Welcome! You have been invited by BÁN CHẤT XÁM to join our community. Please click here to register.
Chương 178:

[HIDE-THANKS]
Vạn Diệu cung.

Vào đêm, ánh trăng dần dần sáng tỏ.

Tiêu Hồn lâu,

Những mảnh ánh trăng nhỏ vụn loang lổ chiếu vào bên trong gian phòng cổ kính.

Bên trong phòng, ánh nến lay động.

Tư Nam Yên mặc một thân sa mỏng nằm trên chiếc giường mềm mại, cánh tay tinh tế chống đầu, ánh mắt híp lại nhìn phía ngoài cửa sổ.

Chẳng qua, thần sắc lại có hơi chút hoảng hốt.

Không biết suy nghĩ chuyện gì.

Phía trước giường, Phượng Nhược Ly nằm nghiêng tựa trên tháp gỗ, trong tay cầm ly rượu ngọc bích tùy ý nhấp một ngụm, hỏi: "Mục Vân Thanh kia khi nào sẽ đến?"

Tư Nam Yên phục hồi tinh thần lại, nhàn nhạt đáp: "Dựa theo kế hoạch, còn thời gian một ngày nữa."

"Còn có một ngày sao?"

Phượng Nhược Ly nheo mắt, chậm rãi buông chén rượu xuống.

"A, chỉ là kế hoạch thôi, Mục Vân Thanh vội vàng như vậy sao có thể tiếp tục kéo dài."

Tư Nam Yên cười nhạt một tiếng, ánh mắt rơi xuống ánh trăng ngoài cửa sổ, nói: "Nói là một ngày, hiện tại sợ là đã tới rồi."

"Tới rồi? Vì sao?"

Phượng Nhược Ly tức khắc nhíu mày, nàng có chút khó hiểu.

Dựa theo phỏng đoán ban đầu, hẳn là Mục Vân Thanh không có sự tiếp tay của Thạch Nghiêm và Hứa An kia, giết chết Tư Nam Yên.

Mà các nàng cũng đều đã chuẩn bị khiến cho Liễu Thanh Đại trở thành kẻ chết thay.

Lúc này Mục Vân Thanh lại tới trước, chẳng lẽ có biến cố gì sao?

"Ta đột nhiên nhớ tới một sự kiện, đã qua nhiều năm vậy rồi, thiếu chút nữa là đã quên.

Tư Nam Yên lắc đầu, nói.

" Sự kiện gì? "

Phượng Nhược Ly đứng dậy, mặt hướng Tư Nam Yên.

" Năm đó.. Ta bị Mục Vân Thanh mê hoặc, tặng cho gã một khối lệnh bài, cho gã tự do xuất nhập Vạn Diệu cung. "

Trên mặt Tư Nam Yên lộ ra thần sắc hồi tưởng, chợt trở nên nghiến răng nghiến lợi.

Tưởng tượng đến bản thân từng bị một cái lô đỉnh lừa, nàng ta liền cảm thấy mất mặt.

" Sở dĩ Mục Vân Thanh muốn hợp tác với ta, đơn giản là vì sợ việc làm của gã bị bại lộ, vì thế mới bất đắc dĩ liên thủ với ta, nhưng để giết Liễu Thanh Huyền lại quá mức khó khăn, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy.. "

" Ý của ngươi là? "

Trên mặt Phượng Nhược Ly lộ ra một tia nghi hoặc.

" Gã còn có lựa chọn thứ ba, chính là tiêu trừ chứng cứ. "

Khóe môi Tư Nam Yên lộ ra một tia cười lạnh," Mà Trương Thiên Thành kia chính là chứng cứ duy nhất, hiện tại gã rất có khả năng sẽ lựa chọn đột nhập Vạn Diệu cung để tiêu huỷ Trương Thiên Thành. "

" Trương Thiên Thành.. Lúc trước ngươi cải tiến trận pháp cảnh giới là vì thế sao? "

Phượng Nhược Ly tức khắc bừng tỉnh.

Mấy ngày nay, Tư Nam Yên không làm gì khác, mà là tăng cường trận pháp cảnh giới của tông môn.

Tư Nam Yên gật đầu, cười nói:" Không sai, Mục Vân Thanh tự nhận là thông minh, nhưng sao ta lại không tính kế gã chứ, hiện tại chờ gã vào tròng. "

- - ong!

Đúng lúc này, khối ngọc phù bên hông hai người bắt đầu không ngừng chấn động.

Đó là có người tác động trận pháp cảnh giới, tiến vào bên trong trận pháp.

Trận pháp sau khi trải qua cải tiến, tuy rằng mang theo lệnh bài sẽ không kích phát trận pháp cảnh giới, nhưng sẽ làm cho ngọc phù này phát ra cảnh báo.

" Tới. "

Đôi mắt Tư Nam Yên sáng ngời, đột nhiên đứng dậy.

Mục Vân Thanh quả nhiên không làm nàng ta thất vọng.

" Chúng ta bây giờ.. "

Phượng Nhược Ly hơi ngập ngừng.

" Đi thôi, đi đến địa lao trước. "

Tư Nam Yên tùy ý cầm lấy chiếc áo khoác vương vãi trên giường, khoác lên người rồi sải bước đi ra ngoài.

Nếu Mục Vân Thanh đã trịch thượng như vậy, vậy thì nàng ta cũng không khách khí.

Trực tiếp đến địa lao ôm cây đợi thỏ.

Trước tiên bắt lấy tên này.

Sau đó lại gieo ma chủng, rồi một lưới bắt hết hai người Hứa An cùng Thạch Nghiêm.

Ha hả.

Kể từ đó, phần lớn chiến lực đỉnh cấp của Chính Dương tông đều bị nàng ta khống chế.

Tụ hợp nhiều tu sĩ cảnh giới Thần Thông như vậy.

Nàng ta có lẽ cũng có đủ dũng khí chơi một chút với Liễu Thanh Huyền đi.

Dù sao chính nàng ta không ra tay là được.

Lỡ như Liễu Thanh Huyền thật sự đột phá, vậy thì nàng tự mình chạy trước.

Tư Nam Yên đã nghĩ kỹ kế hoạch về sau rồi, nếu mọi thứ đều thuận lợi rồi nói.

* * *

Mà lúc này.

Một đạo hắc ảnh đã nhanh chóng lướt qua từng tòa dãy núi, tiến vào trong Vạn Diệu cung.

Trong tay gã chính là lệnh bài xuất nhập đang hơi tản ra ánh sáng.

Giống như lúc trước khi gã lẻn vào trong, đại trận cảnh giới của Vạn Diệu cung cũng chưa phát ra điều gì dị thường cả.

" Hô.. "

Mục Vân Thanh thở dài một hơi, còn tốt.

Lệnh bài này còn có thể sử dụng.

Loại thời khắc mấu chốt như thế này, gã quả thật sợ có vấn đề xảy ra.

" Hừ, hai lão cáo già Hứa An và Thạch Nghiêm, quả nhiên không đáng tin. "

Mục Vân Thanh cười lạnh một tiếng.

Kỳ thật ngay từ đầu gã cũng không có ý định để cho hai người họ cùng nhau tiến vào Vạn Diệu cung.

Dùng mông nghĩ cũng biết,

Hứa An và Thạch Nghiêm đương nhiên không có khả năng sẽ chui vào Tử Kim Càn Khôn Hồ Lô kia.

Tư Nam Yên đoán không sai, mục đích chính của Mục Vân Thanh muốn đến đây chính là muốn giải quyết Trương Thiên Thành.

Nếu làm việc này, có Hứa An và Thạch Nghiêm hai người ở đây mà nói, ngược lại sẽ khiến cho gã không cách nào ra tay được.

" Đợi một chút, nên khiến hai người họ dùng sức tấn công Vạn Diệu cung. "

Trên mặt Mục Vân Thanh hiện lên một nụ cười hoàn toàn nắm chắc.

Đến lúc đó, có Hứa An và Thạch Nghiêm hấp dẫn hỏa lực, trong Vạn Diệu cung sẽ không còn ai có thể cản trở gã.

Trương Thiên Thành phải chết.

Đến những người khác, nên giết cũng sẽ giết.

Ví như tên Vương Thủ Chân kia, lúc trước đã không thuận mắt mà muốn giết rồi.

Chờ lúc đó cũng thuận tay giết, nhìn xem trên người hắn có Cửu Chuyển Thái Dương Kinh hay không.

Lần này, gã không muốn lưu lại một chút hậu hoạn nào.

Gã muốn sạch sẽ đi đến Xích Tiêu Thần tông trước, quá khứ gì gì đó đều theo gió mà cút đi.

" Trước tiên tìm xem vị trí của Trương Thiên Thành đã. "

Mục Vân Thanh khẽ nhíu mày, hiện tại gã đã mất đi liên lạc với Trương Thiên Thành.

Cũng không biết là tình huống gì đây.

Bình thường mà nói, Trương Thiên Thành không có khả năng thoát ly khống chế của gã.

Nhưng Trương Thiên Thành vốn được luyện chế không hoàn mỹ, có xảy ra vấn đề ngoài ý muốn cũng là chuyện bình thường.

Ngay sau đó, thân ảnh Mục Vân Thanh chậm rãi ẩn vào trong bóng tối.

Tìm được người trước rồi nói.

Dù sao dựa theo thời gian ước định, còn có một ngày.

Gã còn có thời gian giảm xóc.

Mục Vân Thanh vẫn là cẩn thận.

Gã không chuẩn bị trực tiếp động thủ, chỉ đến sau khi Tư Nam Yên bị hai người Hứa An và Thạch Nghiêm dẫn ra, gã mới có thể động thủ.

Như vậy, mới là vạn vô nhất thất (không sơ hở tí nào).

* * *

Mà lúc này.

Bên trong tiểu viện của Ôn Tri Hành.

Liễu Thanh Đại cuối cùng cũng bị Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu thuyết phục.

Nàng cũng phát hiện.

Tu vi hiện tại của nàng quá thấp, quả thật là có chút vướng chân.

Nếu cứ tiếp tục lưu lại, vậy thì Ôn Tri Hành và Bạch Lộ Thu còn phải hao tâm phí sức bảo hộ nàng.

Ánh mắt Liễu Thanh Đại có chút ảm đạm, nàng vì tu vi của mình quá thấp mà ảo não.

Nếu như trước kia nàng tu hành thật tốt, vậy thì hiện tại đã có thể giúp đỡ.

" Bạch sư tỷ, vậy ta nên ra ngoài như thế nào, nếu ta đi ra ngoài, nhất định sẽ kích phát trận pháp cảnh giới. "

Liễu Thanh Đại đột nhiên nghĩ tới điều này, mở miệng hỏi.

" Đơn giản thôi, làm ra vài điểm động tĩnh là được. "

Bạch Lộ Thu đã sớm nghĩ ra kế sách đối phó, nói:" Trước một ngày, Ôn sư đệ cũng đã an bài tốt những đệ tử của Chính Dương tông tiếp ứng bên ngoài. "

"..."

Liễu Thanh Đại sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn Ôn Tri Hành.

Bởi vì đồ vật của Bạch Lộ Thu đều bị đoạt đi, nên không cách nào có thể liên lạc với bên ngoài.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 179:

[HIDE-THANKS]
Nhưng cũng may đồ của Ôn Tri Hành đều còn ở đây, ngọc phù đưa tin của hắn còn có thể dùng.

Ôn Tri Hành cùng Bạch Lộ Thu cũng không phải là chỉ làm mỗi chuyện luận bàn.

Có một số việc, trước lúc luận bàn thì Bạch Lộ Thu cũng đã an bài thật tốt rồi.

Đến lúc đó, chỉ cần đệ tử của Chính Dương tông xâm nhập, pháp trận cảnh giới sẽ luôn bị kích phát, đợi đến lúc đó Liễu Thanh Đại có thể thừa dịp loạn lạc mà trốn thoát.

"Ôn sư đệ, vậy ngươi đã liên lạc với Hứa An cùng Thạch Nghiêm trưởng lão."

Đột nhiên trước mắt Liễu Thanh Đại sáng ngời nói.

Nếu Hứa An và Thạch Nghiêm cũng tới mà nói, thì phần thắng của các nàng cũng cao hơn nhiều.

Bằng không trực tiếp dùng sức mạnh tấn công Vạn Diệu cung.

"Không có."

Ôn Tri Hành lắc đầu.

Ngọc phù đưa tin cũng giống với điện thoại, không phải muốn truyền cho ai cũng được, hai bên phải thành lập giao tuyến trước rồi mới được.

Người Ôn Tri Hành có thể liên lạc, chỉ có người thủ đại môn tên Hứa Thanh mà hắn gặp được khi mới tiến vào Chính Dương tông kia.

Nhưng Hứa Thanh dù sao cũng là đệ tử ngoại môn, thân phận thấp kém, căn bản không thể tìm đến hai người Hứa An và Thạch Nghiêm được.

Trước đây không biết sẽ xảy ra nhiều biến hóa như vậy, theo kế hoạch ban đầu của Liễu Thanh Huyền, Ôn Tri Hành tới Vạn Diệu Cung vui chơi thống khoái, sau đó lại để ông tới kết thúc.

Liễu Thanh Đại gì đó, vốn chỉ là muốn để nàng ăn chút đau khổ mà thôi.

Chỉ tiếc là xảy ra đủ loại ngoài ý muốn, bây giờ trước tiên phải để Liễu Thanh Đại xuống sân khấu.

Chủ yếu chính là, hiện tại "Vương Thủ Chân" đã trở thành phản đồ mà Chính Dương tông công nhận.

Căn bản sẽ không có ai tin tưởng hắn.

Ôn Tri Hành cũng phải hao phí sức chín trâu hai hổ mới khiến cho Hứa Thanh tin tưởng.

Đồng thời Bạch Lộ Thu tự mình truyền âm, lúc này mới khiến Hứa Thanh quyết định buông tay thử một lần.

Vì Bạch Lộ Thu, liều mạng.

Hứa Thanh còn nhớ rõ, ngày đó bọn họ gặp nhau ở bên ngoài cửa tông môn, Bạch Lộ Thu trong nháy mắt đã kêu ra tên hắn.

"Trong lòng Bạch sư tỷ vẫn là có ta." -- Hứa Thanh.

Đúng lúc này, ngọc phù đưa tin bên hông Ôn Tri Hành bắt đầu run rẩy.

Có tin tức truyền đến bên trong.

Ôn Tri Hành liếc nhìn ngọc phù đưa tin.

【 Ôn sư đệ, chúng ta tới rồi. 】

Hứa Thanh đã mang theo một số đệ tử ngoại môn của Chính Dương tông đến chi viện.

"Tốt, bọn họ đã tới rồi, đi, chúng ta đi trước."

Ôn Tri Hành cười nói.

Đám người Hứa Thanh cũng không phải làm quá nhiều việc, chỉ cần làm duy nhất một chuyện là trộm lẻn vào Vạn Diệu cung, sau đó để lộ hành tung rồi bỏ trốn là được.

Hiện tại nhân thủ trong Vạn Diệu cung không đủ, đương nhiên cũng sẽ không ra sức đuổi bắt bọn họ.

"Thanh Đại, đi thôi."

Bạch Lộ Thu thấy thế, tiến lên phía trước.

"Ôn sư đệ, Bạch sư tỷ, chuyện kế tiếp liền giao cho các ngươi."

Liễu Thanh Đại hít sâu một hơi nói.

"Yên tâm."

Hai người đồng thời trấn an một tiếng.

Lấy tu vi của Ôn Tri Hành cùng Bạch Lộ Thu hiện tại mà nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, căn bản sẽ không có vấn đề gì.

"Đi!"

Ngay lập tức, ba người lẫn vào bóng đêm, lặng yên đi về hướng bên ngoài Vạn Diệu cung.

* * *

Trong rừng cây bên ngoài Vạn Diệu cung.

Dưới cây cối cao ngất, hai đạo hắc ảnh ẩn giấu bên trong.

Cho dù là tu sĩ cùng bậc dùng thần thức kiểm tra, cũng sẽ không nhận thấy được điều gì dị thường.

Phảng phất như không có gì ở đó.

Hai đạo hắc ảnh kia tự nhiên là Hứa An cùng Thạch Nghiêm, hai người lặng yên không một tiếng động nhìn chằm chằm về hướng Vạn Diệu cung.

Nếu Mục Vân Thanh đã đi vào, bọn họ cũng chuẩn bị tùy thời ra tay.

"Di?"

Đột nhiên, hai mắt Hứa An vừa động, cảm nhận được có người tới gần.

"Có người tới, là.. Đệ tử của Vạn Diệu cung sao.."

Thạch Nghiêm cũng dời ánh mắt về phía cách đó không xa.

Với tu vi của hai người đương nhiên ngay lập tức đã phát hiện ra người tới.

"Không đúng, là người của Chính Dương tông chúng ta."

