Xin chào mọi người. Mình tên là Heo Bông. Vào một buổi chiều với ánh hoàng hôn tuyệt đẹp, mình đã được cô chủ rước về nhà từ một cửa hàng thú nhồi bông. Từ khi được sinh ra, mình đã ở nhà máy sản xuất gấu bông, sau đó thì được vận chuyển đến các cửa hàng để bày bán. Trong suốt quãng thời gian đó, mình chỉ toàn ở trong một cái thùng hoặc trong cửa hàng ngột ngạt, chưa từng được tiếp xúc với sự mát mẻ, cái nắng gắt hay sự náo nhiệt của phố thị bên ngoài.
Nhưng bây giờ thật tốt, mình đang được cô chủ nhỏ chở về nhà. Mình sẽ có thể được tiếp xúc với cuộc sống ngoài kia của con người, được nhìn thấy những thứ mới mẻ mà trước giờ mình chưa từng thấy.
Sau một quãng đường chừng hai mươi phút đồng hồ, mình và cô chủ đã về đến nhà. Đây là một căn nhà không quá rộng lớn nhưng khá đầy đủ các thứ, cô chủ giới thiệu mình với ba mẹ của cô ấy, hai người đều khen mình rất dễ thương, tròn tròn xinh xinh. Tiếp theo sao đó, mình được vào thăm căn phòng của cô ấy cùng với việc có thêm một cái tên:
"Heo con ơi, chị đặt tên cho em nhé.. Ừm.. Tên gì đây nhỉ?" Cô chủ suy nghĩ.. "A! Chị gọi em là Heo Bông nhé! Hắc hắc.. Hôn một miếng nào. Um moaz.."
Thế là cái tên Heo Bông ra đời. Theo như miêu tả của cô chủ thì vì nhìn mình vừa đáng yêu, sờ vào lại mịn mịn, mềm mềm nên quyết định đặt cho mình cái tên đó.
Cô chủ vô cùng yêu thích mình, ôm mình đi khách nơi trong nhà để chơi. Tối đến còn ôm mình đi ngủ nữa. Lần đầu tiên kể từ lúc chào đời, mình cảm nhận được hơi ấm yêu thương từ con người.
"Cô chủ đáng yêu của em, ngủ ngon nhé!" Heo Bông nói.
Bạn có biết.. thú nhồi bông tụi mình từ lúc sinh ra đã không có cha mẹ, thành phẩm rồi thì cũng chỉ có thể ngồi từ ngày này sang ngày khác ở ngoài cửa hàng chờ có người nào đó mua về nhà. Mình cũng đã chứng kiến không ít thú nhồi bông bị chủ nhân của mình vứt bỏ sau một thời gian sử dụng vì những lý do khác nhau, có thể vì nó đã quá cũ, hay có khi là vì nó đã rách một đường chỉ nhỏ trên người làm nó trở nên xấu xí, chủ nhân cũng không còn yêu nó nữa. Hoặc cũng có khi là do chủ nhân đó đã có thú bông mới, không còn thèm đoái hoài gì đến con thú cũ nữa. Vậy là con thú bông cũ bị hất hủi, bị bỏ vào một góc rồi sau đó bị ném vào thùng rác bên đường. Cực kì thê lương!
Heo Bông hi vọng, cô chủ nhỏ sẽ không đối xử với Heo Bông như vậy. Hi vọng, cuộc sống sau này sẽ là những ngày tháng hạnh phúc và vui vẻ.
Sáng ngày thứ ba..
"Oáp.." Một tiếng ngáp dài được phát ra từ cô gái đang nằm trên đệm. "Lại đến giờ đi làm rồi." Cô gái lên tiếng.
Cô gái này không ai khác chính là cô chủ nhỏ của mình. Vậy là mình đã ở đây được ba ngày rồi đấy. Cuộc sống rất vui vẻ, duy chỉ có một điều là cô chủ phải đi làm nên khoảng thời gian đó mình chỉ có một mình, khá là nhàm chán.
"Heo ơi Heo ơi.. chị đi làm nhé. Tối nay chúng ta gặp lại!" Cô chủ vừa nói vừa nắm lấy cái tay tròn mập của mình nhéo nhéo.
Sau khi tắm rửa, ăn sáng xong thì cô chủ thay quần áo và đi làm. Hình như con người có thời gian đi làm là tám tiếng thì phải. "Ầy.." Heo Bông thở dài. "Thôi vậy, hôm nay lại tiếp tục nằm lăn lóc trong đệm hoặc là ngủ hoặc là ngắm nhìn xung quanh."
Cuối cùng cũng đến chiều, cô chủ đã về nhưng hình như còn có cái gì đó chạy theo phía sau cô ấy..
"Gâu! Gâu! Gâu"
Là tiếng chó sủa.. phía sau cô chủ là một con chó màu cà phê sửa nho nhỏ đang lắc lắc đuôi. Mình nhìn thấy cô chủ đi đến vuốt ve nó. Không lẽ mới đây mà cô ấy đã chán mình rồi sao..
"Heo ơi heo, nhìn xem chị có gì này. Đây là Tô Tô. Hai em làm bạn nhé. Tô Tô không được làm đau Heo Bông nhe chưa."
"Gâu.. gâu.."
"Ha.. ha.. được rồi. Chị đi tắm rồi ăn cơm đây. Hai em ở đây chơi nhé!"
Sau khi cô chủ rồi đi thì mình nghe con chó ấy nói: "Xin chào, cậu là Heo Bông hả? Rất vui được gặp cậu!"
"Chào cậu, Tô Tô. Sao cậu lại ở đây?" Heo Bông hỏi.
"Mình bị cậu chủ cũ bỏ rơi trong một cái thùng đặt gần chỗ làm của cô chủ. Lúc trưa cô ấy bắt gặp mình đáng thương nên đã cho mình ăn chút đồ. Đến chiều lúc tan làm, cô ấy vẫn thấy mình còn ở đó, vì thấy mình bị bỏ rơi tội nghiệp nên đã dẫn mình về đây." Tô Tô vừa nói vừa hưng phấn nhảy nhảy hai chân trước của mình
"Thì ra là vậy. Vậy thì sau này, lúc cô chủ đi làm thì mình không còn cô đơn nữa rồi. Hì hì.." Heo Bông nói rồi đưa cánh tay tròn múp của mình ra: "Sau này là bạn tốt nhé! Hãy chiếu cố nhau Tô Tô nhé!"
Tô Tô cũng đưa chân trước ra chạm với tay của Heo Bông: "Được. Sau này là bạn tốt!"
Vậy là một tình bạn nữa lại được hình thành giữa một chú chó và một chú heo nhồi bông..
Tình bạn thật sự.. Là không phân biệt ranh giới hay chủng loài.