Chương 20: Bắt cóc Bấm để xem Hỏa hồ ly đột nhiên lạnh run người, đá phải một miếng sắt, tính kế ngược bị thất bại, nó đành nhận xui xẻo, con người này nổi giận lên quả thật đáng sợ. Đôi mắt như hồng bảo thạch của nó mang theo hơi nước, tội nghiệp nói: "Chủ nhân tha mạng! Ta sau này không dám tính kế người nữa, người nói đi hướng Đông, ta tuyệt đối không đi hướng Tây!" Lông trên người bị nhổ đi không ít, nó cảm thấy bản thân muốn trụi rồi. Nếu đã lỡ khế ước rồi, hơn nữa sức chiến đấu của tiếu gia hỏa này cũng không tồi, cô cũng không muốn lãng phí tài nguyên mà đem giết nó. Tuy rằng đây là một con hắc tâm hồ ly, nhưng mà khế ước chủ tớ đã thành, sau này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo lời cô. Sở Cửu Ca thả tai nó ra, tay vừa động, "Rắc!" Mấy tiếng truyền ra, hỏa hồ ly trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca. Xích sắt này, cô ta cứ như vậy mà mở được rồi? Vốn còn nghĩ với thực lực của cô ta phải hao phí công sức lắm mới có thể mở ra được, không ngờ rằng chỉ trong chớp mắt, xích sắt này trong tay cô cứ như đồ chơi, dễ dàng bị mở ra. "Tránh ra, đừng cản trở ta xem bảo bối." Sở Cửu Ca đem hắc tâm hồ ly đánh dạt qua một bên, đánh giá viên tinh thạch màu đen đó. Viên tinh thạch có độ lớn gấp bốn lần hắc tâm hồ ly, linh lực vẫn không ngừng tiến vào trong cơ thể của Sở Cửu Ca. Hắc tâm hồ ly nói: "Đây là một viên tinh thạch phong ấn, ngoài việc phong ấn ta ra, bên trong vẫn có một số thứ, phải xem duyên số của ngươi thế nào, có thể lấy ra được bao nhiêu, người bình thường lấy ra được một món là đã rất lợi hại rồi." Sở Cửu Ca nói: "Làm sao lấy?" "Vận chuyển linh lực bao trùm lấy nó, sau đó sử dụng lực linh hồn thâm nhập vào là được." Sở Cửu Ca làm theo hướng dẫn của nó, đôi mắt đen tuyền vụt qua vệt sáng, Sở Cửu Ca nhìn thấy rất nhiều bảo bối trong đó. Nhiều bảo bối như vậy, chỉ lấy một thứ sao có thể cam tâm được, cô toàn bộ đều muốn. Có suy nghĩ như vậy, bảo bối trong đó đột nhiên bị Sở Cửu Ca dọn sạch, toàn bộ đều rơi bên cạnh Sở Cửu Ca. "Trời ơi! Đây.. Tinh thạch phong ấn này có vấn đề rồi sao! Nó đây là đem toàn bộ bảo bối giải phóng, thả hết ra sao, đây không tầm thường chút nào!" Hỏa hồ ly trợn tròn mắt nói. Sở Cửu Ca nhìn bảo bối chất đống trên đất, tuyết đối có thể làm người của thất quốc phát cuồng, cô nhanh tay đem tất cả thu vào trong nhẫn kết giới. Có công pháp, có linh kỹ, có thân pháp, còn có các loại luyện đan, luyện khí, huấn thú.. muôn hình muôn loại bí tịch. Mỗi một loại đều rất trân quý, giá trị bất phàm. Lời to rồi! Vận khí này quá nghịch thiên, hỏa hồ ly bị đả kích đến không biết phải nói gì hơn. Sở Cửu Ca nói: "Nếu đã giải quyết rồi, vậy thì đi thôi! Hắc tâm hồ ly." "Ta có tên đàng hoàng có được hay không, cái gì mà hắc tâm hồ ly, quá khó nghe, tên ta là Hắc Viêm!" "Ồ! Vậy sau này gọi ngươi là Tiểu Hắc đi!" "Quá khó nghe đi, một chút ưu nhã cũng không có, ta từ chối!" "Ta mới là chủ nhân của ngươi, ngươi có quyền từ chối sao?" Sở Cửu Ca nhíu mày nói. Hắc Viêm biết Sở Cửu Ca vẫn còn canh cánh trong lòng vụ tính kế cô trước đó, nó đành ngoan ngoãn chấp nhận cái tên này vậy. "Cửu tiểu thư!" Đám người xui xẻo đó sợ sệt gọi. "Cửu tiểu thư tha mạng! Đừng bỏ lại chúng tôi mà." Họ đã bị phế đi đôi chân, mắt cũng không thấy đường. Nếu Sở Cửu Ca cũng không quản họ, họ tại chỗ này nhất định bị yêu thú ăn thịt. Không ngờ hơi thở của Sở Cửu Ca cứ thế biến mất, điều này khiến họ rất tuyệt vọng. Cô tuy rằng không giết họ, nhưng không thể nghi ngờ là để họ tại đây đợi chết. Thân hình màu xanh không ngừng xuyên qua lại giữa các cành cây, Tiểu Hắc dễ dàng đuổi kịp tốc độ của Sở Cửu Ca. Nó nói: "Ta nói chủ nhân, tốc độ của người rất nhanh, nếu tu luyện thân pháp cấp cao, tốc độ của người vẫn có không gian tiến bộ rất lớn. Vừa nãy người có được nhiều bảo bối như vậy, nhất định có được thân pháp thích hợp chứ?" Sở Cửu Ca quả nhiên biến ra một quyển thân pháp, Lôi Hình Quyết, tu luyện đến đại thành, có thể nhanh như chớp. Sở Cửu Ca chỉ nhìn lướt qua, đem công pháp tầng thứ nhất nhớ kỹ rồi, thử luyện công pháp này. Không bao lâu, tốc độ của cô đột nhiên biến nhanh, thân thể càng trở nên nhẹ nhàng linh động hơn. "Đây.. đây là học xong rồi!" Hắc Viêm cả con người hồ ly bị kinh ngạc không nhẹ. Lôi Hình Quyết đó ít nhất cũng là Thiên cấp thân pháp có được hay không? Mà người nữ nhân này chỉ trong vòng một hơi thở đã xem hết tầng thứ nhất, chớp mắt đã lĩnh ngộ được rồi. Nó đây là gặp phải thứ biến thái yêu nghiệt gì đây? Làm quen với thân pháp này xong, Sở Cửu Ca một mực hướng đến đích đến của mình, ẩn đi hơi thở của bản thân. Cách chỗ cô không xa, có một nhóm thiếu niên thiếu nữ, mỗi một người dù bị thương nặng nhưng vẫn ráng bảo hộ một vị thiếu nữ áo trắng mỹ lệ. Hắc Viêm nói: "Nhân loại, ngươi đây là đến tìm họ báo thù?" Chọc phải một nữ nhân tàn độc như vậy, nó vì bọn người này đổ mồ hôi lạnh. "Nếu như không biết gọi chủ nhân, ta không để ý cắt lưỡi ngươi đi đâu!" Sở Cửu Ca quay đâu nhìn Hắc Viêm, khiến Hắc Viêm cảm thấy rợn cả người. "Chủ nhân tốt, chủ nhân yên tâm, ta tuyệt đối an phận nghe lời." Hắc Viêm cuộn người lại nói. "Những cường giả ngưng hồn cảnh ẩn nấp trong bóng tối, ngươi đem bọn họ dẫn dụ đi chỗ khác. Là ngươi tự mình nói là bản thân có năng lực đó, chứng minh cho ta xem! Nếu như lừa ta, ngươi tự mình xem mà làm!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói. Mấy hậu bối trẻ tuổi của Sở gia ra ngoài lịch luyện, Sở gia đương nhiên âm thầm phái không ít ngưng hồn cảnh cường giả bảo hộ. Thực lực họ mạnh, mấy hậu bối này không phát hiện được, nhưng mà sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng là cô đây thì có thể nắm rõ ràng vị trí của mỗi một người. Họ phụng mệnh bảo hộ nhóm người hậu bối lịch luyện của Sở gia, nhưng chỉ duy nhất một mình rời khỏi-đích hệ cửu tiểu thư vốn phải có người bảo hộ, vậy mà kết quả không một ai theo qua đó! Quá rõ ràng bọn họ sớm đã thông đồng với Sở San San. "Phụt! Mấy lão già trong tối kia, đừng nói là dẫn dụ họ rời khỏi, cho dù giết chết đại gia ta vẫn có thể làm được, chủ nhân người đợi đấy!" Một đạo ánh sáng đỏ vụt qua, cường giả ngưng hồn cảnh Sở gia cảm thấy được hơi thở nguy hiểm. Nguy rồi! Là yêu thú cấp cao. "Phụt!" Bọn họ không thể đơn độc giao đấu với yêu thú cấp cao, đành phải hợp sức với nhau thôi. Hắc Viêm không cô phụ kỳ vọng của Sở Cửu Ca, thành công dẫn dụ bọn người ngưng hồn cảnh rời khỏi. Sở Cửu Ca vận chuyển Lôi Hình Quyết, từ những yêu thú bao vây họ vụt ra, một chiêu giải quyết một yêu thú cản đường. Cô như quỷ hồn tiếp cận người đứng phía sau Sở Y Y là Sở San San, "Bang!" Không đợi Sở San San có thể nhìn rõ người đến là ai, trực tiếp bị một đao đập xỉu. Sở Cửu Ca thân hình vụt qua, đưa người rời khỏi. "Tam tiểu thư!" "Đại tiểu thư, tam tiểu thư không thấy nữa." Ngay lúc này Sở Y Y cũng sợ đến đổ một thân mồ hôi lạnh, tốc độ của người đó quá nhanh, người đó cách cô gần như vậy mà cô vẫn nhìn không rõ, tam muội cứ thế bị bắt đi rồi. Yêu thú xung quang trong tích tắc chết đi một nửa, nhưng mà bọn họ vẫn không có vẻ gì là thả lỏng. Bởi vì những yêu thú đó là do người đó một mình người thần bí đó giải quyết trong một đòn! Lòng họ đột nhiên trầm hẳn, đây.. đây phải là thực lực lợi hại như thế nào? Trưởng lão Sở gia bọn họ, e rằng cũng khó làm được như vậy đi! "Đó.. Vị tiền bối đó bắt đi tam tiểu thư là muốn làm gì?" Nhóm người bọn họ nghi hoặc nói, Tam tiểu thư chọc phải cường giả như thế này khi nào thế. Lời cho độc giả: Xin lỗi vì một thời gian dài mới cập nhật chương mới, bởi vì thời gian gần đây người nhà không khỏe nên đã dành toàn bộ thời gian để chăm sóc cho người nhà, sắp đến có khả năng cũng dịch hơi chậm, mong quý độc giả thông cảm. Khi nào tình hình ổn định hơn, mình sẽ cố gắng dịch nhiều chút. Xin mọi người thông cảm!
Chương 21: Cường giả hung hãn Bấm để xem Sở Cửu Ca xách theo Sở San San luồn lách giữa rừng cây, khiến người khác không thể truy tìm tung tích. "Cái gì? Tam tiểu thư bị người bắt đi rồi." Mấy trưởng lão ngưng hồn cảnh trở lại ngạc nhiên hỏi. Sao trong chớp mắt mọi chuyện lại trở nên như vậy? "Vâng!" "Rốt cuộc là ai? Vì sao cứ nhất định bắt đi tam tiểu thư, người này thực lực nhất định rất mạnh." Giết chết tam phẩm yêu thú chỉ trong chớp mắt một cách nhanh gọn lại với tốc độ khủng bố như thế, cho dù là bọn họ cũng chưa chắc có thể làm được. "Tam tiểu thư rốt cuộc đắc tội với người gì?" Mấy trưởng lão ngưng hồn cảnh cảm thấy rất đau đầu. Vị tiền bối đó chỉ bắt một mình tam tiểu thư mà không tổn thương đến những người khác, có thể thấy là tam tiểu thư đắc tội người nào đó, nếu không cũng không thể chỉ nhắm đến cô ấy. "Đại tiểu thư, lần lịch luyện này phải ngưng lại rồi, trước tiên phải tìm ra tam tiểu thư đã, tam tiểu thư tuyệt đối không thể có chuyện gì được." Mấy vị trưởng lão nghiêm trọng nói. Sở Cửu Ca nếu như gặp chuyện gì, họ quá lắm chỉ bị xử phạt, nhưng tam tiểu thư là nữ nhi của gia chủ, nếu như thật sự có chuyện ngoài ý muốn gì, gia chủ sao có thể tha cho bọn họ. "Bang!" Sở Cửu Ca như ném giẻ rách ném Sở San San vào nhóm người xui xẻo trước đó. "Biết người này là ai không? Tam tiểu thư của Sở gia, nếu như là cô ta chỉ thị các ngươi đối phó ta, ta nghĩ các người hẳn biết phải làm thế nào?" Giọng băng lạnh của Sở Cửu Ca truyền đến. Lòng họ đột nhiên giật thót, vốn tưởng cửu tiểu thư rời khỏi, để cho họ tự sinh tự diệt, ở đây làm thịt cho yêu thú. Không ngờ cô đi rồi quay lại, hơn nữa còn đem theo Sở gia tam tiểu thư. Đều vì tiện nhân này, nói gì mà cửu tiểu thư chỉ có thực lực ngưng thể cảnh nhị trọng, anh em họ đối phó với cô dễ như trở bàn tay, thật là nhảm nhí. Thực lực của cô ấy đúng là chỉ có ngưng thể cảnh nhị trọng, nhưng mà thủ đoạn quá quỷ dị đi, cho dù người của bọn họ tăng thêm gấp bội cũng không thể là đối thủ của cô. Họ bị tiện nhân này hại thảm rồi, nay Sở San San kẻ chủ mưu này ở ngay trước mắt bọn họ, họ đã nghĩ ra vô số phương pháp báo thù cô. Có khả năng nếu bọn họ báo thù cô ta làm cửu tiểu thư hài lòng, nói không chừng cửu tiểu thư sẽ tha cho bọn họ. Vì vậy họ ngay lập tức vồ đến người Sở San san, "Roẹt!" Sở Cửu Ca ôm theo Hắc Viêm nói: "Đi thôi!" "Ngươi.. khà khà, ngươi không nán lại xem kịch vui sao?" Hắc Viêm nham hiểm cười nói. "Người quá xấu, không có hứng thú!" Sở Cửu Ca chán ghét nói. Trong khi cô vẫn chưa đi xa, một trận tiếng gào thét truyền đến, "Aaaaaaaa, các ngươi là người gì?" "Tam tiểu thư, người sao nhanh như vậy đã quên đi chúng tôi rồi?" Bọn họ âm hiểm cười nói. "Là.. Là các ngươi, các ngươi không đi đối phó Sở Cửu Ca, lại đối phó ta làm chi? Y phục của ta.. đem y phục trả cho ta.. ta lạnh.." Sở San San sợ hãi nói. Cô toàn thân vô lực, phản kháng cũng vô ích. Cho dù những người đàn ông này đã bị Sở Cửu Ca phế đi, đôi mắt không thấy đường, nhưng họ vẫn có vô số biện pháp hành hạ Sở San San sống không bằng chết. Sau khi Sở Cửu Ca rời khỏi, đối với một phía nói: "Ra đây đi!" Một đạo bóng đen xuất hiện, là người mà những phế vật ngưng hồn cảnh trước đó không thể so sánh được. "Thuộc hạ Mặc Thất, tham kiến Vương phi." Bản thân vậy mà bị Vương phi phát hiện, Mặc Thất cũng rất lấy làm kinh ngạc. "Ngươi luôn ẩn mình rất tốt, nếu không phải khi nãy vô tình để lộ chút hơi thở, ta vốn không thể nào phát hiện ra ngươi." Sở Cửu Ca nói. "Nếu như đã phát hiện ra ngươi, vậy thì ngươi giúp ta làm một việc. Về nhà báo cho mẫu thân ta, ta sẽ ở Thiên Tuyệt sâm lâm này một thời gian dài, sẽ không trở về cùng với đội ngũ của Sở gia, kêu người không cần lo lắng, khi đại hội tỷ thí của gia tộc bắt đầu sẽ trở về." Sở Cửu Ca đối với hắn nói. "Nhưng chủ tử kêu thuộc hạ bảo vệ người." Mặc Thất nói. "À! Không nghe theo mệnh lệnh của ta." Sở Cửu Ca nhíu mày nói. Mặc Thất giật thót, Vương phi không phải đang nghĩ ra chiêu số âm hiểm nào đó để đối phó hắn chứ! Hắn một đường đi theo Vương phi, bản thân vốn chứng kiến toàn bộ thủ đoạn của người. "Thuộc hạ tuân lệnh!" Cuối cùng hắn cũng đành khuất phục. Vương phi đã khế ước một yêu thú có thực lực ngưng hồn cảnh, tại Thiên Tuyệt sâm lâm này chắc sẽ không có nguy cơ gì. Sở Cửu Ca nói: "Người giải quyết rồi, kẻ theo đuôi cũng bỏ đi rồi, tiếp theo quá trình lịch luyện một người chính thức bắt đầu." Tại Thiên Tuyệt sâm lâm này, Sở Cửu Ca quen sử dụng linh lực để chiến đấu, lại làm quen với linh kỹ Sở gia mà mẫu thân trước đó đã dạy, còn ôn luyện thân pháp Lôi Hình Quyết trước đó nữa. "Gầm! Gầm!" Một trận hổ gầm truyền ra, lần này Sở Cửu Ca đụng phải đối thủ nặng ký rồi, chọc phải một yêu thú cấp bốn. Yêu thú cấp bốn so với yêu thú cấp ba tuy chỉ khác biệt có một cấp, nhưng mà trí tuệ cũng như thực lực là cách biệt một trời một vực. Đối đầu với gia hỏa như vậy, đừng nói là giết chết trong chớp mắt, cô bây giờ chỉ có nước bỏ chạy mà thôi. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, cô phải dùng toàn lực sử dụng Lôi Hình Quyết mới tránh khỏi vận mệnh bị nó xé toạc ra. Vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng, cô đúng là có thể phát hiện ra được một số yếu hại chí mạng của nó. Nhưng mà thực lực đối thủ quá mạnh, cô không tài nào ra tay được, chỉ có thể bỏ chạy. "Soạt soạt soạt.." Phía sau có hổ truy đuổi, Sở Cửu Ca bị ép sử dụng hết toàn lực, nhờ vậy mà việc tu luyện Lôi Hình Quyết tiến bộ một cách thần tốc. Mùi máu tanh! Mùi máu tanh cực kỳ nồng, đây không phải là mùi vị máu của nhân loại, mà là máu của yêu thú. Mùi náu này thật sự là quá nồng đi, khiến cho yêu thú Hổ vành cấp bốn truy đuổi phía sau cũng phải cảnh giác. "Binh binh binh!" Sở Cửu Ca nhìn thấy một người bị một đám yêu thú vây quanh công kích, những yêu thú này gồm có cấp năm, cấp sáu, cấp bảy. Chẳng lẽ những yêu thú nguy hiểm nhất của Thiên Tuyệt sâm lâm này đều tụ tập hết ở đây sao! Vậy mà người bị vây quanh công kích kia, chỉ bằng tay không đấm nát một con lại một con yêu thú hung tàn. Cô chỉ nhìn thấy một bóng đen vụt qua, con yêu thú truy đuổi cô cũng bi thảm rồi! "Bang!" "Gầm gầm gầm!" Những yêu thú đó lại lần nữa vồ đến hắn. Những đôi mắt thú đó mang theo vẻ không cam tâm, nhưng mà vẫn bị người hắc bào đó giải quyết một cách tàn khốc. Con người đó đối với yêu thú là nguy hiểm, nhưng lại không có ý tổn thương cô, tuy nhiên ngay lúc này mỗi một cọng lông của Hắc Viêm đều dựng lên hết. "Chủ nhân, thực lực của con người này không thể lường được! Rất nguy hiểm!" "So với Mặc Thất còn mạnh hơn?" "Mạnh quá nhiều đi!" Hai người này vốn không cùng một đẳng cấp. Sở Cửu Ca cuối cùng cũng xem rõ hình dáng của con người đó, một thân rách rách rưới rưới, đến cả ăn mày của đô thành ăn mặc vẫn còn tốt hơn hắn ta. Khuôn mặt đó toàn là vết sẹo, trông rất đáng sợ, một thân khí thế hung tàn máu tanh khiến người không dám đến gần. Những yêu thú đó bây giờ đã biết sợ rồi, chỉ muốn bỏ chạy! Nhưng cơ hội chạy trốn trong tay của người đàn ông nguy hiểm này quả thật quá mơ hồ đi. Một con yêu hồ cấp bảy cuối cùng tranh thủ được xông ra, phát hiện Sở Cửu Ca yếu đuối. Đôi mắt thú vụt qua vẻ tàn độc, cho dù có chết cũng phải kéo theo một nhân loại đáng ghét chết chung. Một trận cuồng phong ập đến, yêu thú cấp bảy so với ngưng thể cảnh tam trọng Sở Cửu Ca hoàn toàn là cách biệt trời đất. Cho dù có Hắc Viêm bên cạnh, gia hỏa này muốn kéo cô chết theo, Sở Cửu Ca cô hoàn toàn không cách nào tránh khỏi. Hơi thở nguy hiểm, ập đến trước mặt! Hắc Viêm nói: "Đáng chết, tên rác rưởi này bị ép đến điên rồi vậy mà lại ra tay với chủ nhân! Chủ nhân, nguy hiểm!"
Chương 22: Quá biến thái đi Bấm để xem Cô ấy chết đi, đã ký kết khế ước chủ tớ với cô ấy là nó cũng phải chết đi. Hắc Viêm chuẩn bị dùng cả tính mạng để cứu Sở Cửu Ca khỏi tay tên yêu thú cấp bảy này, nếu như là khi xưa đối với yêu thú cấp bảy, nó chỉ cần dùng chút lửa là có thể đốt nó thành tro, nhưng mà hiện tại.. Ngay lúc yêu thú cấp bảy muốn xé toạc Sở Cửu Ca ra, cường giả kia đã giải quyết sạch sẽ hết toàn bộ yêu thú phía bên kia. Hắn vừa trông thấy thân hình kia gặp nguy hiểm, ánh mắt hắn trầm xuống, tim giật thót, cô ấy tuyệt đối không thể có chuyện được. Tốc độ của hắn nhanh đến không thể nhìn rõ, yêu thú bị ép đến đường cùng kia chưa kịp kéo Sở Cửu Ca chết theo, đã sinh sinh bị người khác vặn gãy cổ. "Phụt!" Máu tươi từ thân thể không đầu của yêu thú phun ra. Thủ đoạn này, cực kỳ hung hãn tàn độc. Sở Cửu Ca khẽ ngơ ra. "Chủ nhân, chúng ta cũng cần phải bỏ chạy gấp! Người này giết đến đỏ cả mắt sợ là đến cả con người cũng không tha, thực lực của chủ nhân hoàn toàn không thể tránh khỏi." Hắc Viêm nói. Người này vừa này bộc phát ra lực lượng quá đáng sợ đi, hoàn toàn không giống lực lượng mà thế giới này sẽ có, cho dù là nó trước kia.. "Chúng ta cũng đi thôi.." Ngay khi Sở Cửu Ca chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên nghe thấy tiếng càu nhàu. "Bang!" Người đàn ông hung hãn vừa nãy còn đại khai sát giới, giết chết con yêu thú cấp bảy, cứu thoát cô, đột nhiên ngã ngửa, hôn mê bất tỉnh. Chỗ này ngập tràn mùi máu tanh, nhất định sẽ thu hút rất nhiều yêu thú. Hắn hôn mê tại đây, hơi thở lại yếu ớt như vậy, không cần quá lâu là đã bị yêu thú phanh thây. Sở Cửu Ca ngừng lại, thân hình thoắt cái đem người xách rời khỏi chỗ đó. "Ngươi xem như cứu ta một lần, ta không thích nợ ân tình người khác! Dù sao cao thủ như ngươi cứ thế mà chết đi thì cũng thật đáng tiếc." Đợi đến chỗ an toàn, Sở Cửu Ca bắt đầu kiểm tra thương thế của hắn, không hiểu người này vì sao lại hôn mê. Kết quả kiểm tra khiến cô giật cả mình, dùng một từ để hình dung thân thể của hắn đó chính là loạn, loạn quá đi! Thân thể Dung Uyên quỷ dị, còn hắn chỉ có thể dùng từ loạn để hình dung. Vết thương ẩn đếm không xuể không nói, trong người lại có tới mấy loại lực lượng không ngừng chạy loạn xạ. Người này đến nay vẫn còn sống sót đã là một kỳ tích, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, cô tuyệt đối không tin hắn trước đó có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố như vậy. "Phụt phụt phụt!" Sở Cửu Ca dùng kim châm phong bế huyệt đạo của hắn. Hắc Viêm nói: "Chủ nhân, người không phải muốn cứu người đàn ông này chứ?" "Nhìn thuận mắt thì cứu thôi, không được sao?" Sở Cửu Ca nói. Dù sao nguyên tắc không cứu người của cô, đã bị bệnh nhân đầu tiên Dung Uyên tại thế giới này phá vỡ rồi, cứu thêm một người cũng thế! Kim châm vào huyệt, linh lực dẫn lối, bất tử sinh mệnh chi đồng có thể nhìn rõ các lực lượng hỗn loạn trong đó, Sở Cửu Ca cực kỳ nhẫn nại từng chút từng chút đả thông cho chúng. "Lại phải đi tìm một số linh dược rồi!" Sở Cửu Ca trầm giọng nói. Sở Cửu Ca tại Thiên Tuyệt sâm lâm tìm được linh dược mình cần, trở lại từ từ nấu thuốc. Hắc Viêm vẫn luôn trầm lặng nhìn theo cô gái im lặng nấu thuốc, so với cô gái ngạo mạn, độc ác trước đó cứ như là hai người khác nhau. Đối với y dược Sở Cửu Ca vốn rất yêu thích, chỉ là kiếp trước bị chèn ép, không có tự do, khiến cho cô sinh ra ý định chống đối. Nay đi đến một thế giới khác, thay đổi một tâm cảnh khác, Sở Cửu Ca quyết định tuân theo bản tính của mình, muốn làm gì thì làm, muốn cứu thì cứu, muốn trị thì trị. Một chén thuốc nốc xuống, sắc mặt của hắn trông tốt lên nhiều. "Vết thương cũ một đống, lực lượng hỗn loạn như vậy, tên này không dễ trị đây! Nhặt về cho mình một bệnh nhân có tính khiêu chiến như vậy, đây là khảo nghiệm cho việc tái xuất giang hồ của cô đây mà!" Sở Cửu Ca nói. Tiêu Hắc nói: "Chủ nhân đối với dược đạo tinh thông như vậy, có thể học luyện đan mà!" Người thường muốn tự mình học luyện đan là hoàn toàn không thể, nhưng chủ nhân nhà hắn là một tên biến thái đó! Thân pháp thiên cấp chỉ chốc lát là học được, luyện đan đối với cô cũng chẳng khó khăn gì. Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Nói cũng đúng, thu thập được không ít linh dược, có thể thử luyện đan xem sao! Đợi hắn tỉnh lại cũng phải mất hai ba ngày." Sở Cửu Ca đem số linh dược đã xử lý và lò luyện đan Dung Uyên cho ra, đối với các bước luyện đan cô đã thông suốt nằm lòng, tiếp đến chỉ việc tiến hành mà thôi. "Chủ nhân.. Chúng ta phải thay đổi địa điểm luyện đan mới được! Ở đây vẫn còn một bệnh nhân, nếu như người nổ lò, thì người này cũng xong đời!" "Ngươi nghĩ chủ nhân của ngươi là ai? Sẽ nổ lò, ngươi nghĩ quá nhiều rồi đó!" Sở Cửu Ca nhíu mày nói. Đại khái do liên quan đến thuật luyện dược không tầm thường của Mộ Dung gia, Sở Cửu Ca không cho rằng bản thân sẽ thất bại. Và sự thật đúng là như thế, Sở Cửu Ca lần đầu luyện đan đã thành công, nhưng mà bản thân cô không cảm thấy hài lòng. Cô ngửi ngửi nói: "Nhất phẩm đan dược, nhưng hương đan không được thuần túy cho lắm! Quả nhiên là đã trở nên lạ tay." Khóe miệng tiểu Hắc giật liên hồi, người cũng không nhìn xem, người sử dụng là lửa gì, có thể luyện ra được đan dược có độ thuần túy như vậy là đã hiếm lắm rồi. Sở Cửu Ca rất hứng thú với việc luyện đan, vừa chăm sóc bệnh nhân vừa không ngừng tập luyện. Sở Y Y bọn họ cuối cùng đã tìm được Sở San San trong Thiên Tuyệt sâm lâm, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Sở Y Y kinh ngạc hét lên: "Aaaaaaaa!" Cô nhìn thấy tam muội của mình bị một nhóm người vũ nhục, Sở San San lúc này không được tỉnh táo, ngơ ngơ ngác ngác, trông như chịu đả kích rất lớn. Sở Y Y hạ lệnh: "Giết hết bọn chúng!" "Vâng! Đại tiểu thư!" Cao thủ ngưng hồn cảnh của Sở gia nhấc đao lên, chỉ chốc lát đã giải quyết hết đám hỗn trướng đó. Sở San San chịu đả kích kinh hãi hét lên: "Aaaaaa! Đừng qua đây! Đừng.." "Không được nhìn!" Sở Y Y lấy y phục mặc lên cho Sở San San, rồi nói: "San San chịu đả kích như vậy, chúng ta nhất định phải trở về Sở gia tìm y sư trị liệu, lập tức rời khỏi đây." "Nhưng mà Cửu tiểu thư.." Một vị trưởng lão lên tiếng nói. Dù sao lần này là do họ hộ vệ, Cửu tiểu thư không thấy, sợ rằng bọn họ rất khó giao phó. "Cửu muội là do giận dữ bỏ đi, chúng ta tìm không thấy người, nhưng mà Cửu muội người hiền sẽ gặp lành, muội ấy nhất định sẽ có thể an toàn trở về, bây giờ cứu Tam muội quan trọng hơn!" "Vâng, đại tiểu thư!" Trên người Sở San San phát sinh chuyện như vậy, Sở Y Y dùng thủ đoạn khiến cho những người biết chuyện không được lan truyền ra ngoài. Nhưng mà sau đó những người này nhìn vị tam tiểu thư, ánh mắt cứ quái quái thế nào, nhiều nam nhân như vậy, trong sạch của tam tiểu thư sợ là sớm đã không còn. Trở về Sở gia, Sở San san được y sư trị liệu đã tốt lên chút ít, nhưng vẫn nhốt bản thân trong phòng không dám gặp ai, cô ta đến nay vẫn không hiểu vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy? Rõ ràng phải là Sở Cửu Ca bị đám nam nhân đó vũ nhục, vì sao ác mộng lại giáng lên người cô, Sở San San trở nên yếu ớt đi nhiều, ngay cả gia tộc tỷ thí cũng từ bỏ. Sở gia chủ đã công bố ngày tiến hành gia tộc tỷ thí, nay đã chẳng còn lại mấy ngày, nhưng Sở Cửu Ca vẫn chưa trở lại. Sở lão gia tử nói: "Đem gia tộc tỷ thí dời lại! Ca nhi vẫn chưa trở về."
Chương 23: Phải bảo vệ ngươi Bấm để xem Sở đại bá nói: "Phụ thân, Ca nhi chỉ là ngưng thể cảnh nhị trọng, cho dù là đến cũng không thể quá xuất chúng. Con nghĩ rằng cô ấy sợ là sẽ mất mặt tại đại hội, cho nên mới cố ý ở Thiên Tuyệt sâm lâm lâu như vậy. Chúng ta không thể vì một mình cô ấy mà trễ nãi gia tộc tỷ thí. Dù sao tỷ thí giữa tứ tộc cũng không còn xa nữa." Sở lão gia tử cũng biết lời này hắn nói có lý, thực lực hiện tại của Ca nhi không tham gia cũng tốt, tránh con bé đau lòng. Cô tuổi còn trẻ, đợi sang năm tu vi của cô thăng tiến trở lại, lại đến tham gia gia tộc tỷ thí vậy, nhất định có thể thể hiện được phong thái. Ngay lúc này Sở Cửu Ca tại Thiên Tuyệt sâm lâm đã luyện chế được rất nhiều đan dược, phẩm chất thì loại sau càng tốt hơn so với loại trước. Bất tử sinh mệnh chi đồng có thể quan sát được sự thay đổi cực kỳ nhỏ nhặt của thảo dược trong quá trình luyện đan, đối với việc luyện đan của cô mang tính phụ trợ rất tốt. Đợi Sở Cửu Ca lại luyện thành một lò đan dược, đột nhiên phát hiện có một ánh nhìn nóng rực đang nhìn cô. Sở Cửu Ca giật mình, rồi cô nhìn thấy gương mặt mang đầy vết sẹo đó. Hắn tỉnh lại khi nào vậy? Cô vậy mà lại không phát hiện ra! Hắn tỉnh lại sớm hơn cả dự đoán của cô, Sở Cửu Ca cầm theo đan dược vừa ra lò nói: "Đây là Hồi nguyên đan, thích hợp người vừa mới hồi phục lại như ngươi, ngươi thử xem hiệu quả của thuốc thế nào." Hắn không nói gì, ngước lên nhìn Sở Cửu Ca. Bốn mắt nhìn nhau, hắn vẫn là dáng vẻ ngơ ngác đó. Sở Cửu Ca vẫy vẫy tay trước mặt hắn nói: "Đại thúc, người không phải điên rồi chứ?" Tuổi của người này có lẽ không quá lớn, chỉ có điều với gương mặt đầy sẹo và đôi mắt mang đầy vẻ tang thương làm cho hắn trông có vẻ lớn tuổi. Hắn vẫn cứ thất thần nhìn chằm chằm đôi mắt của Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca ngơ ra, yêu nghiệt Dung Uyên có thể nhìn thấu mọi thứ nên nhận ra đôi bất tử sinh mệnh chi đồng của cô, chẳng lẽ người này cũng.. Hắn cũng biết cứ nhìn chằm chằm người ta không tốt, dời đi ánh mắt nhận lấy đan dược từ tay Sở Cửu Ca nói: "Cảm ơn!" Giọng của hắn trầm khàn hồn hậu, cực kỳ dễ nghe. Sở Cửu Ca nói: "Là ta cứu người. Đại thúc ta cũng không thể không không cứu người, người có phải nên chi trả phí trị liệu hay không!" Một thân rách rách rưới rưới, vị đại thúc này lục khắp người cũng không lục thấy thứ gì. Gương mặt hắn lộ rõ vẻ gấp gáp, cuối cùng cũng tìm thấy một miếng ngọc bội trên cổ của hắn. Hắn giật ra để vào tay Sở Cửu Ca, nói: "Cho ngươi!" Sở Cửu Ca nhìn miếng ngọc bội trong tay, đồ án trên ngọc bội không phải giống như loại long phụng, mà là hình một đôi mắt, trung tâm khắc một chữ "Cửu". Sở Cửu Ca nói: "Đại thúc người bệnh không nhẹ, có bệnh thì phải nhanh chữa trị, ta bây giờ hoàn toàn không thể trị dứt điểm cho người, thực lực người cao như vậy nhất định có thể tìm được luyện dược sư lợi hại hơn chữa trị cho người. Ta đã lãng phí hai ngày rồi, phải gấp rút rời khỏi, có duyên sẽ gặp lại!" Sở Cửu Ca vẫy vẫy tay rời khỏi. Con người này thực lực mạnh, lai lịch lại thần bí, người tỉnh rồi thì cô không thèm quản nữa, tránh càng xa càng tốt. Sở Cửu Ca rất nhanh biến mất, kết quả phát hiện phía sau luôn có một bóng hình không nhanh không chậm đi theo, với tốc độ của cô vậy mà không thể thoát khỏi theo đuôi. Sở Cửu Ca ngừng lại nói: "Ta nói đại thúc, người đi theo ta làm gì?" Người đó nhìn cô nói: "Ngươi cứu ta, ngọc bội là thù lao, ta đi theo bảo vệ ngươi cũng là thù lao." Hắn đi đến bên Sở Cửu Ca, thân hình hắn cao to, tỷ lệ cơ thể cũng vô cùng hoàn mỹ. Nếu như không có gương mặt mang đầy sẹo kia, có lẽ sẽ là một người mang đầy vẻ khí khái nam nhi. Hắn cúi đầu nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ta phải bảo vệ ngươi!" Sở Cửu Ca nói: "Ta không cần!" "Không được! Ta nhất định phải đi theo bên cạnh bảo vệ ngươi." Người này quyết tâm muốn đi theo cô, Sở Cửu Ca làm thế nào cũng không bỏ đuôi người này được, cô đành từ bỏ, hắn cứ thế một đường đi theo Sở Cửu Ca về Sở gia. Nay thiên tài gia tộc tỷ thí của Sở gia đã bắt đầu, mười người vị trí đầu của gia tộc tỷ thí năm ngoái ngồi phía trên đài cao. Quy tắc của gia tộc tỷ thí Sở gia, mười người đầu của năm ngoái sẽ phải chấp nhận sự khiêu chiến của những người Sở gia khác. Đệ tử bị khiêu chiến nếu thua thì vị trí sẽ nhường lại cho vị đệ tử chiến thắng đó. Nếu như thắng thì đương nhiên có thể bảo trụ thứ hạng của mình. Nay mười vị trí đầu chỉ có ngồi đầy chín vị. Vị trí thứ nhất không có người, bởi vì vị trí đó vốn là vị trí của đệ nhất thiên tài Sở Cửu Ca. Sở Y Y ngồi tại vị trí thứ hai, trên mặt luôn mang theo nụ cười dịu dàng. Liếc nhìn qua vị trí thứ nhất, Sở Cửu Ca, năm ngoái ngươi đem ta từ vị trí thứ nhất kéo xuống, sợ rằng cũng không nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay. Hôm nay về sau, Sở Y Y ta mới là đệ nhất thiên tài của Sở gia. "Sở Cửu Ca vậy mà không đến tham gia gia tộc tỷ thí!" "Cũng đúng, Sở Cửu Ca đã bị đánh cho phế rồi, cho dù có thể tu luyện lại từ đầu thì cũng chỉ là ngưng thể cảnh nhị trọng, bất cứ ai trong chúng ta đều có thể đánh bại cô ta, cô ta đến để làm gì, mất mặt sao?" "Đúng thế! Cho dù đến, cô ta ngồi tại vị trí thứ nhất, sợ rằng cũng như ngồi trên bàn chông, rất nhanh sẽ bị người khiêu chiến đánh bại thôi!" Lần gia tộc tỷ thí này do Sở gia chủ chủ trì, nghe thấy những lời nghị luận của mọi người, Sở gia chủ nói: "Mọi người cũng biết, Cửu Ca phát sinh một số ngoài ý muốn, cho nên thứ hạng của mọi người dời lên một hạng! Vị trí đầu do Y Y tạm thời ngồi, cứ vậy tiến tới, thứ hạng thứ mười một của năm ngoái Sở Đao ngồi vào vị trí thứ mười." "Đối với sự an bài của ta, các vị có ý kiến gì khác không?" Sở gia chủ ôn hòa nói. Họ cười nói: "Không vấn đề, đại tiểu thư nay đã có thực lực ngưng thể cảnh bát trọng, so với Sở Cửu Ca khi chưa bị phế còn lợi hại hơn rất nhiều. Cho dù là Sở Cửu Ca đến, đại tiểu thư vẫn nên ngồi vào vị trí thứ nhất." "Đúng thế! Sở Cửu Ca nếu đã không dám đến, vị trí đó đương nhiên thuộc về đại tiểu thư. Với lại mọi người tại đây sợ là không có ai là đối thủ của đại tiểu thư, đại tiêu thư nhất định là đệ nhất của gia tộc tỷ thí năm nay của chúng ta." "..." Sở Y Y đứng lên, dịu dàng nói: "Vậy thì đa tạ các vị hậu ái." Cô từ từ đi đến vị trí bên cạnh, trong mắt vụt qua vẻ đắc ý. Ngay lúc đó, một thân hình xanh nhạt xông vào hội trường của gia tộc tỷ thí, lạnh gióng nói: "Ai nói ta không đến!" "Vị trí của ta, Sở Y Y ngươi không có tư cách ngồi, người có tin ta đem người đá xuống hay không?" Nghe thấy giọng nói này, mọi người đồng loạt nhìn qua thiếu nữ đột nhiên xuất hiện. Vị thiếu nữ này sở hữu một dung mạo tuyệt sắc, khí thế hơn người, trên mặt mang theo nụ cười bất cần, vô cùng chói lóa. Đây so với người luôn mặc một thân đen tựa như người vô hình đệ nhất thiên tài Sở Cửu Ca, hoàn toàn không cùng một người. Thân thể của Sở Y Y cứng đờ, cô ta.. cô ta vậy mà trở lại rồi! Một mình tại Thiên Tuyệt sâm lâm lâu như vậy, vậy mà có thể trở về không chút tổn thất. Sở Cửu Ca ưu nhã đi lên vị trí trên đài cao, đối với Sở gia chủ nói: "Đại bá, ta kịp thời trở về rồi, ta phải tham gia gia tộc tỷ thí, vị trí thứ nhất này vốn là của ta, ai cũng đừng hòng giành mất. Ta nghĩ đại bá người là gia chủ, xưa nay luôn công bằng công chính, nhất định sẽ không phá vỡ luật lệ xưa nay của Sở gia chúng ta chứ?"
Chương 24: Cường thế chèn ép Bấm để xem Sở đại bá đương nhiên sẽ không phá vỡ luật lệ của Sở gia, nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của nữ nhi, vẻ mặt hắn đầy vẻ tự trách. "Ca nhi con trở về trễ như vậy, ta cứ tưởng con không trở về. Nay con đã về rồi, vị trí thứ nhất đương nhiên là của con rồi, tỷ thí như cũ!" Dựa vào thứ hạng trước đó để tính, không chỉ Sở Y Y buồn bực muốn thổ huyết, thứ hạng thứ mười một Sở Đao cũng phẫn nỗ nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca. Trên mặt Sở Y Y miễn cưỡng duy trì nụ cười, không sao, chỉ cần đợi thêm một chút là được, dù sao thực lực Sở Cửu Ca năm nay cũng không thể giữ vững được vị trí thứ nhất. Tiếp đến Sở đại bá tuyên bố lần gia tộc tỷ thí năm nay chính thức bắt đầu, một người đệ tử nhảy lên trên tỷ võ đài. Hắn bộc phát ra khí thế ngưng thể cảnh ngũ trọng, nhìn vào vị trí thứ nhất Sở Cửu Ca nói: "Cửu tiểu thư, tại hạ Sở Phong, muốn khiêu chiến vị trí thứ nhất là người." Tỷ thí lúc trước, sẽ không có người vừa lên là khiêu chiến vị trí thứ nhất. Nhưng mà năm nay không giống, người từng là đệ nhất thiên tài từ đỉnh phong rớt xuống đáy vực, thực lực yếu đến đáng thương, bất cứ ai trong họ đều có thể đánh bại cô. Cho dù không thể ngồi vững đến cuối cùng, có thể ngồi tại vị trí thứ nhất một hồi, sau này cũng đủ để hắn thổi phồng rồi. Mọi người đấm ngực nói: "Tiểu tử này quá âm hiểm, ra tay quá nhanh đi!" "Nếu như ta có thể nhanh tay một chút, người khiêu chiến cửu tiểu thư đã là ta rồi." Họ nghĩ rằng, khiêu chiến Sở Cửu Ca, nhất định sẽ trăm phầm trăm thắng, không có chút ngoài ý muốn gì. Sở Cửu Ca đứng lên, cười như không cười nhìn đệ tử này nói: "Ngươi khẳng định muốn khiêu chiến ta?" Cô cao cao tại thượng nhìn người đó, chưa từng phóng thích ra chút linh lực nào, nhưng lại khiến đệ tử đó kinh hãi. Cho dù là Sở Cửu Ca lúc chưa bị phế, hắn cũng chưa từng cảm thấy áp lực mạnh mẽ đến như vậy. Hắn trả lời: "Ta đương nhiên khẳng định!" Sở Cửu Ca bây giờ chỉ là ngưng thể cảnh nhị trọng mà thôi, không có lý gì để sợ hãi cả! Sở Cửu Ca cười nhạt, nói: "Vậy thì ta sẽ chơi đùa với ngươi một chút!" Thân hình xanh nhạt nhẹ nhàng hạ xuống lôi đài, thân hình tuyệt mỹ đó thời thời khắc khắc thu hút ánh nhìn của mọi người. "Không nghĩ đến cửu tiểu thư lại đẹp đến như vậy, yên tâm, ta nhất định sẽ cẩn thận chút, sẽ không để cửu tiểu thư bị thương quá nặng." Sở Phong nhìn Sở Cửu Ca nói. Nói xong, thân hình hắn trông như dã sói xông đến Sở Cửu Ca. Đối phó với vị cửu tiểu thư ngưng thể cảnh nhị trọng, căn bản không cần lãng phí thời gian. Mọi người không chỉ không nhìn thấy Sở Cửu Ca tránh né, ngược lại cô còn trực tiếp hướng Sở Phong bay đến, vung tay sử dụng linh kỹ thông thường nhất của Sở gia. "Ngưng thể cảnh tam trọng, thực lực của cửu tiểu thư đã thăng tiến một trọng rồi à!" "Thăng tiến một trọng này thì có tác dụng gì? Cứng đối cứng với ngũ trọng Sở Phong, cô ta xong đời là chắc rồi." "..." Đợi đến khoảng cách của hai người càng ngày càng gần, họ đột nhiên phát hiện họ không thể nhìn rõ động tác của Sở Cửu Ca. Phút chốc, họ đột nhiên nghe thấy một giọng thống khổ truyền ra. "Bang!" Tiếp đến, lại nhìn thấy thân hình của Sở Phong bay xuống lôi đài. Tất cả mọi thứ quá hư ảo đi, họ đều nghĩ rằng nhìn thấy ảo giác. Cửu tiểu thư với thực lực ngưng thể cảnh nhị trọng, sử dụng linh kỹ đơn giản nhất của Sở gia đã có thể đánh bại Sở Phong ngưng thể cảnh ngũ trọng rồi. Một chiêu đánh bại! Chúng đệ tử tại hiện trường đều không hiểu chuyện gì cả, ngược lại các vị trưởng lão lại nhìn ra chút đầu mối. "Lúc trước chỉ cảm thấy cửu tiểu thư tu luyện tốc độ rất nhanh, những mặt khác đều rất bình thường, không nghĩ đến lúc trước cô ấy chỉ là che giấu. " Cửu tiểu thư đối với linh kỹ Sở gia nắm rất kỹ càng, chắc chắn, chỉ một ánh nhìn đã có thể nhìn ra lỗ hỏng trong linh kỹ mà Sở Phong sử dụng, cho dù là linh kỹ sơ kỹ nhất, cũng chính vì cô đối với linh kỹ hiểu biết quá hoàn mỹ nên bộc phát ra lực lượng mới kinh người như vậy, thiên tài! " Tu luyện linh kỹ tốc độ nhanh tại Xích Linh Quốc không phải hiếm hoi gì, nhưng mà một tiểu cô nương mười bốn tuổi có thể đem linh kỹ hiểu thấu đáo đến như vậy, thật sự khiến người ta kinh ngạc. Không phải Sở Cửu Ca cố ý nghiên cứu công pháp Sở gia, mà là do cô là chủ nhân của bất tử sinh mệnh chi đồng, rất dễ dàng đã có thể nhìn rõ các lỗ hỏng của kẻ địch, sau đó một kích chí mạng. Trận chiến đầu, Sở Cửu Ca thắng quá đẹp. Với tam trọng một chiêu đả bại ngũ trọng, đây vốn là chuyện chưa từng xảy ra. Những người vốn có cùng thực lực với Sở Phong trước đó còn tranh giành với Sở Phong để có thể đấu trước với Sở Cửu Ca, nay toàn bộ đều không dám có suy nghĩ nữa. Lúc này, Sở Đao đứng ra, ngay lúc Sở Cửu Ca chưa kịp trở về vị trí của mình đã cản cô lại. Hắn trông như một cây đao sắc bén nhìn đến Sở Cửu Ca nói:" Ta muốn khiêu chiến vị trí thứ nhất là Sở Cửu Ca. " Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói:" Được! Ta ứng chiến! " Người này so với Sở Phong đó càng có ý tứ! Sở Đao mặt âm trầm, rõ ràng hắn có thể trực tiếp ngồi vào vị trí thứ mười, nhưng vì sự xuất hiện của Sở Cửu Ca mà tan thành mây khói. Hắn tâm sinh oán hận, đương nhiên không muốn cô được thoải mái. Hắn ngạo mạn nói:" Sở Cửu Ca, ta khuyên ngươi sớm chút nhận thua, ta tuyệt đối không thủ hạ lưu tình. " Sở Cửu Ca cười đùa," Thủ hạ lưu tình, ngươi nghĩ ta cần sao? " Ánh nhìn khinh thường này của Sở Cửu Ca, trông như một cái tát mạnh đánh trên mặt hắn. Hắn âm trầm nói:" Vẫn còn nghĩ rằng ngươi là thực lực khi xưa sao? Tự tin như vậy, quả thật cuồng ngạo " Tỷ thí vừa được công bố bắt đầu, đao cong của Sở Đao ngay lập tức hướng đến Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca mũi chân điểm nhẹ sàn nhảy lên, tránh khỏi đao cong sắc bén đó. Thân hình tuyệt thế vô song đó đứng trên bả đao sắc bén đó, nhưng lại không bị thương phân nào. Tóc đen như mục, tà áo phấp phới, trên khuôn mặt tinh tế mang theo nụ cười khiến thiên địa thất sắc. " Thật vô vị, vẫn còn quá chậm! "Sở Cửu Ca lắc đầu nói. Mặt Sở Đao vừa trắng vừa xanh, ngay khi Sở Cửu Ca đứng trên đao của hắn, hắn cảm thấy không cách nào huy động được cây đao mà hắn vốn quen thuộc. Sở Đao điên cuồng, Sở Cửu Ca ngược lại cực kỳ bình tĩnh nhìn hắn. " Nên kết thúc rồi! " Cô nhẹ nhàng nhún một cái, đem cây đao cong của Sở Đao đá bay ra ngoài, đao cong mang vẻ sắc bén hướng đến người xuất đao mà bay đến. Nguy hiểm! Phải tránh khỏi! Nhưng mà cây đao mà Sở Cửu Ca tùy ý đá bay, lại hình thành một gốc độ rất khó nhằn, hướng đến Sở Đao. Tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không thể cho hắn tránh khỏi. " Phụt phụt phụt! "Ánh đao lóe qua, máu tươi phun trào, toàn thân Sở Đao đầy máu bay ra khỏi lôi đài. Mọi người trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca," Sở Cửu Ca thật sự chỉ là ngưng thể cảnh tam trọng sao? Lừa người phải không! Cho dù nói cô ta trước đó chưa từng bị phế ta cũng tin đó! " " Quả thật quá lợi hại đi! " Họ bị thủ đoạn Sở Cửu Ca thể hiện ra làm cho sợ hãi, sau đó ngoài mười người đứng đầu, không có ai không biết điều đi khiêu chiến Sở Cửu Ca! Toàn bộ bọn họ đều sai hết rồi, Sở Cửu Ca vốn không dễ đối phó như họ tưởng tượng. Ngay lúc đó, ngồi tại vị trí thứ ba Sở Lân đứng lên đi đến tỷ võ đài. Hắn cười một cách thiên chân vô tà nhìn Sở Cửu Ca nói:" Cửu muội, Thất ca muốn khiêu chiến muội đây. Muội dám ứng chiến hay không?"
Chương 25: Chủ động khiêu chiến Bấm để xem Sở Lân, Thất thiếu gia Sở gia, là đích hệ thiên phú tốt nhất ngoài cô và Sở Y Y, là nhi tử của vị tam thúc cô người luôn nhắm đến vị trí gia chủ. Nhìn thì trông như thiên chân vô tà, sự thật lại là một con hổ biết cười. Sở Y Y rất không vui, vốn dĩ cô rất muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca, không ngờ lại bị lão thất giành trước, nhưng không sao cứ cho lão thất đi thử thử thực lực của Sở Cửu Ca xem sao. "Có gì không dám? Thất ca ngồi vị trí thứ ba làm cho người cảm thấy ủy khuất rồi, ta sẽ để cho người có cơ hội tranh vị trí thứ nhất vậy, nhưng cũng phải xem người có thực lực đó không đã!" Khóe miệng Sở Cửu Ca mang ba phần tiếu ý hạ xuống lôi đài. Sở Lân phát hiện Sở Cửu Ca quả nhiên không như xưa, lúc trước hoàn toàn không dám nói chuyện như vậy với hắn, nhưng vậy thì đã sao? Người ngán đường hắn, một người cũng sẽ không bỏ qua. Lúc trước lão nữ nhân Sở Y Y luôn chèn ép hắn thì cũng thôi đi, vậy mà lại có thêm một Sở Cửu Ca. Hắn mới là nam đinh đích hệ ưu tú của thế hệ Sở Cửu Ca, gia chủ tương lai của Sở gia, người nữ nhân này đừng mơ tranh giành hào quang của hắn. Sở Lân mặt tràn đầy nụ cười nhưng đáy mắt vụt qua vẻ âm u, cười nói: "Vẫn mong cửu muội thủ hạ lưu tình!" Sở Lân thân hình linh mẫn nhảy vào Sở Cửu Ca, thực lực ngưng thể cảnh thất trọng so với Sở Cửu Ca khi xưa chỉ có mạnh chứ không yếu, hai thân hình đụng vào nhau. "Bang bang bang!" Thực lực đối phương tuy rằng mạnh hơn cô nhiều, nhưng Sở Cửu Ca rất rõ ràng hắn có những điểm yếu nào. Sở Cửu Ca rất vi diệu hóa giải đi phần lớn lực lượng của hắn, cho dù đụng độ với người có thực lực cao hơn cô bốn trọng, nhưng cô vẫn dư sức giải quyết. Mọi người trợn tròn mắt nhìn hai người giao phong với nhau, đụng độ một cách kịch liệt. Các vị trưởng lão cũng thảo luận với nhau, "Thất thiếu gia một năm nay tiến bộ rất nhiều, so với cửu tiểu thư của một năm trước còn lợi hại hơn, đã tu luyện đến ngưng thể cảnh thất trọng viên mãn rồi." "Đúng thế! Thất thiếu gia quả là tư chất hơn người, nhưng mà thực lực Sở Cửu Ca so với một năm trước tuy là yếu hơn rất nhiều, nhưng lại càng thâm tàng bất lộ, trận chiến này không biết ai thắng ai thua đây?" Từ đầu đến cuối, trên mặt Sở Cửu Ca luôn mang theo nụ cười thoải mái, đối diện với chiêu số của Sở Lân, gặp chiêu hóa chiêu. Mối một lần không công kích trúng Sở Cửu Ca, tâm trạng của Sở Lân càng trở nên không ổn định, đôi mắt vốn luôn mang theo vẻ cười lúc này tràn đầy lửa hận. Khóe miệng Sở Cửu Ca từ từ nâng cao, quả nhiên vẫn còn quá non! Chỉ vậy đã không nhịn được rồi. Cánh tay cô vừa huy, một cú đấm đấm qua đó. "Lưu Nguyệt Quyền!" Một trong các linh kỹ cấp thấp của Sở gia, do mẫu thân tay nắm tay chỉ dạy cho cô. Một đấm này trực tiếp đấm trúng yếu hại phòng vệ của Sở Lân, một quyền đơn giản này lại khiến Sở Lân ngưng thể cảnh thất trọng lùi lại cả chục bước! Sở Lân bị đánh lùi, khiến họ hết sức kinh ngạc! "Từ khi nào mà Lưu Nguyệt Quyền lại có uy lực như vậy? Rõ ràng ta tu luyện đến ngưng thể cảnh tứ trọng đã từ bỏ tu luyện linh kỹ này." "Lưu Nguyệt Quyền mà đến cả phòng vệ thất trọng cũng có thể đánh vỡ, ta nghĩ ta phải nhặt về luyện lại một lần nữa!" "Sở Cửu Ca làm sao có thể làm được? Khiến Lưu Nguyệt Quyền phát huy ra uy lực lớn đến vậy?" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Vẫn tiếp tục không?" Sở Lân nói: "Đương nhiên, nếu như thua cho muội muội, người làm ca ca như ta thật sự rất đau đầu đó." Sở Lân lại lần nữa ra tay với Sở Cửu Ca, mà Sở Cửu Ca cũng ra tay phản kích. Mỗi một chiêu cũng đều đánh vào chỗ yếu hại trong công kích của Sở Lân, khiến thương thế trên người Sở Lân càng lúc càng nhiều. Mặt hắn tái mét, nụ cười giả tạo đó đã không còn duy trì được trên mặt nữa. Đáng ghét.. Xem ra chỉ còn cách.. Đáy mắt Sở Lân vụt qua hàn quang, đột nhiên một phi tiêu từ trong tay hắn bay ra. Phi tiêu đó nhanh đến khiến người không thể nhìn rõ, nhưng mà đối với Sở Cửu Ca mà nói, tốc độ này giống như đang chiếu chậm vậy. Cô nắm được phi tiêu đó, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Sở Lân. "Rắc!" Tay nhẹ nhàng động, trực tiếp đem cánh tay phóng ra ám khí vặn trật khớp, đánh lén cô là phải trả giá. "Phụt!" Còn phi tiêu đó, cũng ổn định cắm vào đùi của hắn. Dám dùng thủ đoạn như vậy ám toán cô, hoàn toàn là tự tìm đường chết. "Phụt!" Trên đùi truyền đến đau nhức, Sở Lân trực tiếp quỳ trên mặt đất. Một giọng gầm thét truyền ra, "Sở Cửu Ca, Ngươi bỉ ổi! Tại đại hội tỷ võ gia tộc ngươi lại dám sử dụng ám khí ám toán thất ca của ngươi." Người gầm thét đó chính là tam thúc của Sở Cửu Ca. Đại nhi tử của hắn là một người chỉ biết phong hoa tuyết nguyệt, may mà tiểu nhi tử của hắn thiên phú tu luyện hơn người. Đại ca của hắn lại không có nhi tử, nhị nhi tử thiên phú trác tuyệt của hắn đương nhiên trở thành quân cờ lớn nhất để hắn tranh vị trí gia chủ. Rõ ràng lần gia tộc tỷ võ này nhi tử của hắn vốn có thể tranh giành vị trị đệ nhất thiên tài kia, nhưng không nghĩ đến người vốn bị phế kia lại có sự thay đổi lớn đến vậy, sở hữu năng lực lợi hại đến vậy, khiến nhi tử hắn thảm bại, mất mặt trước mọi người! Sở Cửu Ca phản bác: "Ta dùng ám khí? Tam thúc nghĩ rằng đại bá với các vị trưởng lão bị mù hay sao?" Các vị trưởng lão của lần gia tộc tỷ võ này đều không nói gì, Sở tam gia nhảy ra nói những lời như vậy quả thật là một trò cười. Sử dụng ám khí đánh lén rõ ràng là nhi tử hắn, chỉ là hắn thất bại rồi, trộm gà không được lại mất nắm gạo! Sở lão gia tử đứng ra nói: "Sở Lân tại gia tộc tỷ võ vi phạm quy định tỷ thí, giam giữ trong phòng ngẫm nghĩ lại trong vòng ba tháng." Ba tháng! Sở tam gia thất kinh! Vậy không phải ngay cả tỷ thí giữa tứ tộc cũng không tham gia được sao. "Không được! Tuyệt đối không được!" Sở lão gia tử lạnh lùng nói: "Ta đây không phải muốn nghe ý kiến của ngươi, tuổi còn nhỏ mà tâm thuật bất chính, vậy mà lại ám toán muội muội mình tại tỷ thí của gia tộc, nếu như không nghiêm trị, không biết sau này còn làm ra chuyện hoang đường gì nữa." Mặt Sở Lân vừa trắng vừa xanh, gia gia giáo huấn hắn trước mặt mọi người, khiến mặt mũi hắn chẳng còn. Tiếp sau đó có rất nhiều người khiêu chiến, nhưng lại không ai dám khiêu chiến Sở Cửu Ca. Ngay lúc đó, Sở Cửu Ca lại lần nữa xuất hiện trên võ đài. Mọi ngươi kinh ngạc, thông thường người có thứ hạng cao sẽ không khiêu chiến với người có thứ hạng thấp. Nay Sở Cửu Ca bước ra, cô ấy đây là muốn khiêu chiến ai? Ánh mắt Sở Cửu Ca đặt lên người Sở Y Y, nói: "Thứ hạng thứ hai Sở đại tiểu thư, không biết có dám ứng chiến hay không?" Sở Y Y khẽ giật mình, Sở Cửu Ca lần này khiêu chiến nhất định không có ý tốt. Lúc Sở Lân chưa bị đánh bại, cô cũng từng nghĩ đánh bại Sở Cửu Ca để chiếm vị trí thứ nhất, trở thành đệ nhất thiên tài của Sở gia. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Sở Cửu Ca đánh bại Sở Lân, cũng chứng kiến thân pháp và tốc độ quỷ dị của cô, Sở Y Y lúc này không chút tự tin. Cô là đại tiểu thư của Sở gia, thiên chi kiêu nữ của Sở gia. Nay bị Sở Cửu Ca khiêu khích như vậy, nếu như sợ sệt không dám ứng chiến, vậy thì cô sẽ trở thành trò cười của cả Sở gia. Sở Y Y nói: "Cửu muội muốn chiến với ta, ta đương nhiên vui vẻ ứng chiến rồi." Sở Y Y tự thuyết phục mình, thực lực cô đã đạt đến ngưng thể cảnh bát trọng, so với Sở Lân mạnh hơn rất nhiều. Cô nhất định khiến cho Sở Cửu Ca tự đại, trả giá thảm trọng.
Chương 26: Chiến Sở Y Y Bấm để xem Sở Cửu Ca cười nói: "Vậy thì đến đi! Sau trận chiến này, Sở đại tiểu thư nên cảm thấy tâm phục khẩu phục, Sở Cửu Ca ta mới là thiên tài mạnh nhất Sở gia lúc này." Mọi người nhìn về phía thiếu nữ cực kỳ kiêu ngạo trên lôi đài! Khi xưa phong thái Sở Cửu Ca đang thịnh cũng không có như vậy khiêu khích những thiên tài khác của Sở gia. Sở Y Y dịu dàng cười nói: "Ồ! Vậy thì để đại tỷ là ta kiểm nghiệm thử xem, cửu muội có tư cách đó hay không." Bóng dáng trắng vừa lóe, thân hình Sở Y Y cho người ta cảm giác rất là mộng ảo. Đôi đồng tử như nước mùa thu lóe qua sắc âm lạnh, đột kích vào yếu hại của Sở Cửu Ca. Một trận hàn khí ép sát, Sở Cửu Ca không hề có vẻ gì là ngạc nhiên. Sở Y Y này quả không hổ danh là thiên tài đại tiểu thư do đại bá gia chủ tốn biết bao tâm huyết bồi dưỡng ra, thực lực của cô so với Sở Lân cường hãn rất nhiều. Một chiêu một thức mang theo sát khí, cho dù là tu linh giả ngưng thể cảnh thất trọng cũng sẽ bị cô đánh trọng thương, càng không cần nói đến một ngưng thể cảnh tam trọng như cô. Nhưng mà những chiêu thức khó nhằn của Sở Y Y trong mắt Sở Cửu Ca, mỗi một quỹ tích đều bị Sở Cửu Ca dự đoán được, mỗi một chiêu đều bị Sở Cửu Ca hoàn mỹ tránh thoát. Vận chuyển Lôi Hình Quyết, thân hình như chớp giật né tránh trên lôi đài, cố tình khiến Sở Y Y một người có thực lực cao hơn cô năm trọng không thể tổn thương đến một sợi tóc nào của cô. Sở Cửu Ca lợi dụng ưu thế về thần hình của mình để tránh né, Sở Y Y đã quan sát qua chiến đấu trước đó của cô, đối với cô vốn có phòng bị. Cô công thủ chặt chẽ khiến Sở Cửu Ca dù phát hiện lỗ hỏng trong linh kỹ cô cũng không cách nào phản kích. Đây là một đối thủ thông minh, như vậy mới thú vị chứ! Sở Cửu Ca khóe miệng khẽ nhếch, chiêu thức biến đổi, giao thủ với Sở Y Y. "Binh binh binh!" Hai thân hình, một trắng một xanh giao nhau trên lôi đài, đây là quyết đấu đỉnh phong của hai thiếu nữ thiên tài Sở gia. Sở Cửu Ca cho dù vì chênh lệch thực lực mà một mực bị Sở Y Y áp chế, nhưng vẫn luôn điềm tĩnh. Ngược lại Sở Y Y mỗi một lần sát chiêu của cô không thành, mỗi một lần công kích vô dụng, cô bắt đầu không thể bình tĩnh được nữa. "Cửu nha đầu thực ra tu luyện thân pháp gì? Luận về tốc độ, đại nha đầu hoàn toàn không thể so với cô!" Đại trưởng lão kinh ngạc nói. Thân pháp này ngay cả họ cũng nhìn không thấu, chỉ biết tuyệt đối không phải một thân pháp bình thường. Sở gia chủ mặt âm trầm xem trận tỷ thí này, phụ thân quả thật quá thiên vị, Sở gia có công pháp lợi hại như vậy, không ngờ lại cho dã chủng của ngũ muội. Sở gia chủ lần này quả thật trách lầm Sở lão gia tử, lão gia tử cũng rất thắc mắc thân pháp này Sở Cửu Ca từ đâu mà có. Với nhãn lực của ông, đây ít nhất phải là thân pháp địa cấp. Sở Cửu Ca vụt qua không trung, ung dung ứng phó một đợt lại một đợt công kích mãnh liệt của Sở Y Y. Vì linh lực tiêu hao cực nhanh, mặt Sở Y Y dần đỏ lên. Sở Y Y hít một hơi thật sâu, đôi mắt đó càng có vẻ âm trầm, Sở Cửu Ca vừa mới hồi phục được bao lâu? Vậy mà đã có thực lực như vậy! Nếu như cho cô thêm mười ngày nửa tháng, Sở Y Y cô e là sẽ bị vượt mặt vĩnh viễn không cách nào trở mình. Cô là Sở gia đại tiểu thư, là người tập trung mọi ánh nhìn trong Sở gia, sao có thể để một dã chủng đoạt mất hào quang của cô. Cô nhất định phải khiến cho Sở Cửu Ca trước khi lớn mạnh hoàn toàn, vĩnh viễn trở thành một phế vật. Mũi kiếm trong tay Sở Y Y vừa động, trong phút chốc không thèm che giấu đi sát khí, bộc phát mà ra. Mọi người nhìn thấy gương mặt dịu dàng của vị đại tiểu thư trên lôi đài trở nên âm lạnh khủng bố, lộ ra biểu cảm mà họ chưa bao giờ được thấy. "Lãnh Nguyệt Trảm!" Không khí xung quanh đột nhiên biến lạnh, kiếm quang phát ra, nhanh không thể tưởng, trực tiếp công kích yết hầu Sở Cửu Ca. Đây là muốn lấy mạng người, bởi vì Sở Y Y không chút che giấu, không ít người đều nhìn ra được điểm này. Sở gia chủ phẫn nộ nói: "Đại nha đầu đây là muốn làm gì? Trong lúc tỷ võ không được sát hại tộc nhân, cô đây là muốn ra tay với muội muội ruột thịt của mình sao?" Sở gia chủ nói: "Phụ thân, tính cách Y Y thế nào, người biết rất rõ, bình thường ngay cả một con kiến cũng không nỡ giết, con bé lương thiện như vậy, sao có thể làm ra việc tổn hại Ca nhi?" Hắn than thở nói: "Ta vẫn luôn cảm thấy tính cách này của Y Y không tốt chút nào, không có chút khí phái của đại tiểu thư Sở gia, nay lại vì sự lợi hại của Ca nhi mà kích phát ra huyết tính của con bé, đây là chuyện tốt đó! Ca nhi lợi hại như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu, Y Y biết phân biệt nặng nhẹ!" Sở lão gia tử mày khẽ nhíu, nhưng nghĩ đến đại nha đầu vốn luôn ngoan ngoãn, cũng bị Sở gia chủ lừa. Nếu như hai nha đầu này có nguy hiểm gì, bộ xương già này của hắn kịp thời ra tay là được. "Đây không phải linh kỹ của Sở gia ta, là linh kỹ đại tiểu thư học được tại Thiên Kiêu học viện sao?" "Ít nhất là linh kỹ địa cấp, nhanh quá, mạnh quá! Cửu tiểu thư nguy hiểm rồi." "Cửu tiểu thư mới hồi phục được bao lâu, linh lực quá yếu, khiêu chiến đại tiểu thư là quyết định sai lầm của cô! Nếu không đại tiểu thư dịu dàng lương thiện như vậy, tuyệt đối không khiêu chiến cô ta, cô ta vẫn có thể ngồi vững vị trí thứ nhất của cô ta mà!" Linh kỹ địa cấp đúng là rất mạnh, Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng, tiêu hao rất nhiêu linh hồn lực mới có thể nhìn thấu chiêu thức này, sau đó suy diễn, đưa ra dự đoán quỹ tích công kích. "Roẹt!" Từng đạo đạo kiếm khí công kích lên y bào của Sở Cửu Ca, chút chút sắc máu thấm ra như đóa hoa nở rộ. Sở Cửu Ca bị thương rồi! Đây là từ lúc gia tộc tỷ võ bắt đầu, lần đầu Sở Cửu Ca bị thương. Nhìn thấy cháu gái nhỏ bị thương, Sở lão gia tử có chút đau lòng. Ông nói với Sở Cửu Ca: "Ca nhi, nhận thua đi! Đại nha đầu thực lực cao hơn con năm trọng, lớn hơn con tám tuổi, con thua cũng không có gì mất mặt." Câu nói đó của Sở lão gia tử khiến Sở Y Y tâm sinh oán hận, tuổi tác cách biệt lớn đến vậy, thực lực của cô lại mạnh hơn Sở Cửu Ca chẳng bao nhiêu. Có thể thấy thiên phú Sở Cửu Ca cao thế nào, cao đến khiến người đố kỵ phát cuồng. Cô tuyệt đối không để mất cơ hội này! Sở Y Y nhìn về phía phụ thân mình, Sở gia chủ tất nhiên hiểu được ý nữ nhi mình. Tuyệt đối không thể cho Sở Cửu Ca tiếp tục lớn mạnh hơn nữa, Y Y nhất định phải tại đại hội gia tộc kỳ này đánh thắng Sở Cửu Ca, tốt nhất tiện thể đem người phế đi, chí ít là loại phế mà Dung vương phủ cũng không cách nào trị khỏi. Chuyện ngoài ý muốn thế này phát sinh trên đại hội gia tộc, cho dù Dung Vương là vị hôn phu của Sở Cửu Ca, nhưng mà chưa có đem người cưới vào phủ, thì vẫn xem là người ngoài mà thôi. Việc của Sở gia họ, cho dù Dung Vương thân phận cao quý, cũng không thể nhúng tay. Sở gia chủ nói: "Phụ thân, con biết người thương Ca nhi, nhưng mà có áp lực mới có động lực để tu luyện, Ca nhi tuổi tác nhỏ thiên phú lại cao, tuổi trẻ ngông cuồng cần phải chịu một chút trắc trở mới được. Chỉ vì chút vết thương nhỏ mà nhận thua, sợ rằng có ảnh hưởng không tốt đến phát triển sau này, khó thành đại sự." Sở lão gia tử than thở, đạo lý này ông đương nhiên hiểu. Trong khi ông than thở, trên lôi đài có sự biến đổi mới. Đang chiếm thế thượng phong, Linh kiếm trong tay Sở Y Y không biết từ lúc nào đã không thấy nữa, vậy mà lại nằm trong tay của Sở Cửu Ca. Sở Cửu Ca đã nhìn ra tất cả điểm yếu trong công kích của cô, thần không biết quỷ không hay tiến sát Sở Y Y, trộm đi bội kiếm của cô cho chính mình.
Chương 27: Lộ bản mặt thật Bấm để xem "Sở đại tiểu thư, trở về gấp quá quên mất chuẩn bị vũ khí cho bản thân rồi à. Tay không đối phó với một người ngưng thể cảnh bát trọng có chút thiệt thòi, cho nên mượn kiếm ngươi dùng một chút, Sở đại tiểu thư trước nay vẫn là người lương thiện độ lượng, ta nghĩ chắc ngươi sẽ không để ý đâu nhỉ!" Khóe miệng Sở Cửu Ca nở nụ cười xấu. Không để ý, lúc này Sở Y Y mém chút bị chọc tức đến thổ huyết. Cô kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca, sau lưng không ngừng toát mồ hôi lạnh. Vữa nãy Sở Cửu Ca làm cách nào đoạt kiếm từ trong tay cô? Cô vậy mà một chút cũng chẳng phát giác! Những người khác cũng trợn tròn mắt, vừa rồi phát sinh chuyện gì vậy? "Mấy kiếm vừa nãy Sở đại tiểu thư làm ta bị thương rồi, ta nghĩ ta nên hồi đáp hồi đáp ngươi mới hợp lễ! Ngươi nói đúng không?" Đáy mắt Sở Cửu Ca lộ hàn ý. Đột nhiên, kiếm quang lóe sáng. Khí thế đó, quỹ tích đó, giống y hệt linh kỹ Sở Y Y sử dụng trước đó để đả thương Sở Cửu Ca. Trên gương mặt Sở Y Y lộ vẻ ngơ ngác, "Đây.. Ngươi sao biết linh kỹ này? Đây là không thể nào?" Cô cứ nghĩ là mình xuất hiện ảo giác rồi! Các vị trưởng lão Sở gia cũng kinh ngạc không kém, "Cửu nha đầu chưa từng đi qua Thiên Kiêu học viện, vẫn luôn ở đô thành Xích Linh Quốc, sao có thể học được linh kỹ của học viện." "Còn có một cách giải thích khác, đó chính là trên lôi đàì học được, con bé xem đại nha đầu ra tay mấy lần, vậy là học được rồi!" Vị trưởng lão này đoán không sai chút nào, ngay khi Sở Cửu Ca tìm ra nhược điểm của chiêu thức, cũng đồng thời học được linh kỹ này. Sau đó dùng linh kỹ đó đối phó Sở Y Y, lấy oán báo oán, lấy máu trả máu. "Phụt phụt phụt!" Sở Y Y vì kinh ngạc thất thần, cộng thêm cô không có được tốc độ như Sở Cửu Ca, bị linh kỹ này đả thương, mỗi một kiếm mang đều để lại vết thương sâu tận xương trên người Sở Y Y. "..." Sở Y Y thống khổ kêu. Gương mặt Sở Y Y trở nên vặn vẹo, đột nhiên nuốt một viên đan dược, ngưng thể cảnh bát trọng như cô lại tiến thêm một trọng, ánh mắt âm lạnh tựa như ác quỷ đến đoạt mạng. "Sở Cửu Ca, ngươi.. ngươi tốt lắm, vậy mà dám đả thương mặt ta, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi, giết ngươi!" Bị Sở Cửu Ca sử dụng linh kỹ cô tự hào nhất đánh bại, gương mặt xinh đẹp của cô bị Sở Cửu Ca hủy thành như vậy! Trong lòng Sở Y Y hận chết đi được! Thiên phú của Sở Cửu Ca quá đáng sợ, có tính uy hiếp rất lớn, cho dù phải trả bất cứ giá nào, hôm nay cũng phải kết liễu Sở Cửu Ca. Thiên phú của Sở Cửu Ca kinh người, khiến lòng Sở đại bá trầm xuống. Xem ra phải đẩy nhanh kế hoạch rồi, cho thêm Sở Cửu Ca một ngày biến mạnh, hắn cũng cảm thấy ăn không ngon ngủ không yên. Sở gia chủ làm một thế tay với thủ hạ của hắn, người đó im hơi lặng tiếng rời khỏi. Người của Sở gia cũng không ngờ rằng, đại hội thiên tài hàng năm lại có thể dậy lên một trận huyết vũ tinh phong. "Ngừng tay!" Sở lão gia tử phẫn nộ nói. Sở đại bá kéo lại Sở lão gia tử, nói: "Phụ thân, đừng kích động! Y Y có chừng mực!" "Chừng mực! Sử dụng đan dược muốn ép muội muội nó vào đường chết, đây gọi là chừng mực!" Sở lão gia tử hét lên. Sở đại bá than thở nói: "Phụ thân, người cũng thiên vị quá rồi đó, người sao không một mực bế quan, sao cứ nhất quyết nhúng tay vào việc của Sở gia, cứ luôn thiên vị ngũ muội và dã chủng đó." "Ngươi.. ngươi nói gì?" Sở lão gia tử kinh ngạc nhìn nhi tử mình lộ ra một bản mặt hoàn toàn khác. Thân thể ông đột nhiên cương cứng, có chút ngồi không vững. Sở đại bá lại khôi phục lại bộ dạng ôn hòa trước đó, đỡ Sở lão gia tử nói: "Cha, người đùng vội, ngồi xuống xem trước đã! Ta sẽ không để hai nha đầu đó có nguy hiểm gì." Giao lưu giữa hai phụ tử, mọi người không nhìn ra được có vấn đề gì. Sở lão gia tử hoàn toàn không ngờ đến, nhi tử ôn hòa hữu lễ của mình lại dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, lại dám tính kế ông! Bộ dạng lúc này của Sở Y Y có chút đáng sợ, lúc này đáng lẽ trọng tài nên kêu ngừng, không nên để cứ náo như vậy. Nhưng gia chủ và lão gia tử toàn bộ đều không mở miệng, họ cũng chỉ có thể tiếp tục xem. Sở Y Y cũng biết rõ kế hoạch của phụ thân mình, càng không chút nghi kị, càng không xem ai ra gì. Cô cười lạnh nói: "Sở Cửu Ca, một dã chủng như ngươi lại dám đả thương ta, ngươi đi chết đi!" "Dựa vào đâu một dã chủng như ngươi có tư cách trở thành đệ nhất thiên tài Sở gia, đợi ngươi chết rồi, đệ nhất thiên tài Sở gia chính là Sở Y Y ta." Cô cảm thấy phụ thân cô đã hoàn toàn kiểm soát được đại quyền của Sở gia, cũng không cần thiết tiếp tục ngụy trang nữa. Công thêm việc Sở Cửu Ca thương đến mặt cô đã khiến cô phẫn nộ đến mất hết lý trí. Sở tam gia cười nói: "Đại ca, người ngoài luôn nói huynh dạy nữ nhi khéo, không nghĩ đến huynh lại dạy ra một nữ nhi thâm hiểm tàn độc như vậy." Sở Y Y trong lúc phẫn nộ xé bỏ đi vẻ ngụy trang, khiến mọi ngươi đều không thể tượng tưởng ra được, bản tính của đại tiểu thư dịu dàng lương thiện thì ra vốn là như vậy. Nhiều năm như vậy cô duy trì vẻ hoàn mỹ, thì ra toàn bộ là giả, người nữ nhân này thật sự quá đáng sợ đi! "Uỳnh uỳnh uỳnh!" Đối đầu với công kích tàn độc của Sở Y Y, đồng tử Sở Cửu Ca lóe ưu quang, mỗi một lần thực chiến đều giúp cô tăng cường lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng. Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh Vạn Pháp Quyết, hàng ngàn linh lực trào ra. Thân hình cô như quỷ mị nhảy ra, tránh khỏi sự tổn thương của gió mang lại. "Bang bang bang!" Sở Cửu Ca liên tục đấm qua đó mấy đấm, mục tiêu đều là huyệt đạo chí mạng của Sở Y Y. Với thực lực của cô đương nhiên không thể gây ra tổn thương gì lớn, nhưng lại có thể khiến cho linh lực của Sở Y Y trở nên hỗn loạn. Tranh thủ ngươi bệnh, đoạt ngươi mệnh! Cánh tay nhỏ nhắn của cô phút chốc vòng lên cổ của Sở Y Y, "A" Sở Y Y thét lên, chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn. Sinh mệnh của bản thân nằm trong tay Sở Cửu Ca, một chút năng lực phản kháng cũng không có. "Hửm! Muốn giết ta? Rất hiển nhiên ngươi không có năng lực đó, còn ngươi lại sắp bị ta giết đó?" Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe vẻ nguy hiểm, khiến mặt Sở Y Y trở nên trắng bệch. Mọi người trợn tròn mắt nhìn màn này, đại tiểu thư bại rồi, cho dù đại tiểu thư đã sử dụng thủ đoạn đặc biệt để có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng, cũng vẫn thất bại! Ngưng thể cảnh tam trọng cửu tiểu thư vậy mà sở hữu thân thủ đáng sợ đến vậy. Đại tiểu thư thua rồi, cửu tiểu thư là đệ nhất thiên tài danh chính ngôn thuận của Sở gia. Cô dùng hết mọi lực lượng đối phó Sở Cửu Ca, nhưng vẫn bại rồi, nộ ý trong lòng Sở Y Y ngút trời. Cô nói với cha cô: "Cha, Giết Sở Cửu Ca! Con không muốn Sở Cửu Ca sống thêm một khắc nào." Mọi người ngơ ra, đại tiểu thư đây là nói gì? Với thiên phú của cửu tiểu thư, Sở gia nhất định dốc hết toàn lực bồi dường, giết đi một thiên tài như vậy, nói đùa gì thế? Kết quả khiến mọi người muốn rớt cả tròng mắt là Sở gia chủ bạo phát ra thực lực ngưng hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhún một cái xông lên lôi đài. "Dã chủng, thả nữ nhi ta ra!" Sở gia chủ buông bỏ hoàn toàn hình tượng ôn hòa lúc trước, ánh mắt trở nên hung dữ.
Chương 28: Cường bạo đại thúc Bấm để xem Mọi người kinh hãi nói: "Thực lực của gia chủ không ngờ đã đạt đến ngưng hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong rồi!" "Thực lực hiện nay của gia chủ đã có thể đối địch với lão gia tử rồi." Sở đại bá dám đại nghịch bất đạo như vậy, đương nhiên do mọi thứ đều nằm trong phạm vi thực lực mà hắn nên sở hữu, thực lực hiện nay của hắn cho phép hắn không cần sống dưới bóng của phụ thân. Sở tam gia sắc mặt đại biến. Đáng chết! Từ khi nào hắn có thực lực như vậy rồi? Đại ca hắn có thực lực như vậy, cho dù nhi tử thiên phú có cao hơn đi nữa, hắn cũng rất khó có cơ hội lật ngược tình thế. Sở gia chủ sát khí đằng đằng, hắn đây là muốn giết chết Sở Cửu Ca? Người như Sở tam gia đã ở trong tư thế chuẩn bị xem kịch vui, không màng đến sống chết của Sở Cửu Ca. Có một số trưởng lão không muốn Sở gia họ tổn thất một thiên tài như vậy, gấp nói: "Gia chủ, người bình tĩnh chút. Cửu tiểu thư thiên phú trác tuyệt, không cần mất nhiều thời gian thì có thể trở thành trụ cột của Sở gia ta, người không thế giết cô ấy!" Sở gia chủ cười lạnh nói: "Cô ta bây giờ muốn giết nữ nhi ta, ta tuyệt đối không tha cho cô ta!" "Lại còn trụ cột, nực cười, cô ta bây giờ chỉ là một ngưng thể cảnh tam trọng, một dã chủng ngay cả phụ thân cũng không biết là ai, căn bản không phải là người Sở gia ta." "Gia chủ, người điên rồi!" Những trưởng lão này lần đầu thấy dáng vẻ mất khống chế đến vậy của gia chủ, gấp gáp nói: "Lão lão gia chủ!" Duy nhất có thể cản gia chủ chỉ có lão gia tử, thế nhưng họ phát hiện lão gia tử trông như con rối ngồi đó. Cho dù cháu gái mà ông yêu thương nhất sắp bị gia chủ giết chết vẫn không có phản ứng gì! Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì? "Bang!" Những trưởng lão muốn ngăn cản Sở gia chủ lần lượt bị ám toán, dẫn đầu lại là những trưởng lão có tiếng nói nhất của Sở gia họ. Tam trưởng lão cười mỉm nói: "Các vị tốt nhất đừng phá hỏng việc của gia chủ, gia chủ nay tự có quyết định, không cần các người nhúng tay vào!" Lòng mọi người đột nhiên thất kinh, tình hình cỏ vẻ không đúng lắm. Sở gia tuy rằng do Sở đại bá làm gia chủ, nhưng mà uy nghiêm của lão gia tử vẫn còn đó, đáng lẽ không thể nào cho phép gia chủ muốn làm gì thì làm. Nay gia chủ đã có thực lực ngang tầm lão gia tử, có lẽ hắn muốn đoạt lại quyền chưởng quản Sở gia trong tay lão gia tử. "Tốc độ nhanh quá, đây chính là thực lực ngưng hồn cảnh sao?" Sở Cửu Ca trầm giọng nói. Sở gia chủ mang theo khí thế khủng bố ép sát, tốc độ cực nhanh, bất tử sinh mệnh chi đồng cũng không cách nào nắm bắt được quỹ tích của hắn. Áp bức khủng bố tiến lại, đối địch với cao thủ như vậy Sở Cửu Ca biết rằng cho dù lấy Sở Y Y làm con tin cũng chẳng ích gì. Sở Cửu Ca đã bị khóa chặt, Sở đại bá có rất nhiều cách để dưới tiền đề không để Sở Y Y chết vẫn có thể giết cô. Sở Cửu Ca ngay lập tức quyết định ném Sở Y Y về phía Sở gia chủ. "Aaaaaaaa" Dưới linh lực khủng bố của phụ thân cô, y phục của Sở Y Y trong phút chốc nát bét. Vị đại tiểu thư băng thanh ngọc khiết bị mọi người của Sở gia nhìn không sót gì, Sở Y Y mặt trắng bệch hét lên. "Y Y!" Sở gia chủ vội vàng đỡ nữ nhi, đem người che lại. Ngược lại Sở Cửu Ca nhảy ra, tránh khỏi đòn công kích chí mạng này một cách ly kỳ. Sở Y Y lúc này do chịu phải sự đả kích quá lớn tức đến ngất đi, Sở gia chủ bạo nỗ: "Dã chủng, chịu chết đi!" Sở đại bá lại lần nữa thi triển sát chiêu, hướng Sở Cửu Ca giết qua. Ngay lúc đó, hư không xuất hiện một thân hình luộm thuộm. Sở đại bá nhìn đến đôi mắt băng lạnh của đối phương, cảm nhận được vô tận sát ý ập đến. "Ngươi.. ngươi là người nào?" Hắn kinh hãi nói. "Người thương cô ấy, giết!" Giọng nói băng lạnh vô tình vang lên, đôi tay cường tráng vừa đưa lên, mạnh mẽ hướng đến Sở đại bá tát qua. Đạo công kích này như bão biển cuồng đánh mà đến, Sở đại bá thì như một con thuyền nhỏ. Hắn cảm nhận được áp bức mang tính hủy diệt, căn bản không cách nào phản kháng, không cách nào tránh thoát! "Bang!" Sở đại bá trực tiếp bị đánh bay ra ngoài! "Phụt!" Một tiếng, miệng hắn phun ra máu tươi, xương sườn trên người không biết là gãy hết bao nhiêu thanh, nội tạng cũng chịu tổn thương trầm trọng. Mọi người đều kinh ngạc, một nam nhân quá mạnh! Hắn chỉ nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, gia chủ hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, sợ rằng cả Sở gia cũng không tìm thấy người nào có thể đối địch với hắn. Sở Cửu Ca ngơ ra, cô không biết hắn đến Sở gia lúc nào, mà lại ngay lúc cô gặp nguy hiểm lần nữa ra tay cứu cô. Mặc Thất trong tối thì thào, "Xong rồi, đại thúc này từ đâu chui ra vậy, nếu như để Vương gia biết hắn để nam nhân khác anh hùng cứu mỹ nhân, sẽ không bị Vương gia sắp xếp đến Hàn Nguyệt Lao chứ!" "Nhưng mà đại thúc này tướng mạo so với Vương gia vẫn còn kém xa, có lẽ không sao, không sao!" Mặc Thất tự an ủi nói. Lực lượng khủng bố của người nam nhân này khiến người nghẹt thở, khiến Sở đại bá lòng sinh sợ hãi. Hắn nay đã động thủ rồi, vậy thì không còn đường lui nữa. Sở gia chủ nói: "Các ngươi còn ngơ ra đó làm gì? Toàn bộ đều động thủ cho ta, Sở Cửu Ca và người nam nhân này, giải quyết cho ta!" Cục diện hiện nay của Sở gia hoàn toàn bị hắn nắm giữ, hắn phải công nhận rằng thực lực của nam nhân này rất mạnh, nhưng Sở gia là địa bàn của hắn, hắn người đông! Vô số cao thủ ẩn nấp trong bóng tối xuất hiện, mọi người kinh ngạc phát hiện trong bóng tối vậy mà ẩn nấp nhiều cao thủ Sở gia như vậy, hơn nữa có một số còn chẳng phải người của Sở gia. Lòng họ có một ý nghĩ đáng sợ vụt qua, chẳng lẽ gia chủ sớm đã âm mưu những chuyện này, sớm đã âm mưu diệt đi đệ nhất Sở gia này của họ. Lão gia tử vẫn không có chút động tĩnh gì, những trưởng lão bao che cho lão gia chủ toàn bộ đều bị khống chế. Sở nhị gia, Sở tam gia lúc này cũng không dám có hành động gì, những người khác của Sở gia đối với tình huống này cũng không thể làm gì. "Binh binh binh!" Dựa vào lực một người, trận đánh tập thể của Sở gia, khiến Sở Cửu Ca có thể chứng kiến lại thực lực ngày đó hắn đấu với đám yêu thú. Thực lực của nam nhân này biến thái đến cực điểm, Sở Cửu Ca biết rõ đây vốn chỉ là hắn đang mang trong mình thương thế không nhẹ. Nếu không hắn cũng không cần phiền phức như vậy, chỉ cần động động ngón tay đã có thể diệt hết những người này. "Binh binh binh!" Nhưng cao thủ Sở đại bá phái ra như bài domino liên tiếp đổ xuống. Sắc mặt Sở đại bá ngưng trọng, tiếp tục đánh như vậy hắn cho dù có nhiều cao thủ thêm nữa cũng không đủ để tiêu hao. "Đồ ngốc! Trước tiên phải bắt được Sở Cửu Ca! Nếu như nam nhân này để ý dã chủng này như vậy, bắt được cô rồi tính tiếp!" Vô số âm thanh phá không truyền đến, Sở Cửu Ca đương nhiên phát hiện có người động thủ với cô. Bất tử sinh mệnh chi đồng phân tích góc độ và quỹ tích công kích của từng người, vận chuyển Lôi Hình Quyết nhanh tựa sấm chớp bay đến chỗ Sở lão gia tử. Cô đã phát hiện gia gia có điều bất thường, giống như trúng độc, nếu không Sở đại bá cũng không dám không kiêng kị gì mà giết cô như vậy. Những người muốn bắt Sở Cửu Ca ngơ ra, họ nhiều người cùng ra tay như vậy, kết quả vẫn bị thân thủ linh mẫn của Sở Cửu Ca tránh thoát. Thân pháp quá nhanh! Mặt Sở đại bá trắng bệch nói: "Một đám phế vật, ngay cả một tiểu nha đầu cũng thu phục không được, xem ra dã chủng này vẫn phải do bổn gia chủ đến thu thập."
Chương 29: Đại nghịch bất đạo Bấm để xem Hắn trước đó bị trọng thương, sử dụng đan dược xong đã tốt lên một chút. Hắn không dám đi đối phó với tên nam nhân cường đại kia, nhưng đối phó với tiểu nha đầu ngưng thể cảnh tam trọng Sở Cửu Ca thì thừa sức. Nguy hiểm lại gần, lần thi triển sát chiêu này của Sở đại bá khiến cho Sở Cửu Ca tránh cũng không tránh được. Mặt Sở Cửu Ca trầm xuống, lão già biết xấu hổ này vậy mà vẫn không chịu từ bỏ. Thời khắc nguy hiểm, ngay khi cô chuẩn bị thả Hắc Viêm ra, đột nhiên một thân hình vàng nhạt xuất hiện. Trường kiếm vừa huy, trong không trung vung ra vài đạo kiếm hoa, kiếm khí băng lạnh tựa hàn nguyệt công kích đến Sở đại bá. "Sở Huyền Hồng, ngươi thử động đến nữ nhi ta xem?" Người đến thân hình mảnh mai, tóc đen búi cao, kiểu dáng đơn giản, da dẻ như tuyết, ngũ quan tinh tế, sở hữu tư thế khuynh thành, đẹp đến động lòng người. Sở Huyền Hồng nhận ra người nữ nhân này, đây chính là muội muội của hắn. Nay cô biến đổi rất nhiều, trên gương mặt không còn vẻ già nua và thất hồn lạc phách nữa, so với vẻ chói lòa của hơn mười năm trước không khác mấy. Sở Huyền Hồng như thể trở lại thời điểm hơn mười năm trước, cái người thiên phú ngạo thế thiên tài Sở gia ngũ muội đã trở lại rồi. Phong hoa như vậy, cho dù hắn đại ca của cô trước mặt cô cũng trở nên ảm đảm thất sắc, cảm thấy tự ti. Sở đại bá nói: "Ngũ muội, Sở Cửu Ca trong đại hội gia tộc ra tay tàn độc, xém chút đã giết chết tỷ tỷ cô ấy là Y Y. Gia chủ ta đây tuyệt đối không bỏ qua cho một người như vậy trong Sở gia. Muội tránh ra cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí." Trường kiếm của Sở Tuyền Nguyệt vừa động, cô lạnh giọng nói: "Ta lại muốn xem xem, ngươi tính không khách khí thế nào?" "Bang!" Thực lực hiện nay của Sở Tuyền Nguyệt tuy rằng không bằng Sở Huyền Hồng, nhưng Sở Huyền Hồng đã bị thương, hai người giao thủ, không ngờ lại không hơn không kém. Sở Huyền Hồng rất ngạc nhiên, Sở Tuyền Nguyệt lần trước chấp hành nhiệm vụ bị trọng thương, vốn dĩ đã bất lực không còn hy vọng gì rồi. Sở Cửu Ca cho dù có cầu xin được Cửu chuyển hoàn hồn đan, đan dược đó có thể giữ được sinh mệnh của cô, nhưng cô chí ít cũng phải mất nửa năm mới có thể hồi phục. Vậy mà chỉ không đến nửa tháng, Sở Tuyền Nguyệt đã hồi phục đến trình độ đỉnh phong khi xưa, có khi còn mạnh hơn. "Đó.. đó là Tuyền Nguyệt đại nhân phải không?" "Là mẫu thân của Sở Cửu Ca Tuyền Nguyệt đại nhân, cô ấy rất đẹp, cũng cực kỳ lợi hại, lại có thể đánh ngang tay với gia chủ." Ngay lúc đó một giọng nói quái dị vang lên: "Một nữ nhân mất đi sự trong sạch lại còn sinh ra một dã chủng, có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là thứ không thể dẫn ra cho mọi người xem được." Đối với lời đàm tiếu như vậy, sắc mặt Sở Tuyền Nguyệt chẳng có chút phản ứng nào. Nữ nhi nói với cô đại hội gia tộc lần này vị trí thứ nhất cô quyết lấy được, không thể có ngoài ý muốn, bảo cô tại nhà đợi tin tức tốt của cô là được, Sở Tuyền Nguyệt vốn không có đến xem tỷ thí. Cô biết nữ nhi xót cho cô, không muốn cô nghe thấy những lời đàm tiếu này, nhưng cuối cùng cô vẫn là muốn xem xem nên đã đến. Không ngờ rằng lại nhìn thấy cảnh hỗn loạn trên đài tỷ võ, đại ca tốt của cô lại muốn giết chết nữ nhi cô. Có sự giúp đỡ của đại thúc thần bí và mẫu thân, khiến cho áp lực của Sở Cửu Ca nhẹ đi không ít. Sở Cửu Ca tránh khỏi công kích của một số người, trực tiếp bay đến chỗ Sở lão gia tử. Sắc mặt Sở lão gia tử đột biến, không ngừng chuyển động con mắt. Bên cạnh hắn có hai cao thủ canh chừng, cửu nha đầu đây là sói vào động hổ. Hai lão giả đó lạnh giọng nói: "Sở cửu tiểu thư, bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, vậy mà lại muốn cứu Sở lão gia tử, nằm mơ!" Hai lão gia hỏa này sát khí bộc lộ, Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi tự tìm đường chết!" Một đạo lửa đỏ vút qua, lửa màu đen thổi bay qua phía hai lão giả, sắc mặt hai lão giả đột biến! "Yêu.. yêu thú.." Không chỉ là yêu thú, khí thế này chí ít là yêu thú cấp cao. Trong mắt Hắc Viêm tràn đầy lửa, yêu thú, yêu cái đầu nó thú, nó là thứ đồ chơi cấp thấp thế sao? "Aaaaaa!" Lửa vươn lên người bọn họ, khiến họ đau đến sống không bằng chết. Thực lực hai người này còn không bằng Sở đại bá, Hắc Viêm một chọi hai hoàn toàn không hề hấn gì. Mọi người kinh hô! "Yêu thú đó là do cửu tiểu thư khế ước sao? Quá lợi hại đi." "Trời ơi! Cô ta rốt cuộc làm thế nào làm được vậy?" Sở Cửu Ca đi đến bên Sở lão gia tử, bắt mạch cho Sở lão gia tử, sắc mặt trầm xuống, quả nhiên là trúng độc. "Phụt!" Một cây ngân châm đâm vào huyệt vị trên tay lão gia tử. Lão gia tử cuối cùng cũng có thể nói chuyện rồi, hắn phẫn nộ hét: "Sở Huyền Hồng, ngươi cái thứ đại nghịch bất đạo, lại dám hạ độc lão phu, lại dám giết cháu gái ruột của mình!" Sở lão gia tử hét lên, khiến mọi người ngơ ra. Thì ra lão gia tử một mực không lên tiếng, ra là do bị gia chủ âm thầm hạ độc. Gia chủ ngay cả phụ thân mình cũng ám toán, quả là súc sinh cũng không bằng. "Gia gia đừng giận, đây là giải độc đan, ăn xong giải độc đan người rất nhanh sẽ có thể hồi phục lực lượng, tới lúc đó thu thập lão già không biết xấu hổ đó báo thù cho con." Nhìn thấy lão gia tử bị tức đến không nhẹ, Sở Cửu Ca vội vuốt ve ông. Sở Huyền Hồng không dám tin nhìn bọn họ, độc này rất khó giải, rốt cuộc là ai giải độc cho ông? Là Sở Cửu Ca, Dung Vương tặng cho cô nhiều y thư như vậy, cô ta không lẽ thật sự học được chút gì rồi sao! Lòng hắn nôn nóng, tuyệt đối không thể để lão gia tử giải độc động thủ với hắn, nếu vậy ván cờ này hắn sẽ thua không còn gì. Sở đại bá nói: "Đại nghịch bất đạo? Ta đã là Sở gia gia chủ rồi, ngươi khi xưa thiên vị thì đã thôi, bây giờ vẫn luôn chỉ tay những việc ta làm. Sở gia ta không cần dã chủng này bôi đen danh tiếng Sở gia, ngươi lại nhất quyết muốn giữ nó lại, ta không có làm sai! Sở gia không có thứ lão già như ngươi, ta xử lý sẽ càng tốt hơn." Vốn dĩ mọi người chỉ nghĩ gia chủ chỉ là muốn giết đi Sở Cửu Ca giúp nữ nhi của mình báo thù mà thôi, không ngờ mục đích thật sự của hắn là hoàn toàn đoạt đi quyền trong tay Sở lão gia tử. "Xem ra ta vẫn là quá nhẹ tay rồi, sớm biết vừa nãy khi vừa đắc thủ, thì nên trực tiếp lấy luôn cái mạng của ngươi!" Sở đại bá tàn độc nói. "Sở Huyền Hồng, lúc trước đã biết ngươi không phải là thứ tốt lành gì, không ngờ ngươi lại độc ác đến nhường này!" Được biết Sở Huyền Hồng hạ độc phụ thân, lại còn muốn giết chết người, Sở Tuyền Nguyệt phẫn nộ cực điểm, kiếm chiêu càng lúc càng dữ dội. "Sở Tuyền Nguyệt, ngươi một nữ nhân thương phong bại tục mau tránh ra cho ta, đừng cản trở việc của ta!" Sở Huyền Hồng nộ nói. Hắn nhất định phải tranh thủ giải quyết lão già kia, tuyệt đối không thể cho ông ta có cơ hội hồi phục. Sở Huyền Hồng đối phó Sở Tuyền Nguyệt càng thêm hung tàn, ngay lúc đó, một đạo đạo phá không truyền đến, trong lúc hỗn chiến như vậy thế mà lại có người phóng ám tiễn! "A! Cẩn thận!" "Nguy hiểm!" Mọi người đều trở nên kinh hãi, đây là một đợt công kích bừa bãi. Sở Cửu Ca phản ứng linh mẫn, lợi tiễn vừa phóng ra cô đã phát giác, nhanh chóng kéo theo lão gia tử tránh khỏi. "Phụt phụt phụt!" Nhưng mà.. "Mẫu thân!" Mẫu thân cô bị Sở Huyền Hồng giữ chân, tập trung trăm phần trăm tinh lực đối phó với công kích của Sở Huyền Hồng. Lợi tiễn tập kích lại cô phân tâm né tránh, kết quả bị Sở Huyền Hồng nắm được cơ hội, vung kiếm đâm về phía tim của Sở Tuyền Nguyệt.