Bài viết: 149 

Chương 480: Đồng thuật bá đạo
Mặc Đồng nắm chặt tay, sắc mặt âm trầm, phẫn nộ nói: "Các ngươi dừng xem thường người!"
Tiểu hội bắt đầu, Cự Lăng nói: "Số lượng thiên tài đồng thuật đến tham gia lần này đông nhất trong gần mười năm nay, chắc hẳn các ngươi cũng rất hứng thú với động phủ đó. Nhưng động phủ đó nhiều nhất chỉ có thể vào mười người mà thôi, cho nên tiểu hội hôm nay nhất định phải chọn ra mười người."
"Mỗi một người đều có ba cơ hội khiêu chiến, người chiến thắng trong ba lần khiêu chiến trực tiếp lọt vào nhóm người có tư cách. Chỉ cần có một lần thất bại liền vào ghế dự bị, tiếp tục thi đấu, lựa chọn!"
"Ai muốn là người khiêu chiến đầu tiên?" Cự Lăng hỏi.
"Ta!" Mặc Đồng đứng lên, hắn phóng về phía lôi đài, nhìn về một phương hướng, đó chính là hai người trước đó mỉa mai Mặc Đồng.
Mặc Đồng ở bên trong Bách Triều bí cảnh, vô luận là tu vi hay đồng thuật đều tiến bộ cực nhanh, trước đó đối với ba tên đối nghịch với mình này chỉ có năm sáu phần chiến thắng, bây giờ ít nhất cộng thêm ba phần.
Mặc Đồng nói: "Ta muốn khiêu chiến ba người bọn họ, ba người bọn họ từng người rửa sạch cổ đợi ta chém đi, ai lên trước?"
"Mặc Đồng, ngươi thật dám nói! Không gặp bao lâu, năng lực tiến bộ không bao nhiêu, khẩu khí ngược lại lớn hơn nhiều, vậy thì để ta lên trước!" Một thiếu niên hoa bào nhảy lên.
Đuôi mắt hắn có từng đạo đồ đằng phức tạp, lúc hắn vận chuyển linh lực sử dụng đồng thuật, đồ đằng đó ở đuôi mắt hắn như được sống lại, chạy qua lại.
Hắn cười nói: "Mặc Đồng, đến lúc đó đừng bị ta đánh đến khóc đấy, lúc trước.."
"Ngươi câm miệng cho ta!" Bị gia hỏa này nhắc lại chuyện mất mặt năm xưa, màu tròng mắt Mặc Đồng trở nên cực đậm.
Sở Cửu Ca vẫn luôn quan sát nam tử hoa phục này, đồng thuật của hắn là huyễn thuật, có thể khiến con người lâm vào trong một tòa mị thành huyễn thuật.
Một khi trầm luân vào đó, vậy thì đối thủ chết chắc.
Hắn có thể huyễn hóa ra quái vật khủng bố nhất trong não bộ người đó, đồng thuật này hoa chiêu tương đối nhiều, thế nhưng ở trước người có tâm tính kiên định, cũng chỉ là con cọp giấy mà thôi.
Sở Cửu Ca không cho rằng tâm tính Mặc Đồng qua không được ải này, người đó không phải là đối thủ của Mặc Đồng.
Ngọn lửa màu xanh đen đem toàn bộ huyễn cảnh thiêu đốt sạch, dù cho đồ đằng ở đuôi mắt hắn đã tràn ra hết cả khuôn mặt, vẫn không cách nào khôi phục lại huyễn cảnh đó.
Đây đã là cực hạn của hắn rồi, không ngờ Mặc Đồng lại trở nên mạnh đến vậy.
Ngọn lửa đen đã bắt đầu thiêu đốt ý thức hắn rồi, cảm giác bị thiêu đốt này so với thiêu đốt thân thể càng khó chịu hơn.
"Aaaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, nam tử hoa bào toàn thân đều đổ đầy mồ hôi lạnh mềm nhũn ngã ra đất.
Lần giao tranh này, hắn thua rồi.
Mặc Đồng nhìn về những người còn lại, nói: "Tiếp theo, hai người các ngươi, ai lên?"
Lúc này họ đã nhận rõ một sự thật, Mặc Đồng mạnh lên rồi.
Thực lực ba người họ tương đương nhau, Hoa Duyệt thua rồi, vậy thì họ..
Nhưng nếu không chiến mà nhận thua, sẽ bị những người khác chê cười, xem thường. Thế là lên một người, thua một người.
Sắc mặt ba người cực kì khó coi, vừa bắt đầu đã thua, đáng chết!
Mặc Đồng khiêu chiến ba trận, thắng ba trận, lần này tiểu hội đồng thuật vừa bắt đầu, liền triển lộ tài năng, thể hiện ra thiên phú ngạo nhân của hắn.
"Vị thiếu chủ Mặc gia này tiến bộ rất lớn à! Dường như có được không ít cơ duyên."
"Thiên phú này đúng là không tồi, nhưng so với thiếu chủ chúng ta vẫn còn quá xa."
"..."
Sau khi trận chiến của Mặc Đồng dấy lên một hồi thảo luận của mọi người, tiếp đến những thiên tài đồng thuật khác liên tiếp khiêu chiến người họ nhắm đến.
Sở Cửu Ca nhẫn nại quan sát, quan sát đặc điểm của các loại linh kỹ đồng thuật.
Sau khi xem họ thi đấu vài trận, có người muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca.
"Ta muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca!" Đôi mắt của người khiêu chiến tản mát ra hàn khí nhìn Sở Cửu Ca.
Hắn tên là Dịch Băng Hải, trước đó đã khiêu chiến một người rồi, nhẹ nhàng giành chiến thắng.
Đôi mắt đó của hắn mang theo hàn khí cực mạnh, có thể đem người đông cứng lấy, khống chế thực lực đối thủ, sau đó đánh hại họ.
"Được!" Sở Cửu Ca tiếp nhận khiêu chiến này.
Hắn là người tu luyện đồng thuật thứ hai mà Sở Cửu Ca đối chiến, ánh mắt băng lạnh đó quét qua lại, Dịch Băng Hải thi triển công kích đối với Sở Cửu Ca.
"Băng Đồng Yên Diệt!"
Sở Cửu Ca sử dụng năng lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng, cảm thấy ba động của hàn khí xung quanh.
Trước khi hàn khí đó triệt để đem cô đông cứng lại, Sở Cửu Ca tìm ra sơ hở rồi, vận chuyển thân pháp tránh né.
Thế mà tránh khỏi rồi, phản ứng đủ nhanh, có chút năng lực!
Hàn khí quanh thân Dịch Băng Hải càng thêm băng lạnh, nhiệt độ trên lôi đài đột nhiên giảm đi.
Thân ảnh Sở Cửu Ca biến hóa, vô luận Dịch Băng Hải công kích hung mạnh đến đâu, đều không thương tổn được đến một sợi tóc của Sở Cửu Ca.
Công kích của hắn thất bại, đã bị Sở Cửu Ca chưởng khống rõ ràng.
Thân ảnh Sở Cửu Ca lần nữa tăng nhanh, khiến người ta không nhìn rõ.
Cô như quỷ mị đến gần Dịch Băng Hải, đôi mắt đó trở nên càng nguy hiểm, sử dụng Vạn đồng vẫn diệt!
Dịch Băng Hải cảm thấy đôi mắt đột nhiên đau nhói, ý thức của hắn bị cầm cố, dường như bị một cỗ lực lượng cường đại giết đi vậy.
"Rầm!" Sở Cửu Ca đắc thủ rồi, chú định hắn đã bại trận, hắn bị Sở Cửu Ca đá bay khỏi lôi đài.
Một trận chiến này, cũng khiến cho những thiên tài đồng thuật kia biết được, năng lực của đệ nhất thiên tài Bách đại vương triều Sở Cửu Ca này không yếu chút nào, không phải là người họ có thể xem thường.
Sau khi Sở Cửu Ca chiến thắng Dịch Băng Hải, lại nhận được một lời khiêu chiến.
Lần này người đưa ra lời khiêu chiến với cô là thiếu chủ thành Cự Mục, Cự Lăng.
Mọi người thất kinh, "Cự Lăng ra tay rồi? Hơn nữa người đầu tiên khiêu chiến lại là Sở Cửu Ca."
"Xem ra năng lực của Sở Cửu Ca đã gợi lên hứng thú của Cự Lăng rồi, tiếp theo thi đấu rất đặc sắc đây."
"Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!" Sở Cửu Ca trực tiếp tiếp nhận trận khiêu chiến thứ hai.
Cự Lăng vận chuyển linh lực, vốn dĩ đôi mắt hắn đã rất to, khi vận chuyển đồng thuật càng lớn hơn, nhìn trông như hai cái lỗ đen.
Đột nhiên, Sở Cửu Ca cảm giác một đạo uy áp khiếp người, nhất thời lực trường xung quanh trở nên phi thường lớn.
Sở Cửu Ca sở trường về tốc độ, Cự Lăng vừa ra tay liền khiến cho tốc độ của Sở Cửu Ca giảm đáng kể.
Sở Cửu Ca ánh mắt trầm đi, Cự Lăng này là một đối thủ nguy hiểm.
Công kích đồng thuật của hắn, nguy hiểm, cương mãnh, nếu như cứng đối cứng mà nói chín phần chín người ở đây đều sẽ thua cho hắn.
Không ít người hít ngược một hơi, kinh hô: "Không hổ là Cự Lăng, vừa ra tay liền bá khí như vậy, Sở Cửu Ca e là không chống đỡ được bao lâu trong tay hắn."
"Sở Cửu Ca căn bản không có cơ hội ra tay!"
Phá thế nào? Ánh mắt Sở Cửu Ca chuyển động, suy nghĩ đối sách.
Đột nhiên, cô dường như nghĩ ra điều gì, đáy mắt lóe qua một đạo ám quang, đấu cường thế sao?
Cô mới không tin cường thế của Bất tử sinh mệnh chi đồng lại thua cho hai con mắt to này.
Tiểu hội bắt đầu, Cự Lăng nói: "Số lượng thiên tài đồng thuật đến tham gia lần này đông nhất trong gần mười năm nay, chắc hẳn các ngươi cũng rất hứng thú với động phủ đó. Nhưng động phủ đó nhiều nhất chỉ có thể vào mười người mà thôi, cho nên tiểu hội hôm nay nhất định phải chọn ra mười người."
"Mỗi một người đều có ba cơ hội khiêu chiến, người chiến thắng trong ba lần khiêu chiến trực tiếp lọt vào nhóm người có tư cách. Chỉ cần có một lần thất bại liền vào ghế dự bị, tiếp tục thi đấu, lựa chọn!"
"Ai muốn là người khiêu chiến đầu tiên?" Cự Lăng hỏi.
"Ta!" Mặc Đồng đứng lên, hắn phóng về phía lôi đài, nhìn về một phương hướng, đó chính là hai người trước đó mỉa mai Mặc Đồng.
Mặc Đồng ở bên trong Bách Triều bí cảnh, vô luận là tu vi hay đồng thuật đều tiến bộ cực nhanh, trước đó đối với ba tên đối nghịch với mình này chỉ có năm sáu phần chiến thắng, bây giờ ít nhất cộng thêm ba phần.
Mặc Đồng nói: "Ta muốn khiêu chiến ba người bọn họ, ba người bọn họ từng người rửa sạch cổ đợi ta chém đi, ai lên trước?"
"Mặc Đồng, ngươi thật dám nói! Không gặp bao lâu, năng lực tiến bộ không bao nhiêu, khẩu khí ngược lại lớn hơn nhiều, vậy thì để ta lên trước!" Một thiếu niên hoa bào nhảy lên.
Đuôi mắt hắn có từng đạo đồ đằng phức tạp, lúc hắn vận chuyển linh lực sử dụng đồng thuật, đồ đằng đó ở đuôi mắt hắn như được sống lại, chạy qua lại.
Hắn cười nói: "Mặc Đồng, đến lúc đó đừng bị ta đánh đến khóc đấy, lúc trước.."
"Ngươi câm miệng cho ta!" Bị gia hỏa này nhắc lại chuyện mất mặt năm xưa, màu tròng mắt Mặc Đồng trở nên cực đậm.
Sở Cửu Ca vẫn luôn quan sát nam tử hoa phục này, đồng thuật của hắn là huyễn thuật, có thể khiến con người lâm vào trong một tòa mị thành huyễn thuật.
Một khi trầm luân vào đó, vậy thì đối thủ chết chắc.
Hắn có thể huyễn hóa ra quái vật khủng bố nhất trong não bộ người đó, đồng thuật này hoa chiêu tương đối nhiều, thế nhưng ở trước người có tâm tính kiên định, cũng chỉ là con cọp giấy mà thôi.
Sở Cửu Ca không cho rằng tâm tính Mặc Đồng qua không được ải này, người đó không phải là đối thủ của Mặc Đồng.
Ngọn lửa màu xanh đen đem toàn bộ huyễn cảnh thiêu đốt sạch, dù cho đồ đằng ở đuôi mắt hắn đã tràn ra hết cả khuôn mặt, vẫn không cách nào khôi phục lại huyễn cảnh đó.
Đây đã là cực hạn của hắn rồi, không ngờ Mặc Đồng lại trở nên mạnh đến vậy.
Ngọn lửa đen đã bắt đầu thiêu đốt ý thức hắn rồi, cảm giác bị thiêu đốt này so với thiêu đốt thân thể càng khó chịu hơn.
"Aaaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, nam tử hoa bào toàn thân đều đổ đầy mồ hôi lạnh mềm nhũn ngã ra đất.
Lần giao tranh này, hắn thua rồi.
Mặc Đồng nhìn về những người còn lại, nói: "Tiếp theo, hai người các ngươi, ai lên?"
Lúc này họ đã nhận rõ một sự thật, Mặc Đồng mạnh lên rồi.
Thực lực ba người họ tương đương nhau, Hoa Duyệt thua rồi, vậy thì họ..
Nhưng nếu không chiến mà nhận thua, sẽ bị những người khác chê cười, xem thường. Thế là lên một người, thua một người.
Sắc mặt ba người cực kì khó coi, vừa bắt đầu đã thua, đáng chết!
Mặc Đồng khiêu chiến ba trận, thắng ba trận, lần này tiểu hội đồng thuật vừa bắt đầu, liền triển lộ tài năng, thể hiện ra thiên phú ngạo nhân của hắn.
"Vị thiếu chủ Mặc gia này tiến bộ rất lớn à! Dường như có được không ít cơ duyên."
"Thiên phú này đúng là không tồi, nhưng so với thiếu chủ chúng ta vẫn còn quá xa."
"..."
Sau khi trận chiến của Mặc Đồng dấy lên một hồi thảo luận của mọi người, tiếp đến những thiên tài đồng thuật khác liên tiếp khiêu chiến người họ nhắm đến.
Sở Cửu Ca nhẫn nại quan sát, quan sát đặc điểm của các loại linh kỹ đồng thuật.
Sau khi xem họ thi đấu vài trận, có người muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca.
"Ta muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca!" Đôi mắt của người khiêu chiến tản mát ra hàn khí nhìn Sở Cửu Ca.
Hắn tên là Dịch Băng Hải, trước đó đã khiêu chiến một người rồi, nhẹ nhàng giành chiến thắng.
Đôi mắt đó của hắn mang theo hàn khí cực mạnh, có thể đem người đông cứng lấy, khống chế thực lực đối thủ, sau đó đánh hại họ.
"Được!" Sở Cửu Ca tiếp nhận khiêu chiến này.
Hắn là người tu luyện đồng thuật thứ hai mà Sở Cửu Ca đối chiến, ánh mắt băng lạnh đó quét qua lại, Dịch Băng Hải thi triển công kích đối với Sở Cửu Ca.
"Băng Đồng Yên Diệt!"
Sở Cửu Ca sử dụng năng lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng, cảm thấy ba động của hàn khí xung quanh.
Trước khi hàn khí đó triệt để đem cô đông cứng lại, Sở Cửu Ca tìm ra sơ hở rồi, vận chuyển thân pháp tránh né.
Thế mà tránh khỏi rồi, phản ứng đủ nhanh, có chút năng lực!
Hàn khí quanh thân Dịch Băng Hải càng thêm băng lạnh, nhiệt độ trên lôi đài đột nhiên giảm đi.
Thân ảnh Sở Cửu Ca biến hóa, vô luận Dịch Băng Hải công kích hung mạnh đến đâu, đều không thương tổn được đến một sợi tóc của Sở Cửu Ca.
Công kích của hắn thất bại, đã bị Sở Cửu Ca chưởng khống rõ ràng.
Thân ảnh Sở Cửu Ca lần nữa tăng nhanh, khiến người ta không nhìn rõ.
Cô như quỷ mị đến gần Dịch Băng Hải, đôi mắt đó trở nên càng nguy hiểm, sử dụng Vạn đồng vẫn diệt!
Dịch Băng Hải cảm thấy đôi mắt đột nhiên đau nhói, ý thức của hắn bị cầm cố, dường như bị một cỗ lực lượng cường đại giết đi vậy.
"Rầm!" Sở Cửu Ca đắc thủ rồi, chú định hắn đã bại trận, hắn bị Sở Cửu Ca đá bay khỏi lôi đài.
Một trận chiến này, cũng khiến cho những thiên tài đồng thuật kia biết được, năng lực của đệ nhất thiên tài Bách đại vương triều Sở Cửu Ca này không yếu chút nào, không phải là người họ có thể xem thường.
Sau khi Sở Cửu Ca chiến thắng Dịch Băng Hải, lại nhận được một lời khiêu chiến.
Lần này người đưa ra lời khiêu chiến với cô là thiếu chủ thành Cự Mục, Cự Lăng.
Mọi người thất kinh, "Cự Lăng ra tay rồi? Hơn nữa người đầu tiên khiêu chiến lại là Sở Cửu Ca."
"Xem ra năng lực của Sở Cửu Ca đã gợi lên hứng thú của Cự Lăng rồi, tiếp theo thi đấu rất đặc sắc đây."
"Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!" Sở Cửu Ca trực tiếp tiếp nhận trận khiêu chiến thứ hai.
Cự Lăng vận chuyển linh lực, vốn dĩ đôi mắt hắn đã rất to, khi vận chuyển đồng thuật càng lớn hơn, nhìn trông như hai cái lỗ đen.
Đột nhiên, Sở Cửu Ca cảm giác một đạo uy áp khiếp người, nhất thời lực trường xung quanh trở nên phi thường lớn.
Sở Cửu Ca sở trường về tốc độ, Cự Lăng vừa ra tay liền khiến cho tốc độ của Sở Cửu Ca giảm đáng kể.
Sở Cửu Ca ánh mắt trầm đi, Cự Lăng này là một đối thủ nguy hiểm.
Công kích đồng thuật của hắn, nguy hiểm, cương mãnh, nếu như cứng đối cứng mà nói chín phần chín người ở đây đều sẽ thua cho hắn.
Không ít người hít ngược một hơi, kinh hô: "Không hổ là Cự Lăng, vừa ra tay liền bá khí như vậy, Sở Cửu Ca e là không chống đỡ được bao lâu trong tay hắn."
"Sở Cửu Ca căn bản không có cơ hội ra tay!"
Phá thế nào? Ánh mắt Sở Cửu Ca chuyển động, suy nghĩ đối sách.
Đột nhiên, cô dường như nghĩ ra điều gì, đáy mắt lóe qua một đạo ám quang, đấu cường thế sao?
Cô mới không tin cường thế của Bất tử sinh mệnh chi đồng lại thua cho hai con mắt to này.