Ngôn Tình [Dịch] Sự Trả Thù Của Cô Dâu Hợp Đồng - Nghe Phong

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Yunnguyen, 24 Tháng tư 2020.

  1. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Sự trả thù của cô dâu hợp đồng

    Tác giả: Nghe Phong

    Thể loại: Ngôn tình, tiểu thuyết lãng mạng​

    Tình trạng: Đang cập nhật

    Dịch giả: Yunnguyen

    Link thảo luận góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Yunnguyen

    [​IMG]

    Văn án:

    Để trả thù

    Cô cùng anh người quyền thế ngợp trời Tước Thiếu

    Đã hợp tác

    Trở thành người yêu hợp đồng của anh.

    * * *

    "Sự trả thù của cô dâu hợp đồng - Nghe Phong"​
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng tám 2020
  2. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 1 Heo nái cũng sẽ có con

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Lê cầm bản báo cáo xét nghiệm vội vã về nhà, muốn nói với chồng bác sĩ bảo cô có khả năng sinh non, cô có thể phải chuẩn bị nhập viện bất cứ lúc nào. Ai biết khi Giản Lê mở cửa, liền nghe thấy trong phòng truyền tới mập mờ âm thanh.​

    Giản Lê không xa lạ gì với giọng nói này. Cô bước nhẹ về phía phòng ngủ, liền từ vết nứt của khe cửa nhìn thấy trong chăn hai gợn sóng phập phồng.

    "Ai nha, anh nhẹ một chút, làm đau người ta."

    "Cục cưng, nhẹ một chút, em có cảm thấy không?"

    Hai người cười đùa nói, không chút nào phát hiện, cửa đã bị người ta kéo ra.

    "Diệp Phàm Lâm, anh thực sự xứng đáng với tôi!"​

    Giản Lê run rẩy vì tức giận, bởi vì cùng dây dưa với chồng mình không ai khác lại là cô em họ, được gia đình nhờ nuôi dưỡng Giãn La.

    "Tiểu Lê, tại sao chị lại quay lại, chị không phải đi kiểm tra sao?"

    Diệp Phàm Lâm sắc mặt hơi thay đổi. Thông thường, người phụ nữ này đã đi kiểm tra sản khoa, không nữa ngày cô ấy không thể quay lại. Làm sao hôm nay cô ấy lại quay lại sớm như vậy? Nữ nhân bên cạnh anh ta bị sợ trực tiếp trốn vào chăn.​

    "Tôi nếu hôm nay không quay lại, làm sao có thể xem một được chương trình diễn xuất tuyệt vời như vậy?" Giản Lê vừa nói, vừa giận dữ đi tới mép giường, một cái vén chăn lên.

    Nhìn vào Giãn La, Giãn Lê chỉ cảm thấy trong bụng một trận lăn lộn.

    "Thỏ không ăn cỏ gần hang, các người làm sao ác tâm như vậy? , tôi bình thường cho anh tiền, không đủ cho anh tìm đàn bà khác sao?"

    Giản Lê đường mắt đỏ, cô chưa từng nghĩ, vì người đàn ông trước mắt này cô không tiếc cùng gia đình xích mích rời nhà, kết quả hắn lại cấu kết với em họ của mình, còn ngay tại phòng tân hôn của bọn họ làm bậy?

    "Biểu tỉ, chị đừng nói như vậy, tôi thực tâm thích anh rể." Giãn La ủy khuất chớp chớp đôi mắt to, điềm đạm đáng thương nhìn Giãn Lê.

    "Cô thích thì cứ lấy đi, tôi không cần. Diệp Phàm Lâm chúng ta ly dị!"

    Giãn Lê nói xong, xoay người liền đi về phía cửa.

    "Không, tiểu Lê cô chớ xúc động, có lời chúng ta thật tốt nói."

    Diệp Phàm Lâm nghe thấy lời này, thậm chí không có thời gian để mặc quần áo, anh ta nhảy thẳng xuống giường đi kéo tay người phụ nữ.

    Gia đình họ Giản này là một gia đình lớn ở Thành phố. Củng vì xuất thân của hắn không tốt, cho nên Giản cha mới không đồng ý. Hắn vẫn đang chờ đợi đứa trẻ làm sao sẽ để nàng rời đi.

    "Buông ra, bây giờ biết sợ? Đã quá muộn, tôi sẽ nói với bố tôi để tác thành cho cả hai người!"

    Nghe lời này, mắt của người đàn ông tối lại.

    "Thực sự muốn ly hôn?"

    "Nếu không anh giữ em lại ăn tết?"

    Giãn Lê trên mặt hiện ra tia cười nhạt.

    Người đàn ông này biết cô bề ngoài nhu nhược, tính tình mạnh mẽ quyết định chuyện gì, tuyệt sẽ không đổi ý, nếu không ban đầu cô sẽ không cùng hắn bỏ nhà ra đi, củng phải cùng ở một chỗ. Hôm nay đơn giản tới, tôi thực sự muốn nói với anh cha Giản bên kia đã mềm lòng, ngay cả phòng sơ sinh củng đã chuẩn bị xong.

    "Giãn Lê, anh yêu em, em không chịu cho anh thêm một cái cơ hội?"

    "Tôi sẽ cung cấp cho annh một cơ hội với cô ta ra khỏi nhà họ Giản, anh có muốn không?"

    Giãn Lê không nghỉ tới, mình như vậy lại yêu sâu đậm một người đàn ông, lại là một kẻ đê tiện. Cô vì hắn, cùng cha quyết liệt rời khỏi biệt thự sang trọng ra ngoài. Kết quả nhưng cô lấy được anh ta thừa dịp cô đang mang thai cùng với em họ của mình lăn giường?

    "Vậy thì cô đừng trách tôi, không niệm tình vợ chồng."

    Nói xong lời này, Diệp Phàm Lâm túm lấy đầu người phụ nữ đập mạnh vào tường.

    Đau, kịch liệt đau, không chỉ đầu, tựa hồ bụng củng đau.

    "Đứa trẻ, con tôi sắp chào đời.."

    Diệp Phàm Lâm phớt lờ, hướng Giản La nháy mắt.

