Sở dĩ Mục Vân Thanh muốn hợp tác với ta, đơn giản là vì sợ việc làm của gã bị bại lộ, vì thế mới bất đắc dĩ liên thủ với ta, nhưng để giết Liễu Thanh Huyền lại quá mức khó khăn, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy.. "
" Ý của ngươi là? "
Trên mặt Phượng Nhược Ly lộ ra một tia nghi hoặc.
" Gã còn có lựa chọn thứ ba, chính là tiêu trừ chứng cứ. "
Khóe môi Tư Nam Yên lộ ra một tia cười lạnh," Mà Trương Thiên Thành kia chính là chứng cứ duy nhất, hiện tại gã rất có khả năng sẽ lựa chọn đột nhập Vạn Diệu cung để tiêu huỷ Trương Thiên Thành. "
" Trương Thiên Thành.. Lúc trước ngươi cải tiến trận pháp cảnh giới là vì thế sao? "
Phượng Nhược Ly tức khắc bừng tỉnh.
Mấy ngày nay, Tư Nam Yên không làm gì khác, mà là tăng cường trận pháp cảnh giới của tông môn.
Tư Nam Yên gật đầu, cười nói:" Không sai, Mục Vân Thanh tự nhận là thông minh, nhưng sao ta lại không tính kế gã chứ, hiện tại chờ gã vào tròng. "
- - ong!
Đúng lúc này, khối ngọc phù bên hông hai người bắt đầu không ngừng chấn động.
Đó là có người tác động trận pháp cảnh giới, tiến vào bên trong trận pháp.
Trận pháp sau khi trải qua cải tiến, tuy rằng mang theo lệnh bài sẽ không kích phát trận pháp cảnh giới, nhưng sẽ làm cho ngọc phù này phát ra cảnh báo.
" Tới. "
Đôi mắt Tư Nam Yên sáng ngời, đột nhiên đứng dậy.
Mục Vân Thanh quả nhiên không làm nàng ta thất vọng.
" Chúng ta bây giờ.. "
Phượng Nhược Ly hơi ngập ngừng.
" Đi thôi, đi đến địa lao trước. "
Tư Nam Yên tùy ý cầm lấy chiếc áo khoác vương vãi trên giường, khoác lên người rồi sải bước đi ra ngoài.
Nếu Mục Vân Thanh đã trịch thượng như vậy, vậy thì nàng ta cũng không khách khí.
Trực tiếp đến địa lao ôm cây đợi thỏ.
Trước tiên bắt lấy tên này.
Sau đó lại gieo ma chủng, rồi một lưới bắt hết hai người Hứa An cùng Thạch Nghiêm.
Ha hả.
Kể từ đó, phần lớn chiến lực đỉnh cấp của Chính Dương tông đều bị nàng ta khống chế.
Tụ hợp nhiều tu sĩ cảnh giới Thần Thông như vậy.
Nàng ta có lẽ cũng có đủ dũng khí chơi một chút với Liễu Thanh Huyền đi.
Dù sao chính nàng ta không ra tay là được.
Lỡ như Liễu Thanh Huyền thật sự đột phá, vậy thì nàng tự mình chạy trước.
Tư Nam Yên đã nghĩ kỹ kế hoạch về sau rồi, nếu mọi thứ đều thuận lợi rồi nói.
* * *
Mà lúc này.
Một đạo hắc ảnh đã nhanh chóng lướt qua từng tòa dãy núi, tiến vào trong Vạn Diệu cung.
Trong tay gã chính là lệnh bài xuất nhập đang hơi tản ra ánh sáng.
Giống như lúc trước khi gã lẻn vào trong, đại trận cảnh giới của Vạn Diệu cung cũng chưa phát ra điều gì dị thường cả.
" Hô.. "
Mục Vân Thanh thở dài một hơi, còn tốt.
Lệnh bài này còn có thể sử dụng.
Loại thời khắc mấu chốt như thế này, gã quả thật sợ có vấn đề xảy ra.
" Hừ, hai lão cáo già Hứa An và Thạch Nghiêm, quả nhiên không đáng tin. "
Mục Vân Thanh cười lạnh một tiếng.
