Bài viết: 362 

Chương 87 & 88: Được Theo Đuổi Bằng Xe Tải Chở Đầy Hoa Hồng
Reng, reng, reng.. Điện thoại văn phòng reo. Zachary nhấn trả lời và bật loa ngoài.
"Anh York, cô Stone lại đến rồi."
Zachary sạm mặt cất giọng đều đều: "Không cần để ý đến cô ta."
Thư ký trả lời: "Cô Stone đã đặt một xe tải hoa xếp hình trái tim và giao đến lối vào tòa nhà của chúng ta. Có vẻ trái tim tượng trưng cho tình yêu của cô ấy dành cho anh."
Mắt lấp lánh của Josh nhìn sếp mình không giấu nổi vẻ hóng chuyện.
Zachary nghi hoặc ngó Josh rồi mới đáp lời: "Bảo vệ đâu? Sao lại cho phép rác vứt trước cửa tòa nhà chúng ta?"
Anh kết thúc cuộc gọi. Thư ký đã rõ ý.
Josh cười khúc khích: "Elisa là một cô gái tuyệt vời. Cô ấy thành thật với cảm xúc của mình. Ý tôi là, số phụ nữ thích ông chắc phải nhiều như tóc trên đầu tôi, nhưng chỉ có Elisa đủ can đảm để tuyên bố tình yêu của mình và chứng minh điều đó bằng hành động."
"Vậy thì hãy theo đuổi cô ta nếu ông nghĩ cô ta tuyệt vời. Hãy để cô ta dành cho ông tất cả sự chú ý, để tôi có thể được bình yên trở lại."
Josh mắc nghẹn.
"Cô ấy không phải mẫu người tôi thích." Josh chống chế vì anh rất khó tính trong việc tìm kiếm bạn đời. Nó mong manh và khó nắm bắt.
Nếu không có cảm giác lâng lâng trong dạ, Josh sẽ không thể yêu một người phụ nữ dù cô ấy xinh đẹp đến thế nào.
"Zachary, ông có định dành phần đời còn lại của mình bên Serenity không?"
"Liên quan gì tới ông?"
Josh lại một lần nữa nghẹn họng.
"Ông đang lãng phí giờ làm việc của công ty. Ăn xong rồi ra ngoài. Nếu không có việc gì để làm.."
"Tôi bận lắm. Tôi còn rất nhiều việc. Tôi sẽ quay lại làm ngay bây giờ." Hoảng sợ trước viễn cảnh khối lượng công việc tăng lên, Josh ngắt lời Zachary và ăn vội bữa sáng rồi cuốn gói rời khỏi.
Đến khi ra khỏi văn phòng rồi Josh mới lẩm bẩm: "Tôi có tò mò đâu. Tôi chỉ lo. Vậy thôi."
Tử tế thế còn gì. Thế mà một câu hỏi vô ý gần như khiến Josh trả giá bằng lượng công việc thêm vào. Sếp nhất định sẽ vắt kiệt sức anh đến chết.
Dù đã rời đi, nhưng Josh vẫn không cam lòng từ bỏ hóng hớt câu chuyện phiếm thú vị. Josh bảo thư ký chụp ảnh những bông hoa tuyệt đẹp của Elisa để thỉnh thoảng anh có thể dùng chúng chế giễu Zachary. Thêm nữa, anh có thể học đôi điều từ sự theo đuổi tình yêu táo bạo của Elisa và noi gương cô khi anh gặp được người ấy.
Màn trình diễn hoa tượng trưng cho tình yêu của Elisa vừa được sắp xếp xong. Biển hoa hồng thực sự là một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Các nhân viên bảo vệ đang gác nhận được lệnh từ cấp trên phải phá hủy triển lãm hoa hình trái tim của Elisa. Tuy nhiên, họ lại không nỡ hành động khi nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật này.
Cầm chiếc loa phóng thanh, Elisa hét lớn về phía tòa nhà sáu mươi tám tầng: "Zachary, em thích anh!"
Mọi người ở Tập đoàn York đều ngạc nhiên trước cô. Quả là pha mạo hiểm của quý cô Stone.
"Cô Stone, xin hãy rời đi ngay." Một nhân viên bảo vệ đang trực ca can thiệp.
Phớt lờ nhân viên bảo vệ, Elisa hét lớn về phía tòa nhà văn phòng. Sau khi có hành động đầu tiên, Elisa không ngần ngại tiếp tục.
Lời tuyên bố tình yêu và tác phẩm hoa của cô ở lối vào Tập đoàn York đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người qua đường.
Đám đông tụ tập ngày càng nhiều để dừng lại chụp ảnh và quay phim. Các phương tiện truyền thông thậm chí còn nghe được tin và ghé qua. Đáng tiếc là những bông hoa đã bị phá hủy và dọn đi trước khi các phương tiện truyền thông đến.
Tuy nhiên, Elisa vẫn ở lại vì lực lượng bảo vệ chẳng dám động đến cô. Dù sao Elisa cũng là người thừa kế của Tập đoàn Stone.
Có lẽ gia tộc Stone và gia tộc York không hòa thuận, vì vậy thái độ không chào đón của nhân viên bảo vệ đối với Elisa có thể làm trầm trọng thêm sự thù địch giữa hai gã khổng lồ. Trách nhiệm này nhân viên bảo vệ không gánh nổi.
Không lâu sau, một vài chiếc xe chạy với vận tốc cao đã dừng trước tòa nhà York Corporation. Bước ra khỏi xe, Clive sải bước nhanh về phía em gái, người đang hét vang tất cả tình yêu mà cô dành cho Zachary qua loa phóng thanh.
Nét cau mày trên khuôn mặt đẹp trai khiến anh ta trông rất khó coi. Không còn nghi ngờ gì nữa, Zachary lại gọi cho Clive để làm ầm ĩ về trò hề của em gái anh ta. Clive đang trong một cuộc họp thì nhận được phàn nàn.
Sự thất vọng cũng khó có thể diễn tả được cảm xúc của Clive lúc này. Bỏ lại nhóm giám đốc điều hành của mình, Clive mang theo vệ sĩ và chạy đi kéo Elisa trở về.
"Zachary.."
Trước khi Elisa kịp nói hết câu, chiếc loa đã bị giật mất khỏi tay cô. Cô nhìn sang và bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của anh trai mình.
Elisa hết hồn, co người lại và kêu lên một cách rụt rè: "Anh Clive."
Clive ném chiếc loa sang một bên rồi nắm cổ tay Elisa và lôi cô đi.
"Anh Clive, em thích Zachary. Em thực sự thích anh ấy. Em đã phải lòng anh ấy nhiều năm rồi, và đến giờ em mới thú nhận. Anh cần để em làm điều này. Nếu anh ấy cũng yêu em thì sao? Ui, Anh Clive. Anh nắm em chặt quá!"
Không nói một lời, Clive kéo em gái đến xe và mở cửa nhét cô vào trong. Elisa cố thoát ra từ phía bên kia của chiếc xe.
"Thử tiến thêm một bước nữa xem."
Elisa sợ hãi, bỏ ý chí chạy và ngồi yên tại chỗ.
Clive bước vào xe, đóng cửa lại và ra lệnh một cách vô cảm: "Lái xe."
Tài xế nhấn ga.
"Anh Cliveee." Elisa nép vào và nắm lấy cánh tay anh trai để khơi gợi điểm yếu của anh.
"Câm miệng!" Clive mắng mỏ. "Anh đã nói với em hàng trăm lần rằng Zachary không hợp với em rồi. Em nên từ bỏ nhưng sao em không chịu nghe anh hả?"
"Em muốn quên anh ấy, nhưng thời gian đã không giúp em xóa nhòa. Bây giờ em không thể từ bỏ. Em yêu anh ấy. Em thể hiện là sai sao? Làm sao chúng ta biết được kết quả, nếu anh không để em thử đấu tranh cho tình yêu?"