Ngay sau đó, hai người theo ánh trăng thấy được ba đạo nhân ảnh.

Đúng là mấy nam tử trẻ tuổi mặc y phục dạ hành màu đen, nhưng toàn thân tỏa ra dương khí tràn đầy.

Nói thật, y phục dạ hành màu đen này mặc như không mặc, chẳng có gì khác biệt.

Suy cho cùng cái bộ dáng dương khí tràn đầy này, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra là người từ nơi nào tới.

Ngụy trang này quá mức dư thừa.

Cầm đầu ba người này chính là Hứa Thanh.

Sắc mặt ba người đều ngưng trọng, trong lòng khẩn trương không thôi,

Nhưng vì cứu Bạch Lộ Thu, bọn họ cũng phải làm bất cứ giá nào.

"Có chút quen mắt, nhưng không phải rất quen thuộc, nhìn tu vi, hẳn là đệ tử ngoại môn của Chính Dương tông."

Hứa An lại lần nữa nhìn thoáng qua, nói.

"Đệ tử ngoại môn sao?"

Thạch Nghiêm cũng khẽ nhíu mày.

Chợt, hai người lại liếc nhau, có chút khó hiểu, "Tiểu gia hỏa đó tới đây làm gì?"

Chẳng lẽ là phản đồ của Chính Dương tông?

Không đúng a.

Nếu là phản đồ, cũng không cần cẩn thận như vậy a.

Từ bộ dạng giả trang.. Ba người này không phải là muốn lẻn vào Vạn Diệu cung đó chứ?

"Đi, cùng đi nhìn xem."

Hứa An đưa mắt ra hiệu với Thạch Nghiêm.

Thân hình chợt lóe, trực tiếp xuất hiện trước mặt ba người Hứa Thanh.

"Chết tiệt!"

Hai người Hứa An vừa mới xuất hiện đã trực tiếp dọa ba người Hứa Thanh sợ đến chết khiếp.

Vốn bọn họ đang khẩn trương, lần này bị dọa, thiết chút nữa đã bị dọa đến xuất hồn.

- - tranh!

- - tranh!

- - tranh!

Ba thanh đại đao đồng thời ra khỏi vỏ, ra sức chém về phía trước.

Sợ thì sợ, nhưng bọn hắn vẫn bản năng tiên hạ thủ vi cường.

"Dừng tay, là ta!"

Hứa An khẽ quát một tiếng, một cổ uy áp cường đại thuận thế bùng nổ, nháy mắt đem ba người Hứa Thanh định tại chỗ.

"Hứa.. Hứa trưởng lão.. Thạch trưởng lão.."

Ba người cũng thấy rõ bộ dạng của người trước mắt, nhanh chóng phản ứng lại.

"Các ngươi sao lại ở đây?"

Uy áp của Hứa An tan đi, nhíu mày nói.

"Bẩm trưởng lão, chúng ta nhận được tin báo, đến nơi này chi viện."

Hứa Thanh nghe vậy, vội khom người trả lời.

"Tin báo?"

Hứa An cùng Thạch Nghiêm đều có chút khó hiểu, "Ai đưa tin?"

"Bẩm trưởng lão, là.. Là.. Vương Thủ Chân đưa tin."

Hứa Thanh hơi hơi do dự, lại lần nữa trả lời.

"Cái gì, Vương Thủ Chân.."

Nghe được lời này, Hứa An cùng Thạch Nghiêm cũng hơi sửng sốt.

Vương Thủ Chân không phải đã phản bội Chính Dương tông sao..

Chẳng lẽ nói..

Hứa An hơi trầm ngâm, lại nói: "Đứng lên đi, trước tiên nói cụ thể cho ta mọi chuyện là như thế nào."

"Vâng, trưởng lão."

Hứa Thanh không dám chậm trễ, rất nhanh đã nói rõ tin tức hắn và Ôn Tri Hành trước đó đã nói qua.

Trong đó, cũng đề cập đến Bạch Lộ Thu đưa tin.

Một lát sau, hai người Hứa An cùng Thạch Nghiêm lại càng nghi hoặc.

Vương Thủ Chân cùng Bạch Lộ Thu giống như.. Thật sự không có việc gì a..

【 Hứa sư huynh, chúng ta chuẩn bị ra tới, các ngươi mau đến tiếp ứng, Liễu sư tỷ đã được chúng ta cứu ra, đến lúc đó các ngươi đưa nàng trở về trước. 】

Ngay khoảnh khắc mấy người ở đây suy tư, tin tức của Ôn Tri Hành cũng vừa lúc truyền đến.

【 Hứa Thanh sư đệ, là ta, phải hành sự cẩn thận. 】

Theo sau, giọng nói của Liễu Thanh Đại cũng truyền ra.

"Liễu Thanh Đại cũng không có việc gì!"

Tất cả mọi người đều sững sờ ở tại chỗ.

Đều không có việc gì?

A?

Không phải, sao việc gì cũng không có vậy, làm sao bẩm báo a?

"Ba người các ngươi cứ lưu lại chỗ này."

Cuối cùng Hứa An cũng ngồi không yên, sau đó nhìn về phía Thạch Nghiêm, nói: "Đi, chúng ta đi xem."

"Đi."

Thạch Nghiêm gật đầu.

Hai người nhanh chóng hóa thành lưu quang rời đi.

Mục đích chuyến đi này của bọn họ là đến cứu người.

Nhưng hiện tại, Liễu Thanh Đại và Bạch Lộ Thu đều an toàn, dường như còn có thể tự do hành động.

Như vậy trực tiếp cứu người không phải xong việc rồi sao.

Về phần Mục Vân Thanh, nhanh chóng gửi cho gã một cái tin tức.

Bây giờ ngươi có thể ra ngoài, chúng ta đi cứu người a.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 180:

[HIDE-THANKS]
Tốc độ của ba người Ôn Tri Hành rất nhanh.

Không đến một lát, đã ra tới biên giới trận pháp của Vạn Diệu cung.

Giờ phút này, đã không còn thấy tòa nhà của Vạn Diệu cung.

Đêm đã khuya, bốn phía yên tĩnh dị thường.

Nếu là ngày thường, sẽ có không ít đệ tử Vạn Diệu cung ngày đêm tuần tra.

Nhưng lần này, bởi vì nhân thủ không đủ, có thể nói là ba người đi một đường thông suốt.

Lại tiến về phía trước vài bước, sẽ có thể trực tiếp rời khỏi Vạn Diệu cung.

"Hô, tới rồi."

Ôn Tri Hành nhìn phương hướng trước mắt, dừng bước chân.

Ánh mắt hắn hơi nheo lại, với tài nghệ tạo trận của hắn, đương nhiên biên giới trận pháp cảnh giới chỉ còn cách phía trước mấy mét.

Không thể dễ dàng vượt qua.

Nói đến cũng khéo, con đường này hắn đã đi lần thứ hai rồi.

Lần trước, khi hắn thoát khỏi Vạn Diệu cung, cũng là đi ra từ nơi này.

"Khi nào nhóm người Hứa Thanh đến?"

Bạch Lộ Thu rất cẩn thận, vẫn luôn nheo mắt quan sát tứ phương.

"Nhanh đi."

Ôn Tri Hành cúi đầu nhìn xuống ngọc phù đưa tin, cách lần cuối cùng đưa tin cũng đã qua được một lúc rồi.

Nếu là bình thường hẳn không sai biệt lắm thì cũng đã tới nơi.

"Ôn sư đệ, Bạch sư tỷ, các ngươi nhất định phải cẩn thận."

Liễu Thanh Đại đưa mắt nhìn ra xa, sau đó lại quay đầu nhìn về phía hai người Ôn Tri Hành.

Nàng rất muốn nói, cùng nhau đi đi, những người đó không cần cứu.

Nhưng lời nói đã ra đến cuống họng lại không cách nào có thể nói ra.

Nàng không muốn bại lộ mặt ích kỷ này của bản thân trước những người thân cận nhất.

"Yên tâm đi, nếu không thể, chúng ta cũng sẽ không miễn cưỡng."

Bạch Lộ Thu đương nhiên hiểu rõ sự lo lắng của Liễu Thanh Đại, cười trấn an một tiếng.

"Ai!"

Đúng lúc này, Ôn Tri Hành lại biến sắc, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cách đó không xa.

Nơi đó, có hai cổ hơi thở cực kỳ cường đại đang hướng đến nơi này.

Tốc độ cực nhanh, đích đến cũng vô cùng chuẩn xác.

"Bại lộ!"

Sắc mặt Bạch Lộ Thu cũng biến đổi.

Thẳng một đường đến đây như vậy, rất có khả năng chính là đi về phía của bọn họ.

Ngay sau đó, hai đạo thần thức nháy mắt bao phủ toàn bộ ba người.

"Sao có thể như vậy được!"

Liễu Thanh Đại là người phát giác cuối cùng, nhưng lại đưa ra quyết định trước tiên, cắn răng nói: "Ôn sư đệ, Bạch sư tỷ, chúng ta cùng giết ra ngoài!"

Nếu bại lộ, vậy đành phải đua một phen trước đã.

"Không đúng!"

Ôn Tri Hành trước đó một bước, đứng chắn trước người hai nàng, nhíu chặt chân mày.

Đối phương làm sao có thể biết rõ ràng hành vi của bọn họ như vậy chứ?

Chẳng lẽ là nhóm người Hứa Thanh tiết lộ?

Không có khả năng a.

"Không đúng, hơi thở này.."

Ôn Tri Hành nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, sau khi cảm ứng được hơi thở, ánh mắt sáng ngời nói: "Đừng hoảng hốt! Không phải người của Vạn Diệu cung, là người một nhà!"

Hơi thở của người ở Vạn Diệu cung ra sao, hắn thật sự nắm trong lòng bàn tay.

Người nào người nấy đều là mười phần âm khí, mà người xuất hiện trước mắt này, cho dù là cách xa ngàn dặm vẫn có thể cảm nhận được một tia dương khí truyền đến.

Là người của Chính Dương tông!

"Người một nhà?"

Bạch Lộ Thu và Liễu Thanh Đại đã chuẩn bị tốt để chiến đấu nghe vậy ngay lập tức sửng sốt.

Hai người cũng cảm nhận được một cổ hơi thở quen thuộc.

Hơi thở này là..

"Thanh Đại, Lộ Thu!"

Cùng lúc đó, trong bóng đêm phía trước, hai đạo thanh âm mang theo kinh hỉ truyền đến.

Đúng là Thạch Nghiêm cùng Hứa An.

Sau khi hai người biết được tin tức, liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đây.

Vốn dĩ hai người vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, cũng chỉ ôm thái độ nửa tin nửa ngờ.

Nhưng cách thật xa, bọn họ đã nhìn thấy ba bóng dáng quen thuộc.

Vậy mà lại là sự thật!

"Hứa trưởng lão, Thạch trưởng lão!"

Bạch Lộ Thu cùng Liễu Thanh Đại cũng thấy rõ người tới, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Không phải nói là tìm Hứa Thanh sao.

Sao lại gọi tới hai người này rồi?

Ôn Tri Hành cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hắn cũng không nghĩ tới người đến lại là Hứa An và Thạch Nghiêm.

"Thạch thúc, Hứa thúc, sao các ngươi lại tới đây?"

Liễu Thanh Đại dẫn đầu mở miệng.

Nàng đã được dàn trưởng lão cảnh giới Thần Thông nhìn từ nhỏ cho đến lớn, quan hệ rất chặt chẽ.

Nhưng giờ phút này, vẫn phải bảo trì một tia cảnh giác.

"Tiểu Thanh Đại, đi, trước tiên đừng kinh động nhiều như thế, nơi đây hung hiểm, các ngươi cùng chúng ta trở về trước rồi lại nói!"

Hứa An khoát tay, bọn họ phải tiến vào bên trong trận pháp cảnh giới mới có thể mang người đi.

Đều đã như vậy rồi, cũng không cần quan tâm là có bại lộ hay không nữa.

Cùng lắm thì liều mạng với Tư Nam Yên.

Trước đó cũng không phải chưa từng đánh qua, 50 - 50 thôi.

"Từ từ!"

Đúng lúc này, Ôn Tri Hành lại cất bước tiến lên chắn trước người Liễu Thanh Đại, duỗi tay nói: "Hai vị sư thúc chậm đã!"

Thấy Ôn Tri Hành cẩn thận như vậy, Liễu Thanh Đại và Bạch Lộ Thu cũng yên lặng đi đến phía sau hắn.

Hứa An cùng Thạch Nghiêm thấy vậy, hơi khựng thân mình, lông mày dần dần nhăn lại.

Vương Thủ Chân này là..

Tiểu đệ tự của Tông chủ đại nhân, gan dạ sáng suốt thật ra cũng không tồi.

"Vương Thủ Chân, ngươi đây là có ý gì?"

Hai người cũng không hành động thiếu suy nghĩ, thật sự dừng lại ngay bên ngoài trận pháp.

Chủ yếu là thân phận của Vương Thủ Chân này có chút không rõ ràng.

Lúc trước còn tưởng rằng hắn đã phản bội Chính Dương tông, hiện lại lại có ý muốn lấy công chuộc tội.

"Hai vị trưởng lão, làm sao các ngươi biết được chúng ta sẽ đến chỗ này?"

Ánh mắt Ôn Tri Hành sáng quắc, nhìn thẳng hai người chất vấn.

Hai người này xuất hiện đến quá mức trùng hợp.

Có một số việc, hắn cần phải xác nhận cẩn thận.

Nhưng Hứa An cùng Thạch Nghiêm lại hoàn toàn không để ý tới hắn, ngược lại dời ánh mắt nhìn về phía Liễu Thanh Đại và Bạch Lộ Thu, nói: "Tiểu Thanh Đại, Lộ Thu, mau tới đây, chúng ta hồi tông."

Bọn họ mới lười để ý Ôn Tri Hành.

Chỉ là một tiểu bối mà thôi, ta và ngươi quen biết sao?

Ôn Tri Hành không khỏi sờ sờ mũi mình.

Cũng đúng.

Hai vị trưởng lão cảnh giới Thần Thông như Thạch nghiêm và Hứa An này, vì sao phải để ý tới chất vấn của một tiểu bối kia chứ.

"Hứa thúc, Thạch thúc, các ngươi trả lời câu hỏi của Vương sư đệ trước đi đã?"

Liễu Thanh Đại đột nhiên thò đầu ra, đứng bên trái Ôn Tri Hành, nói.

"Hai vị trưởng lão, ta cũng muốn biết vì sao các ngươi biết chúng ta ở nơi này?"

Bạch Lộ Thu cũng đúng lúc mở miệng, đứng phái bên phải Ôn Tri Hành.

Một trái một phải, chi viện cực lớn cho hắn.

Hứa An cùng Thạch Nghiêm lại lần nữa sửng sốt.

Sao chuyện này có thể xảy ra, Liễu Thanh Đại và Bạch Lộ như vậy là muốn dùng hành động hỗ trợ cho Ôn Tri Hành sao?

Nhìn dáng vẻ, quan hệ của ba người có chút thân thiết nha.

Bộ dáng này của các ngươi, Liễu Thanh Huyền có biết không?

Hai người lập tức xem trọng mà đưa mắt nhìn Ôn Tri Hành.

Tiểu tử này được nha.

Ánh mắt của hai đứa nhóc Bạch Lộ Thu và Liễu Thanh Đại này cao muốn chết, vậy mà hắn có thể thắng được ưu ái của cả hai người.

Như vậy cũng chứng minh được một mặt bất phàm của Ôn Tri Hành.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt căng chặt của Thạch Nghiêm cũng thả lỏng ra, hắn mỉm cười nói: "Chúng ta đến đây cùng Vân Thanh, là vì muốn cứu các ngươi ra ngoài."

"Ừm, cũng là Vân Thanh báo tin tiểu Thanh Đại bị bắt đi, hiện tại không thấy bóng dáng Tông chủ, chúng ta cũng chỉ có thể tự mình tới."

Hứa An cười bổ sung một câu.

"Mục Vân Thanh.."
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 181:

[HIDE-THANKS]
Ba người Ôn Tri Hành nhìn nhau liếc mắt một cái.

Nguyên lai là Mục Vân Thanh.

Quả nhiên, gia hỏa này, đã bắt đầu hành động.

Thậm chí còn nhanh hơn so với tưởng tượng của bọn hắn.

"Chúng ta cũng là trước đó tình cờ gặp được ba người Hứa Thanh, bởi vậy mới biết được tin tức các ngươi đã trốn ra ngoài."

Vừa nói Hứa An vừa lấy ra khối ngọc phù truyền tin kia.

Cái này quả đúng là trùng hợp.

Cũng khó trách, ba người Ôn Tri Hành cẩn thận như vậy.

Trên thực tế, ngay cả họ cũng không tin chính mình có thể cứu người ra dễ dàng như vậy.

