Welcome! You have been invited by 9rhTdrfSnfz to join our community. Please click here to register.
1 người đang xem
1385 14
Chú cá voi hóa thân thành hòn đảo cô độc
化身孤岛的鲸


Của Tiêu Ức Tình:


Khúc: Chúng ta đều đã bị lãng quên
Lời: Ốc đặc ngải văn nhi
Trình bày: 5n
Hậu kỳ: Hoa Ách
OS: Thương Bạch

我是只化身孤岛的蓝鲸
有着最巨大的身影
鱼虾在身侧穿行
也有飞鸟在背上停

我路过太多太美的奇景
如同伊甸般的仙境
而大海太平太静
多少故事无人倾听

我爱地中海的天晴
爱西伯利亚的雪景
爱万丈高空的鹰
爱肚皮下的藻荇
我在尽心尽力地多情
直到那一天

OS:“那一天,你来了”

你的衣衫破旧
而歌声却温柔
陪我漫无目的四处漂流
我的背脊如荒丘
而你却微笑摆首
把它当成整个宇宙

你与太阳挥手
也同海鸥问候
陪我爱天爱地四处风流
只是遗憾你终究
无法躺在我胸口
欣赏夜空最辽阔的不朽
把星子放入眸

—M—

我是只化身孤岛的蓝鲸
有着最巨大的身影
鱼虾在身侧穿行
也有飞鸟在背上停

我有着太冷太清的天性
对天上的她动过情
而云朵太远太轻
辗转之后各安天命

我未入过繁华之境
未听过喧嚣的声音
未见过太多生灵
未有过滚烫心情
所以也未觉大洋正中
有多么安静

OS:“直到,遇见你”

你的衣衫破旧
而歌声却温柔
陪我漫无目的四处漂流
我的背脊如荒丘
而你却微笑摆首
把它当成整个宇宙

你与太阳挥手
也同海鸥问候
陪我爱天爱地四处风流
只是遗憾你终究
无法躺在我胸口
欣赏夜空最辽阔的不朽
把星子放入眸

你的指尖轻柔
抚摸过我所有
风浪冲撞出的丑陋疮口
你眼中有春与秋
胜过我见过爱过
的一切山川与河流

曾以为我肩头
是那么的宽厚
足够撑起海底那座琼楼
而在你到来之后
它显得如此清瘦
我想给你能奔跑的岸头
让你如同王后

Tôi là chú cá voi xanh hóa thân thành hòn đảo cô độc
Có một thân hình khổng lồ
Bao tôm cá lướt qua bên người
Cũng có cánh chim đậu lại trên lưng

Tôi từng đi qua biết bao nhiêu cảnh đẹp
Như tiên cảnh ở Eden
Nhưng biển khơi quá bình yên quá lặng lẽ
Bao nhiêu câu chuyện cũng chẳng ai lắng nghe

Tôi yêu bầu trời quang ở Địa Trung Hải
Yêu cảnh tuyết nơi Siberia
Yêu chú chim ưng trên không trung vạn dặm
Yêu cả rêu xanh dưới bụng mình

Tôi cứ hết lòng đa tình như thế
Mãi cho tới một ngày

(OS: Ngày ấy, người tới rồi...)
Y phục người rách rưới
Nhưng tiếng ca lại rất dịu dàng
Cùng tôi chậm rãi phiêu lưu bốn phương không mục đích
Tấm lưng tôi như gò hoang
Nhưng người chỉ mỉm cười xua tay
Coi nó như cả vũ trụ này

Người vẫy tay với thái dương
Cũng ân cần thăm hỏi đám hải âu
Cùng tôi phong lưu khắp bốn phương yêu trời yêu đất
Chỉ tiếc cuối cùng người vẫn
Không thể nằm trong lòng tôi
Thưởng thức vẻ bất diệt của bầu trời đêm rộng lớn
Đặt ánh sao vào trong đôi mắt này

Tôi là chú cá voi xanh hóa thân thành hòn đảo cô độc
Có một thân hình khổng lồ
Tôm cá lướt qua bên người
Cũng có cánh chim đậu lại trên lưng

Tôi có bản tính quá lãnh đạm quá trong sáng
Đã từng rung động trước bầu trời xanh
Nhưng áng mây lại quá xa xôi quá nhẹ nhàng
Trăn trở mãi rồi cũng đành chấp nhận số phận

Tôi chưa từng tới nơi phồn hoa sầm uất
Chưa từng nghe bao âm thanh huyên náo
Chưa từng gặp nhiều sinh linh
Cũng chưa từng có dòng tâm tình cuồn cuộn
Cho nên cũng không cảm thấy giữa đại dương này
Yên tĩnh đến chừng nào

(OS: Mãi đến khi gặp người...)
Y phục người rách rưới
Nhưng tiếng ca lại rất dịu dàng
Cùng tôi chậm rãi phiêu lưu bốn phương không mục đích
Tấm lưng tôi như gò hoang
Nhưng người chỉ mỉm cười xua tay
Coi nó như cả vũ trụ này

Người vẫy tay với thái dương
Cũng ân cần thăm hỏi đám hải âu
Cùng tôi phong lưu khắp bốn phương yêu trời yêu đất
Chỉ tiếc cuối cùng người vẫn
Không thể nằm trong lòng tôi
Thưởng thức vẻ bất diệt của bầu trời đêm rộng lớn
Đặt ánh sao vào trong đôi mắt này

Ngón tay người dịu dàng vuốt ve
Bao vết thương xấu xí do sóng gió quét qua của tôi
Trong mắt người có cả xuân lẫn thu
Còn đẹp hơn tất cả núi cao sông dài tôi đã từng thấy từng yêu
Từng nghĩ rằng bờ vai tôi rộng lớn như vậy
Đủ để nâng cả tòa lầu ngọc dưới đáy biển
Nhưng khi người đến rồi, nó lại có vẻ quá yếu ớt
Tôi muốn cho người một bến bờ để người có thể chạy trên ấy
Để người sống như một bà hoàng
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back