Hiện Đại [Dịch] Kết Hôn Từ Lần Gặp Đầu Tiên - Gu Lingfei

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Annie Dinh, 8 Tháng mười 2024.

  1. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 87 & 88: Được Theo Đuổi Bằng Xe Tải Chở Đầy Hoa Hồng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Reng, reng, reng.. Điện thoại văn phòng reo. Zachary nhấn trả lời và bật loa ngoài.

    "Anh York, cô Stone lại đến rồi."

    Zachary sạm mặt cất giọng đều đều: "Không cần để ý đến cô ta."

    Thư ký trả lời: "Cô Stone đã đặt một xe tải hoa xếp hình trái tim và giao đến lối vào tòa nhà của chúng ta. Có vẻ trái tim tượng trưng cho tình yêu của cô ấy dành cho anh."

    Mắt lấp lánh của Josh nhìn sếp mình không giấu nổi vẻ hóng chuyện.

    Zachary nghi hoặc ngó Josh rồi mới đáp lời: "Bảo vệ đâu? Sao lại cho phép rác vứt trước cửa tòa nhà chúng ta?"

    Anh kết thúc cuộc gọi. Thư ký đã rõ ý.

    Josh cười khúc khích: "Elisa là một cô gái tuyệt vời. Cô ấy thành thật với cảm xúc của mình. Ý tôi là, số phụ nữ thích ông chắc phải nhiều như tóc trên đầu tôi, nhưng chỉ có Elisa đủ can đảm để tuyên bố tình yêu của mình và chứng minh điều đó bằng hành động."

    "Vậy thì hãy theo đuổi cô ta nếu ông nghĩ cô ta tuyệt vời. Hãy để cô ta dành cho ông tất cả sự chú ý, để tôi có thể được bình yên trở lại."

    Josh mắc nghẹn.

    "Cô ấy không phải mẫu người tôi thích." Josh chống chế vì anh rất khó tính trong việc tìm kiếm bạn đời. Nó mong manh và khó nắm bắt.

    Nếu không có cảm giác lâng lâng trong dạ, Josh sẽ không thể yêu một người phụ nữ dù cô ấy xinh đẹp đến thế nào.

    "Zachary, ông có định dành phần đời còn lại của mình bên Serenity không?"

    "Liên quan gì tới ông?"

    Josh lại một lần nữa nghẹn họng.

    "Ông đang lãng phí giờ làm việc của công ty. Ăn xong rồi ra ngoài. Nếu không có việc gì để làm.."

    "Tôi bận lắm. Tôi còn rất nhiều việc. Tôi sẽ quay lại làm ngay bây giờ." Hoảng sợ trước viễn cảnh khối lượng công việc tăng lên, Josh ngắt lời Zachary và ăn vội bữa sáng rồi cuốn gói rời khỏi.

    Đến khi ra khỏi văn phòng rồi Josh mới lẩm bẩm: "Tôi có tò mò đâu. Tôi chỉ lo. Vậy thôi."

    Tử tế thế còn gì. Thế mà một câu hỏi vô ý gần như khiến Josh trả giá bằng lượng công việc thêm vào. Sếp nhất định sẽ vắt kiệt sức anh đến chết.

    Dù đã rời đi, nhưng Josh vẫn không cam lòng từ bỏ hóng hớt câu chuyện phiếm thú vị. Josh bảo thư ký chụp ảnh những bông hoa tuyệt đẹp của Elisa để thỉnh thoảng anh có thể dùng chúng chế giễu Zachary. Thêm nữa, anh có thể học đôi điều từ sự theo đuổi tình yêu táo bạo của Elisa và noi gương cô khi anh gặp được người ấy.

    Màn trình diễn hoa tượng trưng cho tình yêu của Elisa vừa được sắp xếp xong. Biển hoa hồng thực sự là một cảnh tượng tuyệt đẹp.

    Các nhân viên bảo vệ đang gác nhận được lệnh từ cấp trên phải phá hủy triển lãm hoa hình trái tim của Elisa. Tuy nhiên, họ lại không nỡ hành động khi nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật này.

    Cầm chiếc loa phóng thanh, Elisa hét lớn về phía tòa nhà sáu mươi tám tầng: "Zachary, em thích anh!"

    Mọi người ở Tập đoàn York đều ngạc nhiên trước cô. Quả là pha mạo hiểm của quý cô Stone.

    "Cô Stone, xin hãy rời đi ngay." Một nhân viên bảo vệ đang trực ca can thiệp.

    Phớt lờ nhân viên bảo vệ, Elisa hét lớn về phía tòa nhà văn phòng. Sau khi có hành động đầu tiên, Elisa không ngần ngại tiếp tục.

    Lời tuyên bố tình yêu và tác phẩm hoa của cô ở lối vào Tập đoàn York đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người qua đường.

    Đám đông tụ tập ngày càng nhiều để dừng lại chụp ảnh và quay phim. Các phương tiện truyền thông thậm chí còn nghe được tin và ghé qua. Đáng tiếc là những bông hoa đã bị phá hủy và dọn đi trước khi các phương tiện truyền thông đến.

    Tuy nhiên, Elisa vẫn ở lại vì lực lượng bảo vệ chẳng dám động đến cô. Dù sao Elisa cũng là người thừa kế của Tập đoàn Stone.

    Có lẽ gia tộc Stone và gia tộc York không hòa thuận, vì vậy thái độ không chào đón của nhân viên bảo vệ đối với Elisa có thể làm trầm trọng thêm sự thù địch giữa hai gã khổng lồ. Trách nhiệm này nhân viên bảo vệ không gánh nổi.

    Không lâu sau, một vài chiếc xe chạy với vận tốc cao đã dừng trước tòa nhà York Corporation. Bước ra khỏi xe, Clive sải bước nhanh về phía em gái, người đang hét vang tất cả tình yêu mà cô dành cho Zachary qua loa phóng thanh.

    Nét cau mày trên khuôn mặt đẹp trai khiến anh ta trông rất khó coi. Không còn nghi ngờ gì nữa, Zachary lại gọi cho Clive để làm ầm ĩ về trò hề của em gái anh ta. Clive đang trong một cuộc họp thì nhận được phàn nàn.

    Sự thất vọng cũng khó có thể diễn tả được cảm xúc của Clive lúc này. Bỏ lại nhóm giám đốc điều hành của mình, Clive mang theo vệ sĩ và chạy đi kéo Elisa trở về.

    "Zachary.."

    Trước khi Elisa kịp nói hết câu, chiếc loa đã bị giật mất khỏi tay cô. Cô nhìn sang và bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của anh trai mình.

    Elisa hết hồn, co người lại và kêu lên một cách rụt rè: "Anh Clive."

    Clive ném chiếc loa sang một bên rồi nắm cổ tay Elisa và lôi cô đi.

    "Anh Clive, em thích Zachary. Em thực sự thích anh ấy. Em đã phải lòng anh ấy nhiều năm rồi, và đến giờ em mới thú nhận. Anh cần để em làm điều này. Nếu anh ấy cũng yêu em thì sao? Ui, Anh Clive. Anh nắm em chặt quá!"

    Không nói một lời, Clive kéo em gái đến xe và mở cửa nhét cô vào trong. Elisa cố thoát ra từ phía bên kia của chiếc xe.

    "Thử tiến thêm một bước nữa xem."

    Elisa sợ hãi, bỏ ý chí chạy và ngồi yên tại chỗ.

    Clive bước vào xe, đóng cửa lại và ra lệnh một cách vô cảm: "Lái xe."

    Tài xế nhấn ga.

    "Anh Cliveee." Elisa nép vào và nắm lấy cánh tay anh trai để khơi gợi điểm yếu của anh.

    "Câm miệng!" Clive mắng mỏ. "Anh đã nói với em hàng trăm lần rằng Zachary không hợp với em rồi. Em nên từ bỏ nhưng sao em không chịu nghe anh hả?"

    "Em muốn quên anh ấy, nhưng thời gian đã không giúp em xóa nhòa. Bây giờ em không thể từ bỏ. Em yêu anh ấy. Em thể hiện là sai sao? Làm sao chúng ta biết được kết quả, nếu anh không để em thử đấu tranh cho tình yêu?"

    Xuất thân trong một gia đình giàu có, quyền lực và được yêu thương đã mang lại cho Elisa sự tự tin để đối mặt với cuộc sống. Cô sẽ làm điều mà không ai đủ can đảm để làm.

    Chẳng quan tâm liệu mình có phù hợp với Zachary hay không, Elisa nhất quyết thử. Cô sẵn sàng chấp nhận thất bại khi đã cố gắng, còn hơn không đấu tranh mà bỏ cuộc để rồi phải hối tiếc.

    "Đâu phải em không biết Zachary. Em thậm chí không thể đến gần anh ta trong vòng ba mét!"

    "Anh ấy vẫn chưa phải lòng em. Em chắc chắn anh ấy sẽ có ngoại lệ với em một khi anh ấy phải lòng em."

    Clive cười và nhìn chằm chằm vào em gái, người sẽ không dừng lại cho đến khi đã cố gắng hết sức. Anh tức giận, bất lực và cảm thấy tiếc cho em gái vì đã phải lòng Zachary.

    "Elisa, anh biết rất nhiều người đàn ông tốt. Nghe anh này. Hãy loại Zachary ra khỏi đầu. Anh ta không tốt cho em đâu. Chết tiệt, trái tim gã đàn ông đó làm bằng sắt. Chẳng người phụ nữ nào có thể làm tan chảy trái tim lạnh giá của anh ta. Kể cả có ai đó làm được, thì người đó cũng không phải là em. Đừng biến mình thành trò hề. Em không chỉ làm bản thân xấu hổ bản thân, mà cả anh nữa."

    "Anh có ý gì khi nói xấu hổ? Em chỉ đang thành thật với cảm xúc của mình. Anh hẳn phải quen với những mánh khóe này. Chẳng phải vợ anh cũng áp dụng phương pháp tương tự để ghi điểm trong lòng anh sao? Bây giờ anh chỉ để mắt đến chị ấy. Thấy không, chẳng có gì đáng xấu hổ khi phụ nữ theo đuổi đàn ông cả."

    Clive không nói nên lời. Điều này có vẻ đúng. Người vợ thân yêu của anh luôn thẳng thắn bày tỏ cảm xúc của mình. Vợ anh đã làm mọi cách để theo đuổi anh.
     
  2. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 89 & 90: Tin Giật Gân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trở lại hiệu sách gần trường Wiltspoon, Serenity ngồi sau quầy thu ngân lướt điện thoại đọc tin tức trong khi Jasmine đắm chìm vào một cuốn tiểu thuyết lãng mạn.

    Là chủ một hiệu sách, Jasmine có thể thoải mái khám phá tất cả những cuốn sách cô muốn. Đó là lợi ích khi được làm công việc cô yêu thích để kiếm sống.

    Jasmine đã đọc gần hết các tiểu thuyết lãng mạn trong cửa hiệu. Thỉnh thoảng, Serenity trêu chọc bằng cách yêu cầu Jasmine trở thành nhà văn, vì Jasmine luôn thích thể loại tiểu thuyết ngôn tình.

    "Seren, nhân vật chính của câu chuyện này cũng kết hôn ngay từ cái nhìn đầu tiên." Đặt quyển sách xuống, Jasmine mỉm cười nói thêm: "Giống bồ đó."

    Serenity chăm chú nhìn Jasmine: "Nhiều người đã kết hôn sau khi hẹn hò trong thời gian ngắn. À bồ nói nhân vật nữ trong truyện đó đã kết hôn một cách mù quáng với một tỷ phú. Chồng mình chỉ là một người làm công ăn lương."

    Dù Zachary là nhân viên cấp cao trong một tập đoàn lớn, nhưng anh ấy làm việc cho người ta.

    "Có lẽ bồ nên hạn chế đọc. Mình nghĩ những câu chuyện đang tràn lan trong đầu bồ. Bồ sẽ không bao giờ tìm thấy người đàn ông của đời mình, vì bồ sẽ so sánh những người đàn ông đó với những người bồ gặp ngoài đời thực. Những người đàn ông hấp dẫn trong truyện bồ đọc chỉ tồn tại trong tiểu thuyết."