Kỳ thật ngay từ đầu gã cũng không có ý định để cho hai người họ cùng nhau tiến vào Vạn Diệu cung.
Dùng mông nghĩ cũng biết,
Hứa An và Thạch Nghiêm đương nhiên không có khả năng sẽ chui vào Tử Kim Càn Khôn Hồ Lô kia.
Tư Nam Yên đoán không sai, mục đích chính của Mục Vân Thanh muốn đến đây chính là muốn giải quyết Trương Thiên Thành.
Nếu làm việc này, có Hứa An và Thạch Nghiêm hai người ở đây mà nói, ngược lại sẽ khiến cho gã không cách nào ra tay được.
" Đợi một chút, nên khiến hai người họ dùng sức tấn công Vạn Diệu cung. "
Trên mặt Mục Vân Thanh hiện lên một nụ cười hoàn toàn nắm chắc.
Đến lúc đó, có Hứa An và Thạch Nghiêm hấp dẫn hỏa lực, trong Vạn Diệu cung sẽ không còn ai có thể cản trở gã.
Trương Thiên Thành phải chết.
Đến những người khác, nên giết cũng sẽ giết.
Ví như tên Vương Thủ Chân kia, lúc trước đã không thuận mắt mà muốn giết rồi.
Chờ lúc đó cũng thuận tay giết, nhìn xem trên người hắn có Cửu Chuyển Thái Dương Kinh hay không.
Lần này, gã không muốn lưu lại một chút hậu hoạn nào.
Gã muốn sạch sẽ đi đến Xích Tiêu Thần tông trước, quá khứ gì gì đó đều theo gió mà cút đi.
" Trước tiên tìm xem vị trí của Trương Thiên Thành đã. "
Mục Vân Thanh khẽ nhíu mày, hiện tại gã đã mất đi liên lạc với Trương Thiên Thành.
Cũng không biết là tình huống gì đây.
Bình thường mà nói, Trương Thiên Thành không có khả năng thoát ly khống chế của gã.
Nhưng Trương Thiên Thành vốn được luyện chế không hoàn mỹ, có xảy ra vấn đề ngoài ý muốn cũng là chuyện bình thường.
Ngay sau đó, thân ảnh Mục Vân Thanh chậm rãi ẩn vào trong bóng tối.
Tìm được người trước rồi nói.
Dù sao dựa theo thời gian ước định, còn có một ngày.
Gã còn có thời gian giảm xóc.
Mục Vân Thanh vẫn là cẩn thận.
Gã không chuẩn bị trực tiếp động thủ, chỉ đến sau khi Tư Nam Yên bị hai người Hứa An và Thạch Nghiêm dẫn ra, gã mới có thể động thủ.
Như vậy, mới là vạn vô nhất thất (không sơ hở tí nào).
* * *
Mà lúc này.
Bên trong tiểu viện của Ôn Tri Hành.
Liễu Thanh Đại cuối cùng cũng bị Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu thuyết phục.
Nàng cũng phát hiện.
Tu vi hiện tại của nàng quá thấp, quả thật là có chút vướng chân.
Nếu cứ tiếp tục lưu lại, vậy thì Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu còn phải hao tâm phí sức bảo hộ nàng.
Ánh mắt Liễu Thanh Đại có chút ảm đạm, nàng vì tu vi của mình quá thấp mà ảo não.
Nếu như trước kia nàng tu hành thật tốt, vậy thì hiện tại đã có thể giúp đỡ.
" Bạch sư tỷ, vậy ta nên ra ngoài như thế nào, nếu ta đi ra ngoài, nhất định sẽ kích phát trận pháp cảnh giới. "
Liễu Thanh Đại đột nhiên nghĩ tới điều này, mở miệng hỏi.
" Đơn giản thôi, làm ra vài điểm động tĩnh là được. "
Bạch Lộ Thu đã sớm nghĩ ra kế sách đối phó, nói:" Trước một ngày, Ôn sư đệ cũng đã an bài tốt những đệ tử của Chính Dương tông tiếp ứng bên ngoài. "
"..."
Liễu Thanh Đại sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn Ôn Tri Hành.
Bởi vì đồ vật của Bạch Lộ Thu đều bị đoạt đi, nên không cách nào có thể liên lạc với bên ngoài.