Trăng thề Trăng ơi ta hỏi trăng này, Đêm khuya trăng sáng ban ngày trăng đâu? Đêm qua trên bến Ô Lâu, Ta ngồi ngắm cảnh dưới cầu trăng soi. Thuyền ai rẽ nước lẻ loi, Làm trăng tan vỡ mất rồi còn đâu. Thuyền ơi sao nỡ làm đau, Để trăng vỡ nát như câu ai thề. Người đời sao cứ u mê, Lấy trăng ra để hẹn thề với ai, Trải qua một giấc mơ dài, Thì trăng đã khuyết mất rồi còn chi. Trăng tròn, trăng khuyết, trăng đi, Trăng luôn thay đổi có gì vẹn nguyên. Yêu nhau chớ có luyên thuyên, Đem trăng ra để mà tuyên lời thề. Yêu nhau thì cứ yêu đi, Cớ sao cứ phải nguyện thề với trăng? - Hết - Chú thích: Bến Ô Lâu, là bến đò bên sông Ô Lâu, con sông phân chia hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên-Huế. Con sông chảy dài từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, bồi đắp và mang lại sự trù phú cho vùng đất hai bên sông, rồi cuối cùng đổ về biển Đông. Dòng sông và bến đò Ô Lâu, đã đi vào rất nhiều bài thơ ca của những người yêu mến vẻ đẹp dòng sông thơ.