Sau cái nghi thức đó và sự thiếp đi của tôi. Khi thức dậy thì tôi đang nằm trong một hang động khác, trông to hơn và sạch hơn, có cả lửa thắp sáng hang động này.
Có vẻ bên ngoài, trời đã tối. Không có ánh sáng ban ngày nữa, ở ngoài chỉ là những ánh lửa chiếu vào đây.
Tôi đang được nằm trên tấm thảm mềm và sạch, tôi đã được mặc cho một cái quần, nhưng nó chắc không phải quần, mà chỉ là cái khăn quấn lấy mông tôi thôi.
Quay sang trái tôi thì đó là một con Goblin.
- Gec.. Gec..
Một con Goblin già nhưng lại khá to lớn và cầm cái gậy như một pháp sư trong phim, truyện vậy. Chẳng lẽ nơi đây thực sự có phép thuật.
- A lu ba ra go ru phar..
Con Goblin già cầm gậy lên múa máy quay quay cây gậy khắp nơi, và nói.
"Ông ta đang đọc câu thần chú để niệm phép hay sao vậy?" (Tôi Nghĩ)
Khi ông ta chỉ cây gậy vào người tôi thì lập tức có một vòng tròn đỏ lớn hiện lên trên ngực của tôi và phát quang sáng đỏ chói. Sau đó nó cứ vậy mà biến mất. Lúc này tôi cảm nhận được cơ thể mình rất khác lạ, nó lâng lâng như bay, có thể nhẹ nhàng lướt trong gió luôn, cảm giác mới mẻ thoải mái này, tôi chưa bao giờ được cảm nhận.
Và sau cái thoải mái nhẹ nhàng đó thì cơ thể tôi bắt đầu trở nên nặng trĩu, như có một lực nào đó ép chặt xuống tôi vậy. Tôi thở khó khăn, mắt bắt đầu đỏ lên và lồi ra, tâm trí tôi cũng nặng trĩu theo, mọi thứ thật mông lung.
Tôi chợt nhớ lại cảm giác này mình đã từng trải ở đâu đó rồi, cảm giác này.. đúng rồi.. là cảm giác trước khi chết. Tôi.. lại phải chết lần nữa sao? Tôi chưa.. muốn..
Tầm nhìn của mắt tôi mờ đen dần đi, tôi nhắm mắt lại, ý thức lúc này cũng dần mất đi, cảm giác khó thở này.. tôi không thể quên được nó.
Vào lúc này, tôi lại nhớ đến ước mơ kiếp trước của mình, ước mơ viển vông đó nay đã thành sự thật, tôi chưa thể chết ở đây.. Đây là thế giới mới mà tôi luôn mong muốn.. TÔI.. CHƯA MUỐN CHẾT.
Tôi bừng tỉnh, lấy hết sức và ý thức còn lại để hít thở, tôi cố mở to con mắt ra dù không nhìn thấy thứ gì, chỉ có một màu đen nhưng tôi vẫn phải mở mắt, tôi phải giữ được ý thức của hiện tại. Tôi cứ vậy há mồm ra và hít lấy hít để không khí ở đây.
Sau một phút thì ý thức dần trở về, mắt tôi bắt đầu có tầm nhìn trở lại, cơn khó thở đã qua đi. Tôi từ từ điều tiết hơi thở của mình bình thường trở lại.
Và.. điều kì diệu xảy ra, tôi đã sống.
Tim tôi lúc này đập mạnh hơn bao giờ hết, nó đập đến mức mà tai bình thường cũng nghe thấy, trước ngực là vòng tròn đỏ đang nhấp nháy theo nhịp tim đập. Và rồi nó lại biến mất.
Con Goblin già cầm gậy phép này bế tôi lên và đi ra khỏi hang.
Ra đến ngoài cửa hang thì tôi nhận ra, đây là một hang nằm trên cao ở tầm trung. Con goblin cầm gậy phép tạo một làn sóng xung kích từ cây gậy khiến tất cả các goblin ở dưới phải để ý đến. Các con goblin trong hang khác cũng đi ra khỏi hang, chúng tập trung rồi quỳ xuống cúi đầu với con goblin cầm gậy.
- GECCC..
Con Goblin cầm gậy nói gì đó mà tất cả goblin đang quỳ ở dưới đã đứng dậy. Chắc là kiểu câu "miễn lễ" đây mà.
Sau đó tôi như được niệm phép hay sao mà cơ thể tôi tự nhiên bay lên không trung. Với dáng đứng lơ lửng giữa không trung đó, tôi sợ nhưng cũng sướng, vì tôi.. có thể bay. Một cảm giác khác lạ mà tôi hằng mong ước.
- GECCCCCCC..
Con goblin cầm gậy hét lên.
Trên ngực tôi, cái vòng tròn đỏ lại xuất hiện.
- KÉC.. KÉCCCC..
- GÀO.. GÀOOO..
Sau đó tất cả những con goblin ở dưới đều kêu lên, nhưng con bình thường thì "kéc", những con to lớn thì "gào". Chúng nhốn nháo, nhảy lên kêu gào, còn tôi thì không hiểu sao nhưng tôi có thể cảm nhận được sự vui vẻ của bọn chúng khi này.
Tôi chẳng thể hiểu được gì, nhưng đây có vẻ là một nghi thức nào đó.
Tôi chợt nghĩ: "Có khi nào là nghi thức hiến tế không? Chết rồi, chết tôi rồi.."
Tôi lo lắng không nguôi, và khi nghi thức kết thúc thì tôi mới hết lo. Tôi được đưa đến một hang động sang trọng, nói là sang trọng vì ít ra nó tốt hơn mấy hang động khác. Ở đây có sách, các loại sách được để bừa bộn, chẳng có gì ngoài sách hết.
"Goblin mà cũng đọc sách ư! Cái này hơi vô lý quá rồi." (Tôi nghĩ)
Con Goblin cầm gậy phép bế tôi đến đây rồi nói với tôi cái gì đó. Tôi không thể hiểu được ngôn ngữ goblin nhưng tôi lại hiểu được câu đó qua ánh mắt và cử chỉ của lão.
Đó là: "Từ bây giờ, phòng này là của ngươi"
Tôi thật sự là một goblin rồi, tôi có thể hiểu được chỉ thông qua
hành động và ánh mắt.
Và rồi lão ta rời đi, tôi thì làm sao.. Tôi không có bố mẹ à? Tôi vẫn chưa hiểu gì hết, ăn thì tôi ăn cái gì? Tôi mới 1 ngày tuổi mà.. Sao bỏ tôi một mình ở đây?
Mà giờ tôi mới chú ý là tôi có răng, răng vẫn còn nhỏ, vừa sinh ra đã có răng à? Hay do phép vừa rồi. Trời ơi! Nhiều vấn đề quá..
Tôi cố ngồi dậy nhưng không thể, tôi còn quá yếu. Và thế là tôi quyết định đi ngủ.
Nhưng chưa kịp ngủ thì có một con Goblin giống cái bước vào, và.. bế tôi lên cho bú. Tôi kinh hãi vì tôi phải bú sữa của Goblin ư! Một bộ ngực cứng ngắc, đô con, và xanh lè, tôi sẽ chết vì ngộ độc mất. Tôi muốn từ chối nhưng cô ta khoẻ quá, tôi bị dí mặt vào đó.
Và tôi không có quyền từ chối.. thế là tôi phải bú sữa của loài Goblin, nhưng..
"Ừm.. ngon phết đấy chứ."
Tôi cứ thế vừa cắm mặt vào bú vừa ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.