Cậu Trai Lẻn Vào Cửa Sổ Phòng Ngủ Của Tôi - Kirsty Moseley
Chương 10
"Cái quái gì thế này?" - Tôi nghe thấy Jake gầm lên từ gần đó. Tôi mở mắt và nhìn anh. Mặt anh đỏ ửng và trông anh rất giận dữ.
"Đừng hét to như vậy, anh sẽ làm cho tai em chảy máu mất! Chuyện gì vậy?" - Tôi hỏi, ngồi dậy. Nhưng ngay khi tôi di chuyển, tôi nhận ra vấn đề. Tôi vẫn ở trên ghế với Liam. Ôi không! Tôi nhanh chóng nhảy ra và nhìn Liam đang há hốc miệng, trông hoàn toàn sốc. OK, tôi cần cứu vãn tình hình nhanh chóng. "Chết tiệt, Liam! Kinh quá! Anh có chạm vào em không đó?" - Tôi giả vờ rùng mình kinh hoàng. Jake nhìn tôi, mặt vẫn giận dữ, nhưng bây giờ trông anh hơi bối rối.
"Anh.. không. Gì thế?" - Liam lắp bắp.
"Em đang làm cái quái gì với cậu ấy vậy, Amber?" - Jake gầm gừ giận dữ, chỉ vào Liam, người trông có vẻ bối rối vào thời điểm này.
"Em đoán là đã ngủ quên, em đoán vậy." - Tôi cau mày, lắc đầu như thể tôi cũng bối rối.
"Ngủ quên? Chà, em đã làm gì với cậu ấy ngay từ đầu?" - anh hỏi, bắn Liam một cái nhìn ghê tởm khác trước khi quay lại với tôi. OK, suy nghĩ nào! A tôi biết rồi; anh ấy sẽ phải chấp nhận điều này!
"Em đã có một giấc mơ tồi tệ, Jake", tôi lầm bầm, nhìn xuống sàn và giả vờ buồn bã.
Anh thở hổn hển và vòng tay ôm lấy tôi, ngay lập tức, đưa cằm lên đỉnh đầu tôi. "Ôi, Amber. Không sao đâu", anh ấy đã dỗ dành.
"Em đã rất buồn và em nghĩ anh ở đây, nhưng lại không. Liam an ủi em, thế thôi. Chắc chúng em đã ngủ thiếp đi", tôi thì thầm, cảm thấy tội lỗi vì mình đang nói dối. Tôi thực sự chưa sẵn sàng cho anh ấy biết, đặc biệt là sau khi anh ấy chỉ nhìn Liam.
"Anh xin lỗi, anh chỉ nghĩ rằng.. Không sao, đừng bận tâm", Jake lẩm bẩm, lại nhìn tôi: "Em có ổn không?"
Tôi gật đầu, cắn môi để thử làm dịu đi cảm giác tội lỗi mà tôi cảm thấy. Anh nhìn qua Liam: "Xin lỗi, anh bạn, mình đã vội vã kết luận và.. cảm ơn vì đã chăm sóc em gái mình"
Liam trông thật khó chịu và liếc nhìn tôi. Tôi tỏ vẻ van nài, cầu xin anh bằng ánh mắt. "Ừ, không sao." - Anh nhún vai, xoa tay qua mái tóc rối bù.
Tôi nhanh chóng rời ra khỏi Jake: "Em sẽ đi thay đồ để đi học. Bây giờ là mấy giờ?" - Tôi hỏi, tìm điện thoại di động của tôi xung quanh. Tại sao báo thức kỳ dị đã tắt?
"Chưa đến 6h, Amber. Anh thức dậy sớm." - Jake nhún vai.
"Vậy, em sẽ đi ăn sáng trước khi đi tắm. À cảm ơn, Liam, vì đêm qua", tôi đã nói, đỏ mặt và nở một nụ cười.
"Đây chắc chắn là vinh hạnh của anh, Thiên thần." - Anh nháy mắt với tôi, mỉm cười hạnh phúc.
Jake đập anh sau gáy, khiến anh nhăn nhó. "Em gái!" - anh ấy tuyên bố, đảo mắt và đi về phía bếp, để tôi và Liam trong phòng.
Khi Jake đã đi, Liam nhìn tôi. "Anh không thích phải nói dối anh trai em, Thiên thần", anh ấy thì thầm, cau mày.
"Em biết, nhưng chỉ một vài tuần thôi" - Tôi nài nỉ, nhanh chóng hôn lên môi anh và quay đi, chạy về hướng bếp. Anh nắm lấy tay tôi và kéo tôi lại, hôn tôi lần nữa, trước khi anh trao cho tôi một trong những nụ cười đẹp của anh. Tôi gần như quên luôn nhà bếp vì tôi rất hạnh phúc. Jake đã có bánh mì nướng, vì vậy tôi đã làm hai bát ngũ cốc yêu thích của tôi, một cho tôi, một cho Liam. Tôi bê chúng vào phòng khách và đưa cho anh một bát, trước khi ngồi phịch xuống sàn cạnh chiếc ghế dài.
"Cảm ơn vì điều này, Thiên thần, nhưng anh không thích Coco Pops", anh nói, hếch mũi lên bát.
Tôi cau mày nhìn anh, bối rối. Anh ấy luôn ăn ngũ cốc của tôi. Mỗi ngày. "Chắc chắn có chứ, anh ăn nó mỗi ngày." - Tôi nhìn anh như thể anh mất trí; anh ấy nghĩ tôi ngu ngốc hay sao?
Anh cười và lắc đầu. "Anh không thích ăn. Anh làm một bát mỗi ngày và giả vờ ăn nó, trước khi em bước vào và giành lấy nó", anh nói với một nụ cười gợi cảm và đôi mắt thích thú.
"Tại sao anh lại làm một bát và giả vờ ăn nó? Anh muốn chọc giận em?" - Tôi hỏi, bực mình.
"Không, Thiên thần. Anh thích làm bữa sáng cho em", anh nói đơn giản.
Tôi thở hổn hển. "Anh làm chúng cho em? Anh làm chúng cho em? Hằng ngày?" - Tôi hỏi, miệng há hốc, sốc vì anh rất ngọt ngào và tôi thậm chí chưa bao giờ để ý. Mỗi ngày tôi sẽ đến và đưa ra một số nhận xét khó chịu với anh ấy về việc ăn ở nhà tôi và không cho anh ăn ngũ cốc của tôi, và cả quãng thời gian đó anh ấy đều làm cho tôi? Thật là ngọt ngào quá sức! Anh chỉ nhún vai như không có gì. Tất cả thời gian đó, tôi nghĩ rằng anh ta chỉ là một thằng ngốc, trong khi thực sự anh tốt với tôi! Jake bước vào, vì vậy tôi không thể nói bất cứ điều gì. Tôi chạy đến phòng ngủ của tôi, lấy điện thoại di động và nhắn tin cho anh ấy vì tôi không thể nói chuyện với anh ấy:
"Cảm ơn anh, điều đó thực sự ngọt ngào! Em không bao giờ nhận ra rằng anh đã làm điều đó. Em sẽ cảm ơn anh đúng cách sau!" - tôi đã gửi. Tôi mỉm cười với chính mình và đi tắm.
Khi chúng tôi bước ra khỏi xe của Liam ở trường, chúng tôi đã bị ngập trong sự bu quanh thông thường của những cô gái muốn ve vãn Jake và Liam. Tôi tròn mắt khi Jessica chen ra phía trước và vòng tay quanh eo bạn trai tôi, nhìn anh ấy với đôi mắt mời gọi.
"Nghiêm túc nào, Jessica, em cần phải buông ra", Liam nói, gỡ tay cô ấy khỏi anh và bước lùi lại.
"Liam, anh yêu, hay chúng ta bỏ qua giai đoạn đầu tiên và chúng ta đi vui vẻ đi", cô ấy gợi ý, đưa tay lên ngực anh.
Ôi Chúa ơi, tôi ghen tị đến mức tôi thực sự cảm thấy bị bệnh!
Tôi quay đi và bước đi nhanh nhất có thể, chỉ muốn tránh xa tất cả. Sau một phút, tôi có thể nghe thấy tiếng Kate chạy đến để bắt kịp tôi, cô ấy nắm lấy tay tôi kéo tôi dừng lại. "Thực sự tôi không có tâm trạng!" - tôi gần như hét lên, quay sang cô ấy, nhưng đó không phải là cô ấy, đó là Liam.
"Này, anh chỉ muốn đưa em đến lớp." - Anh cau mày, nhìn tôi buồn bã.
"Ô.. xin lỗi. Em nghĩ anh ở bên Jessica, vui vẻ!" - tôi đã nói một cách mỉa mai, xấu hổ vì tôi đã hét vào mặt anh ấy.
Anh lắc đầu và bước lại gần tôi. "Anh không ở bên cô ấy, anh ở bên em", anh nói ngọt ngào, mỉm cười với tôi và khiến tim tôi đập nhanh hơn.
"Phải, vâng, xin lỗi, em chỉ là.. Em không biết.." - Tôi bỏ đi, đỏ mặt như điên.
"Em đã ghen", anh ấy nói, có vẻ hài lòng về điều đó. Tôi miễn cưỡng gật đầu, không thực sự muốn thừa nhận nó. "Thật tốt, anh đã chờ đợi em ghen trong mười hai năm qua", anh ấy nói, cười toe toét như một người điên.
Tôi bật cười. "Vậy ư? Vậy anh đi đi, cuối cùng nó đã xảy ra rồi." - Tôi đá hòn sỏi; cố gắng để đánh lạc hướng bản thân khỏi cảm giác ghen tuông vẫn còn chảy trong huyết quản. Tôi đoán tôi sẽ phải làm quen với việc những cô gái ở bên anh. Anh là Liam James! Các cô gái luôn theo sát anh, cầu xin sự chú ý của anh.
"Em có nhớ cuộc nói chuyện hôm qua, cuộc trò chuyện về niềm tin không? Đúng, điều đó là việc cả hai ta cần nhớ. Anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em, nhưng em cũng cần phải tin điều đó." - Anh đặt ngón tay dưới cằm tôi và nghiêng đầu tôi lên, khiến tôi nhìn anh.
"Em rất tin tưởng anh, chỉ là thật khó khăn khi nhìn thấy", tôi đã trả lời, cười nhếch mép, bắt chước những lời của anh ấy từ hôm qua.
Anh ấy cười. "Phải, anh đã có bạn gái rồi nên sẽ chấm dứt toàn bộ chuyện tán tỉnh", anh nói với vẻ tự tin, vén tóc tôi khỏi mặt tôi.
"Anh có nói với mọi người rằng anh có bạn gái không?" - Tôi hỏi, sửng sốt. OK wow, có lẽ anh ấy nghiêm túc hơn tôi nghĩ.
"Tất nhiên rồi. Anh có bạn gái rồi, có một cô bạn gái xinh đẹp nhất, quyến rũ nhất thế giới, người vẫn chưa dành cho anh lời cảm ơn mà cô ấy đã hứa với anh bằng tin nhắn sáng nay." - Anh cười nụ cười tán tỉnh với tôi và cảm giác như một ngàn con bướm đã cất cánh trong bụng tôi.
Tôi cười khúc khích và tiến về phía trước cho đến khi miệng tôi gần như chạm vào miệng anh. "Tất cả những điều tốt đẹp sẽ đến với những người biết chờ đợi", tôi đã trêu chọc, nháy mắt với anh và bỏ đi.
Anh rên rỉ và đuổi kịp tôi. "Em không nghĩ rằng mười hai năm là đủ dài cho việc chờ đợi?" - anh hỏi, giả vờ sốc, làm tôi cười khúc khích.
"Hmm, chưa. Em nghĩ sẽ khiến anh chờ thêm một thời gian nữa." - Tôi hôn anh ấy một nụ hôn khi tôi bước qua cánh cửa đến lớp lịch sử của tôi. Tôi nghe thấy anh rên rỉ, nhưng khi tôi nhìn lại thì anh đang mỉm cười, nhìn tôi bước đi.
Tôi không thể nói chuyện với Liam nhiều vào bữa trưa, chúng tôi ngồi cùng bàn nhưng mọi người đều muốn nói chuyện với anh ấy. "Vậy, bạn thực sự có một người bạn gái bí mật?" - Tim, một trong những người bạn của anh, hỏi, nhìn anh như thể anh ta không tin anh chút nào.
"Yep", Liam xác nhận, trông vô cùng tự hào. Mỗi lần anh ấy nhìn tôi, tôi đỏ mặt như điên, và chắc chắn sẽ có người chú ý.
"Hẳn phải là một người phụ nữ nóng bỏng đã thuần hóa được con thú để ổn định cuộc sống", Rick nhếch mép.
Liam cười, đôi mắt anh bắn vào tôi trong giây lát. "Cô ấy là người quyến rũ nhất còn sống", anh nói một cách tự tin.
"Vậy ư? Chắc cô ấy làm tình giỏi?" - Rick hỏi, lấy bánh sandwich của mình.
"Nghiêm túc nhé, mình sẽ không trả lời điều đó về cô gái của mình", Liam nói với một nụ cười nhếch mép.
"Em cá là em có thể thổi bay cô ấy", Rochelle tán tỉnh, đưa tay xuống cánh tay anh.
Anh ấy cười. "Em biết không, em sẽ không có cơ hội. Cô gái của anh vô cùng xinh đẹp, cả trong lẫn ngoài." - Liam nhún vai, rút tay anh ra, cười toe toét. Tất cả các cô gái ở bàn đều "Aww" và "Ahh". Tôi mỉm cười và cố gắng ăn bữa trưa của mình. Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của Kate nhìn tôi vì vậy tôi nhìn cô ấy, cô ấy đang cười toe toét với tôi. Tôi tròn mắt nhìn cô ấy, cười khúc khích.
"Cậu ta không ngủ với cô ấy, cô ấy không tin vào tình dục trước hôn nhân", Jake xen vào, cười khẩy. Tôi nuốt một tiếng cười. Jake có thực sự tin chuyện sáng nay? Mọi người thở hổn hển và nhìn Liam, người đang cười toe toét như điên.
"Không thể nào! Bạn chưa ngủ với cô ấy?" - Rick hỏi.
"Ừ, nhưng đó không thực sự là vấn đề của bạn, các bạn ạ." - Liam lắc đầu, cười toe toét. "Mình phải đi đây. Mình cần nói chuyện với huấn luyện viên về việc luyện tập." - Anh nhún vai, đứng dậy. Một nửa các chàng trai cũng đứng dậy, theo anh ra ngoài.
Ngay khi anh đi, tất cả các cô gái bắt đầu lên kế hoạch và lên kế hoạch. Họ muốn biết cô gái bí mật đó là ai, và sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra, sau đó mỗi người lấy ra 20 đô la và đặt nó vào giữa bàn. Tôi nhìn họ, bối rối.
"Vậy, cô gái tiếp theo chịch anh ta, sẽ thắng", Jessica nói, với một nụ cười nhếch mép.
Tôi thở hổn hển. "Nghiêm túc ư? Anh ta vừa nói anh ta có bạn gái và không hứng thú, và bạn đang đặt cược vào việc ai sẽ ngủ với anh ta tiếp theo? Nếu bạn gái của anh ta ngủ với anh ta thì sao?" - Tôi hỏi, sửng sốt. Tôi không thể tin rằng những cô gái này đang đặt cược việc quan hệ với ai đó! Đó là một cuộc cạnh tranh chết tiệt!
"Chà, nếu cô ấy bỏ tiền thì cô ấy có thể thắng, nhưng rõ ràng cô ấy không cho anh ta thứ anh ta cần. Cuối cùng anh ta sẽ đi lạc thôi. Người tiếp theo chịch anh ta sẽ thắng, nhưng tôi đảm bảo đó sẽ không phải là bạn gái của anh ta. Anh ấy không thể chờ đợi. Không có Sex trước khi kết hôn, haha! Chúng ta đang nói đến Liam James đó!" - Cô tròn mắt, cười toe toét. Cô ấy rõ ràng rất tự tin rằng mình sẽ thắng.
Sau đó tôi có một ý tưởng, tôi rút ra một tờ 20 và thả nó vào đống của họ. "Người tiếp theo chịch anh ta, phải không?" - Tôi hỏi, hầu như không thể kiềm chế được nụ cười của tôi.
"Đúng rồi! Làm như bạn có cơ hội ấy!" - Jessica xì một cái.
"Vậy, người chiến thắng nhận được bao nhiêu?" - Tôi hào hứng hỏi, phớt lờ cô ấy.
Cô đếm số tiền trong đống đó. "Có 240 ở đây vào lúc này, nhưng một khi mọi người nghe nói về nó thì, chưa biết được sẽ có bao nhiêu. Lần gần nhất chúng tôi làm điều này, là dành cho Chris. Nó đã lên đến 620, nhưng Liam hot hơn nhiều, và bởi anh ta có cái vẻ không thể chạm tới." - Jessica cười, gấp tiền và bỏ vào túi, viết tên những người tham gia lên một tờ giấy. Tôi bật cười; wow, kiếm tiền dễ dàng. Kate đang cười phá lên.
"Bạn sẽ đặt cược chứ?" - Jessica hỏi Kate và Sarah một cách lịch sự.
"Không. Tôi không có cơ hội." - Kate nhún vai, vẫn cười.
Sarah chuyển tiền cho Jessica. "Tôi tham gia. Ai có thể nói không với cơ hội có tất cả số tiền đó và ngủ với Liam James chứ!" - Sarah mơ màng nói. Tôi nắm lấy tay hai người bạn của tôi và kéo họ ra khỏi phòng ăn trưa để đến lớp học tiếp theo của chúng tôi.
Tôi phải đi loanh quanh sau giờ học, đợi Jake và Liam hoàn thành buổi tập khúc côn cầu của họ. Tôi lẻn vào sân và trốn ở phía sau để tôi không bị nhìn thấy. Chúng tôi không được phép ở đây trong khi họ tập luyện vì huấn luyện viên của họ nói rằng các cô gái đánh lạc hướng các cầu thủ. Tôi thích xem các trận khúc côn cầu của họ; xem cách họ lướt trên băng rất nhanh và duyên dáng. Họ đang chạy nước rút vào lúc này, trượt từ bên này sang bên khác nhanh nhất có thể, sau đó họ phải rê bóng một vòng quanh một hình nón, và cuối cùng họ lần lượt đánh bóng. Anh tôi đang cố hết sức để đẩy bóng ra. Anh ấy là một thủ môn thực sự tuyệt vời, nhưng anh ấy chỉ chơi cho vui. Liam thì khác, anh đã được cấp một học bổng thể thao toàn phần tại một trong những đại học tốt nhất trong cả nước.
Tôi đang xem Liam trượt băng. Tôi đã xem anh ấy làm điều này hàng trăm lần, hoặc hàng ngàn lần, nhưng có điều gì đó vẫn khiến tôi thấy rất hay. Anh khiến tôi nín thở. Tôi đang quan sát cách chân anh di chuyển, cách mái tóc nâu rối bù của anh thổi tung lên khi anh trượt băng, cách mà mặt băng tóe nhẹ lên khi anh dừng lại. Và, tất nhiên, tôi nhận thấy anh ấy trông quyến rũ đến mức không thể tin được trong bộ đồng phục.
Tôi lẻn ra ngoài khi họ luyện tập xong và đợi ở xe của Liam trong khi họ tắm. Sarah đi lên khi tôi đang đứng đó. "Hey, cô gái!" - cô ríu rít trong sự phấn khích.
"Hey, Sar. Có chuyện gì với bạn vậy? Bạn không phải lại hít cỏ nữa đó chứ?" - Tôi trêu. Sarah đã mua một số "thảo dược" từ một người bạn của cô ấy và đốt chúng trong phòng của cô ấy. Cuối cùng, nó đã khiến cô ấy "high", chạy xuống đường, gần như khỏa thân, huýt sáo gọi mọi người.
"Ha ha! Không, tớ vừa nói chuyện với Ashley, cô ấy nói rằng tiền cược dành cho Liam hiện lên tới 1860 đô la! Bạn có tin được không? Vì vậy, tớ sẽ tóm anh ấy khi anh ấy ra khỏi nơi tập luyện", cô ấy nói, và nhìn xung quanh tìm kiếm.
Tôi gần như nghẹn ngào. 1860 đô la. Đó có phải là một trò đùa? Chúa ơi! Điều đó có nghĩa là hơn chín mươi cô gái sẽ cầu xin bạn trai tôi quan hệ tình dục, còn tôi thì sợ để anh chạm vào mình. Có lẽ điều này sẽ không vui như tôi nghĩ lúc đầu.
Khoảng năm phút sau, các chàng trai bước ra. "Chào Liam. Ái chà, anh thơm thật", ngay lập tức, Sarah quyến rũ khi cô ấy tiến lại gần anh.
Anh nhìn cô, vẻ mặt kinh hoàng. Tôi cắn môi, cứng đờ, vì vậy tôi không cười. "Xin chào, Sarah. Nghe này, có thể em chưa nghe thấy nhưng anh có bạn gái rồi, nên.." - Anh bỏ đi, nhún vai.
"Em không ngại chia sẻ", cô ấy đặt tay lên ngực anh để anh dừng lại trước mặt cô.
Trông anh hơi khó chịu. "Cẩn trọng, Sarah, nghiêm túc là anh không quan tâm, OK!" - Anh di chuyển tay cô và lên xe, cau mày.
Tôi mỉm cười an ủi Sarah vì cô ấy trông hơi thất bại. "Tớ vừa mất 20 đô rồi", cô ấy bĩu môi.
Tôi bật cười. "Này, khi tớ thắng, tớ sẽ trả lại cho bạn 20 đô" - Tôi nháy mắt với cô ấy trêu chọc, làm cô ấy cười khi tôi leo lên xe.
Hôm nay là một trong những ngày Jake làm việc, vì vậy Liam luôn thả anh tại phòng tập thể dục nơi anh làm việc từ tối thứ Hai đến thứ Tư. Sau đó Liam thường chở tôi về nhà. "Mình nghĩ rằng mình đã bị tấn công nhiều lần hơn bao giờ hết. Cái quái gì thế? Mình nói với mọi người rằng đã có bạn gái, và cả buổi chiều các cô gái cứ gạ mình nói chuyện" - anh ấy đột ngột ngừng, nhìn tôi trong gương chiếu hậu như thể anh ấy nói quá nhiều. Tôi cười, chúc phúc cho anh, anh không biết gần một trăm cô gái đang cố ngủ với anh để cá cược! "Thiên thần, có gì vui vậy?" - anh hỏi, nhướng mày nhìn tôi trong gương.
"Anh muốn biết lý do tại sao anh có tất cả sự chú ý ngày hôm nay?" - Tôi hỏi, cười khẩy.
"Ừ", anh ấy trả lời, trông hơi e ngại.
Jake quay lại nhìn tôi từ phía trước. Tôi đã cười. "Vâng, có một vụ cá cược giữa các cô gái là người có thể ngủ với anh sẽ giành chiến thắng. Số tiền cá cược kha khá đó" - tôi đã nói, vẫn cười. Jake phá lên cười, và Liam gần như đã lái xe sang làn đường khác vì quá sốc.
"Họ đang làm gì vậy? Họ không biết anh có bạn gái sao?" - Anh hét lên, rõ ràng là thực sự bực mình. Sự phẫn nộ của anh dường như khiến Jake cười to hơn.
Tôi gật đầu. "Yep, đó là lý do tại sao họ làm điều đó. Họ không thích ý tưởng về việc anh gắn bó với ai đó, anh vốn là một tay chơi như vậy, vì vậy họ muốn trở thành người tiếp theo ngủ với anh." - Tôi nhún vai bất đắc dĩ, giả vờ nó không phải là vấn đề lớn. Anh ta có thể chống lại tất cả sự chú ý này trong bao lâu?
"Tổng tiền cược là bao nhiêu?" - Jake hỏi, niềm vui vẫn hiện rõ trên khuôn mặt.
"Hơn 1800 đô la." - Tôi bật cười. Liam gần như đẩy chúng tôi ra đường một lần nữa và miệng Jake há ra. Anh nhìn Liam với ánh mắt tự hào thuần khiết. "Yep, 20 đô la mỗi người. Vì vậy, điều đó nghĩa là khoảng chín mươi cô gái muốn trở thành người tiếp theo của anh đó, Liam." - Tôi mỉm cười nhìn anh trong gương. Trông anh thật kinh hoàng, và thật sự có chút sợ hãi.
"Thánh thần ạ! Cậu biết không, cậu chỉ cần chọn ai đó và chịch và chia tiền!" - Jake hào hứng nói. Liam đã ném cho Jake một cái nhìn khinh bỉ nhất trên thế giới, giống như anh vừa đề nghị lột da một con chó con hoặc một cái gì đó. Jake giơ tay xin lỗi. "Đùa thôi. Trời ạ, mình đang đùa thôi!" - Anh nói nhanh, nhưng tôi có thể nói rằng anh thực sự nghiêm túc.
"Vì vậy, đó là lý do tại sao Sarah vừa chặn anh ngoài xe! Còn ai khác trong chuyện này nữa, Thiên thần?" - Liam hỏi, nghe có vẻ thực sự khó chịu về nó.
"Chà, Jessica, tất cả các cô gái trong đội cổ vũ, hầu hết các chị năm cuối, em, Ashley, Nadine", tôi trả lời, liệt kê những người mà tôi biết, nhưng Liam đã cắt lời tôi.
"Em?" - anh hỏi, với đôi mắt mở to.
Tôi gật đầu, cười. "Vâng, 1800 đô la là rất nhiều tiền. Lúc em đặt cược thì con số chỉ mới là 24 đô, nhưng em thích đánh bạc mà", tôi đã nói đùa, cho anh một nụ cười gợi cảm trong gương.
Jake trông như sắp nổ tung. "Em? Không thể nào! Em đang nghĩ cái quái gì vậy?" - anh hét vào mặt tôi, làm tôi nao núng. Tôi ghét nhìn thấy Jake tức giận.
"Em đã nghĩ, đó là rất nhiều tiền, anh biết đấy, đó là một trò vui - kiểu: Bạn không bao giờ ngờ được tôi có thể mất trinh tiết với Liam James nổi tiếng", tôi đã trêu chọc, nhướng lông mày của mình.
Jake bắt đầu cười, trông nhẹ nhõm. Anh ấy rõ ràng nghĩ tôi đang nói đùa. Tôi mỉm cười và nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi không giỏi nói dối, nếu anh hỏi tôi có đùa không thì tôi sẽ phải nói cho anh biết sự thật. "Ambs, em làm anh sợ rồi! Anh nghĩ em nghiêm túc." - Jake cười, vỗ vai Liam một cách tự hào. "1800 đô la, thật tuyệt vời, Liam. Mình tự hỏi bạn có thể chịch bao nhiêu cô gái trong một đêm, và tất cả họ đều nghĩ rằng họ là người thắng cược."
Tôi thở hổn hển. Chết tiệt! Jake tuyệt vời quá cơ, nghĩ ra điều đó cơ đấy! "Chết tiệt, Jake, mình có bạn gái!" - Liam có vẻ hơi bực tức.
"Mình biết, nhưng thôi nào, các cô gái sẽ khá tuyệt vọng, mình cá là cậu có thể khiến họ làm bất cứ điều gì", Jake nhếch mép, nhướng lông mày.
"Jake, dừng lại đi. Mình không muốn ai khác; mình say đắm cô gái của mình. Mình sẽ không làm chuyện đó với cô ấy", Liam tự hào tuyên bố. Anh ấy mỉm cười với tôi trong gương và hơi thở của tôi bắt đầu chậm lại khi sự hoảng loạn của tôi bắt đầu giảm. Lòng tin. Tôi cần phải tin tưởng anh và ngừng giả định điều tồi tệ nhất mọi lúc.
Chúng tôi thả Jake tại phòng tập thể dục và Liam chở chúng tôi về nhà. "Em đặt cược 20 đô la, em sẽ là người tiếp theo ngủ với anh?" - anh hỏi, mỉm cười với tôi.
"Thực tế là không, mà là: Đặt cược trở thành người tiếp theo chịch anh." - Tôi nhún vai, cười khúc khích.
Anh cười và nắm chặt tay tôi. "Anh không thể tin rằng điều này đang xảy ra. Anh nghĩ rằng một khi mọi người biết anh không quan tâm, thì tất cả họ sẽ để anh yên, không có nhiều cô gái theo sau anh nữa! Anh thực sự xin lỗi." - Anh cau mày và hôn nhẹ vào mu bàn tay tôi.
"Đừng lo lắng về điều đó; đó không phải lỗi của anh. Em đoán rằng từ bây giờ sẽ cần rất nhiều sự tin tưởng, phải không?" - Tôi nói đùa, mỉm cười nửa miệng, giả vờ rằng tôi không lo lắng về tất cả các cô gái sẽ ném mình vào anh trong tương lai gần.
Chúng tôi đến nhà tôi và anh ấy đậu xe. "Hey, muốn vào không? Chúng ta có thể nói với bố mẹ anh là chúng ta đang bên nhau. Anh nói với họ rằng anh có bạn gái và mẹ anh suýt ngất, anh thề đó", anh nói, cười khúc khích và hất đầu về phía nhà anh với vẻ mặt đầy hy vọng.
"Wow, buổi gặp phụ huynh sao?" - Tôi nói đùa, giả vờ sợ hãi. "Ý em là, nếu họ không thích em thì sao?" - Tôi hỏi, vòng tay quanh eo anh và úp mặt vào ngực anh, giả vờ kinh hoàng. Anh ấy cười và tôi cũng vậy. Ý tưởng bố mẹ Liam không thích tôi thật là buồn cười. Họ đã coi tôi như một đứa con gái. Liam là con một vì mẹ anh gặp một số vấn đề khi sinh ra anh, khiến bà không thể có thêm con, vì vậy bà yêu tôi và luôn nói rằng Jake và tôi là một phần của gia đình. Tôi cũng yêu họ; họ là những người tuyệt vời, tốt bụng, vui tính và chu đáo. Thật ra, giống như Liam, mặc dù tôi vừa mất một thời gian dài để nhìn thấy tất cả phẩm chất của anh ấy.
"Đừng hét to như vậy, anh sẽ làm cho tai em chảy máu mất! Chuyện gì vậy?" - Tôi hỏi, ngồi dậy. Nhưng ngay khi tôi di chuyển, tôi nhận ra vấn đề. Tôi vẫn ở trên ghế với Liam. Ôi không! Tôi nhanh chóng nhảy ra và nhìn Liam đang há hốc miệng, trông hoàn toàn sốc. OK, tôi cần cứu vãn tình hình nhanh chóng. "Chết tiệt, Liam! Kinh quá! Anh có chạm vào em không đó?" - Tôi giả vờ rùng mình kinh hoàng. Jake nhìn tôi, mặt vẫn giận dữ, nhưng bây giờ trông anh hơi bối rối.
"Anh.. không. Gì thế?" - Liam lắp bắp.
"Em đang làm cái quái gì với cậu ấy vậy, Amber?" - Jake gầm gừ giận dữ, chỉ vào Liam, người trông có vẻ bối rối vào thời điểm này.
"Em đoán là đã ngủ quên, em đoán vậy." - Tôi cau mày, lắc đầu như thể tôi cũng bối rối.
"Ngủ quên? Chà, em đã làm gì với cậu ấy ngay từ đầu?" - anh hỏi, bắn Liam một cái nhìn ghê tởm khác trước khi quay lại với tôi. OK, suy nghĩ nào! A tôi biết rồi; anh ấy sẽ phải chấp nhận điều này!
"Em đã có một giấc mơ tồi tệ, Jake", tôi lầm bầm, nhìn xuống sàn và giả vờ buồn bã.
Anh thở hổn hển và vòng tay ôm lấy tôi, ngay lập tức, đưa cằm lên đỉnh đầu tôi. "Ôi, Amber. Không sao đâu", anh ấy đã dỗ dành.
"Em đã rất buồn và em nghĩ anh ở đây, nhưng lại không. Liam an ủi em, thế thôi. Chắc chúng em đã ngủ thiếp đi", tôi thì thầm, cảm thấy tội lỗi vì mình đang nói dối. Tôi thực sự chưa sẵn sàng cho anh ấy biết, đặc biệt là sau khi anh ấy chỉ nhìn Liam.
"Anh xin lỗi, anh chỉ nghĩ rằng.. Không sao, đừng bận tâm", Jake lẩm bẩm, lại nhìn tôi: "Em có ổn không?"
Tôi gật đầu, cắn môi để thử làm dịu đi cảm giác tội lỗi mà tôi cảm thấy. Anh nhìn qua Liam: "Xin lỗi, anh bạn, mình đã vội vã kết luận và.. cảm ơn vì đã chăm sóc em gái mình"
Liam trông thật khó chịu và liếc nhìn tôi. Tôi tỏ vẻ van nài, cầu xin anh bằng ánh mắt. "Ừ, không sao." - Anh nhún vai, xoa tay qua mái tóc rối bù.
Tôi nhanh chóng rời ra khỏi Jake: "Em sẽ đi thay đồ để đi học. Bây giờ là mấy giờ?" - Tôi hỏi, tìm điện thoại di động của tôi xung quanh. Tại sao báo thức kỳ dị đã tắt?
"Chưa đến 6h, Amber. Anh thức dậy sớm." - Jake nhún vai.
"Vậy, em sẽ đi ăn sáng trước khi đi tắm. À cảm ơn, Liam, vì đêm qua", tôi đã nói, đỏ mặt và nở một nụ cười.
"Đây chắc chắn là vinh hạnh của anh, Thiên thần." - Anh nháy mắt với tôi, mỉm cười hạnh phúc.
Jake đập anh sau gáy, khiến anh nhăn nhó. "Em gái!" - anh ấy tuyên bố, đảo mắt và đi về phía bếp, để tôi và Liam trong phòng.
Khi Jake đã đi, Liam nhìn tôi. "Anh không thích phải nói dối anh trai em, Thiên thần", anh ấy thì thầm, cau mày.
"Em biết, nhưng chỉ một vài tuần thôi" - Tôi nài nỉ, nhanh chóng hôn lên môi anh và quay đi, chạy về hướng bếp. Anh nắm lấy tay tôi và kéo tôi lại, hôn tôi lần nữa, trước khi anh trao cho tôi một trong những nụ cười đẹp của anh. Tôi gần như quên luôn nhà bếp vì tôi rất hạnh phúc. Jake đã có bánh mì nướng, vì vậy tôi đã làm hai bát ngũ cốc yêu thích của tôi, một cho tôi, một cho Liam. Tôi bê chúng vào phòng khách và đưa cho anh một bát, trước khi ngồi phịch xuống sàn cạnh chiếc ghế dài.
"Cảm ơn vì điều này, Thiên thần, nhưng anh không thích Coco Pops", anh nói, hếch mũi lên bát.
Tôi cau mày nhìn anh, bối rối. Anh ấy luôn ăn ngũ cốc của tôi. Mỗi ngày. "Chắc chắn có chứ, anh ăn nó mỗi ngày." - Tôi nhìn anh như thể anh mất trí; anh ấy nghĩ tôi ngu ngốc hay sao?
Anh cười và lắc đầu. "Anh không thích ăn. Anh làm một bát mỗi ngày và giả vờ ăn nó, trước khi em bước vào và giành lấy nó", anh nói với một nụ cười gợi cảm và đôi mắt thích thú.
"Tại sao anh lại làm một bát và giả vờ ăn nó? Anh muốn chọc giận em?" - Tôi hỏi, bực mình.
"Không, Thiên thần. Anh thích làm bữa sáng cho em", anh nói đơn giản.
Tôi thở hổn hển. "Anh làm chúng cho em? Anh làm chúng cho em? Hằng ngày?" - Tôi hỏi, miệng há hốc, sốc vì anh rất ngọt ngào và tôi thậm chí chưa bao giờ để ý. Mỗi ngày tôi sẽ đến và đưa ra một số nhận xét khó chịu với anh ấy về việc ăn ở nhà tôi và không cho anh ăn ngũ cốc của tôi, và cả quãng thời gian đó anh ấy đều làm cho tôi? Thật là ngọt ngào quá sức! Anh chỉ nhún vai như không có gì. Tất cả thời gian đó, tôi nghĩ rằng anh ta chỉ là một thằng ngốc, trong khi thực sự anh tốt với tôi! Jake bước vào, vì vậy tôi không thể nói bất cứ điều gì. Tôi chạy đến phòng ngủ của tôi, lấy điện thoại di động và nhắn tin cho anh ấy vì tôi không thể nói chuyện với anh ấy:
"Cảm ơn anh, điều đó thực sự ngọt ngào! Em không bao giờ nhận ra rằng anh đã làm điều đó. Em sẽ cảm ơn anh đúng cách sau!" - tôi đã gửi. Tôi mỉm cười với chính mình và đi tắm.
Khi chúng tôi bước ra khỏi xe của Liam ở trường, chúng tôi đã bị ngập trong sự bu quanh thông thường của những cô gái muốn ve vãn Jake và Liam. Tôi tròn mắt khi Jessica chen ra phía trước và vòng tay quanh eo bạn trai tôi, nhìn anh ấy với đôi mắt mời gọi.
"Nghiêm túc nào, Jessica, em cần phải buông ra", Liam nói, gỡ tay cô ấy khỏi anh và bước lùi lại.
"Liam, anh yêu, hay chúng ta bỏ qua giai đoạn đầu tiên và chúng ta đi vui vẻ đi", cô ấy gợi ý, đưa tay lên ngực anh.
