Bài viết: 116 



Câu Chuyện Gia Đình Tôi
Tác giả: Tiểu Bảo Ngư
[Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Tiểu Bảo Ngư
Gia đình của tôi cũng giống như bao nhà khác, cha tôi là một người nghiêm khác ưa sạch sẽ và rất nóng tính còn mẹ của tôi thì chính là một con mèo cầm tinh con hổ. Mỗi một ngày của gia đình tôi là một câu chuyện ly kì thú vị nhưng cũng chứa rất nhiều nước mắt của chúng tôi trong đó.
Từ nhỏ cha tôi đã nghiêm khắc dạy dỗ tôi và các em à quên tính cả tôi luôn thì nhà có bốn người con, hai trai hai gái xen kẽ nhau còn tôi là chị lớn. Bắt đầu từ khi tôi 7 tuổi, cha đã dạy tôi trên bàn ăn phải dọn cái gì, khi ăn thì không được uống nước nên uống nước trước khi ăn, cha còn dạy tôi cách làm việc, nói không phải khen tôi đã theo cha mẹ làm việc từ năm 8 tuổi cho đến tận nay.
Tôi còn nhớ khi tôi học Mẫu Giáo mỗi ngày cha đều chở và rước tôi về nhà nhưng có một lần ông lo làm việc mà bỏ quên tôi rất lâu ở trường nhưng sau đó cha cũng tới rước. Không được bao lâu thì cha lại quên tôi một lần nữa, lần này tôi đã rút kinh nghiệm con đường về nhà cũng không xa nên tôi tự mình đi về, đến nhà tôi mừng rỡ như lập được kì tích vậy còn cha tôi thì gấp gáp nhảy lên xe chạy ra, gặp tôi đã về đến nơi ông chỉ hỏi han vài câu là xong và thế là từ đó về sau số lần tôi tự về nhà ngày càng tăng, cha tôi thật là.
Năm tôi vừa vào lớp một đúng như "Ngày đấu tiên đi học" sợ đến không dám buông tay ông ấy, những ngày đầu tiên khá kinh khủng với tôi. Tôi còn nhớ có một lần cha tôi chở tôi đi học vào buổi chiều tôi vừa bước xuống ông ấy đã chạy đi, còn tôi thì sợ nhìn từ ngoài cổng vào thấy lớp không có ai nên không dám đi vào. Thế là tôi bỏ học chạy ra ngoài chợ chơi với cô Năm đến 3 giờ chiều tôi mới về nhà vừa về bị cha tôi nhìn thấy ông ấy liền biết tôi trốn học nên bắt tôi nằm xuống đánh một trận. Tôi nằm đó nước mắt chảy ròng còn cha vừa cằm roi vừa ngồi la tôi nhưng ông ấy không đánh tôi, ông bắt tôi nằm đó hối lỗi tận mấy tiếng.
Có một lần tôi tập đọc bảng chữ cái, tôi học rất nhanh nhưng đọc đi đọc lại cứ đến chữ "d" là tôi lại quên, mỗi lần tôi quên là cha tôi lại cau mặt nhìn tôi làm cho tôi vừa sợ vừa run thấy tôi không nhớ được bèn bắt tôi đọc chữ "d" mãi cho đến khi nào thuộc thì thôi.
Cha tôi là con người như thế nào lúc này tôi vẫn chưa biết chỉ có điều lúc đó tôi nghĩ ông ấy rất đáng sợ.
Tác giả: Tiểu Bảo Ngư
[Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Tiểu Bảo Ngư
Gia đình của tôi cũng giống như bao nhà khác, cha tôi là một người nghiêm khác ưa sạch sẽ và rất nóng tính còn mẹ của tôi thì chính là một con mèo cầm tinh con hổ. Mỗi một ngày của gia đình tôi là một câu chuyện ly kì thú vị nhưng cũng chứa rất nhiều nước mắt của chúng tôi trong đó.
Từ nhỏ cha tôi đã nghiêm khắc dạy dỗ tôi và các em à quên tính cả tôi luôn thì nhà có bốn người con, hai trai hai gái xen kẽ nhau còn tôi là chị lớn. Bắt đầu từ khi tôi 7 tuổi, cha đã dạy tôi trên bàn ăn phải dọn cái gì, khi ăn thì không được uống nước nên uống nước trước khi ăn, cha còn dạy tôi cách làm việc, nói không phải khen tôi đã theo cha mẹ làm việc từ năm 8 tuổi cho đến tận nay.
Tôi còn nhớ khi tôi học Mẫu Giáo mỗi ngày cha đều chở và rước tôi về nhà nhưng có một lần ông lo làm việc mà bỏ quên tôi rất lâu ở trường nhưng sau đó cha cũng tới rước. Không được bao lâu thì cha lại quên tôi một lần nữa, lần này tôi đã rút kinh nghiệm con đường về nhà cũng không xa nên tôi tự mình đi về, đến nhà tôi mừng rỡ như lập được kì tích vậy còn cha tôi thì gấp gáp nhảy lên xe chạy ra, gặp tôi đã về đến nơi ông chỉ hỏi han vài câu là xong và thế là từ đó về sau số lần tôi tự về nhà ngày càng tăng, cha tôi thật là.
Năm tôi vừa vào lớp một đúng như "Ngày đấu tiên đi học" sợ đến không dám buông tay ông ấy, những ngày đầu tiên khá kinh khủng với tôi. Tôi còn nhớ có một lần cha tôi chở tôi đi học vào buổi chiều tôi vừa bước xuống ông ấy đã chạy đi, còn tôi thì sợ nhìn từ ngoài cổng vào thấy lớp không có ai nên không dám đi vào. Thế là tôi bỏ học chạy ra ngoài chợ chơi với cô Năm đến 3 giờ chiều tôi mới về nhà vừa về bị cha tôi nhìn thấy ông ấy liền biết tôi trốn học nên bắt tôi nằm xuống đánh một trận. Tôi nằm đó nước mắt chảy ròng còn cha vừa cằm roi vừa ngồi la tôi nhưng ông ấy không đánh tôi, ông bắt tôi nằm đó hối lỗi tận mấy tiếng.
Có một lần tôi tập đọc bảng chữ cái, tôi học rất nhanh nhưng đọc đi đọc lại cứ đến chữ "d" là tôi lại quên, mỗi lần tôi quên là cha tôi lại cau mặt nhìn tôi làm cho tôi vừa sợ vừa run thấy tôi không nhớ được bèn bắt tôi đọc chữ "d" mãi cho đến khi nào thuộc thì thôi.
Cha tôi là con người như thế nào lúc này tôi vẫn chưa biết chỉ có điều lúc đó tôi nghĩ ông ấy rất đáng sợ.