934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
3740 2
Kiếm tiền
April M.A đã kiếm được 37400 đ
Cậu có câu chuyện của riêng mình chứ?

Câu chuyện của cậu như thế nào vậy? Liệu có giống tôi?

Cậu đã từng nhớ mãi về những hồi ức hay chưa?

Cậu đã từng, nhớ mãi một người giờ đã không còn liên lạc hay chưa?

Cậu đã từng ước, bản thân sẽ được mất trí hay chưa?

Cậu, nói cho tôi nghe đi. Câu trả lời của cậu, là gì?
 
934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
Cậu có câu chuyện của riêng mình chứ?

Câu chuyện của cậu như thế nào vậy? Liệu có giống tôi?

Cậu đã từng nhớ mãi về những hồi ức hay chưa?

Cậu đã từng, nhớ mãi một người giờ đã không còn liên lạc hay chưa?

Cậu đã từng ước, bản thân sẽ được mất trí hay chưa?

Cậu, nói cho tôi nghe đi. Câu trả lời của cậu, là gì?

Đã từng, cho đến tận bây giờ. Không thể quên, nhưng chỉ qua ngày mai nữa thôi, mọi thứ sẽ thực sự kết thúc. Sẽ chẳng còn điều gì nữa, cũng không còn, ai nữa!
 
3,209 ❤︎ Bài viết: 2584 Tìm chủ đề
Câu chuyện thì ai cũng có rồi bạn.

Nhưng mình sẽ không ước mất trí bạn à.

Mất trí thì ta sẽ quên luôn những người thân, quên cả gia đình, quên luôn cả những kỷ niệm tốt đẹp, vậy lúc đó ta còn lại gì, sẽ là trống rỗng, mình không muốn trống rỗng.

Hơn nữa, có một người để ta nhớ về đó là một hạnh phúc, cho dù hạnh phúc đó không mấy dễ chịu, nhưng ít ra ta biết bản thân đang ở không xa người ta lắm, muốn gặp thì chỉ cần cố gắng là có thể gặp được. Cho dù chỉ nhìn từ xa thôi cũng đủ rồi. Cho dù cả đời không quên được thì có sao, cứ để người đó ở một góc nào đó trong lòng, lặng lẽ, và đến một lúc nào đó bạn sẽ thấy nó không còn ảnh hưởng đến bạn nữa.
 
453 ❤︎ Bài viết: 106 Tìm chủ đề
Đã từng như vậy và bây giờ cũng đang như vậy. Tuy nhiên không phải kí ức nào cũng đẹp, nếu đó là kí ức đẹp mình đương nhiên sẽ giữ lấy, dẫu biết nó có thể làm mình đau. Nhưng với những chuyện tồi tệ không muốn nhớ đến thì mình thật muốn bị mất trí.

Ngay cả bây giờ cũng vậy, kí ức đã từng có thật sự rất đẹp, nhưng ai kia lại chẳng còn tha thiết nó nữa, mình ước bản thân bị mất trí mà trở nên ngờ nghệch, chẳng phải lo nghĩ đến những chuyện xung quanh nữa. Đây có lẽ là đỉnh điểm của nỗi đau, khi không vượt qua được, không còn muốn đối mặt nữa con người ta sẽ có xu hướng trốn chạy.

Dẫu sao thì quá khứ đã là quá khứ rồi mà, không thể sống cùng chúng ta ở hiện tại, nhưng chỉ có thể tiếp tục tồn tại trong kí ức mà thôi. Khi chúng ta đủ mạnh mẽ để đối diện rồi, hồi ức ấy mãi mãi là một điều gì đó rất đẹp, để nghĩ về và mỉm cười đi qua.

Mất trí cũng không hẳn là một điều xấu. Nhưng trải qua cảm giác của một người bị mất trí mới hiểu được chẳng dễ dàng gì, cuộc đời nào cũng đau đớn và tổn thương thôi mà. Nếu được, mình cũng rất muốn bản thân bị mất trí một lần!
 
934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
Đã từng như vậy và bây giờ cũng đang như vậy. Tuy nhiên không phải kí ức nào cũng đẹp, nếu đó là kí ức đẹp mình đương nhiên sẽ giữ lấy, dẫu biết nó có thể làm mình đau. Nhưng với những chuyện tồi tệ không muốn nhớ đến thì mình thật muốn bị mất trí.