    Giản La lập tức tiến lên, hai người một trước một sau đem cô kéo tới bên cửa sổ.​

    "Các người muốn làm gì? Đừng, đừng giết tôi, bụng tôi, còn có con của anh a." Giãn Lê đầu bị anh ta gắt gao lôi hướng ra ngoài, trong mắt mang cầu khẩn.

    "Heo nái cũng sẽ có con, cô cho là ta hiếm?" Diệp Phàm Lâm nhếch mép cười, một bên đem người phụ nữ đẩy ra ngoài cửa sổ.​
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng tám 2020
  3. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 2 Nàng là đang nằm mơ hay là đang chuyển kiếp?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Lê sợ đến nỗi cô nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cô đang tiếp tục ngã xuống, cơ thể cô dường như sụp đổ, liền hoàn toàn không có ý thức.

    Khi cô mở mắt lần nữa, cơn đau vẫn còn dữ dội!

    "Thật là đau, đau quá."

    Cô không nhịn được phát ra âm thanh gầm nhẹ, nhưng lại nghe thấy tiếng châm chọc của người đàn ông.

    Bốn phía tối đen, trên người còn đè ép một cái bóng đen.

    Không đúng, đây là nơi nào?

    "Anh là ai, mau tránh ra." Giản Lê dùng sức muốn đẩy ra trên người đàn ông, hắn là điên rồi sao, nàng nhưng là người mang thai tám tháng phụ nữ có thai a, rốt cuộc đây là tình huống gì.

    "An Khả Nhi, tôi không phải nói với cô, tôi không thích chơi trò dục cầm túng cố, bây giờ đã muộn rồi,"


    Âm thanh trầm thấp lạnh lùng, đầy trêu chọc.

    Động tác của người đàn ông, ngày càng thô bạo.

    An Khả Nhi? Hắn có phải hay không nhận lầm người?

    Giản Lê cảm thấy có gì đó không đúng. Mới vừa nãy cô không phải bị Diệp Lâm Phàm đẩy xuống lầu, người đàn ông đó muốn giết chết cô? Làm sao bây giờ cô lại trở thành An Khả Nhi?

    "Đợi đã, tôi.."

    Cô lời vẫn chưa nói xong, miệng liền bị người ngăn chặn, nụ hôn hống hách hít thở khó khăn khiến cho Giản Lê cơ hồ ngất xỉu.

    Sau đó, người hoàn toàn không tự chủ được vô tình bị anh điều khiển, để cô dần đần lần nữa mất đi ý thức.

    Chờ lúc cô tỉnh, phát hiện thấy mình đang nằm trong một gian phòng ngủ lớn. Người đàn ông đêm qua đã biến mất, để lại cho cô những vết bầm tím và tài liệu trên bàn cạnh giường ngủ.

    Giản Lê khẽ cau mày, cầm tài liệu lên nhìn. Đó là sự hợp tác giữa Minh Thị tập đoàn cùng An Thị hợp tác, đồng ý đầu tư cho An Thị.

    Đây là nhiệm vụ hôm qua cha An Khả Nhi giao cho nàng?

    Để cô ấy dùng thân thể của mình để đổi lấy sự giúp đỡ của Minh Thị, cứu vãn sự kề cận đang trên đang trên bờ vực phá sản.

    Mà người đàn ông ngủ với cô là Kiêu Minh Huyên Tước, một người đàn ông quyền thế ngút trời có thể khiến trận động đất xảy ra bằng cách di chuyển ngón tay.

    Nhìn vào khuôn mặt kỳ lạ và thanh tú trong gương, Giản Lê mỉm cười.

    Cô là đang nằm mơ, hay là chuyển kiếp? Tại sao phải biến thành An Khả Nhi?

    An Thị cô biết, nhưng là không quen với nó. Tại sao phải biến thành như vậy?

    Giản Lê dùng sức nhéo mình một cái, đau!

    Xem ra nó không phải là một giấc mơ hơn nữa ký ức về cô gái nhỏ An Thị, trong gia đình của An Gia vẫn còn ở trong đầu cô không tản đi.

    Vậy tại sao cô ở trong cơ thể của An Khả Nhi, kia Giản Lê đâu?

    Nghĩ đến đây, Giản Lê lập tức đứng dậy muốn nhìn một chút, nhưng là mới vừa mặc quần áo, đã nhìn thấy một bóng đen bước ra từ phòng tắm. Người đàn ông trần nữa thân trên, bên hông một chiếc khăn tắm buộc chặt quanh eo, vóc người hoàn mỹ bại lộ không bỏ sót.

    "A.."

    Giản Lê sợ hãi lập tức trốn vào chăn.

    Khuôn mặt điêu khắc nhìn người phụ nữ nhút nhát trên giường với một nụ cười. Cô quên mất ngày hôm qua, cô khóc cầu xin để cho hắn ngủ sao? Bây giờ củng ngủ qua, còn xấu hổ?

    Bất quá khuôn mặt nhỏ màu đỏ thực sự rất đẹp, đặc biệt là đôi mắt lưỡi liềm biết nói. Minh Huyền Tước đã gặp rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp, nhưng duy chỉ có đôi mắt này, tựa hồ nhìn một cái, liền nhớ.

    "Tại sao anh vẫn còn ở đây?"

    Trong phim truyền hình, sau khi ngủ, chủ nhân vàng không nên rời đi từ sớm sao?

    "Đây là nhà của tôi, tôi phải đi nơi nào?"

    Minh Huyền Tước nhướng mày hỏi nhược lại, tựa hồ tâm tình không tệ.

    Giản Lê khẽ cau mày, đúng vậy, An Khả Nhi tối hôm qua, nhưng là tự mình đưa đến cửa, khóc quỳ xuống cầu xin người đàn ông ngủ với cô.

    Với những ký ức này, mặt Giản Lê đỏ bừng. Cô nhắm mắt núp trong chăn mặc quần áo, liền lập tức chạy về phía cửa.


    "Đứng lại." Giọng nói trầm thấp vang lên phía sau lưng cô.

    "Tôi không biết Tước thiếu có gì phân phó?" Giản Lê quay đầu vô tội nhìn về phía Minh Huyền Tước.

    "Cô không cần đồ?"

    Những ngón tay thon dài của người đàn ông chỉ về phía đầu giường

    Chết tiệt cô làm sao lại quên mất hợp đồng? Tình hình không rõ ràng vào lúc này, có lẽ danh tính của An Khả Nhi cô vẫn tạm thời sử dụng nó?
     