Xuất thân trong một gia đình giàu có, quyền lực và được yêu thương đã mang lại cho Elisa sự tự tin để đối mặt với cuộc sống. Cô sẽ làm điều mà không ai đủ can đảm để làm.
Chẳng quan tâm liệu mình có phù hợp với Zachary hay không, Elisa nhất quyết thử. Cô sẵn sàng chấp nhận thất bại khi đã cố gắng, còn hơn không đấu tranh mà bỏ cuộc để rồi phải hối tiếc.
"Đâu phải em không biết Zachary. Em thậm chí không thể đến gần anh ta trong vòng ba mét!"
"Anh ấy vẫn chưa phải lòng em. Em chắc chắn anh ấy sẽ có ngoại lệ với em một khi anh ấy phải lòng em."
Clive cười và nhìn chằm chằm vào em gái, người sẽ không dừng lại cho đến khi đã cố gắng hết sức. Anh tức giận, bất lực và cảm thấy tiếc cho em gái vì đã phải lòng Zachary.
"Elisa, anh biết rất nhiều người đàn ông tốt. Nghe anh này. Hãy loại Zachary ra khỏi đầu. Anh ta không tốt cho em đâu. Chết tiệt, trái tim gã đàn ông đó làm bằng sắt. Chẳng người phụ nữ nào có thể làm tan chảy trái tim lạnh giá của anh ta. Kể cả có ai đó làm được, thì người đó cũng không phải là em. Đừng biến mình thành trò hề. Em không chỉ làm bản thân xấu hổ bản thân, mà cả anh nữa."
"Anh có ý gì khi nói xấu hổ? Em chỉ đang thành thật với cảm xúc của mình. Anh hẳn phải quen với những mánh khóe này. Chẳng phải vợ anh cũng áp dụng phương pháp tương tự để ghi điểm trong lòng anh sao? Bây giờ anh chỉ để mắt đến chị ấy. Thấy không, chẳng có gì đáng xấu hổ khi phụ nữ theo đuổi đàn ông cả."
Clive không nói nên lời. Điều này có vẻ đúng. Người vợ thân yêu của anh luôn thẳng thắn bày tỏ cảm xúc của mình. Vợ anh đã làm mọi cách để theo đuổi anh.
"Anh York, cô Stone lại đến rồi."
Zachary sạm mặt cất giọng đều đều: "Không cần để ý đến cô ta."
Thư ký trả lời: "Cô Stone đã đặt một xe tải hoa xếp hình trái tim và giao đến lối vào tòa nhà của chúng ta. Có vẻ trái tim tượng trưng cho tình yêu của cô ấy dành cho anh."
Mắt lấp lánh của Josh nhìn sếp mình không giấu nổi vẻ hóng chuyện.
Zachary nghi hoặc ngó Josh rồi mới đáp lời: "Bảo vệ đâu? Sao lại cho phép rác vứt trước cửa tòa nhà chúng ta?"
Anh kết thúc cuộc gọi. Thư ký đã rõ ý.
Josh cười khúc khích: "Elisa là một cô gái tuyệt vời. Cô ấy thành thật với cảm xúc của mình. Ý tôi là, số phụ nữ thích ông chắc phải nhiều như tóc trên đầu tôi, nhưng chỉ có Elisa đủ can đảm để tuyên bố tình yêu của mình và chứng minh điều đó bằng hành động."
"Vậy thì hãy theo đuổi cô ta nếu ông nghĩ cô ta tuyệt vời. Hãy để cô ta dành cho ông tất cả sự chú ý, để tôi có thể được bình yên trở lại."
Josh mắc nghẹn.
"Cô ấy không phải mẫu người tôi thích." Josh chống chế vì anh rất khó tính trong việc tìm kiếm bạn đời. Nó mong manh và khó nắm bắt.
Nếu không có cảm giác lâng lâng trong dạ, Josh sẽ không thể yêu một người phụ nữ dù cô ấy xinh đẹp đến thế nào.
"Zachary, ông có định dành phần đời còn lại của mình bên Serenity không?"
"Liên quan gì tới ông?"
Josh lại một lần nữa nghẹn họng.
"Ông đang lãng phí giờ làm việc của công ty. Ăn xong rồi ra ngoài. Nếu không có việc gì để làm.."
"Tôi bận lắm. Tôi còn rất nhiều việc. Tôi sẽ quay lại làm ngay bây giờ." Hoảng sợ trước viễn cảnh khối lượng công việc tăng lên, Josh ngắt lời Zachary và ăn vội bữa sáng rồi cuốn gói rời khỏi.
Đến khi ra khỏi văn phòng rồi Josh mới lẩm bẩm: "Tôi có tò mò đâu. Tôi chỉ lo. Vậy thôi."
Tử tế thế còn gì. Thế mà một câu hỏi vô ý gần như khiến Josh trả giá bằng lượng công việc thêm vào. Sếp nhất định sẽ vắt kiệt sức anh đến chết.
Dù đã rời đi, nhưng Josh vẫn không cam lòng từ bỏ hóng hớt câu chuyện phiếm thú vị. Josh bảo thư ký chụp ảnh những bông hoa tuyệt đẹp của Elisa để thỉnh thoảng anh có thể dùng chúng chế giễu Zachary. Thêm nữa, anh có thể học đôi điều từ sự theo đuổi tình yêu táo bạo của Elisa và noi gương cô khi anh gặp được người ấy.
Màn trình diễn hoa tượng trưng cho tình yêu của Elisa vừa được sắp xếp xong. Biển hoa hồng thực sự là một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Các nhân viên bảo vệ đang gác nhận được lệnh từ cấp trên phải phá hủy triển lãm hoa hình trái tim của Elisa. Tuy nhiên, họ lại không nỡ hành động khi nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật này.
Cầm chiếc loa phóng thanh, Elisa hét lớn về phía tòa nhà sáu mươi tám tầng: "Zachary, em thích anh!"
Mọi người ở Tập đoàn York đều ngạc nhiên trước cô. Quả là pha mạo hiểm của quý cô Stone.
"Cô Stone, xin hãy rời đi ngay." Một nhân viên bảo vệ đang trực ca can thiệp.
Phớt lờ nhân viên bảo vệ, Elisa hét lớn về phía tòa nhà văn phòng. Sau khi có hành động đầu tiên, Elisa không ngần ngại tiếp tục.
Lời tuyên bố tình yêu và tác phẩm hoa của cô ở lối vào Tập đoàn York đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người qua đường.
Đám đông tụ tập ngày càng nhiều để dừng lại chụp ảnh và quay phim. Các phương tiện truyền thông thậm chí còn nghe được tin và ghé qua. Đáng tiếc là những bông hoa đã bị phá hủy và dọn đi trước khi các phương tiện truyền thông đến.
Tuy nhiên, Elisa vẫn ở lại vì lực lượng bảo vệ chẳng dám động đến cô. Dù sao Elisa cũng là người thừa kế của Tập đoàn Stone.
Có lẽ gia tộc Stone và gia tộc York không hòa thuận, vì vậy thái độ không chào đón của nhân viên bảo vệ đối với Elisa có thể làm trầm trọng thêm sự thù địch giữa hai gã khổng lồ. Trách nhiệm này nhân viên bảo vệ không gánh nổi.
Không lâu sau, một vài chiếc xe chạy với vận tốc cao đã dừng trước tòa nhà York Corporation. Bước ra khỏi xe, Clive sải bước nhanh về phía em gái, người đang hét vang tất cả tình yêu mà cô dành cho Zachary qua loa phóng thanh.
Nét cau mày trên khuôn mặt đẹp trai khiến anh ta trông rất khó coi. Không còn nghi ngờ gì nữa, Zachary lại gọi cho Clive để làm ầm ĩ về trò hề của em gái anh ta. Clive đang trong một cuộc họp thì nhận được phàn nàn.
Sự thất vọng cũng khó có thể diễn tả được cảm xúc của Clive lúc này. Bỏ lại nhóm giám đốc điều hành của mình, Clive mang theo vệ sĩ và chạy đi kéo Elisa trở về.
"Zachary.."
Trước khi Elisa kịp nói hết câu, chiếc loa đã bị giật mất khỏi tay cô. Cô nhìn sang và bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của anh trai mình.
Elisa hết hồn, co người lại và kêu lên một cách rụt rè: "Anh Clive."
Clive ném chiếc loa sang một bên rồi nắm cổ tay Elisa và lôi cô đi.
"Anh Clive, em thích Zachary. Em thực sự thích anh ấy. Em đã phải lòng anh ấy nhiều năm rồi, và đến giờ em mới thú nhận. Anh cần để em làm điều này. Nếu anh ấy cũng yêu em thì sao? Ui, Anh Clive. Anh nắm em chặt quá!"
Không nói một lời, Clive kéo em gái đến xe và mở cửa nhét cô vào trong. Elisa cố thoát ra từ phía bên kia của chiếc xe.
"Thử tiến thêm một bước nữa xem."
Elisa sợ hãi, bỏ ý chí chạy và ngồi yên tại chỗ.
Clive bước vào xe, đóng cửa lại và ra lệnh một cách vô cảm: "Lái xe."
Tài xế nhấn ga.
"Anh Cliveee." Elisa nép vào và nắm lấy cánh tay anh trai để khơi gợi điểm yếu của anh.
"Câm miệng!" Clive mắng mỏ. "Anh đã nói với em hàng trăm lần rằng Zachary không hợp với em rồi. Em nên từ bỏ nhưng sao em không chịu nghe anh hả?"
"Em muốn quên anh ấy, nhưng thời gian đã không giúp em xóa nhòa. Bây giờ em không thể từ bỏ. Em yêu anh ấy. Em thể hiện là sai sao? Làm sao chúng ta biết được kết quả, nếu anh không để em thử đấu tranh cho tình yêu?"
Xuất thân trong một gia đình giàu có, quyền lực và được yêu thương đã mang lại cho Elisa sự tự tin để đối mặt với cuộc sống. Cô sẽ làm điều mà không ai đủ can đảm để làm.
Chẳng quan tâm liệu mình có phù hợp với Zachary hay không, Elisa nhất quyết thử. Cô sẵn sàng chấp nhận thất bại khi đã cố gắng, còn hơn không đấu tranh mà bỏ cuộc để rồi phải hối tiếc.
"Đâu phải em không biết Zachary. Em thậm chí không thể đến gần anh ta trong vòng ba mét!"
"Anh ấy vẫn chưa phải lòng em. Em chắc chắn anh ấy sẽ có ngoại lệ với em một khi anh ấy phải lòng em."
Clive cười và nhìn chằm chằm vào em gái, người sẽ không dừng lại cho đến khi đã cố gắng hết sức. Anh tức giận, bất lực và cảm thấy tiếc cho em gái vì đã phải lòng Zachary.
"Elisa, anh biết rất nhiều người đàn ông tốt. Nghe anh này. Hãy loại Zachary ra khỏi đầu. Anh ta không tốt cho em đâu. Chết tiệt, trái tim gã đàn ông đó làm bằng sắt. Chẳng người phụ nữ nào có thể làm tan chảy trái tim lạnh giá của anh ta. Kể cả có ai đó làm được, thì người đó cũng không phải là em. Đừng biến mình thành trò hề. Em không chỉ làm bản thân xấu hổ bản thân, mà cả anh nữa."
"Anh có ý gì khi nói xấu hổ? Em chỉ đang thành thật với cảm xúc của mình. Anh hẳn phải quen với những mánh khóe này. Chẳng phải vợ anh cũng áp dụng phương pháp tương tự để ghi điểm trong lòng anh sao? Bây giờ anh chỉ để mắt đến chị ấy. Thấy không, chẳng có gì đáng xấu hổ khi phụ nữ theo đuổi đàn ông cả."
Clive không nói nên lời. Điều này có vẻ đúng. Người vợ thân yêu của anh luôn thẳng thắn bày tỏ cảm xúc của mình. Vợ anh đã làm mọi cách để theo đuổi anh.