Bài viết: 53 Tìm chủ đề
Sorry vì đến bây giờ mình mới có thể thảnh thơi ngồi rep lại những lời góp ý, cảm nhận của cậu dành cho tác phẩm "Phượng vĩ năm ấy" của mình! May mắn nhờ cậu "giải oan cho bản thân" giống Nhật Dương của mình, mình vừa hiểu thêm được tâm tư của một vị độc giả siêu đáng yêu, vừa biết được rằng vẫn có những người bạn đọc và cảm nhận những điều mình viết trong truyện, chứ không chỉ là món quà "đáp lễ"!

Ngày mình bắt tay mà viết nên câu chuyện của chính mình, chọn màu đỏ rực rỡ của phượng vĩ để làm cột mốc cho sự chờ đợi của chàng trai trong truyện, mình cũng suy nghĩ nhiều. Bởi vì vừa lúc ấy có vụ việc đổ cây, khiến một đứa bé ra đi mãi mãi, cuộc đời của em khép lại khi còn quá trẻ, mình nghĩ lấy hình tượng ấy sẽ làm mọi người không thích dù nó chẳng liên quan gì. Chỉ là màu phượng vĩ vẫn là một màu gắn liền với tuổi thơ của bao đời học sinh, rực rỡ như một ngọn lửa trong kí ức của con người..

Một điều mình cũng khiến mình phải bận tâm, chắc chắn rồi, đó là ở cách thể hiện ngôn từ trong truyện, giữa suy nghĩ hừm.. theo Beo là trưởng thành của một chàng trai tuổi 23 và một cậu bé mới 6 tuổi. Đôi lúc, đáng nhẽ mình nên viết ở tâm tư ngây thơ của cậu bé 6 tuổi, thì mình vẫn để nó hơi trưởng thành so với tuổi của cậu ấy. Nhưng Beo nghĩ bản thân vẫn muốn giữ đoạn đó, vì một vài lời phản biện cho riêng mình nhé! (Nếu cậu cảm thấy những lí lẽ của mình chưa đúng, cậu hãy cứ nêu quan điểm, suy nghĩ của mình, vì Beo sẽ lắng nghe, và biết đâu cậu sẽ thuyết phục được mình thì sao)

Ở phần Dương quan tâm đến Trà, mình nghĩ ở đây là một suy nghĩ của một đứa trẻ thôi, tôi bị xây xước, vậy chắc cậu cũng thế. Nó như thể một sự tương đương mà đứa trẻ nghĩ thế khi bản thân bị ngã vậy, mình ngã mà bị xước, bản thân cũng sẽ nghĩ rằng cậu ấy bị xước. Tuy nhiên, Beo còn cho nó thêm một chút sự quan tâm, đúng là có phần mình nghĩ vì nó là ngôn tình, dù là trẻ con, mình cũng muốn cậu nhóc Nhật Dương của mình ra dáng "đấng trượng phu" với nữ giới. Thêm nữa, mình muốn cho thêm sự quan tâm, bởi dù không nhắc ở trong truyện, nhưng mình mong mọi người hiểu rằng người cha người mẹ của cậu bé đã dạy phải biết quan tâm đến người khác. Hehehe :)) Nghe xong lời biện hộ này của chính mình, Beo thấy nó hơi giống với bài giảng về GDCD vậy!

Điều mà cậu quan tâm hơn cả, và cũng là điều mình quan tâm, đó là ở vụ bắt nạt học đường mà những cô bé khác đối xử với Trà. Lúc mấy cô bé ấy giẫm lên cánh hoa, đây là ở con mắt nhìn của Nhật Dương thôi, nó khiến cho câu chuyện trở nên u ám đi, vì cậu là người đứng về phe của Trà, nên điều gì liên quan đến Trà và những điều em thích, cậu đều nghĩ họ làm tổn hại nó. Nhưng đấy không phải là mấy cô bé cố tình đâu, mấy cô bé cũng yêu màu phượng vĩ, yêu loài hoa của tuổi học trò, cũng thích vương miện hoa đội đầu mà! Đây chỉ là những hành động vô ý, khi các cô bé tranh cãi với nhau nên mới giẫm phải thôi, chứ chính mấy cô bé con ấy cũng không ý thức được.

Qua phần chính là những cú đẩy trong vụ bắt nạt, điều này mang tính khá thời sự trong một câu chuyện ngây thơ và ngọt ngào mình xây dựng ở những ngày thơ bé. Cậu có nghĩ rằng, khi mọi thứ đang phát triển, những đứa bé tí tuổi như mấy đứa em họ Beo cũng biết cách tự bật Youtube để ngồi xem mấy video trên đó. Chúng nhanh chóng có thể tìm ra những thứ mà mấy đứa như bọn mình thường nghe và vô tình để nó nghe được, để rồi xem đi xem lại và học theo. Các video có vẻ vui, nhưng chúng chưa hiểu được, thế nên cho rằng điều ấy là đúng. Đó là lí do mà các tệ nạn lên ngôi đó! Thêm một điều nữa, ngay từ khi còn nhỏ, dù trong vô thức thôi ta cũng đã nhận ra điều gì giống và khác với mình. Các cô bé ấy đều giống nhau, đều nhặt hoa phượng dưới bóng râm xanh mát ở góc sân trường, chỉ riêng Trà lại nhặt ở đó, các cô sẽ thấy khác và tự nhiên có hành động gọi là kì thị.. Đây hoàn toàn là một điều tự nhiên mà không ai ngăn cản nổi khi chúng ta còn bé.. (Bắt nạt ở đây mình không nói rõ, nhưng cũng có thể là các lớp lớn nhé)

Với những điều vui mà cậu thích trong truyện, cậu quả thực rất chuẩn với ý của mình rồi đó, đó chính là ngủ trưa, điều đáng sợ mà giáo viên, bố mẹ luôn bắt ép. Ngày bé, mình ghét ngủ trưa cực kì, toàn ngồi nói chuyện, phá bạn khác ngủ để rồi lại suốt ngày bị mắng. Ai cũng bảo mình thừa năng lượng, tại sao đến trưa lại chẳng chịu ngắm mắt ngủ trong khi buổi sáng toàn đòi ngủ thêm. Mình không biết nữa, chỉ là mình nghĩ nếu ngủ, mình phải phí phạm một hai tiếng đồng hồ đáng nhẽ để chơi, thì lại phải nằm im một chỗ (Dù cho mình là đứa hay quẫy đạp khi ngủ đi chăng nữa =. =)

Đoạn cậu nói rằng mình viết thiếu, đúng rồi a :(( Mình cũng không biết tại sao lại thế trong khi lúc đọc mình đã thấy hoàn chỉnh rồi. Mình đã sửa rồi nha!

Mình vui lắm khi cậu đã đến đây và nêu những cảm nhận của bản thân về truyện của mình! Hồi Beo mới tham gia cũng chả thèm đọc truyện của ai, cứ truyện mình mình quan tâm chứ đừng nói đến quan tâm truyện của người khác. Nhưng từ khi cứ trải lòng mình ra, Beo có thêm những người bạn mới, biết được thêm những suy nghĩ của mọi người, trong đó có cậu nữa! Hãy cứ trải lòng mình ra, nói lên những cảm xúc của mình nhé! Và có vẻ không liên quan lắm, nhưng tên cậu là Sad or Happy, mình sẽ chọn gọi cậu là Happy, vì mình luôn muốn cậu vui vẻ!

Yêu nhiều!

Mình xin lỗi Beo nhiều vì mình cũng trả lời cậu chậm hix= (( (( Mình vẫn chờ chương tiếp của truyện đó nhaaa <3 Mà có một điều mình phải làm Beo thất vọng rồi = (( (Truyện của mình viết không có đoạn Trao duyên sướt mướt nhưng hi vọng Beo vẫn ủng hộ và theo dõi truyện của mình nhé!

Chúc Beo một ngày tốt lành nhaaaa.
 
Bài viết: 339 Tìm chủ đề
Chào Beo^^

Mình vừa đọc truyện ngắn "Kí ức đèn ông sao" của bạn, một câu chuyện thật sự rất cảm động.

Bạn viết rất tốt, câu văn mạch lạc, dùng từ hay nữa. Mình bị cuốn vào câu chuyện của bạn, cực kì tò mò xem chiếc đèn ông sao nhỏ trên tay bà cụ có ý nghĩa gì.

À, thì ra không phải cái gì to lớn xa xôi, mà là chiếc đèn do chính tay người bố làm cho con gái, mang theo yêu thương, hạnh phúc nên được giữ gìn đến tận bây giờ. Chiếc đèn theo chân bà cụ hòa vào những chiếc đèn lồng khác, tỏa sáng một góc nhỏ, gợi lại kí ức đã từng vui vẻ và tươi đẹp xa xưa. Nó đã gắn kết những người xa lạ với nhau, để họ sẻ chia với nhau, cùng nhau hát trong đêm rước đèn.

Câu chuyện này hẳn là rất quen thuộc với rất nhiều người đã bước qua thời tuổi thơ đây nhỉ? Ngay cả mình cũng đã quên mất Trung thu là như thế nào rồi. Hình ảnh lồng đèn lấp lánh đã nhạt nhòa đến nỗi, mình chỉ còn biết, Trung thu có bánh Trung thu, vậy thôi.

Đúng như lời của bà, những ánh sao vẫn ở yên vị trí của nó, chỉ là những đứa trẻ năm xưa đã bận rộn với cuộc sống hối hả quay cuồng, không có nhiều cơ hội nhìn thấy bầu trời lung linh ấy nữa. Chắc là, mình cũng phải nhân mùa Trung thu này mà quý trọng cuộc sống hiện tại một chút, để sau này không phải tiếc nuối.

Cảm ơn câu chuyện đẹp đẽ của bạn <3

[BOOK]P/s: Đoạn này có lỗi đánh máy, bạn chỉnh lại nhé

"Những ánh sao vẫn ở yên vị trí của nó, cháu à, chỉ là giờ đây dù cháu có cố gắng bao nhiêu nữa, cháy cũng không thể nhìn thấy bầu trời lung linh ấy."[/BOOK]
 
Bài viết: 66 Tìm chủ đề
Chào Beo^^

Mình vừa đọc truyện ngắn "Kí ức đèn ông sao" của bạn, một câu chuyện thật sự rất cảm động.

Bạn viết rất tốt, câu văn mạch lạc, dùng từ hay nữa. Mình bị cuốn vào câu chuyện của bạn, cực kì tò mò xem chiếc đèn ông sao nhỏ trên tay bà cụ có ý nghĩa gì.

À, thì ra không phải cái gì to lớn xa xôi, mà là chiếc đèn do chính tay người bố làm cho con gái, mang theo yêu thương, hạnh phúc nên được giữ gìn đến tận bây giờ. Chiếc đèn theo chân bà cụ hòa vào những chiếc đèn lồng khác, tỏa sáng một góc nhỏ, gợi lại kí ức đã từng vui vẻ và tươi đẹp xa xưa. Nó đã gắn kết những người xa lạ với nhau, để họ sẻ chia với nhau, cùng nhau hát trong đêm rước đèn.

Câu chuyện này hẳn là rất quen thuộc với rất nhiều người đã bước qua thời tuổi thơ đây nhỉ? Ngay cả mình cũng đã quên mất Trung thu là như thế nào rồi. Hình ảnh lồng đèn lấp lánh đã nhạt nhòa đến nỗi, mình chỉ còn biết, Trung thu có bánh Trung thu, vậy thôi.

Đúng như lời của bà, những ánh sao vẫn ở yên vị trí của nó, chỉ là những đứa trẻ năm xưa đã bận rộn với cuộc sống hối hả quay cuồng, không có nhiều cơ hội nhìn thấy bầu trời lung linh ấy nữa. Chắc là, mình cũng phải nhân mùa Trung thu này mà quý trọng cuộc sống hiện tại một chút, để sau này không phải tiếc nuối.

Cảm ơn câu chuyện đẹp đẽ của bạn <3

[BOOK]P/s: Đoạn này có lỗi đánh máy, bạn chỉnh lại nhé

"Những ánh sao vẫn ở yên vị trí của nó, cháu à, chỉ là giờ đây dù cháu có cố gắng bao nhiêu nữa, cháy cũng không thể nhìn thấy bầu trời lung linh ấy."[/BOOK]

Huhu Beo xin lỗi chị rất rất nhiều :(( (( (Em đang quay trở lại với guồng bài tập lớn quá, mãi đến tận lúc này mới có thể ngồi ở đây, cùng chị tâm sự về những tình cảm mà chị đã dành cho chuyện của Beo: > Hôm nhận được những lời khen, nhận xét của chị, em vui lắm, cả ngày cứ cười như đứa dở ý =)) Xong còn bị bạn hỏi làm sao cơ: >

Lúc nghĩ đến chủ đề Trung Thu, em nhớ ngay cây đèn ông sao, bởi nó là thứ gắn với rất nhiều tuổi thơ của trẻ nhỏ, trong ấy có cả em. Phần nữa là vì dạo gần đây em hay vô tình gặp phải cái quảng cáo mì trên TV ấy chị =)) Kokomi tặng lồng đèn (Nghe giống Beo đang đi pr cho hãng mì này quá =. =) em bỗng bảo mẹ hay mình đi mua Kokomi để được tặng lồng đèn đi mẹ đi. Và lúc đấy chính bản thân em tự giật mình, ủa :) Trung Thu mà lại cầm đèn lồng cá chép xanh đỏ tím vàng, chứ không phải đèn ông sao à?

Những năm trước em vẫn còn háo hức với Trung Thu, nhưng lại đã quên mất cảm giác vui vẻ khi cầm cây đèn ông sao đi rước đèn mất rồi :(Em giờ chỉ đi rước đèn vì nghĩa vụ trông mấy đứa em của mình, như nhân vật "tôi" trong câu chuyện, và cảm giác nó như là một gánh nặng vậy. Thế nên em đã tạo ra hình tượng một người bà, như để nhắc nhở, để sẻ chia về câu chuyện tuổi thơ cho chính bản thân mình :))

Cảm ơn chị vì đã là người đầu tiên mở lời dành cho Beo những lời nhận xét nhé: >

P/s: Công nhận với chị luôn á =)) Nghĩ đến Trung thu là em chỉ có ăn ăn ăn :) Bánh Bánh Bánh =))
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 9 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là Linh, mình muốn góp ý cho truyện Ngôn Tình - Mặt Trời Thanh Xuân - Vy Beo

Nội dung câu truyện của bạn khá hay, nhẹ nhàng êm đềm đúng với lứa tuổi học sinh THPT, mình rất thích

Tuy nhiên bạn cần sử dụng những ngôn từ mạnh hơn để cho các sự việc căng thẳng lên đến đỉnh điểm để cuốn hút người đọc nhiều hơn.

Mình thích câu truyện này nó khá hợp với gu đọc truyện của mình.

Mình chỉ có góp ý nhỏ thế thôi.

Có gì sai mong bạn chỉ bảo.
 
Bài viết: 66 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là Linh, mình muốn góp ý cho truyện Ngôn Tình - Mặt Trời Thanh Xuân - Vy Beo

Nội dung câu truyện của bạn khá hay, nhẹ nhàng êm đềm đúng với lứa tuổi học sinh THPT, mình rất thích

Tuy nhiên bạn cần sử dụng những ngôn từ mạnh hơn để cho các sự việc căng thẳng lên đến đỉnh điểm để cuốn hút người đọc nhiều hơn.

Mình thích câu truyện này nó khá hợp với gu đọc truyện của mình.

Mình chỉ có góp ý nhỏ thế thôi.

Có gì sai mong bạn chỉ bảo.

:((Oikhong.. Tớ xin lỗi nhiều nhé vì đến tận giờ phút này mới gửi lại cho cậu vài lời cảm ơn.. Tớ thành thật xin lỗi vì đã để cậu phải chờ lâu thật lâu khi cậu đã dành cho tớ những lời nhận xét dễ thương dành cho truyện của tơ: <

Đọc những dòng cậu gửi tớ, tớ vui lắm đấy vì biết vẫn còn những người quan tâm đến truyện của tớ, yêu mến những đứa con tinh thần mà tớ viết lên. Nó làm tớ có thêm nhiều động lực lắm, để tiếp tục hành trình viết hết truyện đang bị dang dở của mình: > Huhu mặc dù tớ tự bao biện rằng bản thân mình bận, nhưng mà thực ra tớ cũng bị làm biếng quá trời á :(

Khum biết là cậu muốn nói về việc sử dụng từ thể hiện cảm xúc mãnh liệt hơn ở đoạn nào, nên tớ sẽ tự ngồi kể lể đôi chút với cậu về hai phần cảm xúc đã xuất hiện trong truyện nhé? =)) Ừm.. đầu tiên chắc chắc phải nói đến cảm xúc của cặp đôi chính của tớ rồi nè >< Hehe, như phần giới thiệu truyện thì Hà Chi trong thế giới của tớ rất chi là không tin vào tình yêu tuổi học trò á :)) Nên khi Khánh Hàn có thả đủ loại "thính" thì cổ vẫn có cảm xúc vui, nhưng mà nó sẽ lại chập chờn tắt vì cái suy nghĩ chắc như đinh đóng cột là "nói không với yêu đương tuổi học trò". Vậy là dù tớ là người ngồi viết, cũng muốn hai đứa nói thích thì nói xừ ra, nhưng lại cứ để cặp đôi chính ở tình trạng mập mờ nè: <

Thứ hai là một tẹo tèo teo kịch tính từ đoạn Khánh Hàn bảo vệ cho nhóm chị em bạn dì. Vì ban đầu hướng truyện sẽ chỉ là những tình tiết nhẹ nhàng, nên tớ hơi lo về việc sẽ sử dụng mấy động từ mạnh (mà thực ra.. tớ yếu khoản miêu tả mấy đoạn gay cấn hay sao á.. tớ sẽ cố cải thiện hơn) Dù có là tình tiết gay cấn ấy, tớ chỉ viết một đoạn ngắn đủ để thấy Hà Chi có tin hiệu dựa dẫm vào Khánh Hàn khi cô khóc, và anh bị ảnh hưởng từ cảm xúc của cô để hành động <3

Vài lời biện hộ là vậy, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tớ cảm ơn cậu nhiều, và tớ sẽ cố gắng cải thiện để những chương cuối của bộ truyện trọn vẹn nhất!

Yêu cậu: >
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 66 Tìm chủ đề
Một chút tâm sự ngốc nghếch đến từ phía Beo nè =)) Ehehehe nghe rất chi là tự quảng bá cho bản thân nhưng thực tế là vừa tâm sự vừa tự quảng bá nhé =))

Ngôn Tình - Mặt Trời Thanh Xuân - Vy Beo Lâu lắm rồi mới lại tự tìm kiếm cho mình chút thời gian và cảm xúc để hoàn thành nốt chặng đường viết truyện này, tác phẩm mà bản thân có thể nói là tự tâm đắc nhất! : < Tầm tháng 4 năm ngoái, đang nghỉ dịch, tự dưng giữa đêm khum ngủ được vì cốt truyện tự dưng xuất hiện trong đầu, xong lại phải vội vội ghi lại sợ rằng những cái cảm xúc bất chợt này qua đi, mình sẽ không viết được nữa.. Xong rồi suy nghĩ thên vài ngày, bồi đắp chút ngày chút kia vào cốt truyện chính, rồi mới mang theo tí tẹo tự tin của mình đi giới thiệu đến tất cả mọi người Nói thật là ngại lắm đấy!

Thế mà chưa gì đã sắp tròn một năm với biết bao niềm vui, khi mà những lời nhận xét chân thành của mọi người gửi đến Beo, để Beo có thể sửa chữa lại truyện ở đôi chỗ, bồi dưỡng lại văn phong cùng câu cú của mình! Dù đã có khoảng thời gian ngâm truyện, drop truyện 1 thời gian, tự bản thân đã kiểm điểm về chuyện mình có ý định làm vậy với những đứa con tinh thần của mình, thật sự thấy có lỗi quá ><

Dù không biết còn những ai quan tâm đến truyện của Beo, dõi theo truyện của Beo, nhưng Beo vẫn sẽ cố gắng mang đến cho mọi người những chương truyện ngọt ngào, cùng những cung bậc cảm xúc của tuổi học trò nhéeee!

Cảm ơn những người thầm lặng vẫn đọc truyện, yêu mến những đứa con tinh thần của mình nhiềuuuuuu
 
Bài viết: 66 Tìm chủ đề
Ngôn Tình - Mặt Trời Thanh Xuân - Vy Beo

Vy beo viết rất hay, trình bày đẹp nên không có góp ý gì. Chỉ là tiêu đề chương để đứng nha, in nghiêng mà nội dung bên trong thì đứng nó không hợp nhau lắm^^*yoci 105*

Beo cảm ơn lời khen của chị Tiên nhiều nhaaa: > Nhận được lời nhận xét từ chị em vui lắm đó: > Ehehehe về vụ tiêu đề thì em muốn nhấn đậm hơn, giúp mọi người chú ý được nội dung chính của truyện thông qua tiêu đề đó: >

Cảm ơn chị Tiên nè <3
 
Bài viết: 369 Tìm chủ đề
Chào bạn mình là Sơ Nguyệt, truyện của bạn rất hay, câu chữ rất mượt mà ấm áp.

Mình có đôi dòng cảm nhận khi đọc truyện "Mặt trời thanh xuân" nhé!

Thật sự k thể tin là bạn sinh 2004 luôn ấy! Đọc văn án của tác phẩm "Mặt trời thanh xuân" của bạn mình nghĩ đây chắc là lời văn của một bạn tuổi gần 30 mới viết lên những dòng chữ đầy trải nghiệm đến vậy. Lời giới thiệu truyện của bạn cho mình một cảm giác bạn là người có nhiều chuyện xưa, khiến người ta tò mò điều gì kiến bạn có suy nghĩ chính chắn đến vậy? Và trong từng con chữ mình thấy phản phất đâu đó có bóng dáng của chính bản thân mình. Mình cũng hy vọng nửa kia của mình là một chàng trai dịu dàng ấm áp và ngọt ngào, theo hình mẫu "ấm nam", nhưng rồi lại rất sợ cái cảm giác ấm áp ngọt ngào đó, chỉ sợ giây tiếp theo nó sẽ tan biến như ảo mộng, lo được lo mất không cảm thấy an toàn. Rồi lại muốn tìm một người theo kiểu mạnh mẽ ít nói nhưng chung tình như trung khuyển vậy để có cảm giác an toàn khi ở bên cạnh anh ấy. Cuối cùng chẳng chờ được chàng nào, giờ mình lại có suy nghĩ k chờ mong hay mơ mộng hảo huyền gì nữa mà lập chí trở thành nữ cường nhân luôn rùi. Thấy bản thân mình phải tốt về nhân phẩm đạo đức, có nhiều tiền, có địa vị và giá trị trong xã hội thì sẽ thu hút mọi thứ tốt đẹp về phía mình.

Haha mình cũng có một chút chứng mặt manh nhẹ, là nhẹ thôi nhé, có một số ít gương mặt của một số người mình xem dù rất nhiều lần nhưng lúc bước ra về nhà nghĩ lại chả nhớ nổi khuôn mặt đó trông ra sao chỉ nhớ người đó tên gì thôi, lần sau gặp mặt lại mới chợt nhớ ra người này là tên đó, rồi vừa quay lưng về nhà cái lại quên khuôn mặt người ta trông như nào, haha. Có một lần mình phát hiện có một diễn viên đóng vai một chàng vương gia rất tài giỏi, mình rất thích nhưng xem xong tắt phim nhắm mắt lại lại không thể nào nhớ nổi khuôn mặt anh ta như thế nào. Mình còn có một chút mù đường, đi ít nhất 5-7 lần mới biết đường về nhà dù đi bộ mất có 15-20 phút à. Còn mù công nghệ nữa, khổ lắm.

Đọc nội dung mình mới ngỡ ngàng, không ngờ các chương đầu lại nhẹ nhàng đến vậy, đúng chất tuổi thanh xuân của thuở mới lớn.

Tác giả cho hỏi 1 câu nhé! Thành Đức là con trai nhưng thuộc giới thứ ba là thích có người yêu là con trai à, nên gọi Thành Đức là chị đúng không?

Hà Chi và Khánh Hàn => Hà và Hàn chữ chỉ thiếu mỗi chữ N nữa là có chữ giống nhau trong tên rùi.

Không biết chàng này là mối tình đổ vỡ khiến tim Chi đau đớn đến không tin tưởng tình yêu nữa hay sao nhỉ? Đọc truyện ngọt mình nghĩ đến khi nào thì ngược, còn đọc truyện ngược thì nghĩ đến đoạn nào sẽ ngọt, rồi nghĩ đến chuyện sẽ bị nam hoặc nữ chính vả mặt các tra nam tra nữ, não của mình luôn sinh động và không thể dừng lại dòng suy nghĩ khi đọc truyện, hehe

Những tình cảm khi mới vừa say nắng của Chi cũng giống mình ngày trước vậy, khi tim đã say thì dù não có lý trí cỡ nào thì trong vô thức vẫn dõi mắt theo người ấy à.

Tác giả miêu tả nội tâm nhân vật Chi rất tinh tế và sâu sắc, những bí mật nhỏ của thời thanh xuân cũng đơn giản và ngọt ngào, ngây ngô đến vậy. Mình rất thích chương 3, thích lời chàng trả lời với nàng câu hỏi tại sao lần gặp gỡ của 2 người lại nhiều đến vậy, đơn giản vì mình để ý dõi theo mà thôi. Khi yêu thì lo được lo mất, hay suy nghĩ vu vơ và sợ rất nhiều thứ.

Chương 4 chỉ có một từ thôi "quá ngọt", ngọt ngào đến tận trong lòng.

Không ngờ, Chi lại có suy nghĩ trưởng thành đến vậy, tình yêu tuổi học trò sẽ tan nhưng đó là tình cảm ngọt ngào và chân thành nhất, không hề lẫn tạp chất và không toan tính vụ lợi trong đó. Nếu bỏ qua sẽ tiếc nuối, nếu bước vào mà tan rã sẽ khổ đau, nhưng cũng có những cặp đôi tu thành chính quả từ thời học trò mà. Ai dám đoán chắc trước tương lai sẽ sảy ra chuyện gì, nếu bạn sợ đau khổ khi chia tay ở tương lai mà không dám hết mình cho tình yêu hiện tại thì bạn sẽ đau khổ ngay lập tức trong hôm nay, muốn yêu mà không dám yêu cảm giác này rất khó chịu, còn hôm nay bạn yêu hết mình thì dù sau này có chia tay đi nữa ít ra bạn cũng từng có những kỷ niệm đẹp và rất ngọt ngào. Có người không dám yêu ở hiện tại để rồi chưa chờ đến đau khổ của tương lai thì đã về với các bụi rồi, cuộc sống vô thường, nên ta cứ sống hết mình cho hiện tại - cái ta đang nắm giữ trong tay. Tương lai xa vời, còn quá khứ thì đã qua rồi.

Nỗi nhớ tương tư, không gặp một ngày như cách tam thu, chứ 5 ngày là cách bao nhiêu thu luôn rồi.

Bốn nhân vật Chi và ba người bạn, mỗi người đều có một câu chuyện của riêng mình. Ai cũng có những cảm xúc vui buồn hờn giận và hạnh phúc nhỏ nhoi riêng. Cả những ước mơ chưa thực hiện và có đứa còn ngây ngô đến nỗi chưa xác định được cả giấc mơ của mình.

Tác giả có thể viết ngoại truyện về ba nhân vật bạn của Chi không nhỉ? Mình không phản cảm, cũng không có cái nhìn kỳ thị về giới thứ ba, mình thấy họ rất dễ thương, rất nhiệt huyết và chân thành, chỉ là yêu người cùng giới tính thôi. Mình cũng hay chơi với mấy "anh chị" (những anh mà "ta tâm hồn là cô gái bé nhỏ chỉ lỡ mang hình hài của nam thôi") và mấy "chị anh" ( "Ta là chuẩn men chỉ là không phải thân xác con trai thôi"), vui lắm hehe.

Kết thúc lớp 12 của chàng bằng bản tình ca ngọt ngào, mình thấy rất lãng mạn. Liệu với suy nghĩ chính chắn như bé Chi và không tin tưởng vào tình yêu học trò, tình sẽ mau tan, thì bé Chi có đáp ứng lời tỏ tình làm bạn gái của Hàn không? Mong rằng khoảng cách địa lý và nơi thành phố đầy xa hoa cạm bẫy sẽ không làm chàng mê mắt quên mất bé Chi ngày nào?

Truyện rất ngọt ngào, mình đang đoán bao giờ đến cao trào để khiến bé Chi từ một cô nàng ngây thơ trong sáng trở thành một người đau thương và lõi đời đến vậy? Rất tò mò biến cố tiếp theo, hy vọng không quá đau đớn, sẽ lấy hết nước mắt của tớ mất thôi..

Sau khi đọc hết 8 chương mình chỉ có những dòng cảm nhận như vậy thôi, mong rằng có thể giúp bạn thêm nhiều ý tưởng hay và linh cảm để viết tiếp nhé!

Cảm ơn truyện của bạn rất nhiều!
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 66 Tìm chủ đề
Chào bạn mình là Sơ Nguyệt, truyện của bạn rất hay, câu chữ rất mượt mà ấm áp.

Mình có đôi dòng cảm nhận khi đọc truyện "Mặt trời thanh xuân" nhé!

Thật sự k thể tin là bạn sinh 2k4 luôn ấy! Đọc văn án của tác phẩm "Mặt trời thanh xuân" của bạn mình nghĩ đây chắc là lời văn của một bạn tuổi gần 30 mới viết lên những dòng chữ đầy trải nghiệm đến vậy. Lời giới thiệu truyện của bạn cho mình 1 cảm giác bạn là người có nhiều chuyện xưa, khiến người ta tò mò điều gì kiến bạn có suy nghĩ chính chắn đến vậy? Và trong từng con chữ mình thấy phản phất đâu đó có bóng dáng của chính bản thân mình. Mình cũng hy vọng nửa kia của mình là 1 chàng trai dịu dàng ấm áp và ngọt ngào, theo hình mẫu "ấm nam", nhưng rồi lại rất sợ cái cảm giác ấm áp ngọt ngào đó, chỉ sợ giây tiếp theo nó sẽ tan biến như ảo mộng, lo được lo mất k cảm thấy an toàn. Rồi lại muốn tìm 1 người theo kiểu mạnh mẽ ít nói nhưng chung tình như trung khuyển vậy để có cảm giác an toàn khi ở bên cạnh anh ấy. Cuối cùng chẳng chờ được chàng nào, giờ mình lại có suy nghĩ k chờ mong hay mơ mộng hảo huyền gì nữa mà lập chí trở thành nữ cường nhân luôn rùi. Thấy bản thân mình phải tốt về nhân phẩm đạo đức, có nhiều tiền, có địa vị và giá trị trong xã hội thì sẽ thu hút mọi thứ tốt đẹp về phía mình.

Haha mình cũng có 1 chút chứng mặt manh nhẹ, là nhẹ thôi nhé, có 1 số ít gương mặt của 1 số người mình xem dù rất nhiều lần nhưng lúc bước ra về nhà nghĩ lại chả nhớ nổi khuôn mặt đó trông ra sao chỉ nhớ người đó tên gì thôi, lần sau gặp mặt lại mới chợt nhớ ra người này là tên đó, rồi vừa quay lưng về nhà cái lại quên khuôn mặt người ta trông như nào, haha. Có 1 lần mình phát hiện có 1 diễn viên đóng vai 1 chàng vương gia rất tài giỏi, mình rất thích nhưng xem xong tắt phim nhắm mắt lại lại k thể nào nhớ nổi khuôn mặt anh ta như thế nào. Mình còn có 1 chút mù đường, đi ít nhất 5-7 lần mới biết đường về nhà dù đi bộ mất có 15-20 phút à. Còn mù công nghệ nữa, khổ lắm.

Đọc nội dung mình mới ngỡ ngàng, không ngờ các chương đầu lại nhẹ nhàng đến vậy, đúng chất tuổi thanh xuân của thuở mới lớn.

Tác giả cho hỏi 1 câu nhé! Thành Đức là con trai nhưng thuộc giới thứ 3 là thích có người yêu là con trai à, nên gọi Thành Đức là chị đúng k?

Hà Chi và Khánh Hàn => Hà và Hàn chữ chỉ thiếu mỗi chữ N nữa là có chữ giống nhau trong tên rùi.

K biết chàng này là mối tình đổ vỡ khiến tim Chi đau đớn đến k tin tưởng tình yêu nữa hay sao nhỉ? Đọc truyện ngọt mình nghĩ đến khi nào thì ngược, còn đọc truyện ngược thì nghĩ đến đoạn nào sẽ ngọt, rồi nghĩ đến chuyện sẽ bị nam hoặc nữ 9 vả mặt các tra nam tra nữ, não của mình luôn sinh động và k thể dừng lại dòng suy nghĩ khi đọc truyện, hehe

Những tình cảm khi mới vừa say nắng của Chi cũng giống mình ngày trước vậy, khi tim đã say thì dù não có lý trí cỡ nào thì trong vô thức vẫn dõi mắt theo người ấy à.

Tác giả miêu tả nội tâm nhân vật Chi rất tinh tế và sâu sắc, những bí mật nhỏ của thời thanh xuân cũng đơn giản và ngọt ngào, ngây ngô đến vậy. Mình rất thích chương 3, thích lời chàng trả lời với nàng câu hỏi tại sao lần gặp gỡ của 2 người lại nhiều đến vậy, đơn giản vì mình để ý dõi theo mà thôi. Khi yêu thì lo được lo mất, hay suy nghĩ vu vơ và sợ rất nhiều thứ.

Chương 4 chỉ có 1 từ thôi "quá ngọt", ngọt ngào đến tận trong lòng.

Không ngờ, Chi lại có suy nghĩ trưởng thành đến vậy, tình yêu tuổi học trò sẽ tan nhưng đó là tình cảm ngọt ngào và chân thành nhất, không hề lẫn tạp chất và k toan tính vụ lợi trong đó. Nếu bỏ qua sẽ tiếc nuối, nếu bước vào mà tan rã sẽ khổ đau, nhưng cũng có những cặp đôi tu thành chính quả từ thời học trò mà. Ai dám đoán chắc trước tương lai sẽ sảy ra chuyện gì, nếu bạn sợ đau khổ khi chia tay ở tương lai mà k dám hết mình cho tình yêu hiện tại thì bạn sẽ đau khổ ngay lập tức trong hôm nay, muốn yêu mà k dám yêu cảm giác này rất khó chịu, còn hôm nay bạn yêu hết mình thì dù sau này có chia tay đi nữa ít ra bạn cũng từng có những kỷ niệm đẹp và rất ngọt ngào. Có người k dám yêu ở hiện tại để rồi chưa chờ đến đau khổ của tương lai thì đã về với các bụi rồi, cuộc sống vô thường, nên ta cứ sống hết mình cho hiện tại - cái ta đang nắm giữ trong tay. Tương lai xa vời, còn quá khứ thì đã qua rồi.

Nỗi nhớ tương tư, k gặp 1 ngày như cách 3 thu, chứ 5 ngày là cách bao nhiêu thu luôn rồi.

Bốn nhân vật Chi và 3 người bạn, mỗi người đều có 1 câu chuyện của riêng mình. Ai cũng có những cảm xúc vui buồn hờn giận và hạnh phúc nhỏ nhoi riêng. Cả những ước mơ chưa thực hiện và có đứa còn ngây ngô đến nỗi chưa xác định được cả giấc mơ của mình.

Tác giả có thể viết ngoại truyện về 3 nhân vật bạn của Chi k nhỉ? Mình k phản cảm, cũng k có cái nhìn kỳ thị về giới thứ 3, mình thấy họ rất dễ thương, rất nhiệt huyết và chân thành, chỉ là yêu người cùng giới tính thôi. Mình cũng hay chơi với mấy "anh chị" (những anh mà "ta tâm hồn là cô gái bé nhỏ chỉ lỡ mang hình hài của nam thôi") và mấy "chị anh" ( "Ta là chuẩn men chỉ là k phải thân xác con trai thôi"), vui lắm hehe.

Kết thúc lớp 12 của chàng bằng bản tình ca ngọt ngào, mình thấy rất lãng mạn. Liệu với suy nghĩ chính chắn như bé Chi và k tin tưởng vào tình yêu học trò, tình sẽ mau tan, thì bé Chi có đáp ứng lời tỏ tình làm bạn gái của Hàn không? Mong rằng khoảng cách địa lý và nơi thành phố đầy xa hoa cạm bẫy sẽ không làm chàng mê mất quên mất bé Chi ngày nào?

Truyện rất ngọt ngào, mình đang đoán bao giờ đến cao trào để khiến bé Chi từ 1 cô nàng ngây thơ trong sáng trở thành 1 người đau thương và lõi đời đến vậy? Rất tò mò biến cố tiếp theo, hy vọng k quá đau đớn, sẽ lấy hết nước mắt của tớ mất thôi..

Sau khi đọc hết 8 chương mình chỉ có những dòng cảm nhận như vậy thôi, mong rằng có thể giúp bạn thêm nhiều ý tưởng hay và linh cảm để viết tiếp nhé!

Cảm ơn truyện của bạn rất nhiều!

Thật sự là đã khá là lâu Beo mới nhận được một lời nhận xét ngọt ngào như thế này, điều ấy khiến em rất vui và em đã đọc đi đọc lại những dòng cảm xúc của chị dành cho truyện của em: > Khi mà viết những dòng này vừa để cảm ơn chị (Khi mà đôi lúc mọi người vào like truyện của em chỉ để "ủng hộ" chứ không phải cảm nhận nó, còn với chị lại đọc với nó bằng cả trái tim, gửi cho nó một tình yêu dễ thương như vậy), vừa để nói lên tâm sự nho nhỏ của Beo <3

Ehehe nhưng mà trước hết nhaaaa =. = Em có thể khẳng định em là một cô gái 2k4 đang chập chững đến với tuổi 17 của mình, nhưng tâm hồn thì chỉ mãi thích làm một cô bé có thể cười đùa vô âu không lo nghĩ *yoci 112*

Bị nhận nhầm ở ngoài đời là gì hơn tuổi thật rất nhiều lần, không ngờ đến trong truyện của em mà cũng khiến mọi người thấy toát lên sự già nua mới buồn chứ >< Đôi khi Beo cũng tự hỏi tại sao bản thân lại chọn hình tượng một cô gái chả tin vào tình yêu thế này, để tìm hiểu thế giới nội tâm của Hà Chi, trong khi bản thân em là một đứa siêu tin tưởng vào tình yêu tuổi học trò và mong chờ một tình yêu "no end" luôn ấy ạ =)) Bây giờ ngẫm lại, chắc em cũng hiểu ra đôi chút rồi :)) Tự mình viết, tự mình nhai cơm chó của couple Chi - Hàn mê mẩn luôn, có khi là do ế quá lâu rồi @. @

Với câu hỏi nho nhỏ của chị, vâng, Thành Đức là một cậu bạn giới tính thứ ba, lúc nào cũng vui vẻ, yêu đời, lại mang cái nét lão luyện hiểu chuyện con gái hơn cả ba cô bạn mình :)) Tuy vậy thì cậu cũng là người có trái tim "mong manh dễ vỡ", cũng có những tình cảm ấp ủ trong lòng mình muốn được thoải mái bộc lộ như bao người khác. Nghe chị cũng có một nhóm bạn có "anh chị" và "chị anh", em thấy vui lắm vì giúp chính độc giả của mình nhìn thấy bản thân trong truyện <3 Dù lời văn của Beo vẫn còn thiếu sót, vẫn còn thiếu cả tí mặn mòi của biển cả: < Em sẽ cố gắng để từng nhân vật của em mang đến niềm vui, nụ cười tủm tỉm trên môi người đọc: >

Đến vơi từng chương truyện chính :)) Oi troi oi <3 Tuyệt quá khi mà chị cũng đắm chìm trong đống thính siu cute của Khánh Hàn, bởi nếu em mà gặp một cậu bạn trai nào tâm lý, hiền lành lại còn biết thả rất "đúng thời điểm" (Toàn là trong ánh nắng chiều chan hòa nè, dưới bóng cây mát này, lại còn lá thư "handmade" nữa), chắc em đổ cái rầm rồi =)) Chứ làm gì còn đợi đến tận hôm vũ hội mới hỏi: "Em có đồng ý làm bạn gái anh không?" cơ chứ! Nhưng mà.. suy nghĩ ấy đối vơi Chi như đã là một phần của cậu ấy rồi, thế nên lúc viết Beo hay tự liên tưởng đến truyện "Sự tích cây khế". Mỗi tội không biết là "chú chim xanh" Hà Chi ăn thính xong có chịu nhả câu "Em đồng ý!" hay không thì ta lại phải đợi rồi =)) À mà nghe xong chị noi Hà - Hàn, em cũng thấy thuyết âm mưu quá :)) E hèm.. Nên tác giả là em đây phải đính chính nè =. = Đầu óc em thực sự đơn giản lắm ý, mai sau không biết có định viết truyện drama yêu hận tình thù với một xô những chuyện ngu ngốc của cặp đôi nam nữ chính hay không, nhưng ở đây thì Hà Chi và Khánh Hàn nói không với chuyện ấy nhé: >>

Quãng thời gian cấp Ba thì không chỉ có những tình yêu đầu đời ngọt mà thân thương, em cũng muốn vẽ lên một bức tranh tuổi học trò muôn màu muôn vẻ: > Với thi đấu thể thao, trốn học, đánh nhau, bắt nạt - một thứ mà chúng ta ghét nhưng nó vẫn xuất hiện ở bất cứ đâu, cùng những kỉ niệm như đi quân sự siêu vui nè, buổi tối quẩy tưng bừng của đêm vũ hội, và đặc biệt, còn có suy tư của những cô cậu học sinh trước quãng đường "làm người lớn" dài dằng dặc phía trước! Tất cả những điều ấy em đã đi được một năm rồi, đang tiếp tục đi năm tiếp theo, và đón chờ năm cuối cấp kết thúc ngày tháng áo trắng sơ mi đồng phục. Thế nên, em muốn ghi lại những cảm xúc đong đầy này, để khi ra trường, những cuốn truyện em tự tay sáng tác sẽ là điều gợi cho em thế giới cấp Ba vừa quen thuộc vừa xa xôi này!

Về việc những câu chuyện ngoài lề của nhóm bạn Hà Chi, nếu có cơ hội và những ý tưởng để làm nổi bật thế giới của từng người, chắc chắn em sẽ không ngần ngại ngồi xuống và bắt đầu viết: > Nhưng chắc sẽ phải đợi một tương lai xa xôi thôi ạ, vì kì thi THPTQG với em cũng sẽ thoáng chốc mà đến gần.. Em cũng từng nghĩ về truyện này và cũng có chuẩn bị một vài ý tưởng.. Nhưng em hơi sợ một chút, vì nếu em khai thác quá đà, nó lại làm mất đi hình ảnh về đám bạn trong con mắt của Hà Chi: <

Điều nho nhỏ cuối cùng :)) Chị có thể gọi em là Beo dù em đã ghi hẳn tên thật của mình là Vy ở ngay bên cạnh :)) Em cũng không biết tại sao lại thích mọi người gọi thân mật em là Beo mới kì quặc chứ, khi mà em nghỉ chắc 90% những người nghe đến Beo sẽ nghĩ đến béo, hơn là nghĩ Beo là cọp =. = Mặc dù vậy, nghe quen rồi nên em sẽ vui lắm nếu chị gọi em vậy nha <3

Cuối cùng thì, cảm ơn chị nhiều nhé: > Nơi thảo luận góp ý của em luôn là nơi để chị và cũng như những ai yêu mến truyện của em có thể vào đây chia sẻ, thể hiện tình cảm của mọi người, và cũng có khi tranh luận về truyện của Beo cũng được á chứ: >

Yêu chị nhiều <3
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back