

Em có chồng được hơn 2 năm rồi. Chồng em đã từng ly hôn, anh ấy có 1 đứa con nhưng nhóc sống với vợ cũ của anh ấy. Nhóc năm nay 4 tuổi rồi. Tháng 11 trước tết, chị ấy bảo không nuôi nổi nhóc nữa, kêu chồng em mang về mà nuôi đi. Thật tình là em cũng không muốn đâu, nhưng mà dù gì cũng là con của chồng em. Đón bé về, em thấy nó cũng hơi nghịch ngợm nhưng đổi lại rất lễ phép với người lớn. Dần dần em thương nó như con ruột của mình vậy. Gần 10 hôm nay, chị ấy ở đâu quay lại đòi đón nhóc về nuôi lại. Cuối tuần trước, em qua thăm nhóc, nó chạy ra ôm em khóc sướt mướt, nằng nặc đòi về với em mới chịu. Em nhìn nhóc mà nước mắt rơi rơi. Sống với em lúc nào cũng đầy đủ, quần áo thẳng tắp, không phải như lúc này, nhem nhuốc, tay chân dơ bẩn, kiểu thiếu ăn thiếu uống và kiểu như không được chăm sóc kĩ lưỡng, nhìn tội nhóc lắm mà em cũng không biết phải làm thế nào. Trời ơi mấy đêm nay em nhớ nó ngủ không được gì hết. Bây giờ em phải làm gì cho đúng và trọn vẹn đây. Con người ta em đâu có tư cách mà giành giật.
Đây là một vài lời tâm sự của chị bạn của em. Mong mọi người cho chút ý kiến ạ
Đây là một vài lời tâm sự của chị bạn của em. Mong mọi người cho chút ý kiến ạ