Chương 500: Tuyệt đối hoàn mỹ
"Rầm rầm rầm!" Lực lượng lão yêu thụ đột nhiên biến mạnh, đánh đến chúng không kịp trở tay.
"Điện hạ, lực công kích của lão yêu thụ mạnh lên rồi, càng khó đối phó rồi. Hay là chúng ta từ bỏ chiếc chìa khóa thứ ba, trước rời khỏi đây!" Có người đề nghị nói.
Vô Nhã thánh tử nói: "Quyết định bổn điện hạ đưa ra, sao có thể để ngươi nói ra nói vào, nếu đã là ba chiếc chìa khóa, vậy thì ba chiếc đều phải lấy được mới được. Người hoàn mỹ như bổn điện hạ, đương nhiên việc gì cũng phải làm đến tuyệt đối hoàn mỹ."
Sự cường thế của Vô Nhã thánh tử, khiến chúng không dám nói thêm tiếng nào, chúng nói: "Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!"
"Ầm ầm ầm!" Chúng kịch chiến với lão yêu thụ.
Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng, quan sát nhất cử nhất động của chúng, bất kì một biến hóa nhỏ nào cô cũng không bỏ qua, cô nhất định phải tìm được thời cơ thích hợp ra tay nhất.
Hai chiếc chìa khóa tìm được rồi, ở trong ống tay áo của Vô Nhã thánh tử.
Bởi vì dự định lấy được chiếc chìa khóa thứ ba liền rời khỏi, nên hắn không có đem chìa khóa bỏ vào nhẫn không gian.
Như vậy cô sẽ càng dễ dàng đắc thủ.
Có lão yêu thụ phối hợp, Sở Cửu Ca len lỏi vào giữa tầng tầng lớp lớp dây đằng, ẩn giấu khí tức bản thân, vô thanh vô tức đến gần Vô Nhã thánh tử.
Tiếp đến, chính là lúc khảo nghiệm bản lĩnh của thần trộm rồi.
Thần không biết, quỷ không hay đem đồ lấy được vào tay, Sở Cửu Ca làm được rồi.
Thế nhưng khoảnh khắc cô lấy được, Vô Nhã thánh tử cũng phát hiện điểm không đúng.
Hắn đưa tay lên, trực tiếp chưởng về phía trước.
Sở Cửu Ca cảm nhận được khí tức nguy hiểm ập đến, đây tuyệt đối không phải là cô có thể đỡ được.
Lão yêu thụ đáp ứng hợp tác với Sở Cửu Ca cũng rất trượng nghĩa, vô số dây đằng làm thành tấm khiên cho Sở Cửu Ca, chặn lấy đạo công kích này! Bảo vệ Sở Cửu Ca an toàn vô sự!
"Phụt!" Dây đằng vỡ nát, phân tán khắp nơi, Thánh Bạch Thần nhìn thấy một nữ tử áo đỏ như lửa xuất hiện trước mặt hắn.
Người nữ tử này lúc nào xuất hiện ở nơi này? Chúng vậy mà không phát giác được, mà bản thân có được hai chiếc chìa khóa cũng biến mất rồi.
Chính khoảnh khắc đó, người thiếu nữ này thế mà lại trộm đi đồ từ trong tay hắn.
Hắn thu liễm lại sát khí của mình, cười cực thân thiện, "Vị cô nương này, không ngờ Ưu Minh Điện lại có một nữ nhân xinh đẹp lại có năng lực như ngươi. Ngươi đem chìa khóa cho ta, việc xảy ra trước đó ta không tính toán với ngươi. Bổn thánh tử cũng là người yêu tài, bổn thánh tử có thể để ngươi ở bên làm thiếp thân thị nữ."
Vô Nhã thánh tử thiên phú cực cao, dung mạo cũng rất đẹp, đừng nói là thiếp thân thị nữ, dù là nha hoàn tạp dịch Vô Nhã Thiên cũng có vô số nữ tử xếp hàng muốn làm.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Ta não có hố hay sao, bỏ qua Tôn chủ phu nhân Ưu Minh Điện không làm, lại đi làm thiếp thân thị nữ của ngươi, ngươi cũng quá tự cho mình là đúng rồi đi?"
"Cái gì? Tôn chủ phu nhân của Ưu Minh Điện!" Không chỉ những người của Vô Nhã thánh điện kinh ngạc, Tần Hào cũng bị dọa nhảy dựng lên.
Đám Vô Nhã thánh tử hiển nhiên là không tin, dù sao Quỷ Vương xưa này vẫn không gần nữ sắc, chúng đoán gia hỏa đó không phải thích nam nhân chính là không được!
Khóe miệng Tần Hào giật điên cuồng, vị cô nương này cũng là quá dám nói rồi!
May là lần hành động này tôn chủ của họ không có đến, nếu không nghe thấy có nữ nhân dám tự xưng là tôn chủ phu nhân, nói không chừng trực tiếp vặn gãy cổ cô ta.
Tranh thủ lúc chúng ngẩn ra, Sở Cửu Ca đã lấy được chìa khóa rời khỏi.
Cô nói: "May có các ngươi lấy được chìa khóa, ta đi trước đây, ha ha ha!"
Sở Cửu Ca khiêu khích chúng, khiến cho sắc mặt Thánh Bạch Thần trở nên dị thường khó coi.
Hắn nói: "Nữ nhân đáng ghét, lại dám trái mệnh lệnh của bổn thánh tử."
Nhân sinh hoàn mỹ của hắn, bởi vì người nữ nhân này trộm đi chìa khóa từ trong tay hắn, đã để lại vết nhơ.
Hắn hận không thể đem Sở Cửu Ca phân thây, thế nhưng Sở Cửu Ca bây giờ đã đi vào Mộc Linh thần điện rồi, hắn nhất thời không thể chạm mặt cô ta.
Mất đi hai chiếc chìa khóa, Vô Nhã thánh tử muốn đi vào Mộc Linh thần điện, chỉ còn cách lấy được chiếc chìa khóa duy nhất còn lại rồi.
Tiếp đến, người của Vô Nhã thánh điện liều mạng với lão yêu thụ.
Chúng một lòng muốn tìm Sở Cửu Ca tính sổ, căn bản không rảnh đi đối phó Tần Hào.
Chúng không đối phó Tần hạo, không đại biểu Tần Hào không đối phó chúng.
Từ khi hắn phát hiện lão yêu thụ này không những không công kích hắn mà còn bảo vệ hắn, hắn càng không biết sợ là gì mà đi công kích đám người Vô Nhã thánh điện.
Người của Vô Nhã thánh điện có thể lưu lại một người là một người.
"Phụt phụt phụt!"
"Tần Hào đáng chết!" Chúng hận Tần Hào đến nghiến răng nghiến lợi.
Còn về việc vì sao lão yêu thụ không công kích bản thân, Tần Hào biết nhất định là có liên quan đến vị cô nương kia, lai lịch của cô ấy rất thần bí!
Sở Cửu Ca đi vào được thần điện, trực tiếp xông đến tầng thứ ba, nói: "Người gỗ nhỏ, ta lại đến rồi!"
Ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào linh mộc đang tỏa ra ánh sáng xanh chói lóa trên không nói: "Người gỗ nhỏ, ta thấy lần này ta nhất định có thể có được truyền thừa, ngươi nói xem?"
Người gỗ chạy ra, đầu nó khẽ động, ngẩng đầu nhìn đôi mắt đó của Sở Cửu Ca.
Âm thanh non nớt truyền ra, "Ngươi vui vẻ còn hơi sớm đấy, trước thử xem rồi hẳn nói!"
Sở Cửu Ca nhảy lên không trung, lần trước cô cần Không Hồn giúp mới có thể thử.
Mà lần này, đôi mắt đen tuyền đó của Sở Cửu Ca đang lóe lên ánh sáng xanh nhạt, cộng hưởng với khối linh mộc này.
Đôi mắt Sở Cửu Ca biến thành màu xanh nhạt, phút chốc khối linh mộc đó biến mất rồi, Sở Cửu Ca hạ xuống miếng đệm lót trên sàn.
Cô đây là có được sự thừa nhận của truyền thừa, lúc này đang nhận truyền thừa.
Người gỗ nhỏ biết lần này Sở Cửu Ca trở lại, có thể nhận được truyền thừa Mộc Linh, nhưng không ngờ rằng lại đạt được dễ dàng như vậy.
Tiêu hóa truyền thừa còn cần chút thời gian, mà lúc này người gỗ phát hiện lại có người đi vào rồi, người đến đương nhiên chính là những người kia của Vô Nhã thánh điện.
Thánh Bạch Thần bọn chúng lấy tốc độ nhanh nhất xông đến tầng thứ ba, liền nhìn thấy Sở Cửu Ca đang được vòng ánh sáng xanh bao lấy, dáng vẻ này rất hiển nhiên là đạt được truyền thừa.
"Truyền thừa này thế mà lại thừa nhận người nữ nhân này, còn không đợi bổn thánh tử đến, đáng chết! Dám giành đi truyền thừa bổn thánh tử nhìn trúng, ta phải đem người nữ nhân này phanh thây trăm mảnh!" Thánh Bạch Thần âm lạnh nói.
Hắn thân ở vị trí cao, thân phận tôn quý, ngoại trừ lão cha Vô Nhã thánh chủ của hắn, ai hắn cũng không để vào mắt.
Làm việc gì, hắn đều quen đem mọi thứ chưởng khống trong lòng bàn tay.
Hắn chính là chúa tể, chúa tể mọi thứ, bất kì người vật đều đừng mong thoát khỏi vận mệnh hắn tính toán.
Thế nhưng lần này, triệt để mất khống chế rồi, hoàn toàn thoát ly quỹ đạo hắn dự tính, tâm linh Thánh Bạch Thần vặn vẹo cùng cực.
Người gỗ nói: "Dám gây sự trong lúc truyền thừa Mộc Linh, chết!"
"Ầm ầm ầm!" Xung quanh mở ra mấy cánh cửa.
Trong từng cánh cửa đi ra mấy con người gỗ cực lớn, những người gỗ to lớn này cho người ta một loại cảm giác không dễ đối phó.
"Điện hạ, lực công kích của lão yêu thụ mạnh lên rồi, càng khó đối phó rồi. Hay là chúng ta từ bỏ chiếc chìa khóa thứ ba, trước rời khỏi đây!" Có người đề nghị nói.
Vô Nhã thánh tử nói: "Quyết định bổn điện hạ đưa ra, sao có thể để ngươi nói ra nói vào, nếu đã là ba chiếc chìa khóa, vậy thì ba chiếc đều phải lấy được mới được. Người hoàn mỹ như bổn điện hạ, đương nhiên việc gì cũng phải làm đến tuyệt đối hoàn mỹ."
Sự cường thế của Vô Nhã thánh tử, khiến chúng không dám nói thêm tiếng nào, chúng nói: "Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!"
"Ầm ầm ầm!" Chúng kịch chiến với lão yêu thụ.
Sở Cửu Ca sử dụng Bất tử sinh mệnh chi đồng, quan sát nhất cử nhất động của chúng, bất kì một biến hóa nhỏ nào cô cũng không bỏ qua, cô nhất định phải tìm được thời cơ thích hợp ra tay nhất.
Hai chiếc chìa khóa tìm được rồi, ở trong ống tay áo của Vô Nhã thánh tử.
Bởi vì dự định lấy được chiếc chìa khóa thứ ba liền rời khỏi, nên hắn không có đem chìa khóa bỏ vào nhẫn không gian.
Như vậy cô sẽ càng dễ dàng đắc thủ.
Có lão yêu thụ phối hợp, Sở Cửu Ca len lỏi vào giữa tầng tầng lớp lớp dây đằng, ẩn giấu khí tức bản thân, vô thanh vô tức đến gần Vô Nhã thánh tử.
Tiếp đến, chính là lúc khảo nghiệm bản lĩnh của thần trộm rồi.
Thần không biết, quỷ không hay đem đồ lấy được vào tay, Sở Cửu Ca làm được rồi.
Thế nhưng khoảnh khắc cô lấy được, Vô Nhã thánh tử cũng phát hiện điểm không đúng.
Hắn đưa tay lên, trực tiếp chưởng về phía trước.
Sở Cửu Ca cảm nhận được khí tức nguy hiểm ập đến, đây tuyệt đối không phải là cô có thể đỡ được.
Lão yêu thụ đáp ứng hợp tác với Sở Cửu Ca cũng rất trượng nghĩa, vô số dây đằng làm thành tấm khiên cho Sở Cửu Ca, chặn lấy đạo công kích này! Bảo vệ Sở Cửu Ca an toàn vô sự!
"Phụt!" Dây đằng vỡ nát, phân tán khắp nơi, Thánh Bạch Thần nhìn thấy một nữ tử áo đỏ như lửa xuất hiện trước mặt hắn.
Người nữ tử này lúc nào xuất hiện ở nơi này? Chúng vậy mà không phát giác được, mà bản thân có được hai chiếc chìa khóa cũng biến mất rồi.
Chính khoảnh khắc đó, người thiếu nữ này thế mà lại trộm đi đồ từ trong tay hắn.
Hắn thu liễm lại sát khí của mình, cười cực thân thiện, "Vị cô nương này, không ngờ Ưu Minh Điện lại có một nữ nhân xinh đẹp lại có năng lực như ngươi. Ngươi đem chìa khóa cho ta, việc xảy ra trước đó ta không tính toán với ngươi. Bổn thánh tử cũng là người yêu tài, bổn thánh tử có thể để ngươi ở bên làm thiếp thân thị nữ."
Vô Nhã thánh tử thiên phú cực cao, dung mạo cũng rất đẹp, đừng nói là thiếp thân thị nữ, dù là nha hoàn tạp dịch Vô Nhã Thiên cũng có vô số nữ tử xếp hàng muốn làm.
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Ta não có hố hay sao, bỏ qua Tôn chủ phu nhân Ưu Minh Điện không làm, lại đi làm thiếp thân thị nữ của ngươi, ngươi cũng quá tự cho mình là đúng rồi đi?"
"Cái gì? Tôn chủ phu nhân của Ưu Minh Điện!" Không chỉ những người của Vô Nhã thánh điện kinh ngạc, Tần Hào cũng bị dọa nhảy dựng lên.
Đám Vô Nhã thánh tử hiển nhiên là không tin, dù sao Quỷ Vương xưa này vẫn không gần nữ sắc, chúng đoán gia hỏa đó không phải thích nam nhân chính là không được!
Khóe miệng Tần Hào giật điên cuồng, vị cô nương này cũng là quá dám nói rồi!
May là lần hành động này tôn chủ của họ không có đến, nếu không nghe thấy có nữ nhân dám tự xưng là tôn chủ phu nhân, nói không chừng trực tiếp vặn gãy cổ cô ta.
Tranh thủ lúc chúng ngẩn ra, Sở Cửu Ca đã lấy được chìa khóa rời khỏi.
Cô nói: "May có các ngươi lấy được chìa khóa, ta đi trước đây, ha ha ha!"
Sở Cửu Ca khiêu khích chúng, khiến cho sắc mặt Thánh Bạch Thần trở nên dị thường khó coi.
Hắn nói: "Nữ nhân đáng ghét, lại dám trái mệnh lệnh của bổn thánh tử."
Nhân sinh hoàn mỹ của hắn, bởi vì người nữ nhân này trộm đi chìa khóa từ trong tay hắn, đã để lại vết nhơ.
Hắn hận không thể đem Sở Cửu Ca phân thây, thế nhưng Sở Cửu Ca bây giờ đã đi vào Mộc Linh thần điện rồi, hắn nhất thời không thể chạm mặt cô ta.
Mất đi hai chiếc chìa khóa, Vô Nhã thánh tử muốn đi vào Mộc Linh thần điện, chỉ còn cách lấy được chiếc chìa khóa duy nhất còn lại rồi.
Tiếp đến, người của Vô Nhã thánh điện liều mạng với lão yêu thụ.
Chúng một lòng muốn tìm Sở Cửu Ca tính sổ, căn bản không rảnh đi đối phó Tần Hào.
Chúng không đối phó Tần hạo, không đại biểu Tần Hào không đối phó chúng.
Từ khi hắn phát hiện lão yêu thụ này không những không công kích hắn mà còn bảo vệ hắn, hắn càng không biết sợ là gì mà đi công kích đám người Vô Nhã thánh điện.
Người của Vô Nhã thánh điện có thể lưu lại một người là một người.
"Phụt phụt phụt!"
"Tần Hào đáng chết!" Chúng hận Tần Hào đến nghiến răng nghiến lợi.
Còn về việc vì sao lão yêu thụ không công kích bản thân, Tần Hào biết nhất định là có liên quan đến vị cô nương kia, lai lịch của cô ấy rất thần bí!
Sở Cửu Ca đi vào được thần điện, trực tiếp xông đến tầng thứ ba, nói: "Người gỗ nhỏ, ta lại đến rồi!"
Ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào linh mộc đang tỏa ra ánh sáng xanh chói lóa trên không nói: "Người gỗ nhỏ, ta thấy lần này ta nhất định có thể có được truyền thừa, ngươi nói xem?"
Người gỗ chạy ra, đầu nó khẽ động, ngẩng đầu nhìn đôi mắt đó của Sở Cửu Ca.
Âm thanh non nớt truyền ra, "Ngươi vui vẻ còn hơi sớm đấy, trước thử xem rồi hẳn nói!"
Sở Cửu Ca nhảy lên không trung, lần trước cô cần Không Hồn giúp mới có thể thử.
Mà lần này, đôi mắt đen tuyền đó của Sở Cửu Ca đang lóe lên ánh sáng xanh nhạt, cộng hưởng với khối linh mộc này.
Đôi mắt Sở Cửu Ca biến thành màu xanh nhạt, phút chốc khối linh mộc đó biến mất rồi, Sở Cửu Ca hạ xuống miếng đệm lót trên sàn.
Cô đây là có được sự thừa nhận của truyền thừa, lúc này đang nhận truyền thừa.
Người gỗ nhỏ biết lần này Sở Cửu Ca trở lại, có thể nhận được truyền thừa Mộc Linh, nhưng không ngờ rằng lại đạt được dễ dàng như vậy.
Tiêu hóa truyền thừa còn cần chút thời gian, mà lúc này người gỗ phát hiện lại có người đi vào rồi, người đến đương nhiên chính là những người kia của Vô Nhã thánh điện.
Thánh Bạch Thần bọn chúng lấy tốc độ nhanh nhất xông đến tầng thứ ba, liền nhìn thấy Sở Cửu Ca đang được vòng ánh sáng xanh bao lấy, dáng vẻ này rất hiển nhiên là đạt được truyền thừa.
"Truyền thừa này thế mà lại thừa nhận người nữ nhân này, còn không đợi bổn thánh tử đến, đáng chết! Dám giành đi truyền thừa bổn thánh tử nhìn trúng, ta phải đem người nữ nhân này phanh thây trăm mảnh!" Thánh Bạch Thần âm lạnh nói.
Hắn thân ở vị trí cao, thân phận tôn quý, ngoại trừ lão cha Vô Nhã thánh chủ của hắn, ai hắn cũng không để vào mắt.
Làm việc gì, hắn đều quen đem mọi thứ chưởng khống trong lòng bàn tay.
Hắn chính là chúa tể, chúa tể mọi thứ, bất kì người vật đều đừng mong thoát khỏi vận mệnh hắn tính toán.
Thế nhưng lần này, triệt để mất khống chế rồi, hoàn toàn thoát ly quỹ đạo hắn dự tính, tâm linh Thánh Bạch Thần vặn vẹo cùng cực.
Người gỗ nói: "Dám gây sự trong lúc truyền thừa Mộc Linh, chết!"
"Ầm ầm ầm!" Xung quanh mở ra mấy cánh cửa.
Trong từng cánh cửa đi ra mấy con người gỗ cực lớn, những người gỗ to lớn này cho người ta một loại cảm giác không dễ đối phó.