"Thì ra là thế."

Ba người nhìn khối ngọc phù đưa tin kia, sau đó gật gật đầu.

Ngược lại giải thích như thế này cũng xem như hiểu được.

"Nếu đã rõ ràng, vậy thì đi thôi."

Hứa An cười nhìn ba người, lại muốn tiến lên dẫn người rời đi.

"Hai vị trưởng lão chậm đã, ta còn có chuyện muốn hỏi, hỏi xong rồi đi cũng còn kịp."

Ôn Tri Hành lại lần nữa nhảy ra.

"Tiểu tử ngươi.."

Vẻ mặt Thạch Nghiêm lộ ra chút không vui, nhưng nhìn vào mắt Liễu Thanh Đại cùng Bạch Lộ Thu, lại mạnh mẽ áp chế tức giận trong lòng, nói: "Ngươi nói đi."

"Nếu hai vị trưởng lão đã đến đây, vậy Mục Vân Thanh đâu?"

Ôn Tri Hành chắp tay hỏi.

"Vân Thanh vì cứu các ngươi, đã một mình lẻn vào Vạn Diệu cung."

Hứa An cảm thấy có chút kỳ quái, hắn có thể cảm giác được người trước mặt đang nhắm vào Mục Vân Thanh.

"Đã lẻn vào Vạn Diệu cung sao.."

Ôn Tri Hành nghe vậy, ánh mắt hơi hơi nheo lại.

Kỳ quái.

Mục Vân Thanh vậy mà một mình đột nhập vào trong Vạn Diệu cung.

Như vậy lại không giống với suy đoán của bọn họ lúc trước a.

Không phải Mục Vân Thanh muốn giết Tư Nam Yên hủy diệt chứng cứ sao, sao bây giờ lại một mình đột nhập, không chấp hành kế hoạch ban đầu sao..

Từ từ, hủy diệt chứng cứ!

Trong đầu Ôn Tri Hành linh quang chợt lóe, nháy mắt liền hiểu rõ!

Hiểu rồi!

Nguyên lai, Mục Vân Thanh quyết định như vậy.

Vòng vòng nửa ngày, mục đích chân chính của gã chính là muốn xóa đi sự tồn tại của Trương Thiên Thành.

Trương Thiên Thành vừa chết, Tư Nam Yên không có chứng cứ xác thực, hoàn toàn không thể uy hiếp được Mục Vân Thanh.

Kể từ đó, gã cũng không còn nỗi lo về sau.

"Trương Thiên Thành gặp nguy hiểm."

Trong long Ôn Tri Hành trầm xuống.

Mặc kệ như thế nào, Trương Thiên Thành cũng có thể coi như là bằng hữu của hắn.

Ít nhất, Trương Thiên Thành không có tâm tư muốn hại hắn.

Chỉ một điểm đó đã đáng giá để hắn đi cứu.

- - ong!

Đúng lúc này.

Ngọc phù đưa tin bên hông của Hứa An cùng Thạch Nghiêm lần nữa sáng lên.

Hai người nhìn đám người Ôn Tri Hành, cũng không kiêng dè, trực tiếp phóng tin tức ra ngoài.

【 Hai vị sư thúc, ta đã tìm được Thanh Đại sư muội và Bạch sư tỷ, mau, bắt đầu hành động! 】

"Hửm?"

Hứa An cùng Thạch Nghiêm nghe vậy, tức khắc ngẩn ra.

Mục Vân Thanh đang nói chuyện ma quỷ gì vậy?

Tìm được Liễu Thanh Đại và Bạch Lộ Thu?

Vậy thì mấy người trước mắt bọn họ là ai đây a?

Tâm niệm hai người vừa động, đều dâng lên tính cảnh giác.

Chẳng lẽ Mục Vân Thanh đang nói dối?

Hoặc là nói..

Những người trước mặt này là giả, cũng có khả năng người mà Mục Vân Thanh gặp được là giả.

Tin tức này rõ ràng cực kỳ bình thường, nhưng đối với Hứa An cùng Thạch Nghiêm mà nói chính là cổ quái tới cực điểm.

"Hai vị sư thúc, yên tâm, chúng ta là thật."

Bạch Lộ Thu nghe vậy cũng nhanh chóng phản ứng lại, tiến lên một bước nói: "Hứa sư thúc, lần trước cháu trai ngươi bị người âm thầm đả thương, kỳ thật là ta làm, còn có nhi tử của ngươi, cũng là ta trộm gõ cho một gậy."

"Là ngươi!"

Hai mắt Hứa An trợn to.

Hắn tìm người đánh lén sau lưng nhi tử của mình mất một khoảng thời gian, không thể tưởng được cư nhiên lại là Bạch Lộ Thu.

Nhưng hiện tại hắn cũng không muốn tìm Bạch Lộ Thu gây phiền toái.

Lúc ấy hắn đã hỏi qua cháu trai và nhi tử của mình.

Nhưng dù có đánh chết hai người cũng không nói đã xảy ra chuyện gì.

Rất rõ ràng, hai người chính là không muốn làm sáng tỏ sự tình.

"Ta cũng là thật, ta cũng là thật, Thạch thúc, khi còn nhỏ, kỳ thật mỗi lần đều là ta đốt động phủ của ngươi."

Liễu Thanh Đại cũng ồn ào mở miệng: "Còn có cây sáo bảo bối kia của ngươi, cũng là ta trộm đi."

"Tiểu Thanh Đại.. Ngươi!"

Thạch Nghiêm nghe vậy cũng cạn lời.

Ngươi.. Thật giỏi a.

Khó trách hắn có điều tra thế nào cũng không tìm ra thủ phạm.

