Chương 10 Mối quan hệ của cô với Giản Lê là gì?
Chết tiệt, cô muốn những thứ này làm gì! Dù sao, cô và Minh Huyền Tước, đó là một giao dịch, muốn cái mình muốn mà thôi.
Giản Lê bây giờ trong đầu chỉ có một điều duy nhất là trả thù mình! Trả thù cho con trai! Tuyệt đối không để cho đôi tiên nhân gieo họa nhà họ Giản!
"Hợp đồng này, xin mời tiểu thư xem qua."
Mới vừa ngồi xuống, bên cạnh Từng Tuấn Kiệt, liền cung kính hai tay đưa qua một hợp đồng trên đó viết: Thỏa thuận tình nhân bí mật.
Giản Lê nếu như không nhớ nhầm, Minh thị phải cùng Thượng Quan gia kết hôn. Dù sao đi nữa, vào thời điểm đó chuyện khá náo động. Tuy nhiên, trước đây cô chỉ có Diệp Phàm Lâm, nên đối với nam nhân khác, không quan tâm một chút nào.
Cả Tập đoàn Thượng Quan và Minh thị đều là những tập đoàn đứng đầu của Thành phố Song Thành. Những người phụ nữ như An Khả Nhi đương nhiên không thể lọt vào mắt xanh của Minh Huyền Tước.
Nội dung của thỏa thuận rất ngắn gọn. Trong hợp đồng, An Khả Nhi tuân theo bất kỳ yêu cầu nào của Minh Huyền Tước, anh ta gọi phải có mặt 24 giờ một ngày. Phần còn lại dường như là sự đối đãi của cô, Giản Lê không có nhìn kỹ. Cô đã tiêu sái ký vào hợp đồng với ba chữ An Khả Nhi thật to.
Trong thương lượng, cô thích nó.
Dù sao, cô và Minh Huyền Tước không có tình cảm gì để nói chuyện.
"Không phải đó là những gì Tước thiếu đã làm tối qua sao?"
Giản Lê mỉm cười, nhìn Minh Huyền Tước ở đối diện.
"Tôi sợ cô sẽ thất vọng."
Giọng nói trầm ấm lấy lại sự lạnh lùng thường ngày.
"Tại sao, không phải đã nói rồi sao?" Hay là nói, Minh Huyền Tước không hài lòng với màn trình diễn của cô đêm qua?
"Thi thể của Giản Lê đã được hỏa táng, vì vậy báo cáo khám nghiệm tử thi vẫn là bản gốc cô đã tự tử."
Nụ cười trên khuôn mặt của Giản Lê biến mất ngay khi những lời này được phát ra.
Diệp Phàm Lâm chết tiệt, hành động quá nhanh? Cuối cùng, hắn đã nói những lời hoa mỹ gì với ba mẹ cô? Tại sao lại nghe lời hắn như vậy? Trước kia không phải ba Giản rất ghét hắn sao.
"Mối quan hệ của cô với Giản Lê là gì?"
Minh Huyền Tước hỏi cô, nhìn cô hỏi từng câu từng chữ.
"Tôi, chúng tôi thực ra là những người bạn tốt. Tôi không tin cô ấy đã tự tử. Cô ấy rất yêu con của mình. Ngay cả khi cô ấy chết, cô củng sẽ không bao giờ đưa đứa trẻ cùng chết."
Giản Lê cau mày, cô cho tới bây giờ không bao giờ nghĩ đến việc tự tử. Càng không thể mang con cùng nhảy lầu tự tử được.
Nếu Diệp Phàm Lâm cưỡng ép đem cô đẩy xuống, cô làm sao chịu rời khỏi thế giới này, làm sao chịu cho đứa con trong bụng không có cơ hội hít thở không khí chứ?
"Có vẻ như mối quan hệ của cô với cô ta không tệ." Miệng Minh Huyền Tước khóe miệng câu lên một tia cười lạnh.
"Ba tôi đã đến gặp anh?"
"An phu nhân đã đợi bên ngoài từ lâu, nhưng cô đã ngủ, vì vậy Tước thiếu không cho phép bà vào làm phiền tiểu thư." Từng Tuấn Kiệt ở bên cạnh mở miệng nói.
Có nhiều phụ nữ muốn được ngủ cùng Tước thiếu, nhưng ở lại đây hai đêm liên tiếp, An Khả Nhi là người đầu tiên, anh ta không dám bỏ bê.
Nghe điều này, Giản Lê có chút lo lắng.
Một An khả Nhi từ nhỏ ở An Gia không được cưng chiều. Duy nhất đối tốt với cô là mẹ Lan Liễu.
Nhưng mẹ đến đây để tìm cô, chắc hẳn gia đình của An gia đã nghe thấy tiếng gió, biết rằng cô hiện đang ở cùng Minh Huyền Tước, vì vậy muốn tìm chổ tốt từ cô.
Hẹn gặp lại hay không?
Giản Lê không muốn có bất kỳ liên lạc nào với gia đình của An gia nữa, nhưng khi nghe tin mẹ An đã đợi cô từ lâu, cô cảm thấy không thoải mái. Cơ thể của An Khả Nhi có phản đối không?
Chưa kể, kể từ khi là An Khả Nhi, cô cũng phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Gia đình Giản củng phải chịu trách nhiệm, cô An, cô củng nên chịu trách nhiệm.
"Tôi ra ngoài trước" cô lịch sự đứng lên, bây gời Minh Huyền Tước là người bảo vệ vàng của cô, cô phải càng cẩn thận hơn.
Giản Lê bây giờ trong đầu chỉ có một điều duy nhất là trả thù mình! Trả thù cho con trai! Tuyệt đối không để cho đôi tiên nhân gieo họa nhà họ Giản!
"Hợp đồng này, xin mời tiểu thư xem qua."
Mới vừa ngồi xuống, bên cạnh Từng Tuấn Kiệt, liền cung kính hai tay đưa qua một hợp đồng trên đó viết: Thỏa thuận tình nhân bí mật.
Giản Lê nếu như không nhớ nhầm, Minh thị phải cùng Thượng Quan gia kết hôn. Dù sao đi nữa, vào thời điểm đó chuyện khá náo động. Tuy nhiên, trước đây cô chỉ có Diệp Phàm Lâm, nên đối với nam nhân khác, không quan tâm một chút nào.
Cả Tập đoàn Thượng Quan và Minh thị đều là những tập đoàn đứng đầu của Thành phố Song Thành. Những người phụ nữ như An Khả Nhi đương nhiên không thể lọt vào mắt xanh của Minh Huyền Tước.
Nội dung của thỏa thuận rất ngắn gọn. Trong hợp đồng, An Khả Nhi tuân theo bất kỳ yêu cầu nào của Minh Huyền Tước, anh ta gọi phải có mặt 24 giờ một ngày. Phần còn lại dường như là sự đối đãi của cô, Giản Lê không có nhìn kỹ. Cô đã tiêu sái ký vào hợp đồng với ba chữ An Khả Nhi thật to.
Trong thương lượng, cô thích nó.
Dù sao, cô và Minh Huyền Tước không có tình cảm gì để nói chuyện.
"Không phải đó là những gì Tước thiếu đã làm tối qua sao?"
Giản Lê mỉm cười, nhìn Minh Huyền Tước ở đối diện.
"Tôi sợ cô sẽ thất vọng."
Giọng nói trầm ấm lấy lại sự lạnh lùng thường ngày.
"Tại sao, không phải đã nói rồi sao?" Hay là nói, Minh Huyền Tước không hài lòng với màn trình diễn của cô đêm qua?
"Thi thể của Giản Lê đã được hỏa táng, vì vậy báo cáo khám nghiệm tử thi vẫn là bản gốc cô đã tự tử."
Nụ cười trên khuôn mặt của Giản Lê biến mất ngay khi những lời này được phát ra.
Diệp Phàm Lâm chết tiệt, hành động quá nhanh? Cuối cùng, hắn đã nói những lời hoa mỹ gì với ba mẹ cô? Tại sao lại nghe lời hắn như vậy? Trước kia không phải ba Giản rất ghét hắn sao.
"Mối quan hệ của cô với Giản Lê là gì?"
Minh Huyền Tước hỏi cô, nhìn cô hỏi từng câu từng chữ.
"Tôi, chúng tôi thực ra là những người bạn tốt. Tôi không tin cô ấy đã tự tử. Cô ấy rất yêu con của mình. Ngay cả khi cô ấy chết, cô củng sẽ không bao giờ đưa đứa trẻ cùng chết."
Giản Lê cau mày, cô cho tới bây giờ không bao giờ nghĩ đến việc tự tử. Càng không thể mang con cùng nhảy lầu tự tử được.
Nếu Diệp Phàm Lâm cưỡng ép đem cô đẩy xuống, cô làm sao chịu rời khỏi thế giới này, làm sao chịu cho đứa con trong bụng không có cơ hội hít thở không khí chứ?
"Có vẻ như mối quan hệ của cô với cô ta không tệ." Miệng Minh Huyền Tước khóe miệng câu lên một tia cười lạnh.
"Ba tôi đã đến gặp anh?"
"An phu nhân đã đợi bên ngoài từ lâu, nhưng cô đã ngủ, vì vậy Tước thiếu không cho phép bà vào làm phiền tiểu thư." Từng Tuấn Kiệt ở bên cạnh mở miệng nói.
Có nhiều phụ nữ muốn được ngủ cùng Tước thiếu, nhưng ở lại đây hai đêm liên tiếp, An Khả Nhi là người đầu tiên, anh ta không dám bỏ bê.
Nghe điều này, Giản Lê có chút lo lắng.
Một An khả Nhi từ nhỏ ở An Gia không được cưng chiều. Duy nhất đối tốt với cô là mẹ Lan Liễu.
Nhưng mẹ đến đây để tìm cô, chắc hẳn gia đình của An gia đã nghe thấy tiếng gió, biết rằng cô hiện đang ở cùng Minh Huyền Tước, vì vậy muốn tìm chổ tốt từ cô.
Hẹn gặp lại hay không?
Giản Lê không muốn có bất kỳ liên lạc nào với gia đình của An gia nữa, nhưng khi nghe tin mẹ An đã đợi cô từ lâu, cô cảm thấy không thoải mái. Cơ thể của An Khả Nhi có phản đối không?
Chưa kể, kể từ khi là An Khả Nhi, cô cũng phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Gia đình Giản củng phải chịu trách nhiệm, cô An, cô củng nên chịu trách nhiệm.
"Tôi ra ngoài trước" cô lịch sự đứng lên, bây gời Minh Huyền Tước là người bảo vệ vàng của cô, cô phải càng cẩn thận hơn.