- Xu
- 10,330


?
Chỉnh sửa cuối:
Chào bạn! Hihi!
Mik xin góp ý truyện bạn nha!
Mik đọc truyện của bạn mà cảm giác bạn đã là một tác giả thành danh luôn ý!
Mà cả hai tác phẩm đều rất đặc biệt luôn, mà mik cực kỳ thích tác phẩm huyền huyễn, giả tưởng nên mik mong chờ!
Mà có một chỗ mik chú ý trong truyện bạn ấy là các đoạn văn hơi dài thì phải, nên mik nghĩ bạn nên tách các phần kể ra vài đoạn nhỏ hơn để tạo cảm giác thoải mái khi đọc.
Tất nhiên đó chỉ là ý kiến riêng của mik nên bạn không cần cũng được!
Chúc bạn thành công nha!
Thân ái!~~
Chào Trân tỷ tỷ, Vũ nè, Vũ ghé qua góp một số ý cho truyện Truyện Ngắn - Tấm Lệnh Bài Vỡ Nát Của Kẻ Tử Tù - Tiếu Nguyệt Trân Trân
•Về hình thức, tỷ có một số lỗi nhỏ như:
- " Tướng quân? " => "Tướng quân?" : Các câu trong ngoặc kép thì phải viết sát dấu, tỷ cũng bị nhiều lỗi như thế này vào đoạn cuối của bài.
- :" Tướng quân? " => : "Tướng quân" : Giữa dấu 2 chấm và dấu ngoặc kép phải cách.
- " Không.. không.. cho tôi theo ngài! " => "Không... Không... Cho tôi theo ngài!" : Phải viết hoa sau dấu 3 chấm.
- quỳ xuống: 'Tiểu nhân tạ ơn => Câu thoại phải dùng dấu ngoặc kép (còn lỗi tương tự ở trong bài.)
- xác (), trong => Bỏ 2 cái dấu ngoặc đi.
- Cái lằn này theo tôi suốt ba năm đã sắp sửa chém đứt đôi tay này từ lâu. => Có thể thêm dấu phẩy sau chữ "ba năm" để tách câu.
•Về phần nội dung thì cốt truyện đầy đủ, các tình tiết sắp xếp hợp lý. Nhưng có một chỗ thì không hợp lý cho lắm.
-Chỗ bị lôi ra đánh và mấy cái xác ấy, lúc đầu tỷ viết là không rõ sống chết, lúc sau thì viết là bước qua bốn cái xác. => Không hợp lý, tỷ có thể thêm vào khúc kiểm tra sống chết của cai ngục.
- "Khốn đời nhà mi! Cả gan mạo danh Trung Liệt tướng quân! Còn dám đánh người! Tội mi chết mười lần cũng không đền hết!" => Ở chỗ này dùng chữ "mi" thì không được hay cho lắm, nên thay bằng chữ "ngươi" rồi chỉnh sửa câu từ cho hợp lý là được.
Vũ chỉ có một số góp ý nho nhỏ đó thôi à, cố lên!
Một lần nữa xin chào Trân tỷ tỷ, Vũ đã trở lại và dễ bảo hơn xưa, Vũ lại ghé nơi này để góp ý cho truyện Đam Mỹ - (Chưa Nghĩ Ra) - Tiếu Nguyệt Trân Trân
Theo Vũ cảm nhận được từ trong truyện, thì nhân vật Trường Cầm là một người lạnh lùng (hoặc có thể là chỉ lạnh lùng vs Lục Nghị) nên mấy câu thoại của nhân vật này cần sắc lạnh thêm một chút. Vào đầu bài, lời thoại của Trường Cầm mềm nhũn luôn, Vũ thấy có thể sửa thành như thế này:
Rất lâu trước đây, Trường Cầm từng nói với Lục Nghị:
"Hừ, tại sao bọn họ cứ bàn tán như thế chứ?"
"Vậy.... Chúng ta phải làm sao đây?"
"Hết cách rồi, còn làm gì nữa, thành thân thôi!"
"Thành.... Thành thân?"
"Ừm! Đúng thế, bất đắc dĩ thôi, chỉ cần chúng ta thành thân, bọn họ sẽ không còn đề tài để nói nữa. Ngươi và ta cũng sẽ không phải gặp nhiều phiền phức. Nhưng ta có một điều kiện."
"Điều kiện? Là gì, ngươi nói đi."
"Khế ước đạo lữ, chúng ta không dùng."
Có cái đoạn này, Vũ thấy nó hơi rối chút:
"Chúng ta là bằng hữu, ngươi không cần quá câu nệ." Có phải nếu vừa rồi không trùng hợp có đạo hữu đi ngang qua, Trường Cầm ngươi sẽ lạnh lùng trơ mắt nhìn yêu thú quật ngã ta chăng? - Lục Nghị thầm nghĩ.
Lời thoại với ý nghĩ của nhân vật bị liền kề, có thể sửa thành:
"Chúng ta là bằng hữu, ngươi không cần quá câu nệ." Lục Nghĩ nói, lại thầm nghĩ: "Có phải nếu vừa rồi không trùng hợp có đạo hữu đi ngang qua, Trường Cầm ngươi sẽ lạnh lùng trơ mắt nhìn yêu thú quật ngã ta chăng?"
Lại thêm một lần nữa Vũ dùng cảm nhận của bản thân, Vũ thấy được tên Ma Tôn là một người cũng có chút tình nghĩa, vậy nên cái khúc Ma Tôn đột nhiên nở nụ cười: "Y đã chết rồi, linh hồn y cũng không còn nữa."
Có thể sửa thành "Y đã chết rồi, linh hồn y cũng không còn nữa." Ma Tôn đột nhiên nở nụ cười, nhưng đôi mắt lại toát lên vẻ tang thương nhỏ nhoi.
Câu thoại cuối cùng của nhân vật Trường Cầm có thể viết thê lương, buồn thêm một chút như:
"Lục Nghị, xin lỗi ngươi, vạn lần xin lỗi ngươi... Ta đã sai... Ta không nên bỏ ngươi một mình, đã không nhận ra tình cảm của ngươi sớm hơn. Dẫu biết tất cả đã muộn, nhưng ta vẫn muốn nói rằng, nói rằng ta yêu ngươi, chúng ta không phải bằng hữu, chúng ta là đạo lữ, là phu thê..."
Khúc này thì Vũ viết thế thôi, nghĩ gì viết đó, có thể là có chút lặp từ.
Vũ thấy để tên truyện thành "Mãi mãi không gặp lại" được á, lấy khúc nhắn nhủ của Lục Nghị là tên thì chuẩn luôn.
Thế thôi nghen, Vũ chỉ có một số góp ý nho nhỏ thế thôi, mà có lậm ngôn không thì Vũ không bt. Nếu mà có gì không đúng thì bỏ qua cho Vũ nghen.
Hầu hết những kẻ bị chúng tống vào đây đều mang trên mình oan án, có miệng mà không thể nói, có oan mà không thể giải. Chỉ còn biết nằm im chờ chết, đến khi nào chết rồi thì xuống kiện với Diêm Vương. Nhưng ngộ nhỡ Diêm Vương lại chê chúng tôi nghèo nên không chịu giúp thì biết làm sao?
Chào bạn, mình vừa đọc Truyện Ngắn - Tấm Lệnh Bài Vỡ Nát Của Kẻ Tử Tù - Tiếu Nguyệt Trân Trân của bạn, mình có một số góp ý nho nhỏ.
Nhìn chung thì truyện của bạn viết khá mượt, cách hành văn ổn (mình thấy đây chính là một ưu điểm rất tốt của bạn, mong bạn có thể phát huy), xây dựng hình tượng của hai nhân vật chính rất phù hợp với cốt truyện. Nhưng mà hình như mình thấy nội dung vẫn chưa có cái gọi là cao trào lắm..
Về phần nhân vật tôi, mình nghĩ bạn nên viết thêm vài dòng về sự thật nhân vật này bị bắt. Bởi vì lời thú nhận "Biết pháp phạm pháp, bao che buôn lậu" với việc nhân vật tướng quân "xin thánh thượng xóa bỏ tội trạng" cho nhân vật này đều chứng minh hắn thật sự có tội, không "oan" như hắn nói.
Có một lỗi chính tả: "Ướt sủng" -> "ướt sũng".
Câu: "Vào thì còn sống, có khi chỉ còn nửa cái mạng nhưng ra rồi có nghĩa là chết! Tôi chưa từng thấy ai đã vào được đây mà còn có thể bình an đi trở ra." đọc lần đầu hơi khó hiểu, bạn có thể sửa thành "Lúc vào thì còn mạng, tuy có khi chỉ còn nửa cái nhưng lúc đi ra chắc chắn sẽ chết! Tôi chưa từng thấy ai đã vào đây mà có thể bình an đi trở ra."
Lặp từ "nào" trong câu: "Thử hỏi trên đời này nào có người chịu ơn nào tận mắt nhìn thấy ân nhân của mình.." -> "Thử hỏi trên đời này làm gì có người nào chịu ơn tận mắt thấy ân nhân của mình.." (lập từ trong câu thường làm câu văn bớt hay).
Ở câu "Tôi không có nằm mơ!" bạn bị sai dấu ngoặc kép kéo theo những câu thoại phía dưới bị lỗi dấu ngoặc. Bạn chỉ cần sửa dấu ngoặc kép trước chữ "Tôi" là được. Tương tự, sửa lại dấu ngoặc kép ở câu "Tiểu nhân tạ ơn đức của tướng quân.." Bạn sửa dấu ngoặc ở hai chỗ đó thì mấy dấu ngoặc kia sẽ tự trở lại vị trí đúng như thường.
Mình chỉ có một số điều góp ý như thế thôi.
À, với những câu mình sửa cho bạn chỉ là gợi ý thôi, bạn có thể sửa theo cách của riêng mình.
Chúc bạn có thêm nhiều tác phẩm hay!![]()