Ca dao tục ngữ về sống giản dị

Thảo luận trong 'Dân Gian' bắt đầu bởi thohongmeomeo, 26 Tháng mười hai 2021.

  1. thohongmeomeo

    Bài viết:
    2,695
    Sống giản dị là sống phù hợp với điều kiện hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội. Biểu hiện ở chỗ: Không xa hoa cầu kì, kiểu cách, không chạy theo nhu cầu vật chất và hình thức bên ngoài.

    Giản dị không có nghĩa là qua loa, đại khái, cẩu thả, tùy tiện trong nếp sống, nếp nghĩ, nói năng cộc lốc, trống không, tâm hồn nghèo nàn, trống rỗng.

    Trong bài viết này, diễn đàn xin gửi tới các bạn những câu ca dao tục ngữ về sống giản dị

    Những câu ca dao nói về tính giản dị của con người


    1. Đi đâu mà chẳng ăn dè

    Đến khi ăn hết lại ghè chẳng ra.

    2. Tiết kiệm sẵn có đồng tiền

    Phòng khi túng lỡ không phiền lụy ai.

    3. Ở đây một hạt cơm rơi, Ngoài kia bao hạt mồ hôi thấm đồng

    4. Nâu sồng nào quản khen chê, Khó thì cho sạch, rách thì cho thơm.

    5. Hay quần, hay áo, hay hơi, Mà chẳng hay người là của bỏ đi.

    Những câu tục ngữ nói về tính giản dị trong cuộc sống

    1. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. (Cái đẹp bên trong quý hơn vẻ đẹp bên ngoài)

    2. Ăn lấy chắc, mặc lấy bền. (Chỉ cần có ăn, ăn những món bình thường nhưng đủ no không cần ăn những món sa hoa, sung túc; mặc chỉ cần đủ ấm không cần khoác những trang phục lộng lẫy)

    3. Ăn cần ở kiệm.

    4. Tích tiểu thành đại. (Tích góp từ những cái nhỏ nhặt một ngày nào đó sẽ trở thành cái to lớn)

    5. Năng nhặt chặt bị. (Siêng năng tích góp sẽ mau chóng đầy túi)

    6. Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ. Tự kiêu một chút cũng là thừa.

    7. Ăn phải dành, có phải kiệm.

    8. Sống đơn giản sống lâu trăm tuổi. (Con người càng đơn giản, cuộc sống càng thanh thản, bớt ưu tư, bớt lo nghĩ sức khỏe dồi dào)

    9. Buôn tàu bán bè chẳng bằng ăn dè hà tiện.

    10. Áo vải cơm rau. (Cuộc sống đơn giản mỗi ngày, có áo mặc, ăn cơm với rau nhưng lại thấy vui)

    11. Làm khi lành để dành khi đau. (Bình thường chịu khó làm lụng tích góp để dành phòng khi ốm đau có tiền chạy chữa)

    12. Thì giờ là vàng bạc.

    13. Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm. (Biết căn cơ tiết kiệm, làm ăn có kế hoạch thì được no đủ)

    14. Hữu xạ tự nhiên hương. (Người có tài thì tự nhiên người khác sẽ biết đến)

    15. Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm.

    Câu nói hay về sống giản dị

    1. Khi giàu có mà vẫn giản dị

    Khi quyền lực mà vẫn thân thiện

    Khi giận giữ mà vẫn im lặng

    Đó mới là lối sống hay

    2. Tính giản dị giúp người ta được thanh thản, nhẹ nhàng, xóa bỏ được những ưu tư, phiền muộn. (Khuyết danh)

    3. Trong tất cả mọi thứ: Trong tính cách, trong cung cách, trong phong cách, cái đẹp nhất là sự giản dị.

    4. Chân thành, giản dị là cách cư xử khôn khéo. (La Bruyere)

    5. Sự bình dị là sự nối giữa nhân ái và sắc đẹp. (Ngạn ngữ Hi Lạp)

    6. Chúng ta thường luôn đề cao cuộc sống xa hoa nhưng lối sống giản dị cần cả sự hiểu biết, kiên nhẫn và sự rèn luyện bản thân nhất định.

    Tấm gương về sống giản dị: Tôn Đức Thắng, Hồ Chí minh..

    Câu chuyện về đức tính giản dị khi Bác Hồ ở Pác Bó

    1. Sau thời gian bôn ba ở nước ngoài, năm 1941 Bác Hồ quay trở về nước và đã chọn Pác Bó làm nơi dừng chân để xây dựng lực lượng cách mạng kháng chiến.

    Vào những năm 1940 – 1941, đời sống người dân Pác Bó khổ cực, chủ yếu chỉ là ngô ăn hàng ngày. Có những gia đình thiếu đói, vào những ngày giáp hạt phải vào rừng để đào củ mài để kiếm sống. Còn có những gia đình bốn đời truyền nhau một tấm áo chàm, miếng vá nọ chồng lên miếng và kia, đến khi nhìn lại thì không còn nhận ra đâu là miếng vải may từ lúc đầu tiên nữa. Người về nước trong thời điểm đó và chọn hang Cốc Bó làm nơi trú ẩn. Cuộc sống đạm bạc cũng chỉ cháo ngô và rau rừng. Thấy Bác lớn tuổi, vất vả, ăn cháo ngô sợ Người không đủ sức khoẻ nên các đồng chí bàn bạc với nhau là phải mua gạo để nấu cho Bác. Khi nghe các chiến sĩ bàn bạc Người đã kiên quyết không đồng ý. Có lần ngô non xay để lâu ngày mới nấu nên nồi cháo bị chua. Các đồng chí lại đề nghị Bác cho nấu cháo gạo để Bác dùng Bác vẫn không nghe. Bác hỏi các đồng chí:

    – Có cách nào làm cho bắp non khỏi bị chua không?

    Các đồng chí trả lời rằng:

    – Nếu rang lên thì có thể ăn được nhưng không ngon.

    – Không ngon cũng được, thế thì rang lên mà ăn, không nên bỏ. Một hạt bắp vô cùng đáng quý.

    [​IMG]

    2. Đầu tháng 4/1941, Bác chuyển sang sống ở lán Khuổi Nặm. Đồng chí Bảo An – quê ở Sóc Giang, Hà Quảng bẫy được một chú gà lôi. Mọi người khen con gà đẹp quá và xin Bác giữ lại nuôi làm cảnh.

    Bác bảo:

    – Nuôi gà lôi giải trí thú vui tao nhã nhưng lương thực rất thiếu thốn, cơm gạo chưa đủ ăn thì các chú lấy gì để nuôi gà cảnh?

    Anh em thưa với Bác:

    – Chúng cháu sẽ bắt sâu bọ để nuôi gà.

    Bác đồng ý, nhưng chỉ vài ngày sau con gà lôi gầy sút đi. Thấy vậy Bác hỏi:

    – Bây giờ chúng ta giải quyết thế nào đây?

    Anh em thưa:

    – Xin phép Bác cho chúng cháu thịt gà ạ.

    Bác đồng ý, trong lòng ai hớn hở vì nghĩ hôm nay sẽ có bữa ăn ngon. Nhưng khi thịt gà, Bác chỉ cho phép lấy bộ lòng để nấu một bữa tươi. Còn tất cả băm nhỏ cho nhiều muối và ớt rang mặn lên để vào ống tre ăn dần trong những bữa ăn sau. Bác còn không quên căn dặn nhớ để phần cho những đồng chí đang đi công tác chưa về.

    [​IMG]

    3. Năm 1942, Bác sang Trung Quốc gặp gỡ với chính quyền Tưởng Giới Thạch bàn về mối quan hệ giữa hai nước trong công cuộc chống Nhật. Khi đi đến phố Túc Vinh, huyện Đức Bảo, Quảng Tây, Trung Quốc, Người đã bị chính quyền địa phương Tưởng Giới Thạch vây bắt. Trong thời gian giam hãm người đi qua hơn 30 nhà lao của 13 huyện thị Quảng Tây, Trung Quốc. Tháng 10/1943, Người được trả lại tự do. Đến tháng 10/1944, Người quay về nước và ở tại hang Pác Bó. Các chiến sỹ đã đưa Bác vào nhà cụ Dương Văn Đình ai nấy cũng mừng khi thấy Bác trở về. Nhìn thấy Bác ốm yếu, già hơn xưa ai cũng lo lắng và xót xa. Cụ Dương Văn Đình cho người nhà nấu cháo và bưng đến một bát cháo trứng gà mời Bác.

    Bác hỏi:

    – Ở đây một ngày ăn mấy bữa hả cụ?

    – Dạ, một ngày ăn ba bữa, sáng thì ăn cháo.

    – Thế ai cũng được ăn cháo đánh với trứng à?

    Mọi người phải nói thật lòng vì thấy Bác đi đường mệt nên mới làm mời Bác thôi. Bác không đồng ý bảo với mọi người thế này:

    – Các đồng chí làm cách mạng, tôi cũng làm cách mạng, tại sao tôi lại được đặc biệt hơn các đồng chí? Cách mạng gian khổ phải như nhau, mọi người ăn sao tôi ăn vậy. Người bưng bát cháo trứng đang nóng đến mời bà cụ cố đồng chí Dương Đại Lâm. Bác nói với mọi người: "Đây mới là người cần được bồi dưỡng sức khỏe. Bà cụ đã sống gần trăm tuổi, cực khổ vất vả, nên phải ăn ngon sống với con cái đến ngày nước nhà độc lập, vui hưởng thái bình".

    Nghe Bác nói như vậy ai cũng cảm động, thương Bác vô cùng, tuy là vị lãnh đạo nhưng Bác rất gần gũi và giản dị, trong nhiều hoàn cảnh Bác vẫn không có yêu cầu đặc biệt với bản thân mình. Chính vì vậy ai cũng cảm phục sự giản dị va đức tính khiêm nhường của Bác.

    Bài văn nghị luận xã hội về lối sống giản dị số 1

    Với nhân dân ta nói riêng và bạn bè quốc tế nói chung thì có lẽ hình ảnh vị cha già kính yêu-Hồ Chí Minh, đã quá vĩ đại và thân quen với mọi tầng lớp và gương mặt. Những người không chỉ nổi tiếng là một vị lãnh tụ vĩ đại, một nhà quân sự tài ba, một danh nhân văn hóa thế giới mà Người còn được cả thế giới kính trọng bởi đức tính giản dị của một người lãnh tụ trên vạn người. Vậy thì thế nào là giản dị? Giản dị là sự không cầu kì, sang trọng và phô trương khoe mẽ. Giản dị thể hiện trong trang phục, lối sống, cách sinh hoạt, cách thể hiện bản thân. Giản dị đối lập hẳn với cách sống cầu kì, kiểu cách theo kiểu vương công quý tộc. Sự giản dị tạo ra cách sống nhẹ nhàng, điềm đạm thích sống hướng nội hơn là sự khoe mẽ ra bên ngoài.

    Bác Hồ của chúng ta, người vốn nổi tiếng với đức tính giản dị. Giản dị trong nhu cầu ăn uống, Bác thường quen với những món giản dị, đạm bạc như canh cà, dưa muối. Trong ăn mặc Bác cũng không quá phô trương, Bác hay mặc chiếc áo ka-ki đã sờn màu và đi đôi dép lốp cao su. Tất cả những gì thuộc về Bác đều là sự giản dị đến tối đa, có ai nghĩ một vị chủ tịch nước của một dân tộc lại sống trong một căn nhà sàn đơn sơ, đạm bạc đến vậy thay vì những cung điện nguy nga, tráng lệ của vua chúa hay các vị nguyên thủ trên thế giới. Sự giản dị của Bác gợi ra cho chúng ta nhiều suy nghĩ. Sự giản dị phải chăng cũng đi liền với những quan niệm thẩm mĩ về cái đẹp, đó là cái đẹp giản dị, tự nhiên, chân chất và mộc mạc thay vì cái đẹp cầu kì, kiểu cách.

    Cái đẹp ấy đi liền với sự thanh cao, giản dị, cái đẹp tự nhiên, điềm đạm, cân đối hài hòa. Sự giản dị giúp tâm hồn ta thanh thản và nhẹ nhõm, không quá đề cao những gì thuộc về vật chất. Đồng thời sự giản dị giúp ta sống không theo kiểu chạy theo xu hướng, không quá a dua, đua đòi theo lối sống của người khác. Cũng chính nhờ sự giản dị, tâm hồn ta tăng thêm vẻ đẹp mộc mạc, hài hoa tránh phát sinh những ham muốn rất dễ trở thành dục vọng tầm thường, thấp kém. Đôi khi con người ta hay vì ưa những cái rực rỡ, chói lóa sang trọng mà a dua, học đòi, bắt chước nhưng kì thực họ không biết rằng chỉ có sự giản dị về chất từ bên trong mới tạo ra vẻ đẹp ngời rạng, trong sáng và thanh cao từ chính tâm hồn mình.

    Nhưng sự giản dị không đồng nghĩa với sự dễ dãi, xoàng trong tác phong và cách thức sinh hoạt. Sự giản dị ở đây là không màu mè, kiểu cách còn sự dễ dãi kia lại rất dễ gây ra sự thô tục, thiếu lịch sự, gây mất thiện cảm với người xung quanh. Sống giản dị là biết tạo ra một sự tĩnh tại và an nhiên, điền đạm trong tâm hồn mình để không bị cuốn theo những cám dỗ về vật chất ở bên ngoài. Đó dường như đã là vẻ đẹp truyền thống, rất riêng, rất dân tộc của người dân Việt Nam ta từ bao đời nay.

    Có một nhà văn nào đó đã từng nói như này: Quần áo giản dị là y phục đúng kiểu của kẻ thô tục; chúng được may cho họ, và phù hợp hoàn toàn với tiêu chuẩn của họ, nhưng đối với những người đã đổ đầy cuộc đời mình với những hành động lớn lao thì chúng lại là đồ trang trí lộng lẫy. Tôi ví chúng như cái đẹp trong sự xuềnh xoàng, nhưng khiến người ta mê mẩn. Vậy thì thật đáng quý biết bao là cái đẹp giản dị, cái đẹp sang trọng trong những gì bình dị nhất.

    Trong tất cả mọi thứ: Trong tính cách, trong cung cách, trong phong cách, cái đẹp nhất là sự giản dị. Chính sự giản dị làm nên cái chuẩn mực và thanh tịnh cho tâm hồn, không để ta cứ luôn phải chạy theo những toan tính và tham vọng về vật chất để khoe mẽ và phơi bày cho thiên hạ trông thấy. Chính vì thế, giản dị cũng là một trong những đẹp thanh lịch và quý báu mà chúng ta cần phát huy.

    [​IMG]

    Bài văn nghị luận xã hội về lối sống giản dị số 2

    Dân tộc ta từ xưa đến nay luôn đề cao đức tính giản dị của con người. Nó không những là một phẩm chất cao quý mà còn là lối sống, lối ứng xử in đậm trong văn hóa của người Việt.

    Giản dị là một lối sống không trọng vật chất của con người. Giản dị biểu hiện ở lối sống đơn giản, không cầu kì, xa hoa, không phô trương hay lãng phí của cải vật chất. Giản dị còn thể hiện ở tinh thần yêu chuộng cuộc sống bình dị, gần gũi với thiên nhiên. Giản dị còn biểu hiện ở lời ăn tiếng nói hiền hòa, điềm đạm, có tình, có nghĩa của con người.

    Người giản dị thường xây dựng một cuộc sống kín đáo, hiền hòa. Họ thích ở làng quê hơn ở phố. Người giản dị cũng yêu thích những cái gì nhỏ nhắn, mộc mạc, đơn sơ. Họ không thích cầu kì một cách hình thức hay lãng phí một cách không cần thiết.

    Người giản dị không những giản dị trong cách xây dựng không gian sống. Họ còn giản dị cả trong lời nói, ăn mặc, công việc và ứng xử. Người giản dị thường ăn nói điềm đạm, ứng xử lịch sự, nhã nhặn. Họ ít khi có lời gắt gỏng hay xung đột với ai. Họ lấy nghĩa tình làm nguyên tắc ứng xử của mình. Những bất đồng ít khi trở thành xung đột, dĩ hòa vi quý. Một người giản dị thường không khoa trương, không dùng lời lẽ xa hoa, bóng bẩy. Lời nói của họ đơn giản, ngắn gọn, dễ hiểu, truyền đạt đúng và đầy đủ thông tin mà họ muốn nói. Trong ăn mặc, họ ít khi cầu kì. Cuộc sống giản đơn như đồng quê cây cỏ. Ăn uống đối với họ cũng hết sức đạm bạc. Họ cũng không thích những bộ trang phục lòe loẹt, kiểu cách. Trang phục của họ thường rất bình dị, hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh. Trong công việc, họ cầu tiến nhưng không quá tham vọng. Họ sẵn sàng đối đầu với khó khăn thử thách để hoàn thành tốt công việc. Ít khi nào ta thấy họ bỏ cuộc hay chấp nhận thất bại một cách dễ dàng.

    Người giản dị có cách giải quyết sự việc nhanh chóng, không dây dưa. Họ quyết liệt trong công việc nhưng không yêu cầu điều gì thái quá. Một người giản dị là một người không bao giờ yêu cầu người khác phải tạo điều gì đó đặc biệt cho mình. Họ luôn bằng lòng với tất cả những gì họ sẵn có. Họ không đòi hỏi thứ vật chất lớn lao hay sự ưu tiên khác dành cho mình.

    Sự giản dị không chỉ thể hiện trong sinh hoạt hàng ngày, từ cách ăn mặc, lời nói, cử chỉ, hành động, trong công việc, trong giao tiếp mà còn cả ngay từ trong suy nghĩ. Nhiều khi sự giản dị thể hiện ngay trong việc con người sống với những gì vốn có của mình, không hoa mĩ, lòe loẹt, chạy theo phong trào, chạy theo mốt, Giản dị ở đây có thể hiểu như là lối sống chân phương vậy.

    Đối với mọi người xung quanh, họ hết sức niềm nở, thân ái. Bởi người sống giản dị rất quý trọng tình nghĩa. Một người biết suy nghĩ những điều giản dị sẽ biết phải làm gì để có được điều đó, biết cách sống gần gũi với những người xung quanh. Đối với họ, sự hòa hợp của bản thân với xung quanh quan trọng hơn là nổi bật.

    Người có tính giản dị thường sống tiết kiệm, sử dụng đồng tiền có mục đích đúng đắn. Họ nhìn nhận sự việc đúng mức, không quan trọng hóa vấn đề. Đó là tất cả những đặc điểm nổi bật mà bạn có thể tìm thấy ở một con người giản dị thật sự. Bởi thế mà từ xưa, giản dị luôn là lối sống của các bậc hiền nhân.

    Nhưng sự giản dị không thể gò ép, giả dối. Giản dị phải bắt nguồn từ một sự chân thành và những biểu hiện cũng hết sức chân thành, không thể sống giản dị một cách gượng ép, khiên cưỡng. Trước sau gì những người xung quanh cũng sẽ nhận ra điều đó. Giản dị có thể thuộc về bản tính sẵn có. Nhưng phần nhiều là do quá trình rèn luyện trong cuộc sống để có được.

    Giản dị không chỉ là một cách sống, nó còn là một quan niệm sống. Từ xưa, lối sống "thanh bần lạc đạo" vốn được thực hành như một triết lí sống của con người. Nguyễn Bỉnh Khiêm xa rời vinh hoa quan trường về mở trường dạy học bên dòng sông Tuyết Giang (sông Hàn), sống an bần đến cuối đời. Nguyễn Khuyến cũng rời chốn phồn hoa về ẩn cư tại quê nhà, vui thú điền viên. Lãnh tụ Hồ Chí Minh cũng là một tấm gương sáng ngời về lối sống giản dị, đáng để chúng ta kính trọng, học tập và làm theo.

    Sống giản dị là một lối sống hết sức lành mạnh và tích. Một lối sống không trọng vật chất, thích những điều đơn giản sẽ mang lại cho con người sự trong sạch trong tinh thần. Lối sống giản dị mang lại cho con người một cuộc sống thanh bình, êm ả. Con người không bị ràng buộc bởi những tiện nghi. Tinh thần lúc nào cũng an nhàn, thoải mái. Tính giản dị rất cần thiết trong cuộc sống. Tính giản dị khiến ta tiết kiệm thời gian, không mất thời gian vào các việc vô bổ mà cầu kì. Tính giản dị khiến mọi người xung quanh tôn trọng ta. Sống giản dị giúp biết cách biết cách ứng xử hiền hòa trước cuộc sống. Ta trở nên gần gũi, chan hòa với cuộc sống, với mọi người xung quanh mình. Người có lối sống giản dị luôn được người khác yêu mến và kính trọng.

    Mục đích cuối cùng của quá trình học tập và lao động là tạo ra của cải và có được hạnh phúc. Trong đó, được sống hạnh phúc là cái con người luôn khao khát có được. Muốn xây dựng và rèn luyện lối sống giản dị, trước hết phải hướng đến những giá trị chân thực ấy trong cuộc sống. Biết quý trọng tình nghĩa, quý trọng những người xung quanh mình. Vật chất làm đẹp không gian sống nhưng chính tình cảm thân thiện, mến yêu mới làm đẹp con người.

    Phải có nghị lực lớn mới dám sống cuộc sống giản dị, đơn sơ. Bởi con người luôn bị lôi cuốn bởi vật chất. Tâm lí xã hội cũng lấy vật chất làm thước đo giá trị cuộc sống con người. Vượt lên trên tâm lí ấy ta mới có đủ dũng khí để sống cuộc sống đúng nghĩa. Phải có một tình yêu lớn đối với thiên nhiên. Yêu hoa mến cảnh là động lực thôi thúc con người tìm về với lối sống hòa hợp với đất trời, lấy vẻ đẹp cỏ cây, sông núi làm đẹp cho cuộc sống và tâm hồn mình.

    Quan trọng hơn tất cả, muốn hình thành và xây dựng lối sống giản dị trong cuộc sống này, con người phải có một tâm hồn cao đẹp, một trí tuệ uyên bác, một nghị lực mạnh mẽ để vượt lên trên mọi cám dỗ của cuộc đời, không tham cao sang, quyền quý, trọng tình cảm, thiết tha với các giá trị truyền thống của dân tộc mới có thể có được một lối sống giản dị đích thực. Các bậc hiền nhân luôn sống giản dị, hòa hợp với thiên nhiên là cuộc sống nhằm để di dưỡng và thanh lọc tinh thần.

    Trong cuộc sống tiện nghi, nhiều người chỉ biết quý trọng vật chất xa hoa mà quên tình bạc nghĩa. Họ coi giá trị vật chất là trên hết, bất chấp đạo lí, sẵn sàng chà đạp lên tình người để có được nó. Có nhiều người khác lại phô trương, khoe mẽ quá mức hoặc xa hoa lãng phí của cải một cách không cần thiết. Những người như thế thật đáng chê trách.

    Sống giản dị mang lại cho con người thư thái trong tinh thần. Đủ nghị lực để vượt lên trên vật chất, đạt đến lối sống thanh cao, giản dị thể hiện vẻ đẹp cao quý của con người. Tuy nhiên, không nên khắt khe, hay xem thường giá trị của vật chất. Sống giản dị là sống như cha ông ta đã từng sống. Đó không phải là cách ứng xử của con người khi nghèo khổ mà đó là cách sống cao cả, nhằm hướng đến xây dựng một lối sống thắm đượm nghĩa tình, thể hiện sự quý trọng của con người đối với vật chất và sức lao động con người.

    [​IMG]

    Biểu hiện của người sống giản dị

    Là người không xa hoa, lãng phí, cầu kì, kiểu cách, không khách sáo mà thẳng thắn và chân thật trong cư xử, gần gũi và hòa hợp với mọi người

    Không chạy theo nhu cầu vật chất và hình thức bề ngoài

    Trái với sống giản dị là lối sống xa hoa, lãng phí, cầu kì, phô trương, hình thức, học đòi trong ăn mặc, cầu kì trong cử chỉ sinh hoạt, giao tiếp

    Giản dị không phải là sự qua loa, đại khái, sơ sài, cẩu thả, luộm thuộm, nói năng cộc lốc, trống không.

    Ý nghĩa của đức tính giản dị

    Đối với bản thân: Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có của mỗi người. Giúp ta đỡ tốn thời gian và sức lực vào những việc không cần thiết để làm những việc có ích cho bản thân và mọi người. Sống giản dị sẽ nhận được sự cảm thông yêu mến giúp đỡ của mọi người.

    Đối với gia đình: Tiết kiệm thời gian, đem lại sự bình yên, hạnh phúc cho gia đình.

    Đối với xã hội: Tạo mối quan hệ chan hòa, chân thành với nhau. Bày trừ những thói hư tật xấu do lối sống xa hoa lãng phí đem lại, làm lành mạnh các mối quan hệ xã hội.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...