  4. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 3 Điều gì đã xảy ra với đứa bé trong bụng?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Lê chạy trốn xuống cầu thang tương tự và chạy thẳng đến nhà cũ của cô cùng Diệp Phàm Lâm.

    "Thật thê thảm a, tôi nghe nói đứa trẻ hơn tám tháng tuổi."

    "Như củng không phải bất cẩn, làm sao như vậy vô tình, thật giống như còn là một thiên kim tiểu thư."

    "Đúng vậy, vốn là một gia đình ba người thật tốt, ngày hôm qua lúc thi thể kéo đi, tôi đã thấy chồng cô đã khóc một cách thê thảm."

    * * *

    Ngay khi cô vừa đến cửa tiểu khu, Giản Lê liền nghe được mấy bà bác bàn luận sôi nổi.

    "Quấy rầy một chút, các người đang nói về Giản Lê trên tầng 17 à?" Người phụ nữ cau mày nói.

    "Đúng vậy, cô có biết không? Cô ấy a thật đáng thương, một cô gái tốt, nói không sẽ không có, tại sao nghĩ như vậy không ra, nhảy lầu tự sát chứ?" Một người dì trung niên đầy tiếc hận nói.

    Cái gì, nhảy lầu tự sát? Rõ ràng chính Diệp Phàm Lâm đẩy cô xuống a.

    "Còn đứa bé trong bụng thì sao?"

    Giản Lê lo lắng hỏi.

    "Cái này chúng ta củng không biết, cô là ai a, làm thế nào trông rất quen mặt?"

    "Củng không phải là, thật giống như không phải cùng tiểu khu chúng ta?"

    Nhìn bộ mặt chất vấn của mọi người, Giản Lê cố nặng ra một nụ cười, vội vã rời khỏi đám đông.

    Bây giờ sợ rằng chỉ đến nhà họ Giản mới có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng nếu cô là bộ dáng này đi như thế nào, cô nói rằng cô đã mượn một cái xác để sống lại? Thành bộ dáng của An tiểu thư, có hay không bị người làm bắt như người bệnh thần kinh?

    Giản Lê càng nghĩ càng cảm thấy không đáng tin cậy. Lúc này, một tiếng chuông điện thoại rõ ràng vang lên đột ngột. Lục soát bốn phía xung quanh một phen, là từ trong túi sách của An Khả Nhi truyền tới.

    Giản Lê do dự trả lời điện thoại.

    "Ngươi cái nha đầu chết tiệt, chuyện làm xong chưa, tại sao còn không về nhà?"

    Điện thoại được kết nối, đầu bên kia điện thoại liền truyền tới âm thanh gầm thét của người đàn ông.

    Giản Lê khẽ cau mày, đây là giọng nói của cha của An Khả Nhi, An Đạt Nhân. Từ khi còn là một đứa trẻ ông chính là trọng nam khinh nữ, Chỉ thích anh trai anh trai của Khả Nhi, An Đời Kiệt.

    "Được rồi, ba, con lập tức trở về."

    Giản Lê vội vàng cúp điện thoại, liền hướng An gia chạy trở về. Dẫu sao bây giờ nàng là An Khả Nhi, cô cũng rất muốn biết, An Khả Nhi bất quá là đi cầu ngủ, Tại sao lại chết chứ?

    Khi đến biệt thự An gia, vừa vào cửa An Đạt Nhân sắc mặt liền đen xuống. "Hợp đồng tới tay chưa?"

    "Ba, ngài nhìn Khả Nhi trên cổ máu ứ đọng củng biết tối qua tước thiểu khẳng định rất hài lòng a." Nam nhân bên cạnh lộ ra một nụ cười bỉ ổi. Không ai khác chính là anh trai của An Khả Nhi, An Đời Kiệt.

    Hắn là điển hình con của người giàu thế phá của, cả ngày chỉ biết ăn, uống đánh bạc, đem công ty đang yên ổn làm cho chướng khí. Lần này làm cho An Khả Nhi bán thân cứu công ty, hắn là người đưa ra chủ ý.

    Giản Lê bất mãn nhìn hắn một cái, lại nhìn trước mặt mặt đầy lạnh nhạt của An Đạt Nhân, trong lòng cảm thấy bi ai cho chủ nhân của cơ thể này.

    Người nhà mình, lại vì công ty, để cho nàng đi hiến thân cho đàn ông. Sau khi cô trở lại, một câu an ủi củng không có. Cô là vì cái gì phải hy sinh bản thân để thành toàn gia đình của họ?

    "Thật xin lỗi, ba, ta vô dụng, tước thiếu đã ngủ, nhưng là không có ký hợp đồng."

    "Cái gì, không ký hợp đồng? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Ngươi có hay không đắc tội tước thiếu?"

    An Đạt Nhân gầm lên đầy sự bất mãn. Ở Song Thành, Minh Huyền Tước sức mạnh ngút trời. Mặc dù là người cao lãnh, có thể là người nào không biết, hắn cho tới bây giờ nói một không nói hai. Nếu người củng đã ngủ, tại sao phải đổi ý chứ?

    "Ngươi cái nha đầu chết tiệt, ta biết tại sao, có phải vì ngươi không phải là lần đầu tiên, khiến tước thiếu mất nhã hứng?" An Đời Kiệt nghe thấy điều này không ngừng nhảy thẳng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng tư 2020
  5. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 4 Nếu không, mày có thể sửa nó

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Các khoản nợ cờ bạc mà anh ta nợ bên ngoài đều đang chờ hợp đồng bơm vốn của nhà họ Minh. Không ngờ cô gái chết tiệt này lại gây rối!

    Giản Lê cảm thấy đau đớn trong lòng, có thể thân thể này ở đây củng sẽ thương tâm khi nghe điều này?

    Họ không chỉ đặt cô lên giường của một người đàn ông xa lạ, mà giờ họ nghe nói hợp đồng không thành công, nói cô không không trong sạch làm tước thiếu tức giận? Làm thế nào cô có thể ở lại trong ngôi nhà như vậy?

    Trong đầu của Giản Lê, chợt thấy hình ảnh An Khả Nhi đang uống thuốc. Chẳng lẽ người phụ nữ này tự tử?

    "Đúng vậy, anh trai, tôi có thể làm gì? Tước thiếu rất tức giận, chỉ sợ anh ấy sẽ không cứ như vậy bỏ qua cho An gia chúng ta."

    Giản Lê lộ ra tia cười khẩy.


    "Ba" Một cái tát, nặng nề rơi vào trên mặt cô.

    "Tiện nhân, ta trước không phải cùng ngươi nói qua, tước thích sạch sẽ không? Nếu không, mày có thể đi sửa nó, bây giờ thì tốt rồi, xúc phạm tước thiếu, An gia chúng ta nên làm thế nào?"

    An Đạt Nhân thở hỗn hễn nhìn đứa con gái của mình.

    Ông ta đã kỳ vọng chiếc túi da này sẽ được bán với giá tốt. Không nghĩ tới ngược lại đem người có quyền thế nhất Song Thành đắc tội. Ông ta biết, con gái không có nữa điểm tác dụng, sinh ra là một tai họa! Sớm biết ban đầu khi sinh ra đã bóp cổ chết cô!

    "Ba, người đánh mặt con bé làm gì a? Để nó đi tìm một chút người khác. Dù sao người cũng nói khoa học kỹ thuật tốt như vậy." An Đời Kiệt bỉu môi nói.

    "Anh, người là anh của tôi sao? Lời này củng có thể nói được?"

    Giản Lê thật không dám tin vào tai mình. Cô được coi là viên ngọc trong tay khi còn là một đứa trẻ tại nhà họ Giản. Thật không nghĩ tới cùng là thiên kim tiểu thư, An Khả Nhi lại thảm như vậy, ngay cả nhờ nuôi ở nhà họ Giản củng không bằng.

    Nghĩ đến cái tên này, Giản Lê trong mắt lộ ra một tia ý hận. Cô cùng lớn lên với Giản La từ khi còn nhỏ, người đàn bà lại câu đẫn chồng cô ở cùng một chổ.

    Quả nhiên, gái điếm phối hợp với chó chó!

    "Ta chính là anh ruột ngươi, muốn ngươi tìm người có tiền a, nếu không gia đình họ An chúng ta sẽ phá sản, ngươi sợ rằng chỉ có thể thảm hại hơn thôi."

    Mặt An Đời Kiệt mỉm cười đầy tính toán.

    "Ngươi trước trở về phòng, ta và anh trai ngươi thương lượng tốt một chút." An Đạt nhân mặt không cảm giác gì nhìn cô nói.

    Thương lượng? Thương lượng thế nào để bán cô ấy một lần nữa?

    Giản Lê trong lòng nghiến răng vì hận, nhưng không ăn thua thiệt trước mắt. Trước, cô không được quá xúc động nếu không liền dẫm lên vết xe đỗ.

    Vì vậy, cô ngoan ngoãn quay trở lại phòng ngủ của An Khả Nhi nhì thấy xung quanh đầy những sở thích quen thuộc và lạ lẫm, Giản Lê trong lòng xuất hiện những cảm xúc lẫn lộn.

    Ban đầu, cô là một người mẹ hạnh phúc, nhưng cô không ngờ rằng chỉ sau một ngày, cô đã rơi từ thiên đường xuống địa ngục.

    Cô sau này phải làm sao tiếp tục sống đây?

    Tiếp tục ở lại nhà họ An, chỉ có thể mặc cho người định đoạt, trở thành công cụ cho cha con An gia lợi dụng? Nhưng là nhà họ Giản cô củng không thể quay về.

    Hơn nữa cái chết của cô không minh bạch, cô không cam lòng, củng sẽ không để cho Diệp Phàm Lâm cùng Giản La đôi cẩu nam nữ kia tiêu dao ngoài vòng pháp luật.

    Cô nên làm gì để trả thù mình và cho An Khả Nhi một con đường sống?


    Trong đầu của Giản Lê, một khuôn mặt góc cạnh đột nhiên thoáng qua.

    Mặc dù ánh mắt của người đàn ông quá mức sắc bén, nhưng bây giờ trong tình huống này, anh ta dường như là cộng rơm duy nhất cứu mạng cô.


    Cái tay mãnh khảnh, từ trong túi xách móc ra túi văn kiện, nơi đó, còn kẹp một tấm danh tiếp của Minh Huyền Tước.

    "Tước thiếu, là tôi, tôi muốn cùng anh thực hiện một thỏa thuận. Anh có thì giờ rãnh không?

    Giản Lê nói xong lời này, mặt cô bất giác đỏ lên thành quả táo. Cô không bao giờ nghĩ tới có một ngày mình lại nói ra như vậy lời xấu hổ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng tư 2020
  6. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 5 Làm sao, bị tôi ngủ, muốn tôi chịu trách nhiệm?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi muốn trở thành tình nhân của anh."

    Giản Lê nín thở, chờ đợi câu trả lời của người đàn ông.

    Sau khoảng năm giây im lặng, người đàn ông đầu bên kia điện thoại đồng ý, yêu cầu tài xế đưa cô trở lại.

    "An gia các người khẩu vị thật là không nhỏ mà."

    Ngườiđàn ông đứng trong phòng tối hôm qua, nhìn cô với một nụ cười.

    "Tước thiếu hiểu lầm ròi. Tôi lần này đến, không phải vì An gia."

    Giản Lê vừa nói, một bên rút hợp đồng trước đó ra khỏi túi, xé nó ra với một nụ cười trước mặt người đàn ông.

    Đôi mắt phượng, không ngạc nhiên, cuối cùng cũng lóe lên một chút ngạc nhiên.

    "Ồ, xem ra khẩu vị của cô An không hề nhỏ. Làm sao, bị tôi ngủ muốn tôi có chịu trách nhiệm?"

    "Tất nhiên không phải, tôi biết Tước thiếu có không ít vị hôn thê tôi sẽ biết tự lượng sức mình.

    " Tôi chỉ muốn làm một người tình bí mật trong số ít của Tước thiếu. "

    Giản Lê nhìn Minh Huyền Tước, cố gắng mỉm cười.

    Cô đã thực hành nhiều lần trên đường đến, nhưng khi nói điều đó, cô vẫn cảm thấy hơi xấu hổ.

    " Ra giá đi. "

    Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn, bướng bỉnh và thẹn thùng đó, miệng Minh Huyền Tước nhếch lên một nụ cười. Anh bắt đầu hứng thú với chiếc hoa bình nổi tiếng ở Song Thành này.

    Trước khi ngủ với cô, thông tin của cô ấy đã được gửi cho anh từ lâu. Một An Khả Nhi, luôn là một cô gái không thuận lợi, cô tiểu thư không được cưng chiều ở An gia. Ngoài vẻ ngoài nổi bật, cô không có gì đặc biệt. Đã ngủ với cô đêm qua, bất quá đó chỉ là một nhu cầu thể xác.

    Nhưng nhìn người phụ nữ trước mắt, đột nhiên cảm giác cùng cô gái tối qua quỳ cầu xin hắn, có chút không giống nhau. Ngược lại hắn nhìn xem cô muốn chơi trò gì.

    " Tôi muốn được ngài che chở. "

    Tiền đối với cô mà nói, không có ý nghĩa gì. Có Minh Huyền Tước sau lưng che chở, cô mới có thể không kiêng kỵ mà làm những gì cô muốn. Nếu cô ấy nhớ không lầm, gia đình của họ Minh cùng họ Giản vẫn có một số liên hệ kinh doanh.

    Thật không may, vào thời điểm đó, cô không hề hướng thú với công việc kinh doanh của gia đình, chỉ có cái tên chết tiệt Diệp Phàm Lâm trong tâm trí cô!

    " Vậy thì phải xem, biểu hiện của cô. "

    Ngay khi anh nói điều này, ngoài cửa có tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

    Giản Lê đứng dậy mở cửa một cách khéo léo, đã nhìn thấy một người đàn ông đang đứng trước cửa.

    Khi nhìn thấy cô, trong mắt người đàn ông thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đối với nàng cười một tiếng rồi đi vào bên trong.

    " Tước thiếu, Giản tiểu thư tối qua đã tự sát, hiện đang ở trong nhà tang lễ. Đám tang là vào buổi chiều. Chúng ta sẽ tham dự chứ? "

    Ông là trợ lý của Minh Huyền Tước, Từng Tuấn Kiệt. Ông bình thường có chuyện, củng sẽ trước tiên báo cáo cho Tước thiếu.

    " Ông là đang nói về Giản Lê à? "

    Mặc dù trong lòng đã có câu trả lời, nhưng khi Giản Lê tự nói tên mình, giọng vẫn có chút run rẫy.

    " Đúng vậy, hình như được gọi bằng cái tên này. "Từng Tuấn Kiệt gật đầu lịch sự. Rốt cuộc, người phụ nữ có thể xuất hiện vào lúc bình minh trong biệt thự này là người đầu tiên. Từng Tuấn Kiệt không dám thờ ơ.

    " Làm sao, cô biết? "

    Đôi mắt phượng hoàng hẹp dài trông giống như một ngọn đuốc.

    " Đúng vậy, tôi biết, nếu Tước thiếu không phiền, tôi có thể đi cùng không? "Giản Lê thận trọng hỏi, đôi mắt trăng lưỡi liềm đầy mong đợi.

    " Tôi củng không định đi. "

    Khi nghe điều này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại.

    " Nhưng là nếu cô nhàm chán, liền thay mặt tôi đi. "

    Dù sao, Minh thị cùng nhà họ Giản bình thường có lui tới làm ăn. Ngay cả khi anh không đi, anh củng sẽ để mọi người thấy một hình thức chia buồn trong quá khứ.

    " Cảm ơn Tước thiếu."Giản Lê ngay lập tức cao hứng.
     
  7. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 6 Giản Lê, cô đã chết rất rất thảm!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từng Tuấn Kiệt một đường kẻ đen nhìn cô, tham dự tang lễ, cô có quá phấn khích không? Vị tiểu tư này khẩu vị, thật có chút nặng.

    Sau đó, Giản Lê ngồi trong chiếc Lincoln đại diện Minh thị đến nhà tang lễ.

    Trên đường đi, tâm trạng của Giản Lê rất phức tạp. Đi dự đám tang của chính cô, cô có thể là người đầu tiên a?

    Vừa xuống xe, đã nhìn thấy ba Giản Quốc Hoa đang đứng ở cửa với khuôn mặt buồn bã, đứng bên cạnh ông là tên súc sinh Diệp Phàm Lâm cả người quần áo đen đơn giản, hai người biểu cảm rất long trọng. Giản Lê đeo kính râm và đi giày cao gót.

    "Minh thị đến để bày tỏ lời chia buồn."

    Ngay khi những lời này phát ra, mọi người đều đổ dồn vào Giản Lê.

    "Người phụ nữ này là ai, Minh thị chưa từng thấy qua trước đây?"

    "Củng không phải là, đẹp như vậy, không phải là người phụ nữ của Tước thiếu đi? , cô thực sự có thể đại diện cho Minh thị?"

    "Ai biết được, dù sao cũng không có phần của chúng ta."

    * * * Nghe những cuộc bàn luận sôi nổi xung quanh, Giản Lê nhìn chính mình trong bức ảnh ở giữa, nước mắt liền chảy xuống.

    Hôm nay, sử dụng chính là ảnh cưới của cô. Có lẽ ba nghĩ rằng cô đời này yêu nhất là Diệp Phàm Lâm.

    Nhưng chính người đàn ông cô yêu nhất nên đã kết thúc cuộc đời cô, thậm chí là đứa bé trong bụng bằng chính đôi tay dơ bẩn của hắn.

    "Vị tiểu thư này, cảm ơn đã đến đám tang người vợ đã chết của tôi. Có lòng." Một giọng nói quen thuộc vang lên xung quanh cô.

    Giản Lê thắt chặt trái tim, nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.

    Mắt to mày rậm, dáng người cao ngất, cộng thêm ánh mắt u sầu, nhìn qua qur thật tuấn tú lịch sự. Ban đầu cô chính là bị thu hút bởi vẻ ngoài u sầu của anh.

    "Nén bi thương. Nhưng tôi nghe nói rằng cô Giản sắp sinh. Làm thế nào bi kịch này có thể xảy ra?"

    Giản Lê nắm chặt hai tay, kìm nén sự ghê tởm và tức giận của mình.

    Mặc dù bây giờ cô muốn được ở trước mặt mọi người, nói rằng chính người đàn ông đê tiện này đã giết cô, nhưng cô không thể.

    "Ai, một lời khó nói hết, tôi củng không ngờ rằng tiểu Lê sẽ như vậy."

    Diệp Phàm Lâm cố giả vờ buồn, đáng tiếc một giọt nước mắt không thể nặn ra.

    Quên đi, trong khi cơ thể chưa được hỏa táng, Giản Lê không muốn lãng phí thời gian với anh ta, vừa muốn xoay người, liền bị Diệp Phàm Lâm ngăn lại.

    "Cô là đại diện của Minh thị, tôi tên là Diệp Phàm Lâm, con rể của Giản gia, tôi hy vọng sẽ có cơ hội hợp tác trong tương lai."

    Sau khi nói điều này, anh ta cầm một tấm danh thiếp nhét vào trong tay cô.

    Chết tiệt, tại đám tang của vợ, anh ta vẫn còn trong tâm trạng chứ? Mình ban đầu cái loại mắt mù gì, kết hôn với người đàn ông này?

    Giản Lê giận dữ bước đi, muốn an ủi ba mình vài lời, nhưng sợ là mình không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, nên cô đi về phía sảnh sau.

    Cô cẩn thận mở cửa, đã nhìn thấy một cỗ quan tài, nằm một mình ở trung tâm.

    Giản Lê bước về phía quan tài từng bước, chỉ cảm thấy hơi thở của mình bắt đầu trở nên nặng nề.

    Khi nhìn thấy khuôn mặt biến dạng, Giản Lê cả người tê liệt gục xuống đất.

    "Giản Lê, cô đã chết rất thảm!"

    Thảm đến nỗi ngay cả cô, gần như không thể nhận ra chính mình!

    Diệp Phàm Lâm thật độc ác, ngay cả cô và đứa trẻ cũng không buông tay, cứng rắn đẩy cô xuống lầu, chẳng lẽ cảnh sát không tra được, cô có bị đẩy xuống không?

    Không, cô không thể ngã xuống, nếu không khi cơ thể bị hỏa thiêu, không phải cô sẽ chết không đối chứng sao?

    Giản Lê kéo quan tài, chật vật đứng dậy, cố kìm nén nỗi đau trong lòng, bắt đầu kiểm tra cơ thể mình.

    Ngoài vết bầm tím ở trán và lỗ mũi xưng đỏ ra, bàn tay cũng rất khủng khiếp không nỡ nhìn, còn có dấu vết bị bọn họ lôi kéo. Vốn ban đầu bụng là nhô lên đã bị xẹp.

    Con cô đâu?

    Chẳng lẽ con cô không chết?

    Lúc này, cửa truyền tới tiếng bước chân.
     
  8. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 7 Em yêu, em ghen sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Lê giật mình muốn trốn, nhưng là bốn phía xung quanh trống trãi. Chỉ có tấm vải trắng trải trên quan tài, phía dưới dường như bị trỗng?

    Không kịp suy nghĩ nhiều, Giản Lê lập chui vào, nín thở ngưng thần.

    Lúc này, người đến gặp mình hẳn nên là người có mối quan hệ gần gũi nhất. Lúc vừa nảy vẫn chưa thấy mẹ Tô Ôn Nhu, chẳng lẽ là mẹ tới?

    "Lúc này, em kéo anh tới làm gì, một hồi bị ba vợ phát hiện liền xong."

    "Anh sợ gì chứ, bây giờ ông ta rất đau lòng muốn chết để chào khách, nơi nào có thời gian để kiểm soát chúng ta, dì cũng đang ở trong bệnh viện." Giọng người phụ nữ tràn đầy khinh thường.

    Giản Lê siết chặt tay mình, sợ rằng cô không thể kiểm soát nó, đi ra ngoài để tìm đôi gian phu dâm phụ này trả thù! Lúc này, mà họ vẫn muốn thân mật trước cơ thể của của mình ư?

    "Anh nói vạn nhất dì phát hiện đứa trẻ không phải con của cô ta, nên làm gì a, chúng ta có thể hay không bị phát hiện?"

    "Làm sao biết, đứa bé củng chỉ có dáng đáng dấp của một đứa trẻ mới sinh. Đến lúc đó họ không tin, liền tạo một xét nghiệm quan hệ cha con giả là tốt."

    Khi nghe điều này, đầu Giản Lê muốn nổ tung. Ý họ là gì? Bọn họ tìm một đứa trẻ giả tạo con của mình? Vậy thì con trai cô đã mất thật sao?

    Nghĩ tới điều này, nước mắt của Giản Lê liền chảy xuống, cô đã mang thai được 8 tháng đó là một công việc khó khăn, chỉ có người mẹ mới cảm thụ được sự thiêng liêng đó. Lần đầu tiên cảm thấy chuyển động của thai nhi, lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh của đứa trẻ từ siêu âm màu, loại cảm giác đó căn bản không có ngôn ngữ nào kể xiết.

    Không ngờ đôi tiện nhân này không chỉ giết chết cô mà còn giết chết đứa con sắp chào đời của cô! Bây giờ còn sắp xếp một đứa trẻ giả vờ là con trai của cô, muốn lừa dối ba, mẹ cô để lấy tài sản của Giản gia sao? Nhưng ba luôn thông minh, cô chết một cách kỳ lạ, tại sao không có nghi ngờ điều gì đó?

    "Ừ, đều nghe anh. Anh mới vừa rồi cùng mỹ nữ kia nói gì, tại sao lại thân mật với người lạ như vậy?"

    "Ai nha, em yêu. Em ghen sao? Nữ nhân kia là người đại diện cho nhà họ Minh, anh không thể không quan tâm đi?
    Minh thị cùng Giản gia là khách hàng lớn, sau này chờ chờ anh đem ông già họ Giản cùng tài sản thu vào tay, không phải tất cả của em ư, tới, hôn một cái."

    "Này, miệng lưỡi trơn tru, không muốn, bên trong quan tài còn có vợ cũ của anh nha" Giản La ngoài miệng nói như vậy, nhưng người chủ động ôm cổ Diệp Phàm Lâm.

    Nghe được âm thanh hôn môi của họ, Giản Lê chỉ cảm thấy một trận lăn lộn trong bụng. Thực muốn lao ra cùng hai người bọn họ lấy mạng đổi mạng, nhưng lý trí đã nói cho Giản Lê, cô không thể.

    Nếu không, nó sẽ chỉ bứt dây động rừng!

    Bất quá nói thế nào ở đây cũng là linh đường. Sau một thời gian thân mật đơn giản, hai người đi ra ngoài, Giản Lê từ từ chui khỏi quan tài, nhìn vào cơ thể của mình nói: "Có thể đi thoải mái, tôi sẽ giúp chính mình trả thù."

    Sau khi nói xong lời này, Giản Lê xoay người lại sải bước đi.

    Bây giờ không phải là lúc để cô buồn. Cô nhất định phải nói với cha mình sự thật, không để cho Diệp Phàm Lầm cùng Giản La lừa.

    Chẳng qua là thân phận hiện giờ của cô, quả thực khó xử. Giản La là cháu gái của ba, Diệp Phàm Lâm là con rể của ông, cô là một người ngoài, làm sao có thể tin cô.

    Cô ấy rõ ràng đã bị Diệp Phàm Lâm đẩy xuống lầu. Vẫn còn những dấu vết quá rõ ràng trên cơ thể, nhân viên nghiệm xác chẳng lẽ không nhìn thấy? Giải thích duy nhất là Diệp Phàm Lâm đã mua chuộc những người từ đồn cảnh sát. Nghĩ về điều này, Giản Lê ngồi lại trên chiếc Lincoln của Minh Huyền Tước.

    Khi Minh Huyền Tước trở về biệt thự, anh thấy cái bàn đầy thức ăn cùng mặt mỉm cười của An Khả Nhi.
     
  9. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 8 Có chuyện cầu tôi?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh mới về? Tôi đã chờ anh trong một thời gian dài. Anh đã ăn gì chưa?"

    Giản Lê cười nhìn khuôn mặt của Minh Huyền Tước nói.

    "Cô đã làm những thứ này?"

    Minh Huyền Tước liếc nhìn các món ăn trên bàn. Mặc dù chúng là những món ăn được nấu thông thường ở nhà, không ngon bằng những đầu bếp trong nhà nấu. Nhưng nhìn qua, tương đối củng không tệ lắm.


    "Ừ, anh có phải đã ăn rồi, bạn có muốn uống chút canh không?"

    Giản Lê liếc nhìn đồng hồ treo trên tường. Đã gần mười giờ rồi. Cô đã một mực đợi người đàn ông trước mặt quay lại, bởi vì bây giờ chỉ còn Minh Huyền Tước, có thể giúp cô.

    Mà vốn liếng của cô, ngoài cơ thể của An Khả Nhi củng có lẽ là tài nấu ăn chất lượng kém này.

    Cuộc hôn nhân của cô với Diệp Phàm Lâm không được Giản Quốc Hoa thừa nhận, vì vậy sau khi chuyển đi, mẹ Tô Ôn Nhu đã bí mật trợ cấp cho họ. Để tiết kiệm tiền, đại tiểu thư Giản Lê bắt đầu học nấu ăn tại nhà.

    Rốt cuộc, cô đã không thể làm việc sau khi mang thai, cô đã dựa vào Diệp Phàm Lâm để làm việc để kiếm tiền. Mặc dù cuộc đời thật cay đắng, nhưng nghĩ về đứa bé chào đời ngay lập tức, Giản Lê tràn đầy hy vọng cho tương lai.

    Không nghĩ tới, người đàn ông cô yêu thích thực sự đã đẩy cô xuống lầu bằng chính đôi tay của mình. Bây giờ còn dùng đứa trẻ của người khác, giả mạo con trai cô lừa gạt cả nhà, nghĩ tới đây, Giản Lê liền hận không ngừng cắn răng.

    "Có chuyện cầu tôi?" Một giọng nói trầm, không một chút nhiệt độ.

    Minh Huyền Tước quả nhiên lợi hại, cô không nói gì, hắn củng biết mình vô sự lấy lòng.

    "Đúng vậy, Tước thiếu. Tôi muốn anh giúp tôi một việc."

    Giản Lê hào phóng thừa nhận, nói dối trước người thông minh thực sự là một lựa chọn rất không khôn ngoan, sẽ ra vẻ mình rất giẩ tạo.

    Không ai thích bị lừa dối, Minh Huyền Tước cũng không ngoại lệ.

    "Giúp cái gì?"

    Minh Huyền Tước nhìn cô vô cảm. Hắn tự hỏi chuyện vô số người, nhưng dường như hắn không hiểu được con người của An Khả Nhi.

    Trước khi ngủ, khóc lóc cầu xin một hợp đồng để cứu An gia.

    Sau khi ngủ, xé hợp đồng trước mặt hắn, ngược lại muốn hắn che chở.

    Người phụ nữ này đang giấu bí mật gì?

    "Tôi muốn vận dụng sức mạnh của Tước thiếu ở đồn cảnh sát, giúp tôi điều tra nguyên nhân cái chết của một người."

    Giản Lê lấy hết dũng khí nói, mặc dù làm như vậy Minh Huyền Tước có thể nghi ngờ. An Khả Nhi tại sao đối với cái chết một người phụ nữ mang thai, quan tâm như vậy? Nhưng bây giờ không ai có thể giúp cô ngoại trừ Ming Huyền Tước.

    "Có thể, nhưng.." Con mắt
    phượng hoàng hẹp dài nhìn cô với vẻ thích thú.

    "Nhưng cái gì?"

    "Minh Huyền Tước tôi không bao giờ giao dịch thua lỗ. Lần này cô lấy gì giao dịch với tôi?"

    Lần trước An khả Nhi là dùng lần đầu tiên, đối Minh Huyền Tước đầu tư vào An thị.

    Bây giờ, cô lấy cái gì đổi chứ?

    "Tôi sẵn sàng làm tình nhân bí mật của anh, miễn là Tước thiếu cần, tôi sẽ phục vụ anh bất cứ lúc nào."

    Hiện tại, Giản Lê ngoại trừ cơ thể di chuyển của An Khả Nhi, dường như không có vốn liếng gì.

    Minh Huyền Tước nheo mắt nhìn An Khả Nhi trước mặt anh.

    Cô có một đôi mắt lưỡi liềm biết nói, sạch sẽ và trong suốt, chiếc mũi cao thanh tú, cộng với đôi môi anh đào quyến rũ, vừa là thiên thần lại quyến rũ. Mang vẻ đẹp cấm kỵ kiến mọi người luôn muốn bước lên biên giới.

    Mặc dù gầy cao, nhưng địa phương nào cần có đều có.

    Cô thực sự là một người đẹp, nhưng Minh Huyền Trước, không bao giờ thiếu phụ nữ.

    Có quá nhiều phụ nữ xinh đẹp cầu đến cửa mỗi ngày, bất kể phụ nữ nổi tiếng, ngôi sao nổi tiếng, có quá nhiều người xếp hàng đợi.


    Thấy sự thờ ơ của Minh Huyền Tước, Giản Lê mạnh dạn bước tới và ôm chầm lấy người đàn ông.
     
  10. Yunnguyen

    Bài viết:
    6
    Chương 9 Diệp Phàm Lâm chỉ đơn giản là hư thận!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh ta rất cao, mặc dù cơ thể của An Khả Nhi ít nhất cao một mét sáu mươi lăm, Giản Lê phải nhón chân để hôn lên môi người đàn ông.

    Khi cô vẫn là Giản Lê, chỉ có một người đàn ông là Diệp Phàm Lâm, vì vậy cô không giỏi hôn.

    Những nụ hôn qua loa, như có như không tê dại, khiến cổ họng Minh Huyền Tước căng thẳng.

    Vì vậy, anh ta đổi khách thành chủ ôm lấy người phụ nữ, hai tay anh ta bắt đầu không quy củ rời rạc.

    Cổ họng Giản Lê không thể nhịn phát ra một tiếng than nhẹ mơ hồ, Minh Huyền Tước trực tiếp ôm cô ngủ trên ghế sofa.

    Quần áo vứt lộn xộn đầy nhà.

    Khi anh ta dừng lại, trời đã sáng.

    Giản Lê u oán liếc nhìn Minh Huyền Tước, sức chiến đấu của người đàn ông này, anh ta có hay không lợi hại như vậy? Thương hại cô là lần đầu tiên, không có hết sức?

    Lúc này, cô cảm thấy cơ thể mình đều phải bị móc rỗng.

    Tuy nhiên, Minh Huyền Tước dường như không muốn bỏ qua cho cô, đem cô trực tiếp bế lên.

    Giản Lê khẽ cau mày, mím môi một cái. "Tôi hơi buồn ngủ."

    "Người phụ nữ ngốc nghếch, phải đi tắm.

    Anh ta không phải thích sự sạch sẽ đến thế sao?" Chúa ơi.

    Phải nói rằng các đặc điểm trên khuôn mặt của Minh Huyền Tước thực sự là đa chiều, với chiều cao cao ngất, chúng giống như một bức tượng biết đi. Nhưng đại đa số thời điểm, khuôn mặt của hắn thật như không có cảm giác, có vẻ như ngây ngô nhưng lại giống như một cường quốc không ai có thể xâm phạm.

    Bây giờ anh ấy đang cười, là đối với biểu hiện ngày hôm qua của cô, rất hài lòng sao?

    Nghĩ đến đây, Giản Lê rụt rè cúi đầu không dám nhìn anh nữa.

    Mặc dù họ đã ngủ hai lần nhưng chỉ gặp nhau ba lần, khi nào cô lại rơi vào bán thân?

    Không đúng, chủ nhân của cơ thể này không phải của cô.

    Khi cô dần dần thích nghi với cơ thể, Giản Lê đã nhớ lại sự hèn yếu của An Khả Nhi khi tìm Minh Huyền Tước tại thời điểm đó uống thuốc, không nghĩa tới độc dược phát tán nhanh như vậy, để cô được tiện nghi, tái sinh trên cơ thể cô.

    Từ giờ trở đi, An khả Nhi và An gia không có nữa điểm quan hệ. Cô chỉ vì mình mình mà sống!

    Có lẽ đã quá mệt mỏi, rúc vào vòng tay mạnh mẽ của Minh Huyền Tước, Giản Lê thực sự cứ như vậy ngủ.

    Khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, không thấy Minh Huyền Tước bên cạnh.

    Lúc này, ngoài cửa đột ngột vang lên tiếng gõ cửa, Giản Lê muốn xuống giường để mở cửa, nhưng nhớ lại quần áo của cô đã bị Minh Huyền Tước xé rách dưới lầu đêm qua.

    "Ai vậy?"

    Giản Lê hét về phía cửa, Minh Huyền Tước vào phòng của mình, chắc chắn không gõ cửa.

    "Xin chào, ta là Từng Tuấn Kiệt, trợ lý của Tước thiếu. Chúng ta đã gặp ngày hôm qua. Bữa ăn tối đã sẵn sàng. Tước thiếu yêu cầu tôi mời tiểu thư xuống."

    Ăn tối? Cô đã ngủ lâu như vậy? Tất cả đều là lỗi của Minh Huyền Tước, người gần như đã lăn lộn cô cả đêm, thể lực của người đàn ông này cũng quá tốt đi! So với anh ta, Diệp Phàm Lâm chỉ đơn giản là thận hư. Cô ta muốn anh ta làm gì trước đây?

    Nhưng bây giờ, làm thế nào cô có thể đi xuống, cô không thể quấn khăn tắm?

    "Quần áo của tiểu thư đang ở trong tủ, đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi sẽ xuống trước." Từng Tuấn Kiệt ở cửa tiếp tục lịch sự nói.

    Giản Lê hơi bối rối. Cô kéo chăn ra khỏi giường và mở tủ quần áo. Cô sững sờ trước cảnh tượng trước mặt.


    Bên trong chứa đầy quần áo mới còn treo nhãn mác. Nhìn vào kích thước, toàn bộ đều là của cô. Thậm chí ngay cả đồ lót, củng có hơn mười bộ.

    Tất cả đều là chuẩn bị cho cô, hay là Minh Huyền Tước vốn là ở trong phòng, thuận lợi như vậy chuẩn bị đưa đàn bà tới cửa đổi tắm.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...