Ngay cả bây giờ cũng vậy, kí ức đã từng có thật sự rất đẹp, nhưng ai kia lại chẳng còn tha thiết nó nữa, mình ước bản thân bị mất trí mà trở nên ngờ nghệch, chẳng phải lo nghĩ đến những chuyện xung quanh nữa. Đây có lẽ là đỉnh điểm của nỗi đau, khi không vượt qua được, không còn muốn đối mặt nữa con người ta sẽ có xu hướng trốn chạy.

Dẫu sao thì quá khứ đã là quá khứ rồi mà, không thể sống cùng chúng ta ở hiện tại, nhưng chỉ có thể tiếp tục tồn tại trong kí ức mà thôi. Khi chúng ta đủ mạnh mẽ để đối diện rồi, hồi ức ấy mãi mãi là một điều gì đó rất đẹp, để nghĩ về và mỉm cười đi qua.

Mất trí cũng không hẳn là một điều xấu. Nhưng trải qua cảm giác của một người bị mất trí mới hiểu được chẳng dễ dàng gì, cuộc đời nào cũng đau đớn và tổn thương thôi mà. Nếu được, mình cũng rất muốn bản thân bị mất trí một lần!

Có lẽ chúng ta thật giống nhau, cứ như vậy qua ngày, chỉ hi vọng ngày mai sẽ khác, rồi mọi thứ sẽ ổn. Tớ thật hi vọng, cậu cũng sẽ vui vẻ, quá khứ vẫn ở đó, nỗi buồn vẫn còn, chỉ là lưu giữ cất giấu thật sâu, mong rằng chúng ta luôn kiên cường, có thể đối diện với mọi thứ ngay cả khi nó thật tệ. Cậu gắng lên nhé!
 
934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
Câu chuyện thì ai cũng có rồi bạn.

Nhưng mình sẽ không ước mất trí bạn à.

Mất trí thì ta sẽ quên luôn những người thân, quên cả gia đình, quên luôn cả những kỷ niệm tốt đẹp, vậy lúc đó ta còn lại gì, sẽ là trống rỗng, mình không muốn trống rỗng.

Hơn nữa, có một người để ta nhớ về đó là một hạnh phúc, cho dù hạnh phúc đó không mấy dễ chịu, nhưng ít ra ta biết bản thân đang ở không xa người ta lắm, muốn gặp thì chỉ cần cố gắng là có thể gặp được. Cho dù chỉ nhìn từ xa thôi cũng đủ rồi. Cho dù cả đời không quên được thì có sao, cứ để người đó ở một góc nào đó trong lòng, lặng lẽ, và đến một lúc nào đó bạn sẽ thấy nó không còn ảnh hưởng đến bạn nữa.

Thật ra, ta chỉ muốn quên đi một đoạn kí ức đau khổ ấy. Nếu nhớ về một người chỉ toàn day dứt, đau đớn, bất lực, thì cậu chắc chắn sẽ muốn quên, cai cảm giác ấy làm cậu phát điên lên, cảm giác mọi thứ đều đổ vỡ, không phải là nỗi nhớ về một người mà chỉ cần cố gắng có thể chạm tới, ở đây là chấm dứt không còn cơ hội. Có những khoảnh khắc, những kỉ niệm đẹp chẳng là gì so với đau đớn hiện tại, và có một sự thực rằng, nỗi đau luôn lam cậu khắc sâu hơn, có những khoảnh khắc ta cuồng loạn, chỉ muốn trốn chạy, chỉ muốn mất trí.

Hi vọng cậu sẽ luôn vui vẻ, đừng như tớ, mọi thứ thật chẳng dễ dàng. Cảm ơn cậu
 
218 ❤︎ Bài viết: 34 Tìm chủ đề
Thực ra, cũng đã từng.

Khi mà cuộc đời gặp biến cố lớn.

Cũng đã từng có lúc ước bị mất trí nhớ để sống lại một cuộc đời khác.

Nhưng rồi chuyện gì cũng đã có cách giải quyết phù hợp với nó.

Cho nên, giờ đây mình cũng không còn ước như vậy nữa.

Nếu có ước cũng là ước vẫn còn khỏe mạnh đủ để vượt qua.

Rồi sau này, khi nhìn lại, mình có thể mỉm cười quãng thời gian đó.

Lúc có thể như vậy, tin rằng đó chính là khi ta không ước mà cũng đã quên.

Chúc các ấy buổi trưa thú vị.

Mình. MỘC LAN.
 
39 ❤︎ Bài viết: 16 Tìm chủ đề
Mặc dù mình không có ước bị mất đi trí nhớ nhưng mình xin phép được đóng góp ý kiến:

Quá khứ chỉ mãi là quá khứ. Mặc dù mình biết nó rất là khó để quên đi, nhưng đâu đó bạn nên nhớ rằng hiện tại bạn đang có rất nhiều thứ để làm thay vì cứ đâm đầu vào quá khứ, vào hình bóng của ai đó.

Mình không ép bạn quên đi người đó, mặc dù mình không biết họ có quan trọng với bạn hay không, họ có phải là người làm bạn tổn thương hay không, hay là người làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời.

Nếu họ là người làm tổn thương bạn thì họ rất đáng để bạn ghi nhớ vì đó là một bài học làm cho bạn trưởng thành hơn thôi.

Nếu họ là người làm cho bạn hạnh phúc thì họ cũng rất đáng để liệt vào danh sách kỹ niệm vui.

Còn nếu là người làm cho bạn vấn vương thì hãy nghĩ kỹ rằng liệu thật sự họ có đang cảm giác như bạn đang cảm thấy.

Nhớ một người không đáng nhớ thôi thì hãy tạm gác bỏ nó vào một khoảng nào đó sâu thật sâu trong trí óc bạn, hãy mạnh mẽ và bước tiếp nhé.
 
934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
Thực ra, cũng đã từng.

Khi mà cuộc đời gặp biến cố lớn.

Cũng đã từng có lúc ước bị mất trí nhớ để sống lại một cuộc đời khác.

Nhưng rồi chuyện gì cũng đã có cách giải quyết phù hợp với nó.

Cho nên, giờ đây mình cũng không còn ước như vậy nữa.

Nếu có ước cũng là ước vẫn còn khỏe mạnh đủ để vượt qua.

Rồi sau này, khi nhìn lại, mình có thể mỉm cười quãng thời gian đó.

Lúc có thể như vậy, tin rằng đó chính là khi ta không ước mà cũng đã quên.

Chúc các ấy buổi trưa thú vị.

Mình. MỘC LAN.

Hi vọng cậu luôn vui vẻ
 
934 ❤︎ Bài viết: 109 Tìm chủ đề
Mặc dù mình không có ước bị mất đi trí nhớ nhưng mình xin phép được đóng góp ý kiến:

Quá khứ chỉ mãi là quá khứ. Mặc dù mình biết nó rất là khó để quên đi, nhưng đâu đó bạn nên nhớ rằng hiện tại bạn đang có rất nhiều thứ để làm thay vì cứ đâm đầu vào quá khứ, vào hình bóng của ai đó.

Mình không ép bạn quên đi người đó, mặc dù mình không biết họ có quan trọng với bạn hay không, họ có phải là người làm bạn tổn thương hay không, hay là người làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời.

Nếu họ là người làm tổn thương bạn thì họ rất đáng để bạn ghi nhớ vì đó là một bài học làm cho bạn trưởng thành hơn thôi.

Nếu họ là người làm cho bạn hạnh phúc thì họ cũng rất đáng để liệt vào danh sách kỹ niệm vui.

Còn nếu là người làm cho bạn vấn vương thì hãy nghĩ kỹ rằng liệu thật sự họ có đang cảm giác như bạn đang cảm thấy.

Nhớ một người không đáng nhớ thôi thì hãy tạm gác bỏ nó vào một khoảng nào đó sâu thật sâu trong trí óc bạn, hãy mạnh mẽ và bước tiếp nhé.

Cảm ơn cậu
 
2,622 ❤︎ Bài viết: 1667 Tìm chủ đề
Chà! Mất trí à? Chắc chắn rồi.

Mình từng ước được mất trí, hay thậm chí cố lừa dối não bộ của mình về việc mình không nhớ được gì nữa cơ. Giờ nghĩ lại.... Thật là trẻ con nhỉ? Lúc đó, mình chỉ mong muốn trốn chạy khỏi những rắc rối do mình gây ra, và... Không đối mặt cả những cảm xúc dễ bị bộc trực 1 cách yếu đuối. Nhưng thật may, mình đã không bị mất trí. Bởi vì nếu mình mất trí, mình sẽ không thể tiếp tục với hành trình trưởng thành nhân cách của bản thân, và cũng quên mất mình đã làm tổn thương bao nhiêu người hay là vẻ đẹp của một ai đó làm mình phải đắm đuối nối theo từng năm. Mình sẽ quay trở về xuất phát điểm là 1 đứa trẻ ít hiểu chuyện, ích kỷ, xấu xí, và bỏ lỡ mất những giá trị cũng như cơ hội đẹp đẽ trước mắt. Mình sẽ dốt hơn mình ngay lúc hiện tại. Dựa dẫm người khác để rồi phải ôm một đống nỗi sợ hãi.

Chà. Coi như điều mình ước về mất trí nghe cũng đáng sợ lắm đấy.

Bởi vì thời gian mà bạn trải qua là cả hành trình. Nó như lúc bạn đang xây dựng cả thế giới của mình, dù nó có nhiều xui rủi, hay việc bạn vụng về, nhưng những điều đó sẽ giúp bạn cứng rắn hơn, thành thục hơn và biết xử lý tình huống hơn. Bạn sẽ trở nên thông minh hơn. Và....

Giả sử bạn mất trí nhớ. Không phải là.... Bạn vô tình làm đổ vỡ cái thế giới mà bạn từng cố gắng qua bao nhiêu giờ, bao nhiêu ngày, bao nhiêu tháng, bao nhiêu năm hay sau. Đó là một sự tiếc nuối lớn. Bạn có đồng tình với mình hay không?
 
33 ❤︎ Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Người với người sở dĩ khác nhau là do trải nghiệm của họ. Mà trải nghiệm được ghi vào ký ức, khắc vào trong đầu. Mình không biết mọi người đã trải qua những gì để mong mất trí để không phải phiền não. Còn mình thì không muốn mất trí nhớ chút nào.

Mình may mắn chưa từng trải qua sự kiện gì quá đau khổ trong suốt hai mươi mấy năm qua. Cũng không biết là thực sự là may mắn hay là bất hạnh nữa, vì có người bảo mình trẻ con, mình chưa trưởng thành, vì mình trải đời ít quá. Mình thấy cũng không sai. Và mình mong mình sẽ giữ được tâm thái này tới cuối đời, vì trẻ con không cần phải lo âu phiền muộn hoặc dù có buồn thì cũng sẽ mau chóng nguôi ngoai. Không cần phải rũ bỏ đi phần nào của ký ức, không cần bỏ đi thứ làm nên còn người mình.
 
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Cậu có câu chuyện của riêng mình chứ?

Câu chuyện của cậu như thế nào vậy? Liệu có giống tôi?

Cậu đã từng nhớ mãi về những hồi ức hay chưa?

Cậu đã từng, nhớ mãi một người giờ đã không còn liên lạc hay chưa?

Cậu đã từng ước, bản thân sẽ được mất trí hay chưa?

Cậu, nói cho tôi nghe đi. Câu trả lời của cậu, là gì?

Mình có một số người cũ, nhưng đa phần tâm lý của mình là như này: Sau khi chia tay, có thể trong một thời điểm nào đó, mình sẽ nhớ lại, thường là khi tâm trạng mình không tốt, gặp khó khăn hoặc đơn giản là xem cái phim buồn buồn. Nhưng khi mình quen người mới, hoặc đang trên đường đi vào một mối quan hệ mới thì không, cái gì là quá khứ thì là quá khứ, mình chỉ giữ lại trong đầu những kỉ niệm vui vui chứ nếu mà để tình cảm lấn át lí trí thì không bao giờ. Thế nên mình khá dễ dàng đi ra khỏi một mối quan hệ, mà đa phần, tụi mình chia tay trong yên bình, xong rồi vẫn là bạn bè, thỉnh thoảng vẫn liên lạch, nên chừng mình không bao giờ mong mất đi những kỉ niệm đó.
 
4,162 ❤︎ Bài viết: 390 Tìm chủ đề
Hông nha. Mình ước mình nhớ dai thêm. Bản thân mình thường hay bị nói là não cá vàng mau quên lắm. Từ chuyện học hành ngày thường hay hai ba chuyện vặt vảnh cỏ con mình cũng mau quên. Ký ức thì có thể quên nhưng mà cảm xúc thì vẫn cần lưu lại. Thỉnh thoảng lật lại nhật ký năm sửa năm xưa mình chả nhớ những chuyện đó nữa rồi nhưng vẫn hiểu phần nào cảm giác của mình lúc đó.

Mình không có mối tình khắc cốt ghi tâm cũng không có tình bạn đẹp như mơ. Nhưng cũng có những khoảnh khắc yêu thầm không dám nói và những người bạn đồng trang lứa. Thời học sinh những ký ức đẹp đẽ giờ đã qua có lẽ do mình không chủ động cũng có lẽ do hồi đó khờ quá.

Lúc đó điện thoại cảm ứng chưa phổ biến như bây giờ hay do mình nghèo mua không nổi với lại không rành công nghệ lắm. Không biết kết bạn Facebook không biết chơi Zalo cũng không lưu giữ số điện thoại bạn bè cũ. Chờ muốn liên lạc cũng không biết liên hệ như thế nào. Mà dù có liên hệ được cũng chẳng biết nói gì vì quá lâu rồi ta không gặp nhau. Gặp lại nhau bốn mắt nhìn nhau rồi cười hay sao.
 
196 ❤︎ Bài viết: 112 Tìm chủ đề
Ai cũng có câu chuyện của riêng mình. Ai cũng có hồi ức, có quá khứ. Có những người có thể dễ quên nhưng có những người rất khó quên. Thậm trí suốt đời không thể quên. Tôi cũng đã từng muốn mình bị mất trí. Và ngay bây giờ tôi cũng muốn mình bị mất trí. Để xóa đi một hình ảnh, một người không nên nhớ đã đi ngang qua đời tôi.
 
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Hông nha. Mình ước mình nhớ dai thêm. Bản thân mình thường hay bị nói là não cá vàng mau quên lắm. Từ chuyện học hành ngày thường hay hai ba chuyện vặt vảnh cỏ con mình cũng mau quên. Ký ức thì có thể quên nhưng mà cảm xúc thì vẫn cần lưu lại. Thỉnh thoảng lật lại nhật ký năm sửa năm xưa mình chả nhớ những chuyện đó nữa rồi nhưng vẫn hiểu phần nào cảm giác của mình lúc đó.

Mình không có mối tình khắc cốt ghi tâm cũng không có tình bạn đẹp như mơ. Nhưng cũng có những khoảnh khắc yêu thầm không dám nói và những người bạn đồng trang lứa. Thời học sinh những ký ức đẹp đẽ giờ đã qua có lẽ do mình không chủ động cũng có lẽ do hồi đó khờ quá.

Lúc đó điện thoại cảm ứng chưa phổ biến như bây giờ hay do mình nghèo mua không nổi với lại không rành công nghệ lắm. Không biết kết bạn Facebook không biết chơi Zalo cũng không lưu giữ số điện thoại bạn bè cũ. Chờ muốn liên lạc cũng không biết liên hệ như thế nào. Mà dù có liên hệ được cũng chẳng biết nói gì vì quá lâu rồi ta không gặp nhau. Gặp lại nhau bốn mắt nhìn nhau rồi cười hay sao.

Ôi bạn ơi, đừng đừng đừng, đừng liên lạc lại làm gì, sẽ thất vọng lắm ý. Kiểu, giờ mình đi nhiều nơi, gặp nhiều người, tầm mắt và suy nghĩ của mình đã khác ngày xưa nhiều lắm, nên những cái cảm xúc trong kí ức thì cứ để nó là kí ức đi, chứ giờ nhỡ mà gặp lại, xong người ta không giống trong tưởng tượng của mình xưa giờ thì thất vọng dữ lắm. Nói chung, cứ giữ kí ức đẹp trong mộng tưởng hơn là đối mặt với thực tế phũ phàng. Mình gặp lại rồi, mình ngỡ ngàng ghê nơi, bạn ý tàn còn hơn chữ tàn luôn ý, xong mình tự nghi ngờ bản thân, sao ngày xưa mình lại thích thầm bạn ý được cơ mà :(
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back