

"Số phận" hai chữ đang ám ảnh cuộc đời của mỗi con người.
Thứ nhất nó là công cụ để nhiều người lấy che chắn cho sự lười nhác của mình. Ta vẫn thường hay nghe: "Hazz.. Có số cả ấy mà". Liệu có phải vậy?
Có rất nhiều những cuốn sách viết về những điều có thể thay đổi số phận, số phận bản thân do chính họ tự quyết định chứ không phải do ai khác. Và từ đó nhiều người đã cố gắng và thành công thật sự.
Nhưng có một điều trái ở đây là ngoài những người thành công thì lại có những người thất bại mãi không vươn lên được.
Đó là khi như chính bản thân tôi luôn nỗ lực học tập cày cuốc ngày đêm nhưng điểm số vẫn chỉ bằng thậm chí kém hơn những đứa chẳng học chữ nào. Bây giờ tôi mới bắt đầu thấm thía câu "học tài thi phận" của ông cha ta.
Nhiều người học tập rất ít nỗ lực không nhiều nhưng do may mắn mà học lại trở nên giàu có. Đó phải chăng là sự an bài của số phận hay không
Nhiều lúc tôi không muốn cố gắng, muốn chặt đứt cánh buồm để con thuyền của mình trôi lênh đênh phó mặc cho cơn gió. Nhiều lúc nản chí khóc thầm vì sự nỗ lực của mình không đấu được với sự lười nhác của những đứa may mắn.
Và đến bây giờ tôi vẫn rất băn khoăn liệu có "số phận" thật hay không. Và liệu sự cố gắng của tôi có đang là uổng phí?
Thứ nhất nó là công cụ để nhiều người lấy che chắn cho sự lười nhác của mình. Ta vẫn thường hay nghe: "Hazz.. Có số cả ấy mà". Liệu có phải vậy?
Có rất nhiều những cuốn sách viết về những điều có thể thay đổi số phận, số phận bản thân do chính họ tự quyết định chứ không phải do ai khác. Và từ đó nhiều người đã cố gắng và thành công thật sự.
Nhưng có một điều trái ở đây là ngoài những người thành công thì lại có những người thất bại mãi không vươn lên được.
Đó là khi như chính bản thân tôi luôn nỗ lực học tập cày cuốc ngày đêm nhưng điểm số vẫn chỉ bằng thậm chí kém hơn những đứa chẳng học chữ nào. Bây giờ tôi mới bắt đầu thấm thía câu "học tài thi phận" của ông cha ta.
Nhiều người học tập rất ít nỗ lực không nhiều nhưng do may mắn mà học lại trở nên giàu có. Đó phải chăng là sự an bài của số phận hay không
Nhiều lúc tôi không muốn cố gắng, muốn chặt đứt cánh buồm để con thuyền của mình trôi lênh đênh phó mặc cho cơn gió. Nhiều lúc nản chí khóc thầm vì sự nỗ lực của mình không đấu được với sự lười nhác của những đứa may mắn.
Và đến bây giờ tôi vẫn rất băn khoăn liệu có "số phận" thật hay không. Và liệu sự cố gắng của tôi có đang là uổng phí?