Đam Mỹ [Dịch] Tam Phục - Vu Triết

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Mia NK, 11 Tháng bảy 2022.

  1. Mia NK Mia

    Bài viết:
    43
    61.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vậy hai trăm tư nhé?" Giang Khoát ngẫm nghĩ.

    "Được." Đoạn Phi Phàm giơ ngón tay cái: "Lĩnh hội được rồi đấy."

    Giang Khoát lấy điện thoại ra.

    "Làm gì thế?" Đoạn Phi Phàm bật cười. Anh duỗi tay lật vỉ nướng rồi quét dầu lên trên: "Tặng cậu đấy. Khi nào cậu về thì nói với tôi là được. Nếu cậu không muốn xách thì tôi có thể gửi tới nhà giúp cậu luôn."

    ".. Cảm ơn nhé." Giang Khoát nói.

    Lúc định cất điện thoại vào, cậu lại dừng lại sau đó lấy điện thoại ra. Cậu đã nhớ tới một việc.

    "Thêm bạn tốt đi." Cậu nói: "Tôi toàn quên."

    "Ờ." Đoạn Phi Phàm lấy điện thoại ra: "Cậu quét tôi đi."

    Giang Khoát quét mã QR trên điện thoại của Đoạn Phi Phàm.

    Bíp.

    Vui lòng nhập số tiền thanh toán.

    "Ông nội cậu." Giang Khoát nói.

    "Thói quen thôi." Đoạn Phi Phàm vội rụt lại sau đó nhấn nhấn mấy phát: "Cái này."

    Giang Khoát quét mã, thêm bạn với anh.

    Chỉ thị như sau.

    Nhìn nickname của Đoạn Phi Phàm, Giang Khoát suýt chút nữa thì không kịp phản ứng: "Cậu đặt cái tên quỷ quái gì thế này?"

    "Còn không ngầu hơn cái tên y như mật khẩu kia của cậu sao?" Đoạn Phi Phàm cười rồi bấm bấm điện thoại mấy phát.

    Giang Khoát nhận được một tin nhắn.

    Thanh xem trước tin nhắn hiển thị:

    [Chỉ thị như sau] Thịt bò ăn được rồi đấy.

    Giang Khoát bật cười rồi nhấn mở vòng bè bạn của Đoạn Phi Phàm.

    Chỉ thị như sau

    Chín bức ảnh Shiba Bôn Bôn cầu bao dưỡng

    Chỉ thị như sau

    Sốt thịt nướng ngày kia mới có, đừng có giục, giục là chửi đó

    Chỉ thị như sau

    Lược bỏ một trăm câu chửi

    Chỉ thị như sau

    Trước thứ Tư mà không mưa thì sẽ chửi

    Giang Khoát vui vẻ xem xét.

    Đoạn Phi Phàm lấy cho cậu mấy xiên thịt mà cậu cũng chẳng buồn ăn.

    "Mau ăn đi." Đoạn Phi Phàm nói: "Buồn cười đến thế hay sao?"

    "Hề hước phết đấy." Giang Khoát cầm một xiên thịt lên: "Một sự khác biệt trong vòng bè bạn."

    "Vòng bè bạn của cậu như nào?" Đoạn Phi Phàm hỏi.

    "Giả ngầu." Giang Khoát nói: "Cũng có người ngầu thật, nhưng không nhiều."

    "Bọn mình chơi trò gì đó đi!" Lưu Bàn ngả người dựa vào ghế. Mọi người đã ăn uống lu bù một trận liên tục hơn một tiếng đồng hồ nên đều thấy hơi trướng bụng: "Cho tiêu bớt thức ăn!"

    "Đếm số bảy đi!" Lý Tử Duệ hét lên.

    "Được." Mọi người đồng ý.

    "Tôi bắt đầu nhé." Tôn Quý giơ tay: "Một."

    "Hai!"

    "Ba!"

    "Bốn!"

    "Năm!"

    "Sáu!"

    "Bảy!" Giang Khoát hét lên.

    "Uống!" Cả đám cùng chỉ vào cậu.

    Giang Khoát cầm lấy bia uống một ngụm rồi xoa xoa tay.

    "Cậu không biết chơi à?" Đoạn Phi Phàm hỏi.

    "Làm gì có chuyện đó." Giang Khoát nhìn anh.

    "Vậy số 7 đầu tiên mà cậu cũng nhầm hả?" Đoạn Phi Phàm thấy không thể tin được.

    "Vậy thì chỉ có thể nói là tôi phản ứng chậm thôi." Giang Khoát lại hét lên một tiếng: "Một!"

    "Hai!"

    "Lúc cậu giật mình nhảy dựng thì phản ứng không chậm chút nào đâu." Đoạn Phi Phàm nói.

    "Đừng có quấy rầy!" Giang Khoát nói.

    Nhóm người này chơi rất được nên vòng này không có ai nói sai.

    "Hai mươi lăm!"

    "Hai mươi sáu!"

    Đoạn Phi Phàm vỗ đùi rồi quay sang nhìn Giang Khoát.

    "Hai mươi tám!" Giang Khoát vung tay lên hét.

    Cả đám cùng cười ồ lên.

    "Không phải chứ." Đoạn Phi Phàm vừa cười vừa thấy cạn lời: "Có phải là cậu nhắm mắt hét bừa không thế?"

    "Không biết nữa." Giang Khoát cũng cười đến đau cả bụng: "Miệng tôi chạy nhanh quá rồi, não theo không kịp nữa."

    Cậu uống một ngụm bia rồi vỗ bàn nói: "Một!"

    "Vòng này cậu vẫn là hai mươi tám." Đoạn Phi Phàm nhắc cậu.

    "Gì cơ?" Giang Khoát hỏi.

    "Vẫn là cậu bắt đầu vậy thì vẫn đến lượt cậu vẫn là hai mươi tám." Đoạn Phi Phàm nhìn cậu: "Lúc tôi nhắc cậu thì cậu cứ ngậm miệng vỗ đùi thôi."

    "Ờ." Giang Khoát gật đầu.

    "Hai mươi tư!"

    "Hai mươi lăm!"

    "Đến hai mươi tám cậu đừng có lên tiếng đấy." Đoạn Phi Phàm nói.

    "Hai mươi sáu!"

    Đoạn Phi Phàm quay sang nhìn Giang Khoát rồi khẽ đụng vào cánh tay cậu.

    "Hai.." Lúc Giang Khoát nhớ ra thì đã lên tiếng mất rồi.

    Đoạn Phi Phàm vội bịt miệng cậu lại sau đó vỗ bốp một phát lên chân cậu.

    "Không tính!" Đổng Côn lớn tiếng hét lên: "Lại còn chơi bịt miệng nữa sao!"

    "Nếu không bịt miệng cậu ấy lại thì chúng ta kẹt cứng ở đây luôn." Đoạn Phi Phàm nói: "Cả buổi tối đều nghe cậu ấy hai mươi tám."

    Cả đám người cười lăn cười bò.

    "Giang Khoát, cậu làm sao thế hả?" Đường Lực cười tới mức bia bắn ra đầy tay: "Bình thường đông người thế này thì kiểu gì cũng chơi được đến hơn một trăm đấy."

    "Hay là chúng ta khai trừ số hai mươi tám này đi." Đoạn Phi Phàm nói.

    "Người ta là thọ tinh đấy." Đinh Triết vừa cười vừa nói: "Đổi sang trò đơn giản đi! Xoay chai nhé!"

    "Được!" Cả đám đồng ý.

    Đinh Triết đứng dậy đi sang chỗ mấy người bạn đang nướng thịt kế bên rồi xin về một vỏ chai bia.

    Loại trò chơi dựa vào vận may này có đôi khi cơ hội không chia đều cho tất cả mọi người. Chơi một lúc là thế nào cũng có mấy người thuộc nhóm số nhọ tương đối nổi bật.

    Và Đoạn Phi Phàm chính là cái người nổi bật nhất kia. Mỗi lượt cứ đến ba bốn lần là anh sẽ dính một lần.

    "Tôi không được rồi." Đoạn Phi Phàm xua tay: "Tôi xin rút lui."

    "Tất cả đều phải rút lui thôi." Lưu Bàn dựa vào ghế xoa xoa bụng: "Sắp đuổi người rồi."

    "Mấy giờ rồi?" Đinh Triết hỏi.

    "Chín giờ ba mươi lăm." Lưu Bàn nói.

    "Dọn dẹp đi." Đoạn Phi Phàm phẩy tay.

    Hạn chế của việc ăn đồ nướng ở trường chính là ở chỗ này. Bia phải uống lén lút, thời gian còn phải căn cho đúng nữa.

    Mấy nhóm nướng thịt gần như cũng đều bắt đầu dọn dẹp các thứ cùng lúc.

    Giang Khoát nhìn mọi người bận rộn mà cậu lại vẫn như cũ, chẳng giúp được gì.

    Thế nhưng đây là sinh nhật vui nhất của cậu trong mấy năm gần đây và cũng là bữa ăn đồ nướng đã đời nhất. Những chuyện không vui trong những ngày từ khi vào học đến giờ đã được xua tan đi không ít.
     
    LieuDuong thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...