Ôi Chúa ơi, tôi ghen tị đến mức tôi thực sự cảm thấy bị bệnh!
Tôi quay đi và bước đi nhanh nhất có thể, chỉ muốn tránh xa tất cả. Sau một phút, tôi có thể nghe thấy tiếng Kate chạy đến để bắt kịp tôi, cô ấy nắm lấy tay tôi kéo tôi dừng lại. "Thực sự tôi không có tâm trạng!" - tôi gần như hét lên, quay sang cô ấy, nhưng đó không phải là cô ấy, đó là Liam.
"Này, anh chỉ muốn đưa em đến lớp." - Anh cau mày, nhìn tôi buồn bã.
"Ô.. xin lỗi. Em nghĩ anh ở bên Jessica, vui vẻ!" - tôi đã nói một cách mỉa mai, xấu hổ vì tôi đã hét vào mặt anh ấy.
Anh lắc đầu và bước lại gần tôi. "Anh không ở bên cô ấy, anh ở bên em", anh nói ngọt ngào, mỉm cười với tôi và khiến tim tôi đập nhanh hơn.
"Phải, vâng, xin lỗi, em chỉ là.. Em không biết.." - Tôi bỏ đi, đỏ mặt như điên.
"Em đã ghen", anh ấy nói, có vẻ hài lòng về điều đó. Tôi miễn cưỡng gật đầu, không thực sự muốn thừa nhận nó. "Thật tốt, anh đã chờ đợi em ghen trong mười hai năm qua", anh ấy nói, cười toe toét như một người điên.
Tôi bật cười. "Vậy ư? Vậy anh đi đi, cuối cùng nó đã xảy ra rồi." - Tôi đá hòn sỏi; cố gắng để đánh lạc hướng bản thân khỏi cảm giác ghen tuông vẫn còn chảy trong huyết quản. Tôi đoán tôi sẽ phải làm quen với việc những cô gái ở bên anh. Anh là Liam James! Các cô gái luôn theo sát anh, cầu xin sự chú ý của anh.
"Em có nhớ cuộc nói chuyện hôm qua, cuộc trò chuyện về niềm tin không? Đúng, điều đó là việc cả hai ta cần nhớ. Anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em, nhưng em cũng cần phải tin điều đó." - Anh đặt ngón tay dưới cằm tôi và nghiêng đầu tôi lên, khiến tôi nhìn anh.
"Em rất tin tưởng anh, chỉ là thật khó khăn khi nhìn thấy", tôi đã trả lời, cười nhếch mép, bắt chước những lời của anh ấy từ hôm qua.
Anh ấy cười. "Phải, anh đã có bạn gái rồi nên sẽ chấm dứt toàn bộ chuyện tán tỉnh", anh nói với vẻ tự tin, vén tóc tôi khỏi mặt tôi.
"Anh có nói với mọi người rằng anh có bạn gái không?" - Tôi hỏi, sửng sốt. OK wow, có lẽ anh ấy nghiêm túc hơn tôi nghĩ.
"Tất nhiên rồi. Anh có bạn gái rồi, có một cô bạn gái xinh đẹp nhất, quyến rũ nhất thế giới, người vẫn chưa dành cho anh lời cảm ơn mà cô ấy đã hứa với anh bằng tin nhắn sáng nay." - Anh cười nụ cười tán tỉnh với tôi và cảm giác như một ngàn con bướm đã cất cánh trong bụng tôi.
Tôi cười khúc khích và tiến về phía trước cho đến khi miệng tôi gần như chạm vào miệng anh. "Tất cả những điều tốt đẹp sẽ đến với những người biết chờ đợi", tôi đã trêu chọc, nháy mắt với anh và bỏ đi.
Anh rên rỉ và đuổi kịp tôi. "Em không nghĩ rằng mười hai năm là đủ dài cho việc chờ đợi?" - anh hỏi, giả vờ sốc, làm tôi cười khúc khích.
"Hmm, chưa. Em nghĩ sẽ khiến anh chờ thêm một thời gian nữa." - Tôi hôn anh ấy một nụ hôn khi tôi bước qua cánh cửa đến lớp lịch sử của tôi. Tôi nghe thấy anh rên rỉ, nhưng khi tôi nhìn lại thì anh đang mỉm cười, nhìn tôi bước đi.
Tôi không thể nói chuyện với Liam nhiều vào bữa trưa, chúng tôi ngồi cùng bàn nhưng mọi người đều muốn nói chuyện với anh ấy. "Vậy, bạn thực sự có một người bạn gái bí mật?" - Tim, một trong những người bạn của anh, hỏi, nhìn anh như thể anh ta không tin anh chút nào.
"Yep", Liam xác nhận, trông vô cùng tự hào. Mỗi lần anh ấy nhìn tôi, tôi đỏ mặt như điên, và chắc chắn sẽ có người chú ý.
"Hẳn phải là một người phụ nữ nóng bỏng đã thuần hóa được con thú để ổn định cuộc sống", Rick nhếch mép.
Liam cười, đôi mắt anh bắn vào tôi trong giây lát. "Cô ấy là người quyến rũ nhất còn sống", anh nói một cách tự tin.
"Vậy ư? Chắc cô ấy làm tình giỏi?" - Rick hỏi, lấy bánh sandwich của mình.
"Nghiêm túc nhé, mình sẽ không trả lời điều đó về cô gái của mình", Liam nói với một nụ cười nhếch mép.
"Em cá là em có thể thổi bay cô ấy", Rochelle tán tỉnh, đưa tay xuống cánh tay anh.
Anh ấy cười. "Em biết không, em sẽ không có cơ hội. Cô gái của anh vô cùng xinh đẹp, cả trong lẫn ngoài." - Liam nhún vai, rút tay anh ra, cười toe toét. Tất cả các cô gái ở bàn đều "Aww" và "Ahh". Tôi mỉm cười và cố gắng ăn bữa trưa của mình. Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của Kate nhìn tôi vì vậy tôi nhìn cô ấy, cô ấy đang cười toe toét với tôi. Tôi tròn mắt nhìn cô ấy, cười khúc khích.
"Cậu ta không ngủ với cô ấy, cô ấy không tin vào tình dục trước hôn nhân", Jake xen vào, cười khẩy. Tôi nuốt một tiếng cười. Jake có thực sự tin chuyện sáng nay? Mọi người thở hổn hển và nhìn Liam, người đang cười toe toét như điên.
"Không thể nào! Bạn chưa ngủ với cô ấy?" - Rick hỏi.
"Ừ, nhưng đó không thực sự là vấn đề của bạn, các bạn ạ." - Liam lắc đầu, cười toe toét. "Mình phải đi đây. Mình cần nói chuyện với huấn luyện viên về việc luyện tập." - Anh nhún vai, đứng dậy. Một nửa các chàng trai cũng đứng dậy, theo anh ra ngoài.
Ngay khi anh đi, tất cả các cô gái bắt đầu lên kế hoạch và lên kế hoạch. Họ muốn biết cô gái bí mật đó là ai, và sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra, sau đó mỗi người lấy ra 20 đô la và đặt nó vào giữa bàn. Tôi nhìn họ, bối rối.
"Vậy, cô gái tiếp theo chịch anh ta, sẽ thắng", Jessica nói, với một nụ cười nhếch mép.
Tôi thở hổn hển. "Nghiêm túc ư? Anh ta vừa nói anh ta có bạn gái và không hứng thú, và bạn đang đặt cược vào việc ai sẽ ngủ với anh ta tiếp theo? Nếu bạn gái của anh ta ngủ với anh ta thì sao?" - Tôi hỏi, sửng sốt. Tôi không thể tin rằng những cô gái này đang đặt cược việc quan hệ với ai đó! Đó là một cuộc cạnh tranh chết tiệt!
