Cổ Đại [Dịch] Nghịch Thiên Thần Y Phi - Phụng Tử

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi gia đình của tôi, 17 Tháng tư 2021.

  1. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 50: Đấu với Tần Hàn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người xì xào bàn tán, không ngờ đến băng sơn mỹ nhân Lâm đại tiểu thư cũng có thời điểm cười, Tần thiếu chủ bản lĩnh quả là lớn.

    Nhưng mà có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng, bản thân hắn bản lĩnh cũng không ít.

    Xưa nay Lâm Huyên không bao giờ cho hắn hắn mặt tốt nay lại cười với hắn, điều này khiến cho sự tự tin của hắn ngút trời.

    Quả nhiên thiên phú thực lực của hắn biến mạnh thì mọi người sẽ quên đi vết nhơ của hắn.

    Những người xem thường hắn, cũng sẽ có một ngày cúi đầu trước hắn.

    Hắn ôn hòa hữu lễ nói: "Bổn thiếu chủ xưa nay thương hương tiếc ngọc, đối với đại mỹ nhân Lâm đại tiểu thư tự nhiên sẽ thủ hạ lưu tình!"

    Lâm gia chủ đánh giá Tần Hàn, vốn tưởng Tần gia thiếu chủ bị nhốt nửa tháng nhất định là bị phế rồi.

    Vậy mà hắn lại nghĩ sai rồi, chưa tròn hai mươi đã có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng, không thể không nói hắn là ứng viên con rể không tồi.

    Tần Hàn và Lâm Huyên giao thủ, Tần Hàn ra tay quả nhiên dịu dàng hơn nhiều so với đối phó Diệp Hiểu.

    "Uỳnh!" So với sự dịu dàng của bên này, Sở gia và Diệp gia hiển nhiên chiến đấu mạnh liệt hơn nhiều.

    Ván đấu thứ nhất, mọi người đã biết thực lực của các gia tộc.

    Đến hiện tại, những người tại trận đầu đều là những thiên tài đứng trên đỉnh tháp.

    Bọn họ cũng muốn nhanh chóng biết được kết quả, cho nên lựa chọn đánh nhanh rút gọn.

    Người đầu tiên lên lôi đài của Tần gia và Lâm gia là Tần Hàn và Lâm Huyên.

    Phía Sở gia và Diệp gia người lên trước tiên cũng là Sở Cửu Ca và Diệp Hiểu.

    Diệp Hiểu bề ngoài là một công tử ôn nhu, công kích đối với Sở Cửu Ca thì lại chiêu chiêu hiểm độc.

    Lúc trước bọn họ không có thù, nhưng sau trận đấu giá đó, Diệp Hiểu đã hận thấu xương Sở Cửu Ca.

    Hơn nữa, Diệp gia họ tuyệt đối không thể thua thêm một ván nữa, tiếp tục thua cha hắn tuyệt đối không tha cho hắn.

    Sự hung dữ của Diệp Hiểu cộng thêm thực lực ngưng thể cảnh bát trọng khiến mọi người không khỏi vì Sở Cửu Ca mà đổ mồ hôi lạnh, quá nguy hiểm đi!

    Có người nói: "Xem ra lần đại hôi tứ tộc này đã có thể thấy được kết quả rồi, Tần gia thứ nhất, Diệp gia thứ hai, Sở gia thứ ba, Lâm gia thứ tư."

    "Sở gia đã rất không tồi rồi, có được một Sở Cửu Ca, cũng không cần xếp chót nữa."

    Thế nhưng khiến người tại hiện trường kinh ngạc là giao thủ được mấy chục hồi, Sở Cửu Ca vẫn dễ dàng tránh khỏi công kích của Diệp Hiểu, khiến Diệp Hiểu đối với cô không có cách nào.

    "Bang!" Tần Hàn và Lâm Huyên sau mấy chục hồi kéo dài, Tần Hàn dịu dàng ép Lâm Huyên rời khỏi lôi đài.

    Hắn nói: "Nhượng bộ rồi!"

    Lâm Huyên biết, cô không phải là đối thủ của Tần Hàn, chín người còn lại cho dù lên cùng lúc cũng đánh không lại Tần Hàn.

    Cô bình tĩnh nói: "Lâm gia ta chịu thua!"

    "Lâm gia thua, Tần Hàn lại thắng một ván!" Trọng tài tuyên bố.

    Tần gia chủ cười rất đắc ý, bởi vì Tần Hàn bị nhốt, sự xuất hiện của đệ nhất thần trộm khiến Tần gia hắn một mực lâm vào thế suy thoái.

    Không ngờ vận may lại đến, bị nhốt trong Dung Vương phủ trong cái rủi lại cái may trở thành thiên tài người người ngưỡng mộ của Xích Linh Quốc.

    Hạng nhất, tuyệt đối là Tần gia họ!

    Diệp Hiểu sau nhiều lần công kích Sở Cửu Ca vô hiệu xấu hổ quá hóa giận nói: "Sở Cửu Ca, ngươi rốt cuộc học được thân pháp từ đâu, đây tuyệt đối không thể là thân pháp Sở gia có, chẳng lẽ ngươi ỷ vào thân pháp đặc biệt này một mực tránh né sao?"

    Sở Cửu Ca nói: "Vốn tưởng ngươi so với đệ đệ ngốc của ngươi sẽ lợi hại hơn chút, nay xem ra tám lạng nửa cân cũng chẳng lợi hại đến đâu, ta bây giờ có chút nôn nóng đi thu thập tần Hàn, không chơi với ngươi nữa."

    Diệp Hiểu giận nói: "Sở Cửu Ca, ngươi ngông cuồng cũng phải có giới hạn chứ. Lại còn muốn chiến đấu với Tần Hàn, ta bây giờ sẽ đánh đến ngươi đứng còn không được."

    Diệp Hiểu bạo phát ra lệ khí kinh người, Tần Hàn ngây ra, giận dữ nói: "Diệp Hiểu, ngươi dám!"

    Sở Cửu Ca phải do đích thân hắn thu thập, không thể để Diệp Hiểu giành mất cơ hội này.

    Ngay khi công kích của Diệp Hiểu sắp đến, thân pháp của Sở Cửu Ca trở nên càng thêm quỷ dị.

    Kế tiếp, linh lực không ngừng tràn ra, thủ pháp cô cực nhanh đã thi triển được mấy linh kỹ của Sở gia.

    "Thiên Phụng Chưởng!"

    "Thương Vân Trảm!"

    "Hoa Tiềm Nguyệt!"

    Linh kỹ này không phải là rất cao cấp, Sở Cửu Ca với ngưng thể cảnh tứ trọng thi triển ra, cho dù Sở Cửu Ca liên tục thực hiện bao nhiêu lần, vẫn là không cách nào gây ra tổn thương cho Diệp Hiểu.

    Mọi người lắc đầu, thiên phú của Sở Cửu Ca rất kinh người, nhưng mà do bị phế qua một lần, tu luyện lại cấp bậc không được cao, cuối cùng rất khó thắng được Diệp thiếu chủ.

    Uy lực công kích của Sở Cửu Ca khiến cho Diệp Hiểu khinh thường, kết quà khiến người không cách nào chấp nhận là những công kích không mấy uy lực này của Sở Cửu Ca lại có thể phá vỡ công kích cường đại của hắn.

    Mỗi một lần rơi xuống sơ hở trong công kích của hắn, đánh trúng vào yếu hại của hắn!

    "Binh Binh!" Mấy đạo công kích đánh trúng Diệp Hiểu, Diệp Hiểu phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược ra ngoài.

    Hắn lăn xuống lôi đài, té như chó cạp đất.

    Đợi Diệp Hiểu té xuống lôi đài mọi người đều ngây ra, không thể tin tưởng!

    Những người của Sở gia cũng không tưởng tượng được, những linh kỹ này họ đều rất quen thuộc đó!

    Bọn họ chưa từng biết rằng những linh kỹ đó sẽ có lực sát thương mạnh như vậy!

    "Điện hạ, đây rốt cuộc là như thế nào? Diệp Hiểu đó cũng quá phế vật đi!" Một nữ tử dựa vào lòng Tử Kha nói.

    "Các gia tộc của tiểu quốc có thể tu luyện ra được linh kỹ tốt gì, thiên phú lại không tốt, cho nên vừa động thủ đã có vô vàn sơ hở, bị người nhìn ra sơ hở và điểm yếu, cho dù thực lực mạnh hơn đối thủ rất nhiều, cũng sẽ bị đối thủ thông minh đánh bại! Mỹ nhân đó sử dụng linh kỹ tuy cấp thấp, nhưng lại phát huy đến mức phi thường hoàn mỹ, một chút sơ hở cũng không có. Danh xưng thiên tài của cô quả là danh xứng với thực." Ánh mắt Tử Kha nhìn Sở Cửu ca càng trở nên như muốn đốt cháy cô.

    Bởi vì hắn biết, cho dù thực lực và hiểu biết của hắn vượt xa nữ nhân đó, cũng không thể làm được đến mức này.

    Những nữ nhân bên cạnh hắn, oán khí đối với Sở Cửu Ca càng ngày càng lớn, sợ nữ nhân kia sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh nhất trong số tỷ muội bọn họ.

    Thiếu chủ bại rồi, người Diệp gia không chịu chết tâm, tiếp tục chiến đấu, cuối cùng không cần Sở Cửu Ca ra tay, đã bị sĩ khí bạo trướng của đệ tử Sở gia đánh đến hoa rơi nước chảy!

    Trọng tài tuyên bố: "Sở gia thắng, Sở gia thắng hai ván."

    Trận tỷ thí tiếp theo Sở gia đối Tần gia, Diệp gia đối Lâm gia. "

    Mà xếp hạng cuối cùng sẽ do ván đấu này quyết định, Tần Hàn đứng trên lôi đài, ánh mắt âm trầm nhìn Sở Cửu Ca.

    Thân hình Sở Cửu Ca lóe qua, hồng y phi vũ, bay phấp phới, đẹp đến không như người thật khiến ánh mắt Tần Hàn khẽ trầm.

    Khi cô đứng trên lôi đài, Tần Hàn lạnh giọng nói:" Sở Cửu Ca, ngày đó tại đại hội chiêu thân của Dung Vương, do sự chen ngang của ám vệ Dung vương phủ, ta không cách nào cản trở ngươi. "

    " Hôm nay là đại hội tứ tộc, cho dù là Dung Vương cũng không có tư cách chen tay vào, trận chiến hôm nay ta tuyệt đối không thủ hạ lưu tình. Bởi vì ngay khi ngươi hãm hại ta bị nhốt vào địa lao của Dung vương phủ, chúng ta sớm đã ân đoạn nghĩa tuyệt."
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  2. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 51: Có gì không dám

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khóe miệng Sở Cửu Ca nở nụ cười lố bịch, "Ân đoạn nghĩ tuyệt, Tần Hàn ngươi không phải đang nói đùa đó chứ! Ngay khi ngươi và Tần gia chủ hãm hại ta, phế đi ta, tại đại hội chiêu thân muốn giết chết ta, ngươi ta sớm đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi!"

    "Hôm nay đại hội tứ tộc, ta sẽ đánh bại ngươi, sau đó khiến Tần gia ngươi vì những việc làm trước kia trả giá thảm trọng."

    Ánh mắt Sở Tuyền Nguyệt cũng lóe qua hàn quang, nói: "Ca nhi, cho dù con có làm gì mẫu thân cũng ủng hộ con. Những việc dơ bẩn mà Tần gia làm, ngụy trang có hoàn mỹ cũng sẽ có lúc bị vạch trần thôi, dám ức hiếp nữ nhi ta, cũng nên trả nợ rồi!"

    Mà Cửu thúc khi nghe đến những việc mà Sở Cửu Ca phải chịu, đau lòng lại phẫn nộ.

    Tiểu tử như kiến kia là cái thá gì? Tần gia nhỏ nhoi kia lại là thứ đồ chơi gì? Lại dám như vậy ức hiếp người hắn muốn bảo vệ.

    Mỗi tế bào trong cơ thể hắn đều đang kêu gào, lúc này hắn chỉ muốn xông vào phía Tần gia kia, đem mỗi người trong Tần gia giết không còn manh giáp.

    Sát khí Cửu thúc bộc phát ra, làm cho Sở Tuyền Nguyệt sợ hãi, cô cảm nhận như bên cạnh có một con mãnh thú chuẩn bị xông ra khỏi chuồng vậy.

    Cô vội vàng đem người kéo lại, "Ta biết ngươi đau lòng cho Ca nhi, nhưng chuyện này trong lòng Ca nhi tự biết tính toán, ngươi đừng quá manh động. Ca nhi nói thân thể ngươi không tốt, kêu ngươi không cần thiết sử dụng lực lượng thì cố gắng đừng sử dụng lực lượng."

    Sát khí của Cửu thúc bị một số người sắc sảo cảm nhận được, một trong số đó thì là Nhất Nặc.

    Nhất Nặc chống cằm đánh giá người nam nhân khuôn mặt xấu xí lại mang theo sát khí đáng sợ đó, luôn cảm giác thân hình của người nam nhân có chút cảm giác quen thuộc.

    Sự mất khống chế của hắn, khi nghe đến lời của Sở Tuyền Nguyệt thì ngây ra, khôi phục lại lý trí của bản thân.

    Hắn nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ta.. ta không có dọa đến cô chứ?"

    Sở Tuyền Nguyệt lắc đầu nói: "Ta biết ngươi là vì Ca nhi, sát khí đó cũng không phải đối với ta, đương nhiên không bị dọa đến. Ca nhi từ nhỏ chỉ có ta, phụ thân và thất thúc của cô bảo hộ, không nghĩ đến lại có thêm một trưởng bối như ngươi không màng tất cả bảo hộ con bé, ta.. ta thật vui cho con bé."

    "Trưởng bối.. ta.. ta không phải.." Cửu thúc ngây ra.

    Hắn cảm giác đối với tiểu Cửu không phải là sự chiếu cố của trưởng bối, đây là sứ mệnh được khắc vào xương tủy của hắn, song suy nghĩ kĩ lại không chỉ có như vậy.

    Có lẽ từ khi người nam nhân tên Dung Uyên kia xuất hiện, suy nghĩ bảo hộ đơn thuần đã có chút biến đổi rồi.

    Tần Hàn lạnh giọng nói: "Sở Cửu ca, ngươi thật sự là ngông cuồng tự đại! Người nên trả giá là ngươi!"

    Phút chốc, tốc độ thân hình Tần Hàn cực nhanh, tại không trung xuất hiện vô số tàn ảnh.

    Quỹ tích công kích của hắn, khiến những người thực lực dưới ngưng hồn cảnh hoàn toàn không cách nào nhìn rõ.

    Ưu thế của Sở Cửu Ca cũng là tốc độ nhanh, nhưng mà Tần thiếu chủ hình như càng lợi hại, Sở Cửu Ca phiền phức lớn rồi.

    Tại một lầu cao cách đấu trường không xa, Mặc Nhất cung kính đứng sau Dung Uyên nói: "Chủ tử, có phải là khiến cho thực lực Tần Hàn thăng tiến cao quá không? Vương phi người.."

    Khóe miệng Dung Uyên nở nụ cười nhạt, "Cao! Đây đối với Cửu nhi mà nói một chút cũng chẳng cao, chỉ có khiến cho Tần Hàn trèo cao, khi té xuống mới càng thêm tan xương nát thịt."

    Đôi mắt như tử thủy tinh lóe qua vẻ khát máu.

    Thân pháp của Tần Hàn quả thật rất nhanh, nhưng mà sau khi Sở Cửu Ca tận dụng năng lực bất tử sinh mệnh chi đồng, quỹ tích công kích của hắn vẫn rất rõ ràng, sơ hở tuy rằng ít nhưng không phải không có.

    Thân hình lửa đỏ biến thành một vệt sáng, Sở Cửu Ca bất tri bất giác ép sát Tần Hàn.

    Cận chiến, với sử hiểu biết của cô về cơ thể người, công kích vào yếu hại trên người hắn.

    "Rắc!" Mọi người nghe thấy một tiếng giòn giã vang lên.

    Kế đến, bọn họ nhìn thấy Tần gia thiếu chủ Tần Hàn nắm lấy cổ tay vô lực của bản thân thoái lui.

    Mọi người kinh ngạc nhìn về tỷ võ đài, lần đầu giao phong, Sở Cửu Ca không chút khách khí khiến cho Tần thiếu chủ ngưng thể cảnh cửu trọng đỉnh phong thiệt thòi lớn đến vậy.

    Tần Hàn trong lòng cũng thất kinh, Sở Cửu Ca đánh bại Diệp Hiểu và Lâm Huyên, hắn vẫn chưa cảm thấy cô lợi hại thế nào, dù sao hai người đó hắn cũng rất thoải mái mà đánh bại họ.

    Nay hắn chính diện giao phong với Sở Cửu ca, mới biết cô đã hoàn toàn không giống khi xưa, so với Sở Cửu Ca dễ dàng bị hắn giết chết tại đại hội chiêu thân đã không giống rồi.

    Thủ đoạn quỷ dị, thân pháp cường đại!

    Lúc này gương mặt tuyệt mỹ của Sở Cửu Ca mang theo vô tận hàn ý nhìn Tần Hàn nói: "Trật đi một cánh tay, chỉ là bắt đầu, chúng ta từ từ tính?"

    "Sở Cửu Ca, bổn thiếu chủ cho dù chỉ còn một cánh tay, đánh bại ngươi cũng dễ như trở bàn tay!"

    Tần Hàn lấy ra một cây kiếm dài, bộc phát ra lực lượng kinh người, hận hận ép về phía Sở Cửu Ca.

    Kiếm khí hung tàn như cuồng phong ập đến, trên mặt Tần Hàn cũng lộ ra nụ cười, nhưng mà..

    "Viu!" Một vệt sáng vụt qua, một cây cây kim châm xuyên qua lỗ hỏng phòng vệ của hắn.

    "Phụt phụt phụt!" Rơi vào mấy huyệt đạo trên thân hắn.

    Phút chốc Tần Hàn bị chấn kinh đến đổ một thân mồ hôi, toàn thân khí huyết nghịch chuyển, thời khắc này hắn cảm thấy mình cách cái chết rất gần.

    Thế nhưng, may mắn là hắn không sao!

    Trước đó bị Sở Cửu Ca bẻ gãy đi tay trái, nay toàn thân trên bên trái đang trong trạng thái tê liệt, không thể nhúc nhích!

    Hắn vẫn còn tay phải, tay phải hắn vẫn có thể huy kiếm.

    Tần Hàn nắm chặt kiếm trong tay, thân thể lại run cầm cập.

    Nhát kiếm vừa nãy của hắn ngay cả góc áo của cô cũng không chạm đến được, sao có thể?

    Kết quả như vậy khiến mọi người trợn tròn mắt, song phương giao thủ, họ vốn tưởng rằng Tần gia thiếu chủ ngưng thể cảnh cửu trọng đỉnh phong nắm chắc phần thắng, thế nhưng sự thật lại ngược lại.

    Sở Cửu Ca lại có thể nhẹ nhàng khiến cho Tần thiếu chủ bị trọng thương, hoàn toàn bị chèn ép!

    Trận chiến trước đó của cô với Diệp thiếu chủ và Lâm đại tiểu thư căn bản là chưa triển lộ hết toàn bộ năng lực.

    Đáng sợ! Ngưng thể cánh tứ trọng đã biến thái như vậy, Sở Cửu Ca là quái vật sao?

    Sở Cửu Ca như cười như không nhìn Tần Hàn, "Tần gia ngươi không phải rất thích biến người khác thành phế vật sao? Bổn tiểu thư hôm nay trên lôi đài này sẽ khiến ngươi từng bước trở thành phế vật."

    Tần gia chủ khịt lạnh nói: "Sở Cửu Ca, ngươi gan lớn quá đấy!"

    Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Đại hội tứ tộc, trên lôi đài, sinh tử do trời. Cho dù đem đối thủ ngộ sát, ta cũng không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì, ta có gì không dám? Tần gia chủ."

    Sắc mặt Tần gia chủ tái mét, Sở Cửu Ca nhíu mày nói: "Ồ! Nếu như ngươi không muốn vị thiếu chủ thiên tài bị ta giết chết trên lôi đài của đại hội tứ tộc, ngươi có thể kêu hắn chịu thua."

    Rõ ràng hạng nhất gần ngay trước mắt, sao có thể ngờ đến Sở Cửu Ca lại biến thái như vậy, đáy mắt Tần gia chủ lộ vẻ đấu tranh.

    Tần Hàn thiên phú như vậy, tuyệt đối không thể để Sở Cửu Ca báo thù biến thành phế vật được.

    Tần gia chủ nói: "Hàn nhi, nhận thua đi! Ta biết con đã dốc hết toàn lực rồi, dù có thua Tần gia ta cũng là hạng hai, ta cũng không trách con!"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  3. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 52: Moi tim của hắn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca của bây giờ hoản toàn không nhìn ra được một chút hình bóng của ngày xưa, cô thủ đoạn quỷ dị, tâm địa tàn độc, Tần Hàn biết cô nhất định nói được làm được.

    Hắn sợ rồi!

    Hắn muốn nhận thua!

    "A a a a a!"

    Hai chữ nhận thua, lại hóa thành những thanh âm như vậy.

    Hắn cảm nhận cổ họng đau rát như lửa đốt, căn bản không nói ra được lời nào.

    Tình huống như vậy, quá đỗi quen thuộc!

    Lòng Tần Hàn trở nên băng lạnh, Sở Cửu Ca trở nên ác quá đi.

    Lấy oán báo oán, lấy huyết báo huyết, Sở Cửu Ca nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tần Hàn, lại lần nữa giơ tay.

    Tần Hàn cắn chặt răng, chỉ còn cách ứng chiến.

    Cổ họng bị Sở Cửu Ca ám toán làm bị thương, bây giờ con đường duy nhất hắn có thể đi, chính là huyết chiến đến cùng với Sở Cửu Ca.

    Công kích của Sở Cưu Ca không một kẽ hở, nhưng mà công kích của Tần Hàn lại ngày càng lộ ra nhiều sở hở hơn.

    "Phụt phụt!"

    "Aaaaa!"

    Trên đầu gối sinh sinh bị đâm vào hai cây kim châm, đau thấu xương, khiến Tần Hàn kêu gào thảm thiết.

    "Rầm!" Đôi chân Tần Hàn cong lại, trực tiếp quỳ trên lôi đài, nay Tần Hàn chỉ còn có cánh tay phải là có thể động đậy.

    Linh lực tuy rằng vẫn còn, nhưng mà hắn gần như đã trở thành một phế nhân rồi.

    Tần Hàn đôi mắt như muốn nổ tung nhìn Sở Cửu Ca, tại sao, tại sao ngươi phải ác độc như vậy, Sở Cửu Ca?

    Khóe miệng Sở Cửu Ca nở nụ cười lạnh nhạt, "Như vậy đã cảm thấy ta ác độc rồi sao! Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi."

    Sở Cửu Ca chơi đùa kim châm trong tay, nói: "Tiếp theo, bổn tiểu thư sẽ moi tim của ngươi ra, cho tất cả mọi người tại hiện trường xem xem, tim ngươi rốt cuộc đen đến nhường nào?"

    "Ngươi đừng qua đây! Ngươi đừng qua đây!" Đang quỳ trên lôi đài Tần Hàn điên cuồng huy kiếm hét lên.

    Một đạo đạo kiếm khí để lại vết tích trên lôi đài, thế nhưng căn bản không cách nào cản trở Sở Cửu Ca đến gần.

    Tần gia chủ cũng phẫn nộ hét lên: "Sở Cửu Ca, ngươi dừng tay cho ta!"

    Tần Hàn tuổi còn trẻ đã có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng đỉnh phong, hắn là hy vọng của Tần gia, tuyệt đối không thể bị Sở Cửu Ca giết chết.

    Tần gia chủ cũng không thèm quan tâm quy tắc của đại hội tứ tộc nữa, không màng gì cả chỉ muốn xông lên lôi đài cản trở Sở Cửu Ca.

    Cho dù là Xích Hoàng hay Diệp gia Lâm gia đều ngầm chấp nhận cách làm của Tần gia chủ, không có phái người cản trở.

    Vào ngay lúc đó, một thân hình cao to chặn lại đường đi của Tần gia chủ.

    Hắn như thể tuyệt thế bá chủ nhìn ông, lòng của Tần gia chủ đột nhiên đập không ngừng, trước mặt người này, hắn như một con kiến nhỏ nhoi, mà đối phương lại là một chú voi to lớn!

    Tay hắn vẽ qua không trung, nhẹ nhàng chỉ, Tần gia chủ đã cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra.

    "Ngươi.."

    Sở Tuyền Nguyệt lạnh giọng nói: "Tần gia chủ, tỷ thí của tiểu bối trẻ tuổi ngươi nhúng tay vào có chút không hợp lý, thân là gia chủ một gia tộc, ngay cả quy tắc này cũng không hiểu sao?"

    Đây là tỷ thí sao? Sở Cửu Ca đây hoàn toàn là ác ý báo thù!

    Tần gia chủ muốn mở miệng chửi lớn, nhưng trước uy áp của Cửu thúc, hắn căn bản không nói được lời nào.

    Vào lúc này, Xích Hoàng đứng ra hòa giải, hắn nói: "Tần gia chủ đột nhiên ra tay, Trẫm cũng không kịp phản ứng, người đâu! Mời tần gia chủ về lại vị trí, quy tắc của tỷ thí vẫn là phải tuân thủ."

    Có mấy cao thủ hoàng cung xuất hiện nói: "Tần gia chủ, mời!"

    Xích Hoàng làm như vậy chủ yếu là muốn bảo toàn mạng nhỏ của Tần gia chủ, nam nhân khuôn mặt xấu xí hung dữ kia, thực lực phi thường đáng sợ.

    Xích Hoàng nghi ngờ, nếu như không cho người cản trở, hắn sẽ không chút khách khí mà giết đi Tần gia chủ.

    Diệp gia chủ cũng mở miệng: "Tần huynh, quy tắc của đại hội tứ tộc trăm năm không đổi, ngươi cũng không thể phá vỡ quy tắc! Đây chỉ là trò đùa nhỏ của thanh niên trẻ tuổi mà thôi! Nghe nói tiểu nha đầu Sở gia hồi trước rất thích nhi tử ngươi, tuyệt đối sẽ không lấy đi mạng của nhi tử ngươi đâu."

    Lâm gia chủ nói: "Diệp huynh nói đúng đó, ngươi cứ yên tâm đi!"

    Yên tâm! Lòng của Tần gia chủ phẫn nộ!

    Nhìn Tần Hàn gương mặt trắng bệch, vẻ mặt thống khổ trên lôi đài, hắn sao có thể yên tâm.

    Nếu như Tần Hàn đổi thành Diệp Hiểu hay Lâm Huyên, các ngươi có còn yên tâm không?

    Quả là một đám gia hỏa chỉ biết đứng nói chuyện mà không biết lưng đau.

    "Xì xì xì!"

    Tần Hàn cảm thấy lồng ngực đau đớn, một cây kim châm xé rách da thịt hắn.

    Thân thể hắn đột nhiên run cầm cập, Sở Cửu Ca vậy mà thật sự muốn moi tim của hắn.

    Nắm đấm bên tay phải nắm chặt, hắn không thể ngồi mà đợi chết nữa.


    Thực lực ngưng thể cảnh không thể thăng tiến nữa, vậy còn ngưng hồn cảnh thì sao!

    Ngưng hồn cảnh nhất định có thể, hắn phải đột phá thực lực, phải đột phá!

    Khát vọng mạnh liệt khiến linh lực trong thân thể Tần Hàn đên cuồng vận chuyển.

    Phút chốc, Tần Hàn trên lôi đài phát sinh biến hóa rất lớn!

    "Phụt phụt phụt!"

    Toàn bộ kim châm đã đâm vào thân thể hắn toàn bộ bay hết ra ngoài, ngưng thể cảnh đại viên mãn, đột phá đến ngưng hồn cảnh, sự cường đại của thân thể hắn đã phát sinh sự biến đổi long trời lở đất.

    Tần Hàn đang quỳ, lại lần nữa đứng lên.

    Tuy rằng đầu gối vẫn còn cảm giác đau nhói, nhưng nỗi đau đó không đến mức đoạt mất đi khả năng hành động của hắn.

    Sự biến đổi này của Tần Hàn khiến mọi người ngơ ngác.

    "Đây.. Tần gia thiếu chủ đây là đột phá đến ngưng hồn cảnh!"

    "Tuổi trẻ như vậy đã trở thành cao thủ ngưng hồn cảnh, quả thật quá lợi hại đi."

    Tần gia chủ cũng cười thành tiếng, "Ha ha ha! Nhi tử ta trở thành cao thủ ngưng hồn cảnh rồi, Sở Cửu Ca, ngươi chết chắc rồi!"

    Xích Linh Quốc trăm năm nay, cũng chưa từng có người trẻ tuổi như vậy trở thành cao thủ ngưng hồn cảnh.

    Tần Hàn âm hiểm quái khí nói: "Sở Cửu Ca, ngươi nói ta nên hận ngươi? Hay là nên cảm ơn ngươi? Nếu không phải do ngươi ép ta đến đường cùng, ta cũng không đột phá được nhanh đến thế."

    "Thống khổ trước đó ngươi dành cho ta, ta nhất định gấp bội đòi lại về, Sở Cửu Ca, đi chết đi!"

    Không khí tràn ngập hàn ý, Tần Hàn huy động kiếm trong tay, mang theo uy thế của cường giả ngưng hồn cảnh, mang theo hơi lạnh thấu xương công kích đến Sở Cửu Ca.

    "Sở Cửu Ca chết chắc rồi, trước đó cô hành hạ Tần thiếu chủ kiểu đó, nay Tần Hàn nhất định khiến cô không dễ sống."

    Bên cạnh đó, tại lầu cao gần lôi đài, Dung Uyên nở nụ cười lạnh, "Cuối cùng cũng đến nước này rồi sao? Cửu nhi đã lãng phí quá nhiều sức lực trên người hắn rồi, nên kết thúc thôi!"

    Công kích của Tần Hàn còn chưa kịp tổn thương đến một sợi lông tóc của Sở Cửu Ca, kết quả gân xanh trên người hắn đột nhiên bạo nổ, hắn cảm thấy linh lực toàn thân hoàn toàn không cách nào khống chế!

    "Bang!" Kiếm trong tay bay ra ngoài, hắn trực tiếp lăn lộn tại chỗ!

    "Aaaaaaaaa!"

    "Phụt phụt phụt!"

    Gân mạch toàn thân đứt đoạn, xương cốt gãy rời, hơn nữa mạch máu cũng đang bạo nổ, da thịt nứt ra, cả người Tần Hàn trông như một thi thể máu biết động đậy.

    Nhìn huyết nhân đó, nghe tiếng kêu thảm thiết vô tận đó, mọi người ngây ra.

    Đây.. đây rốt cuộc là chuyện gì?

    Một khắc trước Tần thiếu chủ phong quang vô hạn, trở thành cường giả ngưng hồn cảnh trẻ tuổi duy nhất trăm năm trở lại của Xích Linh Quốc.

    Chớp mắt công phu, đã biến thành dáng vẻ thê thảm như vậy?

    Bây giờ hắn không chỉ có thân thể trông thê thảm, linh lực hùng hậu của ngưng hồn cảnh cũng không còn, đã trở thành một phế vật không có tu vi rồi.

    Tần gia chủ phẫn nộ vô cùng, hét lên: "Sở Cửu Ca, ngươi.. ngươi ác độc như vậy, rốt cuộc đã làm gì Tần Hàn nhi tử ta?"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  4. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 53: Tự tìm đường chết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người đồng loạt nhìn Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca vữa nãy rõ ràng cách Tần thiếu chủ rất xa, căn bản không thể làm Tần Hàn trọng thương.

    Đối diện với sự phẫn nộ của Tần gia chủ, Sở Cửu Ca biểu hiện bản thân còn chưa có cơ hội ra tay.

    Đối diện với đối thủ ngưng hồn cảnh, thật ra rất khó đối phó.

    Nhưng mà trước đó Tần Hàn đã bị cô thương đến, cô vốn không nghĩ cô sẽ thua,

    Sao ngờ đến bản thân vô duyên vô cớ biến thành như vậy.

    Cô gần như có thể đoán ra nguyên nhân.

    Là việc tốt Dung yêu nghiệt làm.

    Dù sao Tần Hàn bị nhốt trong địa lao Dung vương phủ không rõ nguyên do đột phá nhiều như vậy, vốn đã không bình thường, hắn lại đắc ý như vậy.

    Tần Hàn lúc này đã thảm đến không cách nào thảm hơn, Sở Cửu Ca cũng mất đi nhã hứng tiếp tục động thủ.

    Cô nói với Xích Hoàng: "Bệ hạ, trận đấu này người nên sớm phán Tần Hàn thua đi! Sau đó tìm ngự y xem cho hắn, hắn biến thành như vậy không phải là do ta làm. Bệ hạ không thể lại để cho Tần gia chủ vu oan ta lần nữa."

    Bọn họ cũng không ngờ đến cô trước đó tìm đủ mọi cách không để Tần Hàn nhận thua lại có thể chủ động nói ra lời này, chẳng lẽ thật sự không phải do cô làm.

    "Sở gia thắng!"

    Xích Hoàng vội vàng phái vài người ngự y đức cao vọng trọng, y thuật cao minh đến kiểm tra cho Tần Hàn, bởi vì tình trạng Tần Hàn hiện tại rất tệ, không tiện di chuyển.

    Diệp gia cũng phái mấy y sư có tiếng của họ đến xem, kết quả mà bọn họ thống nhất đạt được là..

    "Bệ hạ, Tần gia chủ, Tần Hàn vì tu luyện công pháp cấm, cho nên dẫn đến kinh mạch đứt đoạn, linh lực hỗn loạn, thân thể không chịu được linh lực mạnh như vậy. Thương thế này quả thật quá nghiêm trọng, lão phu cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo toàn mạng sống cho hắn, chuyện khác chỉ có thể xem ý trời." Một trong số những ngự y lên tiếng.

    Mọi người kinh ngạc nhìn Tần Hàn, vỗn dĩ Tần Hàn bị nhốt trong Dung vương phủ nửa tháng thăng tiến hai trọng đã rất quỷ dị, vừa nãy lại đột phá đến ngưng hồn cảnh, thì ra là do công pháp thăng tiến, hắn đi đường tắt.

    Tu luyện công pháp thăng tiến hoàn toàn là tìm chết, cả Vô tận đại lục e rằng không mấy người đầu óc có vấn đề đi tu luyện công pháp này.

    Tần gia thiếu chủ có kết quả như vậy căn bản hoàn toàn là tự tìm đường chết.

    "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Tần gia chủ hét lên.

    Các vị dược sư rất không vui, "Tần gia chủ đây là nghi ngờ năng lực của mấy lão gia hỏa chúng tôi sao? Nếu như ngươi không tin ngươi có thể tự tìm người đến kiểm tra lại lần nữa?"

    Địa vị của mấy vị đại sư không tầm thường, mặt lạnh của bọn họ khiến cho Tần gia chủ sợ hãi.

    "Không.. không có.. Ta sao có thể nghi ngờ năng lực của mấy vị đại sư được! Ta.. ta chỉ là không tin tưởng Hàn nhi nhà ta sẽ tu luyện công pháp cấm." Tần gia chủ run rẩy nói.

    Vị dược sư kia nói: "Với thực lực ngưng thể cảnh tứ trọng của Sở cửu tiểu thư, nhiều nhất chỉ có thể gây ra mấy vết thương ngoài da cho Tần thiếu chủ mà thôi, dưỡng dưỡng là không sao. Nhưng mà tuyệt đối không thể gây ra nội thương có tính hủy diệt như vậy, trừ phi hắn tu luyện công pháp cấm, vậy Tần gia chủ ngươi trả lời ta còn có thể là nguyên nhân gì?"

    Tần gia chủ không nói nên lời, hắn hỏi: "Hàn nhi nhà ta, thật sự triệt để phế đi rồi sao? Hắn sau này không thể tu luyện nữa sao?"

    Thiên phú tốt đến vậy, từ nay về sau trở thành một phế nhân, Tần gia chủ muốn thổ huyết.

    "Tu luyện thì đừng nghĩ đến nữa, sau này có thể đi đứng bình thường hay không còn là vấn đề, trừ phi Tần gia ngươi có thể mời đến ngũ phẩm luyện đan sư!"

    "Ngũ phẩm.."

    Đem Tần gia họ diệt đi cũng không thể mời được ngũ phẩm.

    "Phụt!" Lúc này Tần Hàn đã tỉnh rồi.

    Hắn nghe đến lời của thủ tịch ngự y phán hắn tử hình, trực tiếp phun ra ngụm máu tươi.

    "Ta không tin, ta tuyệt đối không tin, ta là thiên tài có thiên phú cao nhất trăm năm trở lại của Xích Linh Quốc, ta mới không trở thành phế vật, tuyệt đối không thể!" Tần Hàn điên cuồng gào thét.

    Hắn tuyệt vọng như vậy, điên cuồng như vậy, càng khiến mọi người khinh miệt hắn.

    Cái gì mà thiên tài thiên phú cao nhất trăm năm khó gặp, tu luyện công pháp cấm đề cao thực lực được xem là thiên tài gì?

    Nay tự làm bản thân trở thành như vậy, đúng là đáng đời!

    "Tần thiếu chủ, xin ngươi bình tình chút, ngươi hiện tại không nên quá bi thương. Nếu không tình huống càng nghiêm trọng, lão phu cũng không cứu được mạng của ngươi!" Thủ tịch ngự y nói với Tần Hàn.

    "Ta không tin.. không tin.." Tần Hàn thấp giọng thì thào nói.

    Thủ tịch ngự y bất lực than thở, một khắc trước còn là thiên tài trăm năm khó gặp, một khắc sau rơi khỏi tầng mây, trở thành phế vật bị người khinh miệt.

    "Tâm lý hụt hẫng như vậy, Tần thiếu chủ tuổi trẻ khí thịnh có thể chấp nhận mới là chuyện lạ.

    Người này xem như xong rồi!

    Hắn nói:" Tần gia chủ vẫn là nên nhanh chút đưa Tần thiếu chủ về Tần gia tiến hành trị liệu đi! Chăm sóc tốt, từ từ khai sáng hắn. "

    Tần gia chủ nói:" Được! "

    Tần gia chủ thất vọng nhìn Tần Hàn, vốn tưởng rằng Tần gia hắn có thêm một người có thể chèn ép thiên tài của ba gia tộc khác, lại không nghĩ đến biến thành con cờ phế đi như vậy.

    Sở Cửu Ca đứng trên lôi đài, đôi mắt đen tuyền vụt qua ánh sáng mờ, nhìn về một phía khác.

    Cô sở hữu một đôi mắt thần kỳ, thị lực tốt đến nghịch thiên, lại nhìn thấy người nam nhân bạch y đẹp đến không giống người ngồi bên cửa sổ, nhìn đến đôi mắt tử thủy tinh đẹp đến não lòng.

    Nhất định là do Dung yêu nghiệt làm. Nhưng mà nay Tần Hàn còn thảm hơn dự kiến của cô, lòng cô lại đặc biệt vui sướng.

    Mặc Nhất sau lưng Dung Uyên nói:" Vương phi tâm trạng xem ra rất tốt, vẫn là chiêu này của chủ tử lợi hại. "

    Tần Hàn trước đó bị tùy tiện quăng vào địa lao của Dung vương phủ, họ giận hắn đối với chủ tử bất kính, đương nhiên sẽ không cho hắn dễ chịu.

    Mà sau đó Vương gia càng lúc càng xem trọng Vương phi, cũng đã biết những việc mà Vương phi đã phải chịu, phút chốc nổi hứng, đổi Tần Hàn đến một phòng lao khác càng tồi tệ hơn.

    Mà trên tường của phòng lao đó bị khắc lên một bộ công pháp.

    Bộ công pháp này chỉ là tu luyện đến ngưng thể cảnh, sẽ không có bất kì vấn đề gì, so với công pháp bình thường mạnh hơn rất nhiều, tiến bộ thần tốc, không ai sẽ nghĩ rằng bộ công pháp này có vấn đề.

    Thế nhưng chỉ cần đột phá lên ngưng hồn cảnh, vậy thì bộ công pháp sẽ đối với người tu luyện tạo ra tổn thương mang tính hủy diệt, nặng thì trực tiếp mất mạng, nhẹ thì biến thành tàn phế sau đó gân mạch đứt đoạn trở thành phế vật.

    Vận khí của Tần Hàn còn tốt, vẫn bảo toàn được sinh mạng.

    Nhưng mà hắn sống so với trực tiếp chết đi chắc hẳn còn thống khổ hơn, tất cả có lẽ chủ tử sớm đã dự liệu đến.

    Mặc Nhất nói:" Tần gia thiếu chủ này cũng ngốc, công pháp của địa lao Dung vương phủ cho dù có thể khiến người tiến bộ thần tốc, cũng không phải tùy tiện có thể tu luyện. "

    Tần gia chủ muốn đem Tần Hàn đi, nhưng lại bị Sở Cửu Ca cản lại," Tần gia chủ, chờ chút! "

    " Sở Cửu Ca, ngươi còn muốn làm gì? "

    " Ta là muốn nói, Tần gia ngươi còn đấu nữa không? Nếu còn đấu thì cùng lên, sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian của các ngươi, không đấu thì nhận thua! "

    Những đệ tử đó nhìn bộ dạng thảm thương của thiếu chủ nhà họ, cho dù là cùng lên cũng không ai có gan đó, bọn họ đồng loạt lắc đầu.

    Bộ dạng không tích sự gì này khiến cho Tần gia chủ tức giận, hắn nói:" Tần gia ta nhận thua, ngươi đắc ý chưa! "

    Mà Sở Cửu Ca nhìn về phía Xích Hoàng nói:" Bệ hạ, Tần gia nhận thua, Sở gia ta thắng! Người cũng nghe thấy rồi chứ?"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  5. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 54: Dám không nhận

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xích Hoàng nói: "Đúng, Sở gia các ngươi thắng, hạng nhất cũng là Sở gia các ngươi."

    Sở Cửu Ca nhìn Tần gia chủ nói: "Ta nghĩ, Tần gia chủ có lẽ không quên giao ước trước đó của chúng ta chứ! Tần Hàn tự chuốc họa vào thân, nay trở thành một phế thải, sổ sách giữa ta và hắn đã tính gần hết rồi, kế đến nên tính sổ với Tần gia ngươi rồi!"

    Tần gia chủ ngây ra, Tần Hàn cũng đã thê thảm đến vậy, tiểu nha đầu này còn vô lý, tính toán chi li như vậy!

    Tần gia chủ giận dữ nói: "Sở Cửu Ca, ngươi sao lại máu lạnh đến vậy! Tình huống của Tần Hàn rất không tốt, nếu như không trở về Tần gia trị liệu, nguy hiểm đến tính mạng thì sao? Cá cược sau này tính tiếp! Mạng người quan trọng!"

    Ngón tay Sở Cửu Ca vừa động, một cây kim châm đâm vào gáy của Tần Hàn, cô nói: "Tần gia chủ yên tâm, ta cũng học được chút y thuật, ta có thể đảm bảo trước khi sự việc giải quyết xong, Tần Hàn tuyệt đối không đứt hơi! Nếu như đứt hơi, ngươi tìm ta chịu trách nhiệm!"

    "Sở Cửu Ca, ngươi quá đáng quá đấy!" Tần gia chủ giận dữ nói.

    Sở Cửu Ca cầm thanh kiếm của Tần Hàn lên đặt bên cổ hắn, nói: "Ta có thể càng quá đáng hơn, Tần gia các ngươi nếu như thua rồi không dám nhận, ta không ngại giết đi Tần Hàn lấy chút lãi trước!"

    "Ngươi tìm chết!" Tần gia chủ phẫn nộ không thôi, động thủ với Sở Cửu Ca.

    "Lão già Tần gia, ngươi dám!" Một giọng thanh lạnh truyền đến, Sở Tuyền Nguyệt ra tay rồi.

    Đương nhiên, tốc độ của Cửu thúc càng nhanh hơn, trực tiếp một quyền đem Tần gia chủ ép lui về mép của lôi đài.

    Đây là do Sở Cửu Ca vẫn muốn lưu lại mạng hắn có tác dụng, nếu không hắn nhất định trực tiếp giết chết hắn.

    Sở Cửu Ca nhìn về mọi người nói: "Bệ hạ, Diệp gia chủ, Lâm gia chủ, cá cược của chúng ta trước khi đại hội tứ tộc diễn ra các vị tại hiện trường đều đã nghe thấy. Nay Tần gia chủ không muốn nhận, lại còn ra tay với ta, không biết nên xử trí ra sao?"

    "Tần gia không cần mặt mũi là việc của bọn họ, nhưng mà cách làm hiện tại của hắn hoàn toàn không xem bệ hạ, với ba gia tộc chúng ta ra gì."

    Mặt Xích Hoàng trầm xuống, lời nói này của Sở Cửu Ca rõ ràng muốn kéo bọn họ xuống nước, nhưng mà Xích Hoàng không thể không mở miệng.

    Hắn là người chủ trì của lần đại hội tứ tộc này, Tần gia không chịu nhận quả thật là không xem hoàng đế hắn ra gì.

    Hắn mở miệng nói: "Cá cược trước đó là tự nguyện, nếu Tần gia chủ vi phạm giao ước, ngươi khiến trẫm rất khó xử đó!"

    Diệp gia chủ nói: "Lần đầu được biết Tần huynh là người thua không nổi? Sở nha đầu, đây là khế đất của dược điền Diệp gia ta, ta đích thân giao cho Sở gia chủ."

    Lâm gia chủ nói: "Đây là khế đất của ba tòa núi khoáng, Sở gia chủ, xin nhận cho!"

    Diệp gia và Lâm gia dùng hành động chứng minh, bọn họ thua nổi, cử chỉ này quả thật đem Tần gia đạp sâu trong bùn đất.

    Tần gia chủ nắm chặt nắm đấm, nếu như hắn thua mà không nhận, vậy thì Tần gia họ không thể nào tồn tại tại Xích Linh Quốc nữa.

    Tần gia chủ hít thở sâu, nói: "Tần gia ta không có vu hại ngươi, Sở Cửu Ca, ta biết thiên phú tu luyện của ngươi hơn người, nhưng mà thiên phú là một chuyện, nhân phẩm của con người lại là một chuyện khác! Ngươi chính là trộm đi Đại la đan chí bảo của Tần gia ta, Tần gia ta phế đi ngươi, cũng là làm theo quy tắc mà thôi."

    "Ngươi tâm sinh oán niệm, đem Hàn nhi ta hại đến mức thê thảm như vậy, vậy mà vẫn còn hung dữ như vậy, ép Tần gia ta phủ nhận tội của ngươi, đây tuyệt đối không thể nào!"

    "Aaaaa! Thả ta ra! Dừng tay.." Lời của Tần gia chủ vừa nói xong, trực tiếp bị người nắm chặt cổ áo xách lên.

    Gương mặt mang đầy vết sạo xấu xí đang phóng đại trước mặt hắn, đôi mắt hung dữ đó vụt qua sắc máu, âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai.

    "Các ngươi lại dám tổn thương tiểu Cửu, tìm chết!"

    "Ngươi đang nói láo!"

    Nghe thấy những lời này, trong lòng hắn phẫn nộ khôn nguôi.

    Sự bảo hộ đối với tiểu Cửu, như thể bản năng không chịu sự khống chế của đại não.

    Bất cứ ai tổn thương cô, hắn vô luận thế nào cũng không bỏ qua.

    Sở Cửu Ca nhìn bóng lưng cao to đó khẽ đơ ra, cô nhìn thấy được sự bảo hộ vô cùng thuần túy của người nam nhân đó đối với cô.

    Không phải do cô là ân nhân cứu mạng của hắn, không phải do nguyên nhân nào khác, chỉ đơn thuần muốn bảo vệ cô mà thôi.

    Tần gia chủ thiếu chút bị người nam nhân đáng sợ này dọa đến trợn trắng mắt, hắn hét lên: "Cứu ta, Bệ hạ cứu ta!"

    Nhưng mà, không có ai để ý hắn.

    Cho dù là những cao thủ của Tần gia, cũng không dám khinh suất, bởi vì người nam nhân này quá mạnh đi.

    Hắn mắt trắng bệch nói: "Cho dù ngươi ép ta, uy hiếp ta, ta cũng sẽ không khuất phục! Ta sẽ không nói lời giả dối, Sở Cửu Ca vốn dĩ là một dã chủng không có cha, làm ra việc trộm đồ rất bình thường, Tần gia ta tuyệt đối không có vu oan cô ta!"

    "Khục khục khục!" Cửu thúc vừa dùng lực, Tần gia chủ cảm thấy cái chết gần kề, hắn sắp nghẹt thở mà chết.

    Người nam nhân này thật sự dám trước mặt nhiều người như vậy giết hắn, hắn là Tần gia chủ đó!

    Ngay lúc đó, Sở Cửu Ca đi đến bên người hắn.

    Cô vỗ vỗ vai hắn nói: "Cửu thúc, đừng tức giận! Thả tay ra trước, hắn vẫn chưa thể chết! Nếu không việc ta bị vu oan sẽ chết không đối chứng."

    "Bang!" Cửu thúc đem Tần gia chủ quăng mạnh xuống đất.

    Xương cốt trên người Tần gia chủ bị ném gãy không biết bao nhiêu thanh, nằm trên đất ai oán kêu.

    Hắn hung dữ nhìn Tần gia chủ nói: "Muốn chặt đi lưỡi của hắn!"

    Những lời vừa rồi của hắn, hắn.. hắn phi thường không thích!

    Tần gia chủ nhịn không nổi giật bắn, bụm chặt miệng mình, sợ người nam nhân đáng sợ đó thật sự đem lưỡi hắn chặt mất.

    Sở Cửu Ca nhìn Tần gia chủ nói: "Chỗ ta có một bình đan dược, tên là Chân ngôn đan! Tần gia chủ nếu như khẳng định lời ngươi nói là sự thật, vậy thì nuốt viên Chân ngôn đan này đi!"

    "Chân ngôn đan! Làm sao có thể có loại đan dược này, bổn gia chủ chưa từng nghe qua, ngươi tuyệt đối là lừa người! Nhất định muốn cho ta ăn độc dược."

    "Tần gia chủ, ngươi đã là tướng bại trận, ngươi nghĩ rằng ngươi có lựa chọn khác sao?" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

    "Bệ hạ! Bệ hạ cứu mạng!" Tần gia chủ khóc sướt mướt nói.

    Sở Cửu Ca nhìn Xích Hoàng nói: 'Bệ hạ, ta có thể bảo đảm đây không phải độc dược, nếu như Tần gia chủ bị độc chết, ta nguyện ý chịu trách nhiệm! "

    Xích Hoàng nói:" Tần gia chủ, dám cược dám chịu. Nếu như Sở Cửu Ca đã bảo đảm với ta, ngươi cứ yên tâm mà ăn đi! Ta tin Sở Cửu Ca tuyệt đối không thể lừa gạt trẫm. "


    Sở gia cường thế, Tần gia thê thảm, những gia tộc khác cũng không thể đứng về phía Tần gia, ngược lại vui sướng nhìn kết quả như vậy của Tần gia.

    Tần gia chủ bất lực, cắn răng nói:" Được! Ta ăn thì ăn, ta không tin Chân ngôn đan này có năng lực gì. "

    Tần gia chủ đem Chân ngôn đan nuốt xuống, cảm thấy không có gì bất thường.

    Sở Cửu Ca nhìn hắn hỏi:" Tần gia ngươi vì sao vu oan ta trộm đi Đại la đan chí bảo của Tần gia ngươi? "

    Tần gia chủ nói:" Đã nói với ngươi bao nhiêu lần, Tần gia ta không có vu oan ngươi! "

    Mọi ngươi lạnh nhạt, là Chân ngôn đan này không có tác dụng? Hay là Tần gia thật sự không có vu oan cho Sở Cửu ca?

    Nhưng mà rất nhanh, Tần gia chủ đột nhiên vô duyên vô cớ đổi lời," Tần gia ta chính là vu oan ngươi!"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  6. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 55: Một nhà ba người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người kinh ngạc, Tần gia chủ cũng phi thường chấn kinh, hắn.. hắn rốt cuộc sao thế này?

    Hắn căn bản hoàn toàn không cách nào khống chế bản thân!

    Kế tiếp hắn lại mở miệng: "Mười năm trước, Sở gia xuất hiện một Sở Tuyền Nguyệt, lực áp trên đầu Tần gia ta! Không ngờ đến mười năm sau đó, dã chủng nữ nhi của Sở Tuyền Nguyệt cũng lợi hại như vậy, mười ba tuổi đã đột phá ngưng thể cảnh thất trọng, hai mươi tuổi đột phá ngưng hồn cảnh nhất định rất dễ dàng. Một thiên tài như vậy, ta tuyệt đối không thể để cô ta tiếp tục trưởng thành."

    "Nhưng mà Sở Tuyền Nguyệt và Sở gia lão đầu kia hộ cô ta rất kỹ, cô ta cũng một mực bế quan tu luyện không có cơ hội động thủ, cho dù có động thủ cũng rất dễ để lại manh mối, đợi Sở gia tra ra nhất định không chết không thôi."

    "Cho nên, ta nghĩ ra một phương pháp! Tần Hàn nhi tử ta là đệ tam mỹ nam của Xích Linh Quốc, tuấn tú phi phàm, thiên phú hơn người không biết được bao nhiêu người thích. Hắn tìm được một cơ hội tiếp xúc với Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca đã bị hắn mê mẫn đến thần hồn điên đảo, hai người ấn định hôn ước cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi."

    "Nếu như Sở Cửu Ca trước đó không quá xấu, không phải là một dã chủng, thiên phú kiểu đó vào Tần gia ta làm thiếu nãi nãi ngược lại không tồi, thế nhưng cô ta xuất thân thế kia Tần gia ta tuyệt đối không thể chấp nhận. Chúng tôi luôn nghĩ mọi cách động thủ khiến thiên tài Sở gia chết, để không bị hoài nghi, chúng tôi đã đợi chờ cả một năm trời, đợi đến Sở Tuyền Nguyệt chấp hành nhiệm vụ trở về trọng thương sắp chết, Sở Cửu Ca tại Sở gia không còn nơi nương tựa, ta biết cơ hội của chúng tôi đã đến rồi."

    "Nha đầu đó cũng ngốc, Tần Hàn nói tặng cô Đại la đan của Tần gia ta cứu mạng Sở Tuyền Nguyệt, cô ta lại thật sự tin. Đan dược đó trân quý đến thế, Tần gia ta sao nỡ lấy ra cứu mạng tiện nhân đó. Đợi đến khi cô lòng đầy hứng khởi chuẩn bị rời khỏi Tần gia, ta sớm đã cho ngươi mai phục, bắt tên trộm này."

    "Cho dù cô ta có thân phận gì, trộm đi chí bảo của Tần gia ta là đại tội. Tự nhiên đem cô ta đánh một trận, trực tiếp phế đi cô, chừa lại một hơi thở trả về Sở gia, Sở Huyền Hồng cũng không thể vì một dã chủng đã biến thành phế vật mà náo với Tần gia ta. Hàn nhi đã hoàn thành nhiệm vụ, mối hôn sự đó đương nhiên cũng giải trừ rồi, Sở Cưu Ca không xứng làm vị hôn thê của hắn."

    Tần gia chủ không cách nào khống chế bản thân, cứ như vậy nói ra âm mưu tính toán hơn một năm trời của Tần gia họ.

    Tâm tư đen tối như vậy tính kế một cô nương mười ba tuổi, thủ đoạn độc ác như vậy khiến người lạnh run.

    "Ca nhi!" Sở Tuyền Nguyệt vốn bình tĩnh nay mặt đầy nước mắt ôm chặt nữ nhi vào lòng, không khống chế được tâm trạng của bản thân mà khóc lớn.

    Cô biết đoạn thời gian đó Ca nhi chịu rất nhiều thống khổ, nhưng mà nghe chủ mưu một năm một mười kể lại, cô mới biết nữ nhi mình trải qua so với điều bản thân biết càng nguy hiểm hơn nhiều.

    Thế nhưng nữ nhi lại giấu cô, điều gì cũng không nói với cô.

    "Là mẫu thân không tốt, nếu như mẫu thân không phải một mực chìm đắm trong đả kích không cách nào đi ra, dùng nhiều tinh lực hơn trên người Ca nhi, con có lẽ sẽ không lọt vào bẫy của Tần gia rồi."

    "Hu hu hu, là ta vô dụng.."

    Sở Cửu Ca nhẹ nhàng vỗ về mẫu thân: "Mẫu thân, Tần gia âm hiểm như thế, năm đó con trẻ tuổi không hiểu chuyện, sao có thể đề phòng được, không phải là do lỗi của người!"

    Cửu thúc lần đầu nhìn thấy Sở Tuyền Nguyệt yếu đuối đến vậy, khóc đến đau lòng như thế, khiến lòng hắn khẽ run.

    Hắn đi đến bên Sở Cửu Ca và Sở Tuyền Nguyệt, vỗ nhẹ sau lưng cô nói: "Đùng khóc! Sau này ta sẽ không để người tính kế tổn thương cô và tiểu Cửu đâu!"

    "Đừng khóc.."

    Tiếng khóc này khiến hắn phiền lòng, đây là lần đầu hắn nghe thấy nữ nhân khóc mà muốn an ủi, không biết nên làm thế nào!

    Không đúng, hình như vẫn còn một lần..

    Kí ức như vụt qua một hình ảnh gì đó, đột nhiên một trận đau nhức, căn bản không nắm bắt được gì.

    Mọi người nhìn về phía ba người đứng tại đó, vậy mà lại cho người một cảm giác rất là vi diệu.

    Mặc Nhất nói: "Chủ tử, ba người họ đứng chung một chỗ rất xứng đó! Cứ như thể một nhà ba người vậy."

    "Một nhà ba người!" Dung Uyên nhả ra bốn chữ.

    "Ai cũng có thể làm nhạc phụ của ta, người nam nhân này thì tuyệt đối không thể! Ngươi thử nói lại lần nữa xem xem!"

    "Một chút cũng không giống, nam nhân đó xấu đến thế, một chút cũng không xứng Sở gia chủ." Mặc Nhất vội vàng đổi lời.

    "Đừng khóc!"

    Nam nhân ngốc nghếch chỉ biết nói hai chữ đó, khiến Sở Tuyền Nguyệt bình tĩnh lại.

    Sở Cửu Ca giúp mẫu thân lau chùi nước mắt, khóe miệng cô khẽ nở nụ cười nhạt.

    Cô muốn đau lòng cũng không phải vào lúc này, cô có thể vì nữ nhi mà so với bất cứ ai cũng kiên cường.

    Cô nhìn về phía mọi người nói: "Xin lỗi, khiến các vị chê cười rồi."

    "Tần gia chủ đem những việc hắn làm đều giao phó rồi, ta rất khó lòng tượng tưởng việc đối với một tiểu cô nương mười ba tuổi làm ra việc như vậy, Tần gia vì đố kỵ thiên phú của nữ nhi ta, tâm tư độc ác thế này. Từ nay về sau, Sở gia ta và Tần gia thế bất lưỡng lập!"

    "Đồng thời, ta cũng cảnh cảo tất cả mọi người! Thiên phú của nữ nhi ta rất mạnh, bây giờ lớp thanh niên Xích Linh Quốc không ai bì kịp, nhưng mà nếu có người lại dám có ý nghĩ ác độc như vậy, dám tổn thương nữ nhi ta nửa phân! Ta không phải là đại ca ta, một khi có người làm như vậy, ta dù có kéo theo cả Sở gia, cũng sẽ không chết không thôi với những người đó!"

    Hàn khí băng lạnh dần dần khuếch tán, một nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành như vậy, nay toàn thân đều mang đầy gai, khiến người cảm giác bị đâm đến đau.

    Nữ nhân từng bị họ khinh thường phỉ nhổ, nay vì nữ nhi lại trở nên sắc bén, quả quyết, khiến người ngước nhìn đến vậy, không ai dám xem thường cô nữa.

    Cảnh cáo của Sở Tuyền Nguyệt, không ai dám xem nhẹ.

    Tử Kha lại không bị ảnh hưởng chút nào, nhìn đến nữ nhân thanh lạnh toàn thân là gai, bạo hộ nữ nhi, cười nói: "Nữ nhi thú vị thế, nữ nhân này cũng rất có ý vị."

    "Điện hạ không phải là muốn thu cả hại mẫu tử này chứ, khẩu vị không tệ á!"

    "Ta.. ta nghĩ ra vị Sở gia chủ này thấy qua ở đâu rồi, đi hết cả thất quốc, cuối cùng đã để ta tìm thấy!" Khóe miệng Tử Kha khẽ nhếch.

    "A! Điện hạ, người tìm nữ nhân kia để làm gì?" Nữ nhân trong làng hắn ngạc nhiên nói.

    "Đến lúc đó thì ngươi sẽ biết."

    "Đó.. đó không phải là ta nói, không phải.." Lúc này hiệu lực của Chân ngôn đan đã không còn, Tần gia chủ kinh ngạc nói.

    Mà Cửu thúc trực tiếp xông lên, "Binh binh binh!" Hắn trực tiếp một quyền một quyền đấm qua đó, hoàn toàn xem hắn như bao cát mà đánh.

    Xong rồi, Tần gia hắn như vậy là xong rồi sao?

    Sắc mặt Tần Hàn xám xịt, những lời mà phụ thân vừa nói, là thật đó!

    Không ai có thể khống chế một người đem toàn bộ chi tiết của âm mưu nói rõ ràng như thế, cho dù phụ thân luôn miệng phủ nhận, nhưng mà người tại hiện trường không phải là đồ ngốc, đương nhiên biết lời này là thật.

    Sở Cửu Ca cầm theo bình Chân ngôn đan đó đi đến trước mặt Tần Hàn, nói: "Tần Hàn, ngươi là muốn nuốt xong Chân ngôn đan thành thật giao phó, hay là tự mình nói?"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  7. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 56: Chân tướng rõ ràng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kết quả đều như nhau, hắn căn bản không có khả năng phản kháng!

    Tần Hàn nói: "Ta tự mình nói! Ngươi muốn ta thanh minh chuyện gì?"

    Nhìn ánh mắt sắc bén của mọi người, đều là sự khinh miệt và phỉ nhổ Tần gia họ, hắn chỉ muốn được giải thoát nhanh một chút, sớm được rời khỏi nơi như địa ngục này.

    Sở Cửu Ca hỏi: "Tần gia chủ nói có phải sự thật hay không?"

    Tần Hàn nói: "Phụ thân ta nói đều là sự thật, khi xưa thiên phú của ngươi bị truyền ra, ta cũng rất đố kỵ ngươi! Một dã chủng, ngay cả phụ thân là ai cũng không biết, dựa vào đâu sở hữu thiên phú như thế, cho nên ta nghe theo sự an bài của phụ thân, tiếp cận ngươi, khiến ngươi yêu ta, sau đó đợi thời cơ đến, hủy đi nữ nhân khiến cho người ta điên cuồng đố kỵ như ngươi."

    "Trong khoảng thời gian có hôn ước với ngươi, ta vẫn luôn làm phiền ngươi tu luyện. Làm chậm tốc độ tu luyện của ngươi, nếu không với tốc độ tu luyện của ngươi, sợ rằng trước khi sự việc phát sinh, ngươi đã đạt đến ngưng thể cảnh bát trọng!"

    Mọi người xì xào bàn tán, đôi phụ tử Tần gia này quả là có một không hai!

    "Còn có một chuyện, trước khi ta tham gia tỷ võ chiêu thân, việc tốt mà ngươi làm cũng giao phó nốt đi!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

    Tần Hàn một năm một mười nói: "Ta tưởng rằng ngươi sau khi bị thoái hôn, nhất định thương tâm tột độ, tự sát để kết thúc mọi chuyện. Lại không nghĩ đến ngươi dám tham gia tỷ võ chiêu thân của Dung Vương, muốn làm vị hôn thê của người khác. Chúng ta mới giải trừ hôn ước không bao lâu ngươi lại muốn ngã vào lòng của người đàn ông khác, phản bội tình yêu của ngươi với ta, trong lòng ta vô cũng phẫn nộ, cho nên liền sai khiến tiểu Điệp với điều kiện được làm thị nữ thân cận của ta, bảo cô ta đem theo thuốc độc có thể khiến cho người nói không được cho ngươi ăn, lừa ngươi rằng thuốc có thể trợ giúp ngươi chiến thắng trên đại hội chiêu thân. Sau đó cũng kêu cô ta tham gia đại hội chiêu thân, trong lúc tỷ võ thất thủ đem ngươi giết chết."

    "Cho dù ngươi không còn là vị hôn thê của ta, cũng phải một lòng một dạ với ta, nhưng mà ngươi vì sao lại thay đổi! Vì sao lại thay đổi, lại nhẫn tâm với ta như vậy, đáng ghét! Ngươi có phải là chưa từng yêu qua ta!" Tần Hàn đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca.

    Một phen lời nói của Tần Hàn khiến mọi người nhịn không được trợn trắng mắt, hãm hại Sở Cửu Ca là ngươi, thoái hôn cũng là ngươi, rõ ràng là ngươi phản bội, kết quả Sở Cửu Ca đi tham gia đại hội chiêu thân của Dung Vương ngươi lại nói người ta phản bội ngươi.

    Lý luận như vậy quả là quá kỳ lạ rồi!

    "Yêu!" Dung Uyên lạnh lùng nhả ra một chữ.

    Mặc Nhất vội vàng nói: "Chủ tử, ta cảm thấy Vương phi hồi trước căn bản không hề thích qua hắn, chỉ là tuổi trẻ không hiểu chuyện bị tra nam lừa gạt, Vương gia ngươi ngàn vạn không được hiểu lầm đó!"

    "Muốn nhổ đi lưỡi của hắn, vãn gãy cổ của hắn, nhưng như vậy quả thật quá lời cho hắn ta rồi." Dung Uyên hung dữ nói.

    Từ yêu này đối với Dung Uyên mà nói rất xa lạ, hắn cũng không hiểu, nhưng hắn một chút cũng không muốn tiểu nha đầu đó có cảm tình như vậy với người khác!

    Nếu như là có, hắn sẽ.. hủy đi!

    Đại hội tứ tộc, là một trong các trận giao phong được người quan tâm nhất của Xích Linh Quốc, gần như người có chút thân phận của cả Xích Linh Quốc cũng sẽ nhận được lời mời đến xem lần tỷ thí này.

    Nay Tần gia gia chủ, Tần gia thiếu chủ trước mặt mọi người chính miệng nói ra chân tướng đã từng vu hại một thiên tài, mọi chuyện đều chân tướng rõ ràng rồi.

    Bởi vì thiên phú của Sở Cửu Ca rất cao, liền tính kế thiên tài thiếu nữ mười lăm tuổi người ta như vậy, hành vi của Tần gia khiến tất cả mọi người phỉ nhổ.

    Tần Hàn thất bại nói: "Nên nói ta đều nói rồi, ngươi có phải nên tha cho ta rồi không, ta cần phải rời khỏi, ta phải rời khỏi nơi này!"

    Hắn quả thật không thể chịu đựng bị mọi ngưởi chỉ trỏ, muốn tìm một nơi để bản thân ẩn nấp.

    Sở Cửu Ca nói: "Muốn nhanh chút có thể rời khỏi, vậy thì phải xem ý của Tần gia chủ rồi."

    "Tần gia chủ, cá cược riêng giữa ta và Tần gia ngươi đã kết thúc rồi, kết quả ta cũng rất hài lòng. Nhưng mà ngươi lại có một cá cược khác, có phải cũng nên thực hiện rồi hay không?" Sở Cửu Ca hỏi.

    "Lôi Đình Đạn, bảo bối với lực sát thương cực lớn! Cho dù là Đại là đan cũng không đáng giá bằng nó, đây là Tần gia chủ hứa hẹn trước mặt mọi người, ta nghĩ Tần gia sẽ không nuốt lời chứ!"

    Cái gì mà núi khoáng dược điền đối với tứ đại gia tộc mà nói thì không là gì cả, nhưng mà thứ có lực sát thương cực mạnh này Diệp gia Lâm gia cũng trở nên khẩn trương.

    Nay Sở Tuyền Nguyệt làm đương gia, phi thường cường thế, Sở gia lại nổi lên một thiên tài nghịch thiên Sở Cửu Ca, nếu như lại cho họ có được thứ này trong tay, sợ rằng không có một gia tộc nào dám đối kháng với Sở gia họ.

    Họ đều không muốn Sở gia có được, nhưng mà cá cược nằm đó!

    Tần gia chủ nắm chặt tay, chấn định nói: "Đó là bảo bối quan trọng nhất của Tần gia ta, bổn gia chủ đương nhiên không thể đem theo bên người, đợi bổn gia chủ hôm nay trở về, ngày mai nhất định đem Lôi Đình Đạn giao đến Sở gia, thế nào? Sở gia chủ."

    Nói bậy, nơi cất giữ bảo bối của Tần gia đã bị đệ nhất thần trộm là cô ghé thăm rồi, căn bản không có vật này, có lẽ đồ chơi này Tần gia chủ luôn đem theo bên mình.

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Bổn gia chủ có thể tại đây đợi, đợi Tần gia chủ ngươi đích thân đem Lôi Đình Đạn giao qua đây. Dù sao Tần gia ngươi có thể âm hiểm như vậy hãm hại nữ nhi ta, ta thật sự rất sợ các ngươi tiếp tục không cần mặt mũi mà nuốt lời!"

    Sở Tuyền Nguyệt này từ khi nào trở nên miệng lưỡi lanh lợi như vậy rồi, sắc mặt Tần gia chủ trở nên đen còn hơn đáy nồi, "Hàn nhi bây giờ trọng thương, Tần gia ta chỉ là làm sai một chuyện, ngươi cần gì một mực nắm chặt không buông."

    "Bị phế đi là nữ nhi ruột thịt của ta, ta vì sao không thể nắm chặt không buông."

    Gia chủ hai đại gia tộc đối đầu nhau, lúc này Xích Hoàng lên tiếng: "Tuyền Nguyệt, lần cá cược này có trẫm làm chủ, Tần gia tuyệt đối không dám nuốt lời! Nếu như ngày mai bọn họ không đem bảo vật giao đến Sở gia, trẫm nhất định định tội Tần gia họ."

    Diệp gia chủ nói: "Nha đầu Cửu Ca đã báo thù rồi, Sở gia cũng đừng ép Tần gia quá."

    "Tứ đại gia tộc chúng ta, cần dĩ hòa vi quý!" Lâm gia chủ cũng nói.

    Hoàng thất và Diệp gia Lâm gia đều không muốn Sở gia thuận lợi có được bảo vật có lực sát thương lớn như thế, từng người đều ra nói giúp lời, Sở gia một mình thế đơn lực bạc, cũng không thể bác lại mặt mũi của Xích Hoàng.

    Nếu như Sở gia tiếp tục kiên quyết, vậy thì có chút không ra gì.

    Sở Cửu Ca nói: "Nếu đã như vậy, vậy thì gia hạn cho Tần gia một ngày. Tần gia chủ, ta cũng cảnh cáo ngươi, nếu như Tần gia ngươi không chịu thực hiện giao ước, ngươi nhất định sẽ hối hận."

    "Bang!" Sở Cửu Ca đem Tần Hàn đá về cho Tần gia chủ.

    Tần gia cứ như chó nhà có tang mà rời khỏi hội trường thi đấu của đại hội tứ tộc, tỷ thí đã kết thúc, Sở Cửu Ca cũng chuẩn bị trở về vị trí đội ngũ của Sở gia, theo mẫu thân rời khỏi hội trường.

    Ngay lúc đó, một nữ tử mặc một thân y phục mát mẻ lên trên lôi đài.

    Cô cười mị nói: "Tiểu muội muội khi nãy tỷ thí đặc biệt uy phong, nô gia cũng muốn so tài với tiểu muội muội, xem xem thiên tài Xích Linh Quốc rốt cuộc lợi hại ra sao, không biết ý thế nào?"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  8. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 57: Muốn hủy đi mặt cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nữ tử này không phải mỹ nhân bên cạnh hoàng tử Tử Linh Quốc sao? Cô đến tham gia náo nhiệt gì thế?

    Sở Cửu Ca có thể cảm nhận được sát ý trong mắt nữ nhân này, người đến không có ý tốt.

    "Không hứng thú!" Sở Cửu Ca trực tiếp từ chối.

    "Nếu như tiểu muội muội thắng, vậy thì ta sẽ đem vị trí đệ nhất sủng cơ bên cạnh điện hạ nhường cho muội muội thì thế nào?"

    Sở Cửu Ca lạnh nhạt nói: "Vậy thì ta càng không có hứng thú rồi."

    Thật sự nghĩ rằng ngựa giống hoàng tử của nhà họ người gặp người yêu sao?

    "Rắc!" Trên người Dung Uyên phát ra hàn khí khủng bố, đem ly trà nắm trong tay bóp nát.

    "Nữ nhân xấu từ đâu chui ra, tìm chết!" Đôi mắt màu tím nhạt của Dung Uyên như thể hàn băng vạn năm rơi vào trên người vị hoàng tử của Tử Linh Quốc.

    Mai Cơ cười lạnh nói: "Dạng người giống như ngươi thích giả bộ kiêu ngạo, vừa nắm vừa thả muốn thu hút sự chú ý của điện hạ ta gặp nhiều rồi, kỹ thuật như vậy sử dụng trước mặt ta, thật sự khiến người chê cười."

    Sở Cửu Ca mặt đầy hắc tuyến, não của nữ nhân này có phải có vấn đề rồi không!

    Đầu cô lúc nào cũng nghĩ cách lấy lòng nam nhân của cô, nhưng không đại biểu nữ nhân thiên hạ đều như cô.

    "Cái gì mà đệ nhất thiên tài Xích Linh Quốc, ta thấy cũng chỉ có thế! Thiên tài của một tiểu quốc như Xích Linh Quốc trong mắt đại quốc Tử Linh Quốc ta, chỉ tầm thường mà thôi." Mai Cơ phi thường cao ngạo nói.

    Lời của cô, dấy lên sự phẫn nộ của rất nhiều người Xích Linh Quốc.

    Tử Linh Quốc là đại quốc không sai, nhưng mà nữ nhân này cũng quá xem thường người khác đi!

    Họ rất muốn kêu Sở Cửu Ca đệ nhất thiên tài cho nữ nhân tự đại này chút mặt mũi xem.

    Quả nhiên nữ nhân này cũng làm cho Sở Cửu Ca phẫn nộ, Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Thu hồi lại lời của ngươi."

    Đối mắt cô mang theo sự khinh miệt nhìn Sở Cửu Ca, "Ta có nói sai sao? Xích Linh Quốc ngay cả một đệ nhất thiên tài cũng không dám chiến với một nữ tử nhu nhược như ta, toàn bộ đều là phế thải nhát gan."

    Thân hình lửa đỏ trong không trung biến ra vô số tàn ảnh, Sở Cửu Ca ra tay rồi.

    "Muốn đấu thì đấu, ngươi đến lúc đó đừng có mà hối hận!"

    Sở Cửu Ca ra tay, ngữ khí mang theo tự tin, khiến cho thiên tài thế hệ trẻ của Xích Linh Quốc máu huyết sôi trào.

    Nhất định phải hận hận giáo huấn nữ nhân ngạo mạn Tử Linh Quốc này, Sở cửu tiểu thư tốt lắm.

    Thế nhưng khi Mai Cơ triển lộ thực lực của bản thân, tất cả mọi người kinh ngạc rồi, ngưng hồn.. vậy mà là ngưng hồn cảnh!

    Một mỹ cơ bên cạnh Tử Kha hoàng tử vậy mà đã có thiên phú như vậy, nữ nhân này nhiều lắm chỉ tầm hai mươi tuổi đó!

    Trước đó họ đối với thực lực của Sở Cửu Ca rất tự tin, dù sao cô ngay cả thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng Tần thiếu chủ cũng đánh bại rồi, nhưng mà ngưng hồn cảnh lại là vượt qua một cấp bậc lớn, không thể nào chiến thắng được.

    Cô cười mị nói: "Xích Linh Quốc toàn là một lũ chưa thấy qua sự đời, thực lực của ta đạt đến ngưng hồn cảnh thì ngạc nhiên lắm sao? Tử Linh Quốc ta đâu đâu cũng là, chỉ là tiểu quốc các ngươi mới đem một tiểu nha đầu ngưng thể cảnh tứ trọng xem thành đệ nhất thiên tài, quả là cười chết người mà."

    "Tiểu muội muội, hối hận sẽ là ngươi đó! Nhưng mà bây giờ ngươi muốn rút lui, ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận!" Thân hình Mai Cơ trong không trung vụt qua, ăn mặc mát mẻ cũng lộ ra không ít cảnh xuân.

    Thế hệ trẻ của Xích Linh Quốc lại không có tâm tình tận hưởng mỹ sắc, một khi Sở Cửu Ca thua, bọn họ nhất định bị Tử Linh Quốc và các quốc gia khác chê cười.

    Đệ nhất thiên tài Xích Linh Quốc họ ngay cả một mỹ cơ bán thân của Tử Linh Quốc cũng không bằng, vốn dĩ địa vị của họ đã không cao, sau này càng không thể ngẩng cao đầu.

    Ngay cả sắc mặt của Xích Hoàng cũng trở nên âm trầm, hắn cũng cực kỳ không muốn Sở Cửu Ca thua, nhưng mà đây thì sao mà thắng?

    Thân hình quyến rũ đó càng lúc càng nhanh, người dưới ngưng hồn cảnh căn bản nhìn không ra thân hình của cô.

    Sở Tuyền Nguyệt lo lắng nói: "Ca nhi!"

    Cô muốn Ca nhi rút lui!

    Cửu thúc ngồi bên cạnh cô lại rất khinh thường nói: "Rác rưởi ngoài mạnh trong khô khốc đó, không phải là đối thủ của tiểu Cửu."

    Đối diện đối thủ ngưng hồn cảnh nhất trọng, Sở Cửu Ca liền sử dụng lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng.

    Đáy mắt đen tuyền khẽ vụt qua ánh sáng mờ, người chú ý chỉ có Dung Uyên, còn có..

    Cửu thúc nhìn đôi mắt đó có chút thất thần, tất cả sự chú ý đều bị thiếu nữ áo đỏ kia thu hút rồi.

    Cho dù là ngưng hồn cảnh, Sở Cửu Ca vẫn có thể nắm bắt được quỹ tích của cô ta, có thể nắm bắt được quỹ tích thì cũng phải có đủ tốc độ nhanh để có thể tránh khỏi sự công kích mới được.

    Lôi Hình Quyết của Sở Cửu Ca vận chuyển đến cực hạn, thân hình như sấm chớp tránh khỏi.

    "Uỳnh!"

    Công kích của Mai Cơ đánh hụt.

    Mai Cơ ngây ra, sao có thể? Một người ngưng thể cảnh tứ trọng căn bản không cách nào có thể tránh khỏi công kích của cô mới đúng.

    Tử Kha đang nhàn nhã thưởng thức mỹ tửu để ly rượu xuống, đối với trận đấu này càng ngày càng hứng thú.

    Mai Cơ không từ bỏ, ngón tay thon gọn của cô kẹp chặt hai mảnh đao lá liễu, vận chuyển linh lực ngưng hồn cảnh, đem theo kình phong hướng Sở Cửu Ca ném qua.

    Ánh đao vụt qua, mục tiêu là mặt Sở Cửu Ca.

    Đối với thiên phú của nha đầu này, cô một chút cũng không để tâm, nhưng mà gương mặt thu hút sự quan tâm của điện hạ này, thật sự rất chướng mắt!

    Cô muốn hủy đi!

    Hành động của Mai Cơ không hề có chút che giấu, mọi người cũng lo lắng cho Sở Cửu Ca.

    Một nữ nhân mỹ lệ như vậy lại có tâm địa độc ác như vậy, cô vậy mà lại muốn hủy đi dung mạo của Sở Cửu Ca.

    Sắc mặt Sở Cửu Ca vẫn rất bình tĩnh, công kích của đối phương rất độc cô lại căn bản không để vào mắt.

    Cô nhẹ nhẹ lướt qua, tránh khỏi hai đao công kích một trái một phải kia.

    Hai đao này của Mai Cơ, đừng nói thương đến mặt Sở Cửu Ca, ngay cả một sợi tóc của cô cũng không cắt đứt được.

    Mọi người đều bị kinh ngạc đến, "Lại.. lại tránh khỏi rồi, tốt quá rồi!"

    "Sở cửu tiểu thư lợi hại quá!"

    Thu thập một tiểu nha đầu ngưng thể cảnh tứ trọng, hai chiêu rồi vẫn chưa thu thập được, khiến cho ánh mắt Mai Cơ càng ngày càng băng lạnh.

    Cô đã có thể tượng tưởng lúc này những tiện nhân bên cạnh điện hạ chê cười cô thế nào.

    Mai Cơ cười nói: "Tiểu muội muội, hai chiêu vừa nãy là nô gia nhường ngươi, chiêu thứ ba, ngươi nhất định thua!"

    Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Ngươi tự tin quá sớm đó!"

    Thân hình Mai Cơ trở nên trôi dạt vô định, linh kỹ cô thi triển ra càng thêm huyền diệu.

    Đáng tiếc dưới sự quan sát của bất tử sinh mệnh chi đồng, linh kỹ như vậy sơ hở trăm bề.

    Lần này Sở Cửu Ca không có tránh né, vận chuyển toàn bộ linh lực chuẩn bị ra tay.

    Có ngươi kinh hô nói: "Sở Cửu Ca đây là điên rồi sao? Cô muốn chính diện đối đầu với cao thủ ngưng hồn cảnh sao."

    "Cô làm bậy như vậy, sẽ bị trực tiếp đánh bay ra ngoài mà trọng thương đó."

    "Ca nhi!" Lúc này Sở Tuyền Nguyệt rất muốn xông lên lôi đài, kết quả cánh tay bị một đôi tay có lực kéo lại.

    "Buông ta ra!" Sở Tuyền Nguyệt nói.

    "Tiểu Cửu sẽ thắng!" Cửu thúc chắc chắn nói.

    "Con bé là nữ nhi ta, ta không muốn con bé mạo hiểm, chịu bất cứ thương tổn nào, cho dù đối thủ là ai?" Sở Tuyền Nguyệt nói.

    "Ta so với bất cứ ai cũng để ý tiểu Cửu, cho nên xin phu nhân yên tâm!" Đôi mắt đen tuyền sâu thẳm nhìn Sở Cửu Ca, đối với thực lực của Sở Cửu Ca hắn có sự tin tưởng tuyệt đối.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  9. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 58: Liên tiếp đột phá

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Uỳnh!" Lực lượng của hai người đụng vào nhau, Sở Cửu Ca có thể cảm nhận được cánh tay có chút tê, lui về mép của lôi đài.

    Mà Mai Cơ cũng bị một cổ lực lượng đánh lùi vài bước.

    Vốn dĩ phải bị đánh bay ra ngoài, Sở Cửu ca chỉ bị một chút thương không đâu ngoài da mà thôi, đây quả thật khiến người khó lòng tượng tưởng.

    Mai Cơ tuy là chiếm thế thượng phong, nhưng mà sắc mặt lại phi thường không tốt, đây sao có thể?

    Tiểu nha đầu này rốt cuộc là thế nào vậy?

    "Điện hạ, người nói tiểu muội muội này rốt cuộc là thế nào vậy? Rõ ràng sự thật chỉ là một người ngưng thể cảnh tứ trọng thôi! Vậy mà lại lợi hại như vậy?"

    Lúc này những mỹ nhân bên cạnh hoàng tử Tử Kha cũng ngươi một lời ta một lời muốn điện hạ giải thích cho họ.

    Hắn đối với mỹ nhân cũng cực kỳ nhẫn nại, hồi đáp: "Tiểu mỹ nhân đó đối với các loại linh kỹ rất mẫn cảm, dù là linh kỹ Hoàng cấp hay là linh kỹ Huyền cấp, cô ta cũng có thể tìm ra sơ hở của linh kỹ đó."

    "Cô ta tu luyện tuy là linh kỹ cấp thấp, nhưng lại lô hỏa thuần thanh. Cho dù là cao thủ ngưng hồn cảnh cũng không tìm ra được một chút sơ hở nào, thêm vào đó tốc độ cô đủ nhanh, cho nên khiến cho Mai Cơ chịu thiệt thòi rồi! Nhưng mà ngưng thể cảnh dù sao cũng là ngưng thể cảnh, cô ta tuy là chịu được ba chiêu, nhưng mà trong vòng mười chiêu nhất định bại."

    "Người đâu! Chuẩn bị Ngọc ngưng cao. Mỹ nhân ghen lên thật khiến cho bổn điện hạ bất lực, nhưng mà gương mặt xinh đẹp như thế bị hủy, quả thật khiến bổn cung đau lòng!" Ánh mắt hắn rơi vào mặt Sở Cửu Ca, như thể rất hứng thú vậy.

    "Điện hạ xem ra thật sự rất thích tiểu muội muội đó!" Những mỹ nhân bên cạnh Tử Kha như cười như đùa nói.

    Sở Cửu Ca nói: "Ngưng hồn cảnh nhất trọng chẳng qua cũng chỉ có thế! Hay là nói một thân thực lực này của ngươi là do ăn đan dược mà ra, nhưng mà cũng đúng, người ngươi theo là hoàng tử Tử Linh Quốc, nếu như muốn đan dược đề cao thực lực, vậy thì cũng không khó không phải sao?"

    "Tiểu nha đầu, bớt ăn nói bậy bạ!" Những lời này của Sở Cửu Ca nhưng là có chín phần là thật, tức đến Mai Cơ sắc mặt càng lúc càng âm trầm.

    Một nữ nhân dựa vào đan dược đề cao thực lực, chỉ biết lấy lòng nam nhân chưa từng dụng tâm tu luyện linh kỹ.

    Một ngưng hồn cảnh như vậy, Sở Cửu Ca không cảm thấy lợi hại được đến đâu, thiên phú mạnh đến thế nào.

    Linh lực cường thế của Mai Cơ không ngừng tuôn ra, ánh mắt càng thêm âm độc.

    Thật rất muốn đem da của tiểu nha đầu trước mắt này lột ra, khiến cho Ngọc ngưng cao cũng trị không khỏi, mới có thể vơi đi nỗi hận trong lòng cô.

    "Binh binh binh!"

    Hai đạo thân hình như sấm chớp giao phong trong không trung, nhanh đến mọi người nhìn không rõ, đợi đến khi hai đạo thân hình tách ra, thân hình Sở Cửu Ca có chút bê bết.

    Đây đã là chiêu thứ bảy rồi!

    Trong vòng mười chiêu nếu như không giải quyết xong nữ nhân này, Mai Cơ cảm thấy điện hạ nhất định đối với cô rất thất vọng, ánh mắt cô trở nên hung dữ.

    Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua ánh sáng mờ, ngưng thể cảnh dù sao cũng là ngưng thể cảnh.

    Tổn thương mà công kích của cô đem lại cho nữ nhân này, như thể lông vũ rơi trên thân thể vậy.

    Cứ như vậy, trận chiến này không biết phải kéo dài đến lúc nào.

    Cô không muốn lãng phí thời gian với nữ nhân này, vậy thì chỉ còn cách đề cao thực lực thôi.

    Sở Cửu Ca vận chuyển linh lực trên cơ thể, phút chốc linh lực xung quanh toàn bộ đều tràn vào thân thể Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca một bên thân nhẹ như yến tránh khỏi công kích của Mai Cơ, một bên thu nạp linh lực.

    Vốn dĩ đã tu luyện đến ngưng thể cảnh tứ trọng đỉnh phong là cô tất nhiên đột phá thành ngưng thể cảnh ngũ trọng, cho dù là Mai Cơ cũng không thể ngăn cản.

    "Ngũ trọng mà thôi, ngươi nghĩ rằng đã có thể chuyển bại thành thắng sao?" Không thể trong lúc Sở Cửu Ca đột phá ngăn cản cô, Mai Cơ tức tối, nhưng mà vẫn là không xem ra gì.

    Cho dù là đột phá một trọng cũng chỉ là ngưng thể cảnh mà thôi.

    Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch, "Không chỉ có một trọng mà thôi!"

    Cô vẫn đang tiếp tục thu nạp linh lực, thực lực ngưng thể cảnh ngũ trọng đang không ngừng tăng lên.

    Mọi người kinh ngạc nói: "Không thể nào! Sở Cửu Ca muốn tại đấu trường này liến tiếp đột phá hai trọng."

    "Quá điên cuồng đi! Một lúc tiến cấp nhanh như vậy."

    Mặc Nhất nói: "Vương phi một lúc tiến cấp hai trọng, có phải là có chút nóng vội rồi."

    Dung Uyên nói: "Cửu nhi vẫn luôn đè ép linh lực của bản thân, làm chậm tốc độ thăng tiến. Nàng tuy rằng trước đó có chút nóng vội, nhưng mà bây giờ nàng phi thường rõ ràng tốc độ thăng tiến của bản thân nhanh thế nào mới là hợp lý nhất. Bây giờ đột phá, vừa hay!"

    Một lúc thu nạp linh lực của thiên địa đương nhiên không thể một lần đột phá hai trọng, nhưng mà trong tay cô có tinh thạch hắc ám bị phong ấn đó, nó không ngừng truyền linh lực vào thân thể Sở Cửu Ca, giúp cô đột phá.

    Ngưng thể cảnh lục trọng, so với thực lực cô trước khi bị phế chỉ cách có một trọng.

    Hắc Viêm trong không gian khế ước của Sở Cửu Ca nói: "Chủ nhân, người sớm đã nên đột phá rồi, với căn cơ của người, không cần thiết áp chế lâu như vậy, bây giờ có thể đánh con nhỏ xấu xí này rồi."

    Sở Cửu Ca quả nhiên trong lúc thi đấu thuận lợi thăng tiến rồi, không những thăng tiến mà còn là liên tiếp thăng tiến hai trọng, tất cả mọi người đều có cảm giác không tin vào chính mình.

    Mai Cơ gặp qua không ít thiên tài của Tử Linh Quốc, nhưng mà dễ dàng đột phá như vậy cô vẫn là lần đầu gặp, tiểu nha đầu này thật khiến người khác chán ghét, cô nhất định khiến cho cô ta biết mặt.

    Cô huy vũ đao lá liễu trong tay lại lần nữa công kích, vô số hàn quang hướng đến Sở Cửu Ca.

    Sở Cửu Ca biết nữ nhân này muốn tốc chiến tốc thắng, thực lực đề cao hai trọng, cho dù công kích cô trở nên phức tạp hơn, Sở Cửu Ca vẫn dễ dàng tránh khỏi.

    Sau khi tránh khỏi công kích của đối phương, Sở Cửu Ca bắt đầu sử dụng linh kỹ đánh vào những sở hở trong công kích của Mai Cơ.

    "Uỳnh uỳnh uỳnh!"

    Công kích của Sở Cửu Ca tốc độ cực nhanh, chuyên môn hướng đến yếu điểm của đối phương mà đánh, đánh đến Mai Cơ không kịp phản ứng, lợi thế có trước đó vậy mà bị Sở Cửu Ca nghịch chuyển rồi.

    Sở Cửu Ca liên tục công kích, khiến cho Mai Cơ chống đỡ không nổi.

    Thân là sủng cơ của hoàng tử điện hạ, kinh nghiệm thực chiến của cô ít đến đáng thương, dù sao cơ hội để ra tay cũng không nhiều.

    Và rồi, cô bị Sở Cửu Ca đến gần người rồi.

    Cận chiến thì cô so với Sở Cửu Ca càng kém xa hơn nhiều, Sở Cửu Ca một chiêu một chiêu trực tiếp đánh vào sở hở của cô, hai mảnh đao lá liễu trên tray cô cũng thần không biết quỷ không hay rơi vào tay Sở Cửu Ca.

    "Roẹt!" Cô hít ngược một hơi, không những đánh mất vũ khí, cánh tay cô vậy mà lại bị chính đao của cô rạch trúng, xuất hiện hai vệt máu tươi, đau đến cô hít một hơi lạnh.

    Mai Cơ vội vàng lui lại, một đôi mắt to trừng thật lớn, "Ngươi.. ngươi lại dám thương ta!"

    Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Một là xin lỗi lăn xuống dưới, nếu không đao tiếp theo nếu không cẩn thận lưu lại trên mặt ngươi một vết thương, ngươi trở nên xấu xí bị điện hạ nhà ngươi đánh vào lãnh cung, thì đừng có trách ta đó!"

    Mỗi một chiêu của người nữ nhân này trước đó đều muốn hủy đi mặt cô, đừng tưởng là cô không biết.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  10. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 59: Hoàng tử bạc tình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhận thua, xin lỗi, ngươi đừng mơ!" Mai Cơ cũng bị vị hoàng tử đó sủng hư rồi, kiêu ngạo tự đại, sao có thể nhận thua.

    Sở Cửu Ca chơi đùa mảnh đao lá liễu trong tay, lạnh giọng nói: "Vậy ngươi đừng có hối hận!"

    Cô đã nhìn rõ tất cả sơ hở trong chiêu thức cô ta, luận về tốc độ cô ta không bằng cô, luận về kinh nghiệm chiến đấu bọn họ hơn kém nhau không biết bao nhiêu cấp bậc.

    Cho dù thực lực cô không đạt đến ngưng hồn cảnh nhất trọng, đối với Sở Cửu Ca mà nói, đối đầu với cô ta là một việc vô cũng dễ dàng.

    "Binh binh binh!"

    Song phương lại lần nữa động thủ, cô vừa nghe Sở Cửu Ca muốn dùng con dao đó tổn thương gương mặt mà cô luôn tự hào, trong lúc giao thủ đặc biệt để ý gương mặt của mình, e sợ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra.

    Mà cô càng như thế, lúc chiến đấu càng vướng tay vướng chân, lộ ra sơ hở đếm không xuể, tạo cho Sở Cửu Ca không ít cơ hội ra tay.

    Thực lực ngưng thể cảnh lục trọng hoàn toàn bộc lộ ra ngoài, thân hình Sở Cửu Ca như quỷ hồn bám trên người Mai Cơ.

    "Phụt phụt phụt!" Hàn quang băng lạnh lóe qua, Mai Cơ mơ hồ cảm thấy trên mặt một trận đau đớn.

    Tay vừa sờ, toàn là máu.

    Ánh mắt cô trở nên ngây ngô, triệt để sụp đổ rồi.

    Mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn gương mặt xấu xí toàn là máu kia, một mỹ nhân lôi cuốn trong phút chốc biến thành như vậy.

    Bọn họ căn bản không nhìn rõ Sở Cửu Ca động đao như thế nào.

    Trước khi là thần trộm cô từng học qua y, đối với cấu tạo của gương mặt rất quen thuộc, rạch vào đâu có thể khiến người trở nên xấu xí nhất, cô biết rất rõ ràng.

    Nay gương mặt này của Mai Cơ chính là kiệt tác của cô! Khóe miệng Sở Cửu Ca nở một nụ cười lạnh.

    Mai Cơ đang sụp đổ trong lúc bị đả kích cũng quên mất là đang giao đấu với Sở Cửu Ca, đôi mắt ngấn lệ nhìn điện hạ của cô mà chạy qua, muốn nhào vào lòng điện hạ của họ, để điện hạ của họ an ủi cô báo thù cho cô.

    "Điện hạ.."

    Nhìn đến một người xấu xí mặt đầy máu nhào qua, hắn liền cảm thấy phi thường chán ghét, mấy mỹ nhân xung quanh cũng kinh hô không ngừng.

    "Trời ơi! Đây.. đây là Mai Cơ tỷ tỷ sao?"

    "Đáng sợ quá đi, Mai Cơ tỷ tỷ người không những thua cho một nha đầu ngưng thể cảnh tứ trọng đã thôi, lại còn bị hủy dung."

    "Đáng sợ quá à! Điện hạ, nô gia sợ quá!"

    Những tiện nhân này thêm dầu thêm lửa, khiến cho mặt Mai Cơ càng thêm xấu xí, "Điện hạ, người đừng nghe họ nói bậy, người rõ ràng thương Mai Cơ nhất mà."

    Nhưng không để cô có cơ hội tiếp cận hoàng tử điện hạ, hoàng tử Tử Kha liền lạnh lùng nói: "Người đâu! Đem cái người xấu xí này kéo đi cho bổn cung, thật sự là quá chướng mắt đi, xấu quá!"

    "Vâng, điện hạ!"

    Mấy người đột nhiên xuất hiện, đem Mai Cơ kéo đi.

    "Buông ta ra, điện hạ.. điện hạ.." Cô điên cuồng phản kháng, càng trở nên xấu xa hơn.

    Mai Cơ khóc đến đáng thương, nếu như là dáng vẻ quyến rũ khi xưa có lẽ Tử Kha hoàng tử sẽ mềm lòng, nhưng dáng vẻ đầy máu me bây giờ hắn nhìn thêm một cái cũng cảm thấy buồn nôn.

    "Kéo xuống!"

    Trận chiến này kết thúc với kết cục bi thảm của đối phương, mọi người nhìn người nữ nhân thê thảm kia, vị Tử Kha hoàng tử này quả là một người chủ bạc tình cực độ.

    Sở Tuyền Nguyệt quan tâm nói: "Ca nhi có bị thương hay không?"

    Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân yên tâm đi! Một chút vết thương nhỏ mà thôi, trở về nghỉ ngơi một chút là được, con mệt rồi, chúng ta mau trở về thôi."

    Cô luôn cảm nhận được một ánh mắt khóa chặt cô và mẫu thân, khiến cô có dự cảm chẳng lành.

    Vị Tử Kha hoàng tử kia không đi quan tâm mỹ thiếp bị hủy dung kia, ngược lại vẫn ở tại đó không rời đi, thật đáng ghét.

    "Được! Chúng ta đi!"

    Sở gia tại lần đại hội này đặc biệt phong quang, không những tranh giành được vị trí thứ nhất trong tứ tộc, lại đánh bại một người ngưng hồn cảnh của Tử Linh Quốc, làm cho Xích Linh Quốc nở mày nở mặt.

    Xích Hoàng lại vội vàng xin lỗi vị hoàng tử đó, "Tiểu cô nương tính khí nóng nảy xuống tay có chút nặng, thương đến người của Tử hoàng tử, trưởng bối như ta thay con bé xin lỗi, vẫn xin Tử Kha hoàng tử đừng trách tội."

    Tử hoàng tử nói: "Không sao, ta lại thích kiểu như Sở tiểu thư, dám yêu dám hận, có ý tứ."

    Xích Hoàng ngây ra, Tử hoàng tử này không phải thật sự nhìn trúng Sở Cửu Ca rồi chứ, nhưng mà Sở Cửu Ca đã được ban hôn cho Uyên nhi rồi!

    Sở Cửu Ca quả nhiên vừa trở về Sở gia đã ngã lăn ra ngủ, liên tiếp giao thủ sử dụng bất tử sinh mệnh chi đồng, hao mòn linh hồn lực của cô là cực lớn.

    Kết quả chưa kịp ngã lưng ra giường, ngược lại ngã vào một vòng tay lạnh băng, Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt!"

    "Ta bây giờ không rảnh tiếp đãi ngươi, buồn ngủ chết được."

    Dung Uyên nói: "Cửu nhi ngủ là được, ta bồi nàng."

    Đợi đến khi Sở Cửu Ca ngủ rồi, Dung Uyên điều động một chút linh lực truyền vào thân thể Sở Cửu Ca.

    Nhìn đến khuôn mặt đẹp đẽ lúc ngủ trước mắt này, khóe miệng Dung Uyên khẽ nâng lên.

    Lúc Sở Cửu Ca dậy đã là thời gian ăn tối, ăn tối xong Sở Cửu Ca lại lần nữa trở về phòng, không ai làm phiền.

    Cô hỏi: "Mặc Thất, tình huống bên phía Tần gia thế nào?"

    Mặc Thất nói: "Trong cung đã phái người đến Tần gia, Diệp gia và Lâm gia cũng có hành động, ngược lại phu nhân không để Sở gia có bất cứ động tĩnh gì."

    Sở Cửu Ca bất lực nói: "Mẫu thân vẫn là quá chính phái đi, chắc hẳn người cũng không nghĩ rằng hoàng thất Diệp gia Lâm gia không ủng hộ Tần gia ngày mai giao Lôi Đình Đạn cho chúng ta, nên dự tính tối nay đi trộm đồ."

    "Tần gia lộ ra cái này, nhưng là kết quả bị cưỡng ép do bất lực, tội do chết cũng cần mặt mũi, đáng bị mấy đầu sói kia nhớ nhung. Hắn bây giờ cũng chỉ có thể hợp tác với hoàng thất, mong muốn giữ lại Tần gia chuẩn bị sụp đổ của họ."

    Khóe miệng Mặc Thất khẽ giật, nếu không phải do Vương phi người đem Tần gia trộm sạch sẽ, Tần gia cũng sẽ không trong lúc cá cược tại đại hội tứ tộc lấy ra đồ chơi nguy hiểm này, dẫn lửa thiêu thân.

    Mặc Thất nói: "Vương phi, người có dự tính gì?"

    Sở Cửu Ca nói: "Ngươi để ý là được, ra ngoài trước đi!"

    "Vâng!"

    Mặc Thất luôn canh giữ bên ngoài, liền phát hiện một người không chút tăm hơi rời khỏi phòng của Vương phi bọn họ, thân hình đó đã hoàn toàn trở thành người khác.

    Nếu không phải hắn khẳng định trong phòng đó chỉ có một mình Vương phi, hắn nhất định sẽ không nhận ra.

    Mặc Thất không nói lời nào đi theo, quả nhiên cải trang của Vương phi rất hoàn mỹ, cô không phải lần đầu tiên ghé thăm Tần gia rồi, dễ dàng tránh khỏi hộ vệ của Tần gia hướng đến thư phòng của Tần gia.

    Trong thư phòng, một thái giám giọng khàn khàn đang nói chuyện với Tần gia chủ, "Tình hình Tần gia bây giờ thế nào, có lẽ Tần gia chủ hiểu rất rõ. Bệ hạ nói rồi, nếu như ngươi giao ba viên Lôi Đình Đạn đó cho hoàng thất chúng ta, hoàng thất nhất định không bạc đãi ngươi. Còn nếu như ngươi chấp mê bất ngộ, e rằng cho dù không tiện nghi cho Sở gia cũng sẽ tiện nghi cho Diệp gia hoặc Lâm gia."

    Tần gia chủ đương nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, nếu như hôm nay Tần gia thắng còn dễ nói, nếu như thua..

    Cũng trách hắn trước đó đối với Tần Hàn quá tự tin, khiến cho Tần gia lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...