Chàng Sầu Tác giả: Xuân Diệu Trốn nỗi buồn vô cớ, Sao anh chẳng vui đi? - Tôi ráng tìm hạnh phúc, Song chẳng biết chờ chi. Xa xăm ru mộng tưởng, Anh có thể phiêu lưu.. Tạo hóa không tình cảm, Sinh ra, tôi đã nghèo. Anh hãy là thi nhân Hát nỗi buồn vô cố: - Tôi không biết làm thơ Thơ không làm bớt khổ. Nghĩ ngợi đến tình nương! Anh sung sướng hơn nhiều.. Nghèo nàn và nhút nhát, Tôi chưa từng được yêu. Cảm nhận về bài thơ Chàng Sầu - Xuân Diệu Bài thơ Chàng Sầu của Xuân Diệu viết về nỗi buồn của một chàng trai. Để trốn nỗi buồn vô cớ anh đi tìm hạnh phúc cho mình thế nhưng lại mông lung không biết điều gì sẽ mang lại hạnh phúc cho mình. Phiêu lưu khám phá nơi vùng đất xa lạ hẳn có lẽ sẽ khám phá ra mộng tưởng về hạnh phúc đang trong hồi mông lung? Đúng vậy, đi và khám phá giúp mở mang sự nhìn nhận từ đó cũng sẽ có những quan điểm mới cái nhìn mới về hạnh phúc bản thân. Thế nhưng, giới hạn trong suy nghĩ, chàng sầu của Xuân Diệu mải trách cứ tạo hóa sinh ra anh nghèo khó, vì nghèo anh chẳng thể đi và tìm hạnh phúc. Anh muốn gửi nỗi buồn của mình vào từng ý thơ nhưng buồn khổ thay "Thơ không làm bớt khổ". Bao âu sầu chỉ vơi bớt khi nghĩ đến "tình nương", trái tim nghèo nàn và nhút nhát của anh lại chìm đắm vào mộng tưởng được yêu.