    Hiếm có những CEO trẻ, hấp dẫn, giàu có và tận tụy ngoài đời thực.

    "Mình chỉ đang giết thời gian bằng những quyển sách này thôi. Mình không có năng khiếu làm đồ thủ công như bồ."

    Đóng cuốn sách lại, Jasmine lấy điện thoại ra và lướt xem có tin tức thú vị nào không. Nhìn chung, sở thích của cô vẫn là báo lá cải.

    Cô truy cập vào trang web yêu thích của mình và kiểm tra những tin tức cập nhật trong ngày.

    Có một bài viết thu hút sự chú ý của Jasmine, cô thốt lên: "Seren, xem Twitter đi."

    "Tin động trời gì thế?" Serenity liếc nhìn cô nhưng không nói gì thêm.

    Serenity có tài khoản Twitter, nhưng cô hiếm khi quản lý nó vì số người theo dõi cô chỉ ở mức hai chữ số.

    Thỉnh thoảng, cô sẽ đăng về đồ thủ công cô làm vì những người theo dõi cô đều là khách hàng trung thành.

    "Có người đã tuyên bố tình yêu của mình với người thừa kế của gia tộc York."

    "Ồ." Serenity không tò mò chút nào.

    Quan điểm của cô là cô sẽ không bao giờ chạm mặt người đàn ông quyền lực của gia tộc York. Tại sao cô lại phải tốn thời gian cho một nhân vật chẳng có vai trò gì trong cuộc sống của cô?

    "Mình nghe nói người thừa kế có rất nhiều người ngưỡng mộ. Ý mình là anh ấy là người thừa kế và là giám đốc điều hành của Tập đoàn York. Kết hôn với anh ấy về cơ bản là kết hôn với sự giàu có và quyền lực. Người phụ nữ đó hẳn phải là một người rất đặc biệt mới có thể thực hiện một pha mạo hiểm táo bạo như vậy để tiếp cận người thừa kế. Bồ có muốn đoán cô ấy là ai không Seren?"

    "Chắc chắn không phải bồ cũng chẳng phải mình."

    Câu nói này làm Jasmine câm nín.

    Jasmine than vãn: "Sao bồ lại không hứng thú với những tin nóng hổi của năm thế?"

    "Cô ấy là em gái của CEO Tập đoàn Stone. Người em gái duy nhất của anh ta. Tập đoàn Stone chỉ đứng thứ hai sau Tập đoàn York ở Wiltspoon. Tuy nhiên, hai gã khổng lồ này có vẻ không hợp nhau. Mình không thể tin Elisa lại có tình cảm với anh chàng York trẻ tuổi. Mình khâm phục lòng dũng cảm và sự tự tin của Elisa khi bày tỏ tình cảm của cô và theo đuổi người đàn ông đó!"

    Serenity làm Jasmine cụt hứng: "Chúng ta đang nói về việc anh York đã xoay chuyển tình thế lần trước. Cô Stone sẽ không được đáp lại tình cảm. Có lẽ chúng ta có thể thấy một kết quả lạc quan hơn nếu anh Stone theo đuổi anh ta."

    Jasmine không nói nên lời. Anh Stone đã kết hôn và đám cưới đã gây cảm giác phấn khích trong cộng đồng Wiltspoon.

    Cặp đôi này rất yêu nhau. Anh Stone nổi tiếng ở Wiltspoon là người sẽ dành cho vợ mọi thứ. Jasmine tin rằng anh Stone là nhân vật có thật trong tiểu thuyết lãng mạn – trẻ, đẹp trai và giàu có.

    "Sẽ là điều đáng tiếc cho cô Stone nếu anh York có giới tính bất ổn." Jasmine buồn bã nói thêm, "Đó là một kết quả thất vọng khi giờ đây có người đủ khả năng tán tỉnh anh York. Nói đến chuyện này, bồ có nghĩ người thừa kế có giới tính bất thường không?"

    Serenity trả lời một cách thích thú: "Sao mình biết được?"

    Đó chỉ là sự nghi ngờ của họ, nhưng tất nhiên, khuynh hướng tình dục của anh York sẽ được xác định nếu anh ta chấp nhận kết hôn với cô Stone.

    Nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến Serenity? Những tin đồn nóng hổi nhất, ngay cả ngài York cũng không đáng để Serenity bận tâm.

    Tuy nhiên Jasmine lại thích tham gia vào chuyện này. Thỉnh thoảng Jasmine lại kể cho Serenity nghe những câu chuyện lớn chung quanh.

    Từ chối buôn chuyện, Serenity lấy dụng cụ ra bắt đầu làm đồ thủ công.

    Jasmine lẩm bẩm trong khi xem tin tức thịnh hành. Cô đang đọc một bài báo thì nét mặt dần trở nên nghiêm trọng.

    Không lâu sau, cô đập mạnh xuống máy tính tiền. Tiếng động lớn khiến Serenity giật mình.

    "Sao vậy Jasmine? Bồ làm mình sợ đấy."

    "Chết tiệt! Thật vô lý!"

    Jasmine bực tức đứng dậy đưa điện thoại cho Serenity. Cô giận dữ nói: "Seren, bài báo này có phải nói về bồ và chị Liberty không? Tên và ảnh của hai người đều có trên báo. Hai cô gái trong ảnh trông giống bồ và chị Liberty. Bài báo viết rằng tất cả những gì bồ và chị gái bồ quan tâm là bản thân hai người mà không phải gia đình, rằng bồ quay lưng với người bà đang ốm yếu của mình. Có vẻ như bồ đã không đến thăm gia đình hơn mười năm, và bây giờ bà đang bị bệnh vì bà rất nhớ các cháu gái của mình."

    Serenity có linh cảm không tốt về chuyện này. Cô nhanh chóng lấy điện thoại từ Jasmine và đọc câu chuyện đang sốt kia.

    Bức ảnh thời trẻ của cô và chị gái được đăng trên Twitter. Bài viết thực sự khiến Serenity nổi giận.

    Không cần nói cũng biết người họ hàng nào đó đã đăng bài này, chỉ không rõ ai trong số anh em họ cô.

    Bài đăng trên Twitter đã tiết lộ thông tin cá nhân của cô như tên, ảnh và số điện thoại di động cá nhân.

    Hai chị em được lên tin như những nhân vật phản diện, xa lánh gia đình sau khi ông bà cố gắng kiếm sống để nuôi hai chị em và cho họ đi học. Tuy nhiên, lòng tốt và tình yêu đã được đền đáp bằng những năm xa cách.

    Bây giờ người bà đã bệnh nặng và muốn gặp các cháu bên giường bệnh, các chị em thậm chí còn từ chối đến bệnh viện. Đây quả thực là lời nói dối khiến người ta tin là thật.

    Cuối bài đăng, tác giả còn kêu gọi dân mạng liên lạc với Serenity và Liberty để hai chị em nhanh chóng đến Bệnh viện đa khoa Wiltspoon thăm người bà để tạm biệt lần cuối.

    Tay của Serenity run rẩy khi cô đọc đến cuối bài viết. Cô không bao giờ nghĩ rằng những kẻ này trơ tráo đến mức bôi nhọ tên tuổi cô và Liberty trên mạng.

    Hai chị em trở nên nổi tiếng, có lẽ vì nội dung đã được trả phí. Mục đích là để lôi tên của hai chị em xuống bùn.

    Dù Serenity và Liberty chỉ là những người bình thường, nhưng bài đăng này đã khiến hai chị em trở thành mục tiêu chỉ trích của những anh hùng bàn phím.

    Được thúc đẩy bởi lòng chính nghĩa giả tạo, những anh hùng bàn phím ẩn mình sẽ lột da hai chị em và xé xác họ mà không cần tìm hiểu sự thật.

    Hai chị em sẽ phải hứng chịu bạo lực mạng! Mười lăm năm đã trôi qua, nhưng những người họ hàng của Serenity vẫn trơ tráo và tàn nhẫn như trước.

    Họ giẫm đạp Serenity và Liberty không thương tiếc, cũng không quan tâm đến tình thân gia đình!

    Những người họ hàng này chắc chắn đã làm mọi cách để bắt Serenity trả tiền điều trị y tế cho bà già đó!

    "Bồ ổn không Seren?" Jasmine lo lắng khi thấy bạn thân của mình đang chìm trong hận thù.

    Serenity vẫn im lặng và đọc lướt các bình luận. Nhìn vào những bình luận nhắm vào hai chị em, có vẻ như người họ hàng đã tiêu nhiều tiền cho bài đăng ác ý này.
     
  3. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 91 & 92: Hành Xử Khác Biệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Reng, reng, reng..

    Điện thoại reo. Serenity nhấc lên xem và nhận ra đó là chị gái liền nghe máy.

    "Seren, em có xem tin tức trên Twitter không? Quá nhiều tin!" Liberty muốn vùng lên.

    Khi cha mẹ qua đời trong vụ tai nạn, Liberty đã mười lăm tuổi và có ký ức rõ ràng về những sự kiện xảy ra.

    Liberty đã ghi lại nhật ký chi tiết về những hành động vô tâm của ông bà và chú bác. Cô vẫn còn giữ cuốn nhật ký.

    Liberty không bao giờ nghĩ rằng những người họ hàng này sẽ quay ngoắt lại và cáo buộc hai chị em.

    "Chẳng phải họ trở nên xấu xa chỉ sau một đêm. Họ vẫn luôn độc ác."

    "Chị sẽ lên mạng ngay bây giờ để giải thích chuyện của chúng ta."

    Liberty sắp cúp máy thì Serenity ngăn cô lại: "Không cần phải nhảy vào phòng vệ ngay. Hãy để chuyện lắng xuống một lúc rồi chúng ta đáp trả. Sau đó, chúng ta sẽ cho cả thế giới biết họ là người thế nào. Vì họ đã đưa hình ảnh và số điện thoại của chúng ta lên mạng, chúng ta nên chuẩn bị và đưa bằng chứng đập vào mặt họ."

    "Em định làm gì hả Seren? Chị ủng hộ em hết mình. Nhắc mới nhớ, hồi đó chị có thói quen viết nhật ký và chị vẫn còn giữ nó. Chị nhớ mọi thứ họ làm với chúng ta. Hay là chúng ta đăng nhật ký lên mạng nhé?"

    Serenity ngạc nhiên vì Liberty còn giữ nhật ký. Cô trả lời: "Gửi nhật ký cho em đi chị Liberty. Em sẽ soạn bằng chứng chúng ta cần để phản công. Em sẽ đăng một bài dài kèm chứng cứ và khiến họ hối hận vì đã đưa chúng ta vào tình thế này."

    Mấy người họ hàng này nghĩ việc tấn công và bắt nạt trên mạng sẽ khiến cô sợ hãi và không chịu đấu tranh đúng không?

    "Được."

    "Đừng can thiệp chị Liberty. Em sẽ xử lý. Chị còn Sonny. Những kẻ phá đám này có thể tàn nhẫn đeo bám chị và con trai. Chị đừng lên mạng mấy ngày tới. Hãy tắt điện thoại hoặc đổi số. Chúng ta có thể giữ liên lạc bằng số mới của chị."

    Liberty phản đối: "Chuyện này liên quan đến cả hai chúng ta, sao chị có thể để em một mình đối mặt chứ?"

    "Em biết chị không sợ, nhưng chị có con trai để bảo vệ. Nó còn nhỏ. Chúa biết liệu những người này sẽ làm hại gia đình chị không."

    Bắt nạt trên mạng có thể đi xa tới mức quấy rối gia đình. Serenity chủ yếu lo cháu trai sẽ bị kéo vào chuyện này.

    "Đừng lo chị Liberty. Em sẽ xử lý. Tháo thẻ SIM của chị ra và liên hệ với em khi chị có số mới."

    "Vậy được." Liberty trả lời, "Chị sẽ đến cửa hiệu của em ngay bây giờ."

    Dù Liberty đồng ý mua thẻ SIM mới, nhưng cô không có ý định đứng ngoài chuyện này.

    Sau khi hai chị em kết thúc cuộc gọi, Liberty nhận được cuộc gọi từ chồng. Hank hét vào mặt cô qua điện thoại:

    "Bài viết trên mạng có phải do họ hàng của cô đăng lên không? Tôi đã bảo cô cắt đứt quan hệ với họ. Tôi không quan tâm chuyện gì xảy ra với cô, nhưng đừng để tôi và Sonny dính líu vào."

    Bây giờ Hank đã thăng tiến lên vị trí quản lý, thu nhập của anh cao hơn rất nhiều so với trước đây. Những kẻ hút máu đó sẽ cố gắng vắt kiệt anh ta nếu họ phát hiện ra chuyện này.

    Với sự nổi giận của chồng, Liberty rất tức và mất bình tĩnh. Cô đáp trả: "Không cần lo. Tôi sẽ không khiến anh liên lụy đâu. Sau những gì tôi đã làm với họ hàng, tôi không có ý định giữ liên lạc với họ. Họ là những người không bao giờ để tôi và em gái tôi được yên. Họ muốn tôi và Serenity trả tiền viện phí cho bà nội."

    Nhận ra rằng mình có thể đã nói quá gay gắt, Hank dịu giọng hơn: "Liberty, cô có thể viết một bài đăng để làm sáng tỏ vấn đề. Tôi sẽ trả tiền thuê người để đẩy bài đăng của cô. Cô phải bác bỏ những lời buộc tội của họ. Đừng để họ bóp méo sự thật."

    Mặc dù Hank cảm thấy ghê tởm sự hiện diện của Liberty, nhưng anh phải thừa nhận rằng họ hàng của cô rất thích bịa ra những câu chuyện xa rời sự thật.

    Khi anh và Liberty kết hôn, những người họ hàng này đã hôi của đầy hai chiếc xe và đe dọa Hank bằng một số tiền lớn để chu cấp cho họ. Nếu không, họ sẽ không tiếp tục tham dự hôn lễ.

    Hank và Liberty là người yêu của nhau từ hồi đại học, nên anh biết hai chị em đã phải trải qua nhiều khó khăn để đi đến được chặng đường hôm nay trong cuộc sống. Nhiều năm qua Liberty chưa bao giờ nói xấu họ hàng của mình.

    Mặc dù khinh thường họ, nhưng cô không phải kiểu người thích phơi bày chuyện riêng tư của mình. Tuy nhiên, nỗi đau từ mười lăm năm trước như thể vẫn chưa đủ, những người họ hàng này còn dám đòi thêm tiền từ anh. Quả thật vô lý!

    Liberty đuổi họ ra khỏi đó và không mời họ đến dự đám cưới, thậm chí không đưa họ một xu. Theo lời Liberty, cô không mang ơn họ hàng vì họ không bao giờ nuôi cô. Dù Liberty mời họ đến dự đám cưới, nhưng họ có lẽ quên điều này mà đến với dụng ý khác.

    Họ không có quyền quyết định cuộc hôn nhân của cô. Liberty trở thành người phụ nữ độc lập và đảm nhận quyền giám hộ em gái mình sau khi cha mẹ qua đời.

    "Seren và tôi sẽ giải quyết chuyện này. Đừng lo lắng. Anh sẽ không bị dính đạn đâu. Trong trường hợp tệ nhất, chúng ta có thể ly hôn nếu họ tìm ra anh và yêu cầu anh đưa tiền. Bằng cách này, họ sẽ không bám anh vì anh chẳng liên quan gì đến tôi."

    Hank trả lời ngay lập tức: "Cô đang nói gì vậy Liberty? Ly hôn gì? Tôi chỉ lo cho Sonny thôi."

    Hank đã tính đến chuyện ly hôn, nhưng con trai anh ta vẫn còn nhỏ. Ngay cả khi Hank giành được quyền nuôi đứa trẻ thì ai sẽ chăm sóc Sonny?

    Anh ta sẽ tiến hành thủ tục ly hôn khi Sonny lớn hơn và không còn cần được chăm sóc nữa.

    Jessica thường nói rằng cô sẽ không bao giờ trở thành một tình nhân chỉ biết ẩn mình trong bóng tối. Hank nên ly hôn với Liberty và ở bên cô nếu anh thực sự yêu cô.

    Với lời yêu đương có cánh của Jessica dành cho Hank, Hank đã phục tùng mọi mong muốn của cô.

    Trong khi Hank chia đôi mọi thứ với Liberty và từ chối góp thêm vào chi phí sinh hoạt, anh lại rất hào phóng với Jessica. Tối nay Hank có buổi hẹn ăn tối với Jessica tại một khách sạn năm sao.

    "Được rồi. Tôi phải quay lại làm việc thôi. Gọi cho tôi nếu cô cần." Hank cúp máy trước khi Liberty kịp nói bất cứ điều gì.

    Trái ngược với sự háo hức của Hank muốn thoát khỏi vụ bê bối, Zachary lại chu đáo hơn nhiều. Zachary không có thời gian để cập nhật tin tức mới nhất. Tuy nhiên, Josh đã bảo thư ký của mình để mắt tới sau khi anh được giao nhiệm vụ điều tra nhà Hunt.

    Thư ký của anh tình cờ biết được scandal của chị em nhà Hunt khi cô đang xem dòng tweet lan truyền về CEO của mình. Cô ngay lập tức báo sự việc với Josh. Josh gọi điện ngay cho sếp mình để cập nhật tin tức.

    Zachary đã nhận ra Mike có mối liên hệ với báo chí khi xem qua hồ sơ về gia đình Hunt. Anh dự đoán rằng những người họ hàng này có thể kích động cộng đồng mạng chống lại Serenity để giành lợi thế. Không cần nói cũng biết là anh đã đúng.

    Thay vì gọi Serenity, Zachary để lại công việc đang làm cho mọi người và lái xe thẳng đến chỗ Serenity. Khi anh đến cửa hàng thì người chung quanh đã vây quanh Serenity. Họ không tấn công cô mà chỉ hỏi chuyện trên mạng có đúng không.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng hai 2025
  4. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 93 & 94: Chúng Ta Là Vợ Chồng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chúng tôi đã kinh doanh trên con phố này nhiều năm rồi. Mấy người đều biết Seren như thế nào. Bất cứ điều gì được viết trên mạng đều nhảm nhí."

    Serenity không nói nhiều để tự bào chữa, nhưng Jasmine không thể chịu được việc người ta hiểu sai về bạn thân nhất của mình, nên cô đứng ra bảo vệ Serenity. Jasmine đã tiết lộ sự khó khăn của hai chị em khi họ còn liên quan đến gia đình Hunt.

    Đó là câu chuyện kể lại toàn bộ sự việc, bao gồm cả vụ mới nhất liên quan đến việc họ hàng yêu cầu Serenity trả hóa đơn viện phí của bà cụ và tiền xăng xe cho những người anh em họ sau khi bà cụ lâm bệnh.

    Mọi người đều biết tính tình của Serenity. Thậm chí những người bán sách khác trên phố, dù có sự cạnh tranh giữa họ, cũng tin rằng Serenity không phải là mẫu cô gái như vậy.

    Bây giờ sau khi đã biết toàn bộ câu chuyện, mọi người đều hăng hái chia sẻ sự thật với cư dân mạng.

    Gia đình Hunt không thể thoát khỏi chuyện này. Thậm chí đây là một đòn đau với gia đình Hunt. Họ giẫm lên Serenity và chị gái cô vì bố mẹ hai người không còn.

    Nhìn thấy Zachary, Jasmine thúc khuỷu tay vào Serenity đang ghi chép gì đó vào sổ tay. Kể từ khi sự việc xảy ra, Serenity không tắt điện thoại hoặc đổi số. Tuy nhiên cô chỉ nhận cuộc gọi từ bạn bè và từ chối các số lạ.

    Những tin nhắn xúc phạm mà cư dân mạng gửi tới điện thoại, cô đều không đọc. Serenity bình tĩnh và thu thập rồi viết ra giấy một chiến lược trả đũa.

    "Người đàn ông của bồ tới kìa Seren." Lúc này Jasmine thực sự thích Zachary.

    Anh đã vội vã đến bên Serenity khi cô cần. Mặc dù kết hôn vội vàng nhưng Zachary vẫn đảm nhận vai trò của người chồng.

    Serenity ngẩng cằm lên khi Zachary bước tới. Anh nhanh chóng đứng trước bàn làm việc của cô. Jasmine để lại không gian cho hai người.

    Đầu tiên Zachary đánh giá trạng thái cảm xúc của Serenity. Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy cô bình tĩnh. Anh nhìn vào tờ giấy ở quầy thu ngân và cầm nó lên xem. Mắt anh ánh lên vẻ ngợi khen khi quay lại nhìn cô.

    "Có chuyện gì mà anh lại tới đây thế?" Serenity hỏi.

    Thú thật Serenity giống như được ở trong vòng tay ấm áp khi Zachary bước vào. Anh đã từng nói với cô rằng anh sẽ hỗ trợ cô. Zachary đã giữ đúng lời hứa. Anh đã đến ngay lúc cô gặp rắc rối.

    "Tôi lo lắng nên đến xem cô thế nào." Giọng Zachary khàn khàn. "Bây giờ tôi có thể yên tâm khi thấy cô có thể ứng phó tốt."

    "Anh xin nghỉ làm sao? Có ảnh hưởng đến công việc của anh không?"

    Công việc của Zachary có vẻ khiến Serenity lo lắng hơn hoàn cảnh của chính cô. Có mặt ở tập đoàn lớn phải là điều quan trọng. Serenity sẽ cảm thấy tệ nếu vấn đề của cô ảnh hưởng đến công việc của anh. Đó là điều cô không muốn.

    Zachary khẽ nói: "Tôi đã làm việc cho công ty nhiều năm rồi, vì vậy là nhân viên cấp cao cũng có những lợi thế riêng. Đừng lo lắng về công việc của tôi. Nghỉ vài giờ để xem cô ổn không thì chẳng sao? Cố lên."

    Serenity rơi vào trầm tư, rồi mới đồng ý để Zachary đi cùng. Bước ra khỏi quầy thu ngân, Serenity nói với người bạn thân nhất: "Mình ra ngoài một lúc nhé Jasmine. Mình sẽ để cửa hàng cho bồ trông. Mình cần trấn an chị gái rằng mọi chuyện sẽ ổn khi chị ấy đến. Mình sẽ sắp xếp mọi thứ."

    "Được rồi."

    Sau khi dặn bạn thân cẩn thận, Jasmine nhìn Serenity và Zachary rời đi.

    Ngồi trong xe của Zachary, Serenity hỏi anh: "Anh York, anh có biết ai làm bên truyền thông không?"

    "Biết. Cô cần họ giúp gì?"

    Serenity trả lời: "Tôi sẽ về quê để chụp ảnh mấy ngôi nhà của các chú tôi. Sẽ thuyết phục hơn nếu có bên thứ ba xác nhận. Tôi vẫn chưa biết họ hàng của tôi làm nghề gì để kiếm sống."

    Ông bà cô vẫn chiếm dụng ngôi nhà của gia đình cô. Serenity dự định chụp ảnh về điều kiện sống của họ. Bằng chứng trực quan đóng vai trò quan trọng để bác bỏ những tuyên bố của họ.

    Như phù thủy săn tin trên mạng, Serenity sẽ không đề cập đến vấn đề đó vào lúc này. Cô nên để cho lửa bùng cháy thêm nữa.

    Với sự dẫn đầu của những công kích trên mạng, dân mạng đã chỉ trích hai chị em nhiều hơn bao giờ hết.

    Một khi việc công kích bị lật ngược, dân mạng sẽ nhận ra họ đã bị lợi dụng và trút cơn thịnh nộ lên gia đình Hunt. Serenity chỉ trả thù trực tiếp mà thôi.

    "Tôi đã nhờ vài người bạn tìm hiểu về công việc và thu nhập của họ hàng cô. Cô có thể viết về những gì đã xảy ra khi có được hình ảnh ngôi nhà của họ. Tôi có thể tìm người viết bài cho cô nếu cô cần trợ giúp trong lĩnh vực đó."

    "Cảm ơn. Điều đó không cần thiết vì tôi sẽ không viết bài. Chị gái tôi có thói quen viết nhật ký và ghi chép lại những gì đã xảy ra. Chị ấy vẫn giữ cuốn nhật ký, vì vậy tôi sẽ chụp ảnh những điều chị ấy viết và đăng lên mạng để mọi người cùng xem. Ông bà tôi đã ký một hợp đồng với chúng tôi khi họ nhận một phần tiền bảo hiểm. Hợp đồng có ba bản. Hội đồng thị trấn và họ hàng của tôi mỗi người giữ một bản, chị gái tôi và tôi giữ một bản. Tôi cũng sẽ đăng hợp đồng lên mạng. Sự thật sẽ phơi bày và công lý sẽ chiến thắng." Serenity hoàn toàn không nao núng.

    "Sẽ thuyết phục hơn nếu hội đồng thị trấn đăng bản sao của họ lên."

    "Chị gái tôi và tôi đã rời đi một thời gian dài, hội đồng thị trấn sẽ không giúp vì chúng tôi không sống ở đó. Ông nội đã nói rằng John có việc tốt và kiếm thu nhập hàng năm một triệu đô la. Cả thị trấn là gia đình lớn. Tôi chắc chắn hội đồng thị trấn sẽ đứng về phía họ vì họ rất giàu có ở đó."

    Zachary lặng lẽ lái xe trên đường. Anh biết Serenity nói đúng.

    "Nhật ký của chị tôi và bản hợp đồng mà chúng tôi đang giữ hẳn là đủ rồi."

    Zachary vẫn im lặng. Anh quyết định gọi cho Josh khi đến khu vực dừng xe. Anh cần Josh kêu gọi những người cao tuổi trong cộng đồng và những cư dân lâu đời ở đó lên tiếng bảo vệ Serenity.

    Josh hoàn toàn có khả năng làm được điều này mà không cần sống ở đó. Đáng thương cho Josh sẽ không thốt nên lời khi nghe chuyện này. Tuy nhiên nó không quá đang khi lôi Josh vào cuộc, vì Zachary hiểu rõ bản chất đen tối của con người hơn Serenity.

    Bằng chứng mà Serenity định cung cấp rất có thể sẽ được dùng để chống lại cô. Thật khó để hai chị em thoát khỏi vụ bê bối nếu gia đình Hunt đặt câu hỏi về tính xác thực của hợp đồng. Chìa khóa để các chị em xoay chuyển tình thế là phải có được người trong cuộc lên tiếng và chứng minh nhà Hunt đã làm điều tệ hại với Liberty và Serenity.

    Số ít trong giới truyền thông mà sử dụng câu chuyện của Mike có thể sẽ bị cấm hoạt động báo chí mãi mãi! Những kẻ động đến người phụ nữ của anh tức là đang thách thức quyền lực của anh. Zachary sẽ không để những kẻ bóp méo câu chuyện và vu khống người vô tội được tự do.

    "Cảm ơn anh York." Serenity không hề biết người đàn ông bên cạnh cô đang có ý định trút cơn thịnh nộ lên những người liên quan. Cô chỉ biết ơn vì Zachary đã ở bên cô trong thời điểm cô bị tổn thương nhất.

    Zachary trang trọng thốt lên: "Chúng ta là vợ chồng."
     
  5. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 95 & 96: Cô Ấy Giống Ông

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bị bất ngờ trước câu trả lời này, Serenity mỉm cười đáp lại: "Nhiều cặp đôi chia tay khi gặp phải nghịch cảnh. Chúng ta kết hôn mà không biết gì về nhau và chỉ sống với nhau được hai tuần. Tôi rất biết ơn vì anh đã sẵn sàng cùng tôi đối mặt với điều này."

    Với những tai tiếng, nếu không được xử lý tốt thì những người xung quanh cô có thể bị cuốn vào.

    "Chị gái và anh rể tôi là người yêu thời đại học và đã hẹn hò nhiều năm trước khi kết hôn. Họ cũng có một con trai chung. Anh rể tôi không mấy tử tế khi phát hiện ra chị gái và tôi bị bêu xấu trên mạng."

    Zachary im lặng một lúc mới trả lời: "Serenity, cô không thể lấy anh rể của mình để đo tất cả đàn ông trên đời. Điều đó không công bằng với họ và không phải ai cũng giống nhau."

    Anh tin rằng tình cảm của Hank dành cho Liberty đã trở nên tồi tệ. Là thành viên mới của gia đình, Zachary không muốn chỉ ra rằng Hank đang ngoại tình mà chẳng có bằng chứng. Tuy nhiên, anh có linh cảm rằng Hank không có ý định tốt.

    "Anh nói đúng." Khi nhìn vào cuộc hôn nhân của Liberty, Serenity không còn hứng thú với tình yêu và hôn nhân nữa.

    Serenity thật may mắn vì người đàn ông của cô là người tử tế. Mặc dù có lúc anh làm tổn thương lòng tự trọng của cô, nhưng Zachary vẫn là người đáng tin cậy khi cần thiết. Tâm trí cô lại nghĩ đến lời trêu chọc của Jasmine. Vì cô đã ký hợp đồng sáu tháng với Zachary, tại sao cô lại không thể thử mối quan hệ này?

    Trạm dừng ở phía trước.

    "Cô có cần đi vệ sinh không? Tôi muốn đổ xăng."

    "Được." Serenity đồng tình.

    Chiếc xe chạy dọc theo đường cao tốc một vài phút rồi dừng ở một trạm dừng chân. Zachary đậu xe ở bãi. Cặp đôi cùng nhau bước ra khỏi xe. Tuy nhiên, Zachary đã quay lại xe sau khi rửa tay để gọi điện cho Josh.

    Khi Josh trả lời điện thoại, Zachary chỉ thị bằng giọng khàn khàn: "Josh, tôi không cần biết ông làm gì hay làm cách nào, nhưng ông cần phải khiến những người biết chuyện này lên tiếng bảo vệ Serenity."

    Josh trả lời sau một hồi im lặng: "Không có gì to tát. Tôi có thể giải quyết chỉ bằng một cuộc điện thoại."

    Zachary lại đem vũ khí hạng nặng ra đấu đá vì những chuyện nhỏ nhặt. Suy cho cùng Josh đã giao lưu với cộng đồng ở đó khi điều tra về gia đình Hunt.

    "Serenity định làm gì?" Vì vợ của vị CEO đang bị đe dọa nên Josh phải hỏi. Có điều sự thật là anh đang thỏa mãn trí tò mò của mình.

    "Cô ấy đang thu thập càng nhiều bằng chứng càng tốt để chứng minh họ hàng có đủ khả năng chi trả viện phí. Cô ấy sẽ trưng bản hợp đồng đã ký, cũng như bằng chứng về cách đối xử của gia đình Hunt đối với cô ấy và chị gái. Tôi nghĩ chúng ta có thể xoay chuyển tình thế nếu cộng đồng đứng lên bảo vệ họ."

    "Serenity có vẻ điềm tĩnh, sáng suốt và nói chuyện có lý lẽ. Cô ấy giống hệt ông vậy."

    Zachary nhướng mày, cáu kỉnh quát: "Cô ấy giống tôi ở điểm nào?"

    "Cô ấy là vợ ông. Cô ấy có được sự bình tĩnh từ ông sau khi sinh hoạt cùng ông. Cô ấy bình tĩnh dù bị biến thành nạn nhân. Mà sao? Ông ghét việc tôi khen ngợi cô ấy thông minh và điềm tĩnh sao? Ông có nhầm lẫn gì không?" Josh chế giễu Zachary.

    Zachary chỉ muốn cúp máy: "Ông có thể cử ai đó đến bệnh viện để kiểm tra tình hình của bà cô ấy không?"

    "Được thôi." Josh vui vẻ trả lời và hỏi: "Tôi đã giúp ông khá nhiều rồi. Vậy tôi có thể nghỉ một tuần khi ông quay về không?"

    "Ông chỉ được nghỉ nhiều nhất một ngày. Mọi người có thể nghĩ rằng ông bị đuổi việc nếu nghỉ một tuần. Clive đã chờ để vượt mặt tôi và lôi kéo ông. Cậu ta có thể sẽ buồn vì điều đó sẽ không xảy ra. Tất nhiên, tôi có thể cho ông thêm một ngày nếu ông đi xem mắt và kết hôn."

    Josh đã ngắt cuộc gọi của vị sếp kiêm bạn thân của mình. Zachary đang cố dụ dỗ anh đi sai đường! Không đời nào! Zachary chỉ kết hôn vội vàng vì bà anh bắt anh làm vậy. Bà May quá thích Serenity nên đã hy sinh hôn nhân của người cháu trai yêu quý của mình.

    Sau khi chỉ thị cho Josh, Zachary ra khỏi xe và mua ít đồ ăn nhẹ. Khi Serenity quay lại, Zachary đã chuẩn bị sẵn đồ ăn nhẹ cho cô trên xe.

    "Sẽ mất thời gian để đi về. Hãy ăn chút gì đó. Đừng để bản thân chết đói vì một vấn đề nhỏ nhặt." Anh nói.

    "Anh đã ăn chưa?"

    "Rồi." Zachary ăn vừa đủ để chống đói. Đồ ăn nhẹ không hợp khẩu vị của Zachary.

    Thấy Zachary đã no, Serenity tự lấy đồ ăn mà Zachary đưa cho sau tay lái và lấp đầy bụng.

    Quê của Serenity cách Wiltspoon hơn một giờ lái xe trên đường cao tốc. Đã gần mười năm trôi qua Serenity mới quay trở lại nơi này.

    Trước đây, hai chị em thường về quê vào kỳ nghỉ hè, nhưng sự trở về của họ thường chỉ nhận được sự thờ ơ của ông bà. Ông bà không cho họ ăn, nên Liberty và Serenity phải tự tìm thức ăn.

    Tệ hơn nữa là sau này ông bà còn vứt đồ đạc trong phòng của họ ra để dùng làm nơi chứa đồ. Hai chị em không có nơi nào để ở khi trở về.

    Sau khi cha mẹ mất, ông bà là người thân gần gũi nhất với hai chị em. Nhưng họ không những từ chối nhận chăm sóc các cháu mồ côi, mà còn đuổi họ ra khỏi nhà và chiếm giữ ngôi nhà mà cha mẹ họ để lại.

    Liberty và Serenity không có mối quan hệ chặt chẽ với cộng đồng địa phương vì cả hai còn nhỏ. Dù một số người cảm thấy thương hại hai chị em, nhưng họ không thể chống lại ông bà.

    Bà của Serenity có tính khí khá nóng nảy và miệng lưỡi độc địa. Không nhiều người trong cộng đồng có đủ can đảm để giẫm lên chân bà.

    Hai chị em cũng không được chào đón đến viếng mộ cha mẹ, hoặc xem di chúc của họ với lý do hai người còn nhỏ.

    Trên thực tế, ông bà đã tự ý chọn một trong những người anh em họ của hai chị em để làm con nuôi của cha mẹ đã khuất của họ.

    Trong hoàn cảnh như vậy, Serenity và Liberty không có lý do gì để trở về nhà. Nếu Serenity nhớ không lầm thì người được gọi là con nuôi chính là John.

    Ông bà đã làm như vậy để John có thể tiếp quản ngôi nhà, đất đai và trang trại mà cha mẹ Serenity để lại.

    Zachary là người lạ ở vùng nông thôn này và nhiều người cũng không nhận ra Serenity vì đã lâu cô không trở về. Điều này giúp Serenity thuận lợi chụp ảnh nơi ở của chú mình.

    Hồi đó ông bà cô đã lấy tiền bảo hiểm của bố mẹ cô và chia cho các chú. Các chú đã dùng số tiền này để xây nhà mới và khởi nghiệp kinh doanh. Cuộc sống của họ không thể nào tốt hơn được nữa.

    Bây giờ các chú sống trong những căn biệt thự riêng biệt của mình. Họ có cuộc sống xa hoa nhất trong cộng đồng.

    Quay trở lại nơi cô từng gọi là nhà, Serenity đứng ở cổng và nhìn chằm chằm vào ngôi nhà do cha mẹ mình xây dựng. Ký ức về cha mẹ tràn ngập tâm trí cô và lấp đầy lồng ngực cô bằng nỗi tuyệt vọng ngột ngạt. Cổ họng cô nghẹn và những giọt nước trong mắt cô long lanh dưới ánh nắng.

    Zachary đứng không quá xa phía sau và lặng lẽ quan sát cô. Biết rằng cô đang trải qua khoảnh khắc xúc động, Zachary đột nhiên muốn an ủi và cho cô một bờ vai để khóc.

    Khoảng lặng trôi qua. Một bà lão đang đi ngang thấy Serenity. Bà dừng lại để nhìn kỹ hơn rồi reo lên vui mừng: "Cháu có phải.."
     
  6. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 97 & 98: Lòng Người Xấu Xa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Serenity nhanh chóng lau nước mắt trước khi quay lại nhìn người phụ nữ. Serenity ngay lập tức nhận ra bà.

    "Dì hẳn là dì Deli."

    Người phụ nữ này là một trong những người bạn thân của mẹ cô khi bà còn sống.

    "Là dì đây. Cháu đã trở lại." Bà Deli rất thân thiện với Serenity. "Cháu có muốn ghé qua nhà dì để trò chuyện không?"

    Bà nhìn ngôi nhà và nói với Serenity: "Dì nghe nói bà của cháu bị bệnh và đang được điều trị tại một bệnh viện trong thành phố. Ông nội và các chú của cháu đã rất lo lắng khi đưa bà của cháu đến đó. Họ đều đi xe riêng của mình. Người ta có thể nghĩ họ đang đi dự đám cưới hay đi nghỉ mát. Dì chưa bao giờ thấy họ nhiệt tình như vậy, không hiểu sao họ lại rất nhiệt tình vào lúc bà cháu bệnh. Họ đang biểu diễn cho chúng ta xem thôi."

    Bà Deli không hề biết về bài đăng trên mạng vì bà không có internet. Bài đăng này mới xuất hiện được vài giờ, nên vẫn chưa lan truyền rộng rãi.

    "Dì Deli, bình thường họ có ngó ngàng gì đến ông bà của cháu không?"

    "Họ chỉ đến thăm ông bà của cháu vào những ngày lễ. Ông bà của cháu có lương hưu và một ít tiền còn dư từ bảo hiểm của cha mẹ cháu. Ông bà của cháu chẳng có gì phải lo lắng. Dì nghe nói họ có khoản tiết kiệm bốn trăm ngàn đô la."

    Bà chỉ vào những căn biệt thự và nói: "Những căn biệt thự đó là của chú của cháu. Họ là những người giàu nhất trong vùng của chúng ta. Ông nội của cháu thích khoe khoang về con cháu của mình.. Nếu không phải vì.. Đây có phải là bạn trai của cháu không?"

    Bà Deli tin rằng các chú của Serenity có mọi thứ tốt đẹp chỉ vì ông bà đã lấy một nửa số tiền bảo hiểm và chia đều cho các con trai mà không quan tâm đến Serenity và Liberty, những người vừa mất cha mẹ. Chỉ khi đó, các chú mới có đủ tiền bạc và phương tiện để xây dựng sự nghiệp của mình.

    Tất cả họ hàng hiện sở hữu tài sản trị giá hơn một triệu đô la. Điều này trái ngược với Serenity và Liberty, những người đã mất cha mẹ và nhà cửa. Đã lâu rồi bà Deli không nghe gì từ hai chị em. Bây giờ Serenity đã trở lại, bà Deli rất vui và cảm thấy tội nghiệp cô, nhưng bà Deli chẳng thể làm gì.

    "Đây là chồng cháu, anh Zachary."

    Bà Deli thốt lên vui sướng: "Ồ, cháu kết hôn rồi à? Khi nào vậy?"

    "Chúng cháu vừa mới nhận giấy kết hôn, nhưng lễ cưới vẫn chưa tổ chức."

    "Dì hiểu rồi. Bố mẹ cháu có lẽ vui khi thấy cháu kết hôn. Haiz. Bố mẹ cháu là những người tử tế nhưng đã qua đời sớm. Họ hàng của cháu thực sự đã chiếm tiện nghi của cháu và chị gái. Dì chờ công lý được thực thi. Họ nên nhận cái họ đáng phải nhận cho tất cả những điều tồi tệ họ đã làm."

    Thật đáng tiếc khi cái ác chưa phải trả giá.

    Zachary gật đầu chào bà Deli trước khi rút điện thoại ra để bật chức năng ghi âm giọng nói. Anh đã bí mật ghi âm cuộc trò chuyện giữa bà Deli và Serenity.

    Với lời mời nồng nhiệt của bà Deli, cặp đôi đã đến nhà bà và ở lại dùng bữa tối.

    Sau bữa tối, bà Deli thì thầm với Serenity: "Dì nhẹ nhõm khi biết cháu và Liberty hiện đang ổn. Cháu phải cẩn thận đừng để ông bà cháu biết chuyện này. Bà của cháu đang bệnh. Dì nghĩ đây là giai đoạn đầu của ung thư gan. Ca phẫu thuật có lẽ tốn rất nhiều tiền. Đã quá hiểu họ, họ sẽ vô liêm sỉ đến mức bắt cháu và Liberty phải trả, dù họ có nhiều tiền hơn. Hồi đó, ông bà cháu nói rằng các cháu không cần phải giúp ông bà chi phí sinh hoạt nếu các cháu chia đôi tiền bảo hiểm. Thêm nữa, bà cháu may mắn có nhiều con. Các cháu không nên bỏ tiền ra trả viện phí cho bà. Bố mẹ cháu khi đó vẫn còn nằm ở nhà xác khi họ đang chiếm phần tiền xương máu, đoạt nhà cửa và đất đai của cháu. Họ thậm chí còn không cho cháu vào nhà, hoặc đến thăm mộ bố mẹ cháu. Đừng cảm thấy tệ vì không trả viện phí cho bà cháu."

    Là bạn thân của mẹ Serenity, bà Deli biết rõ những sự việc xảy ra vào thời điểm đó. Sau khi nhận được tiền, các chú của Serenity không muốn tham dự vào đám tang, vì cha mẹ của Serenity đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi kinh hoàng.

    Các chú của cô giả vờ ốm hoặc bịa ra một cái cớ nào đó để trốn tránh trách nhiệm. Chính thị trưởng đã phải vào cuộc và phê bình gia đình này. Trước những ánh nhìn phán xét của cộng đồng, các chú miễn cưỡng giúp chuẩn bị tang lễ.

    "Đúng vậy. Họ thật lố bịch."

    Sau khi biết Serenity đã trở lại, một số người dân thị trấn đã ghé qua nhà bà Deli để trò chuyện. Họ không có gì phải sợ, vì ông bà của Serenity không còn ở đây nữa.

    Khi nói về sự kiện định mệnh đó, mọi người không ngừng trao đổi quan điểm. Họ thể hiện sự đồng cảm của mình với Liberty và Serenity qua lời nói.

    Zachary đã ghi âm lại cuộc trò chuyện. Anh cũng nói với người dân thị trấn về bài đăng lan truyền trên mạng và cuộc trò chuyện được ghi âm lại sẽ là bằng chứng để trả đũa.

    Sau khi phát hiện ra Zachary đã ghi âm giọng nói của họ, dân thị trấn cảm thấy áp lực. Vì không còn cách nào thoát khỏi việc làm mất lòng gia đình Hunt, họ chỉ có thể đứng lên và giúp Serenity một tay.

    Mọi người đều kể lại chi tiết về hành vi sai trái của gia đình Hunt đối với Serenity và Liberty, để Zachary có bằng chứng đưa ra một vụ kiện lớn.

    Lúc này, bà cụ Hunt ngồi trên giường trong một phòng tại Bệnh viện đa khoa Wiltspoon, trông vẫn có sức sống và khỏe mạnh. Dù mắc bệnh ung thư gan, bà Hunt vẫn giữ thái độ tích cực. Ung thư vẫn đang ở giai đoạn đầu nên căn bệnh chưa hủy hoại bà.

    Ông cụ Hunt đang gọt táo cho vợ và hỏi đứa cháu trai lớn nhất của mình: "Mike, cháu chưa nói kế hoạch của cháu có chắc thành công hay không? Đã lâu rồi nhưng Serenity và Liberty vẫn chưa đưa tiền cho chúng ta. Bà của cháu sắp sửa phẫu thuật trong hai ngày tới. Chi phí phẫu thuật và chăm sóc hậu phẫu lên tới vài trăm ngàn đô la. Hai con nhóc đấy hẳn đang sống tốt vì chúng đã ở thành phố này nhiều năm rồi. Chúng phải trả tiền viện phí bất kể thế nào."

    Ông cụ Hunt vẫn giữ những giá trị gia trưởng truyền thống, mặc dù ngày thường không thể hiện. Tuy nhiên, bản tính gia trưởng xấu xa lại lộ rõ khi liên quan đến tiền bạc.

    Không muốn tiêu tiền của con trai và cháu trai, ông cụ Hunt mong con gái và cháu gái sẽ móc tiền ra. Lần này hai người già quyết bắt Serenity và Liberty phải trả tiền.

    Hai người già vẫn còn cay đắng vì Liberty từ chối trả tiền chu cấp cho họ khi cô kết hôn cách đây ba năm.

    Mike bình tĩnh nói: "Đừng lo, ông nội. Hiệu ứng đang bắt đầu xuất hiện. Cháu đã nhờ bạn giúp viết bài đăng. Nó vẫn đang lan truyền trên Twitter. Nhiều cư dân mạng đang lên án hành động tàn ác và vô ơn của chúng. Họ nói rằng một con chó cưng còn trung thành hơn hai chị em chúng."

    Mike cảm thấy thỏa mãn khi đọc những dòng chỉ trích hai chị em. Đây là sự trả thù vì đã chặn số điện thoại của anh ta.

    "Cháu sẽ bảo John viết thêm một bài đăng nữa."

    John là giám đốc điều hành cấp cao tại một công ty con của Tập đoàn Stone. Anh ta có thư ký có thể viết một bài hay. Cư dân mạng luôn thích phần tiếp theo hấp dẫn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng ba 2025
  7. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 99 & 100: Anh Ấy Ở Bên Cháu Cả Ngày

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chúng sẽ không cố gắng giải thích trên mạng sao?" Ông cụ Hunt hỏi.

    Internet là một thế giới xa lạ đối với ông cụ. Tuy nhiên ông biết cháu trai bịa đặt chuyện đăng trên Twitter. Ông lo rằng hai đứa cháu gái của mình sẽ nói rõ sự thật, cuối cùng khiến gia đình Hunt mất hết tiền bạc và danh dự.

    "Ai tin chúng nó? Chúng ta thuê thủy quân để viết những bình luận khó nhằn và bôi nhọ Serenity và Liberty. Dân mạng sẽ ném đá chúng đến chết nếu chúng dám đăng đàn."

    Bà cụ Hunt lên tiếng: "Mike, dùng điện thoại của bà gọi lại cho Serenity. Con bé nên chuyển tiền ngay bây giờ nếu không muốn đối mặt với sự phẫn nộ của công chúng. Liberty có lẽ không có nhiều tiền vì nó có gia đình. Cháu phải bắt Serenity mở ví của nó."

    "Hãy nói rằng cháu sẽ xóa bài đăng đó để đổi lấy sáu trăm ngàn đô la, hoặc chuẩn bị bị hủy hoại. Con bé sẽ không thể xuất hiện trước công chúng." Ông cụ Hunt nói thêm.

    "Ông nội ơi, chúng ta không nên là người gọi điện cho chúng. Chúng ta chỉ có thể có được thứ mình muốn nếu chúng liên lạc với chúng ta." Mike tin rằng bài đăng hot này có thể buộc chị em họ của anh ta phải ra khỏi nơi ẩn náu.

    Sau khi suy nghĩ, ông cụ Hunt tin Mike nói đúng. Người thực hiện động thái đầu tiên sẽ là người thua cuộc.

    Bà cụ Hunt trầm ngâm một lúc rồi nói: "Người ta có thể không nhận ra chúng, vì bức ảnh mà cháu dùng đã được chụp cách đây hơn một thập kỷ rồi. Liberty trông giống mẹ hơn vào lần cuối bà gặp nó. Serenity giống cha con bé."

    Mike trả lời một cách bất lực: "Đó là bức ảnh duy nhất chúng ta có của chúng. Chúng không giữ liên lạc gì sau khi tròn mười tám tuổi. Cháu phải đi đâu để tìm bức ảnh gần đây bây giờ?"

    Hai chị em đã thay đổi rất nhiều khi trưởng thành.

    "Ồ, tại sao bài đăng lại tụt khỏi danh sách hot?" Mike thấy bài đăng rớt hạng trong bảng xếp hạng xu hướng.

    Và nó tụt xuống thêm vài bậc nữa sau vài phút anh ta tải lại trang. Khi bài đăng sắp sửa bị trôi, anh ta nhanh chóng gọi điện cho bạn mình. Mặc dù đã nhận được câu trả lời, nhưng Mike không thể làm gì.

    "Chuyện gì đã xảy ra thế?" Ông cụ Hunt lo lắng hỏi. "Bài đăng không còn nằm trong lượt tương tác cao nữa, vì Serenity và Liberty đã làm sáng tỏ vấn đề rồi sao?"

    Mike nói rằng có một số cư dân mạng đã lên tiếng bảo vệ hai chị em khi câu chuyện lan truyền rộng rãi. Những người này chắc chắn biết rõ Serenity và Liberty.

    "Không. Rõ ràng là bài đăng trước chúng ta không nhận được nhiều sự chú ý sau khi bài đăng của chúng ta đăng lên, vậy mà bài đăng của chúng ta đã bị đẩy xuống cuối. Bài đăng lan truyền đứng đầu kia là tin đồn về người thừa kế giàu nhất ở Wiltspoon và nữ thừa kế của tập đoàn Stone."

    Đó là Elisa Stone. Cuối cùng cô cũng đã có tin vui với Zachary, nhưng câu chuyện về cặp cháu gái vô ơn đã chiếm hết sự chú ý của cô. Vì tức giận, cô đã dùng một số cách để làm giảm lượng truy cập bài đăng của gia đình Hunt.

    Nhờ sự can thiệp của Elisa, bài đăng của gia đình Hunt nhanh chóng tuột khỏi danh sách cái bài nóng hổi. Cách duy nhất Mike có thể làm là nhờ bạn bè trong ngành truyền thông giúp chia sẻ bài đăng để câu chuyện có thể đến với công chúng hơn.

    Serenity và Zachary trở lại thành phố lúc màn đêm buông xuống.

    "Chúng ta đi ăn tối nhé." Zachary nhẹ nhàng nói, "Chúng ta sẽ ăn tối ở nhà hàng trước, rồi đến nhà chị gái cô."

    "Cũng được."

    Suốt cả ngày, Serenity quan sát cách Zachary xử lý mọi việc và bắt đầu tin tưởng anh. Zachary rất khéo léo và sắc sảo, nhưng vẫn giữ sự nhạy bén và quan tâm đến cảm xúc của cô. Anh luôn chú ý và không để cô bị đói.

    Anh đưa Serenity đến một nhà hàng sang trọng. Hai người chọn một bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống. Họ vừa gọi món từ thực đơn thì điện thoại của Zachary reo. Nội đang gọi tới.

    "Zack, cháu đang ở cùng Seren à? Bà nghĩ con bé đã tắt điện thoại rồi."

    Zachary lặng lẽ đưa điện thoại cho Serenity. Các cuộc gọi và tin nhắn của dân mạng tấn công điện thoại của Serenity, khiến nó bị hết pin.

    Serenity ít nhất cũng có được chút yên bình và tĩnh lặng, nhưng bạn bè và gia đình cô lại gặp khó khăn trong việc liên lạc.

    "Ai vậy?"

    "Bà nội." Zachary trả lời.

    Serenity cầm điện thoại và chào: "Nội ơi."

    "Bà vừa mới lên mạng và biết được bài đăng. Serenity, cháu ổn chứ? Cháu có cần hỗ trợ không? Chỉ cần cho Zachary biết. Nó đã lăn lộn trong giới kinh doanh và biết rất nhiều CEO lớn. Nó dễ dàng sắp xếp mọi thứ. Đừng ngại nhờ. Cháu đã kết hôn rồi. Cháu có thể nói với bà nếu nó không giúp việc nhỏ này. Bà sẽ đánh nó." Bà May giờ mới biết câu chuyện.

    Nguyên nhân chủ yếu là vì câu chuyện lan truyền chưa đủ rộng. Thêm vào đó, tin tức tào lao về Zachary và Elisa đã thu hút sự chú ý của công chúng. Vì vậy bài đăng kia cũng không có nhiều tác động khi báo chí chia sẻ lại thông tin. Bà cụ biết được từ Callum rằng cháu dâu yêu quý của bà đã bị họ hàng đối xử tệ.

    "Cháu ổn mà nội. Không có gì to tát cả. Cháu có thể xử lý được, và anh Zachary đã giúp cháu rất nhiều. Anh ấy đã ở bên cháu cả ngày nay."

    Bà cụ đáp lại với một nụ cười: "Thật mừng khi nghe thằng bé có lòng và có trách nhiệm của một người chồng."

    Và rồi bà cụ lại có suy nghĩ khác. Bà May đang mong chờ mối quan hệ của cặp đôi sẽ thăng hoa khi họ dành nhiều thời gian bên nhau hơn. Cháu trai của bà phải luôn ở bên để giải quyết những vấn đề của Serenity. Đây là cơ hội hoàn hảo để phát triển tình cảm với nhau.

    Cháu trai của bà sẽ khám phá ra sức hấp dẫn từ tính độc lập và nội tâm mạnh mẽ của Serenity, trong khi Serenity sẽ biết rằng cháu trai bà có một bản chất mềm yếu ẩn sau vẻ ngoài cứng rắn.

    Bà May rất mong chờ đến ngày đôi uyên ương trẻ trở thành vợ chồng thực sự. Đó là thời điểm bà có thể chào đón đứa chắt. À, bà May sẽ không nói điều đó trước mặt Serenity.

    Bà May cúp máy sau khi hỏi thăm Serenity mà không nói một lời với cháu trai của mình. Zachary không còn xa lạ gì với sự thiên vị của nội. Vì nội không có cháu gái, nên bà dành hết tình yêu thương cho đứa cháu dâu duy nhất của mình, và chiều chuộng Serenity một cách thái quá.

    Khi những đứa cháu trai khác đã kết hôn, nội có lẽ cũng sẽ chia sẻ tình yêu thương với những đứa cháu dâu khác.

    Sau khi ăn xong, Zachary lái xe đưa Serenity đến chỗ Liberty. Hank vẫn chưa về nhà. Anh ta gửi tin nhắn cho Liberty, báo với cô rằng anh ta sẽ về muộn vì có việc bận. Liberty không cần thức chờ anh ta, mà nên ngủ trước với con.

    Liberty không còn trông chờ vào sự giúp đỡ hay an ủi của chồng nữa. Tuy nhiên cô lo lắng cho em gái mình. Thấy Serenity và Zachary tới, Liberty thở phào nhẹ nhõm.

    "Em đã đi đâu vậy Seren?"

    "Em đã về quê thu thập một số bằng chứng có lợi cho chúng ta. Chị ổn chứ chị Liberty?"

    Liberty trả lời: "Ổn. Chị đã tách biệt thế giới trong suốt những năm qua khi chăm sóc Sonny. Chị chẳng ra ngoài nhiều, nên điều đó không thực sự ảnh hưởng đến Chị. Mọi thứ trở nên yên tĩnh khi chị đổi số điện thoại. Bài đăng này không tồn tại lâu trên danh sách tìm kiếm, nhưng nó bắt đầu lan truyền trở lại sau khi báo chí chia sẻ lại. Một đồng nghiệp cũ của chị đã nhìn thấy bài đăng và chia sẻ liên kết với chị, và hỏi rằng liệu bài viết đang nói về chúng ta phải không."

    Serenity sôi sục vì tức giận. Những người này chẳng biết xấu hổ. Họ hàng không để cô yên phải không?

    "Chị Liberty, đưa cho em nhật ký của chị đi. Đã đến lúc chúng ta phản đòn rồi."
     
  8. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 101 & 102: Nhật Ký Đầy Nước Mắt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liberty nói: "Có phần hai. Nó nói về việc bà nội được đưa vào bệnh viện và chuẩn bị phẫu thuật với ngày đã định, sau khi nhận được sự giúp đỡ từ cư dân mạng tốt bụng. Dân mạng thực sự chỉ trích chị, gọi chúng ta là những kẻ vô ơn. Có vẻ như ông bà đã vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, nhưng chúng ta chẳng đền đáp gì họ sau khi đã thành đạt. Chúng ta thậm chí còn không đến thăm khi bà nằm viện. Họ nói chúng ta vô tâm và là nỗi thất vọng đối với ông bà và cha mẹ đã khuất của chúng ta."

    Liberty cảm thấy vô cùng đau khổ sau khi lướt các bình luận cả ngày. Cô hết sức đau lòng khi cha mẹ được nhắc đến trong câu chuyện. Cha mẹ cô là những người con tốt với ông bà nội cô hơn các chú bác khi họ còn sống. Tuy nhiên, đây chính là cách đối xử mà cha mẹ nhận được từ ông bà nội sau khi họ qua đời.

    "Liberty, đừng đọc những gì các anh hùng bàn phím nói. Họ không biết sự thật và sẽ tin bất cứ điều gì. Những anh hùng bàn phím này thậm chí không hề nhận ra rằng mình đang bị lợi dụng, họ nghĩ rằng mình rất chính nghĩa và tử tế. Họ chỉ là những con tốt để làm hại những người vô tội. Chỉ vì tiền."

    Serenity nhìn sâu vào mắt Zachary trước khi quay sang an ủi chị gái mình: "Đừng lãng phí tình cảm của mình vào họ, chị Liberty. Chúng ta đã biết họ là người như thế nào. Bây giờ em sẽ hệ thống lại nhật ký của chị và cho họ một liều thuốc riêng."

    Zachary đã vào cuộc khi cần thiết: "Em biết nhiều người trong giới báo chí. Chúng ta sẽ lấy độc trị độc."

    Anh cũng sẽ mở rộng phạm vi hoạt động để mọi người biết rằng nhà Hunt là những con quái vật tàn nhẫn.

    Anh em họ của Serenity không tiến xa trong sự nghiệp sao? Zachary rất muốn xem liệu tương lai của họ có được đảm bảo như bây giờ sau chuyện này không.

    Sẽ có lỗi với danh tiếng tàn nhẫn của mình, nếu Zachary không khiến gia đình Hunt phải sụp đổ.

    Serenity bắt đầu thu thập bằng chứng bằng cách chụp ảnh nhật ký của Liberty cùng với các bản ghi âm giọng nói để đăng lên Twitter.

    Ngay sau đó, phản ứng của cô cháu gái vô ơn đã được lan truyền rộng rãi với sự giúp đỡ của Zachary.

    Bài đăng này thậm chí còn đẩy lùi tin đồn về Zachary và Elisa, chiếm vị trí số một trong danh sách tin nóng.

    Nhật ký của Liberty đã ghi lại chi tiết sự thật của các sự kiện. Khi đó Liberty mới mười lăm tuổi, nét chữ của cô phản ánh đúng độ tuổi của mình.

    Việc cha mẹ đột ngột mất đi và yêu cầu của người thân về một phần tiền xương máu đã khiến hai chị em rơi vào tình thế đầy nguy hiểm.

    Sự tuyệt vọng, tức giận, buồn bã và bất lực ẩn qua các dòng chữ. Những giọt lệ tràn đầy đôi mắt của Serenity khi cô lật giở cuốn nhật ký của chị gái, những câu chuyện về quá khứ tràn ngập tâm trí cô.

    [Gia đình bên cha và gia đình bên mẹ đang xâu xé nhau vì tiền bảo hiểm. Tất cả bọn họ đều cố gắng để chiếm được nhiều hơn. Chẳng ai quan tâm đến Serenity và tôi. Không ai nói về việc nhận nuôi và chăm sóc chúng tôi. Bố mẹ đã mất, nhưng tất cả những gì họ có thể nghĩ đến là tiền. Còn cảm xúc của chúng tôi thì sao? Đây có phải là những gì họ gọi là gia đình không?

    Mẹ, bố, về nhà đi. Hai người có biết con gái mình đang trải qua chuyện gì không? Làm sao hai người có thể bỏ lại con và Serenity?

    Trời mưa. Có phải Chúa thấy thương hại vì em gái và tôi mất cha mẹ không? Chúng tôi không còn cha mẹ nữa. Tôi khóc vì cha mẹ, nhưng họ không còn nghe thấy tôi nữa. Tôi nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Serenity và khóc. Con bé cũng khóc.

    Serenity đã hỏi tôi khi nào bố mẹ về nhà. Con bé nhớ họ. Tôi ôm em gái và khóc. Tôi nói với em rằng bố mẹ sẽ không bao giờ trở về. Họ đã lên thiên đường và đã bỏ rơi chúng tôi. Chúng tôi đã trở thành trẻ mồ côi, những đứa trẻ không có cha mẹ..]

    [Để có thêm tiền, ông bà nội đã nói rằng chúng tôi sẽ không nợ họ bất cứ thứ gì nếu chúng tôi đồng ý đưa họ sáu trăm ngàn đô la. Ý tôi là, họ có những đứa con khác có thể giúp họ an hưởng.

    Tất cả những gì họ muốn là tiền, tiền, tiền. Tiền quan trọng hơn gia đình. Tiền có quan trọng hơn cháu gái của họ không? Tiền xương máu được đổi bằng mạng sống của con trai và con dâu họ. Họ không có chút suy nghĩ nào cho con trai và con dâu của họ với tất cả những rắc rối liên qua đến tiền bạc sao? Ồ, tôi đoán là họ không quan tâm đến người chết vì cha và mẹ đã mất.

    Cuối cùng, họ lấy tiền. Ông bà nội được sáu trăm ngàn đô la, và gia đình bên mẹ cũng không muốn thua thiệt, nên họ muốn lấy nửa số tiền bảo hiểm còn lại. Chúng tôi sẽ làm gì nếu họ lấy hết tiền bảo hiểm nhân thọ của bố mẹ?

    Thị trưởng không thể chịu đựng được nữa và khăng khăng đòi để lại một số tiền cho chúng tôi để lo cho tương lai và việc học hành. Cuối cùng, ông bà ngoại đã lấy bốn trăm ngàn đô la. Họ cũng nói rằng chúng tôi không phải chịu trách nhiệm với họ nữa và ngược lại. Dù sao thì mẹ cũng không phải là con gái ruột của họ. Bốn trăm ngàn đô la là tiền đền đáp công nuôi dưỡng mẹ.]

    [Ông bà nội đánh tôi và Serenity bằng gậy để đuổi chúng tôi ra ngoài. Họ nói rằng vì bố mẹ đã mất nên ngôi nhà này giờ thuộc về họ. Tôi cố phản bác trong nước mắt. Bố mẹ đã xây ngôi nhà đó. Tại sao tôi và Serenity không thể sống ở đó nữa?

    Người dân thị trấn thương hại chúng tôi, nhưng họ không thể tranh cãi với bà. Các chú và anh em họ của tôi đứng về phía ông bà. Người dân thị trấn không được can thiệp.

    Đồ đạc của chúng tôi bị ném xuống sàn. Họ đập vỡ khung ảnh của mẹ và nói rằng họ sẽ đốt ảnh của cha mẹ nếu chúng tôi không rời đi ngay bây giờ.]

    [Trời lại mưa to. Tôi cầm ảnh bố mẹ, nắm tay Serenity, xách hành lý nhẹ tênh, miễn cưỡng bước trong màn mưa. Cuối cùng chúng tôi cũng rời đi. Serenity và tôi chỉ là trẻ con, không có cách nào thắng được người lớn.

    Con xin lỗi ba mẹ. Serenity và con vô dụng. Chúng con thậm chí còn không thể bảo vệ được ngôi nhà của mình..]

    Dân mạng có thể hình dung ra các sự việc khi họ đọc nhật ký của Liberty. Nhiều người bày tỏ trong các bình luận rằng họ buồn đến phát khóc.

    Có những người dân thị trấn đứng lên bảo vệ Serenity và Liberty, cáo buộc nhà Hunts đã vượt quá giới hạn. Cuối cùng, dân mạng đã hiểu rằng họ đã bị lừa.

    Những ông bà được cho là chưa bao giờ nuôi dạy các cháu gái, họ cũng không trả tiền học phí cho chúng. Chẳng những thế ông bà đã lấy một phần tiền bảo hiểm được chi trả sau khi con trai và con dâu họ qua đời trong một vụ tai nạn.
     
  9. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 103 & 104: Phản Kích

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Serenity đã đăng nhật ký của chị gái lên Twitter để đáp trả bài viết lan truyền về những đứa cháu gái vô ơn.

    Ngoài nhật ký của Liberty, Serenity còn đưa bằng chứng từ quê nhà để chứng minh ông bà cô đã sống một cuộc sống sung túc khi bỏ túi hàng trăm ngàn đô la. Con cái của họ cũng nằm trong số những người giàu nhất thị trấn.

    Zachary cũng mới nhận ra rằng camera hành trình đã ghi được giọng nói kiêu ngạo của ông cụ Hunt khi ông gọi Serenity lúc Zachary và Serenity đang trên đường đến nhà Liberty ăn tối.

    Zachary đã kiểm tra và xác nhận thêm một bằng chứng quan trọng khác được ghi lại. Sau đó, Serenity đã tải đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa cô với ông nội lên mạng.

    Cô khiến dân mạng tức giận và náo loạn như đó không còn là mối quan tâm của cô nữa.

    Zachary không đưa hồ sơ của nhà Hunt cho Serenity để công bố trực tuyến. Thay vào đó, anh để Josh tiết lộ nghề nghiệp và thu nhập của con cháu trong gia đình dưới danh tính của một người dùng mạng khác.

    Mọi sức hút thu hút từ bài đăng mà nhà Hunt đưa ra lúc đầu giờ đã phản tác dụng với họ. Những cư dân mạng từng chỉ trích Liberty và Serenity vì sự vô ơn của họ giờ đây lại chỉ trích người đăng bài gốc.

    Khi mọi chuyện đã rõ ràng, những người bạn truyền thông của Mike đã ngay lập tức xóa bài đăng của họ vì sợ bị dân mạng chỉ trích.

    "Mọi chuyện ổn rồi chị Liberty. Chị không cần phải lo lắng nữa. Họ sẽ không bao giờ đòi tiền chúng ta nữa. Lý do duy nhất khiến họ đến tìm chúng ta là để xin lỗi và cầu xin chúng ta bỏ qua mọi chuyện." Serenity an ủi chị gái. "Họ khiến em buồn nôn."

    Liberty bế đứa con đang ngủ của mình lên: "Chúng ta đã làm tròn bổn phận của mình. Công lý sẽ chiến thắng. Chị tin vào điều đó. Seren, em và Zachary hẳn đã mệt mỏi sau một ngày bôn ba khắp nơi. Hai em nên nhanh chóng về nhà và nghỉ ngơi đi."

    "Vậy chị đưa Sonny đi ngủ đi."

    Serenity và Zachary đợi Liberty quay lại sau khi dỗ Sonny ngủ để tạm biệt rồi rời đi. Một ngày dài đã làm Serenity mệt mỏi. Dẫu vậy, Serenity vẫn ân cần hỏi han Zachary khi họ đến nhà: "Anh York, anh có muốn ăn tối không? Tôi có thể nấu."

    Một người bạn bên cạnh lúc hoạn nạn là một người bạn thực sự. Zachary đã luôn xuất hiện khi Serenity gặp khó khăn. Tuy nhiên, không có tia lửa nào giữa họ. Chưa kể, hợp đồng sáu tháng không mang lại cho Serenity sự đảm bảo về tương lai của cuộc hôn nhân của họ.

    Bỏ qua cảm xúc, Zachary đã giúp cô rất nhiều và luôn ở bên cô khi cần. Serenity thực sự nên cảm ơn anh.

    "Tôi không đói." Zachary từ chối.

    Đôi mắt đen của anh nhìn chằm chằm vào cô một lúc rồi mới nói: "Nghỉ ngơi sớm đi. Chúc cô ngủ ngon."

    "Chúc anh ngủ ngon."

    Sau khi cặp đôi nói lời tạm biệt, Zachary trở về phòng ngủ của mình. Serenity đứng đó và nhìn anh đóng cửa lại. Tiếng khóa cửa của anh khiến Serenity tự cười mình. Họ chỉ hơn những người xa lạ một chút. Anh giúp cô trong bổn phận của một người chồng. Và không có gì khác.

    Thay vì rút về phòng, Serenity đi ra ban công và ngồi trên xích đu ngắm những bông hoa và vì sao trong đêm. Sau khi lấy lại bình tĩnh, Serenity đứng dậy đi về phòng.

    Đó là một đêm yên tĩnh và thanh bình đối với đôi vợ chồng trẻ. Trong khi đó, tại bệnh viện, gia đình Hunt đã bị cuốn vào cơn bão truyền thông.

    Gánh xiếc truyền thông mà họ lôi Liberty và Serenity vào không ảnh hưởng nhiều đến hai chị em. Tuy nhiên, phản hồi của Serenity đối với bài đăng của họ không chỉ bao gồm lời kể của Liberty về sự thật vào thời điểm đó, mà còn có cả bản ghi âm lời kể của người dân thị trấn. Ngay cả hội đồng thị trấn cũng ủng hộ tuyên bố của Serenity.

    Công việc, thu nhập và nơi ở của gia đình Hunt đã được cư dân mạng tìm ra. Họ sống trong biệt thự và có công việc ổn định với thu nhập hàng năm từ hàng trăm nghìn đến hơn một triệu đô. Các thành viên trẻ trong gia đình đã ổn. Ông bà cụ Hunt cũng có số tiền tiết kiệm lên đến hàng trăm nghìn.

    Gia đình Hunt có đủ tiền để chi trả viện phí cho bà cụ, nhưng họ lại yêu cầu bồi thường từ hai đứa cháu gái. Dân mạng đã không còn nói lời tốt đẹp thông qua các bằng chứng, đặc biệt là cuộc trò chuyện qua điện thoại giữa ông cụ Hunt và Serenity.

    [Ông nội thà làm cho các cháu gái của mình cảm thấy tội lỗi khi phải trả các hóa đơn, còn hơn là tiêu tiền của chính mình. Đâu phải nhà họ không có những đứa cháu khác. Tất cả con cái của họ đều thành đạt, vậy sao họ không trả tiền? ]

    [Tại sao lại lôi cháu gái vào khi họ còn con cái? Hơn nữa, ông bà đã ký thỏa thuận rằng hai bên sẽ không nợ nhau bất cứ thứ gì sau khi nhận tiền bảo hiểm. Họ dám can đảm thay đổi câu chuyện theo hướng có lợi cho mình.]

    [Hãy nghe đoạn ghi âm đó. Ông nội chắc đang đùa. Tôi không thể tin là ông ấy lại yêu cầu các cháu gái trả tiền xăng và chỗ ở. Con cái nên chăm sóc cha mẹ ốm đau trong bệnh viện, chứ không phải các cháu gái!]

    [Cũng hợp lý khi mong con cái và các cháu cùng góp tiền viện phí, nhưng tại sao chỉ có các cháu gái của họ bị nhắm đến? Không nói chuyện các cháu trai không đóng góp tiền đi, nhưng sao ông nội muốn các cháu gái hoàn trả tiền xăng và chỗ ở cho các cháu trai? Phân biệt đối xử với nữ giới hả.]

    [Anh chàng tên John là giám đốc điều hành cấp cao tại một trong những công ty con của Tập đoàn Stone. Tập đoàn Stones nên xem lại chính sách tuyển dụng của mình.]

    Sau khi dân mạng biết được thông tin về công việc và thu nhập của gia đình Hunt, anh họ của Serenity, John là người bị ghét nhất. John không hoàn toàn vô tội vì anh ta đã nhờ thư ký viết câu chuyện thông qua lời kể của mình.

    Có những người dùng đã gắn thẻ trang chính thức của Tập đoàn Stone. Công chúng kêu gọi sa thải John.

    "Bọn chết tiệt. Chúng đang cố khiến con cháu tao gặp rắc rối. Những đứa con gái đó sẽ kể về chuyện này. Đồ khốn nạn! Đồ vô ơn! Có gì sai khi yêu cầu chúng trả tiền viện phí cho chính bà của chúng? Tao không hiểu sao tao lại không thể mắng chúng, vì chúng thậm chí còn không đến thăm hay trả phí." Ông cụ Hunt thao thao bất tuyệt trong phòng bệnh.

    Bà cụ Hunt đồng tình với ý kiến của chồng. Bà chỉ nghĩ đến việc ra khỏi bệnh viện và mắng các cháu gái một hai câu.

    Cả gia đình tụ họp tại bệnh viện, chen chúc trong phòng bệnh để thảo luận về những kế hoạch tiếp theo. Mike vướng rắc rối khắp nơi. Bạn bè anh ta cay đắng vì Mike đã bóp méo câu chuyện và đặt họ vào tình thế khó khăn. Vài người bạn muốn cắt đứt quan hệ với Mike và tuyên bố anh ta là con người tồi tệ.

    "Giờ chúng ta phải làm sao đây Mike?" Bố của Mike hỏi. "Bố đã đọc các bình luận. Có vẻ như tình hình không mấy khả quan với chúng ta. Làm sao mà công chúng có thể khai thác thông tin về công việc và thu nhập của chúng ta?"

    "Mọi thứ khác đều không quan trọng, nhưng John phải giữ được công việc của mình. Những cư dân mạng khó chịu này đang tấn công tài khoản chính thức của Tập đoàn Stone, yêu cầu họ sa thải John."

    John không đến được bệnh viện vì lịch trình bận rộn. Anh ta sẽ liên lạc trực tiếp với Mike nếu có chuyện gì.

    Kể từ khi công chúng phẫn nộ, John đã thuê ngay thủy quân để tô vẽ gia đình Hunt theo hướng tích cực. Anh ta cũng chi tiền để xóa bài đăng của Serenity. Nhưng kỳ lạ là anh ta không thể giảm lưu lượng truy cập vào bài đăng.

    Với mọi nỗ lực che giấu sự thật có lợi cho gia đình Hunt, thủy quân đã phải đối mặt với phản ứng dữ dội từ dân mạng, và cuối cùng sự tức giận và phẫn nộ của dân mạng đã lấn át họ.
     
  10. Annie Dinh

    Bài viết:
    362
    Chương 105 & 106: Nghĩ Cách Thay Đổi Cục Diện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cha của John, Chris Hunt, nói với Mike: "Công việc của John là ưu tiên. Nếu nó mất việc vì chuyện này.."

    Chris dừng lại trước khi kết thúc câu nói, nhưng nhìn vẻ mặt của ông có thể thấy Chris đang đổ lỗi cho Mike. Mike là người đưa ra ý tưởng khiến giới truyền thông chống lại Liberty và Serenity.

    "Chú Chris, John đã làm việc cho công ty của anh ấy trong một thời gian dài. Sếp anh ấy sẽ không đuổi anh ấy vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy. Cháu sẽ làm rõ rằng John chẳng liên quan gì đến toàn bộ sự việc."

    Mike điều hành một doanh nghiệp tại nhà, vì vậy bất cứ điều gì diễn ra trên mạng đều không ảnh hưởng xấu đến doanh nghiệp của anh ta.

    Chris cảm thấy an tâm và gọi điện cho John, bảo anh ta giải thích mình vô tội trong mọi chuyện trước khi có nguy cơ mất việc.

    "Bọn con gái thật quá đáng," Một người chú trách móc. "Bọn chúng không muốn trả phí thì thôi, sao phải hủy hoại chúng ta như thế này?"

    Mặc dù bài đăng của gia đình Hunt về những đứa cháu gái vô ơn đã lan truyền, nhưng nó không được lan truyền rộng rãi như họ mong muốn. Tuy nhiên, phản hồi của Serenity đã nhận được rất nhiều sự chú ý, và gia đình Hunt bắt đầu nhận được cuộc gọi từ bạn bè và họ hàng hỏi về điều này. Nhiều người lạ thậm chí còn gọi điện đến để xả giận.

    Gia đình Hunt không biết liệu Liberty và Serenity có phải chịu sự bắt nạt trên mạng hay không, nhưng giờ họ đang ở trong tâm bão. Phản ứng dữ dội của công chúng diễn ra cả trên mạng và ngoài đời thực.

    Có những người đến bệnh viện để chỉ trích họ. Nếu không có đội bảo vệ bệnh viện đuổi những người đó đi và đe dọa sẽ gọi cảnh sát, gia đình Hunt có lẽ sẽ phải trực tiếp chịu đựng cơn thịnh nộ của công chúng. Thậm chí còn có thể bị ném trứng thối vào.

    Một trong những người dì của Serenity đã lên tiếng: "Cô không ủng hộ khi các cháu quyết định làm điều này. Bố mẹ đã ký thỏa thuận với hai cháu gái cách đây hơn mười năm rằng chúng sẽ không nợ chúng ta bất cứ thứ gì. Bây giờ mẹ bệnh, mấy người liên kết bòn rút tiền của hai đứa nó. Không phải bố mẹ không có con cái. Chúng ta đều có tiền. Trách nhiệm của chúng ta là con phải chăm sóc mẹ khi bà không còn khỏe mạnh nữa. Tại sao chúng ta phải dồn Liberty và Serenity vào chân tường? Con giun xéo lắm cũng quằn. Liberty và em gái nó cũng chẳng phải giun. Các người đã quên chuyện xảy ra ba năm trước rồi sao? Mấy vị biết rõ mình đã làm gì với hai đứa khi bố mẹ chúng qua đời. Mấy người nghĩ có thể bắt chúng trả phí bằng cách bịa chuyện trên mạng sao? Hãy động não đi. Ai sẽ là kẻ thua cuộc nếu chúng trả đũa? Chúng chỉ có hai trong khi chúng ta là một nhóm lớn."

    Mọi người đều giữ im lặng. Gia đình này giống nhau nếu đụng đến tiền tài. Giờ đây khi mọi chuyện đã phản tác dụng, họ bắt đầu đổ lỗi cho nhau.

    Một lúc sau, ông cụ Hunt hỏi: "Bây giờ chúng ta làm gì?"

    Ông hối hận vì đã gọi điện cho Serenity. Ông không bao giờ nghĩ rằng con nhóc sẽ ghi âm cuộc trò chuyện của hai người.

    Ông cụ nói tiếp: "Hãy xem liệu chúng ta có thể liên lạc với Serenity để xóa bài đăng không. Sẽ không có kết cục tốt đẹp cho chúng ta nếu mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn. Mike, cháu liên lạc với con nhóc đó và bảo nó xóa bài đăng đi. Tệ nhất là chúng không cần trả tiền điều trị y tế cho bà của chúng."

    Ông cụ Hunt tin rằng cách giải quyết đơn giản là như vậy.

    Mike bất lực trả lời: "Con nhóc đã chặn số của cháu rồi."

    Anh ta im lặng một lúc rồi nói thêm: "Cháu sẽ viết một bài đăng khác nhân danh ông bà để xin lỗi Serenity và Liberty. Chúng ta có thể chơi chiêu bài rằng bố mẹ đã thừa nhận sai lầm và hối hận về hành động của mình. Bây giờ họ đã già và mắc bệnh nan y, tất cả những gì họ muốn là được nhìn thấy các cháu gái của mình. Do đó họ đã dùng biện pháp cực đoan như vậy."

    "Không đời nào tao xin lỗi chúng. Đúng là chúng ta đã ký thỏa thuận, nhưng điều đó không có nghĩa là tao không còn là bà chúng nữa. Chúng không nên đến thăm khi tao bị bệnh sao? Chúng không nên trả tiền phẫu thuật cho tao sao?" Bà cụ Hunt từ chối nhượng bộ. Đừng đọc những bình luận tiêu cực. Cư dân mạng không thể giết chúng ta được đâu. "

    Bà cụ Hunt nổi tiếng trong thị trấn vì tính khí nóng nảy. Bà quyết đoán và không bao giờ nhường nhịn bất kỳ ai. Bà khăng khăng rằng con cháu của mình không sai. Chỉ có Chúa mới biết bà lão có thể duy trì lòng kiêu hãnh đó được bao lâu.

    Serenity đã có một giấc ngủ ngon mà không cần biết họ hàng của mình đã ngủ qua đêm như thế nào. Khi ánh ban mai rọi vào, cô mơ thấy bố mẹ mình. Cô khóc gọi bố mẹ trong khi cố gắng với tới, họ nhưng chỉ vớ được khoảng không.

    Khi cô tỉnh dậy, nước mắt đã thấm ướt gối. Serenity ngơ ngác nhìn trần nhà hồi lâu rồi ngồi dậy. Cô lấy khăn giấy lau nước mắt trên má trong khi lẩm bẩm:" Bố mẹ, hai người có biết con gái mình bị bắt nạt không? Đừng lo. Liberty và con không còn là những đứa trẻ của mười lăm năm trước nữa. Họ không thể bắt nạt chúng con nữa rồi. "

    Serenity cầm điện thoại lên xem. Cô đã tắt tiếng điện thoại trước khi đi ngủ tối qua. Có nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc.

    Serenity kiểm tra các cuộc gọi nhỡ. Vì đó là những số lạ, Serenity đoán là từ gia đình Hunt. Cô nhấn vào hai tin nhắn ngẫu nhiên để đọc. Nội dung là yêu cầu cô xóa bài đăng và đề cập rằng dù thế nào thì họ cũng là một gia đình.

    Gia đình Hunt nói họ sẽ bị hủy hoại vì cô. Gia đình sẽ bỏ qua mọi thứ nếu Serenity xóa bài đăng. Serenity cũng không cần phải trả tiền điều trị y tế cho bà, nhưng cô nên đến bệnh viện thăm bà nếu có tâm. Đó là điều tối thiểu cô nên làm với tư cách một đứa cháu gái.

    Serenity không thèm đọc những tin nhắn này nữa. Những người này vẫn tin rằng họ đúng và Serenity đã đi quá xa. Có vẻ như gia đình Hunt không nhận ra họ là những người khơi mào. Liberty và Serenity sẽ bị công chúng xé nát nếu các chị em không có đủ bằng chứng để bác bỏ bài đăng.

    Tại sao Serenity phải làm tròn bổn phận của mình với tư cách là một đứa cháu gái khi ông bà cô không làm gì cho hai chị em?

    Liệu Serenity có nên biết ơn vì ông bà cô đã lấy một nửa tiền bảo hiểm nhân thọ của bố mẹ cô không? Liệu Serenity có nên biết ơn vì ông bà đã đánh đập hai chị em và đuổi họ ra khỏi nhà bố mẹ cô không?

    Như thể vậy!

    Ngoài tin nhắn của gia đình Hunt, sự lo lắng dồn dập từ Jasmine, Shawn và bạn bè nữa. Serenity trả lời họ rằng cô vẫn ổn.

    Sau khi rửa mặt và thay quần áo nhanh chóng, Serenity bước ra khỏi phòng vào bếp. Đã đến lúc chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn và bổ dưỡng cho người đàn ông của mình.

    Hôm nay, Serenity đã làm món đặc biệt để cảm ơn Zachary vì sự giúp đỡ và đồng hành của anh.

    Zachary bước ra khỏi phòng và thấy một bữa sáng thịnh soạn được bày trên bàn. Anh hỏi:" Serenity, cô có mời ai đến ăn sáng không? Bữa tiệc này là sao? "

    " Chúng ta không mời khách. Chỉ có chúng ta thôi. "

    Zachary ngẩn người rồi tiếp lời với một nụ cười:" Lợn biết bay à? Tôi nợ gì bữa tiệc tuyệt vời của đầu bếp vĩ đại của chúng ta? "

    Serenity cởi tạp dề ra và trả lời:" Đúng vậy. Lợn đang bay. Thật đáng tiếc khi anh dậy muộn và bỏ lỡ phép màu."

    Zachary thích thú với sự đáp trả láo xược của cô. Anh cười lớn khi thấy cô vợ tinh nghịch của mình đang nhìn anh chằm chằm đầy kinh ngạc.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...