

Bài Hát "Con Nợ Mẹ"
Ca khúc nhẹ nhàng đánh thức những yêu thương quên lãng
Nhạc sĩ
Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ thể hiện
Hiền Thục
Năm phát hành
2016
Ca khúc nhẹ nhàng đánh thức những yêu thương quên lãng
Nhạc sĩ
Nguyễn Văn Chung
Ca sĩ thể hiện
Hiền Thục
Năm phát hành
2016
Lời Bài Hát
Con nợ mẹ một lời tạ ơn
Cả cuộc đời mẹ dành cho con
Có lẽ chẳng thể nào trả mẹ
Được hết công lao sinh thành
Nợ suốt đời một lời xin lỗi.
Cảm ơn mẹ vì luôn bên con
Lúc đau buồn và khi sóng gió
Giữa giông tố cuộc đời
Vòng tay mẹ chở che khẽ vỗ về
Bỗng thấy lòng nhẹ nhàng bình yên.
[ĐK1:]
Mẹ dành hết tuổi xuân vì con
Mẹ dành những chăm lo tháng ngày
Mẹ dành bao hy sinh để con chạm lấy ước mơ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng trăng khi con lạc lối
Dẫu đi trọn cả một kiếp người
Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru.
[ĐK2:]
Nợ mẹ cả tuổi xuân vì con
Nợ mẹ những chăm lo tháng ngày
Nợ mẹ bao hy sinh để con chạm lấy ước mơ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng trăng khi con lạc lối
Dẫu đi trọn cả một kiếp người
Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru.
* Dù giông tố khó khăn đã qua
Mẹ vẫn dõi theo con phía sau
Đường con đi thênh thang bước chân là nhờ có mẹ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng dương trên cao ấm áp
Trái tim mẹ tựa như biển trời
Là nơi chốn quay về bình yên.
Cả cuộc đời mẹ dành cho con
Có lẽ chẳng thể nào trả mẹ
Được hết công lao sinh thành
Nợ suốt đời một lời xin lỗi.
Cảm ơn mẹ vì luôn bên con
Lúc đau buồn và khi sóng gió
Giữa giông tố cuộc đời
Vòng tay mẹ chở che khẽ vỗ về
Bỗng thấy lòng nhẹ nhàng bình yên.
[ĐK1:]
Mẹ dành hết tuổi xuân vì con
Mẹ dành những chăm lo tháng ngày
Mẹ dành bao hy sinh để con chạm lấy ước mơ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng trăng khi con lạc lối
Dẫu đi trọn cả một kiếp người
Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru.
[ĐK2:]
Nợ mẹ cả tuổi xuân vì con
Nợ mẹ những chăm lo tháng ngày
Nợ mẹ bao hy sinh để con chạm lấy ước mơ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng trăng khi con lạc lối
Dẫu đi trọn cả một kiếp người
Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru.
* Dù giông tố khó khăn đã qua
Mẹ vẫn dõi theo con phía sau
Đường con đi thênh thang bước chân là nhờ có mẹ.
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng dương trên cao ấm áp
Trái tim mẹ tựa như biển trời
Là nơi chốn quay về bình yên.
Có những bản nhạc khiến ta thổn thức ngay từ câu đầu tiên. Không phải vì kỹ thuật phô diễn hay giai điệu phức tạp, mà bởi cái cách nó chạm đến trái tim ta – chân thật, mộc mạc và đầy thương yêu. Với tôi, "Con Nợ Mẹ" – ca khúc do Hiền Thục thể hiện và Nguyễn Văn Chung sáng tác – là một trong những bài hát như thế.
Như Một Lời Tạ Ơn Mà Chúng Ta Chưa Kịp Nói
Không ít lần, tôi nghe lại bài hát này vào những đêm muộn, khi mọi thứ đã lặng yên. Và lần nào cũng vậy, bài hát như nhấn vào một nơi mềm yếu trong lòng, gợi lại từng hình ảnh thân quen: Mẹ lặng lẽ đứng đợi trước cổng trường, dáng gầy gò còng lưng gánh gạo, hay bàn tay quen vuốt tóc tôi vào những ngày sốt cao.
"Con nợ mẹ một lời tạ ơn.." – câu hát mở đầu tưởng chừng đơn giản, nhưng lại như gói ghém cả một đời ân nghĩa. Có những món nợ chẳng ai đòi, nhưng ta cứ nợ mãi – như tình yêu thương của mẹ. Chúng ta lớn lên trong vòng tay ấy, đôi khi quên mất rằng người từng ôm mình ngày bé giờ đã lưng còng, tóc bạc.
Có những lời cảm ơn quá dễ để nói với người ngoài, nhưng lại nghẹn lại khi đối diện với mẹ. Không phải vì không thương, mà vì có lẽ chúng ta đã quen với sự hiện diện của mẹ như một điều hiển nhiên, quên mất rằng mẹ cũng là một con người – có lúc buồn, có lúc mỏi, và có những vết thương chẳng ai hay.
Hiền Thục – Khi Giọng Hát Là Một Lời Thủ Thit
Hiền Thục không gào thét, không quá kịch tính – cô hát như đang nói. Có lúc như vỗ về, có lúc lại như nghẹn ngào nén lại. Chất giọng nhẹ nhàng, nữ tính ấy thực sự hợp với những bản tình ca về gia đình, về mẹ, về ký ức. Người nghe không chỉ nghe, mà còn cảm – như thể giọng hát ấy là lời thì thầm của chính lòng mình.
Cái hay của Hiền Thục là cô không đóng vai ca sĩ, mà trở thành một người con – cũng có những day dứt, những hối hận, và cả những lời chưa kịp nói. Một người con mà ta có thể thấy chính mình trong đó. Người con ấy có thể là bạn, là tôi – những người đã đi xa khỏi vòng tay mẹ, trưởng thành, bận rộn, nhưng chưa từng ngừng nhớ về nơi chốn cũ.
Âm Nhạc Tối Giản Để Cảm Xúc Lên Tiếng
Giai điệu của "Con Nợ Mẹ" không có gì phức tạp. Một chút piano nhẹ, đôi khi là âm sắc mờ nhòe của violin, cùng nhịp chậm rãi và đều đặn – như hơi thở của mẹ, như nhịp sống chậm của một miền ký ức. Chính sự giản dị này khiến người nghe dễ tập trung vào phần lời – và cảm được nhiều hơn.
Không có cao trào, cũng chẳng cần đoạn drop nào ấn tượng. Mọi thứ vừa đủ. Vừa đủ để người ta im lặng. Vừa đủ để rơi nước mắt. Trong một thế giới âm nhạc ngày càng chú trọng đến hiệu ứng và điểm nhấn, một bài hát "thường thường" về mặt hình thức lại mang một sức nặng lạ kỳ – bởi nó chạm đến điều thiêng liêng nhất: Mẹ.
Khi Âm Nhạc Trở Thành Một Chiếc Gương
Điều khiến "Con Nợ Mẹ" đặc biệt không nằm ở kỹ thuật, mà là cảm xúc nó khơi gợi. Mỗi người nghe đều sẽ có một phiên bản "mẹ" trong lòng mình, và bài hát như một cánh cổng để ta bước về quá khứ, để tự soi mình:
– Đã bao lâu rồi ta không gọi điện cho mẹ?
– Đã bao lần ta phớt lờ sự quan tâm của mẹ chỉ vì quá bận, quá lớn, hay quá quen với việc được yêu thương vô điều kiện?
Có những người chỉ kịp nhận ra giá trị của mẹ khi bà đã không còn ở đó nữa. Nhưng nếu đang đọc đến đây, nếu mẹ bạn vẫn còn bên đời, xin đừng chờ đến khi điều hối tiếc trở thành hiện thực.
"Con Nợ Mẹ" không chỉ là một bài hát – nó là chiếc gương phản chiếu lại một phần con người chúng ta: Nhỏ bé, nhiều lúc vô tâm, nhưng vẫn còn nguyên khả năng yêu thương.
Một Bài Hát Nên Có Trong Playlist Của Những Người Làm Con
"Con Nợ Mẹ" không phải là một bài hát để nghe cho vui. Đó là bản nhạc dành cho những lúc ta cần dừng lại, để nhớ về một người luôn đứng phía sau, không lên tiếng, nhưng luôn hiện diện.
Có thể bạn sẽ khóc. Có thể bạn sẽ chỉ im lặng rất lâu. Nhưng đó là những cảm xúc cần thiết để ta hiểu rằng: Tình mẹ – đôi khi không cần nói ra, nhưng vẫn là thứ tình yêu vĩnh cửu nhất.
Và cuối cùng tôi chỉ muốn nói hãy nghe bài hát khi lòng chênh vênh. Nghe để nhắc mình quay về. Nghe để nói lời yêu thương, trước khi quá muộn.
"Có lẽ chẳng thể nào trả mẹ.. được hết công lao sinh thành.."
– Và tôi, vẫn đang là một con nợ – cả đời.
Viết bởi một người con đã nhiều lần quên cảm ơn mẹ.
Nếu bạn thấy mình trong bài viết này, hãy gửi nó đến mẹ bạn – hoặc chỉ cần nhấc máy lên và gọi về nhà.
Đăng nhập để xem và ủng hộ bài viết của mình nhé. Thanks
Chỉnh sửa cuối: