Bài viết: 34 

Chương 10: Tống Xuyên đứng trước cửa sổ, nhìn mưa càng ngày càng lớn.
Tống Xuyên đứng trước cửa sổ, nhìn trời mưa càng ngày càng lớn.
Hắn cùng Lê Uyên hiện đang ở một nhà nghỉ cách đường cao tốc không xa.
Trên đường lái xe đến vườn sinh thái, vì mưa trở lên nặng hạt, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến lái xe an toàn, nên cả hai nhất trí cho rằng lên ghé vào đâu đó chờ nghớt mưa rồi đi tiếp. Hắn hiện tại cảm thấy trưa nay khả năng đến không được mục đích, cũng không kịp ăn nướng.
Hai tiếng trước..
Sau khi đến bãi đỗ xe ngầm, Tống Xuyên theo Lê Uyên đi đến xe việt dã trước.
Trong khi Lê Uyên mở cốp xe cất thùng đá đựng thực phẩm tươi sống, Tống xuyên đứng trước xe, trong lòng hơi bỡ ngỡ.
Cho dù hắn có cho mình làm bao nhiêu tâm lý kiến thiết, điều không thể phủ nhận là đây là lần đầu tiên hắn thật chuẩn bị lái xe.
Không yên hồi hộp là khẳng định.
Hắn còn có chút sợ hãi, nhỡ hắn hơi sai lầm một chút, sợ là phải thật lên trời cùng ông bà tổ tiên đoàn tụ.
Thậm chí còn rất khả năng mang cả Lê Uyên cùng đi một đợt. Hắn sao có thể không sợ đây.
Có lẽ hiện không phải chính mình lái xe đâu. Tống Xuyên lòng mang may mắn thầm nghĩ.
Nhưng Tống Xuyên còn chưa kịp tiếp tục suy nghĩ may mắn hay tiêu cực đi xuống, Lê Uyên đã xếp xong đồ đạc, đi hướng tay lái phụ, cùng lên tiếng gọi Tống Xuyên lên xe.
"Anh Xuyên mau lên xe, chúng ta sớm xuất phát, sẽ không gặp tắc đường."
".. tôi đến ngay." Tống xuyên hơi chần chờ, nhìn Lê Uyên mở cửa xe, ngồi tay lái phụ, Tống Xuyên không thể không thừa nhận.
"Thật là hắn lái!"
Hắn từ hôm qua suy nghĩ là đúng, hắn chính là tài xế.
Bằng không làm gì một cái Tổng giám đốc phải mang cái thư ký đi tư nhân tụ hội cơ chứ, lại không phải công ty tổ chức đi du lịch.
Còn tại sao Lê Uyên không tự mình lái. Có lẽ hắn không có thời gian lái xe nhiều, không tự tin để đi trên đường chăng? Cũng có thể là không có bằng lái ha, ha ha. Tống Xuyên suy nghĩ vơ vẩn.
Nhưng là sao đây, đã đến nước này, hắn không lên lái xe là không thể nào.
Hơn nữa không biết làm sao, hắn trực giác nói hắn không nên làm ra cùng "Tống Xuyên" quá khác hành vi, bằng sẽ sảy ra chuyện gì không hay.
Nên hắn từ xuyên không đến nay làm gì điều khá là cẩn thận, cố gắng cho chính mình không lộ ra sơ hở gì. Nhưng hắn cảm thấy không có khả năng không lộ sơ hở.
Hắn trước là nữ thân a, không có khả năng cùng làm nam "Tống Xuyên" có cùng loại thói quen, điền hình ví dụ là hắn còn không thói quen cạo râu. Hắn tối qua đã loay hoay một lúc mới hoàn thành lần đầu tiên cạo râu, tự đáy lòng Tống Xuyên cảm thấy rất là phiền muộn.
May là Lê Uyên trông cũng không như là khả nghi gì, có lẽ là vì "Tống Xuyên" cùng hắn không quá quen thuộc? Là vì mới ở chung không lâu? Nên không quá nhìn ra khác biệt đến, hắn hiện giờ cũng không rõ ràng lắm.
Tóm lại, mặc kệ hắn là như thế nào trong lòng sông cuộn, biển gầm, Tống Xuyên cũng căng da đầu mở của xe, nhảy lên ghế lái, ngồi ổn.
"Bình tĩnh, bình tĩnh, trước tiên thắt dây an toàn, sau.." Tống Xuyên trong lòng cho mình cố lên, nhớ tới những gì hắn tối qua tìm thấy trên mạng bí quyết bình tĩnh để lái xe, cùng trong mộng nội dung, Tống Xuyên làm theo từng bước một.
Thắt đây an toàn, kiểm tra vô lăng vị trí, đạp giữ chân côn sát sàn, kiểm tra cần số ở vị trí trung tâm, đạp côn, vặn chìa khóa khởi động, về số 1.. +n bước đi.
Xe ô tô lăn bánh, rời khỏi nơi đỗ, vòng nửa vòng, rồi thẳng đến xuất khẩu, trên đường hắn cho xe dừng chút để quẹt thẻ ra vào, xe ra khỏi bãi đỗ ngầm, ra đường chính.
Một loạt động tác xuống dưới, tuy là Tống Xuyên khẩn trương không thôi, nhưng cũng may là mọi thứ suôn sẻ, không ra gì sai lầm.
Thậm chí chưa qua đến chục phút, Tống Xuyên đã có chút cảm giác quen thuộc, có lẽ là tìm về cảm giác lái xe trong mộng, có lẽ "Tống Xuyên" thân thể bản năng, tóm lại, hắn giờ đã bớt khẩn trương hơn, cũng hơi chút thả lỏng căng chặt thần kinh.
"Boss, chúng ta hôm nay đi đâu ấy nhỉ?" Tống Xuyên thử hỏi Lê Uyên, với giọng điệu không xác định, làm như chỉ là hỏi lại cho chắc. Hắn đoán Lê Uyên sẽ không nổi lên khả nghi tâm, quả nhiên. Lê Uyên trả lời bằng giọng bình bình:
"Hướng ngoại ô đi, đi núi Trầm." Núi Trầm ở tại huyện Chương Mỹ, là một trong những địa điểm cắm trại tốt gần Thủ Đô.
Tống Xuyên tối qua lên mạng tìm ra vài địa điểm chi nhất, hắn yên tâm lại, hắn biết nên đi như thế nào.
Quả nhiên là đi cắm trại, may mà không quá xa.
Tống Xuyên tập trung vào lái xe, ngoài trời vẫn đang mưa, không biết có phải là hắn cảm giác sai lầm hay không, mưa dường như càng nặng hạt so với lúc sáng.
"Đúng rồi, anh Xuyên, tôi nhờ anh truyện này." Lê Uyên đột nhiên ra tiếng nói.
"Boss nói đi, tôi đang nghe." Tống Xuyên một bên trả lời, mà mắt vẫn nhìn thẳng, hắn vẫn đang chuyên tâm lái xe.
"Anh Xuyên đừng gọi tôi là boss, như vậy nghe thật mới lạ."
Lê Uyên đã muốn với Tống Xuyên nói chuyện về cách hắn xưng hô chính mình từ mấy ngày trước.
Khổ nỗi hắn mới chuyển đến, ở chung với Tống Xuyên không đến một tuần, còn không quá quen thuộc. Bình thường bọn họ đi làm, lại nhiều là bàn về tập đoàn công việc, gọi hắn là boss cũng không có gì.
Đến hôm qua bắt đầu nghỉ, không có công việc ở bên trong lót, hắn đã cảm thấy không cần xưng hô như vậy mới lạ.
Lại nói, hắn mấy ngày trước kế hoạch du lịch cùng bạn bè. Thì hôm kia, trước khi, hắn đã chính thức mời Tống Xuyên, như mời một người bạn mới cùng đi chơi, chủ yếu là muốn kéo gần cùng Tống Xuyên quan hệ.
Hắn thể chất chú định hắn một, hai năm nay sẽ vẫn luôn mang theo Tống Xuyên cùng nhau khắp nơi đi. Vì để cho cả hai hằng ngày ở chung tâm thái càng thoải mái, cũng không cần luôn như vậy mới lạ, xưng hô cũng cần hơi chút đổi lại một chút.
"Boss.. anh Uyên, tan tầm sau tôi gọi như vậy được chứ?" Tống Xuyên có hơi ngạc nhiên trước yêu cầu này của Lê Uyên, nhưng vẫn là theo ý hắn, hơi sửa lại sưng hô.
"Tốt đi." Lê Uyên cảm thấy vui vẻ lên, tuy ràng xưng hô vẫn hơi mới lạ, nhưng không vội, từ từ sẽ đến, hắn cũng không thể yêu cầu quá cao.
Kỳ thật Tống Xuyên cũng không mấy muốn gọi đối phương boss, gọi như vậy làm hắn cảm thấy thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn xuyên không dị giới sự thật này.
Hắn lại không phải ngốc, sao có thể không nhận ra chính mình đến dị thế giới cơ chứ, cho dù hắn vẫn là người Việt, vẫn ở trong nước, cảnh vật chung quanh vẫn rất quen thuộc, nhưng có những sai biệt, mà chỉ cần thấy là có thể nhận ra chính mình không ở thế giới cũ nữa.
Như là Lê Uyên này người, cùng hắn phía sau tập đoàn South – lê, tập đoàn chủ yếu sản xuất ô tô, cũng kinh doanh nhiều ngành nghề trong nước cùng quốc tế.
Tống Xuyên trước giờ chưa bao giờ nghe qua cái tên này.
Hắn chỉ nghe qua Vifa, hắn cũng tìm qua cái này tên, nhưng trên mạng không có bất kỳ thông tin về Vifa tập đoàn, như vậy rõ ràng, hắn còn có cái gì không rõ cơ chứ?
Hắn xuyên đến dị giới, chân thật đáng tin!
Tống Xuyên có chút hơi buồn.
Nhưng hắn rất nhanh liền vứt loại cảm xúc tiêu cực này qua một bên.
Bởi mưa càng ngày càng to. Đã hơi ảnh hưởng hắn lái xe. Tầm nhìn trở lên ngắn lại.
Dự báo không phải nói gần trưa trời nắng sao? Sao giờ lại mưa to thế này?
Hắn cùng Lê Uyên hiện đang ở một nhà nghỉ cách đường cao tốc không xa.
Trên đường lái xe đến vườn sinh thái, vì mưa trở lên nặng hạt, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến lái xe an toàn, nên cả hai nhất trí cho rằng lên ghé vào đâu đó chờ nghớt mưa rồi đi tiếp. Hắn hiện tại cảm thấy trưa nay khả năng đến không được mục đích, cũng không kịp ăn nướng.
Hai tiếng trước..
Sau khi đến bãi đỗ xe ngầm, Tống Xuyên theo Lê Uyên đi đến xe việt dã trước.
Trong khi Lê Uyên mở cốp xe cất thùng đá đựng thực phẩm tươi sống, Tống xuyên đứng trước xe, trong lòng hơi bỡ ngỡ.
Cho dù hắn có cho mình làm bao nhiêu tâm lý kiến thiết, điều không thể phủ nhận là đây là lần đầu tiên hắn thật chuẩn bị lái xe.
Không yên hồi hộp là khẳng định.
Hắn còn có chút sợ hãi, nhỡ hắn hơi sai lầm một chút, sợ là phải thật lên trời cùng ông bà tổ tiên đoàn tụ.
Thậm chí còn rất khả năng mang cả Lê Uyên cùng đi một đợt. Hắn sao có thể không sợ đây.
Có lẽ hiện không phải chính mình lái xe đâu. Tống Xuyên lòng mang may mắn thầm nghĩ.
Nhưng Tống Xuyên còn chưa kịp tiếp tục suy nghĩ may mắn hay tiêu cực đi xuống, Lê Uyên đã xếp xong đồ đạc, đi hướng tay lái phụ, cùng lên tiếng gọi Tống Xuyên lên xe.
"Anh Xuyên mau lên xe, chúng ta sớm xuất phát, sẽ không gặp tắc đường."
".. tôi đến ngay." Tống xuyên hơi chần chờ, nhìn Lê Uyên mở cửa xe, ngồi tay lái phụ, Tống Xuyên không thể không thừa nhận.
"Thật là hắn lái!"
Hắn từ hôm qua suy nghĩ là đúng, hắn chính là tài xế.
Bằng không làm gì một cái Tổng giám đốc phải mang cái thư ký đi tư nhân tụ hội cơ chứ, lại không phải công ty tổ chức đi du lịch.
Còn tại sao Lê Uyên không tự mình lái. Có lẽ hắn không có thời gian lái xe nhiều, không tự tin để đi trên đường chăng? Cũng có thể là không có bằng lái ha, ha ha. Tống Xuyên suy nghĩ vơ vẩn.
Nhưng là sao đây, đã đến nước này, hắn không lên lái xe là không thể nào.
Hơn nữa không biết làm sao, hắn trực giác nói hắn không nên làm ra cùng "Tống Xuyên" quá khác hành vi, bằng sẽ sảy ra chuyện gì không hay.
Nên hắn từ xuyên không đến nay làm gì điều khá là cẩn thận, cố gắng cho chính mình không lộ ra sơ hở gì. Nhưng hắn cảm thấy không có khả năng không lộ sơ hở.
Hắn trước là nữ thân a, không có khả năng cùng làm nam "Tống Xuyên" có cùng loại thói quen, điền hình ví dụ là hắn còn không thói quen cạo râu. Hắn tối qua đã loay hoay một lúc mới hoàn thành lần đầu tiên cạo râu, tự đáy lòng Tống Xuyên cảm thấy rất là phiền muộn.
May là Lê Uyên trông cũng không như là khả nghi gì, có lẽ là vì "Tống Xuyên" cùng hắn không quá quen thuộc? Là vì mới ở chung không lâu? Nên không quá nhìn ra khác biệt đến, hắn hiện giờ cũng không rõ ràng lắm.
Tóm lại, mặc kệ hắn là như thế nào trong lòng sông cuộn, biển gầm, Tống Xuyên cũng căng da đầu mở của xe, nhảy lên ghế lái, ngồi ổn.
"Bình tĩnh, bình tĩnh, trước tiên thắt dây an toàn, sau.." Tống Xuyên trong lòng cho mình cố lên, nhớ tới những gì hắn tối qua tìm thấy trên mạng bí quyết bình tĩnh để lái xe, cùng trong mộng nội dung, Tống Xuyên làm theo từng bước một.
Thắt đây an toàn, kiểm tra vô lăng vị trí, đạp giữ chân côn sát sàn, kiểm tra cần số ở vị trí trung tâm, đạp côn, vặn chìa khóa khởi động, về số 1.. +n bước đi.
Xe ô tô lăn bánh, rời khỏi nơi đỗ, vòng nửa vòng, rồi thẳng đến xuất khẩu, trên đường hắn cho xe dừng chút để quẹt thẻ ra vào, xe ra khỏi bãi đỗ ngầm, ra đường chính.
Một loạt động tác xuống dưới, tuy là Tống Xuyên khẩn trương không thôi, nhưng cũng may là mọi thứ suôn sẻ, không ra gì sai lầm.
Thậm chí chưa qua đến chục phút, Tống Xuyên đã có chút cảm giác quen thuộc, có lẽ là tìm về cảm giác lái xe trong mộng, có lẽ "Tống Xuyên" thân thể bản năng, tóm lại, hắn giờ đã bớt khẩn trương hơn, cũng hơi chút thả lỏng căng chặt thần kinh.
"Boss, chúng ta hôm nay đi đâu ấy nhỉ?" Tống Xuyên thử hỏi Lê Uyên, với giọng điệu không xác định, làm như chỉ là hỏi lại cho chắc. Hắn đoán Lê Uyên sẽ không nổi lên khả nghi tâm, quả nhiên. Lê Uyên trả lời bằng giọng bình bình:
"Hướng ngoại ô đi, đi núi Trầm." Núi Trầm ở tại huyện Chương Mỹ, là một trong những địa điểm cắm trại tốt gần Thủ Đô.
Tống Xuyên tối qua lên mạng tìm ra vài địa điểm chi nhất, hắn yên tâm lại, hắn biết nên đi như thế nào.
Quả nhiên là đi cắm trại, may mà không quá xa.
Tống Xuyên tập trung vào lái xe, ngoài trời vẫn đang mưa, không biết có phải là hắn cảm giác sai lầm hay không, mưa dường như càng nặng hạt so với lúc sáng.
"Đúng rồi, anh Xuyên, tôi nhờ anh truyện này." Lê Uyên đột nhiên ra tiếng nói.
"Boss nói đi, tôi đang nghe." Tống Xuyên một bên trả lời, mà mắt vẫn nhìn thẳng, hắn vẫn đang chuyên tâm lái xe.
"Anh Xuyên đừng gọi tôi là boss, như vậy nghe thật mới lạ."
Lê Uyên đã muốn với Tống Xuyên nói chuyện về cách hắn xưng hô chính mình từ mấy ngày trước.
Khổ nỗi hắn mới chuyển đến, ở chung với Tống Xuyên không đến một tuần, còn không quá quen thuộc. Bình thường bọn họ đi làm, lại nhiều là bàn về tập đoàn công việc, gọi hắn là boss cũng không có gì.
Đến hôm qua bắt đầu nghỉ, không có công việc ở bên trong lót, hắn đã cảm thấy không cần xưng hô như vậy mới lạ.
Lại nói, hắn mấy ngày trước kế hoạch du lịch cùng bạn bè. Thì hôm kia, trước khi, hắn đã chính thức mời Tống Xuyên, như mời một người bạn mới cùng đi chơi, chủ yếu là muốn kéo gần cùng Tống Xuyên quan hệ.
Hắn thể chất chú định hắn một, hai năm nay sẽ vẫn luôn mang theo Tống Xuyên cùng nhau khắp nơi đi. Vì để cho cả hai hằng ngày ở chung tâm thái càng thoải mái, cũng không cần luôn như vậy mới lạ, xưng hô cũng cần hơi chút đổi lại một chút.
"Boss.. anh Uyên, tan tầm sau tôi gọi như vậy được chứ?" Tống Xuyên có hơi ngạc nhiên trước yêu cầu này của Lê Uyên, nhưng vẫn là theo ý hắn, hơi sửa lại sưng hô.
"Tốt đi." Lê Uyên cảm thấy vui vẻ lên, tuy ràng xưng hô vẫn hơi mới lạ, nhưng không vội, từ từ sẽ đến, hắn cũng không thể yêu cầu quá cao.
Kỳ thật Tống Xuyên cũng không mấy muốn gọi đối phương boss, gọi như vậy làm hắn cảm thấy thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn xuyên không dị giới sự thật này.
Hắn lại không phải ngốc, sao có thể không nhận ra chính mình đến dị thế giới cơ chứ, cho dù hắn vẫn là người Việt, vẫn ở trong nước, cảnh vật chung quanh vẫn rất quen thuộc, nhưng có những sai biệt, mà chỉ cần thấy là có thể nhận ra chính mình không ở thế giới cũ nữa.
Như là Lê Uyên này người, cùng hắn phía sau tập đoàn South – lê, tập đoàn chủ yếu sản xuất ô tô, cũng kinh doanh nhiều ngành nghề trong nước cùng quốc tế.
Tống Xuyên trước giờ chưa bao giờ nghe qua cái tên này.
Hắn chỉ nghe qua Vifa, hắn cũng tìm qua cái này tên, nhưng trên mạng không có bất kỳ thông tin về Vifa tập đoàn, như vậy rõ ràng, hắn còn có cái gì không rõ cơ chứ?
Hắn xuyên đến dị giới, chân thật đáng tin!
Tống Xuyên có chút hơi buồn.
Nhưng hắn rất nhanh liền vứt loại cảm xúc tiêu cực này qua một bên.
Bởi mưa càng ngày càng to. Đã hơi ảnh hưởng hắn lái xe. Tầm nhìn trở lên ngắn lại.
Dự báo không phải nói gần trưa trời nắng sao? Sao giờ lại mưa to thế này?
Chỉnh sửa cuối: