Bài viết: 149 

Chương 430: Cửu nhi nên bị phạt
Sở Cửu Ca thành công đem giải độc đan luyện chế ra, sau khi họ ăn vào đan dược, độc khí của yêu thụ chẳng còn chút tác dụng gì với họ nữa.
Vào lúc này Sở Cửu Ca lại lấy thêm chút lá cây, bắt đầu luyện dược, lần này cô luyện chế không phải là giải độc đan, mà là độc! Hồi lễ cho yêu thụ, thật cho rằng chỉ có yêu thụ là nó mới biết hạ độc à!
Lúc này yêu thụ cho rằng họ trúng độc cũng kha khá rồi, lần nữa phát động công kích đám người Sở Cửu Ca.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số dây leo dày đặc đánh úp đến, lúc này đồ ngốc đã được giải độc rồi.
"Đến thì đến! Người cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao?"
"Lên!"
Nhị Lượng, Mặc Đồng còn có Mạc Vấn Thiên cùng với Tiểu Kim xông lên, Tứ Sinh, Tiền Tiền và Hắc Viêm hộ pháp cho Sở Cửu Ca, không để cho đám dây leo kia quấy rầy Sở Cửu Ca.
"Ầm ầm ầm!" Một loạt tiếng vang truyền ra, nó kinh ngạc những tên nhân loại này thế mà lại không trúng độc, lần nữa có thể chiến đấu.
Lửa tuy đáng sợ, nhưng lúc này vô số dây leo như sóng triều hướng họ ập đến, cực kỳ kinh hồn bạt vía, nhất thời dù là lửa của Tiểu Kim cũng không thiêu sạch được.
Nhị Lượng nói: "Giết! Dù sao cũng không thể để nó đến gần đám người Sở Cửu Ca!"
"Giết!"
"Binh binh binh!" Số lượng dây leo nhiều hơn họ quá nhiều, không thể cản lại được tất cả dây leo.
Hắc Viêm nói: "Đốt cho ta!"
Lửa của Hắc Viêm lan ra, nguy hiểm đang chuẩn bị đến gần, mà Sở Cửu Ca vẫn như cũ bình tĩnh luyện dược.
Rất nhanh, Sở Cửu Ca liền luyện chế ra được một số dịch thể.
Bất tử sinh mệnh chi đồng nắm rõ mọi thứ xung quanh, những dây leo công kích họ chỉ là phần nhánh nhỏ mà thôi.
Chỉ cần nhánh chủ không bị tổn thương, vậy thì nó sẽ có thể không ngừng công kích họ.
Họ muốn ra khỏi phiến rừng này, là điều không dễ.
Muốn đánh bại nó, vậy thì bắt buộc phải phá hoại đi nhánh chủ của nó.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Một nhánh dây leo hướng Sở Cửu Ca đánh đến, Sở Cửu Ca vội vàng né tránh, trong tay cầm một bình độc dịch.
Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi cố chống đỡ! Ta đem phần đại lễ này tặng cho nó."
Thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh như chớp phóng ra ngoài, thân ảnh như quỷ mị, dù là yêu thụ cũng không phát giác nhánh chủ nơi yếu nhất của mình, bị một nhân loại tiếp cận.
Lúc này nó chỉ một lòng muốn bắt lấy những tên nhân loại dám đối phó nó này, với linh thú dám thiêu đốt nó.
"Phụt!" Sở Cửu Ca trực tiếp cầm bình độc dịch tưới lên vị trí đó, sau đó không chút dấu vết biến mất rồi.
Sở Cửu Ca nói: "Xong rồi, tiếp đến chúng ta cứ chơi đùa với nó, thả lỏng gân cốt đi."
"Ầm ầm ầm!" Sở Cửu Ca luồn lách qua những dây leo đó, vô số lợi tiễn được bắn ra.
Cho dù đám dây leo này cứng cáp khó phá, họ cũng dùng hết chiêu thức mạnh nhất của mình đối phó nó, xem như là luyện tay.
Không chiến đấu bao lâu, dây leo xung quanh càng ngày càng ít, trong không trung đột nhiên rơi xuống vô số lá cây vàng úa.
Tốc độ công kích của đám dây leo cũng càng ngày càng chậm, chẳng còn ý tứ gì cả.
Nhóm Sở Cửu Ca dừng tay lại, tiếp theo họ có thể yên tâm rời khỏi phiến rừng yêu thụ này rồi, yêu thụ đã xong đời rồi.
Đồ ngốc hỏi: "Cửu Ca, muội vừa nãy làm gì tên yêu thụ đó rồi? Nó bây giờ đến cả khí lực chiến đấu cũng không còn rồi."
Sở Cửu Ca đáp: "Ai bảo nó hạ độc chúng ta, cho nên ta liền cho nó chút độc nếm thử, bây giờ nó độc phát rồi, bản thân khó giữ!"
"Có thể độc người thì đã thôi, không ngờ ngay đến cây cũng có thể hạ độc, yêu nghiệt mà!" Mặc Đồng cực kinh ngạc nói.
Ngay lúc họ giải quyết xong yêu thụ, có thể an toàn rời khỏi nơi này, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân, Sở Cửu Ca nói: "Trước ẩn nấp đi!"
Nếu như là địch, vậy thì lập tức tập kích.
"Dung Uyên công tử, nơi này là một con yêu thụ, nhưng đã được người giải quyết rồi, ngược lại giúp chúng ta bớt đi rất nhiều việc! Nhưng cũng đại biểu nhóm người đó đã trước chúng ta một bước đi vào đại điện phía sau khu rừng, ta nghĩ chúng ta cần phải gia tăng tốc độ rồi."
Tiếp theo, Sở Cửu Ca nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc rơi vào trong tầm mắt, gương mặt yêu nghiệt đó cũng có thể khiến cho trời đất thất sắc.
Sở Cửu Ca không ngờ lại chính là đám người Dung gia và Dung Uyên đến, Sở Cửu Ca và Tiền Tiền trao đổi ánh mắt sau đó liền đi ra.
Sở Cửu Ca mở miệng: "Các ngươi nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ mới giải quyết xong tên yêu thụ đó mà thôi, còn chưa kịp vào đó!"
"Cửu nhi!" Dung Uyên hóa thành vệt sáng, đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng.
Những người Dung gia ngẩn ra, nói: "Sở Cửu Ca, thế mà là các ngươi!"
Dung Uyên lướt qua nhóm người Nhị Lượng nói: "Người cuối cùng Cửu nhi tìm mới chính là ta, đáng phạt!"
Sở Cửu Ca nói: "Chẳng lẽ không nên phạt chàng sao? Chàng bây giờ mới tìm được ta!"
"Cửu nhi nói không sai!"
Sắc mặt những người Dung gia trầm xuống, Dung Uyên công tử vừa nhìn thấy người trong lòng liền dồn hết tâm tư qua đó, căn bản không quản những việc khác.
"Dung công tử, dù sao thân phận người cao nhất! Người nói xem chúng ta chạm mặt với nhóm người này, nên xử lý thế nào? Để chúng cút, hay là.."
Lời hắn còn chưa nói dứt câu, liền bị Dung Uyên đánh gãy, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi muốn ai cút?"
Nhị Lượng đùa bỡn nói: "Các ngươi thật mạnh miệng! Muốn chúng ta cút, cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không."
Mặc Đồng nói: "Nếu không tất cả cùng hợp tác, yêu thụ vừa rồi rất lợi hại, bên trong còn không biết sẽ gặp phải phiền phức nào, liên thủ với nhau người đông thế mạnh, dù sao chúng ta đều là người của Bách đại vương triều."
Mạc Vấn Thiên cũng cảm nhận được bầu không khí có chút vi diệu, tuy rằng đối phương là người của Bách đại vương triều, nhưng lại đối địch với Cửu Ca, Nhị Lượng bọn họ, chỉ là Mặc Đồng không phát giác ra mà thôi.
Sở Cửu Ca nói: "Cũng đúng! Có lẽ chúng ta còn phải chạm mặt đám điên Nguyệt Ma Cung và người của đại lục khác, cùng hợp tác mới có thể nâng cao phần thắng, ta đồng ý!"
Người Dung gia nhìn về phía nhóm người Sở Cửu Ca, không thể không nói họ cũng có chút thực lực, có thể lợi dụng, nhưng mà nếu đến lúc đó dám tranh giành hộp bất tử với chúng, chúng nhất định sẽ đem họ diệt đi.
"Chúng tôi nghe theo Dung công tử!" Chúng nhìn Dung Uyên nói.
"Vậy thì hợp tác!"
Sở Cửu Ca nói: "Vậy hành động thôi!"
Họ dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía điểm cuối của khu rừng, họ cho rằng là một đại điện, nhưng tòa đại điện này lại có chút đặc biệt, cả tòa đại điện đều do gỗ tạo thành, cũng chính là một đại diện do yêu thụ hình thành.
Họ muốn vào đó tìm bảo vật, cơ duyên, vậy tương đương với việc đi vào bên trong của yêu thụ, khiến họ trở nên bị động, lâm vào trong nguy hiểm.
Nhị Lượng nói: "Sao lại có nhiều yêu thụ đến vậy! Giết một con lại có thêm một con, hơn nữa con này.."
Sở Cửu Ca nói: "Con này mạnh hơn rất nhiều so với con ngoài kia!"
Lợi hại như vậy, cô cũng không dám đảm bảo độc của cô có tác dụng không, dù sao là lợi dụng linh dược tương khắc với yêu thụ trước đó luyện thành.
Mà linh dược tương khắc của yêu thụ này, còn không biết đi đâu tìm được đây.
Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng thám thính vào sâu bên trong cung điện này, bên trong đó như là một cái mê cung.
Thám thính của Sở Cửu Ca dường như bị nó phát hiện rồi, kế đến cô chỉ nhìn thấy một mảng đen vô tận.
Vào lúc này Sở Cửu Ca lại lấy thêm chút lá cây, bắt đầu luyện dược, lần này cô luyện chế không phải là giải độc đan, mà là độc! Hồi lễ cho yêu thụ, thật cho rằng chỉ có yêu thụ là nó mới biết hạ độc à!
Lúc này yêu thụ cho rằng họ trúng độc cũng kha khá rồi, lần nữa phát động công kích đám người Sở Cửu Ca.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số dây leo dày đặc đánh úp đến, lúc này đồ ngốc đã được giải độc rồi.
"Đến thì đến! Người cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao?"
"Lên!"
Nhị Lượng, Mặc Đồng còn có Mạc Vấn Thiên cùng với Tiểu Kim xông lên, Tứ Sinh, Tiền Tiền và Hắc Viêm hộ pháp cho Sở Cửu Ca, không để cho đám dây leo kia quấy rầy Sở Cửu Ca.
"Ầm ầm ầm!" Một loạt tiếng vang truyền ra, nó kinh ngạc những tên nhân loại này thế mà lại không trúng độc, lần nữa có thể chiến đấu.
Lửa tuy đáng sợ, nhưng lúc này vô số dây leo như sóng triều hướng họ ập đến, cực kỳ kinh hồn bạt vía, nhất thời dù là lửa của Tiểu Kim cũng không thiêu sạch được.
Nhị Lượng nói: "Giết! Dù sao cũng không thể để nó đến gần đám người Sở Cửu Ca!"
"Giết!"
"Binh binh binh!" Số lượng dây leo nhiều hơn họ quá nhiều, không thể cản lại được tất cả dây leo.
Hắc Viêm nói: "Đốt cho ta!"
Lửa của Hắc Viêm lan ra, nguy hiểm đang chuẩn bị đến gần, mà Sở Cửu Ca vẫn như cũ bình tĩnh luyện dược.
Rất nhanh, Sở Cửu Ca liền luyện chế ra được một số dịch thể.
Bất tử sinh mệnh chi đồng nắm rõ mọi thứ xung quanh, những dây leo công kích họ chỉ là phần nhánh nhỏ mà thôi.
Chỉ cần nhánh chủ không bị tổn thương, vậy thì nó sẽ có thể không ngừng công kích họ.
Họ muốn ra khỏi phiến rừng này, là điều không dễ.
Muốn đánh bại nó, vậy thì bắt buộc phải phá hoại đi nhánh chủ của nó.
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Một nhánh dây leo hướng Sở Cửu Ca đánh đến, Sở Cửu Ca vội vàng né tránh, trong tay cầm một bình độc dịch.
Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi cố chống đỡ! Ta đem phần đại lễ này tặng cho nó."
Thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh như chớp phóng ra ngoài, thân ảnh như quỷ mị, dù là yêu thụ cũng không phát giác nhánh chủ nơi yếu nhất của mình, bị một nhân loại tiếp cận.
Lúc này nó chỉ một lòng muốn bắt lấy những tên nhân loại dám đối phó nó này, với linh thú dám thiêu đốt nó.
"Phụt!" Sở Cửu Ca trực tiếp cầm bình độc dịch tưới lên vị trí đó, sau đó không chút dấu vết biến mất rồi.
Sở Cửu Ca nói: "Xong rồi, tiếp đến chúng ta cứ chơi đùa với nó, thả lỏng gân cốt đi."
"Ầm ầm ầm!" Sở Cửu Ca luồn lách qua những dây leo đó, vô số lợi tiễn được bắn ra.
Cho dù đám dây leo này cứng cáp khó phá, họ cũng dùng hết chiêu thức mạnh nhất của mình đối phó nó, xem như là luyện tay.
Không chiến đấu bao lâu, dây leo xung quanh càng ngày càng ít, trong không trung đột nhiên rơi xuống vô số lá cây vàng úa.
Tốc độ công kích của đám dây leo cũng càng ngày càng chậm, chẳng còn ý tứ gì cả.
Nhóm Sở Cửu Ca dừng tay lại, tiếp theo họ có thể yên tâm rời khỏi phiến rừng yêu thụ này rồi, yêu thụ đã xong đời rồi.
Đồ ngốc hỏi: "Cửu Ca, muội vừa nãy làm gì tên yêu thụ đó rồi? Nó bây giờ đến cả khí lực chiến đấu cũng không còn rồi."
Sở Cửu Ca đáp: "Ai bảo nó hạ độc chúng ta, cho nên ta liền cho nó chút độc nếm thử, bây giờ nó độc phát rồi, bản thân khó giữ!"
"Có thể độc người thì đã thôi, không ngờ ngay đến cây cũng có thể hạ độc, yêu nghiệt mà!" Mặc Đồng cực kinh ngạc nói.
Ngay lúc họ giải quyết xong yêu thụ, có thể an toàn rời khỏi nơi này, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân, Sở Cửu Ca nói: "Trước ẩn nấp đi!"
Nếu như là địch, vậy thì lập tức tập kích.
"Dung Uyên công tử, nơi này là một con yêu thụ, nhưng đã được người giải quyết rồi, ngược lại giúp chúng ta bớt đi rất nhiều việc! Nhưng cũng đại biểu nhóm người đó đã trước chúng ta một bước đi vào đại điện phía sau khu rừng, ta nghĩ chúng ta cần phải gia tăng tốc độ rồi."
Tiếp theo, Sở Cửu Ca nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc rơi vào trong tầm mắt, gương mặt yêu nghiệt đó cũng có thể khiến cho trời đất thất sắc.
Sở Cửu Ca không ngờ lại chính là đám người Dung gia và Dung Uyên đến, Sở Cửu Ca và Tiền Tiền trao đổi ánh mắt sau đó liền đi ra.
Sở Cửu Ca mở miệng: "Các ngươi nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ mới giải quyết xong tên yêu thụ đó mà thôi, còn chưa kịp vào đó!"
"Cửu nhi!" Dung Uyên hóa thành vệt sáng, đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng.
Những người Dung gia ngẩn ra, nói: "Sở Cửu Ca, thế mà là các ngươi!"
Dung Uyên lướt qua nhóm người Nhị Lượng nói: "Người cuối cùng Cửu nhi tìm mới chính là ta, đáng phạt!"
Sở Cửu Ca nói: "Chẳng lẽ không nên phạt chàng sao? Chàng bây giờ mới tìm được ta!"
"Cửu nhi nói không sai!"
Sắc mặt những người Dung gia trầm xuống, Dung Uyên công tử vừa nhìn thấy người trong lòng liền dồn hết tâm tư qua đó, căn bản không quản những việc khác.
"Dung công tử, dù sao thân phận người cao nhất! Người nói xem chúng ta chạm mặt với nhóm người này, nên xử lý thế nào? Để chúng cút, hay là.."
Lời hắn còn chưa nói dứt câu, liền bị Dung Uyên đánh gãy, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi muốn ai cút?"
Nhị Lượng đùa bỡn nói: "Các ngươi thật mạnh miệng! Muốn chúng ta cút, cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không."
Mặc Đồng nói: "Nếu không tất cả cùng hợp tác, yêu thụ vừa rồi rất lợi hại, bên trong còn không biết sẽ gặp phải phiền phức nào, liên thủ với nhau người đông thế mạnh, dù sao chúng ta đều là người của Bách đại vương triều."
Mạc Vấn Thiên cũng cảm nhận được bầu không khí có chút vi diệu, tuy rằng đối phương là người của Bách đại vương triều, nhưng lại đối địch với Cửu Ca, Nhị Lượng bọn họ, chỉ là Mặc Đồng không phát giác ra mà thôi.
Sở Cửu Ca nói: "Cũng đúng! Có lẽ chúng ta còn phải chạm mặt đám điên Nguyệt Ma Cung và người của đại lục khác, cùng hợp tác mới có thể nâng cao phần thắng, ta đồng ý!"
Người Dung gia nhìn về phía nhóm người Sở Cửu Ca, không thể không nói họ cũng có chút thực lực, có thể lợi dụng, nhưng mà nếu đến lúc đó dám tranh giành hộp bất tử với chúng, chúng nhất định sẽ đem họ diệt đi.
"Chúng tôi nghe theo Dung công tử!" Chúng nhìn Dung Uyên nói.
"Vậy thì hợp tác!"
Sở Cửu Ca nói: "Vậy hành động thôi!"
Họ dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía điểm cuối của khu rừng, họ cho rằng là một đại điện, nhưng tòa đại điện này lại có chút đặc biệt, cả tòa đại điện đều do gỗ tạo thành, cũng chính là một đại diện do yêu thụ hình thành.
Họ muốn vào đó tìm bảo vật, cơ duyên, vậy tương đương với việc đi vào bên trong của yêu thụ, khiến họ trở nên bị động, lâm vào trong nguy hiểm.
Nhị Lượng nói: "Sao lại có nhiều yêu thụ đến vậy! Giết một con lại có thêm một con, hơn nữa con này.."
Sở Cửu Ca nói: "Con này mạnh hơn rất nhiều so với con ngoài kia!"
Lợi hại như vậy, cô cũng không dám đảm bảo độc của cô có tác dụng không, dù sao là lợi dụng linh dược tương khắc với yêu thụ trước đó luyện thành.
Mà linh dược tương khắc của yêu thụ này, còn không biết đi đâu tìm được đây.
Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng thám thính vào sâu bên trong cung điện này, bên trong đó như là một cái mê cung.
Thám thính của Sở Cửu Ca dường như bị nó phát hiện rồi, kế đến cô chỉ nhìn thấy một mảng đen vô tận.