Hiện tại xem ra, hẳn là Liễu Thanh Huyền âm thầm động tay động chân.

Nhưng mà sau khi nghe thấy mấy lời này, Hứa An và Thạch Nghiêm cũng đã buông lỏng cảnh giác.

Nói ra được mấy lời này chỉ có thể là hai đứa nhóc này không sai được.

Nhưng, sao lại khó chịu như vậy chứ.

Hai đứa nhóc hỗn trướng này, thật sự là đại nghịch bất đạo a.

Như vậy..

Hiện tại vấn đề là.

Tin tức mà Mục Vân Thanh vừa truyền tới là chuyện gì đây?

Vì sao phải lừa bọn họ?

Cảm nhận được nghi hoặc của hai người, Ôn Tri Hành lại lần nữa liếc mắt nhìn Bạch Lộ Thu.

Bạch Lộ Thu tức khắc ngầm hiểu, thở dài một tiếng nói: "Hai vị sư thúc, có một số việc nói ra thì rất dài, theo như chúng ta điều tra, Mục Vân Thanh đã âm thầm cấu kết với Vạn Diệu cung."

"Cái gì?"

Vừa nghe đến lời này, cảm giác đầu tiên của Hứa An cùng Thạch Nghiêm chính là không có khả năng.

Làm sao mà Mục Vân Thanh lại có khả năng cấu kết với Vạn Diệu cung.

Gã không chỉ là người được đề cử trở thành Tông chủ tương lai của Chính Dương tông.

Thậm chí sau này còn muốn đến Xích Tiêu Thần tông trước kia nữa.

Loại tương lai tốt đẹp như vậy, trừ khi Mục Vân Thanh điên rồi, mới có thể cấu kết với Vạn Diệu cung.

"Thạch thúc, Hứa thúc, đây là sự. Thật"

Liễu Thanh Đại cũng đứng dậy, hiếm khi nghiêm túc nói: "Các ngươi cũng phải cẩn thận, thậm chí gã còn có khả năng tính kế các ngươi."

"Tính kế chúng ta?"

Hứa An cùng Thạch Nghiêm rùng mình trong lòng.

Cả hai đều nghĩ tới lần mượn sức gần nhất của Mục Vân Thanh.

Còn có đủ điểm cổ quái trên người Mục Vân Thanh.

Dường như, quả thật có một chút vấn đề.

Một lát sau, Hứa An hít sâu nói: "Trước không nói việc này, về sau lại thương nghị tiếp, các ngươi theo chúng ta đi trước."

Nói xong, hắn định bước tới đưa ba người họ cùng đi.

"Hai vị trưởng lão, ta khuyên các ngươi trước tiên đừng đến đây, đại năng cảnh giới Nguyên Thai của Vạn Diệu cung sắp thức tỉnh.."

Ôn Tri Hành lại lắc đầu, trực tiếp ném ra một quả bom nặng ngàn cân!

"Cái gì!"

Việc này, Hứa An cùng Thạch Nghiêm trực tiếp bị dọa một cái giật mình, bước chân bước đến cũng đều cứng lại tại chỗ.

Ánh mắt hai người ngay lập tức gắt gao nhìn chằm chằm Ôn Tri Hành.

Tròng mắt thiếu chút nữa trừng tới rớt ra ngoài.

Tiểu tử ngươi đừng có nói bậy a.

Bọn họ là những người mạnh nhất của Chính Dương tông, đương nhiên cũng phải biết đến sự tồn tại của Mộ Dung Phong Hoa.

Bằng không, bọn họ đã toàn lực tiêu diệt Vạn Diệu cung từ lâu rồi.

Còn không phải là vì sợ Mộ Dung Phong Hoa thức tỉnh, trở tay tiêu diệt Chính Dương tông sao?

Liễu Thanh Đại cùng Bạch Lộ Thu cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Ôn Tri Hành.

Tu sĩ cảnh giới Nguyên Thai gì cơ?

Hai người cũng không biết trong Vạn Diệu cung còn có tu sĩ cảnh giới Nguyên Thai nha.

"Ngươi nói là sự thật sao?"

Hứa An cùng Thạch Nghiêm liên tục vận khí, thật vất vả mới bình phục nội tâm bạo động.

"Đương nhiên là thật, việc này, chính là sư tôn báo cho ta, bằng không làm sao ta lại biết được."

Ôn Tri Hành cười cười, trực tiếp dọn ra tấm ván gỗ Liễu Thanh Huyền.

"Nguyên lai là Tông chủ.."

Hai người nghe vậy, trong lòng liền tin ngay lập tức.

Nếu là Liễu Thanh Huyền nói, vậy xác định chắc chắn là sự thật.

"Hai vị sư thúc, các ngươi đừng lộ diện cùng lúc, phiền Hứa trưởng lão mang Liễu sư tỷ đi trước."

Trong lòng Ôn Tri Hành vừa động, lại cười nói: "Thạch trưởng lão, ngươi có thể đánh thứ trước mặt này, phá hư nhỏ một chút, đại năng cảnh giới Nguyên Thai kia còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, điểm hư hại nhỏ như vậy cũng không quan trọng đâu."

Hiện tại Mộ Dung Phong Hoa đã trở về bế quan, chỉ là tiểu đánh tiểu nháo mà thôi, hẳn là sẽ không dễ dàng xuất quan.

Mà mục đích của Mục Vân Thanh chính là đánh chết Trương Thiên Thành.

Gã khiến cho Hứa An và Thạch Nghiêm cùng nhau hành động, tất nhiên là vì muốn dẫn dắt Tư Nam Yên và Phượng Nhược Ly rời đi.

Như vậy, gã sẽ có thể tùy ý hành động.

Nếu như thế, vậy thì hắn sẽ không để cho gã như nguyện.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back