Chúng Ta
Trình Bày: Ba Khối Gỗ
Original Ver: Trương Hựu Kiều
Trời hôm nay lại mưa tầm tã nữa rồi, vào ngày mưa như thế này, em thường sẽ nhớ về anh, về ký ức của chúng ta, về những niềm vui và cả những nỗi buồn trước đây chúng ta đã từng trải qua, hôm nay cũng vậy, em cũng vẫn nhớ mãi về chúng ta của những ngày tháng ấy, những tháng ngày đã từng rất an yên, rất hạnh phúc, chỉ là những tháng này đó đã theo cơn gió vô tình trôi về nơi xa xôi trong hồi ức mất rồi, nỗi buồn mà em cố giấu kín trong tim, đặt sâu tận đáy lòng, đến ngày mưa hôm nay lại một lần được đào lại, một lần rồi lại một lần em lại chìm đắm trong ký ức của những ngày xưa cũ, chẳng có cách nào thoát ra được, chỉ có thời gian thì vẫn cứ trôi qua vội vã vậy thôi..
Nhạc và Lời: Trương Hựu Kiều
Trans: Khiết Vy
"Chúng ta đã cùng nhau trải qua bao mùa thay lá
Sao lại chẳng thể đợi nhau đến mùa tuyết rơi.."
"Chúng ta đã quen rồi, những khung cảnh tàn phai
Vượt qua những ngọn núi, trải qua bao nơi không người
Nhưng lại dừng chân trên con phố náo nhiệt ấy
Hòa vào biển người rồi biến mất một lần nữa.."
"Chúng Ta" là một bản nhạc có giai điệu trầm lắng, nhẹ nhàng, có chút gì đó khá du dương, ấm áp, lời bài hát thì lại man mác buồn, nói về một mối tình chẳng có được một kết thúc đẹp, mà là một mối tình đem lại nhiều sự đau lòng, niềm tiếc nuối về những năm tháng đã qua, những điều đó đều thể hiện hết qua lời của nó rồi, mình có cảm giác bài này nó nhẹ nhàng kiểu gì ấy, nhưng lại mang lại cho mình cảm giác vừa bồi hồi, lại vừa đau lòng, giống như đã từng trải qua cảm giác khi chia tay với người mình từng yêu nhất vậy đó, với lại trời đang mưa vô tình nghe được bài này nữa cảm giác nó càng não lòng hơn ấy, nói chung rất hợp khi nghe vào những ngày thời tiếc không được đẹp ấy, mọi người cùng nghe và cảm nhận với mình nhé, rồi cuối cùng chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ!
Lời bài hát:
我们啊看过了落叶
怎么就没熬到白雪
天能不能黑慢一些
坐回那趟靠着你的地下铁
我们啊看惯了凋谢
翻过山越过无人界
我耳朵常常会难过
疑惑身旁怎么空了
想要窃听到什么
发现连呼吸都失色
过往贪得无厌
眼睛不知疲倦 让回忆兜圈
如果有如果的情节
我们啊看过了落叶
怎么就没熬到白雪
天能不能黑慢一些
坐回那趟靠着你的地下铁
我们啊看惯了凋谢
翻过山越过无人界
却停格在喧闹的街
淡出人海又不见
可嘴巴总是在假设
把遗憾的情绪沉默
想要吐露些什么
发现连语气都嫌多
过往贪得无厌
眼睛不知疲倦 让回忆兜圈
如果有如果的情节
我们啊看过了落叶
怎么就没熬到白雪
天能不能黑慢一些
坐回那趟靠着你的地下铁
我们啊看惯了凋谢
翻过山越过无人界
却停格在喧闹的街
淡出人海又不见
我们啊看过了落叶
怎么就没熬到白雪
天能不能黑慢一些
坐回那趟靠着你的地下铁
我们啊看惯了凋谢
翻过山越过无人界
却停格在喧闹的街
淡出人海又不见
Phiên Âm:
Wǒmen a kànguòle luòyè
Zěnme jìu méi áo dào báixuě
Tiān néng bùnéng hēi màn yīxiē
Zuò húi nà tàng kàozhe nǐ dì dìxìa tiě
Wǒmen a kàn gùanle diāoxiè
Fānguò shān yuèguò wú rén jiè
Wǒ ěrduǒ chángcháng hùi nánguò
Yíhuò shēn páng zěnme kōngle
Xiǎng yào qiètīng dào shénme
Fāxìan lían hūxī dōu shīsè
Guòwǎng tāndéwúyàn
Yǎnjīng bùzhī píjùan ràng húiyì dōu quān
Rúguǒ yǒu rúguǒ de qíngjié
Wǒmen a kànguòle luòyè
Zěnme jìu méi áo dào báixuě
Tiān néng bùnéng hēi màn yīxiē
Zuò húi nà tàng kàozhe nǐ dì dìxìa tiě
Wǒmen a kàn gùanle diāoxiè
Fānguò shān yuèguò wú rén jiè
Què tíng gé zài zùi nào de jiē
Dànchū rén hǎi yòu bùjìan
Kě zuǐbā zǒng shì zài jiǎshè
Hùan yíhàn de qíngxù chénmò
Xiǎng yào tǔlù xiē shénme
Fāxìan lían yǔqì dōu xían duō
Guòwǎng tāndéwúyàn
Yǎnjīng bùzhī píjùan ràng húiyì dōu quān
Rúguǒ yǒu rúguǒ de qíngjié
Wǒmen a kànguòle luòyè
Zěnme jìu méi áo dào báixuě
Tiān néng bùnéng hēi màn yīxiē
Zuò húi nà tàng kàozhe nǐ de dìxìa tiě
Wǒmen a kàn gùanle diāoxiè
Fānguò shān yuèguò wú rén jiè
Què tíng gé zài zùi nào de jiē
Dànchū rén hǎi yòu bùjìan
Wǒmen a kànguòle luòyè
Zěnme jìu méi áo dào báixuě
Tiān néng bùnéng hēi màn yīxiē
Zuò húi nà tàng kàozhe nǐ de dìxìa tiě
Wǒmen a kàn gùanle diāoxiè
Fānguò shān yuèguò wú rén jiè
Què tíng gé zài zùi nào de jiē
Dànchū rén hǎi yòu bùjìan.
Vietsub:
Chúng ta đã cùng nhau
Trải qua bao mùa thay lá
Sao lại chẳng thể
Đợi nhau đến mùa tuyết rơi
Bầu trời hãy chầm chậm
Tối một chút được không?
Để tôi có thể trở về
Ngồi cạnh em trên chuyến tàu hôm ấy
Chúng ta đã quen rồi,
Những khung cảnh tàn phai
Vượt qua những ngọn núi,
Trải qua những nơi không người
Tôi thường cảm thấy
Nỗi buồn man mát bên tai
Tự hỏi tại sao bên cạnh
Lại trống vắng như vậy
Muốn thầm nghe được điều gì đó
Lại phát hiện ra đến cả hơi thở
Cũng đang dần nhạt nhòa
Ngày trước đã từng tham làm biết mấy
Hồi ức về em quẩn quanh
Trong đôi mắt không biết mỏi mệt
Nếu như có thể
Tồn tại hai chữ "nếu như"
Chúng ta đã cùng nhau
Trải qua bao mùa thay lá
Sao lại chẳng thể
Đợi nhau đến mùa tuyết rơi
Bầu trời hãy chầm chậm
Tối một chút được không?
Để tôi có thể trở về
Ngồi cạnh em trên chuyến tàu hôm ấy
Chúng ta đã quen rồi,
Những khung cảnh tàn phai
Vượt qua những ngọn núi,
Trải qua bao nơi không người
Nhưng lại dừng chân
Trên con phố náo nhiệt ấy
Hòa vào biển người
Rồi biến mất một lần nữa..
Tôi luôn nghĩ ra những giả thuyết
Âm thầm an ủi
Bao nỗi buồn trong lòng
Muốn nói ra vài lời tâm sự
Lại phát hiện dù có nói gì
Cũng đều trở thành thừa thãi
Ngày trước đã từng
Tham lam biết mấy
Hồi ức về em quẩn quanh
Trong đôi mắt không biết mỏi mệt
Nếu như có thể
Tồn tại hai chữ "nếu như".