"Chà, nếu cô ấy bỏ tiền thì cô ấy có thể thắng, nhưng rõ ràng cô ấy không cho anh ta thứ anh ta cần. Cuối cùng anh ta sẽ đi lạc thôi. Người tiếp theo chịch anh ta sẽ thắng, nhưng tôi đảm bảo đó sẽ không phải là bạn gái của anh ta. Anh ấy không thể chờ đợi. Không có Sex trước khi kết hôn, haha! Chúng ta đang nói đến Liam James đó!" - Cô tròn mắt, cười toe toét. Cô ấy rõ ràng rất tự tin rằng mình sẽ thắng.
Sau đó tôi có một ý tưởng, tôi rút ra một tờ 20 và thả nó vào đống của họ. "Người tiếp theo chịch anh ta, phải không?" - Tôi hỏi, hầu như không thể kiềm chế được nụ cười của tôi.
"Đúng rồi! Làm như bạn có cơ hội ấy!" - Jessica xì một cái.
"Vậy, người chiến thắng nhận được bao nhiêu?" - Tôi hào hứng hỏi, phớt lờ cô ấy.
Cô đếm số tiền trong đống đó. "Có 240 ở đây vào lúc này, nhưng một khi mọi người nghe nói về nó thì, chưa biết được sẽ có bao nhiêu. Lần gần nhất chúng tôi làm điều này, là dành cho Chris. Nó đã lên đến 620, nhưng Liam hot hơn nhiều, và bởi anh ta có cái vẻ không thể chạm tới." - Jessica cười, gấp tiền và bỏ vào túi, viết tên những người tham gia lên một tờ giấy. Tôi bật cười; wow, kiếm tiền dễ dàng. Kate đang cười phá lên.
"Bạn sẽ đặt cược chứ?" - Jessica hỏi Kate và Sarah một cách lịch sự.
"Không. Tôi không có cơ hội." - Kate nhún vai, vẫn cười.
Sarah chuyển tiền cho Jessica. "Tôi tham gia. Ai có thể nói không với cơ hội có tất cả số tiền đó và ngủ với Liam James chứ!" - Sarah mơ màng nói. Tôi nắm lấy tay hai người bạn của tôi và kéo họ ra khỏi phòng ăn trưa để đến lớp học tiếp theo của chúng tôi.
Tôi phải đi loanh quanh sau giờ học, đợi Jake và Liam hoàn thành buổi tập khúc côn cầu của họ. Tôi lẻn vào sân và trốn ở phía sau để tôi không bị nhìn thấy. Chúng tôi không được phép ở đây trong khi họ tập luyện vì huấn luyện viên của họ nói rằng các cô gái đánh lạc hướng các cầu thủ. Tôi thích xem các trận khúc côn cầu của họ; xem cách họ lướt trên băng rất nhanh và duyên dáng. Họ đang chạy nước rút vào lúc này, trượt từ bên này sang bên khác nhanh nhất có thể, sau đó họ phải rê bóng một vòng quanh một hình nón, và cuối cùng họ lần lượt đánh bóng. Anh tôi đang cố hết sức để đẩy bóng ra. Anh ấy là một thủ môn thực sự tuyệt vời, nhưng anh ấy chỉ chơi cho vui. Liam thì khác, anh đã được cấp một học bổng thể thao toàn phần tại một trong những đại học tốt nhất trong cả nước.
Tôi đang xem Liam trượt băng. Tôi đã xem anh ấy làm điều này hàng trăm lần, hoặc hàng ngàn lần, nhưng có điều gì đó vẫn khiến tôi thấy rất hay. Anh khiến tôi nín thở. Tôi đang quan sát cách chân anh di chuyển, cách mái tóc nâu rối bù của anh thổi tung lên khi anh trượt băng, cách mà mặt băng tóe nhẹ lên khi anh dừng lại. Và, tất nhiên, tôi nhận thấy anh ấy trông quyến rũ đến mức không thể tin được trong bộ đồng phục.
Tôi lẻn ra ngoài khi họ luyện tập xong và đợi ở xe của Liam trong khi họ tắm. Sarah đi lên khi tôi đang đứng đó. "Hey, cô gái!" - cô ríu rít trong sự phấn khích.
"Hey, Sar. Có chuyện gì với bạn vậy? Bạn không phải lại hít cỏ nữa đó chứ?" - Tôi trêu. Sarah đã mua một số "thảo dược" từ một người bạn của cô ấy và đốt chúng trong phòng của cô ấy. Cuối cùng, nó đã khiến cô ấy "high", chạy xuống đường, gần như khỏa thân, huýt sáo gọi mọi người.
"Ha ha! Không, tớ vừa nói chuyện với Ashley, cô ấy nói rằng tiền cược dành cho Liam hiện lên tới 1860 đô la! Bạn có tin được không? Vì vậy, tớ sẽ tóm anh ấy khi anh ấy ra khỏi nơi tập luyện", cô ấy nói, và nhìn xung quanh tìm kiếm.
Tôi gần như nghẹn ngào. 1860 đô la. Đó có phải là một trò đùa? Chúa ơi! Điều đó có nghĩa là hơn chín mươi cô gái sẽ cầu xin bạn trai tôi quan hệ tình dục, còn tôi thì sợ để anh chạm vào mình. Có lẽ điều này sẽ không vui như tôi nghĩ lúc đầu.
Khoảng năm phút sau, các chàng trai bước ra. "Chào Liam. Ái chà, anh thơm thật", ngay lập tức, Sarah quyến rũ khi cô ấy tiến lại gần anh.
Anh nhìn cô, vẻ mặt kinh hoàng. Tôi cắn môi, cứng đờ, vì vậy tôi không cười. "Xin chào, Sarah. Nghe này, có thể em chưa nghe thấy nhưng anh có bạn gái rồi, nên.." - Anh bỏ đi, nhún vai.
"Em không ngại chia sẻ", cô ấy đặt tay lên ngực anh để anh dừng lại trước mặt cô.
Trông anh hơi khó chịu. "Cẩn trọng, Sarah, nghiêm túc là anh không quan tâm, OK!" - Anh di chuyển tay cô và lên xe, cau mày.
Tôi mỉm cười an ủi Sarah vì cô ấy trông hơi thất bại. "Tớ vừa mất 20 đô rồi", cô ấy bĩu môi.
Tôi bật cười. "Này, khi tớ thắng, tớ sẽ trả lại cho bạn 20 đô" - Tôi nháy mắt với cô ấy trêu chọc, làm cô ấy cười khi tôi leo lên xe.
Hôm nay là một trong những ngày Jake làm việc, vì vậy Liam luôn thả anh tại phòng tập thể dục nơi anh làm việc từ tối thứ Hai đến thứ Tư. Sau đó Liam thường chở tôi về nhà. "Mình nghĩ rằng mình đã bị tấn công nhiều lần hơn bao giờ hết. Cái quái gì thế? Mình nói với mọi người rằng đã có bạn gái, và cả buổi chiều các cô gái cứ gạ mình nói chuyện" - anh ấy đột ngột ngừng, nhìn tôi trong gương chiếu hậu như thể anh ấy nói quá nhiều. Tôi cười, chúc phúc cho anh, anh không biết gần một trăm cô gái đang cố ngủ với anh để cá cược! "Thiên thần, có gì vui vậy?" - anh hỏi, nhướng mày nhìn tôi trong gương.
"Anh muốn biết lý do tại sao anh có tất cả sự chú ý ngày hôm nay?" - Tôi hỏi, cười khẩy.
"Ừ", anh ấy trả lời, trông hơi e ngại.
Jake quay lại nhìn tôi từ phía trước. Tôi đã cười. "Vâng, có một vụ cá cược giữa các cô gái là người có thể ngủ với anh sẽ giành chiến thắng. Số tiền cá cược kha khá đó" - tôi đã nói, vẫn cười. Jake phá lên cười, và Liam gần như đã lái xe sang làn đường khác vì quá sốc.
"Họ đang làm gì vậy? Họ không biết anh có bạn gái sao?" - Anh hét lên, rõ ràng là thực sự bực mình. Sự phẫn nộ của anh dường như khiến Jake cười to hơn.
Tôi gật đầu. "Yep, đó là lý do tại sao họ làm điều đó. Họ không thích ý tưởng về việc anh gắn bó với ai đó, anh vốn là một tay chơi như vậy, vì vậy họ muốn trở thành người tiếp theo ngủ với anh." - Tôi nhún vai bất đắc dĩ, giả vờ nó không phải là vấn đề lớn. Anh ta có thể chống lại tất cả sự chú ý này trong bao lâu?
"Tổng tiền cược là bao nhiêu?" - Jake hỏi, niềm vui vẫn hiện rõ trên khuôn mặt.
"Hơn 1800 đô la." - Tôi bật cười. Liam gần như đẩy chúng tôi ra đường một lần nữa và miệng Jake há ra. Anh nhìn Liam với ánh mắt tự hào thuần khiết. "Yep, 20 đô la mỗi người. Vì vậy, điều đó nghĩa là khoảng chín mươi cô gái muốn trở thành người tiếp theo của anh đó, Liam." - Tôi mỉm cười nhìn anh trong gương. Trông anh thật kinh hoàng, và thật sự có chút sợ hãi.
"Thánh thần ạ! Cậu biết không, cậu chỉ cần chọn ai đó và chịch và chia tiền!" - Jake hào hứng nói. Liam đã ném cho Jake một cái nhìn khinh bỉ nhất trên thế giới, giống như anh vừa đề nghị lột da một con chó con hoặc một cái gì đó. Jake giơ tay xin lỗi. "Đùa thôi. Trời ạ, mình đang đùa thôi!" - Anh nói nhanh, nhưng tôi có thể nói rằng anh thực sự nghiêm túc.
"Vì vậy, đó là lý do tại sao Sarah vừa chặn anh ngoài xe! Còn ai khác trong chuyện này nữa, Thiên thần?" - Liam hỏi, nghe có vẻ thực sự khó chịu về nó.
"Chà, Jessica, tất cả các cô gái trong đội cổ vũ, hầu hết các chị năm cuối, em, Ashley, Nadine", tôi trả lời, liệt kê những người mà tôi biết, nhưng Liam đã cắt lời tôi.
"Em?" - anh hỏi, với đôi mắt mở to.
Tôi gật đầu, cười. "Vâng, 1800 đô la là rất nhiều tiền. Lúc em đặt cược thì con số chỉ mới là 24 đô, nhưng em thích đánh bạc mà", tôi đã nói đùa, cho anh một nụ cười gợi cảm trong gương.
Jake trông như sắp nổ tung. "Em? Không thể nào! Em đang nghĩ cái quái gì vậy?" - anh hét vào mặt tôi, làm tôi nao núng. Tôi ghét nhìn thấy Jake tức giận.
"Em đã nghĩ, đó là rất nhiều tiền, anh biết đấy, đó là một trò vui - kiểu: Bạn không bao giờ ngờ được tôi có thể mất trinh tiết với Liam James nổi tiếng", tôi đã trêu chọc, nhướng lông mày của mình.
Jake bắt đầu cười, trông nhẹ nhõm. Anh ấy rõ ràng nghĩ tôi đang nói đùa. Tôi mỉm cười và nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi không giỏi nói dối, nếu anh hỏi tôi có đùa không thì tôi sẽ phải nói cho anh biết sự thật. "Ambs, em làm anh sợ rồi! Anh nghĩ em nghiêm túc." - Jake cười, vỗ vai Liam một cách tự hào. "1800 đô la, thật tuyệt vời, Liam. Mình tự hỏi bạn có thể chịch bao nhiêu cô gái trong một đêm, và tất cả họ đều nghĩ rằng họ là người thắng cược."
Tôi thở hổn hển. Chết tiệt! Jake tuyệt vời quá cơ, nghĩ ra điều đó cơ đấy! "Chết tiệt, Jake, mình có bạn gái!" - Liam có vẻ hơi bực tức.
"Mình biết, nhưng thôi nào, các cô gái sẽ khá tuyệt vọng, mình cá là cậu có thể khiến họ làm bất cứ điều gì", Jake nhếch mép, nhướng lông mày.
"Jake, dừng lại đi. Mình không muốn ai khác; mình say đắm cô gái của mình. Mình sẽ không làm chuyện đó với cô ấy", Liam tự hào tuyên bố. Anh ấy mỉm cười với tôi trong gương và hơi thở của tôi bắt đầu chậm lại khi sự hoảng loạn của tôi bắt đầu giảm. Lòng tin. Tôi cần phải tin tưởng anh và ngừng giả định điều tồi tệ nhất mọi lúc.
Chúng tôi thả Jake tại phòng tập thể dục và Liam chở chúng tôi về nhà. "Em đặt cược 20 đô la, em sẽ là người tiếp theo ngủ với anh?" - anh hỏi, mỉm cười với tôi.
"Thực tế là không, mà là: Đặt cược trở thành người tiếp theo chịch anh." - Tôi nhún vai, cười khúc khích.
Anh cười và nắm chặt tay tôi. "Anh không thể tin rằng điều này đang xảy ra. Anh nghĩ rằng một khi mọi người biết anh không quan tâm, thì tất cả họ sẽ để anh yên, không có nhiều cô gái theo sau anh nữa! Anh thực sự xin lỗi." - Anh cau mày và hôn nhẹ vào mu bàn tay tôi.
"Đừng lo lắng về điều đó; đó không phải lỗi của anh. Em đoán rằng từ bây giờ sẽ cần rất nhiều sự tin tưởng, phải không?" - Tôi nói đùa, mỉm cười nửa miệng, giả vờ rằng tôi không lo lắng về tất cả các cô gái sẽ ném mình vào anh trong tương lai gần.
Chúng tôi đến nhà tôi và anh ấy đậu xe. "Hey, muốn vào không? Chúng ta có thể nói với bố mẹ anh là chúng ta đang bên nhau. Anh nói với họ rằng anh có bạn gái và mẹ anh suýt ngất, anh thề đó", anh nói, cười khúc khích và hất đầu về phía nhà anh với vẻ mặt đầy hy vọng.
"Wow, buổi gặp phụ huynh sao?" - Tôi nói đùa, giả vờ sợ hãi. "Ý em là, nếu họ không thích em thì sao?" - Tôi hỏi, vòng tay quanh eo anh và úp mặt vào ngực anh, giả vờ kinh hoàng. Anh ấy cười và tôi cũng vậy. Ý tưởng bố mẹ Liam không thích tôi thật là buồn cười. Họ đã coi tôi như một đứa con gái. Liam là con một vì mẹ anh gặp một số vấn đề khi sinh ra anh, khiến bà không thể có thêm con, vì vậy bà yêu tôi và luôn nói rằng Jake và tôi là một phần của gia đình. Tôi cũng yêu họ; họ là những người tuyệt vời, tốt bụng, vui tính và chu đáo. Thật ra, giống như Liam, mặc dù tôi vừa mất một thời gian dài để nhìn thấy tất cả phẩm chất của anh ấy.
Chỉnh sửa cuối: