

Khi 1 tác phẩm nâng cao tinh thần ta lên và gợi cho ta những tình cảm cao quý và can đảm không cần tìm một nguyên tắc nào để đánh giá nó nữa: Đó là một cuốn sách hay và do một nghệ sĩ viết ra - Lơ Buye.
Hãy làm rõ ý kiến trên qua Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân.
Giới thiệu Nguyễn Tuân, CNTT
Trích dẫn ý kiến
Giải thích:
Những tác phẩm có giá trị lớn về mặt nội dung, nghệ thuật với mục đích cao đjep thì hoàn toàn không có một khuôn mẫu nào cho nó nữa cả. Bởi vì "Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho". Một tác phẩm hay không phải theo một khuôn mẫu cấu trúc nào nữa cả, bởi vì nó gợi cho người đọc những tình cảm cao quý và can đảm, vậy là đủ
Chứng minh:
Thông điệp truyền tải cao quý của Nguyễn Tuân
Ông muốn mang tới cho người đọc điểm nhìn về cái đẹp của mình, cái đep có thể nảy mầm từ đất chết nhưng ông không xây dựng những hình ảnh, hoàn cảnh "đẹp", ông xây dựng nhân vật ở chốn đề lao tăm tối. Nhưng ở đó vẫn có cái đẹp, vẻ đẹp thiên lương, vẻ đẹp nhân cách, tài năng - quản ngục, huấn cao, đỉnh điểm ở cảnh cho chữ.
Ông không đi theo chuẩn mực xã hội, xây dựng nhân vật chính trái ngược với chuẩn mực xã hội thời đo, nhân vật phụ cũng có tính cách trái ngược với nghề.. ông không đi theo một lối mòi quen thuộc của nhiều tác giả khi viết về cái đẹp như trung đại quan niệm người con gái đẹp phải như Kiều Vân.
Thành công của Nguyễn Tuân
Lên án tố cáo mạnh mẽ xã hội lúc bấy giờ, thể hiện sâu sắc giá trị nhân đạo tác phẩm và tư tưởng nhân đạo NT
Ông khơi ra cho người đọc nguồn cảm hứng chưa ai khơi, gợi những cảm xúc chưa ai có. Người đọc không chỉ thấy thích thú, trước sự sáng tạo mới mẻ của Nguyễn Tuân mà còn suy ngẫm về định nghĩa của "cái đẹp". Từ đó có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời, về tư tưởng nhân đạo, thứ vốn là vai trò của văn chương đối với con người.
Nhận xét:
Đầu tiên phải nói tới sự dung cảm của NT, khi mà văn học xưa vốn có sẵn cái "định nghĩa" về cái đẹp, ông nhất quyết đi ngược lại với ý kiến riêng mình, phá bỏ mợi rào chắn, mọi vật cản và thành công vang dội
Không chỉ NT, nhiều nhà văn khác cũng phá bỏ những chuẩn mực trong văn chương, quan niệm thời xưa - như Nam Cao xây dựng một nguời đàn bà xấu ma chê quỷ hờn như Thị Nở.
Đó là điều nên và đáng trân trọng ở các tác phẩm. Vì, như đã nói, văn chương chỉ cần gợi cho người đọc tình cảm cao quý, thì tất cả những chuẩn ực cũng không là gì cả.
Hãy làm rõ ý kiến trên qua Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân.
Mở bài
Giới thiệu Nguyễn Tuân, CNTT
Trích dẫn ý kiến
Thân bài
Giải thích:
Những tác phẩm có giá trị lớn về mặt nội dung, nghệ thuật với mục đích cao đjep thì hoàn toàn không có một khuôn mẫu nào cho nó nữa cả. Bởi vì "Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho". Một tác phẩm hay không phải theo một khuôn mẫu cấu trúc nào nữa cả, bởi vì nó gợi cho người đọc những tình cảm cao quý và can đảm, vậy là đủ
Chứng minh:
Thông điệp truyền tải cao quý của Nguyễn Tuân
Ông muốn mang tới cho người đọc điểm nhìn về cái đẹp của mình, cái đep có thể nảy mầm từ đất chết nhưng ông không xây dựng những hình ảnh, hoàn cảnh "đẹp", ông xây dựng nhân vật ở chốn đề lao tăm tối. Nhưng ở đó vẫn có cái đẹp, vẻ đẹp thiên lương, vẻ đẹp nhân cách, tài năng - quản ngục, huấn cao, đỉnh điểm ở cảnh cho chữ.
Ông không đi theo chuẩn mực xã hội, xây dựng nhân vật chính trái ngược với chuẩn mực xã hội thời đo, nhân vật phụ cũng có tính cách trái ngược với nghề.. ông không đi theo một lối mòi quen thuộc của nhiều tác giả khi viết về cái đẹp như trung đại quan niệm người con gái đẹp phải như Kiều Vân.
Thành công của Nguyễn Tuân
Lên án tố cáo mạnh mẽ xã hội lúc bấy giờ, thể hiện sâu sắc giá trị nhân đạo tác phẩm và tư tưởng nhân đạo NT
Ông khơi ra cho người đọc nguồn cảm hứng chưa ai khơi, gợi những cảm xúc chưa ai có. Người đọc không chỉ thấy thích thú, trước sự sáng tạo mới mẻ của Nguyễn Tuân mà còn suy ngẫm về định nghĩa của "cái đẹp". Từ đó có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời, về tư tưởng nhân đạo, thứ vốn là vai trò của văn chương đối với con người.
Nhận xét:
Đầu tiên phải nói tới sự dung cảm của NT, khi mà văn học xưa vốn có sẵn cái "định nghĩa" về cái đẹp, ông nhất quyết đi ngược lại với ý kiến riêng mình, phá bỏ mợi rào chắn, mọi vật cản và thành công vang dội
Không chỉ NT, nhiều nhà văn khác cũng phá bỏ những chuẩn mực trong văn chương, quan niệm thời xưa - như Nam Cao xây dựng một nguời đàn bà xấu ma chê quỷ hờn như Thị Nở.
Đó là điều nên và đáng trân trọng ở các tác phẩm. Vì, như đã nói, văn chương chỉ cần gợi cho người đọc tình cảm cao quý, thì tất cả những chuẩn ực cũng không là gì cả.
Kết bài
Last edited by a moderator: