CẨM LÝ SAO Ca sĩ: Tiểu Khúc Nhi Bài hát Cẩm Lý Sao mang giai điệu nhẹ nhàng, da diết. Một mối tình dang dở, cùng một người ở lại mong nhớ. Áng mây, ngọn cỏ, đầm sen, mọi thứ đều như đang gợi về quá khứ, một quá khứ có người ở cạnh. Người dùng luân hồi để đổi lấy ánh trăng bên gối ta nhưng ta chỉ mong kí ức chỉ dừng lại nơi đầu ngón tay người. Kẻ yêu say đắm, cô đơn, nhớ nhung suốt trăm năm người đã sớm luân hồi và quên đi hết thảy. Nếu kiếp sau quá xa quá dài, không giữ được lời hứa bên nhau thì ta hãy buông tha chấp niệm, rời bỏ nhau.. LYRICS: 蝉声陪伴着行云流浪 回忆开始后安静遥望远方 荒草覆没的古井枯塘 匀散一缕过往 晨曦惊扰了陌上新桑 风卷起庭前落花穿过回廊 浓墨追逐着情绪流淌 染我素衣白裳 阳光微凉 [Trụy] 琴弦微凉 [Hợp] 风声疏狂 人间仓皇 呼吸微凉 [Trụy] 心事微凉 [Hợp] 流年匆忙 对错何妨 你在尘世中辗转了千百年 却只让我看你最后一眼 火光描摹容颜燃尽了时间 别留我一人 孑然一身 凋零在梦境里面 萤火虫愿将夏夜遗忘 如果终究要挥别这段时光 裙袂不经意沾了荷香 从此坠入尘网 屐齿轻踩着烛焰摇晃 所有喧嚣沉默都描在画上 从惊蛰一路走到霜降 泪水凝成诗行 灯花微凉 [J] 笔锋微凉 [Hợp] 难绘虚妄 难解惆怅 梦境微凉 [J] 情节微凉 [Hợp] 迷离幻象 重叠忧伤 原来诀别是因为深藏眷恋 你用轮回换我枕边月圆 我愿记忆停止在枯瘦指尖 随繁花褪色 尘埃散落 渐渐地渐渐搁浅 多年之后 我又梦到那天 画面遥远 恍惚细雨绵绵 如果来生太远寄不到诺言 不如学着放下许多执念 以这断句残篇向岁月吊唁 老去的当年 水色天边 有谁将悲欢收殓 ] 蝉声陪伴着行云流浪 回忆的远方 DỊCH: Tiếng ve kêu làm bạn với mây bay đi lưu lạc Hồi ức như trở về, lặng lẽ nhìn phương xa Cỏ hoang cúi rạp, ao sen giếng cổ đã khô Đều như nhắc lại dòng quá khứ Ánh ban mai làm nhiễu loạn đám dâu mới mọc bên bờ ruộng Gió cuốn hàng hoa trước đình, bay qua hành lang gấp khúc Mực đậm đuổi theo dòng tâm tình xuôi ngược Vấy lên bộ bạch y của ta Ánh dương đã lạnh, dây đàn đã lạnh, gió thổi sơ cuồng, nhân gian hoảng loạn Hơi thở đã lạnh, tâm sự đã lạnh, năm tháng vội vàng trôi, còn ngại chi đúng sai Ngươi trôi dạt nơi trần thế trăm nghìn năm Nhưng chỉ để ta nhìn thấy ánh mắt cuối cùng của ngươi Ánh lửa khắc lại dung nhan người, nháy mắt thiêu trụi cả thời gian Đừng để ta một mình cô độc dừng lại nơi cảnh mộng Khi đom đóm nguyện lãng quên đêm hè Nếu như cuối cùng phải vẫy tay tạm biệt đoạn thời gian này Hương sen lơ đãng vương trên vạt áo Từ nay đã rơi vào lưới trần Đôi guốc khẽ gõ, ánh nến lay động Đem tất cả tiếng thanh trầm vẽ vào bức tranh Từ tiết Kinh trập tới tận Sương Giáng Nước mắt đã ngưng lại thành dòng thơ Đăng hoa đã lạnh, đầu bút đã lạnh, khó vẽ nên hư vọng, khó giải nổi phiền muộn Giấc mộng đã lạnh, tình tiết đã lạnh, trong ảo giác mê ly chỉ có ưu thương trùng điệp Thì ra ly biệt là vì đã quyến luyến quá sâu nặng Ngươi dùng luân hồi đổi lấy ánh trăng tròn bên gối ta Còn ta chỉ mong ký ức dừng lại trên đầu ngón tay khô gầy Theo trăm hoa tàn lụi, bụi trần tán loạn, dần dần, dần dần tích Nhiều năm sau, ta lại mơ về ngày hôm ấy Hình ảnh xa xôi như chìm trong cơn mưa phùn rả rích Nếu kiếp sau quá xa xôi, không gửi theo được lời hứa này Không bằng học cách buông tha chấp niệm Lấy bài văn đã kết này phúng viếng tháng năm Năm tháng đã trôi qua ấy, thủy sắc nơi chân trời ấy, có ai chôn cất những vui buồn này. Tiếng ve làm bạn với mây bay đi trôi giạt Đến tận nơi xa thẳm của hồi ức